“Hừ, như ngươi mong muốn!”
Thiếu nữ hừ lạnh một tiếng, thanh lãnh quát lên:
“Thời Gian Gia Tốc, trăm lần!”
Thanh âm vừa dứt, Thời Gian Chi Lực xung quanh thân thể nàng gia tăng gấp một trăm lần so với Thánh Đế Hậu Kỳ bình thường.
Chỉ trong nháy mắt, tốc độ đã vượt qua khả năng mà Dò Thám Tương Lai kịp thời quan sát, thân ảnh xuất hiện trên đỉnh đầu Lạc Nam, trong tay xuất hiện một thanh Trường Thương cắm thẳng xuống.
Trong lòng Lạc Nam dâng lên cảm giác báo động, Nghịch Long Chiến Thân đã bao phủ toàn bộ cơ thể.
KENG.
Một thương cắm xuống, tia lửa văng tung tóe, trường thương này cũng là Cửu Tinh Thánh Bảo, uy lực rất mạnh khiến vảy rồng có dấu hiệu rạn nứt.
Lạc Nam sắc mặt lạnh lùng, ngay cả Thánh Đế Viên Mãn bình thường sở hữu Thời Gian Linh Căn cũng vô pháp tự thân gia tốc một trăm lần tốc độ.
Bởi vì thời gian ở nguyên giới cũng là loại lực lượng cực kỳ cao cấp và bí ẩn, muốn tác động đến nó phải gánh chịu áp lực nặng nề chứ không hề đơn giản.
Muốn gia tốc thời gian lên bản thân đến mức độ hàng trăm lần như thế này, chỉ có Gia Tốc Trận của Chiến Trận Sư hay Gia Tốc Tổ Phù kích hoạt toàn diện làm được mà thôi.
Nhưng Thời Không Tộc là trường hợp ngoại lệ, đây là loại thiên địa sủng nhi được quy tắc ưu ái, cho phép bọn hắn nắm giữ Thời Gian và Không Gian vượt xa các chủng tộc khác, thế nên việc thiếu nữ này có thể gia tốc gấp trăm lần thời gian cũng không phải việc gì đáng kinh ngạc.
Cũng giống như Thánh Đế bình thường không dám hành tẩu trong hư không, nhưng Thời Không Tộc có thể tự do dạo chơi, thậm chí phát sinh chiến đấu mà không hề sợ hãi chút nào.
Hư không chính là sân nhà của Thời Không Tộc.
Bất quá điều đó không đồng nghĩa Lạc Nam sợ hãi.
Sắc mặt hắn hiện lên tia tàn nhẫn, bên trong Thời Gian Đỉnh, Thời Gian Pháp Tướng đã mở ra đôi mắt uy nghiêm.
“Pháp Tướng Thần Thông – Chấp Chưởng Thời Gian!”
Ngay lập tức, lấy Lạc Nam làm trung tâm, thời gian thuộc bán kính mười dặm xung quanh đều nằm trong khả năng khống chế của hắn.
Ánh mắt hắn khóa chặt lấy thiếu nữ, khiến Thời Gian bao phủ lấy nàng suy giảm gấp một trăm lần bất chấp việc nàng là Thời Không Tộc.
Trong ánh mắt không tưởng của thiếu nữ, Lạc Nam nhẹ nhõm lách người sang một bên né tránh trường thương của nàng đâm xuống, đồng thời đảo thủ thành công hiện ra phía sau lưng nàng.
“Làm sao có thể?”
Trong lòng thiếu nữ dâng lên cảm giác kinh hoàng tột độ, nàng muốn né tránh… lại phát hiện toàn bộ động tác của mình lúc này như một thước phim quay chậm, ngay cả nhúc nhích đầu ngón tay cũng chậm rãi từ từ như rùa bò, thậm chí còn tệ hơn cả rùa bò.
Thiếu nữ vô pháp tưởng tượng tại sao Thời Không Tộc như mình lại bị một Long Tộc yêu nghiệt chiếm ưu thế trong cuộc chiến điều khiển Thời Gian.
“Bạo Tinh Quyền!”
Lạc Nam chẳng có tâm tình giải thích, cũng không chút thương hoa tiếc ngọc, Bỉ Ngạn Hoa nở rộ nơi bắp tay, hung hăng đấm vào lưng thiếu nữ.
RĂNG RẮC…
Thanh âm xương sống lưng gãy đôi rợn người vang vọng, thiếu nữ phun ra máu tươi nơi khóe miệng.
Đây cũng là thời điểm Pháp Tướng Thần Thông của Thời Gian Pháp Tướng mất đi tác dụng, thiếu nữ khôi phục lại tự do.
Đè nén cơn đau dữ dội trong cơ thể, nàng cố gắng vận chuyển Không Gian Chi Lực dịch chuyển mình trở về phi thuyền.
“Định Hồn!”
Chỉ là Lạc Nam không có ý muốn bỏ qua đơn giản như thế, Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn lóe lên, sức mạnh của một Chí Bảo tác động lên Thánh Đế Hậu Kỳ thật sự quá đơn giản.
Thiếu nữ toàn thân cứng đờ, hai mắt tràn ngập cảm giác hoang đường và hối hận:
“Sớm biết như thế, ngay từ đầu nên ngăn cản bọn hắn!”
Nàng biết lần này đá trúng thiết bảng, hơn nữa là một khối thiết bảng trong thiết bảng.
Bất kể là chiến lực, thủ đoạn và kinh nghiệm chiến đấu của đối phương vượt xa đám cậu ấm cô chiêu như các nàng quá nhiều.
“Chết!”
Lạc Nam lạnh lùng tuyên bố, Bá Lực Chưởng hội tụ trong lòng bàn tay, dùng sức chưởng vào đầu thiếu nữ.
“Ngươi đừng làm càn!” Một tiếng quát thánh thót khác quát lên.
Thì ra vẫn còn một nữ nhân và thanh niên khác trên Phi Chu chẳng biết từ bao giờ đã kích hoạt Trận Pháp công kích.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Toàn bộ Phi Chu sáng lên dữ dội, một tòa Trận Pháp to lớn ngưng tụ tia Hủy Diệt Không Gian, hung hăng bắn phá.
OÀNH!
Bá Lực Chưởng của Lạc Nam không đủ khả năng chống lại công kích của Chí Bảo, lập tức bị nghiền nát.
Mà tia Hủy Diệt Không Gian kia vậy mà có tác dụng xuyên thấu không gian, lập tức xuyên qua cơ thể hắn.
BÙM!
Cơ thể Lạc Nam tứ phân ngũ liệt, nổ tung trong mắt đám người.
“Phù… thật may mắn chúng ta còn Chí Bảo!” Bọn hắn thở phào nhẹ nhõm.
Thiếu nữ Thánh Đế Hậu Kỳ nhíu mày quan sát, bất chợt biến sắc:
“Không xong! Chỉ là Hắc Ám thế mạng!”
Hiển nhiên thứ vừa bị tàn phá chỉ là Hình Nhân Hắc Ám.
Lạc Nam như quỷ mị hiện ra sau lưng bọn hắn, Hắc Ám Vĩnh Kiếp cùng Tỏa Thiên Hắc Ám kết hợp, Tử Giới cuồn cuộn mở ra bao trùm tất cả vào bên trong, trong mắt hắn là sát cơ đỏ thẳm.
Hắn trêu vào ai rồi hả?
Hắn chỉ nhìn thấy một con chó mà thôi, cũng không hề ra tay đuổi bắt nó dù hoàn toàn có khả năng làm được.
Kết quả con chó đó lại dẫn một đám người đến cướp tọa kỵ của hắn.
Cướp không được, lại muốn ra tay giết hắn.
Hắn là Nhất Thế Bá Chú, hắn là Nam Thiên Đại Hộ Pháp, hắn dễ trêu sao?
“Các ngươi tự hào về hư không, vậy hôm nay hư không sẽ là mồ chôn của các ngươi.” Lạc Nam lăng lệ, thanh âm như ác ma.
Thiếu nữ Thánh Đế Hậu Kỳ sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi, nhịp tim đập lên mãnh liệt vì run sợ.
“Đạo huynh, chuyện đâu còn có đó…” Thiếu nữ khó khăn nói:
“Thời Không Tộc và Long Tộc nước sông không phạm nước giếng, hy vọng ngươi…”
Hiển nhiên thiếu nữ vẫn cho rằng Lạc Nam là Long Tộc khi chứng kiến hàng loạt thủ đoạn của hắn.
“Câm mồm!” Lạc Nam nhếch miệng:
“Thắng làm vua thua cầu hòa?”
Nếu ngay từ đầu khi mấy tên thanh niên ra tay công kích hắn mà thiếu nữ ngăn cản, Lạc Nam có lẽ sẽ nể mặt lời nói của nàng.
Ngược lại nàng chỉ ra vẻ đạo mạo, cũng mặc kệ đám thanh niên chủ động tấn công hắn.
Hiện tại khi rơi vào thế hạ phong, lại muốn giảng đạo lý? Nực cười.
Lạc Nam không muốn đêm dài lắm mộng, mặc dù nhìn thì thấy hắn đang chiếm hoàn toàn thế thượng phong nhưng lực lượng của hắn cũng đã tiêu hao rất nhiều rồi.
Vì vậy hắn trực tiếp khoác tay.
ẦM ẦM.
Quan tài nặng nề được ném ra, từ bên trong đó… Hắc Ma Vệ như một vị Ma Thần hàng lâm.
RĂNG RẮC.
Sức mạnh của Thể Chí Tôn khiến không gian xung quanh có dấu hiệu sụp đổ.
“Trời ơi…”
Nhìn thấy Hắc Ma Vệ, đám thiên tài Thời Không Tộc xém chút ngất đi.
Ngay cả bọn hắn đều là hậu bối trực hệ của Thời Không Tộc cũng là nhờ vào đại tỷ mới mượn được một kiện Phi Không Chu để dạo chơi mà thôi, nó cũng là Chí Bảo duy nhất mà bọn hắn có, hơn nữa còn là đồ mượn.
Còn đối thủ mà bọn hắn nhắm vào vừa có Chí Bảo, vừa có cương thi cấp độ Thể Chí Tôn.
Bọn hắn đã trêu vào hậu nhân của Cấm Kỵ sao?
Trêu vào nhân vật như thế này, nói không chừng sẽ mang đến đại họa cho cả Thời Không Tộc.
“Giết!” Lạc Nam trầm giọng hạ lệnh cho Hắc Ma Vệ.
“Khoan đã!” Tên thanh niên xuất thủ với Lạc Nam đầu tiên vội vàng quát lên:
“Sai lầm là do ta gây ra, không liên quan gì đến bọn họ, ta chết bồi tội với ngươi, cầu ngươi tha cho bọn họ đi!”
Nói xong, dốc hết sức bình sinh dồn lực vào đan điền.
BÙM!
Thân thể nổ tung, ngay cả Linh Hồn cũng không ngoại lệ.
“NGŨ ĐỆ!?” Mấy kẻ còn lại như phát điên rống lên.
“Là do chúng ta, chúng ta mới là kẻ tham lam tọa kỵ của ngươi, không liên quan gì đến đại tỷ và tam muội.” Hai tên thanh niên còn lại cắn chặt răng, hai mắt đỏ ngầu.
“Không, các ngươi không được tự sát…” Thiếu nữ là tam muội trong năm người sắc mặt oán hận:
“Chúng ta vẫn chưa thua!”
Nàng điều động Phi Không Chu muốn tiếp tục bắn Lạc Nam.
Đáng tiếc Hắc Ma Vệ đã thô bạo lao đến, một quyền đập tan cả Trận Pháp, nện đến Phi Không Chu nát bấy.
Trước sự thô bạo của một Thể Chí Tôn, Chí Bảo Phi Hành bình thường thật sự không thể chống đỡ.
“Mau! Mau giúp ta ngăn cản nó bằng mọi giá.” Đại tỷ trong đám, cũng là thiếu nữ Thánh Đế Hậu Kỳ thanh lãnh quát:
“Ta chỉ cần một giây.”
Nàng điên cuồng kết ấn bằng hai tay, từng đầu ngón tay liên tục hóa thành tàn ảnh, hiển nhiên là muốn thi triển một loại thủ đoạn nào đó để có thể chuyển bại thành thắng.
Lạc Nam ánh mắt lạnh lẽo, có trời mới biết đám con ông cháu cha này sở hữu ác chủ bài gì, không thể để nàng tiếp tục.
Hắc Ma Vệ hiểu được ý muốn của chủ nhân, nó điên cuồng lao đến, sức mạnh của Thể Chí Tôn hội tụ vào lòng bàn tay, hung tàn chưởng ra.
ẦM ẦM ẦM…
Một chưởng chấn nát không gian.
Hai tên thanh niên lao thẳng về phía trước dùng thân mình đón đỡ.
BÙM!
Bọn hắn nổ thành thịt vụn, ngay cả Linh Hồn cũng bị diệt sát không còn chút nào.
Sức mạnh của Thể Chí Tôn chính là khủng khiếp như thế.
Mà cũng nhân cơ hội đó, vị thiếu nữ đại tỷ kia đã thành công kết ấn hoàn tất, nhìn Lạc Nam bằng đôi mắt nồng đặc hận ý, ngửa đầu thét dài:
“Thù hận ngày hôm nay, không chết không thôi!”
“Thời Không Bí Pháp – Trục Xuất!”
Hai tay của nàng khép chặt vào nhau, đầu ngón trỏ duỗi ra chỉ thẳng về phía Lạc Nam.
Trong khoảnh khắc, Lạc Nam có cảm giác được cơ thể mình bị hư không bài xích dữ dội, muốn đem mình trục xuất ra khỏi hư không.
Lạc Nam híp mắt lại, hắn rốt cuộc hiểu thủ đoạn của thiếu nữ này.
Một khi đem hắn trục xuất khỏi hư không, mất đi sự liên kết với Hắc Ma Vệ, các nàng liền có thể thành công chạy trốn.
Thủ đoạn cũng không tệ lắm, đáng tiếc…
Nhân Đạo mở ra, khả năng của Thời Không Hoàng Tộc được kích hoạt – Hóa Không Bộ.
Ngay lập tức, Lạc Nam cùng hư không triệt để dung hợp làm một thể.
Mà hắn đã cùng hư không hợp thể, làm sao thiếu nữ còn có thể đuổi hắn ra khỏi hư không.
“HOANG ĐƯỜNG!”
Hai thiếu nữ như phát điên, tròng mắt muốn lòi cả ra ngoài, cơ thể run lên bần bật, bờ môi cắn như muốn nát, bất khả tư nghị gào thét lên:
“Ngươi làm sao có được Hóa Không Bộ của Hoàng Thất? Ngươi làm sao có được? Ngươi rốt cuộc là người nào?”
Lạc Nam lười nói nhảm và cũng lười giải thích.
Hắc Ma Vệ đã tàn nhẫn tiếp cận.
PHỐC PHỐC…
Hai quyền, hai khuôn mặt xinh đẹp nát bấy.
Hai quyền, hương tiêu ngọc vẫn.
Năm vị thiên tài Thời Không Tộc, toàn bộ ngã xuống…
Cảnh tượng tiếp theo khiến Lạc Nam hơi nhíu mày.
Từ trong cơ thể thiếu nữ Thánh Đế Hậu Kỳ, một dấu ấn màu trắng bay ra và dính chặt vào đỉnh đầu của Hắc Ma Vệ.
“Đó là thứ gì?” Sắc mặt Lạc Nam trầm xuống.
“Một loại Truy Hung Ấn…” Kim Nhi nhún nhún vai giải thích nghi hoặc:
“Dựa vào Truy Hung Ấn đó, Thời Không Tộc sẽ có thể cảm ứng và tìm ra thủ phạm giết chết tộc nhân của bọn hắn.”
Lạc Nam nhíu chặt chân mày, đã có kinh nghiệm… hắn đương nhiên hiểu Truy Hung Ấn này mang đến phiền phức lớn.
Trước hết chưa có cách để hóa giải, hắn liền ra lệnh cho Hắc Ma Vệ trở về quan tài, sau đó trực tiếp thu nó vào Linh Giới Châu, ngăn cách mọi cảm ứng.
Trong cái rủi có cái may, cũng may thiếu nữ bị Hắc Ma Vệ giết chết nên Truy Hung Ấn rơi vào người Hắc Ma Vệ mà không phải Lạc Nam, bằng không hắn thật sự khó mà an tâm hành tẩu.
Phất tay thu sạch sẽ Phi Không Chu nát vụn và mấy chiếc Nhẫn Trữ Vật.
Dọn dẹp chiến trường, ánh mắt Lạc Nam rơi vào con chó màu trắng kia.
GÂU GÂU GÂU GÂU…
Nó lúc này đang bị Tử Giới vây nhốt không thể tháo chạy, chỉ dùng ánh mắt cực độ bất thiện nhìn lấy Lạc Nam, sủa inh ỏi điếc cả tai.
Lạc Nam vốn định làm thịt nó luôn, nhưng nghĩ lại con hàng này chắc hẳn có chỗ đặc biệt, để mang về cho Tuế Nguyệt nghiên cứu xem có thu hoạch gì hay không, xem như một phần của chiến lợi phẩm.
Nghĩ đến đây, Lạc Nam thi triển thần thông Tụ Lý Càn Khôn hút nó vào óng tay áo.
Con chó tuy rằng cố gắng phản kháng nhưng chiến lực của nó không cao, dễ dàng liền bị Lạc Nam bắt cóc.
“Chúng ta đi!”
Sau khi chắc chắn không còn sót lại bất cứ thứ gì, Lạc Nam mới nhảy lên lưng Tiểu Tinh, giải trừ Tử Giới.
NGAO!
Tiểu Tinh hiểu ý, trực tiếp mở ra Thời Không Môn, không chút do dự lao vào.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 12 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 27/10/2023 15:39 (GMT+7) |