Trong sự chờ đợi của Lạc Nam cùng Lôi Di Quân, Trương Nhã Trâm và một thân ảnh tiến vào.
Lạc Nam quét mắt nhìn, chỉ thấy đó là một tên nam tử có mái tóc màu tím yêu dị, bên trong đôi mắt như có ánh lửa đang thiêu đốt, toàn thân mặc trường bào phát họa từng tia hoả diễm, mang đến cảm giác nóng rực cho người đối diện.
Mà ở khoảnh cách gần, Diễm Tâm Đỉnh trong đan điền Lạc Nam điên cuồng rung lên như bị kích động, chỉ hận không thể lao ra cắn nuốt tên nam tử cho sảng khoái.
Lạc Nam khóe miệng co giật, không cần nói cũng biết kẻ trước mặt là Diệm Lãnh của Thần Hoả Đạo Thống, sở hữu Đạo Hoả nên mới khiến Diễm Tâm Đỉnh phát điên đến như vậy.
Vừa mới đem Diễm Tâm Đỉnh áp chế thành công, Diệm Lãnh đã ung dung ngồi xuống, hai mắt khóa chặt Lạc Nam cười gằn:
“Không biết ngươi dựa vào cái gì dám uy hiếp bổn thiếu?”
Lạc Nam nhấp một ngụm trà, thản nhiên nhìn đối phương, chậm rãi nói:
“Diệm Lãnh, Đạo Tử của Thần Hoả Đạo Thống… hiện tại đang đảm nhiệm chức vụ trưởng lão ở Vô Cực Thiên Viện, ngươi và bốn tên Đạo Tử khác muốn biến thiên hạ làm bàn cờ, sử dụng các thủ loạn ti tiện tàn độc nhằm đạt được mục đích, thu gặt vô số tài nguyên, thuộc hạ cũng như thế lực ở Ngũ Châu Tứ Vực.”
“Mà ngươi giả thần giả quỷ bịa ra Tử Thần Cung, dùng Đạo Hoả – Tử Linh Thần Diễm ngưng tụ ra 18 viên Hoả Chủng tự xưng là Tử Linh Thần Sứ, bắt cóc những nhân vật có tiềm năng về bồi dưỡng, cấy Hoả Chủng vào cơ thể bọn hắn chờ ngày thu hoạch.”
“Chưa dừng lại ở đó, 18 tên Tử Linh Thần Sứ chỉ là thủ đoạn để thu hút dư luận ngoài ánh sáng, trong bóng tối ngươi vẫn tiếp tục âm thầm bắt cóc rất nhiều kẻ khác để cấy vào Hoả Chủng, số lượng đông đảo vô cùng.”
“Những người này một số là tán tu có tiềm năng và thiên phú, một số khác là thành viên nồng cốt của những đại thế lực, một ngày ngươi thu lưới, tất cả bọn hắn đều sẽ trở thành thuộc hạ trung thành của ngươi, bao gồm cả thế lực sau lưng bọn hắn cũng sẽ bị ngươi cường ngạnh thu phục.”
“Ngươi.” Diệm Lãnh ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Lạc Nam, trong lòng dâng lên sóng to gió lớn.
Phải biết rằng hắn và bốn tên Đạo Tử cạnh tranh là việc bí mật mà tại Ngũ Châu Tứ Vực chỉ ít ỏi người biết được, hơn nữa bởi vì là đối thủ cạnh tranh của nhau mà mấy tên Đạo Tử bọn hắn cũng không biết thủ đoạn thật sự của đối phương đang tiến hành là gì.
Giống như Vương Bằng, Tuần Ngạo đám người đều không biết kẻ đứng sau Tử Thần Cung là Diệm Lãnh hắn.
Và đương nhiên Diệm Lãnh cũng không biết Cao Kiệt âm mưu tại lòng đất Ẩn Châu trước khi mọi thứ được vạch trần.
Ấy thế mà Lạc Nam lại biết tất cả một cách cụ thể và chi tiết, thậm chí còn biết ngoại trừ 18 đối tượng mà Tử Linh Thần Sứ bắt cóc, Diệm Lãnh vẫn còn ngấm ngầm bắt cóc không ít những kẻ khác và cấy Hoả Chủng vào cơ thể họ.
Trương Nhã Trâm cũng là ngoài ý muốn nhìn lấy Lạc Nam.
Bởi vì Trân Bảo Lâu không muốn vô duyên vô cớ đắc tội với một Đạo Tử như Diệm Lãnh nên cũng không chủ động đi điều tra những việc hắn làm, chẳng ngờ đến Diệm Lãnh lại tác oai tác quái đến như vậy.
“Ngươi nói gì ta không hiểu.” Diệm Lãnh giả ngu.
“Ngươi có hiểu hay không ta không cần biết, nhưng một khi ta đem tin tức này lan truyền, danh vọng của ngươi và Vô Cực Thiên Viện chắc chắn sẽ bị tổn hại nghiêm trọng.” Lạc Nam lạnh lùng uy hiếp:
“Cho ngươi ba ngày thời gian, Lôi Tiên Nhi phải bình yên vô sự đến Lạc Gia gặp ta, bằng không hậu quả tự gánh lấy.”
Đám Ngũ Đại Học Viện này thu nhận đệ tử toàn thiên hạ, dốc lòng bồi dưỡng để được vô số sinh linh kính ngưỡng, danh vọng cao ngút trời.
Gần đây Đại Nguyên Thiên Viện phải cố gắng phong tỏa tin tức về hành vi của Tuần Ngạo, ngay cả việc Thánh Linh Thiên Vận bại trận bỏ chạy ở Lạc Gia cũng không thấy công khai, đủ thấy bọn hắn rất chú trọng danh dự và mặt mũi, Vô Cực Thiên Viện cũng tương tự như thế mà thôi.
“Hừ, để ngươi tuyên truyền thoải mái, đến lúc đó người trong thiên hạ sẽ tin chuyện hoang đường của đám Tu La Sứ Giả lan truyền hay tin vào một vị trưởng lão của học viện đức cao vọng trọng như ta.” Diệm Lãnh cười lạnh lẽo, hiển nhiên hắn không dễ bị uy hiếp đến như vậy.
Tất cả lời Lạc Nam nói chỉ là phán đoán, không có bằng chứng… hắn chẳng sợ gì cả.
Đến lúc đó bằng vào nội tình của Vô Cực Thiên Viện, dễ dàng bát bỏ sự vu khống của Lạc Nam.
“Ai nói với ngươi ta sẽ thông qua Tu La Sứ Giả công bố những chuyện ngươi làm?” Lạc Nam cười lạnh.
“Thế ngươi định làm gì?” Diệm Lãnh khinh khỉnh hỏi:
“Đừng tưởng ta không biết ngươi có mạng lưới tình báo của Tu La Giáo, ngoại trừ cái đó ra, ngươi lấy gì thông báo toàn thiên hạ?”
“Thiên Cơ Lâu!” Lạc Nam cười nhạt:
“Thiên Cơ Lâu là thế lực mà chỉ cần đưa ra cái giá hợp lý, bọn họ sẽ không ngại công bố sự thật đến toàn thiên hạ, mà ta sẵn sàng trả một cái giá lớn cho Thiên Cơ Lâu làm điều đó, ngươi quên à?”
Đồng tử của Diệm Lãnh chính thức co rụt lại.
“Với danh vọng của Thiên Cơ Lâu hiện tại, một khi công bố tất cả hành vi của ngươi, nói không chừng những địch nhân và đối thủ của ngươi sẽ rất vui sướng a” Lạc Nam cười tủm tỉm:
“Bởi vì đó sẽ là cơ hội rất tốt để nhắm vào ngươi, ta không tin kẻ như ngươi không có bất kỳ địch nhân nào khác.”
Diệm Lãnh vỗ bàn đứng lên, ánh mắt như muốn phún hoả, gằn từng chữ:
“Lần này xem như ngươi thắng… bất quá, ngươi cũng chính thức trở thành một trong số các địch nhân sẽ thảm bại dưới chân ta.”
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 14 tại nguồn: http://truyensex.moe/con-duong-ba-chu-quyen-14/
“Vạn Cổ Đạo Tử, ngươi một lần nữa khiến tiểu nữ phải kinh ngạc…”
Nhìn bóng lưng Diệm Lãnh phẫn nộ rời đi, Trương Nhã Trâm tấm tắt lấy làm kỳ lạ nhìn Lạc Nam.
Lôi Di Quân cũng cảm kích nhìn lấy hắn, thật sự không uổng công nữ nhi của nàng sùng bái hắn đến như thế.
Chứng kiến ánh mắt của hai mỹ nhân, Lạc Nam cũng có chút hưởng thụ, bất quá hắn ngoài mặt ra vẻ bình thản, hướng Trương Nhã Trâm nói:
“May mắn biết được nhược điểm của Diệm Lãnh mà thôi, với lại Trương tiểu thư cứ xưng hô như trước, đừng có gọi Vạn Cổ Đạo Tử gì đó nữa…”
Trương Nhã Trâm mỉm cười, thay đổi xưng hô nói: “Lần này nhìn thì công tử thắng thế so với Diệm Lãnh, nhưng có một điều tiểu nữ có ý tốt nhắc nhở công tử.”
“Trương tiểu thư mời nói!” Lạc Nam thụ giáo lắng nghe.
“Việc công tử biết được những việc xấu xa của bọn chúng, nếu có thể âm thầm giải quyết thì tốt, đừng có công khai với toàn thiên hạ, như thế cũng gián tiếp đẩy công tử vào nguy hiểm lớn hơn.” Trương Nhã Trâm nói rằng.
“Tại sao?” Lạc Nam khó hiểu.
Vốn hắn còn định sử dụng Thiên Cơ Lâu, công bố hết tất cả hành vi độc ác của năm tên Đạo Tử, khiến bọn hắn bị thế nhân phỉ nhổ, khiến tất cả sinh linh hiểu rằng Ngũ Đại Học Viện chưa chắc cao thượng như mọi người từng nhận biết.
Trương Nhã Trâm hơi suy nghĩ, lựa lời nói rằng: “Công tử đã biết mỗi một học viện đều do nhiều Đạo Thống lập nên chứ không phải chỉ có Đạo Thống sau lưng của năm tên Đạo Tử?”
Lạc Nam gật đầu, việc này hắn đương nhiên đoán được.
“Ta có thể tiết lộ cho công tử, mỗi một Học Viện đều có không ít hơn ba Đạo Thống cộng đồng sáng lập thành, bọn họ đều cực kỳ chú trọng danh dự và tiếng thơm của mình ở Ngũ Châu Tứ Vực.” Trương Nhã Trâm nghiêm túc nói:
“Cho nên nếu công tử công khai tin tức sẽ trực tiếp làm ảnh hưởng đến danh dự của cả Học Viện, khi đó công tử bị xem là đắc tội với tất cả những Đạo Thống đó…”
Lạc Nam nhíu mày, lời của Trương Nhã Trâm không phải không có lý.
Lấy ví dụ như trường hợp của Diệm Lãnh vừa rồi, giả sử như Vô Cực Thiên Viện có ba Đạo Thống sáng lập nên, Lạc Nam đắc tội Diệm Lãnh thì chỉ đắc tội với Thần Hoả Đạo Thống sau lưng hắn, hai Đạo Thống còn lại chưa chắc sẽ quan tâm đến ân oán này.
Nhưng nếu hắn làm ảnh hưởng đến cả danh tiếng của Vô Cực Thiên Viện, vậy thì hai Đạo Thống kia cũng sẽ bị ảnh hưởng, từ đó dù không liên quan nhưng vẫn bị kéo vào, trở thành địch nhân của hắn.
Kẻ thù trước mắt còn chưa giải quyết lại phải đối mặt thêm một đám địch nhân mới, bất kể ai cũng sẽ đau đầu.
Giống như tình huống của Thánh Linh Thiên Vận vậy, vốn dĩ cùng nàng không thù không oán, kết quả bởi vì vấn đề danh tiếng của Đại Nguyên Thiên Viện mà trở mặt thành thù.
“Huống hồ dù công tử công khai tin tức, sợ rằng ngoại trừ việc làm bẩn danh tiếng của bọn họ ra thì không giải quyết được điều gì, bởi vì cái gọi là Cấm Kỵ thế lực tồn tại thâm căn cố đế, muốn nhổ tận góc chỉ có thể dùng thực lực nghiền ép mà thôi.” Trương Nhã Trâm nói thêm.
Lạc Nam đương nhiên hiểu rõ đạo lý này, sợ rằng toàn bộ Chí Tôn Thế Lực ở Ngũ Châu Tứ Vực liên thủ lại cũng không phải đối thủ của một Đạo Thống a.
“Đa tạ Trương Tiểu Thư nhắc nhở, lần này thật sự thiếu nàng một đại ân tình.” Lạc Nam cảm kích chắp tay nói.
Trương Nhã Trâm giúp hắn câu thông với Diệm Lãnh, lại còn nhắc nhở hắn không tự tiện lôi kéo thêm địch nhân cho mình, ân tình này Lạc Nam chắc chắn sẽ trả.
“Chút chuyện nhỏ mà thôi.” Trương Nhã Trâm khoác tay, hứng thú nhìn hắn:
“Ngược lại là công tử, ngươi có ý định tham gia Đoạt Cấm Chiến sắp tới hay không?”
“Haha, đương nhiên là phải tham gia.” Lạc Nam sảng khoái:
“Sức hấp dẫn của phần thưởng Cấm Kỵ, ai mà không thèm muốn?”
“Đến lúc đó hy vọng công tử hạ thủ lưu tình.” Trương Nhã Trâm che miệng cười khẽ.
Lạc Nam giật mình: “Tiểu thư cũng định tham gia à?”
Phải biết rằng từ trước đến nay có rất nhiều sự kiện từ lớn đến nhỏ, như vào Kiếm Mộ, Đúc Kiếm Đại Hội, tranh đoạt Bảo Tàng Động… Trương Nhã Trâm đều chưa từng tham gia, nhưng nàng lại tham gia Đoạt Cấm Chiến.
Rõ ràng ở trong mắt nàng, chỉ có sự kiện quy mô như Đoạt Cấm Chiến mới đủ để nàng nảy sinh hứng thú.
“Như công tử đã nói, phần thưởng là Cấm Kỵ ai mà không thích đây?” Trương Nhã Trâm ung dung nói:
“Chỉ bất quá đó là thời điểm yêu nghiệt chi tranh, thắng bại đều dựa vào bản lĩnh của chính mình.”
Lạc Nam mỉm cười gật gù, lúc này bỗng nhiên nhớ lại một điều, liền lên tiếng:
“Không biết Trân Bảo Lâu có bán đồ vật như Đạo Hoả của con hàng Diệm Lãnh hay không?”
Trương Nhã Trâm giật mình: “Công tử muốn tìm mua thuộc tính cấp bậc đó à?”
Lạc Nam gật đầu, hiện tại Điểm Danh Vọng của hắn có thể nói là kha khá, nếu như có thể dùng thật nhiều tài sản từ Cửa Hàng May Mắn đổi lấy những thứ như Đạo Hoả, đến lúc đó sợ gì tu vi không đề thăng?
“Đáng tiếc, những thuộc tính cấp bậc đó một là tu luyện Cấm Kỵ đản sinh mà ra, hai là đồ vật tùy vào cơ duyên chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, Trân Bảo Lâu cũng chẳng có giao dịch.” Trương Nhã Trâm cười cười:
“Tuy nhiên công tử sẽ có cơ hội sở hữu nếu như đủ cơ duyên, đủ tài đủ lực.”
“Ồ? Xin tiểu thư chỉ giáo.” Lạc Nam nghiêm nghị ngồi thẳng lưng.
“Công tử còn nhớ đồ vật tượng trưng thân phận khách hàng siêu cấp mà ta từng đưa ngươi?” Trơng Nhã Trâm nháy mắt.
Lạc Nam lật tay, một khối Lệnh Bài bằng gỗ hiện ra trước mặt, đồng thời hưng phấn hỏi:
“Là Đấu Giá Hội sao?”
“Đúng vậy, là Đấu Giá Hội Đặc Biệt mà chỉ có những nhân vật sở hữu Lệnh Bài Siêu Cấp của Trân Bảo Lâu và Dị Nguyên Hội mới được phép tham dự.” Trương Nhã Trâm hồi đáp.
“Có cả Dị Nguyên Hội à?” Lạc Nam giật mình.
“Đúng vậy, đây là Đấu Giá Hội do Trân Bảo Lâu và Dị Nguyên Hội cùng nhau tổ chức.” Trương Nhã Trâm nói:
“Nếu như đủ duyên, công tử có thể tìm được những thứ như Đạo Hoả ở Đấu Giá Hội lần này.”
“Còn bao lâu nữa sẽ diễn ra đấu giá?” Lạc Nam âm thầm chờ mong.
“Ba năm.” Trương Nhã Trâm mỉm cười:
“Đến lúc đó nơi tổ chức Đấu Giá sẽ được thông báo trực tiếp vào Lệnh Bài của công tử, hy vọng ngươi chuẩn bị tài sản thật phong phú để thắng lợi trở về.”
“Được vậy thì hay quá.” Lạc Nam hưng phấn vỗ tay.
Ba năm nữa đi Đấu Giá Đặc Biệt, tìm kiếm tài nguyên gia tăng chiến lực sau đó tham gia Đoạt Cấm Chiến là hoàn hảo.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 14 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 240 |
Ngày cập nhật | 05/06/2024 15:39 (GMT+7) |