Ngưu Ngũ Bá thân là Bát Giai Hậu Kỳ cường giả cũng phải đứng bật khỏi ghế, một gương mặt ngơ ngác mơ màng, bên trong ngưu nhãn là cảm giác không dám tin tồn tại…
Khí thế của Hồ Khinh Vũ lúc này không phải Bát giai sơ kỳ, mà là một Bát Giai Trung kỳ cường giả với tu vi lắng đọng như mặt giếng cổ, chỉ thiếu chút nữa đã có thể đột phá Bát Giai Hậu Kỳ rồi, chỉ thiếu chút nữa là sánh bằng hắn rồi…
Ngưu Ngũ Bá có thể tin tưởng sao? Hắn thậm chí lần đầu tiên cho rằng bản thân mình đang nằm mộng, thân thể chết lặng như trời trồng…
Một Bát giai như hắn còn phản ứng thất thố như thế, càng đừng nói những người khác…
Nhị Trưởng Lão Thiên Yêu Học Phủ chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, như một cú tát đau đớn vào trong mặt, ngã quỵ xuống ghế, xém chút nữa phun ra một ngụm máu tươi…
Thiên Yêu Học Phủ cả đám cùng lúc cúi đầu, nhục nhã không dám để đâu cho hết, đây là lần đầu tiên với thân phận và địa vị của bọn hắn phải trải qua cảm xúc như vậy…
Thiên Yêu Học Phủ tự tin có thể thu nhận Hồ Tộc, Thiên Yêu Học Phủ tự tin Hiệu Trưởng nhà mình sẽ cưới được giai nhân, Thiên Yêu Học Phủ tự tin sính lễ của bọn hắn không ai có thể từ chối…
Phải biết viên Yêu Đan Bát Vĩ Yêu Hồ kia không phải tài sản cá nhân của Ngưu Ngũ Bá, mà là thứ tích lũy của toàn bộ Thiên Yêu Học Phủ…
Yêu Đan Bát Giai Yêu Thú, dù không phải Hồ Tộc luyện hóa, thì những yêu thú khác cũng có thể mượn nó để gia tăng thực lực đột phá Bát Giai, chẳng qua không thể tiến bộ về mặt thiên phú mọc thêm đuôi như Hồ tộc mà thôi.
Nói cách khác, dù bất kỳ một vị trưởng lão nào của Thiên Yêu Học Phủ luyện hóa Bát Giai Yêu Đan, đều có cơ hội rất lớn đột phá Bát Giai Yêu Thú, gia tăng số lượng Bát giai cho toàn bộ Học Phủ.
Bởi thế mà trước đây không lâu, khi Ngưu Ngũ Bá đưa ra đề nghị lấy Bát Vĩ Yêu Đan làm sính lễ cầu hôn Hồ Khinh Vũ, đã có không ít trưởng lão phản đối, cho rằng như vậy quá mức phí phạm…
Nhưng Ngưu Ngũ Bá bằng vào uy quyền của mình phản bác tất cả, thậm chí vỗ ngực tự tin khẳng định Hồ Khinh Vũ sẽ trở thành Hiệu Trưởng Phu Nhân, khi đó giao Yêu Đan cho nàng có khác gì giao cho người một nhà?
Trước lý lẽ của Ngưu Ngũ Bá, đám trưởng lão mới toàn bộ tán thành, thống nhất giao Yêu Đan cho hắn làm sính lễ.
Kết quả đâu?
Viên Yêu Đan mà bọn hắn tôn sùng như bảo bối, ở trước mặt Hồ Khinh Vũ không đáng giá một đồng.
Ngươi muốn dùng cám dỗ của Bát giai để dụ dỗ nàng? Hồ Khinh Vũ đã là Bát giai…
Ngươi lấy lý do giúp Hồ Tộc đạt đến thiên phú như tổ tiên khi xưa? Đáng tiếc người ta đã vượt qua tổ tiên…
Không thể không nói, tình cảnh lúc này như một gáo nước lạnh dội thẳng vào mặt, tạt bay mọi hưng phấn lúc ban đầu…
Không biết qua bao lâu, có thể nhanh cũng có thể chậm, đám người dần lấy lại tỉnh táo, diện mạo hãi hùng, nín thở chờ đợi diễn biến kế tiếp…
“Thế nào? Hồ tộc cần các vị che chở? Bổn Tộc Trưởng cũng là Bát giai có được hay không?” Hồ Khinh Vũ quyến rũ hỏi, phong thái yêu mị mười phần…
Nếu đã vạch mặt, nàng cũng không tiếp tục bình thản ung dung để giữ thể diện nữa, bởi vì người mất thể diện hiện tại chính là Thiên Yêu Học Phủ cùng Ngưu Ngũ Bá.
“Khi nào?” Ngưu Ngũ Bá ánh mắt dần dần đỏ lên, xung huyết như máu quát lớn:
“Vì sao? Vì sao Hồ Khinh Vũ ngươi đột phá Bát Giai? Vì sao Hồ Khinh Vũ ngươi trở thành Cửu Vĩ Yêu Hồ?”
Bá Lực Giao Quân cũng siết chặt nắm đấm, lồng ngực phập phồng nhìn chăm chú Hồ Khinh Vũ, chưa bao giờ hắn cảm thấy bất lực như vậy…
Ít nhất Ngưu Ngũ Bá còn có thể ngang hàng nói chuyện với Hồ Khinh Vũ, mà hắn đã không thể…
“Khanh khách, Ngưu Hiệu Trưởng hiểu lầm, bổn tộc trưởng hiện tại không phải Cửu Vĩ Yêu Hồ, mà là Cửu Vĩ Thiên Hồ trong truyền thuyết!” Hồ Khinh Vũ phong thái tràn đầy tự tin chí mạng, óng tay áo phất phơ, tóc dài không gió tự bay, diễm tuyệt thiên hạ.
“Thiên Hồ?” Toàn bộ Hồ Tộc nhịp tim nhảy lên một cái…
Đừng tưởng Yêu Hồ và Thiên Hồ chỉ khác một chữ mà không xem trọng, thực chất chênh lệch vô cùng to lớn.
Yêu Hồ chỉ là yêu thú bình thường, dù có nhiều đuôi cũng chỉ tượng trưng cho nhiều cái mạng mà thôi…
Nhưng Thiên Hồ chính là tồn tại sánh ngang với Thần Thú, khi lượng đuôi gia tăng, ngoài việc mỗi đuôi tương ứng với một mạng, thì tốc độ tu luyện hấp thu linh khí sẽ tăng theo cấp số nhân.
Tương truyền Cửu Vĩ Thiên Hồ trong truyền thuyết, tốc độ tu luyện nhanh hơn gấp chín lần so với Cửu Vĩ Yêu Hồ…
Thiên Hồ và Yêu Hồ, chính là chênh lệch như vậy…
Tổ Tiên của Hồ Tộc tại Việt Long Tinh chỉ là một Bát Giai Yêu Hồ, mà Hồ Khinh Vũ hiện tại chính là Cửu Vĩ Thiên Hồ.
Nàng đã siêu việt tổ tiên của mình quá nhiều rồi…
Huyết Mạch từ Hệ Thống xuất phẩm có thể tầm thường sao? Triệu hoán ra chủng loại nào… thì đương nhiên phải là hàng tuyển chọn bậc nhất bên trong nó.
“Lão tử mặc kệ cái gọi là Thiên Hồ hay Yêu Hồ, vì sao? Vì sao ngươi đã đột phá Bát giai nhưng trước đó lại diễn kịch? Áp chế tu vi để tộc nhân của mình ăn nhiều thiệt thòi như vậy?” Ngưu Ngũ Bá rống lớn nói.
Lời nói của hắn nghe thì đường hoàng tưởng như đang bất bình vì Hồ Tộc, thực chất ai cũng nghe là lời lẽ phẫn nộ vì bị lừa gạt, vì bị ăn một cú tát vô hình đau điếng…
“Vì sao ư? Khanh khách! Ngươi hỏi ta vì sao? Bởi vì bổn Tộc Trưởng cho các ngươi một cơ hội, cho U Nguyên một cơ hội…” Hồ Khinh Vũ cười dài, sau cùng tiếng nói lại trở nên rét lạnh pha cùng tuyệt vọng.
“Có ý gì?” Ngưu Ngũ Bá trong lòng dâng lên cảm giác bất an…
“Nếu ta không ẩn giấu, nếu ta không đem thực lực của mình áp chế để Hồ Tộc lâm vào tình cảnh nguy hiểm, làm sao nhận rõ bộ mặt thật của các ngươi?” Hồ Khinh Vũ chế giễu cười, nhưng trong lời nói lại pha lẫn buồn bã:
“Cùng là yêu thú, nổi danh đoàn kết… thật buồn cười?! Vì lợi ích của mình, các ngươi để mặc chúng ta thương vong mà không quyết đoán cứu viện, mặc dù kẻ thù chung là Huyết Hoàng Địa…”
Ngưu Ngũ Bá cạn lời, ấp úng nói: “Khinh Vũ, chuyện này là…”
“Đừng gọi tên ta, ngươi không xứng…” Hồ Khinh Vũ lạnh lùng cắt ngang.
Ngưu Ngũ Bá nghe vậy trái tim như bị xuyên thấu, sắc mặt vặn vẹo hồi lâu, sau cùng cố gắng lấy bình tĩnh hít sâu một hơi nói:
“Được rồi Hồ tộc trưởng! Chuyện lần này là Thiên Yêu Học Phủ và Giao Tộc sai, cũng chỉ vì ta quá mức thích ngươi nên bất chấp thủ đoạn… Ngưu Ngũ Bá ở đây xin lỗi và hứa sẽ đền bù tổn thất cho Hồ Tộc, nhưng ngươi nói đây là cho chúng ta cơ hội, cho U Nguyên cơ hội là có ý gì?”
Nghe câu hỏi của Ngưu Ngũ Bá, đám người vểnh tai, hiển nhiên cũng đã sớm thắc mắc.
Hồ Khinh Vũ đảo mắt nhìn qua Giao Tộc, nhìn qua Thiên Yêu Học Phủ, thậm chí nhìn qua cả Hồ Tộc, lúc này thản nhiên nói:
“Nếu thời điểm Hồ Tộc chúng ta bị Huyết Hoàng Địa tập kích, Thiên Yêu Học Phủ và Giao Tộc có thể lập tức tiến đến viện trợ như Côn Tộc… thì hiện tại U Nguyên Đại Lục vẫn còn Hồ Khinh Vũ, vẫn còn Hồ Tộc, đáng tiếc…”
Ánh mắt một đám cường giả co rụt lại, Ngưu Ngũ Bá bất an tràn đầy, ngay cả Bá Lực Giao Quân cũng đã đứng bật dậy…
“Khinh… Hồ Tộc Trưởng, ngươi nói vậy… là có ý gì?” Ngưu Ngũ Bá hít sâu một hơi, giọng điệu có chút rung rẩy.
Hồ Khinh Vũ không dây dưa dài dòng, vào thẳng vấn đề, quyết tuyệt đến cực điểm:
“Bắt đầu từ bây giờ, Hồ Khinh Vũ tuyên bố mang theo Hồ Tộc thoát ly U Nguyên Đại Lục, cùng Thiên Yêu Học Phủ cắt đứt quan hệ, xem như chưa từng nhận thức nhau!”
Lời vừa nói ra, như sóng lớn ngập trời, Thiên Yêu Học Phủ và Giao Tộc đồng thanh quát: “KHÔNG ĐƯỢC!”
Nói đùa gì thế? U Nguyên Đại Lục có tam đại Cửu Cấp Thế Lực, nếu hiện tại Hồ Tộc đi rồi, chiến lực có thể sánh bằng các đại lục kia sao?
“Khanh khách, bổn Tộc trưởng đi hay ở cần các ngươi cho phép sao?” Hồ Khinh Vũ sắc mặt lạnh lùng, cười một tiếng trở về ngồi xuống.
Trong lòng nàng cũng không hề dễ chịu khi phải đưa ra quyết định như vậy…
Chúng nữ Hậu Cung đồng cảm nhìn Hồ Khinh Vũ, ánh mắt trìu mến vô cùng, cũng thay nàng cảm thấy tiếc nuối…
Cách đây hai tháng, khi Liễu Ngọc Thanh đề nghị Hồ Khinh Vũ mang theo Hồ Tộc di dời đến ở cạnh Bách Hoa Tông, để đôi bên có thể tiện chiếu cố và hỗ trợ lẫn nhau trong thời kỳ nguy hiểm.
Nhưng Hồ Khinh Vũ lại lắc đầu từ chối, bởi vì trong lòng nàng vẫn còn đặt niềm tin vào đồng loại là yêu thú, nàng tin tưởng Giao Tộc và Thiên Yêu Học Phủ sẽ không làm ngơ hay thừa nước đục thả câu khi Hồ Tộc lâm nạn.
Mặc dù trước đó Liễu Ngọc Thanh suy đoán rất có đạo lý và sức thuyết phục, nhưng chỉ cần còn một chút hy vọng… Hồ Khinh Vũ vẫn lựa chọn tin tưởng Yêu tộc…
Liễu Ngọc Thanh nghe vậy cũng không ép buộc, chỉ mỉm cười nói dù tương lai như thế nào, Băng Thiên Đại Lục sẽ luôn có chỗ cho Hồ Tộc…
Kết quả hiện tại như thế nào?
Niềm tin và hy vọng cuối cùng Hồ Khinh Vũ đặt ra đã bị bán mất, Giao Tộc cùng Thiên Yêu Học Phủ thật sự muốn lợi dụng thời cơ Hồ Tộc lâm nạn mà đạt được chỗ tốt, thậm chí muốn chiếm luôn cả nàng.
Hồ Khinh Vũ thất vọng, không một ai thấu hiểu…
Không nói đôi bên đều là Yêu Thú, chỉ riêng với quy định chung của Diệt Huyết Liên Minh thì hành vi của Giao Tộc và Thiên Yêu Học Phủ là không thể tha thứ rồi.
Nhưng cũng nhờ như vậy, Hồ Khinh Vũ cuối cùng làm ra quyết định, nàng chấp nhận đề nghị của Liễu Ngọc Thanh, mang theo Hồ Tộc đến Băng Thiên Đại Lục làm hàng xóm của Bách Hoa Tông, làm hàng xóm của Hậu Cung, làm người một nhà cùng nhân loại…
“Hồ Khinh Vũ, ngươi biết mình vừa nói gì sao? Mang theo Hồ tộc rời khỏi U Nguyên, ngươi muốn phản bội toàn thể Yêu tộc sao?” Ngưu Ngũ Bá khí thế ầm ầm mà ra, đem không gian chấn thành phấn vụn…
Hắn biết nếu hiện tại mình không thể hiện sự cường thế, U Nguyên từ nay sẽ không còn Hồ Tộc.
“Ngưu Ngũ Bá, sau khi trận chiến với Huyết Hoàng Địa kết thúc… bổn tộc trưởng vì nể tình sư phụ ngươi năm xưa có ân chỉ dạy nên vẫn muốn giữ gìn thể diện cho ngươi!” Hồ Khinh Vũ không trả lời vấn đề của Ngưu Ngũ Bá, trái lại dùng giọng điệu tự giễu nói tiếp:
“Bổn tộc trưởng không trực tiếp vạch trần ý đồ đê tiện của Thiên Yêu Học Phủ và Giao Tộc, bổn tộc trưởng cũng không bộc phát thực lực của mình, thậm chí bổn tộc trưởng còn mở yến tiệc để chiêu đãi các ngươi, dự định sau đó sẽ mang theo Hồ Tộc rời đi U Nguyên Đại Lục một cách âm thầm lặng lẽ!”
“Nhưng hết lần này đến lần khác Ngưu Ngũ Bá ngươi ép buộc bổn tộc trưởng vào đường cùng, ngươi lợi dụng an nguy của Hồ Tộc để làm lý do ép bổn tộc trưởng phải gả cho ngươi?”
“Nếu đã như vậy, bổn tộc trưởng còn cần nể mặt ngươi nữa sao? Ân tình năm xưa với sư phụ ngươi cũng xem như trả hết! Từ nay về sau bổn tộc trưởng mang theo Hồ Tộc đi đến nơi nào cũng không phải chuyện của ngươi, càng không phải chuyện của U Nguyên Đại Lục!”
Hồ Khinh Vũ từng chữ từng chữ nói ra, như trút hết cơn giận trong lòng, thở dài một hơi kiều mị…
Ngưu Ngũ Bá gân xanh trên trán hiện lên cuồn cuộn hết sức dữ tợn, từng lời từng lời của Hồ Khinh Vũ như lưỡi đao cắm vào lòng hắn, đau đớn đến mức hít thở không thông.
Bất kể nguyên nhân gì, hắn làm tất cả đều vì muốn có được nàng, hiện tại bị nàng khinh bỉ như thế, còn gì để mất nữa chứ?
Ánh mắt đỏ ngầu quay phắt ngang, bắt gặp đám người Tô Nhan ngồi ở nơi đó, Ngưu Ngũ Bá căm giận quát:
“Hồ Khinh Vũ, ngươi muốn phản bội U Nguyên, phản bội Yêu Tộc đi theo Hậu Cung đúng không?”
“Phản bội?” Hồ Khinh Vũ vẫn chưa mở miệng, một đám Hồ Tộc nữ tử đã khinh thường cười lớn, Hồ Ngọc Nghiên ánh mắt đỏ hoe quát nói:
“Hồ tộc phản bội các ngươi hay các ngươi phải bội Hồ Tộc trong lòng đôi bên đều hiểu, còn cần nói ra nữa sao?”
“Ngọc Nghiên nói không sai, chúng ta chấp nhận theo Tộc Trưởng đến bất kỳ đâu, chỉ cần rời khỏi nơi ghê tởm có mặt Thiên Yêu Học Phủ cùng Giao Tộc!” Hồ Tộc thành viên đồng thanh nói, sắc mặt kiên định.
Bầu không khí ngưng trọng đến cực điểm, thân thể to lớn của Ngưu Ngũ Bá không ngừng run rẩy…
Nếu thật sự để Hồ Tộc rời đi, chuyện này một khi truyền ra sẽ oanh động Tinh Cầu, mặt mũi của hắn và Thiên Yêu Học Phủ xem như mất sạch, cũng khó giải thích được với hội đồng Diệt Huyết Liên Minh…
“Hồ tộc trưởng ngươi đừng bị Hậu Cung mê hoặc, các nàng đa phần đều là nhân loại… không phải tộc ta tất có dị tâm, làm sao có thể thật tâm xem các ngươi là người nhà?” Bá Lực Giao Quân cũng không nhịn được nói.
“Như bổn tộc trưởng đã nói, mọi chuyện sau này của Hồ Tộc đã không cần chư vị bận tâm!” Hồ Khinh Vũ lười giải thích, đây cũng là lần cuối cùng nàng nói về vấn đề này.
“Bổn Hiệu Trưởng hiểu rồi… Hồ Khinh Vũ ngươi sở dĩ mạnh mẽ trong thời gian ngắn như vậy, nhất định là được Hậu Cung trợ giúp chứ gì? Vì sao ta không cảm nhận được động tĩnh ngươi đột phá Bát Giai Yêu Thú?” Ngưu Ngũ Bá trong lòng nghi hoặc không thôi.
Động tĩnh của Độ Kiếp Kỳ hay Bát Giai Yêu Thú khi Độ Kiếp sinh ra là cực lớn, dù Hồ Khinh Vũ có đột phá ở nơi yên tĩnh không người, thì những cường giả như hắn cũng nhất định cảm ứng được.
Vậy mà Hồ Khinh Vũ có thể vô thanh vô tức tấn thăng Bát Giai một cách bí mật, quả thật khó hiểu đến cực điểm.
“Chuyện này bổn tộc trưởng vì sao phải nói cho ngươi?” Hồ Khinh Vũ dùng ánh mắt quái lạ hỏi Ngưu Ngũ Bá.
Phốc…
Ngưu Ngũ Bá xém chút phun một ngụm máu, bất quá hắn biết bên mình đuối lý không thể làm gì Hồ Tộc, bèn chuyển mũi nhọn về phía Hậu Cung lạnh lùng quát, sát khí lưu chuyển:
“Hậu Cung, các ngươi tính toán thật giỏi, đầu tiên là mê hoặc Hồ Khinh Vũ, sau đó âm thầm theo dõi Hồ Tộc để cứu viện kịp thời… rốt cuộc có ý đồ gì? Muốn khích bác ly gián Yêu Tộc chúng ta đúng không?”
Chúng nữ nghe vậy bật cười, bị da mặt của Ngưu Ngũ Bá làm cho cạn lời rồi…
“Thấy qua người vô sĩ, cũng chưa từng thấy ai không biết xấu hổ như ngươi!” Côn Minh Nguyệt nghe vậy trực tiếp duỗi lưng một cái, mở miệng mắng thẳng, sau đó bổ sung một câu:
“Côn Tộc cũng rời khỏi U Nguyên, giao cho phu thê Côn Hoàng hai người quản lý!”
Lời vừa nói ra, càng thêm đả kích tính nghiêm trọng của sự việc, Ngưu Ngũ Bá cùng một đám Trưởng Lão Học Phủ hai mặt nhìn nhau, tu vi cuồn cuộn mà ra, toàn bộ đứng dậy đồng thanh quát:
“Các ngươi… ai cũng không được đi!”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 3 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 30/01/2021 06:38 (GMT+7) |