Thủy Tích Quân làm tròn bổn phận đứng phía sau xoa bóp đôi vai hắn, động tác nhu nhuận đến cực điểm, quả thật là một thiếp thân thị nữ đúng nghĩa.
“Có vật dẫn dồi giàu năng lượng của các tỷ muội và phu quân hỗ trợ, thiếp có tự tin thử sức một lần!” Hoa Ngọc Phượng trịnh trọng đáp, lực lượng bên trong máu huyết mà Lạc Nam và tam nữ cung cấp vượt xa dự kiến của nàng, tự tin trong lòng gia tăng không ít.
Lạc Nam gật đầu, chỉ cần Băng Thiên Đại Lục có trận pháp bảo vệ, chúng nữ xuất quan… đám thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh dù có liên thủ cũng rất khó công phá Băng Thiên Đại Lục, khi ấy hắn cũng yên tâm đi Quang Minh Thánh Địa một chuyến.
Dị Hỏa top 1, mong chờ đã lâu.
“Thiếu gia, Lạc gia và Phàm Ẩn Tự các loại cũng theo chân các Học Phủ kia vào Băng Thiên Đại Lục!” Đúng lúc này, một vị nữ trưởng lão của Liễu gia tiến vào thông báo.
“Trước tiên mặc kệ bọn hắn, âm thầm giám sát là được!” Lạc Nam ánh mắt lấp lóe nói, với thân phận hiện tại của hắn lẽ ra không nên để đám Lạc gia vào trong mắt.
Nhưng Lạc Nam vẫn luôn là một người ân oán rõ ràng, tất cả đều phải tính toán, chỉ là chưa đến thời điểm cần thiết mà thôi.
Lạc gia, Phàm Ẩn Tự và các thế lực từng đắc tội với hắn đã lâm vào đường cùng, không đến Băng Thiên Đại Lục lánh nạn cũng sẽ trở thành con mồi của đám thợ săn Dạ Lang, bọn hắn đã không còn đường lựa chọn nào khác.
Cảm giác dồn ép kẻ thù vào đường cùng, khiến bọn hắn ngày đêm nơm nớp lo sợ tràn đầy bất an, Lạc Nam cảm thấy khá thú vị.
“Lạc Phá Lôi dạo gần đây tu vi đột nhiên gia tăng hết sức nhanh chóng, nghe nói đã đột phá Hợp Thể Hậu Kỳ!” Vị trưởng lão Liễu gia nói tiếp.
“Ta đã biết!” Lạc Nam trong lòng cười lạnh, mở miệng phân phó: “Chú ý tất cả đối tượng mà Lạc Phá Lôi từng tiếp xúc, nhất là Lạc Vũ… có thể nhờ Đa Bảo Các hỗ trợ tìm tung tích của hắn!”
Sự tăng tiến tu vi bất thường của Lạc Phá Lôi tám phần mười là do Lạc Vũ nhúng tay, hiển nhiên cường giả Tiên giới sở hữu thủ đoạn không phải dạng thường, bất quá có Hệ Thống trong tay, Lạc Nam chưa từng e ngại.
“Vâng!” Trưởng lão Liễu gia khom người rời đi.
“Để xem bọn chúng có thể nhảy nhót ra trò trống gì…” Lạc Nam cười cười nói.
“Phu quân, vì sao không trực tiếp ra tay giết sạch?” Tô Nhan ánh mắt lập lòe sát khí, biết những chuyện mà Lạc gia từng gây ra cho hắn, trái tim nàng quặn đau không ít lần.
Lạc Nam nhấp một ngụm trà, đem Tô Nhan ôm vào trong ngực, nghĩ đến nhiệm vụ Chính Tuyến mà Hệ Thống giao phó, khóe môi nhếch lên tự tin nói:
“Không cần vội… ngày ta quân lâm ngôi bá chủ, cần có đối tượng để giết gà dọa khỉ, chấn nhiếp quần hùng!”
Chúng nữ nghe vậy nhịp tim đập thình thịch, bị phong thái bá khí của hắn khiến cho mê say…
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 3 tại nguồn: http://truyensex.moe/con-duong-ba-chu-quyen-3/
Một tháng thời gian lại trôi qua.
Trong khoảng này, Tinh Linh Đảo cũng thành công lơ lửng trên bầu trời Băng Thiên Đại Lục, cùng Hồ Tộc, Bách Hoa Tông tạo thành thế chân vạc, trở thành ba đại thế lực sở hữu nhiều mỹ nhân nhất toàn thiên hạ.
Mà hầu hết các thế lực lớn nhỏ trên toàn bộ Việt Long Tinh cũng tập trung hội tụ tại Băng Thiên Đại Lục, đem U Nguyên Đại Lục, Hải Châu Đại Lục và Hoàng Sa Đại Lục trở thành nơi hoang vu, vườn không nhà trống, đem đám thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh cô lập tại 3 đại lục… đương nhiên trước đó cũng có không ít thế lực bị đám thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh đồ sát, trong chiến tranh quy mô lớn như thế này, hy sinh là điều khó thể tránh khỏi.
Đáng thương nhất chính là Huyết Hoàng Địa, lượng cường giả còn sót lại của bọn hắn trong trận đại chiến lần trước không được Băng Thiên Đại Lục hoan nghênh, cũng không dám đến gây sự, chỉ có thể trốn chui trốn nhủi như chuột chạy qua đường ở các nơi hẻo lánh nhằm tránh thoát Dạ Lang Tiên Tinh truy sát.
Mặc dù như vậy, thì tu sĩ Huyết Hoàng Địa vẫn không tránh khỏi số phận trở thành con mồi, người chết ngày càng nhiều… cho đến cuối cùng gần như toàn bộ tuyệt diệt.
Không ai có thể đoán trước kết quả sẽ là như vậy, trận chiến trường kỳ của Tu Chân Giới và Huyết Hoàng Địa lấy sự gia nhập của phương thứ ba chính thức kết thúc, phương bại trận chính là Huyết Hoàng Địa, không biết nên khóc hay nên cười.
Đại chiến nổ ra liên tục, ba đại lục kia gần như đã không thể cứu trị, một đám thiên tài Tiên giới e ngại uy thế của Lạc Nam không dám tiến đánh Băng Thiên, chỉ có thể đem lửa giận chuyển thành tàn nhẫn đập phá, muốn đem ba cái đại lục này hủy diệt.
Bầu không khí ngưng trọng kéo dài, vô số người cảm thấy bất an trong lòng, chỉ có thể đem hy vọng trong lòng ký thác ở nơi đó…
Bình An Thành nghiễm nhiên trở thành thánh địa tại Tu Chân Giới, bởi vì đây là nơi tồn tại thế lực mạnh nhất thiên hạ hiện tại: Hậu Cung.
Thỉnh thoảng cũng có những tên thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh không có mắt đột nhập Băng Thiên, nhưng toàn bộ bị Hậu Cung Chi Chủ tiêu diệt dễ dàng, hắn nghiễm nhiên được công nhận là cường giả đệ nhất Tu Chân Giới.
Bất quá vị Hậu Cung Chi Chủ này thường ngày cực kỳ ít thấy, hầu như là thần long thấy đầu không thấy đuôi, vô số chủ nhân các thế lực muốn tìm hắn để nịnh nọt, giao hảo nhưng đều không được gặp mặt.
Nhưng hôm nay lại ngoại lệ…
Vị thiếp thân thị nữ bên cạnh Hậu Cung Chi Chủ, người đã từng là Thủy Thiên Tông Tông Chủ – Thủy Tích Quân đột ngột hướng toàn bộ thiên hạ tuyên bố:
“Bảy ngày sau Hậu Cung Chi Chủ sẽ tổ chức Đại Hội tại trung tâm Băng Thiên Đại Lục – Thánh Linh Thành, gặp gỡ toàn bộ thế lực trong thiên hạ, có chuyện quan trọng cần thương nghị!”
Tin tức vừa ra, vô số người lập tức động dung, tập thể chuẩn bị vô số lễ vật quý trọng tiến về Thánh Linh Thành, mặc dù vẫn chưa biết mục đích Hậu Cung Chi Chủ tổ chức Lễ Hội để làm gì…
Những thế lực trước đó từng đắc tội với Hậu Cung trong lòng tràn ngập bất an, bất quá chỉ có thể cắn răng tiến đến, không ai dám đứng ra nói một chữ: “Không!”
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 3 tại nguồn: http://truyensex.moe/con-duong-ba-chu-quyen-3/
Một ngày này, Thánh Linh Thành rộng rãi khổng lồ chưa bao giờ cảm giác chật chội như vậy, bởi số người tiến đến tham dự đại hội thật sự quá nhiều.
Các nhân vật tiêu biểu trong đó gồm có Đa Bảo Các các chủ, Thánh nữ cùng tứ thị nữ, Hiệu trưởng Huyền Hoàng Học Phủ Huyền Sa Lão Nhân, Thiên Yêu Học Phủ Ngưu Thiên Ám, Ngưu Ngũ Bá, Thiên Cơ Điện Chủ Khảo Minh cùng phụ mẫu, Ngự Thú Chiến Tông tông chủ và thiếu tông chủ, Thất Sát giáo chủ cùng Thiên Sát, Đan gia song tổ các loại…
Cửu cấp thế lực cũng có Băng Huyền Đế Quốc Hoàng Đế Băng Dũng cùng Lão Hoàng Đế, Hoả Lực cùng Hoả Sơn và gia chủ Nguyễn gia, Thiên Sơn Tiên Cảnh Vương Y Vận, Ải Nhân Tộc Trưởng, Hoa Trúc Thành Hoa Minh, Hải Cung Chủ Hải Ứng Thiên, Giao tộc Bá Lực Giao Quân…
Về phần Bát cấp thế lực trở xuống đương nhiên càng không dám vắng mặt…
Thánh Linh Học Phủ với tư cách chủ nhà, đã sớm thay Lạc Nam bố trí sắp xếp đại hội tươm tất.
Các nữ đệ tử như hoa như ngọc của Học Phủ lần lượt mang đám người về vị trí ngồi đã sớm được định sẵn.
Trên mặt mỗi đệ tử đều tràn ngập tự hào và kiêu ngạo, hiển nhiên việc Lạc Nam có xuất thân từ Thánh Linh Học Phủ đã đủ để thân phận của bọn họ trở nên ưu việt, Hậu Cung Chi Chủ hiện tại chính là thần tượng của toàn bộ Học Phủ, vô số thiên tài theo đuổi, xem hắn trở thành mục tiêu hướng tới.
Đến tại thời điểm này, cái gọi là Tứ Phủ Hội Vũ hay Hoàng Kim Bảng đã trở nên vô nghĩa, bởi vì nam nhân kia đã dùng thực lực của mình nghiền ép hết thảy, siêu việt hết thảy.
Giữa quảng trường là một cái đài cao, bên trên chỉ có hơn mười bảo tọa, chỉ có Độ Kiếp Kỳ cường giả mới được phép ngồi đó.
Biển người mênh mông, các tu sĩ nhìn lực hiệu triệu kinh người của Hậu Cung Chi Chủ, chỉ có thể âm thầm ngưỡng vọng…
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Bầu không khí đang náo nhiệt bỗng chốc an tĩnh xuống, chỉ còn tiếng không gian chấn động như vó ngựa trời cao đang nện vào trái tim của mỗi người…
Ở tận chân trời xuất hiện một kiện Chiến Xa khủng bố được năm con Cốt Long kéo lấy chạy như bay, uy phong lẫm liệt.
Mà khi nhìn thấy Ngũ Long Chiến Xa, toàn bộ quảng trường với vô số sinh mệnh cùng lúc đứng bật dậy.
Hậu Cung Chi Chủ, chính thức hàng lâm…
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 3 tại nguồn: http://truyensex.moe/con-duong-ba-chu-quyen-3/
Mặc dù tại đây có không ít người từng được chứng kiến Lạc Nam ngự trên Ngũ Long Chiến Xa tham dự trận chiến với Dạ Lang Tiên Tinh ngày đó, nhưng hôm nay một lần nữa nhìn thấy hắn dùng lại phương thức này hiện thân, vẫn không ức chế được trong lòng rung động.
Dù sao Bát giai đã là tồn tại mạnh nhất Việt Long, hắn lại dùng năm con Cốt Long tương ứng Bát giai làm vật kéo xe, có thể không kinh sợ sao?
Lạc Nam một thân hắc bào đơn giản tung bay trong gió, một đầu tóc dài tùy ý xõa tung, đôi mắt hắc bạch phân minh như có thể nhìn thấu tất cả, sau lưng hắn nghiêm chỉnh đứng Thủy Tích Quân và Tô Nhan hai bên trái phải, như chúng tinh ủng nguyệt…
“AAAA, là Hậu Cung Chi Chủ!”
“Trời ạ, ta rốt cuộc nhìn thấy một người bằng xương bằng thịt!”
“Nếu có thể thay vị trí đứng giữa ta và Tô Nhan các nàng, dù có chết cũng mãn nguyện!”
“Phi, chỉ bằng ngươi?”
Vô số thiếu nữ hét lên chói tai, như nghênh đón thần tượng hoan hô ầm lên, cũng phá vỡ không khí tĩnh lặng trước đó.
Ngũ Long Kéo Xe bất chợt dừng lại giữa không trung, Lạc Nam nhẹ nhàng vươn ta đè xuống.
Âm thanh hoan nghênh im bặt mà dừng.
Hắn hài lòng mỉm cười, mang theo Tô Nhan cùng Thủy Tích Quân nhẹ nhàng rơi xuống đài cao, ánh mắt đảo quanh nhìn toàn trường một vòng, rốt cuộc cất tiếng:
“Trước hết mời mọi người tự tiện thưởng thức rượu ngon trân phẩm, sau chúng ta lại bàn chính sự!”
Nói xong như sợ đám người ngại ngùng, Lạc Nam chủ động ngồi xuống ghế chủ vị, cầm một trái Linh quả ở trước mặt cắn một ngụm, lại nâng chén lên tu một hơi cạn sạch.
Vô số trân phẩm lần này tổ chức Hội Nghị để chiêu đãi khách nhân, phần lớn đều lấy từ Tinh Linh Đảo cùng Đa Bảo Các, một phần còn lại lấy từ Linh Dược Điển của Hậu Cung.
Hiển nhiên nếu đã tổ chức Hội Nghị, đương nhiên không thể thất lễ mất mặt, mọi thứ đều rất chu đáo.
Có Lạc Nam dẫn đầu, tập thể quan khách rốt cuộc không tiếp tục khách khí, rất nhiều người ở đây cả đời cũng chưa đủ tư cách được hưởng dụng các loại trân phẩm quý giá như vậy, lúc này ăn uống say sưa.
Duy chỉ có những thế lực từng mâu thuẫn với Hậu Cung lúc này lại không có chút tâm trạng ăn uống, dù vật ngon vào miệng cũng có cảm giác như nhai sáp, chờ đợi vận mệnh sắp đến của mình.
Cơm no rượu say, Đa Bảo Các Các Chủ Thiên Vạn Bảo đầu tiên không nhịn được mở miệng:
“Không biết mục đích Hậu Cung Chi Chủ muốn gặp mặt chúng ta là có chuyện gì?”
Lời vừa nói ra, toàn trường lâm vào tĩnh lặng… tĩnh mịch đến mức có thể nghe được tiếng kim rơi hay thậm chí là âm thanh hít thở vì hồi hộp của một số người.
Toàn bộ Thánh Linh Thành đông nghìn nghịt, lúc này lại dị thường ăn ý ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Lạc Nam ánh mắt dừng lại trên người Thiên Vạn Bảo, sau đó lại lần lượt lướt qua từng vị thế lực chi chủ, sau cùng là hướng đến phạm vi toàn trường, nhìn thấy thần sắc biến ảo chập chùng của đám người, rốt cuộc hắn đứng dậy…
XOẸT XOẸT XOẸT…
Lạc Nam vừa đứng, toàn trường không ai dám ngồi, tập thể đứng bật người dậy…
Chứng kiến uy thế của hắn, Thiên Diệp Dao, Vương Y Vận chúng nữ ức chế không được nhịp tim bắt đầu cuồng mãnh gia tốc trong ngực mình, ngay cả tứ đại thị nữ vẫn luôn nổi danh ổn trọng tỉnh táo cũng có chút thất thần.
Trong sự chờ mong của vô số người, Lạc Nam nhếch môi một cái, cười khẽ hỏi:
“Lần Hội Nghị này, việc đầu tiên ta làm chính là muốn hỏi chư vị một câu, thời gian qua được ta bảo vệ có cảm giác thế nào?”
Toàn trường tĩnh mịch, không ai dám mở miệng đáp lời.
Bắt đầu kể từ ngày đám thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh hạ xuống, mọi thứ như một cơn ác mộng khiến lòng người bàng hoàng.
Nhưng ác mộng cũng bắt đầu tiến vào hồi kết khi bọn hắn di chuyển đến Băng Thiên Đại Lục…
Bởi vì trong khoảng thời gian ở đại lục này, những tên thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh tìm tới cửa đều bị Hậu Cung Chi Chủ tiện tay giải quyết, khiến uy danh của hắn ngày một lan xa, hình thành một loại uy danh có thể chấn nhiếp đa số thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh: Ngươi nếu không muốn chết… tốt hơn hết đừng tiến vào Băng Thiên Đại Lục, nơi đó có tồn tại có thể giết thiên tài Tiên giới như giết heo chó.
Dưới uy thế của Hậu Cung Chi Chủ, đám thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh chỉ có thể thẹn quá hóa giận, điên cuồng truy sát đám dư nghiệt Huyết Hoàng Địa để phát tiết lửa giận, bởi vì bọn chúng không được Băng Thiên đại lục hoan nghênh.
Có vô số người trong lòng bất tri bất giác xem việc được Hậu Cung Chi Chủ bảo vệ là đương nhiên, cho rằng hắn có bổn phận và trách nhiệm phải bảo vệ mình, vì thế khi thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh đánh tới, chỉ cần trốn một góc xem Hậu Cung Chi Chủ làm thịt bọn hắn là được.
Vì thế mà lúc này đây, khi Lạc Nam hỏi một câu như vậy, không ít người á khẩu trả lời không được…
“Ta cảm thấy rất an tâm, đội ơn Hậu Cung Chi Chủ, chúng ta sùng bái ngươi!” Có nhiều người á khẩu, nhưng đồng thời cũng có nhiều người đầu óc đơn giản, nhất là đám nữ nhân hâm mộ não tàn của Lạc Nam, lập tức có người đứng lên hô lớn.
“Đúng vậy, Hậu Cung Chi Chủ anh hùng đại nghĩa, bảo vệ chúng ta trước nanh vuốt kẻ địch, chúng ta rất biết ơn ngươi!” Trong lúc nhất thời, không ít thanh thiếu niên, thiếu nữ trẻ tuổi nhiệt huyết đồng thanh hô lớn.
Huyên náo Thánh Linh Thành.
Bất quá so với những người trẻ tuổi cuồng nhiệt, đám lão già lại cúi đầu trầm mặt… bọn hắn là những kẻ già đời, hiểu rõ đạo lý thiên hạ không có bữa ăn nào là miễn phí.
Lạc Nam có thể bảo vệ bọn hắn, nhưng bọn hắn phải đồng dạng trả lại một cái giá gì đó tương xứng…
Hội nghị lần này, xem ra là thời điểm hắn ra cái giá đó rồi…
Nghe vô số tiếng hò hét đinh tai nhức óc, Lạc Nam bất chợt phì cười, đưa tay ra hiệu mọi người một lần nữa im lặng, thản nhiên cười tủm tỉm nói:
“Nói không sai! Lạc Nam ta có thể vì hai chữ “nghĩa khí” mà bảo hộ Tu Chân Giới, để các ngươi có một cuộc sống yên ổn… nhưng nếu ta đã “nghĩa khí” đến như vậy, các ngươi cũng nên chủ động dùng “nghĩa khí” của mình để đền đáp ta, có đúng hay không?”
“Đến!” Vô số lão quái vật âm thầm rùng mình.
“Nghĩa khí mà hắn muốn sẽ là gì đây?”
Không đợi đám người phản ứng trước câu nói vừa rồi, Lạc Nam bắt chợt hừ lạnh một tiếng, xoay chuyển thái độ nghiêm nghị nói:
“Bất quá ta nghĩa khí không có nghĩa là ta sẽ ngu ngốc, bảo vệ một đám kẻ thù của mình trong thời gian dài như vậy, các ngươi muốn Lạc Nam ta trở thành trò cười cho toàn thiên hạ sao? Thật sự xem ta là thằng ngốc?”
Nói đến chữ cuối cùng, sát khí của Lạc Nam đã lên đến đỉnh điểm, vô số người sắc mặt tái nhợt không còn chút máu, dùng ánh mắt đồng tình nhìn về các thế lực từng đắc tội với Lạc Nam.
Lạc gia, Phàm Ẩn Tự, Hầu Tộc, Biên Bức Tộc, Lang Tộc, Thất Sát Giáo, Ngự Thú Chiến Tông, Hải Cung, Minh Hỏa Giáo, Đan gia…
Mỗi một thế lực đều có mâu thuẫn không lớn thì nhỏ với Lạc Nam, nhất thời đám người tập thể bừng tĩnh, cũng hiểu vì sao Lạc Nam thái độ chuyển biến thành phẫn nộ đến như vậy.
Những thế lực có mâu thuẫn ít tạm thời không đề cập, chỉ riêng Lạc Gia từng đối xử tệ hại như địa ngục đối với tuổi thơ của Lạc Nam và Phàm Ẩn Tự nhiều lần xung đột với hắn, hận thù đã không thể hóa giải nữa rồi.
Đổi lại là bọn hắn nếu có thực lực mạnh mẽ, sẽ đứng ra bảo vệ kẻ thù của mình sao?
Vậy mà thời gian qua, Lạc gia và Phàm Ẩn Tự các loại da mặt dày đến mức thản nhiên trú tại Băng Thiên Đại Lục, để Lạc Nam thay bọn hắn tiêu diệt đám Dạ Lang Tiên Tinh.
Đúng như lời Lạc Nam nói, thật xem hắn là ngu ngốc? Thật xem hắn trở thành trò cười của toàn thiên hạ sao?
Một đám thế lực sắc mặt như màu đất, dùng ánh mắt khẩn cầu nhìn về chỗ dựa của mình.
“Ha hả, Lạc Nam ta làm người quang minh chính đại, ân oán rõ ràng… hôm nay ở tại nơi này muốn diệt Lạc gia, diệt Phàm Ẩn Tự, diệt Hỏa Hầu Tộc, Lang Tộc và Biên Bức Tộc, giải quyết toàn bộ mâu thuẫn với những thế lực khác, ai có ý kiến gì cứ việc đứng ra?!”
Lạc Nam vận dụng Linh Lực vào âm thanh, phất lấy óng tay áo, tiếng nói nghiêm nghị pha lẫn sát khí vang vọng toàn trường.
Tràn ngập uy nghiêm và khí phách, ân oán tình cừu rõ ràng rành mạch, muốn diệt ai trực tiếp nói diệt, chẳng sợ đắc tội với bất kỳ thế lực nào.
Vô số nữ nhân ánh mắt tỏa sáng rực rỡ, đó mới là nam nhân chân chính, đó mới là anh hùng đỉnh thiên lập địa… dù muốn giết người cũng phải đường hoàng đến như thế.
Những thế lực được Lạc Nam điểm tên mặt cắt không còn chút máu, trước lực lượng tuyệt đối bọn hắn biết mình ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có…
Trong ánh mắt cầu khẩn của Lạc Phá Lôi, yêu tộc đám tộc trưởng và Trụ Trì Phàm Ẩn Tự, Ngưu Ngũ Bá cùng Bách Vô Sinh hai mặt nhìn nhau, cuối cùng cắn răng bước lên một bước.
“Các ngươi có gì muốn nói?” Lạc Nam ánh mắt lạnh lùng liếc hai người, trầm giọng hỏi.
Ngưu Ngũ Bá trước tiên chắp tay một cái, trịnh trọng mở miệng:
“Với thân phận đệ nhất cường giả hiện tại của ngươi không nên hạ thấp thân phận tính toán chi li cùng bọn hắn, ngược lại nếu đem ân oán bỏ qua… người khác sẽ ngưỡng vọng ngươi lòng dạ rộng rãi mênh mông, người đời kính ngưỡng!”
“HAHA!” Lạc Nam nghe vậy phá lên cười to, tiếng cười tràn ngập chế giễu, lạnh lùng nhìn thẳng Ngưu Ngũ Bá quát:
“Với thân phận hiện tại của ta không nên cùng bọn hắn chấp nhất? Vậy ngày đó khi ta chỉ là một tiểu tử nhỏ yếu, vì sao những cái Bát Cấp Thế Lực cao cao tại thượng lại không vì thân phận của bọn hắn mà bỏ qua cho ta? Trái lại nhiều lần muốn dồn ta vào chỗ chết?”
Ngưu Ngũ Bá á khẩu không trả lời được, toàn thể mọi người á khẩu không trả lời được…
“Ngưu Ngũ Bá, ngươi đừng dùng lý lẽ sáo rỗng thuyết phục ta, tránh qua một bên đi!” Lạc Nam lạnh lùng cười, một cái Chân Long Trảo hàng lâm mà xuống vị trí đứng của Hỏa Hầu Tộc, Biên Bức Tộc và Lang Tộc thô bạo nện xuống.
ẦM ẦM ẦM…
Trong ánh mắt kinh hãi của vô số người, cao tầng của ba thế lực yêu thú toàn bộ hóa thành thịt vụn, ở trước Long uy cuồn cuộn, bọn hắn ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có.
Không ai nghĩ đến, Lạc Nam sẽ nhân cơ hội lần này đem ân oán thanh trừ sạch sẽ, hơn nữa còn làm đến quyết tuyệt như vậy, không nể mặt chút nào các phương cường giả.
“Ngươi…” Ngưu Ngũ Bá xém chút phun một ngụm máu, cũng may Ngưu Thiên Ám làm người ổn trọng hơn một chút, lôi kéo hắn trở lại.
“Nắm đấm của hắn quá to, ngươi làm Hiệu Trưởng Thiên Yêu Học Phủ lâu như vậy vẫn không hiểu sao?” Ngưu Thiên Ám hừ một tiếng nói.
Ngưu Ngũ Bá nghe vậy rùng mình, trong lòng cũng chỉ có thể nặng nề thở một hơi.
Tại Tu Chân Giới, nắm đấm to luôn là đạo lý, năm xưa khi Lạc Nam còn nhỏ yếu, Hầu Tộc, Biên Bức Tộc, Lang Tộc cử người khi dễ hắn, truy sát hắn bởi vì nắm đấm bọn hắn khi đó to hơn Lạc Nam. Hiện tại thời thế thay đổi, không thể oán trách được ai…
Bất quá Thiên Yêu Học Phủ lần này lại không thể bảo vệ ba cái Yêu Tộc, mặt mũi xem như tiếp tục rơi mất.
BỤP BỤP BỤP…
Âm thanh quỳ gối liên tục vang lên, chỉ thấy Phàm Ẩn Tự một đám trọc đầu run rẩy đến lệ rơi đầy mặt, cầu khẩn hướng Bách Vô Sinh dập đầu, không ngừng cầu xin nói:
“Phàm Ẩn Tự đối với Bách Linh Học Phủ trung thành tuyệt đối, mong Hiệu Trưởng cứu vớt chúng ta một cái mạng!”
Vô số ánh mắt chuyển dời đến Bách Vô Sinh trên thân, hiển nhiên muốn chờ xem biểu hiện của hắn.
Bách Vô Sinh thấy vậy chỉ có thể cắn răng, tiến lên một bước mở miệng muốn nói:
“Lạc Nam… ngươi có thể…”
“Câm mồm!” Lạc Nam quát lạnh.
Đám người tập thể rùng mình, khó có thể tin nhìn xem Lạc Nam, ngay cả Bách Vô Sinh mặt mũi cũng đỏ bừng vì tức giận và phẫn nộ.
Trước đó Ngưu Ngũ Bá đứng ra cầu tình, Lạc Nam còn kiên nhẫn nghe hắn nói hết câu, sau đó còn mở miệng giải thích…
Hiện tại Bách Vô Sinh vừa tiến lên lập tức bị quát thẳng mặt, chênh lệch như vậy khiến rất nhiều người không hiểu nguyên do.
“Lạc Nam, ngươi nên tôn trọng người đi trước!” Bách Vô Sinh đè ép phẫn nộ xuống lòng ngực, nghiến răng nghiến lợi nói.
“Ha hả, tôn trọng?” Lạc Nam như nghe được chuyện buồn cười nhất thế gian, lớn tiếng nói:
“Thời điểm Dạ Lang Tiên Tinh đánh xuống, các bảo bối nữ nhân của ta vốn có thừa thời gian để trốn vào Pháp Bảo, nhưng vì giảm bớt tổn thất cho Tu Chân Giới, các nàng người người chiến đấu đến phút cuối cùng, thương thế nghiêm trọng, nặng nề sắp chết… khi đó Bách Vô Sinh ngươi ở đâu?”
“Thiên Vạn Bảo, Ngưu Ngũ Bá, Huyền Sa Lão Nhân, Khảo gia hai vị tiền bối bất chấp tính mạng quyết chiến, Bách Vô Sinh ngươi ở đâu?”
“Vô số sinh mệnh ngã xuống trong tay đám khốn kiếp Dạ Lang Tiên Tinh, khi đó ngươi ở nơi nào?”
“Ngươi hiện tại lấy tư cách gì đứng trước mặt ta, người đã cứu vớt toàn bộ Tu Chân Giới?”
Từng lời lẽ chất vấn đanh thép trực tiếp hung hăng nện vào trong lòng Bách Vô Sinh, khiến hắn nhất thời cứng họng, nghẹn lời trợn mắt há mồm.
Đám người lúc này mới trở nên bừng tĩnh, thầm nhớ lại quả nhiên đúng với Lạc Nam vừa nói, trong trận đại chiến ấy… hầu như chẳng một ai phát hiện tung tích cha con Bách Hiểu Sinh và Bách Vô Sinh.
Thậm chí hiện tại trên người Thiên Vạn Bảo, Ngưu Thiên Ám các loại cường giả vẫn còn lưu lại vài dấu vết thương thế chưa lành do Tiên Lực, còn Bách Vô Sinh nhìn qua cực kỳ khỏe mạnh, không chút suy yếu.
Toàn trường nhất thời xôn xao, chẳng lẽ Bách Vô Sinh thật sự lâm trận bỏ chạy?
Vô số ánh mắt nghi vấn đổ về, Bách Vô Sinh nghẹn đến đỏ cả mặt, Bách Hiểu Sinh con trai hắn vội vàng nhảy ra lớn tiếng nói:
“Phụ tử chúng ta vốn bí mật âm thầm bố trí trận pháp, định một lần đánh cho Dạ Lang Tiên Tinh trọng thương, nào ngờ ngươi xuất hiện can thiệp đem bọn chúng đánh chạy mất dạng!”
“Vậy sao?” Lạc Nam ý vị thâm trường nhìn hắn cười cười, bất chợt một khối Lưu Ảnh Ngọc xuất hiện trong tay.
Hình ảnh bên trên nhất thời có thể làm mù mắt người khác…
Chỉ thấy tại một góc khuất trong chiến trường hỗn loạn, phụ tử Bách Vô Sinh lẩn trốn bên trong một cái Trận Pháp kín đáo, bộ dạng nhát chết hiện rõ mồn một tại vô vàn ánh mắt.
“Ngươi… PHỐC!”
Nhìn thấy tình cảnh này, Bách Vô Sinh cùng Bách Hiểu Sinh rốt cuộc không nhịn được, nhục nhã dâng trào trong lòng ngực, thổ huyết một cái chính thức ngất đi…
Lạc Nam cười nhạt thu hồi Lưu Ảnh Ngọc, trong lòng bất tri bất giác xuất hiện một thân ảnh mặc áo choàng đen kịch phủ đầy Ma lực.
Khối Lưu Ảnh Ngọc này là nàng giao cho hắn cách đây không lâu…
Lãnh Nguyệt Tâm…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 3 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 30/01/2021 06:38 (GMT+7) |