Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Con đường bá chủ – Quyển 3 » Phần 19

Con đường bá chủ - Quyển 3 - Tác giả Akay Hau

Phần 19

Sáng hôm sau, khi Lạc Nam mang theo hai nữ vào đại điện tiếp khách của Bách Hoa Tông, phát hiện mấy vị trưởng lão đều dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn hắn, ngay cả ngồi ở ghế chủ vị là Tô Nhan cũng xuất hiện ánh mắt cổ quái hiếm thấy…

Ngồi hai bên trái phải Tô Nhan, phân biệt là hai vị tuyệt thế thiếu phụ Tần Mộng Ảnh cùng Diễm Nguyệt Kỳ, đêm qua hai nàng đến tìm Tô Nhan tâm sự trắng đêm hâm nóng tình tỷ muội, lúc này cũng dùng ánh mắt dở khóc dở cười nhìn Lạc Nam cùng hai nữ.

Yên Nhược Tuyết cùng Hoa Ngọc Phượng đương nhiên biết biểu hiện của mọi người là chuyện gì đang xảy ra, nhất định là âm thanh rên rỉ của các nàng đêm qua vang vọng toàn bộ tông môn rồi, trên đường đi bắt gặp rất nhiều nữ đệ tử nhìn ba người đỏ mặt cười trộm đấy…

Nghĩ đến đây, hai nữ bí mật véo hông Lạc Nam, thầm nghĩ tất cả cũng tại chàng, có Linh Giới Châu riêng tư như thế lại không vào…

Đối với chuyện này Lạc Nam triệt để giả ngu, Linh Giới Châu mặc dù riêng tư nhưng cũng thiếu sự kích thích, nào có sung sướng như hôm qua hành sự giữa đất trời, dù sao ngoài trừ hắn ra thì toàn bộ Bách Hoa Tông không có nam nhân thứ hai, hắn cũng không ngại.

Nhớ lại cảnh tượng hôm qua, nhất long song phượng, sau khi truyền Long Tiên Thánh Điển cho Hoa Ngọc Phượng, ba người lại điên cuồng ân ái xuyên màn đêm, từ bờ hồ đến dưới hồ, quả thật là dục tiên dục tử.

“E hèm, như đã dự định, hôm nay là ngày Lạc công tử hướng Bách Hoa Tông cầu thân?” Đại trưởng lão Hoa Ngọc Loan thấy bầu không khí có phần mập mờ, nhất thời ho khan một tiếng nói vào trọng tâm.

“Không sai, tiểu tử muốn hướng Bách Hoa Tông cầu hôn ba vị Thánh Nữ, đồng thời cũng muốn hoàn thành ước định cùng Tô tông chủ lấy nàng về làm vợ!” Lạc Nam không chút dây dưa lòng vòng, nói thẳng ý đồ tiến đến.

Diễm Nguyệt Kỳ cùng Tần Mộng Ảnh nhìn nhau cười thích thú, mà Tô Nhan nghe vậy cũng không biết đáp trả thế nào, tiểu sư đệ này mở miệng ngậm miệng đều dùng ước định của sư phụ làm bình phong, khiến nàng chẳng biết phải làm sao.

Đám trưởng lão nghe Lạc Nam nói, mặc dù đã chuẩn bị sẵn tâm lý nhưng vẫn không nhịn được cảm thấy khác thường, cả đám liếc mắt nhìn nhau, giường như đã thương lượng tốt từ trước, nhị trưởng lão Yên Nhược Lan chủ động đứng ra, giọng điệu ôn hòa mà dịu dàng:

“Lạc công tử cùng ba vị Thánh Nữ của bổn tông tình thâm ý trọng, chuyện này khắp thiên hạ đều biết… Bách Hoa Tông đương nhiên không muốn chia rẽ uyên ương, chúng ta thân là trưởng bối đương nhiên cũng đồng ý!”

“Tiểu tử xin đa tạ!” Lạc Nam ung dung chắp tay, hắn không vội vui mừng, vì biết sẽ còn vế tiếp theo.

Quả nhiên chỉ nghe đại trưởng lão Hoa Ngọc Loan nói tiếp:

“Về phần Tông Chủ, chuyện hôn nhân đại sự là của bản thân nàng, mấy người chúng ta không có quyền quyết định, chỉ là mong Tông chủ lấy đại cục làm trọng, ngôi vị Tông chủ Bách Hoa Tông một ngày không thể bỏ trống… nếu xuất giá kết hôn, đối tượng phải là người đồng ý chấp nhận ở rể Bách Hoa Tông!”

Sắc mặt mấy nữ hơi biến đổi, phu quân của các nàng đường đường là Hậu Cung Chi Chủ, truyền thân phận ở rể ra ngoài không phải mất mặt lắm hay sao?

Phải biết từ cổ chí kim, thậm chí đến cả nền văn minh hiện đại, thì người nam nhân khi ở rể thường không vẻ vang gì, rất nhiều lời ra tiếng vào không hay ho đấy.

Tô Nhan nhẹ nhàng cắn môi, ánh mắt phức tạp nhìn xuống Lạc Nam bên dưới, thấy hắn vẫn ôn nhu nhìn nàng nhất thời quay mặt sang nơi khác…

Tô Nhan xuất thân là trẻ mồ côi, được một vị lão Tông Chủ Bách Hoa Tông nhặt về nuôi dưỡng, sau đó khi nàng tham gia khảo hạch tiến vào Thánh Linh Học Phủ mới được Võ Tam Nương nhận làm đệ tử… về tình về nghĩa, nàng nợ Bách Hoa Tông quá nhiều… vì Bách Hoa Tông, nàng không thể gả ra ngoài…

Nghĩ đến đây, một cảm giác mất mát dâng lên trong lòng, nàng cắn chặt răng ngà khó khăn mở miệng:

“Tiểu sư đệ… ta…”

“Ở rể mà thôi, chuyện nhỏ như con thỏ, ta hoàn toàn đồng ý!”

Chỉ là nàng còn chưa dứt lời, đã thấy Lạc Nam một mặt không sao cả thành thật nói ra.

“Cái này…”

Chúng nữ nhất thời nghẹn họng nhìn trân trối, thầm nghĩ bản thân mình nghe lầm…

Phải biết ở thời đại này, đa số nam tử xem việc ở rể là sỉ nhục, nương nhờ nhà gái là một hành vi mất mặt, càng chưa nói đến thực lực của Lạc Nam và Hậu Cung đã sớm vượt xa Bách Hoa Tông không biết bao nhiêu lần.

Vậy mà hắn không ngần ngại chấp nhận mang tiếng ở rể sao? Phải biết khi đưa ra đề nghị này, các nàng đã định trước Lạc Nam sẽ nổi giận đấy.

Lấy ba người Vương Ưng trước đây làm ví dụ tốt nhất, bọn hắn khi đó mở miệng ngậm miệng đều muốn đem Tô Nhan cưới về thế lực của mình, nào xem trọng thân phận ở rể Bách Hoa Tông?

Thấy ánh mắt của đám nữ nhân, Lạc Nam kỳ quái hỏi: “Sao nhìn ta như vậy? Ở rể hay không thì ta và Mị nhi, Phượng nhi, Tuyết nhi cũng là phu thê, thậm chí Tam tỷ chính là vợ tương lai do sư phụ chỉ định… ta đã xem Bách Hoa Tông là nhà mình, Hậu Cung cũng chính là nhà của các nàng… chúng ta tuy hai mà một, có gì không được sao?”

Thân thể Tô Nhan nhẹ nhàng run lên, một khóa trái tim bị lời nói của hắn làm cho cảm động đến rối tinh rối mù.

Hậu Cung là thế lực đủ sức diệt đi Cửu Cấp Thế Lực nổi danh tinh cầu, Bách Hoa Tông của nàng chỉ là một cái Thất Cấp Thế Lực đang trên đà phát triển mà thôi, hai thân phận chênh lệch như trời và đất.

Vậy mà hắn không ngần ngại xem cả hai như một, có địa vị ngang nhau, chấp nhận bỏ qua mang tiếng ở rể đồng thời xem Bách Hoa Tông như nhà mình, tất cả là vì nàng sao?

Thật tình các nàng không hiểu, Lạc Nam xuất thân từ thanh niên thời đại 4. 0 thế kỷ hai mốt, đối với chuyện chấp nhận ở rể nhìn cực kỳ thoáng, huống hồ ở thế giới này thực lực chính là chân lý, dù ngươi có là một tên ăn mày nhưng nấm đấm ngươi lớn cũng không ai dám xem thường ngươi a càng đừng nói ở rể Bách Hoa Tông, sợ rằng đủ khiến đám nam nhân ghen tị đến chết ấy chứ.

Bách Hoa Tông chính là thiên đường của mọi nam nhân, các nàng cũng không đem hắn trói lại một chỗ, Lạc Nam vẫn tự do muốn đi đâu thì đi, lăn lộn bên ngoài mệt nhọc trở về nơi có điều kiện thiên nhiên lý tưởng như thế này thư giãn ngắm gái cũng là điều kỳ thú…

Nghĩ tới nghĩ lui, ngoài việc mang tiếng là thằng ở rể ra thì Lạc Nam hắn hoàn toàn có lợi, ngu gì không chấp nhận?

Nếu Bách Hoa Tông là một thế lực có nam tử, hắn đương nhiên sẽ không đồng ý chuyện như vậy, nhưng Bách Hoa Tông chỉ toàn nữ nhân a, ở rể trong một thế lực toàn nữ nhân, nghĩ tới nghĩ lui đã thấy kích thích rồi, đây là mộng tưởng trong lòng nam nhân, không nghĩ tới tự nhiên rơi xuống đầu mình… Lạc Nam trong lòng mừng như điên.

Bị biểu hiện chân thành của Lạc Nam làm cho cảm động, các trưởng lão Bách Hoa Tông cũng không tiện nói gì, tiến về chỗ ngồi, đem mọi quyền quyết định giao lại cho Tô Nhan.

Thời điểm ban đầu, điều các nàng lo nhất chính là Lạc Nam đã cưới mất ba vị Thánh Nữ, nếu hắn ngay cả Tông chủ cũng cưới đi mất, như vậy ai tọa trấn Bách Hoa Tông đây?

Vì thế khi Lạc Nam đồng ý ở rể, tức là Tông chủ cũng không đi, ngay cả Lạc Nam cùng chúng nữ Hậu Cung của hắn cũng ở lại Bách Hoa Tông, ngày sau ai dám trêu lên đầu bọn họ? Đám trưởng lão nghĩ đến đây âm thầm cảm thấy kinh hỉ.

Tô Nhan ánh mắt mông lung, chợt có hai bàn tay bí mật vỗ lấy bờ mông cao quý của nàng khiến sắc mặt ửng đỏ, không phải Nguyệt Kỳ cùng Mộng Ảnh thì là ai?

Đối với việc Lạc Nam ở rể Bách Hoa Tông hai nữ không cảm thấy có gì không ổn, Bách Hoa Tông trăm hoa đua nở, khí hậu trong lành, lại toàn là nữ tử… tỷ muội Hậu Cung các nàng ở trong Linh Giới Châu mãi cũng chán, Bách Hoa Tông làm nơi nghỉ ngơi chính là lý tưởng.

“Còn chờ đợi gì thế? Tiểu sư đệ đã vì muội làm tất cả rồi đấy!” Tần Mộng Ảnh truyền âm nói vào.

“Không gả cho hắn muội định cô độc rồi chết già à? Chưa kể thực lực ngày càng bị chúng ta bỏ xa!” Diễm Nguyệt Kỳ cũng truyền âm khiêu khích.

Đêm qua, hai nữ đã đem tất cả ưu điểm của Lạc Nam kể lại với Tô Nhan một lần, đem phu quân của mình tán tụng đến tận mây xanh, dùng miệng biến hắn trở thành nam nhân hoàn mỹ nhất thiên hạ, không nghĩ đến Tam muội vẫn còn lưỡng lự chưa quyết.

Tô Nhan âm thầm cắn môi, không phải là nàng không muốn gả, chỉ là tính cách vốn trong trẻo thanh tịnh nên không biết cách bày tỏ, nhất thời không biết phải nói làm sao…

Tốc biến triển khai, đã thấy thân ảnh Lạc Nam lóe lên, một lần nữa đã xuất hiện bên cạnh Tô Nhan nhìn chăm chú.

Không cho Tô Nhan phản ứng, hắn đã nắm chặt một bàn tay mềm mại của nàng, tay còn lại từ trong ngực lấy ra một chiếc hộp ngọc hết sức cao quý, ánh sáng chói lóa của hộp khiến chúng nữ trừng to mắt…

Nhịp tim Tô Nhan gia tốc lên.

Lạc Nam nhẹ nhàng mở hộp, một chiếc nhẫn cỏ đan lẫn từng bông hoa nhỏ nằm gọn ở bên trong, hết sức tỷ mỉ, hết sức xinh đẹp, như thợ thủ công dốc hết tâm huyết để tạo ra nó vậy…

Bất quá nhìn thấy chiếc nhẫn này, chúng nữ nhất thời ngây người.

Hoàn toàn là nhẫn cỏ đúng với nghĩa đen, ngoài xinh đẹp tinh xảo thì chỉ có mùi hương thơm ngát từ các cánh hoa mà thôi, không có gì đặc biệt, thậm chí ngay cả Hoàng cấp pháp bảo cũng không đến.

Không đợi chúng nữ phản ứng, Lạc Nam lịch sự nâng lên bàn tay ngọc của Tô Nhan hôn nhẹ một ngụm, nhìn thẳng mắt nàng tràn đầy tình cảm nói ra:

“Tô Nhan, nhẫn cỏ này ta vừa làm hôm qua, mặc dù không phải vật cao quý gì, nhưng ta làm nó bằng tất cả tình cảm chân thành dành cho nàng, mộc mạc nhưng đầy trân trọng, gả cho ta nhé?”

Tô Nhan toàn thân chấn động, một cảm giác chưa từng có mãnh liệt dâng lên trong lòng, trái tim đập nhanh đến mức lợi hại, ánh mắt trong veo nhất thời ngập nước…

Ngọc Phượng nhìn Nhược Tuyết, Nguyệt Kỳ nhìn Mộng Ảnh, đều thấy trong mắt đối phương một tia ghen tuông, thầm hừ một tiếng: “Không ngờ chàng vẫn còn chiêu này, trở về phải đòi hắn một chiếc nhẫn cỏ!”

Mấy vị mỹ nữ trưởng lão Bách Hoa Tông say sưa nhìn tình cảnh đang diễn ra, đã có người âm thầm dùng Lưu Ảnh Ngọc ghi lại, đây sẽ là khoảnh khắc lịch sử của Bách Hoa Tông…

Nghĩ đến mình cả đời cô độc, trong lúc nhất thời có chút hâm mộ đôi nam nữ đứng trên kia…

Tô Nhan nhìn ánh mắt chân thành của hắn, lại nhìn lấy nhẫn cỏ, yêu thích dâng trào, không thể rời mắt…

Nàng cố gắng bình phục tâm tình, hít sâu một hơi thủ thỉ:

“Đệ đem tỷ đánh bại, tỷ sẽ đeo nó vào, vĩnh viễn cũng không tháo ra…”

Đến giờ phút cuối cùng, Tô Nhan vẫn muốn làm theo lời nói tùy ý có phần vui đùa khi đó của Võ Tam Nương, có thể thấy nàng tôn trọng và kính yêu sư phụ đến thế nào.

“Thế nào là đánh bại?” Lạc Nam mỉm cười hỏi.

“Tỷ mất sức chiến đấu là được!” Tô Nhan nhàn nhạt nhưng kiên quyết nói.

“Muốn ta đánh đến nàng mất đi sức chiến đấu? Chi bằng dùng dao găm vào lòng ta!” Lạc Nam vuốt ve gò má nàng ôn nhu nói.

Tô Nhan trái tim siết chặt, nàng cũng không muốn hướng hắn ra tay, không muốn chút nào…

Tiểu sư đệ này vừa gặp mình lần đầu đã giở thói ba hoa, nắm lấy tay mình tặng pháp bảo, sư phụ còn đem mình tương lai gả cho hắn.

Chỉ bấy nhiêu đó đã đủ để lại ấn tượng cực mạnh khiến Tô Nhan cả đời không quên, sau đó lại có rất nhiều tin tức của hắn từ các nơi truyền về, mỗi một sự kiện đều chấn động nhân tâm, khiến nàng càng thêm mông lung nghĩ ngợi, sẽ rất nhanh hắn đánh bại nàng sao? Khi đó mình phải gả cho hắn sao? Sư phụ nói không thể trái a…

Mỗi khi nhìn Hoa Ngọc Tiêu bên cạnh, nàng lại vô thức nhớ về hắn… thầm nghĩ hai vị sư tỷ ở cùng hắn hình như rất hạnh phúc? Chưa từng thấy các nàng cười nhiều như vậy khi kể về một người.

Thực lực của hai vị sư tỷ, của mấy nha đầu Nhược Tuyết ngày một vượt xa nàng, cũng bởi vì hắn.

Quá nhiều ấn tượng về một nam nhân đủ phá tan tâm cảnh của Bách Hoa Tiên Tử, một nữ nhân khi dành thời gian nghĩ nhiều về một nam nhân, sớm muộn cũng sinh tình…

Hắn khải hoàng trở về, vì nàng bị ba gã thiên tài thực lực cường đại gây phiền phức, cuối cùng lực ép quần hùng, khiến nàng một lần nữa chấn động.

Hắn vì nàng chấp nhận ở rể, việc mà đa số nam tử có lòng kiêu ngạo trong thiên hạ không làm được.

Nàng phát hiện một điều, nếu đời này không thể gả cho hắn, như vậy nàng cũng không chấp nhận bất kỳ nam nhân nào khác, cùng lắm thì cô độc đến già thôi.

Lúc này đây, nam nhân này dùng tình cảm chân thành cho nàng biết rằng, hắn thật tâm với nàng, tình cảm hắn dành cho nàng mộc mạc như nhẫn cỏ, không chút tạp chất…

Nàng là Tô Nhan, không phải vô cảm như Thủy Tích Quân… nàng có tình cảm, nàng có hỉ nộ ái ố… sao có thể không động lòng.

“Một chiêu phân thắng bại!” Tô Nhan dứt khoát nói.

Lạc Nam nghĩ nghĩ, xem ra không còn cách nào khác, đành phải gật đầu.

Hai người bay khỏi đại điện, lơ lửng trên không trung nhìn chằm chằm nhau…

Chúng nữ vội vàng tiến ra ngoài quan sát, thầm nghĩ nếu ai không may xảy ra nguy hiểm sẽ lập tức hỗ trợ…

Tình cảnh này lập tức khiến vô số nữ đệ tử Bách Hoa Tông chú ý, nhao nhao xuất hiện quan sát.

Ánh mắt Tô Nhan nghiêm túc, Hoa Ngọc Tiêu xuất hiện trên tay, ba loại linh khí từ bốn phương tám hướng kéo về Mộc, Thổ và Phong…

“Tam Linh Nhất Tiêu!”

Tô Nhan môi thơm khai mở, ba loại linh lực đột ngột gia trì vào Hoa Ngọc Tiêu, hóa thành một mũi nhọn tam sắc Linh Lực dùng Hoa Ngọc Tiêu làm cán, mặc dù không thể hoàn toàn dung hợp với nhau, nhưng chúng nó lại chất chồng lên nhau hết sức chặt chẽ, uy lực khiến cuồng phong gào thét, không gian băng diệt… không thể xem thường.

“Thiên Hạ Vô Song!”

Lạc Nam kích hoạt trạng thái, lấy ra Trọng Kiếm cầm trên tay, Tử Lôi gia trì vào thân Kiếm khiến nó như một vũ khí mang tính hủy diệt, bắp thịt trên tay mở rộng, lực lượng thể tu vận chuyển đến cực hạn…

“Đến đi!” Tô Nhan nghiêm túc mở miệng, nàng từ Lạc Nam cảm giác được áp lực trầm trọng.

“Ta không khách sáo!” Lạc Nam gào thét, Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ triển khai, hai tay cầm chặt Trọng Kiếm, một thức Tạc Thiên muốn đánh ra ngoài…

Tô Nhan cắn răng, Hoa Ngọc Tiêu dưới sự bao bọc của ba loại linh lực tạo thành mũi nhọn đang xoay tròn, như một mũi giáo bất diệt, như tiên tử ngự không mà đến…

Những nơi hai người đi qua, không gian tầng tầng sụp đổ, uy thế khiến vô số người xem bên dưới âm thầm lau mồ hôi.

Rốt cuộc, khi hai thanh vũ khí sắp va chạm, khóe miệng Lạc Nam chợt xuất hiện nụ cười ấm áp, ánh mắt nhắm lại… Trọng Kiếm rời tay, toàn bộ uy thế biến mất, sẵn sàng dùng thân đón lấy một kích toàn lực của nàng…

“Như đã nói, nếu làm nàng bị thương, ta thà tổn thương chính mình!” Hắn âm thầm nghĩ.

Cũng trong khoảnh khắc đó, Tô Nhan nhẹ nhàng nhắm chặt hai mắt, Hoa Ngọc Tiêu theo ý niệm biến mất, chuẩn bị đón một kích bá đạo tuyệt luân của hắn…

“Đón một kiếm này, ta đã có thể gả cho hắn!” Tô Nhan mãn nguyện mỉm cười.

Hai thân thể nhanh chóng lao vào đối phương, rốt cuộc chính diện va chạm…

Chỉ là không có đau đớn toàn thân như dự kiến, trái lại da thịt tiếp xúc, khí tức của người khác phái lập tức bao trùm, cảm thấy khó hiểu, hai người đồng loạt mở mắt…

Ngơ ngác nhìn nhau, thời gian đọng lại.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Con đường bá chủ
Con đường bá chủ – Quyển 2
Con đường bá chủ – Quyển 3
Con đường bá chủ – Quyển 4
Con đường bá chủ – Quyển 5
Con đường bá chủ – Quyển 6
Con đường bá chủ – Quyển 7
Con đường bá chủ – Quyển 8
Con đường bá chủ – Quyển 9
Con đường bá chủ – Quyển 10
Con đường bá chủ – Quyển 11
Con đường bá chủ – Quyển 12
Con đường bá chủ – Quyển 13
Con đường bá chủ – Quyển 14 (Update Phần 240)
Con đường bá chủ – Quyển 15 (Update Phần 210)
Thông tin truyện
Tên truyện Con đường bá chủ - Quyển 3
Tác giả Akay Hau
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không
Tình trạng Truyện đã hoàn thành
Ngày cập nhật 30/01/2021 06:38 (GMT+7)

Bình luận

Mục lục truyện của Tác giả Akay Hau

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba