Toàn trường lập tức chấn động, một đám nữ đệ tử oanh oanh yến yến nhất thời không thể rời mắt.
“Nam nhân này thật sự là Lạc Yên sư muội sao?”
Đây là câu hỏi duy nhất trong đầu các nàng lúc này.
Bộ dạng của Lạc Nam cùng Yêu Nhược Tuyết khác biệt một trời, ngay cả khí chất cũng không hề đồng nhất.
Nếu đem Lạc Yên đứng cạnh Lạc Nam nói là hai người khác nhau các nàng cũng tin tưởng hoàn toàn.
Ngay cả Kiều Tố Tố, Mộ Sắc Vy, Hoàng Y Thiền, Đạm Đài Uyển cũng là mắt nhìn đăm đăm.
Các nàng đã sớm biết Lạc Yên sư muội là nam nhân cải trang, nhưng chưa hề gặp qua diện mạo nam nhân của hắn.
“Cũng không tệ…” Trong lòng tứ nữ nhanh chóng đưa ra đánh giá.
Vân Tu Hoa khóe môi cong lên một tia nhu tình, nàng vẫn chưa đột phá được Tiên Tôn, nhưng thời khắc quan trọng như thế này phải xuất quan xem nam nhân yêu mến của mình đường đường chính chính xuất hiện a.
Mặc dù vừa mới nghe qua Âu Dương Thương Lan giải thích về thân phận của Lạc Nam, nhưng lúc này chúng nữ đệ tử của Làng Nhất Thế vẫn chưa tin là thật.
Các nàng tiếp xúc qua nam nhân đếm trên đầu ngón tay, nào ngờ lâu nay sống bên cạnh mình là một nam nhân hàng thật giá thật.
“Á!” Một tiểu sư tỷ nhất thời che mặt, lắp bắp nói ra:
“Ây nha, Tiểu Yên là nam nhân, vậy trước đây chúng ta bắt hắn mát xa nhập môn, chẳng phải bị hắn sờ hết rồi!”
“Phi!”
Không nhắc đến còn tốt, vừa nhắc đến chuyện cũ này, hàng trăm nữ nhân sắc mặt đều ửng đỏ, hung hăng trừng Lạc Nam, ánh mắt u oán.
Lạc Nam tê dại cả da đầu, đó là các ngươi ép ta a…
Ngay cả Kiều Tố Tố, Mộ Sắc Vy mấy nữ cũng là thân thể khẽ rung, nhớ đến bàn tay tinh quái của Lạc Nam mơn trớn da thịt trơn bóng của mình, nhịp tim đập lên thình thịch.
Khi đó các nàng còn chưa biết hắn là nam nhân…
“E hèm!” Âu Dương Thương Lan hóa giải bầu không khí lúng túng, trịnh trọng nói:
“Như mọi người đã biết, Bồng Lai Tiên Đảo có quy tắc không cho phép bất kỳ nam nhân nào đến gần cũng như gia nhập, tuy nhiên hiện tại đây là Làng Nhất Thế, quy tắc có thể thay đổi… đó là cho phép duy nhất Trưởng Làng của chúng ta là nam nhân sau những cống hiến to lớn của hắn.”
Chúng nữ nghe vậy nghiêm túc gật đầu, ánh mắt nhìn về phía Lạc Nam cũng trở nên nhu hòa.
Các nàng không phải loại người không phân biệt phải trái, nếu không có Lạc Nam, Bồng Lai Tiên Đảo chỉ sợ đã sớm bị diệt rồi.
Những gì hắn âm thầm làm chưa từng đòi báo đáp, các nàng ghi tạc ở trong lòng.
Hơn nữa chúng nữ cùng lúc phát hiện, mặc dù Lạc Nam khôi phục diện mạo, nhưng khi ở gần hắn không cảm giác được chút xa lạ nào, loại cảm giác thân thuộc gần gũi chẳng lẫn đi đâu được, đó là một loại cảm giác như khi đối diện với người nhà.
“Ngươi là Trưởng Làng, có lời gì muốn nói không?” Âu Dương Thương Lan đẩy Lạc Nam tiến lên.
Lạc Nam oán giận trừng nàng một chút, đều không nói trước một tiếng với hắn, làm hắn lúng túng một hồi.
Bất quá Lạc Nam dù sao cũng là Bá Chủ đứng đầu một tinh cầu, cảnh tượng hoành tráng nào chưa từng thấy qua? Hắn rất nhanh lấy lại bình tĩnh, nghiêm túc đảo quanh tất cả mọi người, trầm giọng nói ra:
“Các tỷ muội tốt, bất kể là Lạc Yên hay Lạc Nam… tình cảm ta dành cho mọi người vẫn nguyên vẹn! Bồng Lai Tiên Đảo là nhà ta, Làng Nhất Thế cũng là nhà ta, không hề thay đổi!”
Chúng nữ nghe vậy che miệng cười duyên, các nàng cảm nhận được hắn nói lời này là xuất phát từ tận đáy lòng.
“Được mọi người tin tưởng đảm nhiệm Trưởng Làng, ta chỉ muốn nói vài lời!”
“Chúng ta vì tạm thời lánh nạn mà rời đi Hải Vực Tinh, từ bỏ Bồng Lai Tiên Đảo… thành lập Làng Nhất Thế…”
“Sự bất đắc dĩ này, sự mất mát này, không thể lại diễn ra, Làng Nhất Thế lại không thể đi theo vết xe đỗ của Bồng Lai Tiên Đảo!”
“Kẻ thù phía trước có thể rất mạnh… nhưng Làng Nhất Thế chỉ cần theo ta phát triển, sẽ nghiền nát tất cả!”
“Ta… và các nàng, cùng nhau cố gắng!”
Lạc Nam ánh mắt chân thành đảo qua mỗi một nữ đệ tử… hắn biết tên của mỗi người các nàng, hắn từng mát xa cho tất cả các nàng không thiếu một người, hắn từng đau lòng, từng phẫn nộ vì các nàng bị thương tật.
Cảm giác đó, không thể làm giả được.
“Chúng ta cùng nhau nỗ lực!” Âu Dương Thương Lan cao giọng quát.
“Cùng nhau nỗ lực!”
Toàn thể nữ nhân nhiệt huyết sôi trào rống to.
Ai nói chỉ nam nhân mới có thể dạt dào chiến ý? Ai nói chỉ nam nhân mới có thể điên cuồng nỗ lực?
Tại thế giới này, dù là nam hay nữ đều có tư cách trở thành cường giả, đều có tư cách quân lâm thiên hạ.
Các nàng ở đây ai cũng từng trải qua sinh tử, ai cũng từng đối chiến cường địch… cùng lắm là chết, các nàng chưa từng sợ.
Thanh âm nữ tử trong trẻo kiên nghị vang vọng khắp Làng, nhìn đến Tử Yên ở một bên mắt đẹp dị sắc liên tục.
Nàng nhận ra nữ nhân ở đây có một loại sùng bái và ỷ lại đối với Lạc Nam.
Loại sùng bái và ỷ lại này không phải dùng miệng để mang đến, mà là trải qua nhiều biến cố xây dựng nên lòng tin.
Có thể nói, Lạc Nam chính là hạch tâm của Làng Nhất Thế, có hắn tọa trấn… cả làng như một thanh bảo kiếm sắc lẹm chỉ tiến không lùi, tràn ngập chiến ý.
Trước tình huống như vậy, chúng nữ không hề quan tâm Lạc Nam là nam hay nữ, thậm chí nếu hắn là thái giám các nàng cũng cam tâm tình nguyện.
Bởi vì lòng tin mà Lạc Nam dựng nên đối với mỗi người các nàng đã quá to lớn rồi.
“Tốt lắm, Làng Nhất Thế hướng tới mục tiêu có hai, một mặt không ngừng tăng cao thực lực tổng thể, một mặt khai quật và tìm hiểu tình thế Tiên Ma Vực…” Lạc Nam phất lấy óng tay áo nói ra:
“Có câu biết địch biết ta trăm trận trăm thắng, Làng Nhất Thế muốn ở Tiên Ma Vực đặt chân cần phải đối với tình thế nơi này nắm trong lòng bàn tay!”
“Tuân mệnh!” Chúng nữ đệ tử nghiêm nghị đáp.
“Nhân lúc lên chức Trưởng Làng, ta có hai thứ muốn giới thiệu với mọi người, chúng nó có thể trợ giúp chúng ta vừa gia tăng sức mạnh, vừa đảm bảo an toàn trong quá trình điều tra tình thế Tiên Ma Vực!” Lạc Nam cười nói.
Không đợi chúng nữ phản ứng, hắn phất nhẹ tay.
ẦM ẦM…
Trong thoáng chốc, một tòa tháp cao bằng gỗ có tận bảy tầng xuất hiện, tọa lạc cạnh nhà Trưởng Làng.
Cùng với đó, ở giữa võ trường… một cái Trận Pháp với các trận văn biến ảo khó lường xuất hiện.
“Kiến trúc pháp bảo?” Âu Dương Thương Lan lẩm bẩm nói ra.
Tử Yên ánh mắt cũng trở nên ngưng trọng, với kiến thức của nàng đương nhiên nhận ra đây là hai món Đế Cấp.
“Đây là Truyền Tống Trận và Thí Luyện Tháp!” Lạc Nam mỉm cười, cao giọng đem công dụng của hai loại vật phẩm này nói với chúng nữ.
“Cái gì? Thần kỳ như vậy?” Tập thể nữ nhân một lần nữa chấn động.
Các nàng từng đôi mắt đẹp nóng bỏng nhìn về Truyền Tống Trận với Thí Luyện Tháp.
Ở đây đều không phải người ngu, chỉ thoáng suy nghĩ đã biết công dụng khủng bố mà hai thứ này mang lại.
Có Truyền Tống Trận kia, ngày sau các thành viên của Làng Nhất Thế ở Tiên Ma Vực hành động sẽ an toàn hơn rất nhiều, một khi gặp phải nguy hiểm không giải quyết được chỉ cần sử dụng Lệnh Bài, sẽ lập tức trở về trong làng, ai làm gì được các nàng?
Mà Thí Luyện Tháp thì không cần phải nói, các nàng phần lớn là Tiên Vương, nay có cơ hội luyện tập thực chiến với Yêu Tôn, hơn nữa còn không sợ chết… chẳng phải gia tăng kinh nghiệm chiến đấu tuyệt hảo hay sao?
Bất kể là Truyền Tống Trận hay Thí Luyện Tháp ở bất kỳ thế lực nào cũng sẽ phát huy công dụng kỳ diệu.
“Là sư phụ Kim Nhi tặng quà khai trương Làng!” Lạc Nam hướng Thục Phi mấy nữ cười nói.
Âu Dương Thương Lan bừng tĩnh, lại là thủ bút của Sư Phụ Kim Nhi, quả nhiên thần kỳ a.
“Hì Hì, Manh Manh muốn vào Thí Luyện Tháp tầng bảy chiến thử Yêu Đế Hậu Kỳ!” Đình Manh Manh nóng lòng muốn thử.
“Đừng có ngốc!” Lạc Nam trừng mắt nhìn nàng: “Mặc dù ở trong Thí Luyện Tháp chỉ là chết ảo, nhưng cảm giác bị Yêu Đế giết chết trực tiếp sau đó sống lại không phải tốt đẹp gì đâu!”
Chúng nữ nghe vậy giật mình, đối với Thí Luyện Tháp bắt đầu nghiêm túc đánh giá, không ai muốn đối diện với cảnh mình bị giết, dù là ảo ảnh.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 6 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 24/11/2021 20:39 (GMT+7) |