Có thể thấy tâm huyết mà Đại Trưởng Lão của Tiên Ma Cung lưu lại cho hậu bối là lớn đến mức nào.
Nhìn thấy tiến bộ vượt trội của Âu Dương Thương Lan, ngay cả Lạc Nam cũng không nhịn được phải hâm mộ… bất kỳ loại Vực nào của hắn cũng chưa đạt đến thành tựu cao như nàng…
Bất quá thế gian vốn không có chuyện thập toàn kỳ mỹ, bởi vì thiên phú của nàng quá cao, bản thân càng là một tam tu, tu vi nay đã là Đại Ma Đế nhưng Thể Tu và Hồn Tu của Âu Dương Thương Lan vẫn giậm chân tại chỗ.
Thế là nàng chú ý đến Diễm Tâm Đỉnh và Đế Độc Đỉnh được Lạc Nam mang theo, biết được hắn đem Tiểu Tinh cùng với Đình Manh Manh ném vào trong tu luyện.
“Mau cho thiếp vào…” Âu Dương Thương Lan hai mắt rực rỡ sự hiếu thắng đòi vào trong Đỉnh để tiếp tục luyện thể.
Lạc Nam đương nhiên không có khả năng từ chối sự cố gắng của nữ nhân, thế là ném nàng vào Diễm Tâm Đỉnh, cùng Đình Manh Manh luyện thể chung một chỗ.
Kích thước bên trong Đỉnh gần như vô tận, cũng không sợ các nàng chen lấn nhau chật chội.
Luyện thể hiện nay không chỉ đơn thuần là nâng cao chiến lực, mà một khi đẳng cấp Thể Tu tăng lên, khả năng làm chủ Bí Tự Lâm cũng càng thêm thành thục, giới hạn chịu đựng khi kích hoạt Bí Tự Lâm sẽ gia tăng.
“Vẫn còn một tháng…” Lạc Nam lầu bầu…
Một tháng trong Gia Tốc Trận tương đương hơn tám năm, khoảng thời gian này Lạc Nam dùng để tu luyện Nghịch Mệnh Phá Cấp Công, Hiểm Thâu Bí Thủ và Sâm La Vạn Tượng Cước, luyện hóa hết tất cả Dị Vật và Ma Vật hiện có, có thể nói là chiến lực tăng mạnh.
Nhưng hắn vẫn chưa cảm thấy hài lòng…
Ý niệm vừa động, một con mắt với hai màu đen trắng giao hòa, âm dương xen lẫn lơ lửng trước mặt.
Chính là Âm Dương Nhãn của Nhị Lang Thần.
Đối với công năng nhìn thấu vạn vật của Âm Dương Nhãn, Lạc Nam không quá hứng thú… bởi vì Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn với khả năng Nhìn Xuyên Yếu Điểm chẳng kém cạnh quá nhiều.
Tuy nhiên, thứ khiến hắn giữ lại Âm Dương Nhãn chính là môn Thần Thông của nó – Hoán Đổi Âm Dương.
Đây là một môn Đại Thần Thông có thể chuyển dời thương tích trên người chính mình sang cơ thể đối thủ, những lúc mấu chốt mang tính chuyển bại thành thắng rất cao.
Vì sự quỷ dị của Hoán Đổi Âm Dương, Lạc Nam đã tiêu hao một con Trùng Thế Mạng của Liễu Tú Quyên, lúc này hắn vẫn còn tiếc hận không thôi.
Thứ Lạc Nam muốn sở hữu chính là Hoán Đổi Âm Dương mà không phải Âm Dương Nhãn.
Nghĩ đến đây, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn lóe lên, từ hốc mắt bay ra đối diện với Âm Dương Nhãn.
Hai con mắt…
Một bên là Pháp Bảo của Bạch Nguyệt Tộc, một bên là thiên phú trời cho của Nhị Lang Thần… là một bộ phận trên cơ thể hắn.
Các bộ phận trên cơ thể của Yêu Thú, Thần Thú đều có thể dùng làm nguyên liệu Luyện Khí, xương cốt của cường giả cũng có thể dùng làm nguyên liệu để đúc ra Pháp Bảo.
Và đương nhiên, Âm Dương Nhãn lấy xuống từ trán của Nhị Lang Thần cũng được xem là một loại nguyên liệu không hơn không kém.
Lạc Nam dựa vào Khí Đạo Thiên Thư biết được có phương pháp để dung hợp Âm Dương Nhãn vào các Pháp Bảo có hình dạng con mắt.
Thậm chí cả Vô Thượng Tiên Ma Nhãn của Nữ Hoàng cũng có thể dung nạp cả Âm Dương Nhãn, đáng tiếc để đụng đến Đế Binh đòi hỏi ít nhất phải là Thiên Khí Đế.
Về phần Lạc Nam, hắn không có Đế Binh, chỉ đơn giản là muốn đem Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn dung hợp cùng Âm Dương Nhãn.
Đẳng cấp của Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn vô pháp so sánh với Vô Thượng Tiên Ma Nhãn, nhờ vậy chỉ cần đạt đến Khí Đế Sơ Kỳ là có thể dung hợp.
Lạc Nam lúc này chỉ là một Khí Vương gà mờ, nhưng hắn tin rằng chỉ cần mình tập trung Luyện Khí, dựa vào thiên phú mà Khí Đạo Thánh Thể mang lại cũng như kinh nghiệm đến từ Khí Đạo Thiên Thư, muốn trở thành Khí Đế cũng không phải vấn đề gì quá khó.
Đã sẵn sàng vào việc…
Hắn nhẹ nhàng phất tay, lít nha lít nhít các loại Nguyên Liệu Luyện Khí đã xuất hiện, chất chồng thành một ngọn núi.
Những nguyên liệu này đều là Liễu Tú Quyên chuẩn bị cho hắn.
Chưa dừng lại ở đó, Lạc Nam nhếch miệng mỉm cười.
ẦM ẦM ẦM…
Vài cổ xác rồng khổng lồ như một ngọn núi rơi xuống khiến cả mặt đất rung động, trong đó có một cái xác toàn thân đen kịch ẩn chứa sự uy nghi và cao quý.
Chính là thi thể của đám Đế Tử Long Tộc và Ma Long Nhị.
Hiển nhiên, Lạc Nam cũng muốn dùng từng bộ phận trên cơ thể bọn hắn như vảy rồng, nanh rồng, vuốt rồng, da rồng, gân rồng… các loại để tập tành Luyện Khí.
Một Luyện Khí Sư muốn tiến bộ vượt trội đòi hỏi có nguồn tài lực hùng hậu để chuẩn bị số lượng nguyên liệu khổng lồ, dù có luyện chế thất bại, nguyên liệu mất hết cũng không xót lòng, tránh ảnh hưởng đến tâm tình.
Lạc Nam đã có đủ tất cả điều kiện kể trên, nếu không tiến bộ chẳng phải là phế vật sao?
Đế Diễm phun trào, trên tay Lạc Nam xuất hiện dụng cụ, Khí Đạo Thiên Thư lơ lửng bên cạnh…
Nhiệt độ không khí thoáng chốc đã nóng lên trông thấy.
“Mục tiêu đầu tiên… trở thành Khí Tôn!”
Lạc Nam tinh thần thoáng cái trở nên tập trung cao độ, bắt đầu chăm chú.
KENG KENG KENG KENG KENG…
Từng thanh âm gõ búa vang vọng mà lên, các loại Nguyên Liệu nhanh chóng biến dạng trước động tác của Luyện Khí Sư và nhiệt độ đến từ Đế Diễm.
Diện mạo anh tuấn hòa cùng vẻ cương nghị, nam nhân đẹp trai nhất là lúc nghiêm túc vào làm một việc gì đó.
Khí chất của Lạc Nam lúc này tuyệt đối có thể mê đảo ngàn vạn thiếu nữ tuổi mộng mơ.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 7 tại nguồn: http://truyensex.moe/con-duong-ba-chu-quyen-7/
Côn Lôn Đế Thiên…
“Khởi bẩm Nữ Hoàng, gia chủ Trần Gia cùng các vị trưởng lão cầu kiến!”
Kiếp Thiền đoan trang ưu nhã tiến vào Hoàng Cung, hướng Côn Lôn Nữ Hoàng trong trẻo bẩm báo.
“Trần Gia?” Côn Lôn Nữ Hoàng ngờ vực, vũ trụ này rộng lớn vô hạn, có bao nhiêu Gia Tộc họ Trần ai mà thống kê được?
“Là Trần Gia của Huyền Linh Giới, Địa Đế Cấp Gia Tộc của thế giới này, có thể xem như hùng cư nhất phương…” Côn Lôn Lão Nhân đứng một bên bấm bấm đầu ngón tay, vuốt râu cười nói.
Kiếp Thiền thấy vậy âm thầm bội phục, không hổ là Đế Sư, nàng còn chưa thông báo mà Đế Sư đã rõ ràng đến như vậy.
“Trần Gia đến Côn Lôn có chuyện gì?” Côn Lôn Nữ Hoàng nhàn nhạt hỏi.
Địa Đế Cấp Thế Lực mặc dù không tệ, nhưng muốn cầu kiến Thiên Đế như nàng còn kém không ít.
Thân là một Nữ Hoàng đứng đầu Côn Lôn, nếu ai cũng có thể tùy tiện gặp mặt, uy nghiêm của Côn Lôn để ở đâu?
“Nếu là Địa Đế, cứ để Minh Đế đám người tiếp kiến là được!” Nữ Hoàng thản nhiên nói.
“Nhưng mà…” Kiếp Thiền cắn cắn môi, không vui lầu bầu: “Bọn hắn nói muốn gặp Nữ Hoàng là vì Thiếu Chủ!”
“Vì Tiểu Nam?” Nữ Hoàng lập tức ngồi thẳng lưng.
Nàng có thể không quan tâm đến Địa Đế, nhưng lại không thể không quan tâm chuyện của Lạc Nam.
“Truyền Trần gia vào, Trẫm muốn xem thử bọn hắn nói thế nào!” Côn Lôn Nữ Hoàng phân phó nói.
Kiếp Thiền cung kính gật đầu, cao giọng hô:
“Cho truyền Trần gia!”
Tiếng nói của nàng vừa dứt, một đoàn người long trọng bước vào bên trong đại điện.
Đi đầu là một nam tử trung niên cao lớn phong độ, ngũ quan sắc bén như đao, chính là gia chủ của Trần Gia – Trần Trung, Địa Đế cấp cường giả.
Phía sau lưng hắn, bốn vị trưởng lão theo sát hai bên, khí thế hùng hồn, gồm có hai Đại Đế và hai Đế Giả.
“Tham kiến Nữ Hoàng, Nữ Hoàng vạn tuế… vạn vạn tuế!”
Trần Trung và bốn vị trưởng lão hướng về phía trước chắp tay thi lễ, biểu lộ không kiêu ngạo không nịnh nọt.
“Không cần đa lễ…” Côn Lôn Nữ Hoàng phất tay: “Người đâu, ban tọa!”
Kiếp Tâm chúng nữ động ý niệm, năm kiện Bảo Tọa đã xuất hiện ở giữa Cung Điện.
“Đa tạ Nữ Hoàng, cung kính không bằng tuân mệnh!” Trần Trung năm người lại một lần nữa hành lễ, sau đó ung dung ngồi xuống.
“Nghe nói lần này các ngươi đến là có chuyện liên quan đến Thiếu Chủ Côn Lôn chúng ta?” Côn Lôn Nữ Hoàng đi thẳng vào chính đề hỏi.
Trần Trung gật mạnh đầu, nghiêm trang mở miệng: “Không giấu gì Nữ Hoàng, hôm nay Trần mỗ mặt dày đến Côn Lôn là vì muội muội…”
“Muội muội?”
Đám người không hiểu ra sao, Nữ Hoàng ánh mắt lấp lóe: “Nói tiếp!”
“Muội muội của Trần mỗ từ trước đến nay mắt cao hơn đầu, mặc dù được vô số nam nhân ái mộ nhưng vẫn không nhìn vào mắt!” Trần Trung cười khổ nói:
“Nhưng mà từ sau khi biết được chiến tích của Côn Lôn Thiếu Chủ biểu hiện ở Thiếu Đế Chi Chiến đã sinh lòng ngưỡng mộ, thật sự là mỹ nữ trọng anh hùng, gần đây ăn ngủ không ngon, tương tư kéo dài khiến người làm đại ca như Trần mỗ cực kỳ đau lòng!”
Lời vừa nói ra, ánh mắt của Côn Lôn Nữ Hoàng trở nên quái dị, mà Tứ Đại Cung Nữ đồng loạt hừ một tiếng.
Ở trong mắt của các nàng, Thiếu Chủ nhà mình là nam nhân xuất chúng nhất thế gian, nữ nhân say mê hắn là chuyện bình thường, bất quá để gia chủ đích thân đến Côn Lôn trình bày là chuyện gì xảy ra?
Cũng may Thiếu Chủ không có mặt ở đây, bằng không chẳng phải để cho hắn đắc ý một trận?
Uy áp Thiên Đế uy nghiêm bao trùm đám người Trần Trung, khiến sắc mặt bọn hắn trở nên trắng bệch, bất quá Trần Trung vẫn can đảm đối mặt với Nữ Hoàng.
Nữ Hoàng ánh mắt sắc sảo khóa chặt lấy Trần Trung, bình tĩnh nói:
“Đệ tử của Trẫm là một tên đào hoa, nữ nhân bên cạnh hắn có rất nhiều, hơn nữa đều là ngàn vạn dặm chọn một, bất kể là tư sắc hay thiên phú đều thuộc hàng ngũ siêu quần!”
“Vị cô nương của Trần Gia các vị có gì?”
Ý tứ của Nữ Hoàng rất đơn giản, không phải nữ nhân nào cũng đủ tư cách đứng bên cạnh đồ đệ của nàng.
Đứng trước áp lực và câu hỏi của Nữ Hoàng, Trần Trung lại nở một nụ cười tự tin, cao giọng nói:
“Hồng Lệ, còn không mau vào trình diện Nữ Hoàng?”
Hắn vừa dứt lời, một làn gió thơm dễ chịu như quà tặng của thiên nhiên từ ngoài cửa kéo đến…
Có thân ảnh diễm quang tứ xạ uyển chuyển bước vào.
Một thân hồng y phiêu nhiên như tiên, mi như liễu diệp nhẹ nhàng run, mắt tựa thu thủy ẩn chứa nét dịu dàng, da trắng hơn tuyết, tóc dài màu hồng nhạt tùy ý buông xuống eo thon, bờ môi trái tim đỏ hồng phơn phớt như đóa hoa mỹ miều chờ người đến hái.
Nàng cao tầm mét bảy, dáng người thanh thoát mỏng manh, nhưng những nơi cần đầy đặn, cần tròn trịa thì đáp ứng một cách hoàn mỹ đến kỳ lạ.
Bầu ngực rung lên theo từng bước chân, bờ mông yêu kiều vểnh lên… phối hợp với tấm lưng trơn trượt và vòng eo thon tạo thành một đường cong chí mạng.
Ánh mắt của chúng nữ đồng loạt hiện lên một tia dị sắc…
Không kể đến Nữ Hoàng phong hoa tuyệt đại ở một đẳng cấp khác, tứ đại cung nữ đều là giai nhân tuyệt sắt khuynh quốc khuynh thành, nhưng các nàng vẫn không nhịn được kinh diễm khi nhìn thấy Trần Hồng Lệ.
Nữ nhân này thật sự rất đẹp, đủ khiến vô số nam nhân phải điên cuồng.
Một điều đặc biệt, khí tức trên thân Trần Hồng Lệ phát ra lại là Đại Đế…
Dung nhan có, thiên phú có, gia thế có…
Xứng danh nữ thần trong mắt rất nhiều nam nhân.
Tầm mắt cao như Côn Lôn Nữ Hoàng cũng không nhịn được âm thầm gật đầu.
“Tiểu nữ Trần Hồng Lệ, xin ra mắt Nữ Hoàng, Đế Sư, các vị tỷ tỷ…” Trần Hồng Lệ miệng phun hương thơm, âm thanh dễ nghe như gió nhẹ sau vườn, tạo cho người khác cảm giác thân cận gần gũi, khó lòng sinh ra ác cảm.
“Trần cô nương xinh đẹp tuyệt trần, lại là Đại Đế tuổi trẻ… rất đáng tuyên dương!” Côn Lôn Nữ Hoàng cười nói.
“Đa tạ Nữ Hoàng hậu ái! Tiểu nữ so với Nữ Hoàng danh chấn vũ trụ còn kém rất xa…” Trần Hồng Lệ lễ phép cúi người, gò má hiện lai hai vệt hồng vân, ánh mắt đảo quanh như muốn tìm ai đó, lại hơi thất vọng thu hồi ánh mắt, có chút bẽn lẽn:
“Chút thiên phú này của Hồng Lệ sao có thể sánh bằng Thiếu Chủ…”
Nhìn thấy nàng biểu lộ thẹn thùng như một tiểu cô nương, Tứ Đại Cung Nữ vỗ vỗ trán, xong… nữ nhân này rơi vào bể tình quá sâu rồi.
Thiếu Chủ của các nàng mị lực lớn như vậy sao?
“Không biết xá muội có làm Nữ Hoàng hài lòng?” Trần Trung đầy tự hào cười nói, hiển nhiên rất kiêu ngạo vì muội muội của mình.
“Trần cô nương đích thật không thể chê…” Côn Lôn Nữ Hoàng thản nhiên thừa nhận.
“Haha!” Trần Trung cười lớn, chân thành nói: “Chỉ cần xá muội được thỏa nỗi niềm tương tư, có cơ hội tiến thêm một bước với Côn Lôn Thiếu Chủ, Trần Gia chúng ta nguyện mang theo Huyền Linh Giới cống hiến đến Côn Lôn…”
Trần Hồng Lệ nghe đại ca nói vậy khẽ gắt một tiếng, đầu cúi thấp đến mức muốn chạm vào bộ ngực, đôi tay trắng như phấn siết lấy nhau cho thấy tâm tình khẩn trương của mình.
“Chuyện này trẫm không thể quyết…” Côn Lôn Nữ Hoàng nghiêm túc lên tiếng:
“Chuyện tình cảm của hắn từ trước đến nay Trẫm không hề xen vào, tất cả đều là do hắn…”
Nghe thấy vậy, mày liễu Trần Hồng Lệ nhẹ chau lại, trong mắt hiện lên một vệt u sầu.
Chỉ là Nữ Hoàng lại tiếp tục nói: “Đương nhiên Trẫm cũng không ngăn cản Trần cô nương ở lại Côn Lôn làm khách, càng không cấm ngươi tiếp cận hắn…”
“Kết quả cuối cùng như thế nào tùy thuộc vào cô nương…”
“Tốt quá…” Trần Hồng Lệ tất cả u sầu trên mặt quét sạch, nhoẻn miệng cười rạng rỡ như ánh rạng đông:
“Đa tạ Nữ Hoàng, tiểu nữ sẽ cố gắng hết mình, không để Thiếu Chủ phải thất vọng!”
“Nói lời này có chút sớm…” Côn Lôn Nữ Hoàng ánh mắt như cười như không nhìn lấy nàng.
Đối mặt với ánh mắt của Nữ Hoàng, Trần Trung và Trần Hồng Lệ hơi cúi thấp đầu, không dám nhìn thẳng.
“Có chút đặc sản tại Huyền Linh Giới gửi tặng Côn Lôn!” Trần Trung vỗ vỗ tay.
Bốn vị Trưởng Lão lúc này gật đầu, trên tay đồng loạt xuất hiện bốn cái hộp ngọc được đóng kín dâng lên Nữ Hoàng.
Tứ Đại Cung Nữ thay mặt tiếp nhận.
“Đại ca và các vị trưởng lão còn phải thu xếp công việc ở Huyền Linh Giới!” Trần Trung hướng Trần Hồng Lệ ý vị thâm trường nói:
“Biểu hiện cho tốt, đại ca tin chắc ngươi sẽ đạt thành nguyện vọng!”
“Ừm…” Trần Hồng Lệ mỉm cười như trăm hoa đua nở.
“Sắp xếp chỗ cho Trần cô nương nghỉ ngơi! Đế Sư đưa tiễn Trần Gia Chủ và các vị trưởng lão…” Nữ Hoàng phân phó tứ đại cung nữ và Côn Lôn Lão Nhân.
“Tuân mệnh…” Đám người lĩnh mệnh.
Đợi khi tất cả mọi người khuất dạng, giữa vầng trán mê người của Côn Lôn Nữ Hoàng như ẩn như hiện một con mắt tà dị uy nghiêm như xem thấu tất cả, cánh môi đỏ thẳm của nàng nhếch lên đầy thú vị:
“Có chút ý tứ…”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 7 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 24/03/2022 15:39 (GMT+7) |