“Là do bổn Đan Tử có thù với ngươi, vì sao ngươi lại sỉ nhục toàn bộ Đan Thần Tháp? Ngươi là loại tiểu nhân ân oán không phân minh!”
Lạc Nam nhún vai mỉm cười:
“Như bổn Thiếu Chủ đã nói, cũng vì Đan Thần Tháp làm chỗ dựa cho nên ngươi mới phách lối như vậy, lần này ta đem Đan Thần Tháp lật úp để xem ngày sau ngươi còn dám dựa vào nó không xem ai ra gì hay không?”
Dương Diệp gân xanh nổi đầy mặt, hận ý khiến hắn rít lên từng tiếng như lời mời gọi từ địa ngục:
“Lạc Nam, có dám cùng bổn Đan Tử tỷ thí Luyện Đan, dùng mạng để đánh cược hay không?”
Dương Diệp quyết tâm dùng mạng của mình cược lấy mạng Lạc Nam qua cuộc tỷ thí, hắn không tin một kẻ quái thai có chiến lực khủng bố như Lạc Nam sẽ còn tinh lực giành cho Luyện Đan nữa.
Trái ngược với đó, thời gian qua Dương Diệp điên cuồng tập luyện để trở thành một vị Luyện Đan Sư cao cấp, ngay cả Thái Thượng Đan Đế cũng tán thưởng hắn không ngớt lời.
Dương Diệp hoàn toàn tự tin mình có thể dùng lĩnh vực kiêu ngạo để đánh bại Lạc Nam một cách triệt để.
Đáng tiếc, Lạc Nam lại là lắc đầu xem thường:
“Chút trò trẻ con cũng dám lấy ra lừa ta? Định câu giờ để đồng minh viện trợ à? Mục đích lần này đã thành… bổn thiếu chủ không chơi cùng các ngươi nữa!”
Nói xong, Lạc Nam phất tay cao giọng:
“Đan Thần Tháp đã lật, chúng ta khải hoàn trở về!”
Nghe Lạc Nam phân phó, tất cả thành viên Phiêu Miểu Tiên Cung cũng như các nữ nhân đồng loạt gật đầu.
Các nàng cũng hiểu mặc dù tạm thời chúng cường giả Đan Thần Tháp không làm gì được mình, nhưng đồng thời các nàng cũng khó giết hết bọn chúng.
Một khi tử chiến đến cùng tổn thất cũng sẽ cực kỳ thảm trọng.
Chúng nữ nhìn nhau ăn ý, toàn diện kết hợp đánh ra một kích đẩy lùi địch nhân, sau đó lao về phía Thông Đạo Không Gian rút đi.
“Mau ngăn cản bọn chúng!” Sắc mặt Thái Thượng Đan Đế kịch biến.
Hắn vẫn đang chờ đợi đồng minh của mình sắp giáng lâm, làm sao có thể trơ mắt nhìn đối thủ đào tẩu như vậy?
Nếu thật sự để phe cánh Lạc Nam bình an vô sự thoát khốn, ngày sau Đan Thần Tháp sẽ trở thành trò cười lớn nhất vũ trụ.
Đáng tiếc, khi thực lực song phương không chênh lệch quá lớn… dù dừng lại đánh nhau cũng rất khó lấy mạng đối thủ thì làm sao có thể ngăn cản đối thủ muốn rút đi được chữ?
Lần lượt, thân ảnh của từng người tiến vào trong đường hầm không gian, Bá Vũ Điện của Lạc Nam được chín con Kim Cương Thiên Long dạo khắp chiến trường, đem tất cả những nữ nhân có tốc độ không cao thu lấy.
Đình Manh Manh đang đánh hăng say bị Lạc Nam chụp lấy ném lên Bá Vũ Điện cũng chỉ có thể kháng nghị kêu oa oa…
Thấy người rút lui ngày càng nhiều, viền mắt Thái Thượng Đan Đế đỏ ngầu, trong lòng tràn đầy cầu khẩn truyền âm cho một tồn tại thần bí:
“Tam Muội Chân Hỏa, xin ban cho ta lực lượng tiêu diệt kẻ thù!”
“Không thể…” Một thanh âm hư vô mờ mịt chậm rãi đáp lại: “Nguyên tắc của ta vẫn không thay đổi, một khi Đan Thần Tháp chưa lâm vào nguy cơ diệt vong, ta sẽ không xuất chiến!”
“Hơn nữa giao ước ban đầu, lực lượng của ta cho ngươi mượn sử dụng chỉ để Luyện Đan, không thể lạm dụng vào chiến đấu được!”
“Khốn kiếp!” Thái Thượng Đan Đế điên cuồng rống lên: “Nhưng bọn hắn sỉ nhục Đan Thần Tháp chúng ta!”
“Có nhân ắt có quả!”
Thanh âm hư vô mờ mịt thở dài: “Thái Thượng a Thái Thượng… sống từng tuổi này rồi, ngươi còn chưa hiểu đạo lý đó sao?”
“Lần này xem như một bài học quý giá, để ngươi hiểu rằng Đan Thần Tháp chưa phải vô địch thiên hạ!”
Nghe đáp như vậy, Thái Thượng Đan Đế trong mắt lóe lên một tia oán độc rồi dập tắt, chỉ có thể ảo não thở dài vô cùng không cam tâm.
“Dịch Chuyển Không Gian!”
Bảo Kiều huy động Không Gian Tổ Phù, đem một số người bị thương trong đại chiến kéo trở về đường hầm.
Lạc Nam cùng các tôn Thần Tướng và chín con Kim Cương Thiên Long phía sau đoạn hậu, che chắn tất cả địch nhân dám xông lên, bảo vệ đường hầm cho tất cả người của mình rút lui.
Kể cả Phiêu Miểu Tiên Cung cũng vào đường hầm không gian trở về Côn Lôn Giới.
Lần này xem ra Nữ Hoàng phải bỏ ra không ít tuổi thọ, bởi vì đường hầm không gian là do nàng dùng Kim Khẩu Ngọc Ngôn thi triển, hơn nữa còn duy trì trong thời gian dài.
Bảo Kiều tuy có Không Gian Tổ Phù, nhưng tu vi của nàng ấy chưa đủ để gánh vác nhiều cường giả thông qua Đường Hầm Không Gian như thế.
Đám Hộ Pháp cùng Trưởng Lão của Đan Thần Tháp cũng kiêng dè không muốn đánh nữa sau trận chiến vừa rồi, chỉ có thể ra vẻ uy hiếp một chút, trừng mắt nhìn địch nhân rút lui.
“Hahaha, nếu muốn trả thù cứ việc đến Côn Lôn tìm bổn Thiếu Chủ! Hy vọng các ngươi dám đánh thẳng vào như cách ta từng làm!”
Lạc Nam cất tiếng cười dài, ra hiệu cho các Thần Tướng toàn diện tự bạo.
ĐÙNG!
Như pháo hoa bao trùm toàn bộ Luyện Đan Đại Lục, toàn bộ thế giới hư hại nặng nề, nó đã gánh chịu quá nhiều đợt oanh tạc và tàn phá.
Bá Lực che phủ tầm mắt của tất cả…
Mãi đến khi Bá Lực mất đi, đường hầm không gian đã khép lại từ bao giờ, ngay cả một tia khí tức lạ lẫm cũng chẳng có… nói gì đến Lạc Nam và Bá Vũ Điện?
“AAAAA”
Phẫn nộ vang thấu trời xanh, Thái Thượng Đan Đế đầy bất lực và không cam lòng ngửa đầu gầm thét.
Lạc Nam rời đi, Đan Thấn Tháp không còn cảm nhận được khí tức áp bách của Xích Tà Kích âm thầm phát ra cảnh cáo khiến nó hoảng sợ, nó nhanh chóng trở về trạng thái ban đầu, đỉnh tháp đang cắm dưới lòng đất lật ngược trở lại xuyên qua mây xanh, trở lại dáng vẻ uy nghiêm sừng sững.
Nhưng mặc kệ uy nghiêm thế nào, khi nhìn vào hình dạng lúc này của Đan Thần Tháp, ánh mắt của toàn bộ Luyện Đan Đại Lục trở nên quỷ dị vô cùng, không còn quá nhiều sự sùng kính và ngưỡng vọng như trước nữa.
Có lẽ, cả đời của bọn hắn cũng không quên được hình tượng nó bị người khác lật úp xuống, giẫm đạp tôn nghiêm.
“Chúng ta không cam tâm!”
Vô cùng đột ngột, có ba tên Địa Hộ Pháp rống giận lao vọt ra.
Bọn hắn sắc mặt đỏ bừng như máu vì phẫn nộ, Hồn Lực luân chuyển…
Toàn trường lập tức giật mình, bọn hắn nhận ra ba vị Địa Hộ Pháp này là ba nhân vật hiếm hoi tinh thông Nguyền Rủa Thuật của Đan Thần Tháp.
Chỉ thấy ba người đồng tâm hiệp lực lấy ra một pho tượng đất cắm xuống giữa chiến trường, đem tượng đất khắc họa hành bộ dạng của Lạc Nam, còn cẩn thận viết tên của hắn lên mặt và thân pho tượng.
Sau đó, cả ba đồng tâm hiệp lực kết ấn, miệng niệm lời nguyền oán hận, nghiến răng nghiến lợi, thanh âm u ám như đến từ địa ngục:
“Chúng ta nguyện ý dùng một nửa tu vi, một nửa tuổi thọ để đánh đổi, nguyền rủa Lạc Nam mỗi ngày đều phải mất đi một người thân, chịu đựng đau đớn tột cùng!”
BÙM! BÙM! BÙM!
Thanh âm vừa dứt, trong ánh mắt kinh hoàng của toàn bộ người quan sát, ba tiếng nổ thê lương kèm theo vô số máu tươi và thịt vụn văng tung tóe.
Một số người không nhịn nổi cảnh tượng thê thảm cảm thấy buồn nôn.
“Làm sao có thể?” Thái Thượng Đan Đế ánh mắt co rụt lại.
Ba vị Địa Hộ Pháp nổ tung thành máu thịt, ngay cả linh hồn cũng triệt để bị nghiền nát…
RĂNG RẮC…
Pho tượng đất Lạc Nam nứt ra, sau đó ầm ầm sụp đổ.
Hiển nhiên chẳng những Nguyền Rủa vô hiệu, mà ba nhân vật thi triển Nguyền Rủa cũng bị phản phệ thảm trọng.
Điều này vô thức khiến Thái Thượng Đan Đế nhớ đến một sự kiện gần đây ở Thiên Đình.
Ánh mắt hắn lóe lên một tia nguy hiểm.
Ngay lúc này, Thái Thượng Đan Đế cảm thấy trong lòng run lên, hắn vội vàng thi triển thân pháp biến mất dạng, tìm một nơi vắng vẻ lấy ra một kiện đồ vật.
Đó là một khối Truyền Âm Ngọc màu đen cực kỳ âm tà.
Vội vàng đem lực lượng truyền vào, Thái Thượng Đan Đế giọng điệu trở nên nể trọng:
“Đại nhân… tìm lão phu có việc?”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 9 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 07/11/2022 15:59 (GMT+7) |