“Cơ hội gia tăng thực lực ở ngay trước mắt, ngươi lại không chịu nắm bắt, kẻ thù ngày càng nhiều, thực lực của ngươi càng mạnh lại càng đảm bảo!”
Lạc Nam có chút trầm tư.
Lời của Cửu Huân Dao không phải hắn chưa từng cân nhắc qua, Viêm Miên Châu sở hữu số lượng lớn Dị Hỏa khiến Diễm Tâm Đỉnh luôn trong trạng thái thèm thuồng buộc hắn phải áp chế nó, nếu như hắn có thể trao đổi với nàng, chuyện này đối với thực lực của hắn hay của nàng đều có lợi.
Thậm chí có thể giúp Viêm Miên Châu từ Địa Đế đột phá Thiên Đế.
Tuy nhiên bản tính của Lạc Nam từ lâu đã vốn đề cao chuyện tình cảm, thuận theo nước chảy thành sông, trừ khi những trường hợp bất khả kháng, bằng không hắn sẽ không để lợi ích xen vào mối quan hệ giữa mình và nữ nhân của mình.
Hắn và Viêm Miên Châu quá ít tiếp xúc, ngay cả nói chuyện với nhau cũng chưa được mấy lần, tuy nàng xinh đẹp tuyệt trần, là một vị nữ tướng quân khiến rất nhiều nam nhân mến mộ, nhưng hắn sẽ không vì số lượng Dị Hỏa kia mà muốn phát sinh quan hệ với nàng.
Đây chính là nguyên tắc của hắn.
Như nhận ra suy nghĩ trong đầu Lạc Nam, Cửu Huân Dao chậm rãi nói:
“Cũng không phải kêu ngươi lập tức đè người ta ra song tu, từ từ tiếp cận… bồi dưỡng tình cảm không được sao?”
Lạc Nam dở khóc dở cười nhìn lấy nàng: “Nào có chuyện thê tử hối thúc phu quân của mình tán tỉnh nữ nhân khác như nàng?”
“Hừ, ta vì lợi ích toàn cục!” Cửu Huân Dao khoanh tay trước ngực nói.
Lạc Nam hai mắt đăm đăm nhìn thẳng, chỉ thấy khi nàng khoanh tay, hai bầu sữa vốn căng đầy tròn trịa lại càng bị o ép dữ dội như muốn bung áo nẩy ra, hắn vô thức liếm liếm khóe miệng.
Bị ánh mắt nóng bỏng của tên này nhìn chằm chằm, Cửu Huân Dao gò má đỏ rực, vừa thẹn vừa giận quát:
“Đang cùng ngươi nói chính sự, đứng đắn một chút!”
Lạc Nam có chút tiếc nuối thu hồi ánh mắt, đề nghị của Cửu Huân Dao khiến hắn nhớ về một người…
Diễm Nguyệt Kỳ.
Nàng cũng là nữ nhân có thể vì hắn mà chấp nhận tất cả, sủng ái hắn như muốn lên trời, chỉ cần có thể giúp ích cho hắn, nàng hận không thể đem toàn bộ mỹ nhân trong thiên hạ kéo đến trên giường của hắn.
Thấy Lạc Nam không muốn tiếp tục chủ đề, Cửu Huân Dao cũng hiểu ý im lặng.
Nữ nhân nói quá nhiều, xen quá nhiều vào quyết định của một nam nhân cũng không phải nữ nhân hiểu chuyện.
Nàng chỉ đề cập và gợi ý như vậy để hắn suy nghĩ đến, nhưng quyết định cuối cùng vẫn sẽ thuộc về hắn.
Hai người nắm tay đi dạo, tận hưởng cảm giác bình yên khó được.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 9 tại nguồn: http://truyensex.moe/con-duong-ba-chu-quyen-9/
Tiểu Thiên Ý đói bụng, Cửu Huân Dao phải trở về cung điện thực hiện chức trách làm mẹ, cho tiểu nữ nhi bảo bối bú sữa.
Sữa của Thiên Yêu Đế cấp cường giả so với thiên tài địa bảo hay bất cứ linh đan diệu dược nào đều trân quý hơn, đó là nguồn dinh dưỡng quý giá để một thiên tài có thể thuận lợi trưởng thành, căn cơ vững chắc.
Thấy Lạc Nam chỉ còn một mình, đám người Hắc Trư như đã chờ đợi sẵn nhanh chóng kéo đến gặp hắn.
“Có chuyện gì?” Lạc Nam cười cười hỏi.
“Bẩm chủ công! Chúng ta muốn ra ngoài hành động, ở mãi trong này cũng không phải phương hướng phát triển tốt!” Hắc Trư nghiêm túc nói.
Lạc Nam hơi nghiêm mặt, sau đó chậm rãi gật đầu.
Đích xác là như vậy, tuy ở trong Ngũ Sắc Giới thật sự an toàn, nhưng hành động lại cực kỳ bất tiện, với thực lực và khả năng của Hắc Trư đám người nếu cứ ở mãi nơi này sẽ rất hoang phí.
Với thực lực của bọn hắn, chỉ cần hành động một cách cẩn thận, e rằng những tổ chức tình báo, các thám tử cũng khó lòng tìm thấy.
Ngũ Sắc Giới chỉ cần là nơi đóng quân, thao luyện binh mã là đủ.
“Có kế hoạch cụ thể chưa?” Lạc Nam mỉm cười hỏi.
“Bẩm chủ công!” Sơn Dương Đế chắp tay hồi đáp:
“Chúng thần sẽ chia ra hai tổ để hành động, mỗi tổ có 6 người!”
“Tổ thứ nhất sẽ do Thiên Địa Trư, Tôn Hầu Tử, Tầm Bảo Thử, Bạch Miêu Miêu, Thái Cổ Ngưu Ma, đại trưởng lão Long Tộc – Long Chiến tổ hợp!”
“Tổ thứ hai do thần, Chiêu Tài Miêu, Thiên Lý Mã, Vô Chi Kỳ, Cẩu Hồn và Hắc Long – Long Tán tổ hợp!”
Thấy Lạc Nam gật gù, Sơn Dương Đế tiếp tục nói: “Mục đích hoạt động của hai tổ này sẽ tùy cơ ứng biến, ví dụ như thám hiểm di tích khai thác tài nguyên, chiêu mộ nhân tài cùng chung chí hướng, săn giết hoặc bắt giữ chân tay của Tru Nghịch Liên Minh!”
“Rất không tệ!” Lạc Nam đồng tình kế hoạch của Sơn Dương Đế.
Mỗi một tổ đều được hình thành từ những cá nhân ưu tú và xuất chúng, mỗi người lại có sở trường khác nhau.
Tổ đầu tiên có Hắc Trư che đậy thiên cơ, tổ thứ hai cũng có Sơn Dương Đế… chỉ cần phối hợp ăn ý chắc chắn sẽ như cá gặp nước.
Nếu để những lực lượng như vậy ẩn nấp trong Ngũ Sắc Giới thật sự quá mức hoang phí tài năng của bọn hắn.
Chỉ có mấy người Nhân Kê bận rộn huấn luyện Nhân Yêu Quân, Viêm Miên Châu huấn luyện Hỏa Kỵ Quân, Cự A Man huấn luyện Sơn Cự Quân, Bạch Trạch huấn luyện Vạn Yêu Quân là không thể ra ngoài hành động.
Nhưng đổi lại bọn họ sẽ trợ giúp quân đội dưới tay Lạc Nam duy trì trạng thái tinh nhuệ, sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào khi nhận được quân lệnh.
Lượng tài nguyên mà hai tổ thám hiểm thu được mang về sẽ rót vào phát triển quân đội.
Đem 12 kiện Vô Tức Áo Choàng phát cho đám người, ánh mắt Lạc Nam trở nên cổ quái.
Chiêu Tài Miêu và Tầm Bảo Thử vẫn luôn duy trì hình dạng một con mèo và một con chuột, hình thể nhỏ nhắn xinh xắn, làm sao khoác vào áo choàng?
Nói mới nhớ, dựa vào tu vi của bọn họ rõ ràng có thể hóa hình, nhưng vẫn luôn ưa thích ở hình dạng bản thể như vậy, y hệt sủng vật vậy.
Hình như ở kiếp Nghịch Long, hắn cũng chưa từng thấy Chiêu Chiêu và Bảo Bảo hóa thành nhân loại.
“Haha, đại tỷ và tứ tỷ không thích hóa hình!” Hắc Trư cười ha ha nói.
Hắn khoác lên người Vô Tức Áo Choàng, Tầm Bảo Thử liền chui vào óng tay áo của hắn.
Ở phía bên kia, Chiêu Tài Miêu cũng làm ra hành động tương tự trên người Sơn Dương Đế.
Lạc Nam khóe miệng giật giật: “Bao giờ xuất phát đây?”
“Ngay bây giờ!” Tôn Hầu Tử hưng phấn bừng bừng hồi đáp.
Đã an tĩnh quá nhiều năm ẩn cư ở Vạn Yêu Thánh Địa, lần này bắt tay vào hành động đại sự khiến nhiệt huyết của hắn sôi lên sùng sục, như trẻ lại mười tuổi vậy.
“Trong quá trình hành động, giúp ta lưu tâm đến tung tích vài người!” Lạc Nam căn dặn nói:
“Phù Đổng, Na Tra, Viên Hồng Ma, Tiểu Đậu Bỉ, Trần Giang, Thủy Mặc, Băng Dũng, Côn Hoàng, Vương Ưng… các loại!”
Nào ngờ hắn vừa dứt lời, một thân ảnh đang núp sau tảng đá nghe lén mấy người trò chuyện nhất thời nhảy dựng lên, sắc mặt kinh hãi.
Lạc Nam buồn cười mắng: “Viêm Minh, nam nhi đại trượng phu hà cớ gì lén lén lút lút?”
Con hàng này ẩn núp nghe lén đương nhiên không qua mặt được bất cứ ai, chẳng qua đều là người một nhà nên cũng mặc kệ hắn.
“Haha chủ công chớ trách!” Viêm Minh có chút xấu hổ từ sau lưng tảng đá bước ra, hướng Lạc Nam hành lễ, nghiêm trang nói:
“Thật ra mạt tướng rất muốn được cùng mọi người ra ngoài hành động mang về lợi ích cho chủ công, nhưng tự biết chiến lực có hạn chỉ làm vướng víu, vì vậy ngoan ngoãn ở lại Ngũ Sắc Giới nâng cao thực lực!”
Lạc Nam nhìn Viêm Minh một hồi, trong lòng có chút cảm khái.
Dung mạo của Viêm Minh giống Viêm Lâm thời niên thiếu đến tận tám phần mười, nhớ lại Hỏa Kỵ Đại Tướng từng nhiệt huyết tung hoành chiến trường dưới tay mình bên trong Luân Hồi, đến nay hắn vẫn còn tiếc nuối… cái chết của Viêm Lâm thật sự là mất mát đối với hắn.
Vì vậy, Lạc Nam đối với Viêm Minh cũng rất có hảo cảm, nghiêm giọng nói ra:
“Tuổi ngươi còn trẻ đã có tu vi Đại Đế, chỉ cần có được tài nguyên chất lượng, đột phá Địa Đế… thậm chí là Thiên Đế ở trong tầm tay, không cần phải nóng vội nhất thời!”
“Tất cả nhờ vào hồng phúc của chủ công!” Viêm Minh nể phục nói:
“Có Bàn Đào Quả và Nguyên Thạch mà chủ công ban xuống, ta cam đoan sẽ đột phá Địa Đế trong thời gian tới!”
“Có hứng thú với Huyết Mạch Hỏa Hệ Thần Thú hay không?” Lạc Nam cười hỏi.
Hắn đã quyết định, nể mặt Viêm Lâm một đời trung thành, hắn sẽ chú ý bồi dưỡng Viêm Minh để Viêm Lâm có thể mỉm cười nơi chín suối.
Viêm Lâm chủ tu Hỏa Hệ thuộc tính, huyết mạch Hỏa Hệ Thần Thú chắc chắn có thể mang đến lợi ích cho hắn, đẩy nhanh quá trình đột phá tu vi mà không lo để lại di chứng.
Nghe Lạc Nam đề nghị, Viêm Minh hai mắt sáng rực lên, bất quá vẫn khiêm tốn hữu lễ đáp:
“Từ khi đầu nhập dưới trướng chủ công, mạt tướng tất công chưa lập… sao dám tiếp nhận long ân?”
Lạc Nam âm thầm gật đầu, hắn nhận ra từng lời từng chữ của Viêm Minh đều đúng với nội tâm, không có giả vờ từ chối.
“Chủ công, thứ cho mạt tướng có một câu hỏi!” Viêm Minh hiếu kỳ nhìn lấy hắn.
“Nói đi!” Lạc Nam trầm giọng.
“Không biết đám người Trần Giang, Thủy Mặc, Băng Dũng, Vương Ưng… mà vừa rồi chủ công đề cập có quan hệ gì với người?” Viêm Minh cẩn thận từng li từng tí nói.
“Thế nào? Ngươi nhận thức bọn hắn?” Lạc Nam ánh mắt lóe lên một tia sắc bén.
Viêm Minh vội vàng quỳ xuống, hít sâu một hơi nói ra:
“Mạt tướng và bọn hắn là huynh đệ kết nghĩa, nếu bọn hắn có làm gì đắc tội với chủ công, mong chủ công rộng lòng tha tội, tất cả tội lỗi sẽ do một mình mạt tướng gánh chịu!”
Vừa rồi Sơn Dương Đế có nói hai tổ hành động sẽ tìm cách loại bỏ tay chân của Tru Nghịch Liên Minh, diệt đi những kẻ đối nghịch với Lạc Nam, sau đó Lạc Nam phân phó bọn hắn lưu tâm tin tức của Trần Giang đám người.
Điều này khiến Viêm Minh hoảng sợ, cho rằng các huynh đệ của mình vô tình mạo phạm đến chủ công.
“Huynh đệ kết nghĩa?” Lạc Nam quỷ dị nhìn con hàng này.
“Không sai!” Viêm Minh cắn răng đáp: “Bọn hắn từng vào sinh ra tử với Vô Tận Hỏa Giới khi Nhị Lang Thần tập kích, tuy thực lực không giúp được quá nhiều, nhưng đều là những nam nhân đỉnh thiên lập địa!”
Viêm Minh cố gắng nói ra ưu điểm của đám người Trần Giang.
“Hahaha!”
Lạc Nam rốt cuộc không nhịn được ngửa đầu cười to, cười đến vô cùng sảng khoái.
Đám người hai mặt nhìn nhau, còn chưa hiểu rõ chuyện gì xảy ra.
“Bọn hắn đều là em vợ ta, huynh đệ của ta!” Lạc Nam nín cười, thản nhiên nói.
Viêm Minh sắc mặt mộng bức, hai mắt cấp tốc trợn tròn, cái miệng há hốc, lắp ba lắp bắp:
“Em… em… em vợ?”
“Chính là như vậy!” Lạc Nam sảng khoái thừa nhận.
“Cái này… cái này… liệu có phải trùng họ và tên hay không?” Viêm Minh không dám tưởng tưởng nói.
Hắn hoàn toàn vô pháp liên tưởng đến tầng thân phận này.
Phải biết rằng mặc dù Trần Giang, Vương Ưng, Thủy Mặc đám người được Dong Binh Đoàn thu nhận, nhưng thân phận của bọn hắn vẫn cách biệt với Lạc Nam như đất và trời.
Dong Binh Đoàn chắc chắn không thể mạnh bằng Đan Thần Tháp, mà Lạc Nam lại có thể đem Đan Thần Tháp lật úp xuống.
Nhớ lại lần đầu tiên gặp nhau, nhóm người Trần Giang chỉ là những Tiên Vương vô danh tiểu tốt ở Đại Tiên Giới, dùng ánh mắt ngưỡng vọng quan sát Quán Quân Thiếu Đế Chi Chiến Lạc Nam từ phía xa.
Thân phận từ đầu đến cuối vẫn luôn là cách biệt quá lớn, thậm chí chênh lệch ngày càng xa…
Ấy vậy mà lúc này đây, một nhân vật cao cao tại thượng như Lạc Nam lại thản nhiên công nhận Thủy Mặc, Trần Giang đám người là huynh đệ, là em vợ của hắn.
Đây là vinh hạnh lớn lao đến mức nào?
Trong lúc nhất thời, ngay cả Viêm Minh cũng âm thầm ghen ghét đám huynh đệ kết nghĩa của mình.
Chẳng trách… chẳng trách mỗi khi nhắc đến Lạc Nam, đám người Trần Giang có biểu hiện sùng bái gần như cuồng nhiệt, cực kỳ tôn kính.
Đổi lại có một người tỷ phu như vậy, Viêm Minh hắn sẽ không tự hào sao?
E rằng so với đám người Trần Giang còn dữ dội hơn.
“Đem tin tức ngươi biết về bọn hắn nói ra!” Lạc Nam đem Viêm Minh nâng đỡ đứng dậy.
Viêm Minh hít sâu một hơi, lúc này mới kích động kể lại tất cả mọi chuyện.
“Haizz, cũng thật là khổ cho bọn hắn!”
Lạc Nam nghe đến Trần Giang đám người lưu lạc ngoài vũ trụ, không dám nhận thân sợ mang đến phiền toái cho mình, bị Đại Thủ tập kích, chật vật gia nhập Dong Binh Đoàn phát triển và nỗ lực.
Các tỷ tỷ của bọn hắn bận rộn tu luyện ở Tuế Nguyệt Cung, mình thân là tỷ phu lại không quá chú tâm đến bọn hắn, để bọn hắn trải qua nhiều gian nan đến như vậy.
Nhất là khi bọn hắn không hề ỷ lại thành tựu của mình mà phá phách gây rối, ngược lại còn khiêm tốn che giấu thân phận sợ gây thêm phiền phức cho mình.
Trong lúc nhất thời, Lạc Nam thật sự cảm thấy vừa cảm động, vừa áy náy.
Hắn nhìn Viêm Minh, vỗ vỗ bả vai chân thành: “Đa tạ ngươi cứu bọn hắn thoát khỏi Đại Thủ!”
“Nếu đã là huynh đệ của bọn hắn, ngươi cũng chính là huynh đệ của Lạc Nam ta!”
“Mạt tướng… mạt tướng không dám nhận!” Viêm Minh nhảy dựng lên, hoài nghi mình vừa nghe lầm.
“Tôn Hầu Tử!” Lạc Nam cao giọng.
“Có mạt tướng!” Tôn Hầu Tử nghiêm nghị chắp tay.
“Mang theo Viêm Minh hành động, đem một số tài nguyên mà ta phân phó đến Dong Binh Đoàn giao vào tay các huynh đệ của ta, tuyệt đối phải bí mật!” Lạc Nam hạ lệnh.
Mặc dù biết đám em vợ có chí hướng riêng, nhưng Lạc Nam vẫn muốn nâng đỡ bọn hắn.
Đó là trách nhiệm của một người làm tỷ phu.
“Tuân mệnh chủ công!” Tôn Hầu Tử lĩnh mệnh.
Nghe qua những lời Viêm Minh kể về đám em vợ của Lạc Nam, bản thân Tôn Hầu Tử cũng cảm thấy đây là những tên đáng giá được tôn trọng.
“Còn ngươi, tiếp nhận tài nguyên và Huyết Mạch… nhanh chóng đột phá Địa Đế rồi lên đường xuất phát!” Lạc Nam nói với Viêm Minh.
“Tuân mệnh!” Viêm Minh toàn thân run rẩy, kích động đến toàn thân sôi trào.
Hắn biết… để giảm tải phiền phức đến mức thấp nhất cho tổ hành động, hắn buộc phải đột phá Địa Đế.
Chỉ là không biết chủ công sẽ chuẩn bị loại Huyết Mạch nào cho mình.
Mà lúc này, Vô Chi Kỳ đột ngột tiến lên, chắp tay nói: “Chủ công, mạt tướng cũng có một thỉnh cầu!”
“Là chuyện liên quan đến Lục Nhĩ Mỹ Hầu sao?” Lạc Nam sinh lòng hứng thú, hắn từng nghe qua Vô Chi Kỳ đề cập.
“Không sai!” Vô Chi Kỳ trịnh trọng nói:
“Xin chủ công ban cho mạt tướng một loại tài nguyên cao cấp có thể cùng lúc trị thương thân thể, linh hồn, khôi phục tu vi Thiên Yêu Đế!”
“Đổi lấy Lục Nhĩ Mỹ Hầu trở về!”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 9 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 07/11/2022 15:59 (GMT+7) |