Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Con đường quan lộ » Phần 207

Con đường quan lộ

Phần 207: THẾ GIỚI QUÁ NHỎ

– Giữa chúng ta thực sự không được!

Vương Phỉ Hạm mệt mỏi nói. Có thật là không được? Quan hệ giữa bà và người thanh niên này tuy không đi đến bước cuối cùng nhưng xem ra cũng không tệ lắm. Người thanh niên này còn không biết, mỗi đêm khi Tử Thanh dùng dải băng bịt kín mắt hắn, dùng miệng phục vụ hắn đã đổi thành một người đàn bà đê tiện khác rồi!

– Hôm nay cháu đã đến gặp chủ tịch Lâm Tử Hiên!

Lương Thần bất chợt nói.

Trong lòng Vương Phỉ Hạm giật thót một cái, thất thanh hỏi:

– Ông ta tỉnh lại rồi sao?
– Hóa ra cô đã biết chuyên chủ tịch Lâm bỗng nhiên hôn mê nằm viện!

Lương thần thở dài nói…

– Cô, cô cũng là tình cờ nghe được thôi!

Biết mình đã lỡ lời, trong lòng Vương Phỉ Hạm phát hoảng, vội giải thích một câu.

– Cô à, thật ra cháu cũng biết là để cho một người phụ nữ cao quý kiêu ngạo như cô có những hành vi mất đi lý trí như thế này, nhất định là có một lý do đặc biệt!

Lương Thần hạ giọng nói:

– Nếu không, bất luận là vì chênh lệch tuổi tác hay vì quan hệ của Thanh Oánh và Tử Thanh, cô cũng sẽ không bao giờ cho cháu cơ hội tiếp cận cô, gần gũi với cô!
– Không có lý do gì hết, chỉ tại cô không chịu được sự cô đơn, nên mới muốn cám dỗ cháu!

Trong lòng Vương Phỉ Hạm hoàn toàn rối loạn. Bất kể như thế nào, không thể để Lương Thần biết được sự thật chuyện này. Chỉ nghĩ đến lời cảnh cáo nghiêm khắc của Lâm Tử Hiên, cả thân thể mềm mại của bà cũng đã run lên. Vì bà ta rất rõ, Lâm Tử Hiên hiện tại bất kể là chuyện gì cũng sẽ làm được.

– Cô đừng sợ, cô không muốn nói ra thì cháu sẽ không hỏi nữa đâu!

Lương thần khe khẽ thở nhẹ. Trên thực tế hắn đã phần nào đoán được, hành vi khác thường của Vương Phỉ Hạm chắc cũng giống với Diệp Tử Thanh, cũng là thoát không khỏi mối liên quan với Lâm Tử Hiên. Nghĩ lại thì Lâm Tử Hiên đã có thói quen đưa một rồi thêm một mỹ nữ dâng cho hắn thì hắn cũng chẳng khó để đoán được Vương Phỉ Hạm cũng chỉ là một vật hy sinh trong số đó mà thôi.

– Tiểu Thần, cháu là một chàng trai tốt!

Thân thể mềm mại của Vương Phỉ Hạm đang căng thẳng bỗng nhiên thả lỏng. Bà vươn một tay khẽ vuốt lên má người đàn ông, nói một cách xa xôi.

– Đây khác nào cô đang chửi cháu!

Lương thần dùng tay trái ôm lấy cái eo nhỏ nhắn của đối phương, còn tay kia thì giữ lấy tay đối phương. Ngón tay thon dài của người đàn bà ấm áp ôn hòa như ngọc, tỏa ra mùi hương thơm ngát. Lương Thần không kìm nổi khẽ cắn vào ngón trỏ.

Dường như có một luồng điện truyền đến từ đầu ngón tay khiến cho Vương Phỉ Hạm chưa kịp chuẩn bị bất chợt rên lên một tiếng ngắn.

– Cô nói sai rồi, kỳ thực cô là một đồ khốn nạn gan to bằng trời!

Trên mặt Vương Phỉ Hạm nước mắt chưa khô. Hàng lông mi đang chớp vẫn còn vương những giọt lệ li ti. Dù là giọt mưa rơi trên cánh hoa lê hay cơn lũ tràn sân cũng đều tràn ngập vẻ phong tình mê người.

Người đẹp đang ở trước mắt, hắn sao lại bỏ qua? Đã đi đến bước này thìkhông thể quay đầu lại, mà hắn cũng không muốn quay lại. Lương Thần cúi đầu xuống, nghiêng người hôn lên gương mặt xinh đẹp đang tựa trên vai mình. Lúc đầu là hôn làm khô những giọt nước mắt, sau đó từ từ hướng về hơi thở đầy hương thơm của đôi môi đỏ mọng. Động tác của hắn rất nhẹ nhàng thong thả, hắn cũng cho đối phương đủ thời gian trốn tránh.

Hơi thở của Vương Phỉ Hạm càng lúc càng dồn dập. Gương mặt xinh đẹp đã đỏ ửng, đôi môi đỏ mọng mê người nhẹ nhàng run lên như thể hai cánh hoa tươi đẹp đang chờ đợi được người đàn ông tới hái.

Một âm thanh yêu kiều trong vắt đầy e thẹn ngân lên. Đôi môi đỏ mọng của Vương Phỉ Hạm gắn chặt chặt trong nụ hôn của người đàn ông. Cảm giác mê muội đêm qua dường như lần nữa tràn vào đầu óc. Vương Phỉ Hạm…

Không còn sức mà như tê liệt trong lòng người đàn ông, để tùy cho chiếc lưỡi của hắn càn quét quyết liệt trong miệng.

Cứ vậy đi! Nếu đã không thể thoát khỏi cái vận mệnh này thì cứ im lặng mà hưởng thụ. Không cần kiêng kị là thân phận gì, cũng không cần phải so đo tình cảm gì nữa. Từ nay về sau, bà chính là một dâm phụ, mà người đàn ông trẻ tuổi này chính là gian phu duy nhất của bà!

Trong phòng săn sóc đặc biệt ở bệnh viện nhân dân tỉnh. Diệp Thanh Oánh và Diệp Tử Thanh cùng nhau ngồi trên salon. Ánh mắt có vẻ hơi phức tạp của họ nhìn chăm chăm vào ông cụ gần trăm tuổi có tinh thần sáng suốt kia. Diệp tử Thanh đã biết xuất thân thật của người cha Diệp Tử Ngang từ Vương Phỉ Hạm, cũng biết rõ người nhà họ Diệp đã từng tìm đến Vương Phỉ Hạm, cho nên đối với việc hôm nay được gọi đến đây, cô cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý.

Trước đó Diệp Thanh Oánh cũng không biết gì. Cho tới khi ông cụ nói rõ thân phận, cô mới thật sự hoảng hốt.

Nhưng với tính cách không bị lóa mắt bởi vinh hoa phú quý, cô rất nhanh đã lấy lại được bình tĩnh.

Ông cụ theo như vai vế thì phải gọi là “Thái gia gia”này tính tình rất ôn hòa, vừa không ngạo mạn lên mặt, vừa không tỏ vẻ thương hại thông cảm đối với các cô. Chỉ là dịu dàng hỏi các cô ấy có đồng ý quay về thủ đô hay không. Sau khi nhận được câu trả lời từ chối, cũng không lộ vẻ mặt bất mãn nào. Lại thân thiết hỏi han tình hình công việc cũng như các vấn đề cá nhân của hai cô.

– Thanh Oánh có bạn trai chưa? Nói xem, thằng nhóc đó làm việc gì, tên gì?

Sau khi biết được Diệp Thanh Oánh đã có bạn trai, Diệp lão không khỏi có chút cảm thấy hứng thú mà hỏi một câu. Về phía lão, cả hai cháu gái của mình xét về dung mạo hay là khí chất cũng đa phần ưu tú! Rốt cuộc là con cái nhà ai mà tốt số như vậy có thể đạt được một trong hai?

– Tên anh ấy là Lương Thần, làm việc trong Đội cảnh sát Hình sự Cục Công an thành phố!

Đối với vấn đề này, Diệp Thanh Oánh cũng không cần giấu diếm gì, gương mặt ửng đỏ đáp lại.

– Ồ!?

Đầu tiên Diệp lão ngẩn ra, theo sau phá lên cười ha hả. Quay đầu hướng người về phía Đại Trụ, Nhị Trụ cười nói:

– Xem này! Xem này! Thế giới này quá nhỏ bé! Thằng nhóc con thật có bản lĩnh, không ngờ có thể lừa được một đứa cháu gái yêu quý của ta!

Hai người đàn ông trung niên giống nhau như khuôn đúc mỉm cười không nói. Thật là trùng hợp! Cái vòng tròn lớn này quay đi quay lại, cuối cùng thế nào cái chàng trai trẻ tuổi tên Lương Thần lại chính là bạn trai của cháu gái đại tướng.

Nụ cười này của Diệp lão đã khiến hai chị em Diệp Thanh Oánh và Diệp Tử Thanh cảm thấy có chút mơ hồ. Cho đến khi nghe Diệp lão nói sơ qua về những việc đã trải qua khi quen biết với Lương Thần, cùng lúc đề cập đến chuyện xấu Lương Thần chỉ lão xé giấy báo giải buồn. Sau một thoáng kinh ngạc, hai chị em cũng không kìm đượcnhe răng cười khẽ. Các cô chợt nhớ lại, vài ngày trước lúc Lương Thần gọi điện thoại, đã từng cười mà nói một câu:

– Tiện cho tôi hỏi, gần đây lão nhân gia người có hay xé giấy báo giải buồn không?

Hóa ra lão nhân gia này chính là Diệp thái gia gia!

– Thằng tiểu quỷ đã cùng ăn trưa với ta, lại còn cùng ta chơi mấy ván cờ nữa!

Diệp lão cười nói:

– Nếu sớm biết hắn là bạn trai của Thanh Oánh Thì buổi trưa đã nhờ hắn đưa các cháu đến đây!

Dừng một chút nói tiếp:

– Ta ở Liêu Dương không được lâu. Nếu mấy ngày nay rảnh rỗi, các cháu cùng thằng nhóc đó cứ lại đây! Còn nữa, các cháu và mẹ của các cháu nữa đều có quyền phẫn nộ và oán giận, cũng có quyền sống cuộc sống mà mình muốn. Nhưng cái gọi là huyết thống thì không cách nào thay đổi và xóa bỏ. Cho nên bất luận các cháu có thừa nhận hay không, các cháu vẫn là người của nhà họ Diệp!

Diệp Thanh Oánh và Diệp Tử Thanh im lặng không nói câu nào. Suy nghĩ của các cô đối với lời lời nói lão nhân cũng không có gì phản cảm và mâu thuẫn cả. Bởi vì oán hận mà không muốn qua lại, không muốn về cái nhà họ Diệp ở thủ đô kia thì cũng không thể thay đổi sự thật về quan hệ huyết thống. Dù là các cô có thừa nhận hay không, cha các cô rốt cuộc vẫn là họ Diệp. Và các cô cũng là họ Diệp!

– Trời sắp tối rồi, ta không giữ các cháu lại nữa.

Diệp lão cười nói:

– Sau này nếu bằng lòng thì gọi ta một tiếng “thái gia gia”, bằng không thích thì gọi một tiếng “ông”. Đừng bận tâm xưng hô thế nào, quan trọng nhất là thừa dịp ta còn sống được vài năm, lại thăm ta nhiều chút!
– Tạm biệt, thái gia gia!

Diệp Thanh Oánh và Diệp Tử Thanh đứng lên, cúi đầu chào lễ phép, sau đó cùng nhau đi ra khỏi phòng bệnh.

Hai chị em vừa đi ra lập tức lại bị một đám người khác vây quanh. Có cả bộ trưởng bộ giáo dục quốc gia Diệp Kiến Thành, vợ Lưu Tố Mai, cùng với con trai Diệp Hạo vừa mới đáp chuyến bay đến Liêu Dương chiều nay.

Diệp Thanh Oánh và Diệp Tử Thanh đối với mấy người bên Diệp gia này vốn không có thiện cảm, khỏi nói đến trong đoàn còn có nhị thiếu gia nhà họ Liên là Liên Văn Chương và cha mẹ cùng đi tới. Hai chị em quyết từ chối lời mời ăn tối rất nhiệt tình của Lưu Tố Mai, không cần để ý đến sắc mặt khó coi của mọi người, tay nắm chặt tay xoay người đi ra.

Bộ trưởng giáo dục Diệp Kiến Thành giận xanh mặt. Chỉ vì lo cho phong độ của mình nên mới cố che đậy. Lưu Tố Mai cũng bị bẽ mặt, bực bội trừng mắt nhìn theo bóng dáng hai chị em Diệp Thanh Oánh và Diệp Tử đang dời đi. Bọn nhóc này giống Vương Phỉ Hạm, là kiểu người không biết đối nhân xử thế. Riêng có trong lòng Diệp Hạo là không có gì tức tối. Chỉ có điều trong lòng thầm than thở, hai chị em xinh đẹp như hoa thế này không ngờ lại là em họ của y. Nếu không có quan hệ huyết thống kia, chỉ sợ là y so với Liên Văn Chương cũng chẳng khá khẩm hơn là bao nhiêu!

Một đám người đều bị bẽ mặt. Hai vợ chồng Liên Tây Dược ép con trai quay vào phòng bệnh. Tuy rằng vết thương của Liên Văn Chương đã không còn đáng ngại, nhưng hai vợ chồng xót con nên đã sốt ruột đưa con từ bệnh viện trung tâm thành phố chuyển tới bệnh viện nhân dân tỉnh!

– Cô ba, hai đứa cháu gái bên nhà chú xem ra rất ngạo mạn đây!

Lưu Hiểu rất vô ý mà khơi lại vụ việc, hướng thẳng về Lưu Tố Mai đang giận sôi người vừa cười vừa nói.

– Ngạo mạn gì mà ngạo mạn? Chỉ là ỷ vào khuôn mặt xinh đẹp trời sinh kia mà sĩ diện làm dáng thôi!

Lưu Tố Mai trầm mặt nói.

– Có cần con tìm người nhắc nhở mấy con bé đó không?

Lưu Hiểu lại cười hỏi. Y có thói quen hay cười, dù là trong bất kỳ tình huống gì đều đưa ra một khuôn mặt tươi cười. Y còn luôn tự cho rằng: Cười là một loại phong độ, là một loại biểu hiện vô cùng bình tĩnh!

– Anh có tin tôi dám cắt tiết anh không?

Diệp Hạo ở bên cạnh lạnh lùng mà xen vào một câu. Y không có ý ra mặt dùm cho hai cô em họ, y chỉ là không thể nào quen được bộ dạng phách lối kia của Lưu Hiểu. Dựa vào Diệp gia mà tác oai tác quái ở địa phương. Nếu không có mẹ che chở, y sớm đã một chân đá thằng nhãi này ra khỏi Liêu Dương rồi! Lưu Hiểu lập tức đỏ mặt, xoa xoa tay gượng cười nói:

– Em họ, anh chỉ là đang nói đùa cho vui thôi mà.
– Tiểu Hạo, chú ý chút đi, nói sao thì Hiểu Hiểu cũng là anh họ con đó!

Lưu Tố Mai cau mày nói.

– Tôi cảnh cáo anh, hãy an phận ở bên Đế Hào kia cho tôi. Tên cảnh sát họ Lương không phải người mà anh muốn động là có thể động đâu. Lần trước nếu tôi không nói đỡ cho anh thì khách sạn của anh sớm đã đóng cửa rồi, có biết hay không!?

Diệp Hạo lạnh lùng liếc mắt nhìn đối phương một cái. Y biết rất rõ vụ gài bẫy lần trước đều là do thằng anh họ không nên thân của y sắp đặt. Lần đó tuy chưa bị người khác nắm đuôi nhưng do liên quan đến tranh cãi ngoại giao mà khách sạn Đế Hào cũng bị ảnh hưởng. Việc lắp camera giám sát trong phòng cho thuê cũng làm không ít người bất mãn.

Trong đó có cả những quan chức cấp cao, tuy không thường đến Đế Hào nhưng ai mà muốn bị nắm nhược điểm đâu. Cách làm của khách sạn Đế Hào rõ ràng là làm sai nguyên tắc!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Con đường quan lộ
Con đường quan lộ – Quyển 2 (Update Phần 102)
Thông tin truyện
Tên truyện Con đường quan lộ
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện dịch
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 03/04/2024 03:52 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Ba tên trộm may mắn
Năm nay tiểu thư Xuân đã tròn 27 tuổi, nàng được sinh ra trong một gia đình giàu có, ba nàng là tổng chủ tịch của một công ty xây dựng và bất động sản khổng lồ rất có tiếng còn mẹ nàng là chủ của mấy chục tiệm vàng, thẩm mỹ và quán bar, nàng còn có hai người anh đẹp trai làm trong các...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Truyện sex phá trinh
Cái giá của loạn luân
Vừa nhậu vừa trò chuyện nghe mấy ông anh ngồi khoe chiến tích chăn rau, lái mb và đặc biệt là kể về những trò bạo dâm, hành hạ mấy bà mẹ của mình ra sao thì cũng hết thùng bia, ông nào ông nấy cũng bắt đầu táy máy đưa tay sờ soạng các bà mẹ của nhau có lẽ cơn dâm đã tới nên không còn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện mút chân Truyện nuốt tinh trùng
Lão ăn mày - Tác giả Shadow
Kích thích trên sofa Uyên càng lúc càng thấy hưng phấn vì trong nhà lúc này chỉ còn nàng và ông Lưu, nàng biết chắc chắn bố chồng sẽ lại đòi hỏi một chuyện gì đó và nàng đã chuẩn bị tinh thần cho chuyện này. Lần trước ông ấy... còn dùng tay thủ dâm cho mình... mỗi lần là một lần ông ấy...
Phân loại: Truyện sex dài tập Lão già bẩn bựa Truyện bóp vú
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba