“Chẳng lẽ ngươi chính là cao nhân mà Chu Thiên nói.”
“Mau nói xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Sau khi xác định thân phận cô ta, tôi vội kéo cô ta chạy vào khu biệt thự, vừa chạy vừa hỏi. Cô ta thanh âm run run nói:
“Ta đang ngủ đột nhiên nghe thấy tiếng khóc, tựa như có người khóc ở bên cạnh, mở mắt ra thì phát hiện Chu Thiên đang khóc. Anh ấy như biến thành người khác, khiến cho ta có cảm giác xa lạ.”
“Nói vào trọng điểm!”
Khi tới gần cửa phòng tôi đã nghe rất rõ tiếng khóc bên trong, hạ giọng nói. Nữ nhân này liên tục gật đầu nói:
“Chu Thiên bị mấy thứ dơ bẩn quấn lên, khi còn chưa mất ý thức đã bảo ta tìm ngươi cầu cứu.”
“Biết rồi, đừng lo lắng.”
Tôi móc ra Thiên Lang Tiên giấu sau lưng, tiếp đó bảo cô ta mở cửa. Vào nhà tôi liếc một cái đã thấy Chu Thiên đang lăn lộn trong đại sảnh, lúc này tròng mắt của hắn đã biến mất, hốc mắt trống không đầy máu tươi. Cô gái kia thấy vậy thì hét lên, sau đó ngồi bệt dưới đất run rẩy. Chu Thiên nghe thấy thanh âm thì bỗng nhiên ngồi dậy, hung tợn mắng:
“Mụ vợ thối, còn kêu nữa lão tử sẽ giết ngươi!”
Nói xong hắn lại ôm mắt lăn lộn, coi tôi như không khí. Cô gái lập tức bịt miệng, nước mắt lưng tròng nhìn tôi.
Tôi chỉ chỉ ra ngoài cửa ý bảo cô ta đi ra ngoài trước, khi cô ta đi rồi tôi chậm rãi đi về phía trước, Chu Thiên trước sau vẫn làm như tôi không tồn tại.
“Ngươi rốt cuộc là thứ gì? Vì sao phải quấn lấy hắn?”
Tôi ánh mắt lạnh băng nắm chặt Thiên Lang Tiên, muốn dọa thứ bám lên người Chu Thiên. Nào biết âm linh không trúng kế, nó chi phối thân thể Chu Thiên bò tới trước mặt tôi, dùng đầu lưỡi liếm máu tươi chảy ra từ hốc mắt, trào phúng nói:
“Ngươi không phải là đối thủ của ta…”
“Có phải là đối thủ hay không, phải đánh mới biết!”
Nếu nó không muốn nói chuyện với tôi, vậy chỉ có thể đối cứng.
Tôi hét lớn một tiếng lấy thế sét đánh không kịp bưng tai mà vụt Thiên Lang Tiên. Một roi này vụt lên cổ Chu Thiên, hắn hét thảm một tiếng, thân mình đột nhiên bắn ra xa 2 mét, quỳ rạp trên mặt đất không có động tĩnh. Ngay sau đó tôi cảm giác sau lưng bỏng rát, quay đầu lại thì kinh ngạc phát hiện phía sau xuất hiện một cỗ sương mù màu đỏ, đang không ngừng khoan sâu vào thân thể tôi. Xem ra cảm giác đau đớn đến từ làn sương đỏ này, tôi lập tức móc trong túi ra muối tinh đã chuẩn bị trước ném đi, một trận tiếng vang xèo xèo xuất hiện, làn sương đỏ tan đi, nhưng sau lưng lại có cảm giác đau đớn.
Làn sương đỏ như là cố ý trêu đùa tôi, bất luận tôi quay mặt về hướng nào, nó đều xuất hiện ở sau lưng tôi, dần dần động tác của tôi chậm lại, một cỗ hàn ý từ trong lòng truyền đến. Tôi nhịn không được hắt xì một cái, hiểu rõ làn sương đỏ đang chậm rãi ăn mòn dương khí của tôi! Nếu nó thực hiện được, chỉ sợ tôi sẽ phải chôn thân ở đây. Tôi đang vắt óc nghĩ cách chống đỡ thì làn sương lại đột nhiên đổi hướng, quanh người tôi khắp bốn phương tám hướng đều xuất hiện ra sương đỏ cuồn cuộn.
Chúng tựa như dây thừng quấn lên nhau, dệt thành một cái lưới kín không kẽ hở vây chặt tôi. Lúc trước khi ở căn nhà gỗ của bà lão, âm vật chính là đối phó với gỗ tử đàn như vậy. Chiêu này vô hiệu với gỗ tử đàn nên mới cái rương mới lay động liên tục, còn tôi mà ngạnh cứng thì chỉ có đường chết. Đại não tôi nhanh chóng xoay chuyển, thừa dịp tầm mắt còn chưa bị sương đỏ hoàn toàn che khuất, thấy dưới cửa sổ có một chậu cây xương rồng, lập tức nảy chủ ý. Xương rồng là loại cây hấp thu bụi bặm, tinh lọc không khí, trong cơ thể tràn đầy dương khí, dùng để loại bỏ những thứ dơ bẩn và âm khí rất thích hợp.
Tôi vội vàng lăn trên mặt đất đến bên cạnh chậu cây, nhấc lên dùng toàn lực ném xuống đất, chậu cây xương rồng lập tức vỡ tan làm vô số mảnh nhỏ. Tôi nhanh chóng nhặt một miếng không có gai vào miệng, vị đắng lan tỏa, sinh ra một cỗ nhiệt lượng. Nhiệt lượng truyền khắp toàn thân, tôi cảm thấy cả người nhẹ nhàng hơn rất nhiều, cảm giác đau đớn do sương đỏ ăn mòn trên người cũng biến mất hơn phân nửa. Thấy được uy lực của xương rồng thì tôi đã tin tưởng hơn nhiều, mỗi khi cỗ nhiệt lượng sắp biến mất tôi lại tìm một miếng xương rồng không có gai cho vào miệng nhấm, dần dần làn sương đỏ đã loãng đi.
Bỗng nhiên, sương mù tụ thành một đường, chậm rãi di động trước cửa, nhìn có vẻ nó đã không chống đỡ nổi muốn chạy trốn. Tôi đâu thể bỏ lỡ cơ hội này? Lập tức xông tới dùng Thiên Lang Tiên mạnh mẽ vụt tới. Mỗi roi tung ra làn sương đỏ lại phát ra tiếng khóc thê lương, mấy roi vụt xuống uy lực của Thiên Lang Tiên đã không còn, làn sương đỏ nhân cơ hội trốn mất. Tôi mau chóng tiến đến bên Chu Thiên kiểm tra, phát hiện hai mắt hắn đã khôi phục bình thường, nhưng sắc mặt rất khó coi, hiển nhiên đã bị thương không nhẹ.
Như vậy tuy rằng sẽ không mất mạng, nhưng sẽ giảm bớt thọ mệnh của hắn, tôi gọi vợ hắn vào phòng, bảo cô ta nấu một chén canh gừng cho Chu Thiên uống, còn tôi ngồi trong phòng khách nghỉ ngơi. Nếu âm linh đó gọi vợ Chu Thiên là mụ vợ thối, tôi nghĩ lúc sinh thời nó khẳng định là bị vợ mình đối xử tệ bạc, thậm chí vợ Chu Thiên cũng có thể từng như vậy. Đây là một manh mối! Nhưng nghĩ đến gia đình Chu Thiên và bà lão vẫn đang hòa thuận, không đến cùng đường tôi sẽ không dùng chiêu này.
Rất nhanh vợ Chu Thiên đã cho Chu Thiên uống canh gừng, tiếp đó cô ta cảm ơn tôi, còn hỏi tôi mấy thứ dơ bẩn có phải đã bị tiêu diệt hay không? “Khụ…” Tôi thiếu chút phun nước trong miệng ra, bất đắc dĩ giải thích:
“Thứ đó không đơn giản, vừa rồi có thể bắt nó rời đi đã là vạn hạnh, tiêu diệt nó thì không dễ dàng như vậy.”
Cô ta nghe xong thì sửng sốt, tiện đà nhìn Chu Thiên nằm trên giường như lợn chết, không đầu không đuôi hỏi:
“Tiên sinh, ngươi thấy ta có xinh đẹp không?”
“A?” Tôi khó hiểu nhìn cô ta.
Không ngờ cô ta nhẹ nhàng cắn môi, đột nhiên đứng dậy cởi nút thắt áo ngủ, lộ ra làn da tuyết trắng, sau đó bổ nhào vào người tôi, đôi môi mở ra hướng lên miệng tôi. Tất cả xảy ra quá nhanh, khi tôi kịp phản ứng thì chỉ nghe thấy tiếng thở nặng nề của chúng tôi. Rốt cuộc tôi cũng chỉ là một nam nhân bình thường, hơn nữa đã lâu không chạm vào người nữ nhân, ma xui quỷ khiến làm tôi hùa theo. Thấy tôi không từ chối, cô ta như được ủng hộ, không chờ nổi cởi bỏ đai lưng, hai tay vì kích động quá độ mà run rẩy.
Lúc này Chu Thiên nằm trên giường đột nhiên trở mình, tôi bỗng nhiên phục hồi tinh thần, đẩy cô ta ra, nhanh chóng niệm Đạo Đức Kinh, lúc này mới tỉnh táo lại. Cô ta không biết tôi đang làm gì, muốn nhào tới lần nữa, rên rỉ như điên cuồng:
“Cho ta có được không?”
“Đại tẩu, xin ngươi tự trọng!”
Lần này tôi kiên định, trực tiếp lao ra cửa, lạnh lùng nói:
“Ta tới nhà ngươi chỉ là để giúp các ngươi giải quyết âm vật, nếu ngươi còn như vậy ta sẽ lập tức rời đi.”
“Ai!” Vợ Chu Thiên nghe xong thì sửng sốt, sau đó thở dài, nước mắt rơi lã chã, khóc lóc hỏi:
“Có phải ngươi cảm thấy ta rất ti tiện hay không?”
Tôi nhìn cô ta không nói gì.
“Kết hôn nhiều năm như vậy nhưng hắn chưa từng làm ta thỏa mãn, thậm chí mỗi lần đều là ta chủ động. Hắn thật sự là một phế nhân, ta có thể làm sao đây? Ta cũng là người, ta cũng muốn nếm thử tư vị làm nữ nhân!”
Cô ta đột nhiên kích động, chỉ vào Chu Thiên rống lớn. Tôi không khỏi xấu hổ, nghĩ thầm tiểu tử này nhìn qua lưng hùm vai gấu, sao lại vô dụng như vậy? Nhưng tôi cũng không có lòng đi quản chuyện đời sống vợ chồng của bọn họ, tùy tiện nói vài câu rồi vào phòng nghỉ ngơi.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Dân buôn đồ âm - Quyển 2 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện sex Ma Quỷ |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 18/12/2021 11:38 (GMT+7) |