Tôi bất tri bất giác ngủ thật say, lúc Đại Kim Nha gọi dậy, sắc trời đã tối đen. Tôi xoa xoa lên mắt, đi đến bên cửa sổ nhìn ánh trăng bên ngoài, cười lạnh nói “Có trăng có gió là đêm giết người.” Đại Kim Nha liền vội hỏi tôi có ý gì? Muốn đi giết người? Tôi quay đầu nhìn hắn “Ngươi đi bảo Tần Tư Tư mang đồ ăn đến đây, ta đói.” Đại Kim Nha nói cứ trực tiếp bảo người hầu không được sao. Tôi lắc đầu, dặn đi dặn lại, nhất định phải là Tần Tư Tư tự mình đưa tới, có một số việc tôi muốn Tần Tư Tư phối hợp. Đại Kim Nha bất đắc dĩ, đành phải mặt dạn mày dày đi tìm Tần Tư Tư. Chỉ là một lát sau Đại Kim Nha đã trở lại, nhưng Tần Tư Tư không tới. Tôi hỏi Tần Tư Tư đâu? Đại Kim Nha bất đắc dĩ nói “Tần Tư Tư mỗi tối đều tới khách sạn năm sao dùng cơm, ngươi còn muốn người ta nấu cơm cho ngươi ăn? Ta thấy chúng ta ngay cả phân cũng không có mà ăn.” Tôi lập tức yên lặng, đúng vậy a, hào môn thế gia mỗi khi ăn cơm đều là do đầu bếp khách sạn nấu.
Hết cách, chỉ có thể chờ đợi Tần Tư Tư trở về rồi gọi cô ta đến… Không bao lâu sau Tần Tư Tư đã trở lại, vệ sĩ sau lưng cô ta còn mang theo một cái hộp giữ ấm. Đây cũng là cơm cô ta mang cho chúng tôi, tôi nhìn Tần Tư Tư càng thêm thuận mắt, mặc dù là thiên kim nhà phú gia, nhưng đối với loại người hèn kém như chúng tôi lại không có nửa điểm xem thường. Tần Tư Tư cười nói bảo vệ sĩ bày đồ ăn lên bàn. Tần Tư Tư rất dụng tâm, đồ ăn không những có món chính và thức nhắm, thậm chí còn có hoa quả, điểm tâm ngọt.
“Chiêu đãi không chu đáo, ba vị thứ lỗi a.” Tần Tư Tư thẹn thùng nói. “A, chu toàn rồi chu toàn rồi.” Đại Kim Nha lập tức nói “Nhị tiểu thư quả thật là có tri thức hiểu lễ nghĩa.” Nói xong, hai người Đại Kim Nha và Lý Bát Giới bắt đầu ăn như rồng cuốn. Tần Tư Tư ôn nhu cười nói “Có chuyện gì cứ tìm quản gia là được, đừng khách khí, cứ coi nơi này như nhà mình.” Nói xong, Tần Tư Tư liền chuẩn bị rời đi. Tôi cất bước đi lên trước, ngăn cản Tần Tư Tư “Nhị tiểu thư, khoan hãy đi, ngươi có thể giúp chúng ta một chuyện không?”
Tần Tư Tư lập tức dùng ánh mắt khác thường nhìn tôi, hỏi tôi muốn cô ta giúp gì? Tôi khoát tay “Không có gì, chỉ cần ngươi ở cùng chúng ta là được rồi, chứng minh chúng ta vẫn luôn ở trong phòng.” Lần này Tần Tư Tư càng buồn bực hơn, không hiểu gì nhìn tôi “Chẳng lẽ các ngươi không ở nhà ta?” Tôi vừa cười vừa nói “Đương nhiên ở nhà ngươi, nếu không làm sao bắt quỷ? Chỉ là không ở trong gian phòng này mà thôi.” Tần Tư Tư như có điều suy nghĩ nhẹ gật đầu “Vậy được, ta đồng ý.”
Tôi cảm thấy bằng sự thông minh của cô ta, nhất định có thể đoán ra mục đích tôi làm như vậy, cho nên cũng không nhiều lời. “Tần lão bản hẳn đã hỏi ngươi, lúc trước ta ở trong phòng làm gì rồi chứ?” Tôi hỏi. Tần Tư Tư nhẹ gật đầu “Đã hỏi, ta trả lời như ngươi nói.” Tôi cười cười “Vậy là tốt rồi.” – “Ta đi tìm quản gia lấy chìa khóa.” Tần Tư Tư nói “Các ngươi muốn ở trong phòng nào?” Tôi lập tức ngăn lại “Không thể đi tìm quản gia.” Tần Tư Tư mê man nhìn tôi “Không tìm quản gia lấy chìa khóa làm sao mở cửa?” Tôi nói “Cứ yên tâm, ta tự có tính toán.”
Tôi hoài nghi ngay cả quản gia cũng đã bị Tần lão bản mua chuộc, bọn hắn rất có thể đang bí mật theo dõi nhất cử nhất động của chúng tôi. Nếu kinh động đến bọn hắn, khiến bọn hắn đề phòng, thì vô cùng bất lợi với chúng tôi. Đại Kim Nha và Lý mặt rỗ ở một bên nghe mà sửng sốt, trên mặt viết đầy dấu chấm hỏi “Các ngươi rốt cuộc đang thì thầm cái gì đó? Sao ta nghe không hiểu.” Tôi thấp giọng nói “Ta nghi ngờ Tần lão bản mới là kẻ hại đại ca hắn! Điểm ấy không khó nhìn ra, mới đầu hắn cũng không hy vọng chúng ta nhúng tay vào chuyện này, ta vừa nhúng tay vào, Tần lão bản từ đầu tới cuối đều rất khẩn trương, không giống như một đệ đệ yêu mến đại ca a.”
“Không thể nào.” Đại Kim Nha quá sợ hãi “Nếu là như vậy, chúng ta càng không thể nhúng tay vào chuyện này…” Tôi cổ quái nhìn Đại Kim Nha “Vì sao?” – “Ngươi bị ngu à.” Đại Kim Nha tức khí nhảy tung tăng “Ngươi mà thật sự bắt Tần lão bản thì cho dù hắn có ngã ngựa, lạc đà gầy vẫn béo hơn ngựa a! Nếu hắn tìm mấy tên sát thủ tới báo thù, quả thực giết chúng ta chỉ như trò chơi… Mẹ ơi, ngươi chọc phải tổ ong vò vẽ rồi, mà ong không chỉ đốt chết ngươi, chúng ta cũng gặp nạn theo.”
Đại Kim Nha thu dọn đồ đạc rồi chuẩn bị rời đi. Tôi đâu thể nào thả hắn đi? Liền bước nhanh về phía trước, ngăn hắn lại. Đại Kim Nha vẫn muốn xông ra, tôi một phát bắt được bả vai hắn, theo thế Thuận Thủ Khiên Dương, ấn hắn vào tường “Nếu ngươi đi, ta sẽ nói với Tần lão bản là ngươi đang nghi ngờ hắn, ngươi muốn tới cục cảnh sát báo án.” – “Ngươi… Ngươi… Thật hèn hạ.” Đại Kim Nha khóc không ra nước mắt “Tiểu thiếu gia, ngươi coi ta là cái rắm, thả ta đi a? Ngươi kéo ta chết chung làm gì, ta còn chưa sống đủ.”
Tôi mỉm cười “Ngươi còn có tác dụng lớn, đương nhiên không thể để cho ngươi đi.” Lý mặt rỗ cũng thở dài, đi lên trước nói “Đại Kim Nha, là ngươi không đúng rồi, chúng ta đều đi chung một thuyền, ngươi bỏ đi chính là đẩy chúng ta vào trong hố lửa.” Đại Kim Nha vô lực co quắp ngã xuống đất “Ai! Ta kiếp trước khẳng định là nợ tiền các ngươi không trả.” Tôi cười ha ha buông Đại Kim Nha ra, xem ra hắn đã bị tôi khuất phục “Được rồi, Đại Kim Nha, ngươi theo chúng ta ra ngoài một chuyến, phải mua ít đồ.” Đại Kim Nha ngẩng đầu nhìn tôi “Mua thứ gì?” – “Đến lúc đó ngươi sẽ biết.” Tôi cười nhìn Tần Tư Tư “Tần nhị tiểu thư, ngươi cũng đi cùng chúng ta đi! Tạm thời coi như là giám thị chúng ta. Ta nghĩ Tần lão bản khẳng định sẽ hỏi ngươi về chuyện của chúng ta.” Tần Tư Tư gật đầu “Được.”
Tôi cùng mấy người bọn họ rời khỏi Tần gia, lên phố, tôi bảo Tần Tư Tư đưa bọn tôi đi uống cà phê. Vừa rồi tôi chú ý thấy sau lưng quả thực sự có người đang theo dõi chúng tôi! Nếu đoán không sai, khẳng định là Tần lão bản phái tới, xem ra tôi đưa Tần Tư Tư đi là rất chính xác. Nếu không có Tần Tư Tư, đối phương khẳng định sẽ đuổi sát theo chúng tôi không rời, đợi chút nữa tôi muốn giở trò sẽ vô cùng khó khăn. Tần Tư Tư dẫn bọn tôi vào quán cà phê, vẫn là nơi lần trước Tần lão bản hẹn chúng tôi, ‘Nhất Phẩm Cư’. Gọi ba ly cà phê xong, tôi bảo Đại Kim Nha “Ngươi giúp ta đi bệnh viện mua ít đồ.” “Mua thứ gì?” Đại Kim Nha lập tức tò mò hỏi.
“Ete lỏng.” Tôi nói “Len lén trốn đi, tuyệt đối đừng để người bên ngoài phát hiện…” “Người bên ngoài?” Đại Kim Nha hồ nghi nhìn tôi, hiển nhiên hắn không rõ ‘người bên ngoài’ là có ý gì. Tôi im lặng lắc đầu “Uổng cho ngươi là người của Giang Bắc Trương gia, chúng ta bị vệ sĩ Tần gia để mắt tới mà ngươi không hề chú ý?” Đại Kim Nha giật mình, ngạc nhiên nhìn Tần Tư Tư “Vệ sĩ nhà ngươi sao lại theo dõi chúng ta?” Tần Tư Tư bất đắc dĩ nhấp một hớp cà phê “Cái này còn phải nói sao? Đương nhiên là nhị thúc ta phái người theo dõi các ngươi, muốn xem các ngươi định làm gì, như thế hắn có thể chuẩn bị trước.”
Đại Kim Nha nhịn không được cười rộ “Nhị tiểu thư, ngươi cũng nghi ngờ nhị thúc ngươi?” Tần Tư Tư nói “Đối với chuyện này, ta rất khách quan, đối với bất kỳ ai cũng đều nghi ngờ, đương nhiên, bao gồm cả các ngươi.” Tần Tư Tư nói ra khiến tôi có chút giật mình, không ngờ nhìn điềm đạm nho nhã vậy mà cũng có tâm cơ như thế. Cô nương này không đơn giản a, xem ra lần sau nói chuyện với cô ta, tôi cũng không thể nói toàn bộ, nhất định phải lưu một cái tâm nhãn mới được. Ngược lại Tần Điềm Điềm bụng dạ hẹp hòi, nhanh mồm nhanh miệng lại không có tâm cơ gì cả.
Đại Kim Nha nói “Vậy thì tốt, các ngươi ở đây chờ, ta đi ngay.” Đại Kim Nha nhìn lướt qua gian phòng, cuối cùng ánh mắt nhìn lên ống thông gió. Thế là hắn len lén bò vào miệng ống chui ra ngoài. Tôi nhìn Lý mặt rỗ “Tay nghề mở khóa của ngươi thui chột chưa?” Lý mặt rỗ cười cười “Yên tâm đi, sau khi nghề chơi đồ cổ không kiếm được tiền, ta còn phải trông cậy vào môn này để phát tài đó.” – “Có cần chuẩn bị công cụ gì không?” Tôi hỏi. Lý mặt rỗ nói “Cái này phải xem là cửa gì.” Nói rồi chúng tôi đều nhìn vào Tần Tư Tư. “Muốn mở khóa cửa nhà ta không đơn giản như vậy.” Tần Tư Tư nói “Khóa cảm ứng điện tử, hơn nữa còn dùng điện thoại kết nối với khóa cửa, điền mật mã vào mới có thể mở ra. Điện thoại của ta có thể giải quyết vấn đề mật mã, mấu chốt là tìm được chip cảm ứng của khóa cửa.” Lý mặt rỗ như có điều suy nghĩ nói “Được, ta được ra ngoài chuẩn bị một chút đồ mới được.” Tôi nhẹ gật đầu, nói xong Lý mặt rỗ liền cũng theo ống thông gió rời đi.
Trong phòng chỉ còn tôi và Tần Tư Tư, cô nam quả nữ, bầu không khí có chút lúng túng, đại khái là tôi rất ít khi nói chuyện với mỹ nữ a? Huống chi đối phương còn là thiên kim nhà phú gia hiển hách. Tôi và cô ta cũng không có chủ đề gì chung, chỉ cắm đầu buồn bực uống cà phê, lát sau tôi đã uống sạch cà phê, cũng không thưởng thức được mùi vị gì. Nhìn ly của tôi trống không, lại nhìn Tần Tư Tư đang ưu nhã quấy non nửa ly cà phê, tôi lập tức có chút ngượng ngùng, dứt khoát lấy ly của Lý mặt rỗ, quấy quấy học theo. “Hi Hi.” Tần Tư Tư vui vẻ, mỉm cười ngọt ngào đánh giá tôi. Tôi không hiểu hỏi “Ngươi cười cái gì? Có phải cảm thấy ta chưa từng uống cà phê, đã bêu xấu rồi không?” Tần Tư Tư khoát tay “Không phải không phải, ta không có ý đó. Nói thật, ta rất hâm mộ các ngươi, có thể sống cuộc sống tự do tự tại.”
… Bạn đang đọc truyện Dân buôn đồ âm – Quyển 2 tại nguồn: http://truyensex.moe/dan-buon-do-am-quyen-2/
Tôi bật cười khanh khách “Chúng ta có cái gì mà hâm mộ? Ngươi cố ý an ủi ta.” Tần Tư Tư lại lắc đầu “Ngươi có phải cảm thấy chúng ta cả ngày sống trong nhung lụa khoái hoạt như thần tiên không?” Tôi nói “Chẳng lẽ không đúng sao? Cha ngươi cho các ngươi cả núi vàng núi bạc, cho dù không cần làm việc, cả đời cũng có thể sống tốt.” – “Ngươi sai rồi.” Tần Tư Tư buồn bực nói “Mười phần sai.” – “A, thật sao?” Tôi hỏi “Sai thế nào, ngươi nói cho ta nghe xem?” – “Không đơn giản như ngươi nghĩ.” Tần Tư Tư nói “Ngươi chỉ thấy chúng ta giàu sang mà không thấy trong gia tộc chúng ta nội bộ lục đục.”
“Tài phú nhiều, thèm muốn cũng nhiều, vì đánh bại đối thủ cạnh tranh, bọn họ đã dùng hết các thủ đoạn! Ở đây, ta không hề cảm giác được nửa điểm tình thân và ấm áp. Huynh đệ trong nhà ganh ghét lẫn nhau. Trong khoảng thời gian này ta được nếm qua ngọt bùi cay đắng còn nhiều hơn so với bốn năm ở trường.” – “Thật sao?” Tôi cười nói “Ngươi muốn ta an ủi ngươi, hay muốn ta nói thật?” Tần Tư Tư ngẩng đầu lên nhìn tôi “Đương nhiên là nói thật.”
“Ta cảm thấy, ngươi chính là ăn no rửng mỡ.” Tôi nói “Ngươi đi xem thử những người dưới đáy xã hội, mỗi ngày vì cơm ăn mà liều sống liều chết làm việc. Bọn họ vứt bỏ đi nhân cách và tôn nghiêm, chỉ để đổi lấy ấm no mà thôi. Ngươi chẳng lẽ cho rằng bọn họ không có áp lực sao? Áp lực từ gia đình, từ cuộc sống, cả từ các phương diện khác. Mà các ngươi thì sao? Cùng lắm chỉ là tiền ít hay nhiều mà thôi, nếu nghĩ thoáng đi tự nhiên cũng sẽ không có nhiều áp lực như vậy.”
“Không nhìn ra ngươi còn rất triết lý, hai ta là người đi chung một đường a.” Tần Tư Tư nở nụ cười. Cô ta lúc này thành thục ổn trọng, mỗi một cái nhăn mày, một nụ cười đều rất tự nhiên, so với vẻ ngây ngốc lúc trước rất khác biệt. Xem ra trước đây cô ta hồn nhiên ngây thơ đều là giả vờ, càng khiến cho tôi cảm thấy nữ nhân này thực sự quá kinh khủng! Cũng phải, có thể sinh tồn được trong một đại gia tộc như thế, mà lại sống tốt như vậy, khẳng định không phải là người đơn giản.
“Trước mặt bọn hắn, ta tận lực giả ngốc, tuyệt không tranh giành lợi ích với bọn hắn, cho nên trong mắt bọn hắn, ta chỉ là người không có tâm cơ, bọn hắn cũng không đối phó ta.” Tần Tư Tư hơi than thở nói “Ta cũng chưa từng muốn tranh đoạt cái gì, ta không thích quản lý mớ tài sản mà bậc cha chú giao cho, cho nên ta chỉ cố gắng ở phần tài sản của riêng ta. Ngươi nói xem, ta như vậy có phải là rất không có tiền đồ hay không? Dù sao ta cũng chỉ là một cô gái, cho dù cố gắng thế nào, chỉ sợ cũng không thể giàu hơn các bậc cha chú được.” Tôi lập tức lắc đầu “Không, ngươi làm như vậy là đúng. Mệnh trung hữu thời chung tu hữu, mệnh lý vô thời mạc cưỡng cầu, đây cũng là nhân sinh.”
(Mệnh trung hữu thời chung tu hữu, mệnh lý vô thời mạc cưỡng cầu: Nếu số mệnh đã định là có thì nhất định là có, số mệnh đã định là không có thì chớ cưỡng cầu)
Cô ta cười nói “Ngươi có hiểu ý của ta không? Ta là một cô gái, thực sự không thích hợp ra mặt quản lý công ty, cho nên cái ta cần là một người đại diện có năng lực. Cho nên…” Cô ta ngẩng đầu lên, hai mắt nũng nịu nhìn tôi “Ta nhìn trúng năng lực của ngươi.” Tôi xém chút bị sặc cà phê, cô ta muốn tôi làm người đại diện? Tôi tự nhiên là không muốn, tôi không thích cuộc sống lục đục tranh đấu, tôi tình nguyện mở tiệm đồ cổ không có tiền đồ còn hơn. Cho nên đối với thỉnh cầu của Tần Tư Tư, tôi không chút do dự cự tuyệt “Nhị tiểu thư, ngươi say cà phê à? Ta chỉ là lưu manh xã hội đen, trong mắt các ngươi là một tiểu thương nhân không có tiền đồ mà thôi. Nào có năng lực gì, thật xin lỗi, e là làm ngươi thất vọng rồi.”
Tần Tư Tư cầu hiền như khát nước, vội vàng nói “Kỳ thật ta cảm thấy ngươi nên suy nghĩ thật kỹ, làm người đại diện của ta, thân phận địa vị tự nhiên không giống trước, nói không chừng tương lai có một ngày, ta sẽ yêu ngươi đây! Đến lúc đó nếu ngươi có hứng thú với tài sản của Tần gia, ngươi và ta liên thủ, nói không chừng có thể tranh giành được chút tài sản.” Tôi yên lặng, hảo cảm đối với Tần Tư Tư trong nháy mắt đã mất hết, tôi đã nhìn ra, cô ta không phải là không tranh quyền thế, mà là biết ẩn nhẫn, biết giấu mình, thực tế thì dã tâm của cô ta lớn hơn bất kỳ ai. Cũng khó trách, sống trong hoàn cảnh đó mà có thể giữ tấm lòng sáng như gương mới là lạ.
Tôi ngượng ngùng nhìn Tần Tư Tư cười nói “Thật có lỗi, ta thật không hứng thú.” – “Được rồi.” Tần Tư Tư cũng cười khổ không thôi “Hoàn cảnh sống khác biệt khiến cho suy nghĩ của chúng ta khác biệt, trên thế giới này không có ai đúng ai sai, cho nên ta hy vọng ngươi đừng vì những lời vừa rồi mà ảnh hưởng đến ấn tượng của ngươi.” Tôi lập tức nói “Không đâu, ta hoàn toàn có thể hiểu được nhị tiểu thư.” – “Ngươi xem đi, ta biết ngươi sẽ không hiểu được ta. Trước đó một mực gọi ta là Tư Tư, giờ sao lại gọi ta là nhị tiểu thư rồi? Có phải cảm thấy ta rất đáng sợ không?”
Tôi bị Tần Tư Tư làm cho không nói nên lời, bầu không khí xấu hổ tới cực điểm. Tôi chợt phát hiện, trước mặt tiểu nha đầu này tôi lại không thể chống đỡ chút nào. Cảm giác mình sống nửa đời đã vô dụng rồi. Đang nghĩ ngợi lại nghe thấy trong ống thông gió có thanh âm va chạm. Tôi lập tức mừng rỡ, hai người này tới thật đúng lúc a, thay tôi giải vây. Đại Kim Nha đầy bụi đất từ ống thông gió ngã xuống, phẫn nộ “Móa nó, cái này ống thông gió này là tên vương bát đản nào thiết kế? Đoán chừng chỉ có chó con mới có thể chui vào a.”
Tôi mỉm cười “Thế nào, tìm được Ete không?” Đại Kim Nha móc trong ngực ra một bình thủy tinh nhỏ “Có đủ không? Đây là hàng cấm, ta nhờ quan hệ bỏ ra hai vạn tệ mới mua được, ngươi trả tiền đi.” Tần Tư Tư khoát tay chặn lại “Ta trả cho ngươi.” – “A, đa tạ nhị tiểu thư.” Bình Ete này nhiều lắm là ba trăm tệ, Đại Kim Nha giở công phu sư tử ngoạm muốn hai vạn, nói ra là để cho Tần Tư Tư nghe. Tôi thầm nghĩ trên thế giới này còn có kẻ vô sỉ hơn Đại Kim Nha ư?
Quả nhiên, không bao lâu sau, hạng người càng vô sỉ hơn Đại Kim Nha đã tới, Lý mặt rỗ cầm tới một cái máy cũ nát, nhìn qua rất cổ quái, đoán chừng là thứ đồ rách nát của công ty mở khóa nào đó đào thải. Mà Lý mặt rỗ lại bốc phét, nói cái đồ chơi này là đồ chuyên dụng của điệp viên CIA, chỉ có qua chợ đen mới đặt trước được. Hắn dùng quan hệ giao thiệp rộng rãi mới đoạt tới tay, nếu là người bình thường thì khẳng định không lấy được, làm hắn tiêu tốn mười vạn tệ. Tôi đã nhìn ra, Đại Kim Nha và Lý mặt rỗ đều coi Tần Tư Tư là dạng ngây thơ như trước để lừa đảo, không thể không bội phục Tần Tư Tư công phu giả ngốc thật cao siêu, ngay cả hai lão hồ ly cũng không thể nhận ra. Tôi bảo hai người thu dọn một chút, xác định không lưu lại dấu vết gì mới vội vàng chạy về Tần gia. Về tới nơi, tôi nằm trên giường chuẩn bị nghỉ ngơi dưỡng sức, để Lý mặt rỗ trông chừng. Tần Tư Tư thì ra ngoài, nói là gọi điện cho nhị thúc.
Tim tôi đập mạnh, tâm tư Tần Tư Tư còn phức tạp hơn tôi nghĩ, vạn nhất cô ta là gian tế Tần lão bản phái đến thì xử lý thế nào? Tần Tư Tư nhìn ra suy nghĩ của tôi, vừa cười vừa nói “Ngươi yên tâm đi, đối với chuyện này, ta tuyệt đối trung thành với cha ta. Nếu như ta thật muốn mật báo cho nhị thúc thì sẽ không lộ ra cho ngươi thấy. Ngươi biết không? Ngươi là nam nhân đầu tiên thấy được tính cách thật của ta.” Tôi nhịn không được cười rộ, nói “Thôi đi!”
Trong lòng tôi có chút lo sợ bất an, nghe ngữ khí của Tần Tư Tư tựa như có chút ý tứ với tôi a. Tần Tư Tư đi rồi, tôi vẫn có chút không yên lòng, luôn cảm thấy ba đại nam nhân chúng tôi như mấy thằng ngốc, biến thành quân cờ của Tần Tư Tư. Khoảng nửa giờ sau, Tần Tư Tư quay lại, nói với chúng tôi “Vừa rồi nhị thúc ta gọi điện hỏi chúng ta ở quán cà phê hàn huyên cái gì, ta nói là thương lượng một chút xem tối nay làm như thế nào để trừ tà cho cha ta.”
“Nhị thúc bảo ta tốt nhất tối nay nhìn kỹ các ngươi, tránh các ngươi thừa cơ động tay chân với cha ta, bởi vì nhị thúc không điều tra được gì nhiều về lai lịch của các ngươi.” Tôi cười nói “Vậy thì tốt, như vậy thì nhị thúc ngươi hẳn là yên tâm a?” Tần Tư Tư nói “Tốt nhất nên cẩn thận một chút, đã khiến nhị thúc ta phải nghi ngờ đến mức này rồi, hắn rất khôn ngoan, vạn nhất hắn đã sớm hoài nghi ta thì sao?” Đúng vậy a, ngẫm lại thật là khiến người ta đau đầu. Tôi thầm hạ quyết tâm, về sau loại sự tình đại gia tộc này, đánh chết tôi cũng không dây vào. Lần này sở dĩ phá lệ, hoàn toàn là vì liên quan đến gia gia.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Dân buôn đồ âm - Quyển 2 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện sex Ma Quỷ |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 18/12/2021 11:38 (GMT+7) |