Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Đạo mộ bút ký – Quyển 1 » Phần 14

Đạo mộ bút ký - Quyển 1

Phần 14

Người kia khẽ ho một tiếng: “Các đồng chí, tôi làm liên lụy đến hai người rồi, chuyến này xem ra chúng ta phải đi gặp Mác. Bàn Tử tôi xưa nay chưa biết sợ là gì, thật không ngờ hôm nay lại phải bỏ mạng ở đây.”

Hắn mặc một bộ quần áo màu đen lông chuột, trong bóng đêm không sao nhìn rõ vóc người. Tôi cố căng mắt nhìn cho kĩ thì thấy quả nhiên là một người béo trắng. Thật không ngờ một người béo ú như thế cũng có thể làm nghề mò vàng.

Phan Tử quát lớn: “Bàn Tử chết toi, mẹ kiếp anh chui ra từ hốc nào thế, thật muốn đập chết anh mà!”

Tôi thấy lửa đã sắp tắt ngóm, cơ hồ muốn khóc, nói: “Hai anh mau mau nghĩ cách đi, nếu không dù ai đánh chết ai thì cuối cùng cũng chỉ có lợi cho mấy con bọ kia thôi!”

Phan Tử nhìn quanh bốn phía, đưa súng lục cho Bàn Tử, lại đưa ống giữ lửa cho tôi, nói: “Lẽ ra chúng ta đốt quần áo cũng có thể câu giờ thêm ít phút, có điều ống giữ lửa này quá nhỏ, có khi còn chưa kịp đốt chúng ta đã đi đời. Giờ tôi đếm đến ba, tôi sẽ thu hút đám bọ đó, hai người hãy liều mạng chạy đến góc tường đằng kia, cõng nhau làm thang mà trèo lên. Tôi cố gắng làm thật nhanh, thời gian chắc chắn sẽ đủ, chờ hai người lên hết tôi sẽ chạy tới sau, nhất định không chậm trễ một khắc nào!”

Không đợi tôi ý kiến ý cò, Phan Tử đã nhảy bổ vào đám bọ ăn xác kia. Tức khắc đám bọ dâng lên như thủy triều, trước mặt chúng tôi quả nhiên lộ ra một con đường. Tôi hét lớn một tiếng, tính đi cứu Phan Tử, nhưng Bàn Tử đã giữ chặt lấy tôi, nói: “Đi mau!”

Hắn kiên quyết kéo tôi chạy mấy bước, sau đó cúi người làm thang. Tôi thuận thế trèo lên, sau đó đưa tay kéo hắn lên cùng.

Tôi nhìn xuống dưới thì thấy người Phan Tử đã phủ đầy bọ ăn xác, đau đến nỗi lăn lộn trên mặt đất. Tôi đau lòng muốn khóc, còn Bàn Tử thì hét to: “Đứng đậy đi, chỉ còn vài bước nữa thôi! Mau lên!” Nhưng Phan Tử đã không thể đứng lên được nữa, thậm chí đã có con bọ chui vào miệng hắn, mấy lần muốn đứng lên lại ngã xuống. Tôi thật không ngờ đám bọ này lại tấn công ác liệt đến vậy. Phan Tử oằn người lăn qua lộn lại, thấy chúng tôi gào thét bên trên cũng chỉ biết khổ sở lắc đầu.

Cuối cùng, toàn bộ gương mặt Phan Tử đã bị đám bọ phủ kín. Tôi thấy hắn đưa tay ra làm động tác bóp cò súng, cánh tay đã phủ đầy vết thương, lập tức hiểu ra anh muốn chúng tôi bắn chết mình.

Bàn Tử không nỡ nhìn thêm nữa, cắn răng hét lớn: “Người anh em, đắc tội!”

Đúng lúc này, đột nhiên trên đầu có tiếng cơ quan kêu lộc cộc, lại thêm một người từ phía trên nhảy xuống. Chú ý, người này nhảy xuống chứ không phải ngã xuống, cho nên hắn tiếp đất rất vững vàng. Nhưng lực rơi rất mạnh, buộc hắn phải khom người giảm chấn, một tay chống đất, thở hắt ra một hơi. Đám bọ đờ ra một lúc, rồi bất ngờ bỏ chạy tán loạn như điên, liều mạng tránh xa hắn. Ban đầu đám bọ ào ào xông lên như triều dâng, sau lại ào ào rút đi như triều thoái, biến mất trong những hang hốc ngoằn ngoèo trên vách tường.

Tôi nhìn kĩ, không khỏi mừng thầm, người này chẳng phải là Muộn Du Bình đó sao? Bàn Tử cũng hoảng sợ kêu lên một tiếng: “Trời ạ, hắn vẫn còn sống sao?” Nhưng nhìn kĩ hơn chút nữa, tôi lại cảm thấy có gì không ổn. Quần áo trên người hắn đã rách nát gần hết, toàn thân vấy máu, xem ra bị thương khá nặng. Muộn Du Bình liếc thấy Phan Tử nằm trên mặt đất đã sắp tắt thở, vội tới gần cõng anh lên lưng. Chúng tôi thấy tình hình khả quan, lập tức đưa tay ra, một người đỡ lấy Phan Tử, một người đỡ Muộn Du Bình, kéo cả hai cùng lên.

Đây quả nhiên là biển cả hóa nương dâu, đường cùng gặp lối thoát. Vừa rồi còn rơi vào cảnh thập tử vô sinh, giờ đây tình thế đã biến đổi khôn lường. Chúng tôi nóng lòng muốn kiểm tra thương thế của Phan Tử, nhưng Muộn Du Bình đã khoát tay chặn lại: “Đi mau, kẻo nó đuổi tới đây.”

Tôi còn chưa kịp hiểu hắn nói gì, nhưng Bàn Tử nghe thế tức khắc nhảy dựng, xem ra cực kỳ đồng cảm, lập tức cõng Phan Tử lên. Tôi nhặt lấy cây đèn mỏ của Phan Tử, đi trước mở đường, bốn người cứ thế chạy dọc theo thạch đạo.

Không biết đã chạy được bao lâu, cũng không nhớ nổi đã qua mấy ngã rẽ, Muộn Du Bình mới giữ Bàn Tử lại, nói: “Được rồi, thạch đạo này cấu trúc kỳ quái, tạm thời nó chưa đuổi tới đây được đâu.” Chúng tôi dừng lại, mới phát hiện ra cả người đã đầm đìa mồ hôi. Tôi vội hỏi bọn họ “nó” là cái gì, nhưng Muộn Du Bình chỉ thở dài, không buồn đáp lời, nhanh chóng đặt Phan Tử xuống đất. Tôi biết hắn làm vậy không sai, giờ đây việc xem xét thương thế cho Phan Tử mới là quan trọng nhất.

Lần này Phan Tử bị thương rất nặng, toàn thân chi chít vết cắn. Nếu lấy vải băng bó cho Phan Tử, cho dù có đủ vải thì hắn cũng biến thành xác ướp luôn. Tôi nhìn qua một lượt, may là phần lớn miệng vết thương đều không sâu lắm, nhưng trên cổ trên bụng lại có mấy vết thương chí mạng, xem ra sở trường của đám bọ này là tấn công vào những chỗ mềm trên cơ thể người. Tôi chợt nghĩ, cái xác tôi đụng phải lúc đầu hẳn vùng bụng cũng bị cắn ác nhất.

Muộn Du Bình tấy tay đè lên khoang bụng Phan Tử, rút Hắc kim cổ đao đeo bên hông, nói: “Đè hắn xuống cho tôi.”

Tôi kinh hãi, trong lòng có cảm giác khó tả, vội hỏi: “Anh muốn làm gì?”

Hắn nhìm chằm chằm vào bụng Phan Tử, hệt như đồ tể nhìn con mồi, dùng hai ngón tay dài bất thường của mình huơ huơ gần miệng vết thương trên bụng, rồi nói với tôi: “Đã có một con chui vào bụng hắn.”

“Không thể thế được” Tôi hoài nghi nhìn hắn, lại nhìn sang Bàn Tử, thấy Bàn Tử đã đè chặt chân Phan Tử: “Xem biểu hiện của mọi người, tôi nghĩ có thể tin tưởng được hắn.”

Tôi đành phải đè nốt tay Phan Tử xuống. Muộn Du Bình lấy đao khoét một lỗ trên bụng anh, sau đó dùng ngón tay nhanh như chớp cắm vào miệng vết thương, dò dò rồi kẹp ra một con bọ ăn xác màu xanh. Động tác của hắn nhanh như chớp nhưng Phan Tử vẫn đau đến gập người lại. Mà Phan Tử này cũng thật khỏe, tôi suýt nữa đã không đè nổi.

“Con bọ này ngạt thở, chết trong bụng hắn”, Muộn Du Bình quẳng xác con bọ đi: “Miệng vết thương đã quá sâu, nếu không sát khuẩn có thể dẫn đến nhiễm trùng thì phiền lắm.”

Bàn Tử tháo súng lấy ra viên đạn vinh dự kia, nói: “Hay là chúng ta học tập kỹ thuật tiên tiến của người Mỹ, lấy viên đạn này dùng vào chỗ thực sự cần đến nó? Chúng ta hãy rút đầu đạn lấy thuốc nổ, đem đốt miệng vết thương cho hắn đi.”

Phan Tử túm lấy chân Bàn Tử, đau đến nghiến răng nghiến lợi, buông lời chửi rủa: “Vết thương của tôi có phải vì trúng đạn đâu? Mẹ nó, anh muốn… muốn đốt ruột tôi đấy à?” Anh lục túi quần lấy ra một cuộn băng vải, bên trên còn dính máu, xem ra là gỡ xuống từ miệng vết thương trên đầu, nói: “May mà vẫn chưa rơi. Giờ cứ buộc cái này lên, nhớ buộc chặt một chút, vết thương vặt vãnh này chẳng thấm vào đâu cả!”

Bàn Tử nói: “Đầu năm nay người ta chuộng chủ nghĩa anh hùng cá nhân, đồng chí, ruột anh tôi đã thấy cả rồi, cũng đừng liều chết chống cự nữa.” Nói rồi định ra tay, tôi với Muộn Du Bình vội ngăn lại, tôi nói: “Đừng làm ẩu, viên đạn mà đốt đến nội tạng thì coi như xong. Trước hết cứ băng lại đã.”

Bàn Tử thấy cũng có lý, chúng tôi mới vụng về giúp Phan Tử băng kín miệng vết thương, sau đó tôi còn xé áo lấy mấy mảnh vải buộc thêm một lớp bên ngoài. Phan Tử đau muốn ngất, tôi thấy hắn tựa vào tường thở dốc thì không khỏi cảm động. Nếu tôi không đánh rơi ống giữ lửa, có lẽ Phan Tử đã không phải khổ sở đến mức này.

Lúc này tôi chợt nhớ ra một chuyện, mới hỏi Bàn Tử: “Phải rồi, má nó, thực ra anh là ai?”

Bàn Tử còn chưa kịp đáp lời tôi, Muộn Du Bình đã khoát tay ra hiệu im lặng. Thế rồi, tôi chợt nghe một tiếng cười khiến người ta rợn tóc gáy từ một ngã rẽ truyền tới.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Đạo mộ bút ký – Quyển 1
Đạo mộ bút ký – Quyển 2
Đạo mộ bút ký – Quyển 3
Đạo mộ bút ký – Quyển 4
Đạo mộ bút ký – Quyển 5
Đạo mộ bút ký – Quyển 6
Đạo mộ bút ký – Quyển 7
Đạo mộ bút ký – Quyển 8
Thông tin truyện
Tên truyện Đạo mộ bút ký - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 02/02/2015 01:15 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Hẹn hò trong rừng - Tác giả The Kid
Sen và Cu Lì là cặp đôi yêu nhau đã lâu, cả hai đều làm việc cho một gia đình giàu. Sen làm người giúp việc còn Cu Lì làm tài xế. Sen còn rất trẻ đẹp, cô chấp nhận yêu Cu Lì, người lớn hơn cô đến 20 tuổi. Một hôm gia đình giàu có việc phải lên Đà Lạt. Cu Lì lái xe chở chủ đi, Sen cũng...
Phân loại: Truyện nonSEX
Lăng Tiếu – Quyển 1
Tạ ơn thiếu gia! Bạch Vũ Tích lập tức bái tạ nói, lúc này mới lần nữa đứng lên. Một nhà mấy người sau khi dùng xong bữa tối, Lăng Chiến đem Lăng Tiếu gọi vào trong thư phòng. Mấy ngày trước ngươi đánh Lý gia Lý Quang Ngâm? Lăng Chiến lập tức khai môn kiến sơn hỏi. Lăng Tiếu cũng không có...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Vĩnh Hằng – Quyển 5
Bạch Tiểu Thuần càng cảm động, tông môn đối với mình thật tốt quá, nhất là Hàng Ma đường Đường chủ, chẳng những tự mình xuất hiện, còn dẫn theo hơn một vạn người, mười chiếc chiến thuyền nhìn qua cũng biết cực kỳ bất phàm. Thậm chí còn nhớ kỹ tên của mình, thực làm cho Bạch...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba