Nhưng lúc đó tôi lại không quá lo sợ, thầm nhủ dù nó có vùng dậy thật thì cũng là một loại bánh tông mới không có cằm nên không sợ bị nó cắn chết. Đang chuẩn bị đại chiến một phen với bánh tông kia thì bỗng nhiên từ dưới đầu lưỡi của xác chết có một cái đầu rắn đỏ như lửa thò ra, ước chừng to bằng nằm tay trẻ con, trên đầu có một cái mào thật lớn. Cái đầu rắn uốn éo một hồi trườn ra ngoài rồi từ từ leo lên trên đống cây mục bên cạnh.
Tôi và Bàn Tử đang ở trên phiến đá cách chỗ nó đứng không tới hai ba thước, con rắn uốn lượn truyền từ cành này sang cành khác, chậm rãi bò tới chỗ chúng tôi. Thân nó khá dài, tính ra phải hơn một thước, so với con đã cắn chết A Ninh thì con này còn dài hơn.
Con rắn mào gà này chắc trốn trong xác chết kia bị tôi quấy nhiễu nên mới bò ra ngoài. Nó nhanh chóng bò hết đống gỗ mục rồi bắt đầu tiến lên trên vách tường, nhìn như một con thằn lằn lặng lẽ leo lên không một tiếng động. Tôi thầm than không ổn, cũng không còn thời gian mà cân nhắc nên trốn đi đâu thì kịp, trong lúc cấp bách liền lẻn xuống khỏi phiến đá rồi lẩn vào trong nước.
Vốn nghĩ là nó sẽ dọa cho chúng tôi sợ rồi thừa cơ bay người tấn công nên vừa di chuyển tôi vừa dán mắt vào con rắn đang hoạt động trên tường kia. Lúc đã cách nó hơn hai thước tôi mới để ý thấy hướng di chuyển của nỏ, hình như nó bị Bàn Tử hấp dẫn nên không hề chú ý tới tôi ở xung quanh. Con rắn bò từ trên tường xuống mặt phiến đá cạnh Bàn Tử, phát hiện Bàn Tử là vật sống liền dừng lại ngóc đầu nhìn.
Tôi thầm than không được, chẳng lẽ nó muốn cắn Bàn Tử ư? Không thể nào đi, Bàn Tử nhìn kiểu gì cũng giống cá chết nằm trên cạn, không hề quấy nhiễu đến nó thì làm gì có chuyện nó chú động tấn công. Đối với loài rắn thì nọc độc cũng vô cùng quý đâu thể cắn bừa cắn phứa được.
Con rắn quan sát Bàn Tử một lúc rồi bắt đầu di chuyển, nó bò lên đầu Bàn Tử, rồi tới trán, nhìn nó ngúc ngoắc cái đầu thì hình như nó muốn chui vào miệng Bàn Tử.
Không thể nào, nó muốn bổ sung abumni (một loại chất thuộc protein) cho Bàn Tử hay sao mà làm thế? Lập tức tôi nhìn quanh xem có cái gì có thể ném cho nó sợ chạy được không, nhưng không sờ thấy cái gì hữu dụng. Trong lúc hỗn loạn tôi lập tức vung tay té nước vào người nó, đuổi nó tránh xa khỏi bản tử.
Đây thật sự là một chiêu ngu xuẩn vô cùng, nếu đây là loài rắn bình thường thì chắc đã bị dọa chạy nhưng tôi quên mất trước mặt mình là một loài rắn tà ma ngoại đạo vô cùng. Nó bị tôi hắt nước vào người thì giật mình thụt đầu lại, sau đó quay người nhìn về phía tôi. Vừa thấy đối phương nó lập tức ngóc thẳng người dậy, mào trên đầu dựng đứng, toàn thân phát ra tiếng “khè khè, khè khè” cao vút, có vẻ như muốn uy hiếp tôi.
Tôi vừa thấy còn tưởng cách vừa rồi hiệu quả tính tiếp tục hất nước về phía nó, nhưng không đợi cho tôi kịp vung tay lên con rắn đã co người lại rồi tung mình bay lên không trung, tốc độ nhanh như tên bắn. Rời khỏi phiến đá rồi đáp xuống mặt nước, hình dáng của nó trong không trung vô cùng duyên dáng, chưa tới một giây đã vọt tới trước mặt tôi.
Tôi chỉ kịp thấy hồng quang lóe lên trong chớp mắt, hai tay bất giác đưa lên che mặt lại, con rắn bò lên trên tay quấn đuôi lên vai tôi, cảm giác da tiếp xúc với một lớp vảy nhỏ mịn. Tôi còn nhìn thấy hai chiếc răng nanh nhỏ trong miệng nó hé ra tạp về phía mình, trong đầu ong lên một tiếng, vội hất văng nó sang một bên.
Đó là động tác điên rồ nhất trong cuộc đời của tôi, cú gạt dùng hoàn lực nhưng con rắn chỉ bị bay ra khoảng vài thước, vừa rơi xuống nước nó lập tức quay đầu trở về, đuôi đập vào mặt nước rồi phi thân lên không trung tấn công tôi.
Tôi quay đầu bỏ chạy, dùng toàn bộ khí lức lao vào trong nước, vừa bơi vừa liên tục chuyển hướng, sau cùng thì lẩn vào trong một vùng đầy cành cây che chắn.
Bơi một lúc thở không được liền ngoi lên trên hít lấy hít để mấy hơi sau đó cố gắng đè ép hô hập xuống, đưa mắt nhìn tứ phía xem có phải mình đã lừa được con rắn kia không.
Trong đầu tôi vẫn nghĩ rắn chỉ là loài súc sinh, không thể thắng được đầu óc con người, dù chỉ là mưu kế đơn giản thôi nhưng chắc chắn có tác dụng.
Bất ngờ là lúc nhìn ra bên ngoài tôi không thấy bóng con rắn đâu cả, nhìn qua nhìn lại mấy vòng đều không thấy, hình như là nó không hề đuổi theo tôi.
Trong lòng thở phào một hơi, thầm nghĩ coi như cái mạng nhỏ này vừa thoát được cơn hung hiểm, định cười khổ một tiếng, nhưng miệng còn chưa kịp nhếch lên thì từ sau đầu tôi vang lên một tiếng người cười lạnh.
Tôi sợ tới mức cứng người, toàn thân lạnh ngắt, từ từ quay đầu lại nhìn thì phát hiện con rắn mào gà đỏ như lửa đang đứng thẳng tắp ở sau đầu, đôi mắt vàng hằn học nhìn xoáy vào tôi.
Yết hầu tôi gần như bị bóp nghẹn không tài nào thở nổi, định lẩn vào trong nước trốn nhưng thấy cái mào trên đầu nó rung lên rồi từ đó phát ra một giọng nói xa xăm: “Tiểu Tam Gia?”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Đạo mộ bút ký - Quyển 5 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 02/02/2015 01:17 (GMT+7) |