Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Đạo mộ bút ký – Quyển 6 » Phần 49

Đạo mộ bút ký - Quyển 6

Phần 49

Cảm giác quen thuộc trong chớp mắt ấy giống như tôi đã từng gặp qua, cứ mỗi lần như vậy toàn thân tôi lại bất giác nổi da gà. Trong sách nói đây là một loại ảo giác, nhưng lúc này thì không giống thế, bởi vì tôi cũng thấy nét mặt của Muộn Du Bình thay đổi, hình như có chút hồ nghi, không biết có phải là cùng cảm giác với tôi không nữa.

Đây là nơi nào? Ở nơi đâu tôi đã gặp qua cảnh sắc này, hay là từng thấy qua cảnh giống như vậy?

Tôi cố gắng nhớ lại, lật qua từng trang ký ức trong đầu, nhưng nghĩ mãi cũng không ra, chỉ nhớ là hoàn cảnh này tôi chắc chắn mới nhìn qua không lâu. Hơn nữa, cùng với cảm giác mơ hồ ấy còn có một dự cảm “bất hợp lý” nữa. Rõ ràng là trong trí nhớ của tôi có ấn tượng với nơi này, và hoàn cảnh hiện tại lại có một vài điểm khác biệt.

Bàn Tử vô lo vô nghĩ, cởi sạch quần áo chỉ để lại mỗi cái quần cộc rồi lao tùm xuống nước bơi, A Quý nhắc nhở hắn cẩn thận một chút, hồ trong núi thường ẩn chứa nhiều điềm xấu, không nên quá ham vui như vậy. Bàn Tử không thèm nổi lên, liền lấy tay té nước qua chỗ A Quý làm cho hắn không nói được gì nữa.

Trở lại trên bờ, chúng tôi tháo giày và quần đã bị ẩm, Bàn Tử giúp A Quý căng lều, sau đó A Quý lại đi đốn củi, Vân Thái hỗ trợ mọi người nấu cơm, tôi ngồi uống nước, lúc này mới nhớ ra thế núi này từng thấy ở nơi nào.

Hình dáng và cảm giác về ngọn núi nơi này khiến tôi liên tưởng tới khe suối bên thôn chúng tôi từng ngâm mình tránh nóng, từ đường nét của triền núi đến thế đứng đều rất giống nhau. Chỉ có điều là lúc đó chúng tôi ở bên khe suối, còn giờ thì lại đứng ở ven hồ. Vì thế mà những hình ảnh in trên mặt nước cùng với dáng núi đã làm tôi vô cùng kinh ngạc. Chỉ là nơi này đâu đâu cũng thấy cây cối xanh tươi rợp mắt, còn bên cạnh thôn người ta đã đốn đi tương đối nên thoạt nhìn thấy có chút khác biệt.

Lúc tôi nhắm mắt dưỡng thần có cẩn thận quan sát qua bốn phía phong cảnh khe suối, Muộn Du Bình đứng nhìn mà trong lòng bất an, hắn chắc chắn đã để ý tới tất cả mọi nơi. Chỉ có Bàn Tử là mải đùa nghịch với mấy cô bé gái nên khó trách hắn không thấy cái gì.

Điều này đúng là rất thú vị, tài năng của tạo hóa cũng thật điêu luyện, không biết chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên hay do địa chất nơi đây tạo thành. Hình như có một loại địa thế phong thủy cũng như thế này, nó được gọi là “thung lũng vẩy cá”, hầu hết núi đều có hình dạng như vẩy cá, từng tầng từng tầng một, thế núi cũng giống nhau, loại phong thủy này không thích hợp để chôn cất người chết. Bởi vì có người nói rằng dưới vẩy cá là nơi chất chứa dơ bẩn. Theo như địa lí mà nói thì đất nơi này rất dễ bị rửa trôi, địa thế đặc biệt giữ nước, ngôi cổ mộ mà chúng tôi thấy ở cửa núi chính là một ví dụ. Có điều nếu trong “thung lũng vẩy cả” mà có một hồ nước thì hoàn toàn khác, đấy gọi là “cá gặp nước”. Vẩy cá ở trong nước, theo dòng chảy mà không bị cuốn mất, vậy đây không phải là cá, mà lại là một con rắn nước, nếu như có người thanh niên chết sớm thì hẳn là phải chôn ở chỗ này.

Nói như thế khả năng rất lớn là nơi này có cổ mộ, tiếc là tôi không biết tỉ mỉ về cách mai táng ở địa thế này, trong mắt tôi bốn phía trên núi đều không phải là nơi phù hợp để chôn chất người chết.

Bên kia Vân Thái cũng vừa dựng xong lều, bắt đầu thu gom củi đốt, tôi và Bàn Tử, Muộn Du Bình không cần phải hỗ trợ gì cả. Liền tiến hành tìm kiếm, quan sát xơ lược hoàn cảnh chung quanh.

Kích thước hồ chỉ lớn bằng hai sân bóng, một loáng là chúng tôi đã đi hết vòng quanh hồ, tôi lượn trên bờ nhìn vào trong nước, cảm giác thấy đáy hồ hình như chỉ có đá là đá. Hơn nữa mực nước trên cạn so với tầng đáy chênh lệch rất lớn, đi vào trong nước một chút vẫn còn có thể nhìn thấy đáy, tiến thêm chút nữa liền chỉ còn một khoảng tối đen, xem ra nước trong hồ khả năng rất sâu. Trên bãi ven hồ đâu đâu cũng thấy những tảng đá lớn nhỏ, như Bàn Mã nói thì kích thước của chúng khác biệt rất lớn, khiến tôi để ý là, bãi đá này vô cùng sạch sẽ, không thấy một chút tạp vật nào cả, có lẽ mấy ngày mưa lớn vừa rồi đã rửa trôi tất cả vào trong lòng hồ.

Đối với tôi thì những hồ nước sâu bao giờ cũng chứa một nỗi sợ hãi vô thức, tục ngữ có câu nước cạn không giấu rồng, nước sâu ắt có quái. Hồ nước sâu luôn ẩn chứa những thứ ngoài phạm vi mà chúng ta không thể nhìn thấy được khi chỉ nhìn từ mặt hồ nhỏ thế này, có thể bên dưới còn ẩn giấu một thứ kỳ quái không ai biết. Trên thế giới có rất nhiều hồ nước chứa thủy quái, mặt hồ không lớn nhưng vô cùng sâu, cho dù không có cái gì kinh khủng nhưng ở những nơi nước sâu thường có cá to. Nước trong còn có thể sẽ thấy một vài hình dáng cá vô cùng lớn.

Đi một vòng không thấy có dấu vết thi hài nào rõ ràng, có điều bãi đã này phần lớn đều là đá vụn, khoảng bốn mươi năm qua mực nước ở đây không ngừng biến đổi, đá trên núi liên tiếp lăn xuống, những xác người kia không biết chừng đều đã bị lấp dưới những phiến đá này rồi.

Chúng tôi phán đoán quá trình lúc đó, theo như tình hình của thì đội khảo cổ có thể cũng từ phía Nam mà tiến tới hồ như chúng tôi, mặt khác là về núi ở đây, nguy cơ đá nở và đất trôi thường trực. Như vậy chúng tôi phải đi về khu vực phía Nam của hồ nước để tìm kiếm.

Đây là một công trình lớn, mấy con chó mang theo cũng không tồi, có điều ngay cả chúng cũng không biết có thể phát huy tác dụng được hay không. Xác chết đã bị dìm trong nước nhiều năm như vậy, chắc chắn đã hóa thành xương trắng, có thể trông cũng không khác gì phiến đá.

Ăn xong cơm trưa, A Quý đi dạo quanh bốn phía ngắm cảnh, xem có con gì để săn, chúng tôi cũng tiến hành khoanh vùng khu vực tình kiếm. Vân Thái bảo chúng tôi đi tắm cho hết mùi mồ hôi trên quần áo đã. Khu vực quanh hồ rất lớn, tôi, Bàn Tử, Muộn Du Bình ba người mỗi người chọn một địa điểm rồi bắt đầu hành động.

Cái chính là chúng tôi dùng tay không lật hết những tảng đá này ra, đá tích tụ ở đây chủ yếu đều là do những phiến gần bờ nhất liên tiếp lăn vào trong lòng hồ, nhưng mực nước cũng dần sâu hơn, với lại bản thân những tảng đá này cũng chống được ảnh hưởng bào mòn của nước mưa (nước mưa sẽ chảy xuống dưới ghềnh đá hội tụ thành mạch nước ngầm, chứ không chảy ngược lên trên ghềnh đá, nó có cùng nguyên lý với đập ngăn sông vậy). Đáy hồ dốc đứng, năm đó chắc chắn Bàn Mã không thể tiến vào quá sâu trong hồ, vậy có thể khẳng định những thi thể kia chỉ được ném gần bờ, hơn nữa do mực nước đã rút đi ít nhiều nên những thi hài đó sẽ không ở trong hồ mà hiện đang ở ngay trên bờ này.

Bàn Tử nói nếu sau khi ném xác xuống nước mà không buộc với một vật nào đó thì chúng sẽ biến thành một cuộc thi bơi, một thời gian mới chìm xuống đáy hồ thành mồi cho tôm cá, xương cốt tứ tán. Đầu ở chỗ này nhưng mông lại cách xa tới cả trăm thước, như vậy có tìm chắc chắn không thấy được. Hơn nữa nếu những xác chết kia không được ném vào chỗ nào sâu sâu thì cũng sẽ bị động vật khác tha lên bờ ăn.

Tôi nói bất luận thế nào cũng không thể có chuyện không để lại chút dấu vết nào được, Mao chủ tịch từng nói, trên đời này sợ nhất là hai chữ sự thật, chúng ta cứ tìm trước đã, nếu tìm không thấy thì mới lại phân tích nguyên nhân.

Ba người cứ liên tục làm việc cho tới khi mặt trời ngả về tây, vẫn không có kết quả, mấy con chó săn đang nô đùa bên hồ, hoàn toàn không đếm xỉa gì tới chúng tôi, cũng không thèm hỗ trợ gì hết. Ánh nắng bên hồ rất gay gắt, bị phơi một ngày khiến đầu tôi đau như búa bổ. Tiếng súng của A Quý vang lên hai phát trong rừng, hắn mang về một con gà rừng, mùi gà nướng thơm lừng khiến chúng tôi không thể kiềm chế được.

Bàn Tử không thể ghìm lòng nổi mặt nhìn như đưa đám, chúng tôi liền dừng tay cùng nhau hút thuốc, Bàn Tử nói: “Xem ra quá sức rồi, cậu bảo là nơi này có cổ mộ thì còn có thể tin được chứ, còn người chết thì chắc tìm không thấy đâu.” Tôi biết hắn vẫn tơ tưởng vụ cổ mộ nên an ủi, “dù sao thì cứ đợi thêm mấy ngày nữa, từ từ rồi xem thế nào, nếu thật sự không tìm được những thi thể đó, tôi sẽ thay anh tìm cái đấu lớn kia.”

Hiếm khi lòng tôi lại không bị cuống như lúc này, uống chút rượu trắng rồi chúng tôi tới ngồi quanh đống lửa bên hồ nghỉ ngơi, vừa ở bên hồ lại vừa trong núi nên không khí mát mẻ vô cùng. Vân Thái đã thay đổi y phục, cô ấy mặc áo phông, đầu cũng vừa gội, nhìn rất giống một cô gái người thành phố. Lúc dùng bữa cô ấy còn múa cho chúng tôi xem, vũ điệu của dân tộc Dao có rất nhiều động tác xoay thân và đá chân về phía sau, cô gái người Dao vừa có đôi chân nhỏ nhắn lại vừa xinh đẹp, Bàn Tử nhìn mà hàm rớt xuống đất, đòi học cho bằng được, nhưng hắn toàn nhảy dựng lên như đập đất, tôi được một trận cười nghiêng ngả.

Đã lâu rồi không được cười thoải mái như vậy, sau tôi thậm chí còn cười không nổi nữa, nhưng vừa liếc qua Muộn Du Bình chỉ thấy anh tựa trên tảng đá, nét mặt không có lấy một chút cảm xúc lới lỏng. Thoạt nhìn còn không phát hiện được sự hiệu hữu của hắn.

Trong lòng tôi lại nghĩ đi tìm lại quá khứ của anh có phải là một sai lầm hay không, hiện giờ nhìn những manh mối chúng tôi đã thu thập được rõ ràng là mình đã đi đúng hướng. Đối với chúng tôi mà nói, con đường này dừng lại cũng được thôi, nhưng riêng với Muộn Du Bình thì bất cứ một vật gì hiện ra cũng chạm vào cánh cửa tâm hồn anh, khiến cho anh rất khó mà thoải mái được.

Người này lại là điển hình cho nhân cách tự kỷ, tâm tại đào viên ngoại, ngột tự tiếu xuân phong, không ai có thể hiểu được trong lòng hắn nghĩ gì.

Ngẫm lại thì cũng thật không đành lòng, tôi cầm một viên sỏi nhỏ ném Muộn Du Bình, nhìn hắn nói: “Đừng suy nghĩ nữa, nói cho anh biết tôi từng trải qua chuyện này nên có kinh nghiệm lắm, cứ ngồi suy nghĩ vậy cũng vô ích thôi, chúng ta hiện đang ghép lại bức tranh, tất cả những mảnh ghép tìm được đều đã gần đủ, bớt suy nghĩ đi một chút.” Nói rồi đưa cho hắn một chum rượu trắng.

Muộn Du Bình chỉ lặng lẽ nhận lấy, rồi lại để qua một bên, tôi hơi phật ý, thở dài hỏi: “Anh không thể uống một hớp sao?”

Anh lắc đầu, đưa mắt nhìn vào trong bóng tối dày đặc.

Tôi đành chuyển lực chú ý về phía Bàn Tử, hắn đột nhiên lại đổi sang trò đố vui cân não, hỏi Vân Thái, cái gì chiến đấu mà: “Giết địch một trăm, tự tổn hại ba nghìn?”

Tôi sợ Bàn Tử lại pha trò vớ vẩn cho tiểu cô nương đây đoán, tiểu cô nương rất ngây thơ hử một tiếng, cảm thấy nếu nói ra thì rất bẩn, mới dò hỏi Bàn Tử một chút. Bàn Tử nói yên tâm đi, cái này suy nghĩ khác đi một chút thì tuyệt đối nghiêm chỉnh.

A Quý cũng uống hơi quá chén, cười khanh khách, đoán đi đoán lại cũng không đúng, cuối cùng đành phải công bố đáp án, hóa ra là thí hồ đánh với mười ba yêu. Trong chơi mạt chược, nã pháo thắng nhà dưới một trăm nhưng lại bại bởi trung pháo ba mươi lần.

Trong Dao trại không thịnh hành trò này, Vân Thái cơ bản là nghe mà không hiểu, tôi mắng anh làm thế khác nào bắt nạt người khác? Hỏi cái gì nó liên quan một chút chứ.

Bàn Tử liền nói có ngay, lại quay ra hỏi: “Đố tiếp, cái gì chiến đấu mà”giết một địch tự tổn hạ ba nghìn?”

“Ong bắp cày!” Vân Thái lập tức giơ tay nói.

Bàn Tử lắc đầu tặc lưỡi nói: “Nha đầu thối này, em định giễu anh có phải không?”

Chúng tôi cùng cười ầm lên, tôi nói: “Vậy chắc là kỵ binh và xe tăng đánh nhau.” Bàn Tử nói, “nếu là kỵ binh và xe tăng thì để giết được một cái xe tăng chắc chết hơn một nghìn quân luôn.”

Tiếp theo chúng tôi thi nhau đoán, có người đoán là chơi bài tú lơ khơ, có người đoán là con kiến, lại có người đoán là ăn mắm. Bàn Tử đều nói sai, dương dương tự đắc, hình như đang lăng nhục chỉ số thông minh của chúng tôi.

Tôi cả giận nói “con mẹ nó, đấy là chiến đấu gì chứ? Nếu đáp án của anh gượng ép tôi sẽ xử lý anh.”

Bàn Tử nói: “Chuyện này rất là dễ nhé, ai da, Bàn gia tôi thông mình trời phú, với những người phàm phu tục tử như thế này khoảng cách chênh lệch quá lớn, tôi nói cậu nghe cho rõ đây, giết một địch mà tự tổn hại ba nghìn chính là chuối tiêu chiếu đầu với voi.”

Tôi nghe xong liền giận, mắng “anh nói bậy bạ gì đấy, chuối tiêu mà lại đánh nhau với voi, đấy là cái trò gì, anh thử nói xem chuối tiêu đánh kiểu gì với voi mà giết một lại hại tới ba nghìn?”

Bàn Tử nói: “Voi ăn no quá nên chết thôi.”

Chúng tôi liền nổ ra một tràng cười, Vân Thái cũng cười tới không thở nổi, nhưng cười được vài tiếng mọi người liền từ từ im lặng, vì tôi thấy trong lúc chúng tôi đang cười nghiêng ngả thì Muộn Du Bình lại lặng lẽ đứng lên. Đi tới bên hồ rồi ngồi xuống nơi mà đống lửa khó có thể chiếu tới.

Trong ánh mắt Vân Thái liền hiện lên một tia lo lắng, cô ấy nhìn tôi một cái hỏi: “Hắn có phải nghĩ chúng ta quá ồn ào không?”

Bàn Tử thở dài, hút một hơi thuốc lá rồi an ủi: “Không chuyện gì đâu, đừng để ý tới người ta, người ta đang đi đại tiện”

Tôi nhìn Muộn Du Bình vừa định đứng lên lại thấy Vân Thái đã nhanh chân bước tới trước chỗ hắn ngồi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Đạo mộ bút ký – Quyển 1
Đạo mộ bút ký – Quyển 2
Đạo mộ bút ký – Quyển 3
Đạo mộ bút ký – Quyển 4
Đạo mộ bút ký – Quyển 5
Đạo mộ bút ký – Quyển 6
Đạo mộ bút ký – Quyển 7
Đạo mộ bút ký – Quyển 8
Thông tin truyện
Tên truyện Đạo mộ bút ký - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 02/02/2015 01:18 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Giang Nam – Quyển 4
Hắn lại không biết, tên ma sứ này là Giác tộc trong Ma Tộc, đại não sinh trưởng ở trong giác, mới vừa rồi hắn một quyền oanh dẹp đỉnh đầu tên Giác tộc này, nhưng đại não người này không bị hao tổn, tự biết không phải là đối thủ của Giang Nam, lúc này liền xoay người chạy trốn. Ta...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Giang Nam – Quyển 20
Đám người Đô Thiên chạy trốn thật nhanh! Đại La Thiên, Giang Nam dễ như trở bàn tay đem từng đạo Thiên Đạo trong Thiên Tán Hoa Cái xâm chiếm, Nguyên Thủy đại đạo của hắn càng ngày càng mạnh, quanh thân tràn ngập Nguyên Thủy chi khí càng ngày càng đậm hơn. Giang Nam một tay nứt vỡ Trường Sinh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Lăng Tiếu – Quyển 13
Về sau lại nghe nói Lăng Tiếu bị Cổ gia hạ Cổ Sát Lệnh, hơn nữa hắn còn biến mất ở Dược Đô. Ô Phục cho rằng Lăng Tiếu có lẽ đã xảy ra bất trắc gì đó nên trong lòng cũng cảm thấy tiếc nuối thay Lăng Tiếu. Không ngờ, gần đây lại liên tục truyền ra các chuyện kinh người mà Lăng Tiếu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba