Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Đạo mộ bút ký – Quyển 6 » Phần 56

Đạo mộ bút ký - Quyển 6

Phần 56

Tôi trở lại trong phòng của A Quý, Vương Minh cả người ước đẫm đang vắt kiệt nước trên quần áo, tôi cũng cởi đồ, không cần khách khí liền đi vào trong phòng A Quý lấy rượu của hắn ra uống mấy hớp cho ấm người. Tiếp theo phải suy nghĩ xem nên làm gì bây giờ.

Nói thật ra thì tôi chưa từng nghĩ tới tình huống này, bản thân hoàn toàn bị bất ngờ, nó khiến tôi nhớ tới trước đây thầy giáo dạy tôi từng nói một câu: “Ấn tượng ban đầu giữ vai trò chủ đạo”. Đây là một khái niệm theo từng hoàn cảnh khác nhau, sau này được sử dụng trong rất nhiều ngành nghề, nói đúng là ở bất cứ một phân đoạn nào đều phải suy xét đầy đủ một lượt tất cả điều kiện. Không thể có chuyện “chắc hẳn phải vậy”, trong một tình huống có quá nhiều thứ cần tính đến bao gồm cả thời tiết, tôn giáo, tập quán, tất cả chi tiết ở trong bất kỳ một hoàn cảnh nào cũng phải được suy nghĩ một cách trọn vẹn, vậy mới có thể đảm bảo sự việc diễn ra trôi chảy được.

Đối với tôi thời tiết nơi này giữ vai trò chủ đạo, không biết mùa mưa ở Quảng Tây khủng khiếp tới mức nào thì mới có thể không cảm thấy nhân tố thời tiết đáng lo ngại.

Vấn đề hiện tại trở lên vô cùng nan giải, nghe bọn họ nói, không thể đoán trước được thời điểm mưa ngừng, hơn nữa dù có ngừng thì đi vào trong núi vẫn rất nguy hiểm. Do đó lúc nào có thể đi vào núi ngắn nhất là một tuần nữa, còn dài nhất khả năng là tới hơn một tháng. Tôi không thể trông chờ vào ông trời được, vì vậy hiện giờ vào núi là chính xác nhất.

Nhưng nếu như lúc này đi tìm lão Bàn Mã xin giúp đỡ, tôi thật sự không thể thành công, trước khi lừa lão ta tôi đã nói là sau này sẽ không bao giờ tới tìm lão. Giờ lại đi cầu cứu, chắc chắn sẽ không phù hợp với kiểu có một thế lực ngầm rất lớn chống lưng, ngay lập tức sẽ bại lộ thân phận. Sau khi bị phát hiện may ra là lão không đánh tôi, chứ đừng nói gì tới việc lại quay ra giúp đỡ.

Nghĩ một lát, tôi tự nhủ mình không được lùi bước, nếu biện pháp duy nhất lúc này là phải đi tìm Bàn Mã thì chỉ có thể kiên trì đến cùng. Phải tìm một cách nói nào thật xảo diệu, khiến cho lão mắc câu lần nữa.

Bàn Mã đúng là một lão hồ ly, có trí tuệ hơn sáng suốt hơn người, sao có thể kéo lão ta vào cuộc, thật sự đây là một chuyện phiền toái.

Tôi nghĩ đi nghĩ lại không có một biện pháp hay nào, chuyện này con mẹ nó thật khó khăn, bỗng nhiên tôi liền nảy ra một ý niệm. Cầu khẩn lão đưa tôi vào núi, chuyện này hoàn toàn không có sức thuyết phục. Vì nếu như ngay tới việc vào núi tôi cũng không thể làm được, thì sao có khả năng uy hiếp lão ta.

Thứ nhất là tôi có thể xác minh là thái độ của mình tuyệt đối không phải cầu khẩn van xin, tôi phải tiếp tục tỏ ra nguy hiểm, hoặc là thúc ép lão. Tôi thà bị lão cho là một kẻ lật lọng, một kẻ cực kỳ xấu xa, không từ thủ đoạn để đạt được mục đích, cũng không thể khiến cho lão nhìn ra tôi thực chất chỉ là thùng rỗng kêu to.

Thứ hai là tôi phải đánh lạc hướng lão, bất luận là phải tìm lý do gì để khiến lão đưa tôi vào núi, vào núi chính là vào núi, dùng lý do này đến tìm lão ta thì chứng tỏ tôi không có khả năng tự đi tới đó được. Một kẻ cường bạo xấu xa có thể ở những nơi khác không có năng lực, nhưng không thể nào không vào núi được. Tôi phải giấu kín cái mục đích thực sự này đi, khiến cho lão nghĩ tôi cần lão đưa đi vì chuyện khác, như là một nhiệm vụ nhất định phải làm.

Quan trọng nhất là tôi phải bức ép được lão, thứ hai là tôi không được ra vẻ cầu khẩn sự trợ giúp từ lão, không được thể hiện là tôi không có năng lực. Chuyện này phải làm thế nào chứ?

Cứu A Quý và Vân Thái ư?

Không thể nào, mục đích này rất chi là lương thiện, tôi nếu đã là một kẻ lãnh khốc bạc tình không từ thủ đoạn, phẩm chất lương thiện này sẽ không thể nào có trong người được. Hơn nữa, bản thân lão Bàn Mã trời sinh đã rất đa nghi, tôi chỉ cần biểu hiện một chút mềm lòng lão lập tức có thể áp đảo ngược lại tôi, tôi không được để lộ nhươc điểm nhân đạo này.

Nói là muốn lão tới nơi đó để xác minh thứ gì đó ư?

Hình như vẫn có chút gượng gạo, không đủ để thuyết phục được lão. Hơn nữa làm như vậy tôi cũng không biết nên có giọng điệu thế nào cho phải. Mặt khác, cho dù lão ta đồng ý, thấy chỉ có một mình tôi đi thì khó tránh khỏi nghi ngờ. Thân thủ của tôi trong mắt lão chắc chắn chỉ là một thứ hèn kém, nói không chừng gặp nguy hiểm còn phải nhờ lão cứu. Đi cùng nhau một thời gian tôi chắc chắn không có cách nào để kiểm soát được.

Càng nghĩ đầu càng đau, cảm giác chuyện này không giống như lời nói suông. Lời nói suông giống như một thương vụ buôn bán, bạn chỉ cần chém gió thật ác vào lúc thương lượng là được, nhưng sau khi nói chuyện xong, tôi còn phải cùng lão ta vào núi, trên đường đi tình hình ác liệt như vậy mà vẫn phải giả bộ. Mức độ khó này quá cao.

Tôi xoa xao hai huyệt thái dương, tưởng lôi hết những ý nghĩ kia ra, con mẹ nó chứ, thử nghĩ khác đi xem, nếu không thể giả bộ được thì có cần tới manh động không?

Bắt cóc? Tôi bỗng nảy ra ý niệm: Hay là mình đánh ngất lão rồi lôi lên trên xe lừa?

Nhưng tôi cũng nhớ ra với thân thủ của Bàn Mã thì thấy ngay là không ổn, nhìn tôi và Vương Minh tốt nhất là quên luôn đi. Chết tiệt! Bắt cóc? Nói không chừng còn bị lão ta chém chết tại chỗ.

Bắc cóc không được, hay là tăng giá tiền, nguy hiểm một chút, cầm hai ba mươi vạn ra đập lão?

Nghĩ tới nhà Bàn Mã cũng khó khăn, hơn nữa con của lão lại có thái độ đó, tôi nghĩ ra cho mình một kịch bản trong đầu. Nói là muốn những khối sắt đó, chỉ còn mấy ngày nữa thôi, một khối đó bao nhiêu tiền rồi khiến lão ta đi mò. Mò được một khối tôi sẽ đưa lão ngay một vạn, như vậy có lẽ bọn họ vì tiền sẽ tự khắc vào núi.

Thấy việc này cũng tương đối được, tôi bắt đầu móc hết túi trên người ra, ba mươi vạn không phải là con số quá lớn, có điều bên người không thể mang theo nhiều tiền như vậy. Tôi lôi hết tiền mình đang có ra, đếm qua chỉ có hơn bốn vạn. Trong thẻ tín dụng vẫn còn có tiền, nhưng muốn lấy thì phải lên thị trấn trên mới rút được. Phỏng chừng cũng đủ, vừa định bảo Vương Minh đi thì bỗng trong đầu lại xuất hiện một ý niệm.

Không đúng! Đây không phải là một kế sách vẹn toàn! Tuy có thể là Bàn Mã sẽ đáp ứng nhưng vẫn không thể chắc chắn trăm phần trăm được. Nhỡ đâu lão ta cự tuyệt thì phải làm sao?

Lão mà cự tuyệt tôi chắc chắn sẽ không có cơ hội thứ hai nữa. Ông nội từng nói, làm việc gì cũng có thể thất bại, nhưng đừng để cho mình không có cơ hội thứ hai.

“Một biện pháp có thể không có năm mươi phần trăm xác xuất thành công, thậm chí chỉ có mười phần trăm xác xuất thành công, nhưng nhất định phải chừa cho mình một đường sống. Như vậy kỳ thật sẽ có vô số một trăm phần trăm trong những lần sau.”

Tôi thấy cũng đúng, gãi đầu nhìn thẻ tín dụng của mình, thầm chửi, con mẹ nó chứ, thật sự rất nan giải. Ông nội chỉ nói làm việc gì cũng phải để cho mình một đường lui, tôi cũng muốn chừa ra lắm, nhưng phải làm thế nào đây chứ?

Tôi có chút lo lắng, nhớ tới trời bên ngoài vẫn đang mưa to gió lớn, đành bỏ dở tất cả những suy nghĩ trong đầu. Ngay sau đó liền đi sửa soạn đồ đạc của mình, lôi hết những thứ có được ra xem. Bỗng tôi lại sờ thấy một bọc đồ, chính là khối sắt tìm được dưới giường nhà Muộn Du Bình.

Nguyên là Bàn Tử bảo tôi mang về thành phố trước, tìm một chỗ để giấu kín đi, tôi lại quên mất. Cầm khối sắt lên, rỡ hết những giấy báo bọc ngoài ra nhìn, bỗng có ánh sáng lóe lên trong đầu, nhớ tới ông nội từng nói một câu: “Đấu với người khác, phải tấn công trực tiếp vào điểm yếu.”

Cùng người khác đấu trí, cần đánh trực tiếp vào chỗ yếu hại của họ.

Điểm yếu của Bàn Mã là gì? Tôi nghĩ một lát, lại nhìn xuống khối sắt trên tay, trong đầu bỗng hiện ra một phương pháp vẹn toàn.

Cẩn thận nghĩ một chút, phát hiện quả là không chê vào đâu được. Tôi không nhịn được bất giác toàn thân nổi da gà, chính những ý nghĩ này cũng khiến tôi phải sợ hãi bản thân mình, cho tới giờ chưa từng nghĩ ra trăm phương ngàn kế hơn người như vậy. Qua việc này tôi cũng nhận thấy mình đã thay đổi, lại có thể tự nhiên bình tĩnh suy xét sâu được âm mưu như vậy. Nhưng vừa nghĩ tới tình cảnh Bàn Tử và Muộn Du Bình, tôi cũng không thể nghĩ được gì nhiều.

Việc này không thể chậm trễ, tôi phải lập tức chuẩn bị, trước tiên phải để Vương Minh tìm cho tôi một cái lư hương, trong lắp đầy than gỗ, sau đó đem khối sắt và lư hương cho vào cùng một túi sấy lên.

Bàn Mã nói khối sắt này có tỏa ra mùi lạ, nhưng theo thời gian sẽ bị phai nhạt dần, tôi biết vật bên trong kia có thể bốc hơi, mà theo như quy luật, chỉ cần làm nóng nó thì mùi sẽ lập tức tỏa ra mạnh hơn lần trước.

Không ngoài suy luận của tôi, từ từ, khối sắt bắt đầu tỏa ra một mùi rất kỳ quái, càng lúc càng đậm đặc.

Lần đầu tiên tôi ngửi thấy thứ mùi này, cảm giác quả thực rất quái dị, không thể hình dung nổi, nếu nhất định phải miêu tả thì nó giống như mùi nhựa. Thứ mùi này nếu đưa cho Bàn Mã ngửi, lão chắc chắn không thể phân biệt ra là cái gì.

Tôi đem gói đồ vào trong cái khăn rộng, bỏ vào ba lô đeo sau lưng, sau đó đứng trước gương luyện qua một chút biểu cảm nguy hiểm, sau đó che ô tiến tới nhà Bàn Mã.

Bàn Mã thấy tôi xuất hiện nét mặt rất khó hình dung, kinh ngạc không thốt lên lời, không biết là sợ hãy hay chán ghét nữa.

Nhưng chờ tôi đi vào trong phòng rồi ngồi xuống, một lúc sau trong nhà bắt đầu sực nức mùi lạ thì mặt ông già chỉ còn mỗi biểu cảm kinh hoàng. Tiếp theo, lão lập tức suy sụp.

Tôi ung dung ngồi đó, nhìn Bàn Mã toàn thân phát run, thốt ra một câu phủ đầu:

“Bọn họ đã trở về. Tôi tới đón ông đây.”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Đạo mộ bút ký – Quyển 1
Đạo mộ bút ký – Quyển 2
Đạo mộ bút ký – Quyển 3
Đạo mộ bút ký – Quyển 4
Đạo mộ bút ký – Quyển 5
Đạo mộ bút ký – Quyển 6
Đạo mộ bút ký – Quyển 7
Đạo mộ bút ký – Quyển 8
Thông tin truyện
Tên truyện Đạo mộ bút ký - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 02/02/2015 01:18 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Đạo mộ bút ký – Quyển 4
Bác sĩ trong đoàn A Ninh kiểm tra vết thương cho chúng tôi, tiêm một liều kháng viêm và vắc xin phòng bệnh lây truyền qua động vật, vết thương bị rách quá to cũng được rửa sạch và khâu lại. Mông Bàn tử bị thương nặng nhất, khiến hắn chỉ có thể nằm sấp mà ăn uống. Chúng tôi đã sắp chết...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
Miêu Nghị – Quyển 39
Ba cha con Hoàng Phủ Luyện Không, Hoàng Phủ Trác và Hoàng Phủ Cao đứng lên, đặc biệt là Hoàng Phủ Luyện Không, đã cướp trược hỏi: Không biết tình hình chiến trường bên phía bệ hạ sao rồi? Từ Đường Nhiên mỉm cười đứng ở trước mặt ba người, nụ cười mỉm dần dần biến thành ngửa...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Ma Vương – Quyển 9
Động Thủ Đi! Dưới đáy biển núi Độc Nha phía tây bắc, Hàn Hạo đang ngồi tĩnh tọa. Trong thời gian hai năm, hắn dẫn đầu một đám Liệp thần giả hoạt động khắp Vùng Đất Hỗn Loạn, thôn phệ mấy Thượng vị thần tu luyện Tử Vong lực lượng, cuối cùng đề cao thực lực của mình đến...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba