Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Đạo mộ bút ký – Quyển 7 » Phần 7

Đạo mộ bút ký - Quyển 7

Phần 7

Tiểu nhị nói xong liền đưa tay ra hiệu, khom lưng, tư thế vô cùng cung kính vẻ mặt lại rất chỉnh chu, nhìn không thấy một chút xu nịnh nào. Vì tư thế đó mà chúng tôi cũng không có thời gian để bàn bạc, phải lập tức đứng dậy đi theo.

Tôi và Bàn Tử liếc nhau một cái, thầm nghĩ thế quái nào, vừa rồi chỉ chăm chăm nhìn vào cửa chính, đâu có thấy Hoắc lão bà bước vào, xem ra lão bà đã sớm ở trên tầng hai kia rồi. Không biết chừng từ lúc chúng tôi tới, nhất cử nhất động đều đã bị thấy hết rồi.

Tôi không biết từng nghe qua ở đâu, nhưng đây là một mánh của giới giang hồ, mục đích nhằm giảm nhuệ khí của bọn tôi, trong lòng không khỏi cảm thấy khó chịu, tuy rằng tôi chỉ là một thiếu gia đời thứ hai nhưng trong gia tộc tôi là cháu đích tôn, trong quán của chú Ba tôi là Tiểu Tam Gia, cho tới bây giờ người khác đối với tôi đều hết mực cung kính, không ai dám có thái độ như vậy với tôi. Nghĩ tới đó mà bất giác thẳng lưng, trong lòng không phục.

Bàn Tử tất nhiên là cũng khó chịu, mặt giật giật, nháy mắt với Muộn Du Bình: “Tiểu Ca, sửa lại đội hình nào, hai chúng ta phụ đồng chí Thiên Chân lên mặt một chút.” Ba người liền đứng lên ngẩng cao đầu bước theo tiểu nhị qua cầu thang đi lên trầng trên.

So với tầng một thì tầng hai có một vài đồ trang trí theo phong cách phương Tây, đây cũng là đặc sắc của Bắc Kinh xưa, đông tây kết hợp, bên trên đầy những phòng riêng, một bên hướng tới trung tâm sân khấu, bên còn lại là bàn ăn và xem diễn xướng, đúng kiểu phường phố, dân tất cả đều đang chơi mạt chược.

Chúng tôi đi theo hành lang vòng xuyến được nửa đường, tới một cửa lớn, trên cửa chạm khắc hoa văn, so với cửa khách sạn này còn hớn hơn nữa, đứng bên cạnh có một thanh niên mặc thường phục, dánh điệu chỉ tề như một binh lính, trên cửa khắc biểu tượng cây du, đó gọi là “Thải Hà đường”.

‘Lăng hành thì nhuyễn xuyến.

Trạo thủy hoặc triêm trang.

Bất từ hồng tụ thấp.

Duy liên lục diệp hương.

Thử ốc danh thủ tư lưu hiếu xước’

– Trích từ xa gặp mỹ nhân Thải Hà.

(Khi thì cành ấu quấn vòng tay.

Mái trèo khua nước thấm vào điểm trang.

Không lời cáo biệt trong tay áo.

Chỉ thương còn thơm mùi lá xanh.

Nhà đây tên gọi lưu hiếu xước.

Chả biết dịch thế này đã sát nghĩa chưa nữa: D)

Tiểu nhị nói như đọc khẩu quyết, nói xong cũng không dừng lại, tiếp: “Ba vị, chính nơi này, mời vào.” Sau lập tức rời đi.

Tôi thầm nói người tiểu nhị này suy nghĩ thực tinh tế, vừa rồi lúc mới chúng tôi đi thì cung kính lễ độ khó mà cự tuyệt được, cũng vì thế mà chúng tôi phải lập tức đứng dậy tới điểm hẹn, tới trễ một chút thì khác nào mời không được bọn tôi, hắn sẽ khó mà ăn nói. Vừa đưa tới nơi liền lập tức rời đi, vì không biết kế tiếp sẽ xảy ra chuyện gì, đi càng nhanh càng tốt, cái gì cũng không nghe không thấy, làm vậy cũng tránh được rất nhiều chuyện rắc rối.

Đây là chốn đầy những người có thân phận đặc biệt phức tạp, hắn đã hình thành thói quen, xem ra những thành phần tụ họp lại đây cũng không phải bình thường.

Trong lúc suy tư hai người giữ cửa đã kéo cửa ra, bên trong là ba tầng rèm châu, chúng tôi vén lên rồi tiến vào trong, ngay lập tức ngửi thấy mùi hương trầm Tây Tạng. Đó là đồ dùng trong Phật giáo, có tác dụng dưỡng sinh. Xem chừng bà chủ này cũng là người rất biết thưởng thức.

Bên trong là một không gian rất lớn, trần nhà cao, bên trên treo đèn chùm đèn thủy tinh, quạn trần cùng loại, bốn phía cột hành lang đều trạm trổ hoa sen màu xanh đồng. Bên dưới có một cái bàn tròn lớn, có bảy tám người đang ngồi dùng cơm, có thể thấy được sân khấu từ chỗ người ta dựng bức bình phong để che đi.

Chúng tôi vừa tới, bảy tám người đang ăn cơm cùng dừng cả lại để nhìn chúng tôi, tôi thấy có hai phụ nữ đứng tuổi, ba đứa trẻ con, và vài người đàn ông nữa. Tôi chú ý vào hai người phụ nữ đứng tuổi kia, nhưng liếc mắt cũng biết không ai trong hai người đó là Hoắc lão bà, vì tuy nói là đứng tuổi nhưng hai người vẫn còn quá trẻ.

Tôi, Bàn Tử cùng Muộn Du Bình nhìn một lúc, cũng không biết nên mở lời thế nào, chẳng lẽ lại bỏ đi, vẫn cố ý đợi thêm một chút, như vậy cũng quá kênh kiệu rồi. Hay là cũng đi làm đẹp, căng da.

Nghĩ đối phương là một bà lão, tôi đành nhịn xuống nhìn bọn họ lên tiếng: “Xin hỏi, Hoắc bà bà có ở đây không?”

Nói xong chợt nghe thấy sau tấm bình phong có tiếng người nói: “Bên này”

Cảm giác tiếng nói rất nhỏ nhẹ, tôi ngẩn người, lại nhìn Bàn Tử một cái, Bàn Tử ngăn tôi lại, nhẹ giọng nói: “Nói nhỏ cái này, trước mặt bà lão đừng liếc mắt nhìn tôi, tôi giờ là bảo kê cho cậu.”

Tôi nghĩ cũng phải, thấy Bàn Tử chuẩn bị vai diễn, trong lòng cũng niệm mấy câu: “Ta là xã hội đen, ta là xã hội đen, lão tử bước tới đâu gió bảo đi tới đó.” Đây là cách để thay đổi tâm lý, thật đúng là có tác dụng, bàn chân nóng ran lên, tôi thực sự cảm giác được nỗi lo lan tỏa từ đầu tới chân, liền ngẩng đầu, bước tới sau bức bình phong kia.

Nói thật là tôi vẫn có chút căng thẳng, nhưng khác với cái cảm giác căng thẳng trong cổ mộ, rất khó nói là “căng thẳng” hay là “không rõ”, vì rốt cuộc thì tôi không phải loại người hay làm cái trò này, cơ bản là tôi cũng chẳng biến mình phải cư xử thế nào, chỉ có thể lấy hết cái “kiêu ngạo” trong lòng mình ra để ứng phó với tình thế.

Sau vài bước, tôi liền thấy được dung mạo người kia. Không gian đằng sau kỳ thật cũng không lớn, tôi thấy có một bàn khắc gỗ, bên trên có bày khay trà, có ba người đang ngồi, tôi lập tức nhìn ra một lão bà tóc bạc đang ngồi thưởng trà. Mặc đồ tím, sắc mặt trắng như tuyết.

Kiểu trắng này không phải là do bệnh tật, nếu như là một cô gái trẻ thì đó hẳn phải vô cùng kiều diễm, tôi phải dùng từ tuyết để diễn đạt nhưng với một lão bà trên mặt không một có một nét già nua nào mà hoàn toàn chỉ có một màu trắng, nếp nhăn cũng trắng, tóc cũng trắng, cảm giác lạnh cả người, kiểu như lão thái bà này là ngọc thạc tạc ra vậy.

Chỉ có con ngươi kia là có màu đen, đập vào mắt vô cùng đột ngột, bà ta liếc về phía chúng tôi một cái, ánh mắt tôi bất giác cũng nhìn vào trong mắt bà ta. Khoảng khắc đó, như là tôi đang thấy được một Cấm Bà vậy.

Hai người bên cạnh là một cô gái trẻ và một phụ nữ trung niên, cũng không nhìn chúng tôi lấy một cái mà chỉ nhẹ giọng nói chuyện với nhau, thấy không rõ hình dáng lắm. Hai người kia cũng vô cùng trắng, nhưng là trắng tự nhiên, đặc biệt là cô bé kia, má đầy, sắc mặt và ngũ quan đều rất hài hòa thuần khiết, khí chất như ngọc, nhưng cảm giác có gì đó rất quyến rũ, rất dễ chịu.

Tôi nhất thời không kịp phản ứng trước tình thế đó, Bàn Tử phía sau lại chọc tôi một cái giật mình, lập tức cười nói: “Hoắc bà bà, cháu là Ngô Tà. Bà vẫn khỏe chứ, có là phiền bà nghỉ ngơi không ạ?” Nói xong đưa tay lên chờ bắt tay với bà ta.

Đây là thói quen nói chuyện làm ăn, vừa đưa tay ra liền ý thức không đúng, nhìn rất giống con buôn, lập tức rụt tay về thuật thế cho lên vuốt vuốt tóc.

Động tác vô cùng ngốc, lòng thầm mắng, lại cố làm ra vẻ trấn tĩnh, lão thái bà kia đánh giá tôi một lượt, nhấp ngụm trà rồi lạnh lùng nói: “Quả nhiên có chút giống với ngô lão cẩu, người khác nói ta còn không tin, hóa ra là con cẩu đần đó vẫn còn có người nối dõi.”

Tôi cười gượng, thầm nhủ những lời vừa rồi chẳng phải đầy mỉa mai sao, có lẽ nào ông nội tôi từng có xích mích? Lời này không sao đáp lại được, đành phải cười gượng cho qua.

Lão bà lại nhìn tôi tiếp, thấy tôi chỉ cười không đáp thì thở dài nói: “Cười nhìn càng giống, xem ra cũng không phải là thứ tốt đẹp gì.”

Nói rồi nhấp một ngụm trà, hỏi: “Bản vẽ kia rốt cuộc là ngươi có bán hay không, nghĩ kỹ chưa? Chuyện đơn giản như vậy thì cần gì phải gặp ta? Chẳng lẽ, bà nội ngươi muốn ngươi tới gặp ta, để xem người bạn già này đã thành cái dạng gì rồi phỏng?”

Trồi ôi, tôi nói quả thực là đầy mỉa mai mà, ông nội đâu có cầu nhìn thấy bà kia chứ, đây hẳn là lúc còn trẻ đã xảy ra chuyện gì rồi.

Cùng lúc đó tôi cảm giác rất không bình thường, dường như không có nhã ý mời trà, chẳng lẽ muốn tôi nói xong lập tức rời đi luôn? Thế khác nào không xem tôi là khách. Hơn nữa hỏi như vậy tôi biết trả lời đằng mù nào, giờ đã qua cái thời tình địch rồi, mà đã ghen những nửa thế kỷ, tôi nào đâu có biết giữa bà ta và ông bà nội tôi đã phát sinh sự việc gì. Có điều bà Hoắc tiên cô này thực cũng thù dai, chuyện như vậy mà tới giờ vẫn để bụng.

Gãi đầu một lúc, cố gắng suy nghĩ mãi sau mới nói: “Xin bà đừng hiểu lầm, cháu chỉ tới vì chuyện mua bán thôi, bà nội cháu không như bà nói đâu, cháu cũng đã lâu không qua thăm bà, từ sau khi ông nội cháu qua đời bà nội chỉ ở quê không ra khỏi nhà lấy nửa bước chân.”

“Đó là do bà ấy không có mắt nhìn người, đi lấy một lão già đoản mệnh làm cái gì chứ.” Lão bà bà hừ lạnh một tiếng, “ngươi nói là muốn bàn chuyện buôn bán, vậy ngươi chuẩn bị giao hàng chứ? Hay vẫn muốn ngã giá tiếp?”

Tôi suy nghĩ một lát, nói thế nào đây, đi thẳng luôn vào vấn đề hay là cứ rào đón trước đã, nghĩ tới nếu lão bà bà này thực muốn làm khó tôi, nói nhiều sợ đêm dài lắm mộng, lỡ nói tới mức chối tai thì quay lại e không kịp, thôi thì cứ thẳng vấn đề chính mà bàn, nói dai chính bằng nói dại.

Nghĩ thế tôi lập tức nói: “Kỳ thật vật kia với cháu không quá quan trọng, chỉ là cháu muốn biết, vì sao bà lại muốn mua nó với giá cao thế, chả là cháu đang điều tra một chuyện, khả năng có liên quan tới vật này, nếu bà nói cho cháu biết, vật đó cháu xin biếu không -”

Tôi chưa nói xong, Bàn Tử ở sau lại cấu một cái, miệng mấp máy thì thầm: “Có tiền mà không lấy chính là tam đầu heo.”

Tôi ngây ra một chút, nghĩ cũng đúng, đó cũng không phải một con số nhỏ, mấy lần đổ đấu vừa rồi tôi không được may mắn lắm, chuyện này xem như của trời cho, có nó thì nhiều chuyện cũng dễ dàng giải quyết, ít nhất thì cũng đủ tiền điện nước của cửa hàng tôi, liền lập tức sửa lời: “- Biếu tận tay cho bà.”

Lão bà bà kia nhìn Bàn Tử, không biết có nghe thấy không nhưng trước sau cũng chẳng nói gì, chỉ đáp: “Chuyện về bản vẽ nhà Phong Cách Lôi ư, ngươi muốn biết cái gì?”

Tôi gật đầu: “Chỉ có một chuyện rất đơn giản thôi.”

Lão bà bà tựa lưng lên ghế, nghĩ ngợi: “Được, ta có thể nói cho ngươi, nhưng không phải là ngươi hỏi, ngươi hãy về bảo bà nội ngươi tới hỏi ta.”

Tôi sững người, thế quái nào, chuyện gì đây chứ, lập tức nói: “Bà bà, cháu không đùa đâu, việc này đâu cần quấy rầy đến bà nội cháu chứ.”

“Ai nói đùa chứ? Ngươi muốn hỏi, Hoắc tiên cô ta làm ăn chưa bao giờ nói đùa với ai, ta và bà nội ngươi là bạn từ thuở thiếu thời, mấy chục năm rồi không tới thăm ta được buổi nào, cứ ở cái đất Hàng Châu khỉ ho cò gáy đó, ta mời bà ấy tới gặp ta, sao lại nói là đùa được?” Bà ta nghiêm mặt nói: “Việc này cứ thế đi, ngươi giờ về nói với bà nội ngươi, nếu bà ta không chịu tới gặp ta, ta thấy việc của ngươi cũng chẳng phải là chuyện gì đứng đắn, ngươi nên sớm ngừng nó lại. Nói trước là nếu bà nội ngươi không tới thì ngươi cũng đừng qua tìm ta, vật kia của ngươi tuy ta thích nhưng lão bà này cũng không thiếu gì những món đồ như thế.”

Tôi nghe cũng không biết phải làm sao nữa, trong lòng có chút bực bội, nhưng không thể nổi đóa lên được, chỉ có thể oán ông nội đúng là không dứt tình, khiến tôi rước phải cái của nợ thế này. Từ sâu trong suy nghĩ mình tôi cũng đã thấy rõ là lão bà này không phải dạng dễ chơi, từ đầu bà ta đã muốn làm khó tôi, thậm chí đồng ý gặp tôi có thể là cũng vì như vậy.

Tính tình của lão bà bà này như vậy hẳn là do cậy mình nhiều tuổi, lấy cái thanh danh trưởng bối mà đàn áp tôi, trước kia nhất định là một người đanh đá, chẳng đúng kiểu ông nội tôi thích rồi còn gì.

Tôi nghĩ một lát, thấy hoàn toàn bế tắc, trước mặt là một lão bà bà đang dở trò làm khó, làm cách nào đây, căng thẳng tới mức trán tôi đầy mồ hôi, mắt bất giác liếc qua Bàn Tử, Bàn Tử cũng nháy mắt cho tôi, như muốn quyết ăn thua với bà ấy, nhẹ giọng nói: “Bà ta chơi đều mình, thì mình cũng chơi đều lại bà ta, trước cứ ngồi xuống rồi nói.”

Tôi nghe cũng đồng ý, lòng đã quyết thì mặt mũi này cũng chẳng cần nữa, bước tới ghế trước mặt lão bà bà rồi ngồi xuống.

Lão bà nhíu lông mày lại, tuy trong lòng tôi rất căng thẳng nhưng miệng vẫn không chịu thua, nói: “Bà bà, việc này đối với cháu rất quan trọng, bà đừng đùa cháu nữa, nếu bà có nhã ý muốn đùa, vậy cháu cũng không còn cách nào khác, ba người bọn cháu sẽ quỳ gối trước khách sạn này cho bà xem.”

Nói xong liền ngẩng đầu lên nhìn phản ứng của bà ta, vừa nhìn đã thấy không ổn, sắc mặt của bà ta có phần khó coi, cơ bản là không để ý tới từ chối những lời tôi vừa nói, lại ngay tức khắc hỏi: “Ai cho ngươi ngồi xuống? Đứng lên!”

Tôi kinh ngạc, trong tích tắc liền cứng họng, không ngờ là bà ta trở mặt nhanh như vậy. Nhưng nếu đã hạ quyết tâm, tôi cũng không phải người dễ buông xuôi, lập tức lắc đầu: “Bà không đồng ý cháu sẽ không đứng!”

“A Tuyết, gọi Tiểu Trương Tiểu Lê tới đây, đem mấy tên lưu manh này kéo ra ngoài cho ta”. Lão bà bà thoáng chốc liền nổi trận lôi đình.

Tôi thấy bà ta đùng đùng nổi giận thì lấy làm lạ, nhưng vừa dứt lời, người phụ nữ và cô gái kia đều nhìn về phía bọn tôi, cô gái nhìn nhìn lão bà bà một chút sau đó đứng dậy, rõ ràng là đang chuẩn bị đi gọi người lại. Bàn Tử lập tức nhớ tới chức trách của mình, tiến tới phía trước nói: “Dù thế nào thì thiếu gia nhà chúng tôi chỉ muốn ngồi xuống để tiện nói chuyện với các vị, cái ghế đó có gì kỳ quái sao, ngồi đó thì bốc ra cái mùi gì? Lão bà bà, chúng ta đang ở thế kỷ 21, pháp luật không trừng phạt người không biết xấu hổ, nếu bà muốn tìm người đuổi chúng tôi đi, diễn xuất như vậy vẫn còn kém lắm, thiếu gia nhà tôi vẫn còn biết kính lão, tôi chính xác là quân lưu manh, nếu để tôi phải nổi điên lên, đập tan nơi này, e là đối với danh dự của bà cũng không ổn đâu. Nếu chẳng may còn làm bà bị thương, vậy lại càng không xong, bà còn gì muốn nói nữa không?”

Cô gái kia liền cười lạnh một tiếng, nói: “Các người thì biết cái gì, đây đâu phải là chỗ muốn ngồi là ngồi được, ngồi rồi có hậu quả gì, các người -”

Lão bà bà đột nhiên giơ tay chặn lời cô ta, tôi nhìn sắc mặt bà ta dẫn giãn ra, thay vào đó là một biểu cảm rất khó hình dung, sau mới lạnh lùng lên tiếng: “Để cho bọn họ ngồi, nếu đã muốn ngồi thì cứ việc ngồi.”

Tôi nhìn vẻ mặt bà ta, trong lòng bỗng có linh cảm rất xấu, thầm nghĩ chẳng lẽ ghế này có cài súng tự động, chỉ lát nữa thôi sẽ bắn tung người tôi? Ngẫm lại thì không thể nào, lời chưa nói đã biết hẳn là sai rồi, tôi tới đây là có việc đàng hoàng, nếu đã nhịn được thì phải cố gắng nhịn tiếp. Nghĩ làm sao cho không khí bớt căng thằng bây giờ, lại nói: “Bà bà, cháu nói được cũng làm được, xin bà đừng đùa cháu nữa, bà và ông nội cháu có ân oán gì, cháu thực không biết, nếu là ông nội cháu đã từng làm chuyện tổn hại tới bà, cho cháu xin lỗi, không thì bà cứ tát cháu vài cái cũng được?”

Lão bà bà coi như không thấy tôi, chỉ nhìn nhìn đồng hồ, sau mới quay sang tôi nói: “Được, là ta sợ ngươi rồi, Ngô thiếu gia, nhưng ngươi đừng hỏi gì nữa, hiện giờ có hỏi gì ta cũng sẽ không nói, nếu ngươi có thể ngồi đây tới 4 giờ rưỡi thì ta sẽ không làm khó ngươi nữa.”

“Ngồi ở đây?”

“Đúng, là ngồi trên cái ghế đó, ta khẳng định ngươi sẽ không thấy chán” lão bà bà nói, mắt liếc xuống dưới tầng, bỗng tôi nghe thấy một tiếng chuông từ bên dưới truyền lên.

Tôi chợt có một linh cảm xấu, lão bà bà kia cũng không thèm nhìn tôi mà chỉ hướng xuống sân khấu, tiếp đó toàn bộ rèm hai bên được kéo lên, bốn phía tối sầm, đèn lớn ở trung tâm lập tức được bật sáng, quang cảnh trở lên tráng lệ, những đồ cổ kia, thảm trải sàn và màn che dưới ánh áng bỗng trở lên vô cùng mờ ảo rực rỡ.

Sau đó người bên dưới bắt đầu xao động, cô gái bên cạnh bỗng reo lên một tiếng mừng rỡ, quay sang hỏi lão bà bà: “Bắt đầu rồi sao bà?”

Lão bà bà gật đầu một cái: “Bắt đầu rồi đây, cháu gái, hôm nay chúng ta sẽ có trò hay để xem rồi.”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Đạo mộ bút ký – Quyển 1
Đạo mộ bút ký – Quyển 2
Đạo mộ bút ký – Quyển 3
Đạo mộ bút ký – Quyển 4
Đạo mộ bút ký – Quyển 5
Đạo mộ bút ký – Quyển 6
Đạo mộ bút ký – Quyển 7
Đạo mộ bút ký – Quyển 8
Thông tin truyện
Tên truyện Đạo mộ bút ký - Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 02/02/2015 01:19 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lục Thiếu Du – Quyển 13
Nhưng vào lúc này Lục Thiếu Du cảm giác được có ánh mắt nhìn qua, ánh mắt mang theo lãnh ý, nhất thời nhíu mày nhìn lại. Gia Cát Tử Vân! Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, lại là Gia Cát Tử Vân, người này luôn có địch ý với hắn, Lục Thiếu Du khẳng định nếu có cơ hội chỉ sợ người này...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lăng Tiếu – Quyển 21
Chính là đối với Lăng Tiếu mà nói, hắn trực tiếp bay tới trên không phủ Thành Chủ này nên đều không có người nào có thể phát hiện được. Lăng Tiếu dùng thần niệm quét một lần ở chỗ này, phát hiện ẩn náu khí tức Thần Vương lại cũng không ít. Nhưng mà có thể uy hiếp đến hắn thì...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Quan Trường – Quyển 18
Sự đối đầu giữa Nha Nội vàTiếu Giai ở Bắc Kinh, nói thật ra đích thật là một trận chiến kinh tế kéo dài triền miên, thời gian lâu, đến nỗi khiến Nha Nội nảy sinh ảo giác, cho rằng bên phía Tiếu Giai chẳng qua là ngựa chết mà xem như ngựa sống để trị, muốn ba mươi sáu kế... kéo dài là...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba