“Xem ra, có thể đây chính là hình dáng ban đầu của Trương gia cổ lâu. Trương gia mộ táng đầu tiên, có thể không phải ở dạng như cổ lâu, mà chỉ là một cái cổ mộ bình thường. Sau này mới tu kiến thành dạng cổ lâu bằng gỗ ở bên trên, nơi này được đời sau giữ lại, làm thành một lăng mộ dưới cổ lâu. Toàn bộ lão tiền bối của Trương gia chắc cũng sẽ ở dưới chỗ này đây!”
“Mẹ nó, vậy chúng ta đi vào trong đó, chẳng phải cũng giống như đổ đấu sao?”
“Thế nào, anh sợ sao?”Tôi hỏi.
“Không phải vậy, là tôi đang hưng phấn thôi.”Bàn Tử nói, “Cậu nghĩ thử xem mấy anh em mình, chính xác là bao lâu rồi không có đi đổ đấu? Nếu chúng ta thật sự là tới để đổ một cái đấu, đó cũng là trở về chốn cũ thôi, tuy rằng không phải mang tính thực tế, nhưng mà ở trong tình cảnh này, chúng ta cũng có thể được đã nghiền rồi!”
Lòng tôi nói Bàn Tử này thật sự là cái gì cũng nói được, liền nói với anh ta: “Được vậy đi thôi,”Mô kim hiệu úy “mời ngài đi trước, nhanh nhanh tìm ra đường đi để chúng ta ra ngoài trước đã. Lần sau tôi sẽ tìm vài cái đấu thực sự để ngài đi đỗ cho đã ghiền nha.”
“Đừng, tuy rằng ngoài miệng tôi nói thế thôi, thế nhưng sau khi trải qua mấy chuyện lúc này, tôi thật sự là có chút sợ hãi. Tôi quyết định trở về thì sẽ đổi nghề đi bán củ cải trắng.”
Cổ lâu ngoài kia, thật sự cũng không phải là một cái mộ huyệt đúng nghĩa, thế nhưng giờ tiến vào nơi này cảm giác lại không giống như vậy. Đây là huyệt mộ của tổ tiên Trương gia, dù nói như thế nào thì đối với chúng tôi mộ huyệt của lão tiền bối cũng lợi hại hơn rất nhiều, quấy rầy là đại bất kính. Nên chúng tôi ở trước cửa mộ dập đầu vài cái.
Sau đó tôi đưa cho Bàn Tử mấy điếu thuốc, tất cả vẫn là phải dựa theo nguyên tắc mà làm. Theo như nguyên tắc trước đây của Bắc phái, đi vào trong cổ mộ đều phải đốt nhang tế bái, nói rõ ràng mình là một kẻ nghèo hèn, mẹ già mắc bệnh nặng, vợ thì bị cướp mất, đành phải dựa vào chút tiền tài bất chính này mới có thể sống được, để cầu xin chủ mộ tha thứ.
Bàn Tử tất nhiên nói năng lại càng thêm hùng hồn đầy lý lẽ, nói cái gì mà người đời sau của Trương gia các người không đáng tin cậy, GPS thì không có điện, lạc đường cũng không tìm được đường ra đợi đến những… này có nói cũng không hết được. Đồng hồ đeo tay của tôi đã đánh mất, không có cách nào để biết lúc này là mấy giờ. Chỉ biết chúng tôi ở lại bên trong cũng khá lâu, nếu cứ tiếp tục không đi ra ngoài, cơ quan bên trên có thể sẽ lại bị khởi động lẫn nữa, liền thúc giục anh ta làm xong việc nhanh lên.
Bàn Tử nói: “Niệm xong chúng ta liền đem’Hương’hút đi, chỗ này Tiểu Ca đã đi tới một lần, như vậy lão tổ tông cũng sẽ không để bụng đâu.”(Hahahah thụ lộc luôn cho máu: D)
Tôi nói: “Có chú ý để bụng hay không, chút nữa thì anh sẽ biết ngay thôi. Tôi thì có thể hút thuốc, còn anh tuyết đối không được đụng vào nữa.” Sau khi Bàn Tử đi xuống, ho khan rõ ràng ít hơn, tôi cũng thả lỏng được một chút. Bàn Tử nói không sai, có thể anh ấy ho ra máu rồi thì sẽ không sao nữa.
Bàn Tử nói: “Yên tâm, tương lai chúng ta lúc này còn chưa biết thế nào, tôi sẽ không lấy tính mạng của mình ra để đùa giỡn đâu. Lúc cậu hút thuốc thì hít vào một hơi lớn một chút, tôi tựa vào hít vài hơi ở ngoài là được rồi.”
Tôi nói: “Đừng có nói bậy, để cho lão tử nhìn ra thủ đoạn của anh rồi nha.”
Bàn Tử làm xong, lập tức đi đẩy cửa đá kia, đẩy vài cái, liền phát hiện phía sau cửa đá còn vật gì đó chống vào, tôi từ khe của nhìn vào, lại thấy một khối tự lai thạch.
“Anh muốn mở cửa đá này ra xem thế nào?”Tôi hỏi.
Bàn Tử gật đầu, rồi lấy một vậy gì đó từ trong balô ra đem tới. Đó là một cái móc kì lạ, không biết anh ta kiếm ở đâu ra nữa, phỏng chừng là lấy ở trong đồ của đội ngũ Hoắc lão bà. Anh ta đem móc cắm vào mặt sau cửa mộ, trước là đi mở tự lai thạch. Tự lai thạch là một thứ rất nổi danh – sau khi rời khỏi cổ mộ, có thể làm cho tảng đá tự động đóng lại.
Lúc ấy có rất nhiều thành viên mới vào đội khảo cổ do là lần đầu tiên đi vào cổ mộ nên cũng không hiểu được nguyên lý cơ bản của thứ này, nên toàn sử dụng vũ lực ép buộc cửa mộ mở ra. Bọn họ mở ra một lần nữa thì phát hiện bên trong đó có gì đó kì lạ, nhưng mà thường thường vào lúc đó cũng đã muộn, cửa mộ đều bị phá hỏng không thể sửa chữa lại được nữa.
Lúc đội ngũ Tiểu Ca đi xuống là đi ngược lại, không thành vấn đề, chỉ có điều cửa đá lúc này đã tự động đóng lại, tự lai thạch một khi đã đóng lại, muốn mở ra hoàn toàn không hề đơn giản như trước được. Bàn Tử sử dụng công cụ này hình như không được thuần thục cho lắm, xoay sở cả nửa ngày trời cũng không mở ra được.
Tôi nói: “Bằng hữu à, nghiệp vụ này không phải anh rất nhuần nhuyễn sao!”
Bàn Tử liền mắng: “Con mẹ nó, mấy năm gần đây theo các cậu lăn lộn, chưa từng đi vào cái đấu nào từ ngay chính diện cả. Đi theo bên người còn lại là cao thủ của cao thủ, tôi hoàn toàn không có cơ hội biểu diễn. Cậu phải biết rằng, trước khi tôi và các cậu lăn lộn với nhau, chỗ nào… mẹ nó tôi mà đụng phải cái hoàng lăng nào như vậy, có mấy cái hố đất để chạy là đã quá tốt rồi.”
“Nói như vậy thì anh còn phải cảm ơn chúng tôi cho anh thêm nhiều kiến thức hơn sao?”
“Chó má, mở rộng thêm nhiều kiến thức mà lại không có tiền. Tôi không phải khách du lịch, không có việc gì làm lại đi vào trong cổ mộ dạo chơi đâu. Lão tử cũng không cần phải gánh vát thêm công trạng của các người.”Nói xong, liền nhìn thấy cửa mộ được mở rộng ra một chút.
Tôi dựa vào đầu cửa đá, rốt cục cửa cũng đã mở. Một thạch đạo thật lớn hiện ra trước mặt chúng tôi, bên trong tối đen một mảnh. Chúng tôi bật đèn pin, thi nhau soi vào bên trong quan sát xung quanh. Tôi phát hiện cái mộ đạo này thực sự làm cho tôi không thoải mái chút nào… nó và những cái mộ đạo tôi từng gặp qua trước đây hoàn toàn không giống nhau, đều không có đồ trang trí nào, nhưng thật ra nó lại rất giống với cái thạch đạo tôi từng thấy được trong núi. Bàn Tử lúc này trên mặt hiện ra cảm xúc hạnh phúc lẫn hưng phấn đan xen vào nhau, anh ta hiển nhiên không có để ý đến suy nghĩ của tôi.
Anh ấy cao hứng nói với tôi: “Mộ đạo này, mẹ nó, so với lão tử nhìn vào đường trước cửa nhà mình còn thân thiết hơn.”
“Trương gia nhìn qua có phần tỉ mỉ quá rồi! Nếu nói Trương gia cổ lâu bên trên là tác phẩm kiên cố nhất của Phong Cách Lôi, như vậy thì có thể bên trong tất cả đều là dùng đá tảng đập vỡ ra mà làm thành, cái công trình này so với Trương gia cổ lâu bên trên độ khó tất nhiên là hơn nhiều.”Tôi nói, “Hơn nữa, cổ lâu có những tảng đá này ở bên dưới làm nền, tính kháng chấn (chống động đất) của cổ lâu cũng sẽ tăng lên rất nhiều lần.”
Bên trong mộ đạo cũng không có cái gì, dường như cũng sẽ không có cơ quan nào. Bàn Tử nói anh ấy cũng không quản được nhiều như vậy. Nếu Tiểu ca là từ chỗ này đi tới thì rất có thể những cơ quan liên quan cũng đã bị anh ta phá đi hết rồi. Hơn nữa sắp xếp trong Trương gia cổ lâu lại đặc biệt kỳ quái, nó gần như không hề có quá nhiều cơ quan, tất cả chỉ là dùng cái loại độc khí này làm cơ quan phòng ngự. Chỉ có điều là tôi thấy phương pháp này đúng là cách bảo vệ hữu hiệu nhất, nghĩ đến cũng thì cũng không có cơ quan nào hiệu quả hơn so với làm cho một nơi tràn ngập độc khí cả.
Chúng tôi vặn sáng đèn pin, một bên vừa nhìn quanh, một bên vừa tiến sâu vào trong mộ đạo. Không khí cũng không có vấn đề gì, chúng tôi hít thở thoải mái, cái loại giác đau cháy trong lồng ngực kia cơ bản đã biến mất. Trên vách đá ở đây hoàn toàn không có bóng dáng của mật lạc đà. Tôi sờ soạng một chút, phát hiện đều là nham thạch núi lửa. Hiển nhiên, nơi này được xây lên nhằm đề phòng mật lạc đà. Hai bên thạch đạo đều có rãnh thoát nước, so với mộ đạo trong cổ mộ ở Tây Sa lại vô cùng giống nhau, chúng được nối liền với hệ thống thoát nước dưới cổ lâu.
Nhưng nơi này hình như đã nhiều năm không có dòng nước chảy qua. Chẳng lẽ mấy năm gần đây lượng mưa ở Ba Nãi giảm đi, mực nước mưa lúc này không được dồi dào bằng thời cổ đại sao? Hoặc nguyên nhân cũng có thể là do một cái công trình to lớn nào đó, khiến cho mực nước ngầm đi qua nơi này bị thay đổi nên mới bị ít đi? Bất kể nguyên nhân là như thế nào, việc này đối với vấn đề bảo vệ Trương gia cổ lâu lại là một chuyện khá tốt.
Chúng tôi đi khoảng mười sáu mười bảy mét, mộ đạo bắt đầu thay đổi. Hai bên xuất hiện rất nhiều hang động, trong hang để vô số quan tài tương đối nhỏ. Kiểu bài trí này và kiểu bài trí mà chúng tôi thấy ở trên lầu không khác biệt lắm. Chỉ có điều những… quan tài này đều là dùng đá tảng làm ra, nhìn qua thì cũng không quá xa hoa. Có thể thấy, lúc đầu người Trương gia, cũng có vẻ thuận theo tập tục mộ táng vào thời đó, đa số là dùng quan quách bằng đá.
Trên vách động nơi này cũng có rất nhiều văn tự. Bàn Tử đi lên muốn nhìn thử, liền bị tôi kéo lại. Trước đó là vì không tìm được Tiểu Ca, nên bất kì manh mối gì cũng không thể bỏ qua được, nhưng hiện tại đã tìm được Tiểu Ca rồi. Lúc này, trong đầu tôi chỉ có một câu: Tôi muốn nói bye – bye với Trương gia cổ lâu.
Bàn Tử vẫn không chịu buông tha cho, nói: “Tôi chỉ thuận tiện nhìn xem thôi mà, nguồn gốc của người Trương gia lúc ban đầu khẳng định là ở ngay bên trong những văn tự này, hơn nữa, những… đồ vật trong mấy quan tài này niên đại nhất định rất cổ xưa, khá là đáng giá! Chúng ta tùy tiện mở một cái ra, lấy một thứ đi cũng coi như là không tới không đi!”
“Không phải anh nói anh đã bắt đầu cảm thấy sợ rồi sao? Làm sao mà bây giờ đột nhiên suy nghĩ lại vậy.”
“Tức cảnh sinh tình thôi.”Bàn Tử nói, liền dừng lại nghĩ nghĩ một chút rồi lắc đầu, “Quên đi, có cậu ở đây khai quan chắc chắn cũng không phải chuyện tốt đẹp gì, nghe lời cậu, tiếp tục đi.”
Tôi nói nói: “Đừng nói nhảm nữa! Chờ tới khi nào đi ngoài rồi, anh có đòi tiền thì tôi đem cả sản nghiệp của Tam Thúc đưa hết cho anh cũng được!”
Bàn Tử nói: “Thôi đi, cái loại văn hóa xã hội đen này có đưa cho lão tử tiêu xài thoải mái tôi cũng không dám nhận! Bàn gia tôi vẫn thích nhất là một mình buôn lậu vài năm cuộc sống sẽ thoải mái hơn nhiều.”
Chúng tôi lại tiếp tục đi về phía trước khoảng ba mươi thước, thông đạo phía trước bỗng nhiên xuất hiện một loạt cỗ quan tài thật lớn ở giữa. Mỗi cỗ quan tài đều to như hai cánh cửa của tủ lạnh đang mở vậy, được sắp xếp thành hình chữ Nhất (一) để sát mép của thạch đạo. Chúng tôi đi lên lẩm nhẩm đếm thử, có tất cả sáu mươi cỗ quan tài như vậy.
Bàn Tử nói: “Tổ tiên người Trương gia trong đó có vài vị hình thể tuyệt đối không được bình thường mấy nha, xem này hình thể đều… mẹ nó, còn hơn cả vận động viên đô vật Nhật Bản nữa. Tiểu Ca có vóc người tốt như vậy, xem ra đó là cách rèn luyện mới xuất hiện sau này thôi.”
Tôi nói: “Những quan tài đó đều là quan tài hợp táng, bên trong có đến hai cổ thi thể đó, vậy thì… xem ra những đôi vợ chồng khá ân ái và mẫu mực đều được hợp táng ở trong này.”
Bàn Tử sau khi xem rất xúc động nói sau này anh ấy và Vân Thái nhất định cũng phải hợp táng như vậy, khẳng định là còn phải lớn hơn cái quan tài này một chút nữa mới được, muốn làm một cái đấu lớn gấp năm mà còn phải có một cỗ quan tài lớn như vậy. Tôi liền nói với anh ta, sau khi anh ấy chết, với tuổi của Vân Thái vẫn có thể tái giá thêm năm sáu lần nữa, bọn họ mà hợp táng chắc phải là dùng một cái giường chung thật lớn mới được. Bàn Tử nghe xong mắng thẳng tôi là đồ xấu xa.
Tôi bảo anh ta đừng có suy nghĩ linh tinh nữa. Phía sau mấy cỗ quan tài ở đây còn có một cái cửa đá, hai bên đều có một cây cột lớn màu đen. Nhìn kích thước, dường như kéo dài từ bên trên xuống, có thể là từ trong cổ lâu bên trên đi sâu xuống dưới này. Cửa đá đã mở ra một nửa, khẳng định là có người từng đi từ trong ra. Tôi đang định đi tới, Bàn Tử liền giữ chặt tôi lại, chỉ cho tôi nhìn cây cột. Bề mặt cây cột có rất nhiều vết tích bị người khác xử lý qua, bị dán lên rất nhiều thứ. Vừa nhìn thì lập tức nhận ra đó đều là băng dính.
Thấy như vậy, lúc nhìn lại cây cột này giống như lúc đi đường không cẩn thận đạp trúng một lão đại xã hội đen sau đó thì bị làm thịt điên cuồng, lại còn xui xẻo bị hắn vẽ cho một đôi mắt rưng rưng nước vậy. Tôi leo lên cây cột kiểm tra, phát hiện những… băng dính này dán lên vô số mắt nhỏ trên cây cột. Cây cột này hình như đã từng bị mối cắn thì phải, tất cả đều là lỗ nhỏ. Tôi định gỡ một mảnh xuống nhìn thử xem, Bàn Tử liền ngăn cản. Anh ấy nói, đội ngũ Tiểu Ca dán cái này lên nhất định là có lý do, không nên lộn xộn.
Chúng tôi quan sát lại một lần nữa, rồi lấy băng dính quân dụng chúng tôi đem theo dán thêm một lần nữa lên trên những băng dính cũ trên cây cột, sau đó mới thật cẩn thận đẩy cửa đá ra. Đang đẩy cửa đá trong nháy mắt, tôi thấy tất cả băng dính bỗng nhiên bị hút một chút, hình như cái cửa động có cái gì đó làm cho không khí bị thay đổi. Quả nhiên có cái gì đó không bình thường, không biết là không dán lên thì sẽ có hậu quả gì, nói không chừng, sẽ có vô số kim độc bắn ra ngoài. Tôi đột nhiên nhớ tới cổ mộ này có thể là lợi dụng khí áp để khởi động cơ quan, loại này cơ quan có thể được chế tạo khá tài tình. Khi cửa đá bị đẩy ra, chúng tôi nghiêng người tiến vào, nhanh chóng cầm đèn pin soi tới tất cả các ngõ ngách. Bên trong là một cái thạch thất. (Căn phòng đá)
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Đạo mộ bút ký - Quyển 8 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 02/02/2015 01:19 (GMT+7) |