Trình Ngưng cắn răng, gồng cứng người để không tung cú đấm vào bản mặt đắc ý kia. Mà có lẽ, đánh cũng không lại! Lồng ngực phập phồng kìm nén. Thì lại tạo cho Trần Phong một trận hoa đẹp mắt:
– Chậc chậc. Ngực chị đẹp quá! Căng tròn vừa đủ! Đàn hồi bóng bẩy! Bảo sao mấy thằng khác cứ thủ dâm là nghĩ đến bộ ngực này của chị?
Chụt!
Hôn nhẹ lên đầu núm se lại vì lạnh. Nhìn nó dần trồi lên sau nụ hôn làm Phong cười lớn:
– Đấy! Vẫn là cơ thể chị thật thà nhất!
– Làm gì thì nhanh lên! Đừng giở thói biến thái nữa!
Đặt tay trên bụng phẳng lì, múi cơ săn chắc tuyệt đẹp, Phong hôn má Trung úy, giả ngu:
– Làm gì cơ?
Đôi mắt to long lanh ậc nước, không thèm chớp mắt. Như một con búp bê nằm đó mặc cho hắn sờ nắn khắp cơ thể. Trần Phong phì cười:
– Ôi Trung úy của em! Nhìn bộ dạng này của chị làm em càng nứng tợn đó! Chị có biết là, em có…
Nắm cạp quần nàng, kéo xuống, tuột phắt ra khỏi đôi chân dài. Làm nàng run rẩy che đậy theo bản năng.
– … em có máu bạo dâm đó, Trung úy à!
Tách chân nàng ra, chèn vào giữa. Kê người vào khe lạch ẩm ướt, trượt qua trượt lên lên hột le sưng to đẫm nước từ bao giờ.
– Chị đẹp quá đi mất! Mặt xinh, dáng đẹp, cái lồn ngon… thêm chút phụ kiện như dây thừng, sáp nến thì quyến rũ hết biết… chụtttt! Chị muốn thử không?
– Biến thái!
Hai hàng nước mắt trong veo chảy dài. Không kìm được tiếng rên đau đớn khuất nhục bật ra khỏi cánh môi, Trình Ngưng ghê tởm cái thứ đang từng tí đâm sâu vào mình. Nóng bỏng và xé toạc ra…
– Ôi… Trình Ngưng… Mới hồi sáng em đã nong chị ra đủ vừa rồi. Sao lại giờ lại khít chặt thế này? Ôi… Trung úy của em!
Liếm khắp da thịt nàng, như món kem trứng mịn màng thơm phức mãi không chán. Phong ngẩng lên:
– Em nắc nhé?
– Ư… Tên… Hèn… Hạ…
Nhấp nhổm không ngừng trên thân thể trắng phau mịn màng. Nhìn người đàn bà cố kìm nén bản thân không dám thừa nhận khoái cảm, Phong càng đâm mạnh. Đâm cho đến khi nàng ta nhăn mày thừa nhận sung sướng mới thôi! Phải đâm xuyên lồn nàng ta, phá tan ý chí kìm hãm mới gọi là chinh phục được nàng!
– Trình Ngưng à, chị biết không? Cái lồn chị là tuyệt phẩm đó! Vừa khít vừa đàn hồi vô cùng! Độ sâu vừa đủ, rất phù hợp với em đó! Đâm lút cán thoải mái lắm luôn! Những người khác em đâm còn chưa hết họ đã kêu đau oai oái rồi!
– Những… ư…
– Yên tâm! Thời gian trong quân doanh rất nhiều! Em sẽ chỉ cưng chiều mình chị, được không nè?
Lùa lưỡi trong khoang miệng nàng, Phong lật người xuống dưới, cho nàng nằm trên, bắt đầu hẩy từ dưới lên. Thuận lợi sờ soạng tấm lưng trần:
– Chị yên tâm! Em sẽ khắc trong lồn chị dấu ấn con cu của em! Giúp chồng chị chăm sóc chu đáo cái lồn này thật tốt!
– Đừng nhắc đến anh ấy! Huhu… A… Á…
– Vậy chị nói rằng: Trình Ngưng là của Trần Phong, em sẽ không bao giờ nhắc đến anh ta khi đụ chị nữa!
Vốn muốn đút vào cái miệng chúm chím trêu ngươi kia của Trung úy cơ. Nhưng hắn lại đổi sang câu nói như thế! Thôi thì đợi đến khi nàng tự nguyện khom lưng xuống vậy! Gọi là có thành quả? Nhìn cô nàng muốn chống đối, hắn ấn chặt hai cơ thể sát nhau hơn!
– Khốn… á… Không bao giờ!
– Vậy thì…
“Bạch bạch bạch bạch…”
Quá nửa đêm, Trần Phong ghì chặt hai mông Trình Ngưng rồi bắn xối xả vào đó. Không biết đã bao nhiêu lần mà trắng cả chùm lông đen cả hai người!
Ghì chặt cằm vline nhỏ nhắn, Phong nhìn chằm chằm:
– Em sẽ bắn cho bụng chị to lên thì thôi!
– Mai tôi sẽ đi thắt ống dẫn trứng! – Trình Ngưng nấc lên nói thì thào không ra hơi. – Ác ma! Quỷ dữ! Khốn nạn!
– Ý? Chị có thêm từ mới để chửi rồi? Thế này đi ha. Chị dám thắt thì em dám chịch nát bạn Trình Nghiên! Bạn ấy cũng xinh lắm. Nhiều nét hao hao giống chị?
Trình Ngưng trợn mắt:
– Cậu? Sao cậu biết nó?
– Không những biết, bọn em còn nói chuyện rất là… thân thiết.
Trình Ngưng nhìn Phong sợ hãi. Nghe hắn cười hihi mà sống lưng lạnh lẽo. Thậm chí đầu vú đang bị hắn trêu đùa gẩy búng cũng vì sợ mà trốn sâu xuống dưới!
– Em không phải người tốt! Đối với kẻ địch em rất tàn nhẫn! Đối với kẻ địch xinh đẹp như trung úy đây… Chụttt! Ừ nói thế nào nhỉ…
Nắm chặt đầu hồng hồng kia, mạnh mẽ kéo cho nó dựng lại, khuôn mặt không chút tình cảm:
– Em cũng muốn tán tỉnh chị từ từ lắm chứ nhưng…
– Tán tỉnh, bằng cậu? Mơ tưởng!
Trình Ngưng vểnh môi cười khẩy. Trần Phong từ tốn:
– Đấy! Rất mất là mất thời gian. Sau này chị sẽ hiểu em là vì tốt cho chị!
– Cưỡng hiếp đe dọa tôi là tốt cho tôi? Hahaa. Chẳng quản thế lực của cậu ra sao. Cách làm này chỉ khiến tôi khinh cậu mà thôi!
Phong ghé mặt, cười hihi:
– Khinh càng có tư vị. Chứ ai ai cũng ngoan hiền, nghe lời răm rắp thì chán lắm! Trình Ngưng. Trung úy à! Chị cứ việc dạng chân ra cho em chơi là đủ rồi! Chị sướng khoái, em hả hê. Chồng chị nhàn nhã. Vui cả làng!
Trình Ngưng gằn từng tiếng:
– Tôi không sướng khoái với cậu…
– Thế cái gì chảy ướt ga giường thế kia? Mai nhớ giặt nghe! Em mỗi tối sẽ qua đây ngủ với chị!
– Làm xong rồi thì cút đi!
– Ầy!
Hắn kéo sát Trình Ngưng ôm chặt trong lòng, mặc nàng dãy dụa. Gác chân quấn lấy. Cọ cả cái thứ nóng hổi vào bụng nàng.
– Chúng ta cần bồi dưỡng tình cảm! Để đến ngày cưới, em sẽ tặng chồng chị một cái nón xanh thật đẹp.
– Đừng có nhắc anh ấy nữa!
– Rồi rồi, ngoan! Bé cưng! Ngủ nào! Chồng chị giờ này chắc cũng say mấy giấc rồi đó chứ? Hehe…
– Câm! Loại hèn hạ này! Hành tôi vui lắm à?
– Cảm giác ôm vợ người khác ngủ nó phê phê ấy. Chị nhìn xem. Đại úy Dũng đến bên giường mình kìa…
Trình Ngưng thót tim quay đầu, nhìn vào khoảng không vắng lặng tối đen. Nghe thanh âm ma quỷ bên tai:
– Anh ta sẽ làm gì nhỉ?
– Anh ấy sẽ đánh chết cậu!
– Ô. Không đâu! Anh ta sẽ sóc sóc con cu cửng lên của anh ta, xem tôi đụ nát lồn chị!
Trình Ngưng rợn người. Nhìn trân trân vào khoảng không đó. Không chớp mắt. Thân thể bị xoa nắn liên tục, không kìm được cơn sướng khoái rần rần trong người. Giống như thực sự bị chồng bắt gian tại trận. Anh ta sẽ suy sụp đau khổ, vì cô bán đứng anh ta! Cô hận Trần Phong tống tình uy hiếp, cô càng hận bản thân không tự chủ được cảm xúc cơ thể hơn! Chỉ sợ… một ngày nào đó, cô buông thả mà thật sự gục ngã dưới tên ác ma kia mất…
– Chồng ơi… tha lỗi cho em… Em… ra…
Bị quần liên tục mấy đêm liền. Nàng trung úy đã mệt lả. Dưới hai chân mỏi nhừ vì gồng cứng quá lâu. Thông đạo ẩm ướt đã trở nên khô rát đau đớn, tinh trùng phủ trắng người cũng đã bết khô. Trình Ngưng như nàng búp bê xinh đẹp ngủ say sưa trong vòng tay Trần Phong.
Trần Phong hôn môi nàng, giơ điện thoại chụp selfie một tấm ảnh tình tứ đặt làm hình nền điện thoại. Mặc dù rất muốn nằm đây lười biếng cùng người đẹp. Nhưng hắn vẫn cố gượng dậy. Phải luyện công thôi! Thử phương pháp mới nghĩ ra xem sao! Hôm nay năng lượng đã tích lũy đủ nhiều!
… Bạn đang đọc truyện Đào tạo dâm nữ tại nguồn: http://truyensex.moe/dao-tao-dam-nu/
Bép!
Con muỗi nằm bẹp dí trên một cánh tay ngăm ngăm rám nắng. Phụt ra vài tia máu đỏ rồi đầu thai chuyển kiếp. Vũ Thanh Tâm phủi rơi thân xác còn lại, lau lau chỗ tay hơi ngưa ngứa.
Trời lạnh rồi, ven biển lại càng lộng gió. Cô thở dài một hơi, tự giục bản thân rời đi mau, nhưng có thứ gì cứ níu chân cô lại góc tường tối đen này. Cho đến khi… bóng đèn trong căn phòng kia… vụt tắt! Không ai rời khỏi cánh cửa đó! Vậy là họ… ở cùng nhau!
Thất thần lang thang một hồi, thế nào lại ra đến bờ biển. Gió lạnh tê tái làm khuôn mặt buồn chán trở nên trắng bệch. Vũ Thanh Tâm thò tay vào túi áo lấy ra một thanh socola hiệu Snickers bé bé màu nâu. Vỏ kẹo nhăn nheo, có lẽ đã được cất giữ lâu lắm rồi!
– Này! Cho cậu đó, ngon lắm!
Ngày đó, lần đầu tiên có một người sẵn lòng chia cho cô một món ăn ngon không toan tính vụ lợi. Chưa từng mảy may cầu hồi báo. Có rất nhiều người thừa thãi, sẵn lòng bố thí chút vương vãi. Nhưng hắn không như thế! Nhìn nếp sống đơn giản gọn gàng, cái cách ăn uống tiết kiệm, Vũ Thanh Tâm hiểu, hắn cũng đã từng trải qua khó khăn thiếu thốn! Và hắn thực tâm chia sẻ những gì hắn có!
– Okeee, sao cậu lải nhải như đàn bà thế?
– Biết vậy, cho cậu dập cái mông nhỏ rồi!
– Leo lên đi, tôi sẽ bảo vệ cậu!
– Ra núp sau lưng tôi đi! Cả đội chèo…
– Nằm bên này thì khô ráo thoải mái hơn chút!
“Nếu định sẵn vô tình, xin đừng gieo thương nhớ”. Từng dòng hồi tưởng thoáng qua. Mới mấy tháng đó thôi, tưởng như đã trải qua cả mấy mùa xuân hạ. Từ ngày đầu quen biết, Trần Phong hiểu lầm cô là con trai, cho đến mới đây thôi, hắn ôm chặt cô cùng trải qua một đêm khó chịu.
Ở cùng phòng, nên Vũ Thanh Tâm tỉ mỉ nhìn vào hắn từng chút một! Có năng lực mạnh mẽ, kiến thức không tệ! Dám đảm đương, dám đứng trước tất thảy mọi tình huống bảo vệ kẻ yếu, dù cho đó là ôm bom nguy hiểm tính mạng. Cũng rất mưu trí, xuất hiện chống đỡ tất thảy lỗi lầm của người khác, ví như lần ở ngọn hải đăng cũng vậy.
Lần đầu tiên biết đến một người cho mình được cảm giác an ủi, chở che. Lần đầu tiên nằm trong ngực một người, an toàn vững chãi. Bất giác, niềm tin chẳng biết được hình thành từ khi nào. Tin rằng, có Trần Phong, mọi việc sẽ ổn! Cũng chẳng biết, từ bao giờ, trái tim vì thế mà loạn nhịp!
Một kẻ chăm chỉ, chẳng quản ngày đêm, sức cùng lực kiệt luyện tập trên núi. Sáng ngày ra vẫn tươi cười điềm đạm. Một người nặng tình, chất chứa bao tâm tư, đến nằm mơ cũng thống khổ kêu than. Vũ Thanh Tâm ở bên cạnh, thấy đau lòng thay cho hắn! Đôi khi, chỉ đơn giản muốn người đó dừng lại, nghỉ ngơi một chút. Dù cho… hắn lén sờ ngực người khác giữa đêm!
Nhìn thanh kẹo nằm gọn trong tay, Vũ Thanh Tâm thở dài, lẩm bẩm:
– Một đứa trẻ bị ruồng bỏ, sao dám mơ đến một giấc mộng quá xa vời? Huống chi, hắn còn là…
Vung tay một cái, thanh kẹo bay vèo xuống biển. Vũ Thanh Tâm gạt nước hai bên má, thẫn thờ xoay người trở về.
– Trần Phong, từ nay tôi sẽ không… để ý đến cậu nữa!
Bóng dáng cô gái nhỏ tự ti, hụt hẫng bước đi. Rơi vào tầm mắt của một người đứng xa xa, đang siết chặt nắm đấm. Tiếng nghiến răng kít kít vang lên:
– Trần… Phong… Tao sẽ… Không tha cho mày!
… Bạn đang đọc truyện Đào tạo dâm nữ tại nguồn: http://truyensex.moe/dao-tao-dam-nu/
Tối muộn…
– Đi đâu về mà ướt như chuột thế đội trưởng?
– Tôi đi bơi một chút… thư giãn ấy mà!
– Ầy, lạnh thế này mau đi tắm đi!
– Ừ!
Một thanh kẹo ướt sũng, được thả vào góc nhỏ của vali đựng đồ…
… Bạn đang đọc truyện Đào tạo dâm nữ tại nguồn: http://truyensex.moe/dao-tao-dam-nu/
Trời gần sáng…
Trình Ngưng trở mình. Vốn tưởng bị ôm ấp khó chịu bởi kẻ bạo hành kia. Nhưng không, cả giường chỉ còn lại mình cô!
– Tên kia đi đâu rồi?
Trình Ngưng nhỏm dậy, xỏ dép định bước ra ngoài phòng lấy nước uống. Vừa bước xuống giường, hai chân khuỵu xuống vì đau.
– Tên khốn kiếp!
Ôm bụng dưới, cô lê bước ra ngoài, thì thấy Trần Phong đang xếp bằng ngồi dưới đất giữa phòng. Mồ hôi chảy ròng ròng khắp trán. Khóe miệng có vương chút huyết sắc, rơi cả xuống người. Lưng trần đẫm nước, mơ hồ có cả hơi nước bốc lên toàn thân.
Trình Ngưng nhìn chăm chú vào gương mặt của kẻ ác ma. Ý nghĩ đâm một dao chết hắn, vừa nổi lên đã bị chính cô dập tắt. Đúng như hắn nói, cô không có cách nào tốt hơn là hợp tác với hắn.
Ngồi uống nước, nhìn chăm chú Trần Phong, cuộc đối thoại chiều qua lại một lần nữa lặp lại trong đầu.
Mười hai giờ trước…
Trình Ngưng ngồi trên bàn làm việc. Công văn đã soạn xong cả rồi. Nàng trung úy ngồi suy nghĩ về câu hỏi của Trần Phong lúc sáng trước khi rời đi:
– Chị nghĩ, tố cáo em thì có tống được em ngồi tù không?
Đừng nói cậu ta là con trai của một vị Bộ trưởng quyền lực nhất nhì đất nước. Chỉ riêng mức độ SSS+ của tập hồ sơ về cậu ta, ở Cục an ninh tình báo, cũng đã đủ trọng lượng lắm rồi! Không phải tự dưng một đặc công chuyên nghiệp như cô và vài người khác lại được bố trí dày đặc xung quanh hắn đến thế?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Đào tạo dâm nữ |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện bóp vú, Truyện sex phá trinh |
Tình trạng | Update Phần 115 |
Ngày cập nhật | 09/04/2024 05:39 (GMT+7) |