Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Diệp Mặc » Phần 239

Diệp Mặc


Update Phần 356

Phần 239: Hồi hợp

Ninh Khinh Tuyết rất nhanh đã đi đến chỗ đoàn du lịch dựng lều hôm trước, rõ ràng là một gò đất mà lại là ban ngày nhưng Ninh Khinh Tuyết lại cảm thấy từng đợt âm hàn.

Theo bản năng, cô rùng mình. Bốn bề vắng lặng làm da dầu cô hơi tê dại. Nhớ lúc người của đoàn du lịch dựng lều ở đây, gần đó còn có tiếng chim kêu. Lúc này lại là sự tĩnh mịch đến đáng sợ. Nếu không phải vì Diệp Mặc, bất kể là vì chuyện gì cô cũng sẽ không đến đây lần thứ hai.

Cô đi qua chỗ đó một cách cẩn thận, không xa trước mặt chính là hố trời, một cái hố vô cùng lớn vẫn còn ở đó, bốn bề không hề có bất kỳ dấu vết nào. Ninh Khinh Tuyết đột nhiên lại cảm nhận được một luồng âm hàn kéo tới, dường như một thứ gì đó đã bắt được cô vậy.

Ninh Khinh Tuyết sợ tới mức không dám động đậy. Cô dường như phát hiện trước mặt đã bắt đầu mơ hồ, nhìn cũng có chút không rõ ràng. Bùa trừ tà ở gần ngực cô bỗng phát ra một luồng khí nóng. Luồng khí ấm áp đó trong nháy mắt đang to ra, rất nhanh đã tan biến.

Ninh Khinh Tuyết dường như nghe thấy một tiếng kêu chói tai như hôm đó cô và người của đoàn du lịch nghe thấy đằng sau. Sau đó cô cảm thấy luồng âm hàn đến gần, muốn bắt cô đã biến mất. Cảm giác tê dại trên đầu đã biến mất hoàn toàn. Cảnh tượng mê man mơ hồ đó dường như sáng lên trong chốc lát.

– Thật sự là có tác dụng sao?

Ninh Khinh Tuyết theo bản năng, vuốt ve bùa trừ tà trên ngực cô. Tuy không biết vừa rồi có chuyện gì nhưng cô láng máng cảm giác được chắc là có liên quan đến bùa chú trên ngực cô.

Hố trời, vẫn là cái hố trời đó, cảnh vật vẫn là cảnh vật đó. Chỉ là không có hồi trống ngực kinh khủng vừa rồi đó. Ninh Khinh Tuyết hít vào một hơi, cô chuẩn bị vượt qua hố trời, tiếp tục đi về phía trước.

Một chiếc giầy hiện ra trước mặt cô, cô giật mình, vội vàng vòng tới. Đó chỉ là một chiếc giày rằn ri. Chả nhẽ đây người trong đội cứu nạn?

Ninh Khinh Tuyết không dám nghĩ tiếp, cô luôn cảm giác có thứ gì đó đang nhìn trộm cô nhưng lại kiêng dè cô, không dám tới gần. Chắc là bùa trừ tà ở ngực. Nghĩ thế, Ninh Khinh Tuyết càng không dám ở gần đó, mau mau nhảy qua hố trời, chạy rất nhanh tới hướng vách núi.

Sau khi chạy một hơi mấy dặm, Ninh Khinh Tuyết mới phát hiện ra quần áo của mình đã bị rạch thành không còn hình dáng gì. Nhưng loại cảm giác như có như không đó vẫn đang ngó chừng cô.

Ninh Khinh Tuyết bỗng xoay người, đầu cô lại một trận tê dại. Cô căng thằng nhìn vào một chỗ cách đó không xa. Cô mơ hồ cảm giác được thứ đó đang ở chỗ kia. Cái cảm giác đó rất lạ, không có bất kỳ lời nào nói ra được. Sau khi trải qua sự việc bùa chú và trân châu hộ thân, còn bùa trừ tà vừa nãy, phát ra luồng ấm áp bảo vệ cô thì cô đã không còn chuyện cái gì cũng không tin người rồi.

Cô nắm thật chặt Hoả Cầu phù trong tay, nhìn chằm chằm một ngóc ngách phía sau, giơ giơ bùa trong tay lên nói lớn tiếng:

– Tao không biết mày là cái gì. Nếu mày dám lại gần, tao sẽ dùng bùa hoả cầu đốt cháy mày. Chờ lát nữa chồng tao đến sẽ tiêu diệt thần hồn của mày.

Ninh Khinh Tuyết tuy nói lớn tiếng như vậy, cũng chỉ vì thêm can đảm cho bản thân. Cô không biết cảm giác của cô có phải là thật không. Có thể là tự mình dọa mình, hoàn toàn là ảnh hưởng tâm lý.

Hơn nữa cô không biết cách nói của mình có thể dọa cảm giác không rõ ràng này biến mất không. Có thể là biện pháp an ủi bản thân. Nhưng cô không có cách nào khác để tăng thêm can đảm ình, chỉ có thể làm thế này.

Nếu trước đây cô nghe có người nói thế, chắc chắn cô sẽ cho rằng người này bị điên, hoặc là cho là người này không bình thường. Nhưng bây giờ một ý niệm buồn cười cũng không có. Cô thật sự cảm thấy sợ hãi.

Loại hơi thở âm hàn này dường như lại nhìn chằm chằm Ninh Khinh Tuyết một lúc, lại dường như nghe thấy sau lời của cô có chút sợ hãi, cuối cùng lại dần biến mất.

Vừa thấy âm hàn của mình biến mất, Ninh Khinh Tuyết đã cảm thấy được điều đó, lập tức xoay người bỏ chạy. Cho dù là sau lưng có một túi to, hơn nữa xung quanh đều là các trở ngại nhưng Ninh Khinh Tuyết lần này lại một mạch chạy vài dặm. Bây giờ mới cúi người, thở hổn hển từng đợt.

Điều làm cho cô yên tâm là luồng âm hàn theo dõi cô cuối cùng không thấy nữa. Hơn nữa xung quanh tiếng kêu của chim tước lại trở lại bình thường. Không biết có phải là tự mình dọa mình không, có lẽ hoàn toàn là ảnh hưởng tâm lý. Nhưng cũng có thể trên thế giới này thật sự là có thứ nói không rõ ràng đó. Ninh Khinh Tuyết ngồi xuống nghỉ một lúc, lúc này mới lấy ra bạch dược Vân Nam, thoa một cách cẩn thận lên vết cắt ở chân và cánh tay.

Làn da trắng nõn như tuyết của cô chỗ nào cũng là vết cắn, nhìn rất kinh khủng.

Ninh Khinh Tuyết nghỉ một lúc, lúc này mới nhìn xung quanh. Đây là một thung lũng, một dòng suối nhỏ chảy chậm rãi bên cạnh Ninh Khinh Tuyết, phát ra tiếng vang tích tích. Nghe có chút tình thơ ý họa. Nhưng Ninh Khinh Tuyết lại không có một chút nào cảm giác này cả. Thần kinh của cô kéo căng hết mức. Nếu không phải vì cứ đi thẳng là tìm thấy Diệp Mặc thì nói không chừng cũng không xong mất.

Cô uống chút nước, thu gọn đồ ba lô, vừa định đứng dậy, một bóng đen lao đến. Ninh Khinh Tuyết đến thời gian phản ứng lại cũng không có.

“Thình thịch”.

Bóng đen này đánh vào vòng bảo hộ trước người cô, bị bắn xuống dòng suối ở rất xa. Nhưng bóng đen này rất nhanh đã đứng dậy, nó nhìn Ninh Khinh Tuyết có chút hoảng sợ, xoay người bỏ chạy.

Nếu không phải tảng đá ở xung quanh dòng suối đó có chút ẩm ướt thì người ta còn tưởng đây là ảo giác.

Ninh Khinh Tuyết lúc này mới phản ứng lại, bóng đen chạy thoát có chút giống khỉ rừng. Cô nhận ra, nhìn vòng tay của mình, ngọc châu bên trên lại một lần nữa vỡ vụn một viên.

Vẫn chưa tiến vào sâu trong đã bị vỡ mất một viên ngọc châu, còn có bùa trừ tà, không biết có thể dùng mấy lần. Vừa nãy đã dùng một lần rồi, nhưng may mà cô có hai lá bùa trừ tà. Nghĩ tới việc vừa nãy mà không có ngọc châu và bùa trừ tà có lẽ cô đã chết mấy lần rồi.

Sau lưng Ninh Khinh Tuyết toát mồ hôi lạnh, không dám dừng lại nữa, chạy thật nhanh về hướng vách núi. Lúc này trong tâm cô đang vui mừng. Nếu không phải về Ninh Hải hỏi Tô Tĩnh Văn về cách dùng của bùa chú thì cô cũng không đi đến đây được.

Bạn đang đọc truyện Diệp Mặc tại nguồn: http://truyensex.moe/diep-mac/

Hai lần liên tiếp bị đánh lén, Diệp Mặc càng cẩn thận hơn. Hắn biết ở đây tứ phía nguy hiểm, lúc nào cũng có thể phát sinh những thứ dị thường. Hắn không sợ bị đánh lén, chỉ sợ bị thứ có độc cắn một cái. Nếu vậy, không có thuốc men, không thể vận chuyển chân khí, hắn chỉ có con đường chết. Còn sợ bị loại đại xà vừa rồi cuốn lấy. Một khi mà bị nó cuốn thì cũng chỉ có con đường chết.

Một phiến rừng gai cản đường đi của Diệp Mặc. Hắn nhìn xung quanh, tầm nhìn quá thấp. Thần trí của hắn bây giờ cũng không thể dùng. Về việc trong bụi gai có thứ gì đó không thì hắn không hề biết gì. Nhưng Diệp Mặc biết nếu hắn không khai thông đường này thì chỉ có thể lui về phía sau.

Một khi thụt lùi, hắn biết đằng sau cũng như đằng trước, cũng là đầm lầy và lá cây mục nát. Bất kể là thế nào, nếu không thể tìm thấy một chỗ an toàn để khôi phục vết thương thì hắn đoán là mình chỉ có con đường chết.

Hai bên đều là một chữ chết. Diệp Mặc không cố kỵ nữa, trường đao trong tay bổ về phía bụi gai không chút do dự.

Không thể không nói trường đao này đúng là rất được. Những bụi gai thoạt nhìn rất cứng rắn nhưng lại không hề có lực chống cự dưới đao của hắn, như rơm rạ mục nát vậy.

Diệp Mặc bổ bụi gai một cách cẩn thận, chọc sang hai bên, mở thành một lối đi. Diệp Mặc không biết mảnh bụi gai này rốt cuộc có diện tích bao nhiêu. Hắn ước chừng bổ hơn nửa giờ, mới nhìn thấy đối diện, đối diện là một vách đá, xem ra đã đến cuối đường…

Tuy vách đá này thoạt nhìn rất rộng, Diệp Mặc tự nhủ nếu mở một cái động trên vách đã dựng đứng này. Sau đó dùng bụi gai này vây quanh. Hắn chỉ cần tìm đồ ăn mấy ngày, không chừng có thể khôi phục vết thương.

Nghĩ tới cách khôi phục vết thương, dù cho Diệp Mặc trong trạng thái kiệt sức, choáng váng đầu óc nhưng trường đao trong tay hắn vẫn không dừng lại.

Cùng lúc Diệp Mặc khai thông bụi gai cuối cùng, một tiếng vo ve truyền đến. Diệp Mặc cả kinh, đã có hơn mười con ong vô cùng lớn lao đến. Những con ong lớn này ở giữa bụi gai, nếu không đụng đến thì sẽ không nhìn thấy.

Mỗi con đều to cỡ nắm tay trẻ con. Không cần nhìn cũng biết loại ong lớn này chỉ cần bị đốt một cái thì chả giữ được mạng. Huống chi mười mấy con ong lớn lao đến, Diệp Mặc căng thằng, trường đao trong tay biến thành một màn ảnh đao.

Tuy đao pháp của hắn không như Biên Pha nhưng trường đao trong tay múa ra đao ảnh không có áp lực gì đối với hắn. Chỉ là bây giờ cơ thể hắn quá yếu mà thôi.

Sau mấy âm thanh nhỏ khó nghe, một đám ong lớn này không có một con nào chạy thoát, toàn bộ bị Diệp Mặc chém chết.

Diệp Mặc ho khan vài tiếng, theo bản năng lại nhìn xung quanh. Dường như ong ở đây chỉ có từng đó. Hắn thở phào một cái, loạng choạng một chút, suýt thì ngã sấp xuống. Nhưng hắn lập tức dùng đao chống đỡ trên mặt đất, ngừng lại việc người tiếp tục lắc lư.

Lại một luồng mùi tanh từ đằng sau hắn truyền đến. Diệp Mặc liền biết không tốt, đúng là sợ cái gì thì cái đó đến. Hắn sợ nhất là bị rắn cuốn lấy. Nhưng mùi tanh này đến đằng sau hắn rồi hắn mới biết. Sự mẫn cảm của hắn và khả năng hành động bị hao tổn khá nhiều.

Diệp Mặc xông về phía trước, muốn cầm đao quét về phía sau nhưng hắn lại suy yếu từng đợt. Đao trong tay không cầm nổi. Đường vừa quét dọn đã tiêu hao khí lực của hắn.

Chỉ có điều trong chốc lát, một mùi tanh lạnh ngắt cuốn lấy hắn, thoát cái hắn đã bị cuốn mấy vòng quanh hông rồi.

Con rắn này lại không cắn hắn, mà muốn dìm sống hắn.

Diệp Mặc cảm thấy việc hít thở từng đợt từng đợt không thông. Đầu của hắn bắt đầu choáng váng một cách nhanh chóng. Nhưng hắn biết một khi hắn ngất đi, thì chắc chắn là chết.

Lại cắn đầu lưỡi của mình, hắn phun ra một đống máu. Xoay ngược đao trong tay một cách cưỡng ép, đem hết toàn sinh lực quơ trường đao ra ngoài.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Phần 296
Phần 297
Phần 298
Phần 299
Phần 300
Phần 301
Phần 302
Phần 303
Phần 304
Phần 305
Phần 306
Phần 307
Phần 308
Phần 309
Phần 310
Phần 311
Phần 312
Phần 313
Phần 314
Phần 315
Phần 316
Phần 317
Phần 318
Phần 319
Phần 320
Phần 321
Phần 322
Phần 323
Phần 324
Phần 325
Phần 326
Phần 327
Phần 328
Phần 329
Phần 330
Phần 331
Phần 332
Phần 333
Phần 334
Phần 335
Phần 336
Phần 337
Phần 338
Phần 339
Phần 340
Phần 341
Phần 342
Phần 343
Phần 344
Phần 345
Phần 346
Phần 347
Phần 348
Phần 349
Phần 350
Phần 351
Phần 352
Phần 353
Phần 354
Phần 355
Phần 356
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Thông tin truyện
Tên truyện Diệp Mặc
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện sắc hiệp
Tình trạng Update Phần 356
Ngày cập nhật 18/06/2022 11:00 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Em là cô gái đam mê sex - Tác giả nữ
Tôi chạm vào lớp ngoài của chiếc quần dài mà Ninh mặc, có thứ gì đó khá to cộm lên. Hết sức nhẹ nhàng chạm vào, tôi tưởng tay tôi nhẹ như cọng lông chạm lên, vậy mà cậu ấy cũng phát hiện, rồi tay cậu ấy úp lên tay tôi, giữ nguyên tại chỗ. Hơi thở cậu ấy ngắt quãng. Chợt điện thoại...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện liếm lồn Truyện sex có thật Truyện sex phá trinh
Bồn chứa tinh của chủ nhân
Cốc... cốc... cốc... Gõ cửa, tôi đã đi hơn 20km để đến đây. Ngôi nhà nằm trong một con hẻm nhỏ bẩn thỉu, có thể nói đây là con hẻm của dân lao động nhập cư trong thành phố. Cô là? Người đàn ông trung niên với mái tóc lấm tấm bạc mở hé cửa. Cháu chào chú, cho cháu hỏi đây có phải là...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện sex bạo dâm Truyện sex khổ dâm Truyện sex nặng Truyện sex phá trinh
Tiểu Mai – Quyển 3
Quay sang tính giải thích rõ cho Tiểu Mai hiểu ‘giết’ Tuấn rách là như thế nào thì tôi thấy nàng đang mỉm cười nhìn ra ngoài cửa sổ. Em đang cười cái gì vậy? Tôi chưng hửng. Tiểu Mai tủm tỉm: Ở nhà mãi cũng chán, phải nhớ trường nhớ lớp chứ anh! Ờ nhể! Tôi vỡ lẽ, vỗ vỗ lên...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện teen Tuyển tập Tiểu Mai
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba