– Vậy để ta đi giúp ngươi giải thích với nàng, dù sao ta đã khôi phục, chắc hẳn bác sĩ Đông Phương cũng sẽ không làm khó dễ ngươi đâu.
– Thế thì không cần, ta đã có biện pháp.
Diệp Phi vội vàng nói ra, bộ dạng sầu khổ vừa rồi của hắn thật ra cũng chỉ là đang làm ra vẻ một chút mà thôi đối với Đông Phương Nhược Lan hắn vẫn rất có nhiều biện pháp đấy, bởi vì tuy rằng nàng bình thường cực kỳ nghiêm khắc, nhưng mà ở trước mặt người một nhà lại là rất buông lỏng đấy, đặc biệt đối với chính mình cùng Diệp Vân Khinh lại càng có chút cưng chiều, mình chỉ cần cùng nàng làm nũng một hồi, cam đoan cho dù nàng nổi nóng cỡ nào cũng có thể thoáng cái tiêu tan.
Diệp Phi có thể chắc chắn như vậy là vì quan hệ của Đông Phương Nhược Lan và nhà bọn họ. Hơn 20 năm trước, Đông Phương gia gặp phải biến cố cực lớn, lúc ấy toàn bộ người trong nhà ngoại trừ Đông Phương Nhược Lan khi đó chỉ có mười mấy tuổi ra đều toàn bộ gặp nạn, lão gia của Liễu gia bởi vì có quan hệ không tệ với phụ thân của Đông Phương Nhược Lan, liền thu nhận nàng, cho nên nàng cùng ba tỷ muội của Liễu gia đều là tình cảm vô cùng tốt. Đặc biệt cùng với Liễu Diệc Như cùng tuổi với nàng, càng là so với tỷ muội ruột còn thân thiết hơn, mà đối với hai đứa nhỏ của Liễu Diệc Như, nàng bởi vì một mực không có lập gia đình nên đều coi thành con của mình mà đối đãi.
Tuy rằng Diệp Phi nói rất là chắc chắn nhưng Lý Vân vẫn gọi điện trước, nói cho nữ nhi Lý Tiểu Yên là mình đã khôi phục, hơn nữa để cho nàng nói lại với Đông Phương Nhược Lan cùng Miêu Hân. Lúc này mới khởi động xe, hướng quân khu mà đi đến, hiện tại hắn cũng đã khôi phục, đương nhiên là không thể lại để cho Diệp Phi còn không có bằng lái làm tài xế rồi.
Hai người Diệp Phi vừa mớit tiến vào cửa bệnh viện liền có một thân hình nhỏ nhắn xinh xắn nhanh chóng chào đón, đúng là nữ nhi của Lý Vân – Lý Tiểu Yên. Sau lưng nàng, còn có Miêu Hân mỉm cười đi theo.
Trước đó mặc dù cũng đã nhận được điện thoại nhưng nàng vẫn có chút không thể tin được đây là sự thật cho tới bây giờ thấy được cha mình khí lực dồi dào còn hơn trước đây, mới biết được hắn đã thật sự khỏe lại, có chút kích động nhào tới trên người Lý Vân, cười khanh khách nói:
– Cha, người thật sự khỏe lại? Chúc mừng ngươi!
Lý Vân cưng chiều vỗ nhẹ nhẹ trên đầu Lý Tiểu Yên, cười nói:
– Đúng vậy, đã tốt rồi, cái này còn phải cảm ơn Tiểu Mãn đấy.
Hiện giờ hắn đối với Diệp Phi đã là càng xem càng ưa thích rồi, trong nội tâm thẳng thắn nói, đáng tiếc là Diệp Phi đã đính hôn rồi, bằng không đúng là rất thích hợp với nữ nhi của mình.
Trong nội tâm Lý Tiểu Yên tất nhiên cũng thật sự tràn đầy cảm kích đối với Diệp Phi, có điều nhớ tới hồi chiều hắn không thèm đếm xỉa tới mình, lại không khỏi có chút tức giận, thấy cha mình giống như có ý định muốn để mình hướng hắn nói lời cảm tạ, vội vàng chuyển chủ đề có chút hả hê nhìn Diệp Phi nói:
– Đông Phương a di đang ở tại văn phòng của nàng chờ ngươi đó.
Diệp Phi làm ra vẻ một mặt không tin tưởng Lý Tiểu Yên, chuyển hướng qua Miêu Hân hỏi:
– Đông Phương a di đang đợi ta sao?
Miêu Hân gật đầu nói:
– Đúng vậy, mẹ nuôi để cho ta đến đón ngươi, chúng ta lúc này nên đi.
Diệp Phi cười cười, đi theo Miêu Hân vào bên trong, Lý Tiểu Yên thấy hắn một lần nữa không thèm đếm xỉa đến mình, tức giận tới mức muốn đá hắn mấy cước, lại bị Lý Vân kéo lại, đành phải hầm hừ đi theo phụ thân làm thủ tục xuất viện.
Y thuật của Đông Phương Nhược Lan là được gia tộc chân truyền đấy, ở tại nơi này tuyệt đối là giỏi nhất, cho nên đãi ngộ cũng rất là không tệ, có một văn phòng tư nhân rất lớn ở tại lầu hai. Miêu Hân mang theo Diệp Phi đi đến ngoài cửa phòng, ngừng lại, nhỏ giọng nói ra:
– Chính ngươi tự đi vào thôi, cẩn thận một chút ah.
Đối với tính cách của mẹ nuôi, nàng cũng rất là hiểu rõ đấy, biết rõ Diệp Phi sau khi đi vào có khả năng sẽ không quá tốt đẹp, vì vậy nhắc nhở hắn một chút.
Diệp Phi hướng Miêu Hân mỉm cười, đẩy cửa đi vào, tiện tay lại đóng cửa lại, chăm chú hướng một nữ nhân đang ngồi trong văn phòng nhìn lại.
Người trong phòng dĩ nhiên là Đông Phương Nhược Lan rồi, lúc này nàng đang ngồi ở trước bàn làm việc, cúi đầu không biết là đang viết cái gì, tóc đen thật dài có vài sợi rủ xuống bên má của nàng, che đi một nửa gương mặt của nàng, nhưng chỉ là lộ ra một nửa, cũng đã đẹp đến kinh người rồi. Trên người nàng khoác một bộ áo trắng rộng thùng thình giống như bộ đồ của mấy gã thầy bói. Tuy nhiên nó cũng không thể che lấp đi dáng người nóng bỏng của nàng, đặc biệt là hiện tại bởi vì tư thế ngồi kia, lại càng làm cho thân thể của nàng tạo ra một đường cong vô cùng mê người.
Tuy rằng sớm biết Đông Phương Nhược Lan là một đại mỹ nhân tuyệt sắc có thể so sánh với mụ mụ của mình, nhưng mà lần gần đây nhất Diệp Phi thấy nàng cũng đã là chuyện của một năm trước. Thời điểm đó hắn căn bản còn không hiểu được việc thưởng thức mỹ nhân nhưng mà bây giờ lại khác, nhìn qua nữ nhân tựa như tuyệt thế vưu vật vô cùng xinh đẹp khêu gợi này, Diệp Phi nhất thời không khỏi ngây ngốc đứng yên một chỗ, con mắt dán lên chỗ nhô ra cao ngất trước ngực nàng cùng cặp mông bởi vì tư thế ngồi mà lộ ra cực kỳ đầy đặn của nàng.
Đông Phương Nhược Lan xuất thân từ y học thế gia, cũng là có luyện qua một ít nội công đấy, tuy rằng nàng luyện tập nội công chủ yếu là dùng để trị bệnh cứu người, cũng không có lực công kích gì nhưng mà cũng đủ làm cho nàng tai thính mắt tinh hơn nhiều so với người thường. Thời điểm Diệp Phi mới vừa tiến vào, nàng đương nhiên là biết, chỉ là sở dĩ không để ý đến hắn, là muốn gạt hắn một chút, bởi vì Diệp Phi hôm nay thật sự làm cho nàng có chút tức giận. Theo nàng, Diệp Phi không có chút kinh nghiệm nào về chữa bệnh, việc hắn trị thương cho Lý Vân căn bản chính là đang làm bừa, mặc dù sau khi biết rõ kết quả là tốt nhưng mà trong lúc nhất thời khó mà tiêu tan cơn giận.
Thế nhưng đợi một hồi lâu, Diệp Phi cũng không có chủ động lên tiếng, Đông Phương Nhược Lan đành phải buông xuống tính toán gạt hắn, thả xuống công việc trong tay, quay đầu nhìn về phía Diệp Phi, lại vừa vặn đụng phải ánh mắt giống sói đói kia của hắn.
Cũng may thời điểm Diệp Phi phát hiện Đông Phương Nhược Lan nhìn về phía mình liền nhanh chóng thu lại ánh mắt tham lam, mà Đông Phương Nhược Lan cũng không suy nghĩ nhiều, chỉ lạnh mặt nhìn qua Diệp Phi.
Lại một lần nữa nhìn thẳng vào gương mặt của Đông Phương Nhược Lan, Diệp Phi lại một hồi thất thần, Đông Phương Nhược Lan xinh đẹp không giống với ba tỷ muội của Liễu gia, Liễu gia ba tỷ muội bất luận là bộ vị nào đều là vô cùng tinh xảo hoàn mỹ, mà Đông Phương Nhược Lan lại khác biệt, ngũ quan của nàng nếu như phân tán ra, cũng không hề quá mức xuất chúng, con mắt không phải quá lớn, cái mũi cũng không đủ cao, miệng so với những nữ nhân bên người Diệp Phi cũng phải lớn hơn một ít, nhưng mà những thứ không quá hoàn mỹ này sau khi tổ hợp lại một chỗ, rồi lại làm cho mị lực của nàng không có chút nào thua kém mị lực tuyệt thế của tỷ muội Liễu gia, lại để cho Diệp Phi không khỏi thầm than Thần Sáng Thế thần kỳ.
Hai người cứ như vậy nhìn nhau một hồi lâu, tại thời điểm Đông Phương Nhược Lan lập tức liền muốn nổi giận, Diệp Phi đột nhiên cười hắc hắc nói:
– Đông Phương a di, đã lâu không gặp!
Nhìn qua bộ dạng nhăn nhở kia của Diệp Phi, nội tâm Đông Phương Nhược Lan lại một hồi bất đắc dĩ, mặc dù đối với hành động của hắn rất là giận nhưng lại hết lần này tới lần khác không đành lòng trách mắng hắn, đành phải tiếp tục mặt lạnh nói:
– Đúng vậy, lâu đến mức ta cũng không hiểu rõ ngươi, ngươi bây giờ chẳng những là anh hùng còn là một thần y rồi ah!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Diệp Phi |
Tác giả | Dịch giả Sấu Bất Liễu |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện cổ trang |
Tình trạng | Update Phần 260 |
Ngày cập nhật | 18/03/2024 11:29 (GMT+7) |