Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Đường Môn – Quyển 5 » Phần 50

Đường Môn - Quyển 5

Phần 50

Một vài kiện đồ vật nằm đó, trên mỗi một kiện đều ẩn hiện một tầng huyết khí nhàn nhạt, nhìn tưởng như là bất kỳ lúc nào cũng có thể bộc phát vậy. Đám người đang ngồi trong sảnh, cho dù là các cường giả Phong Hào Đấu La, nhìn thấy những kiện đồ vật bằng kim loại này, cũng không khỏi từ nội tâm phát ra một loại cảm giác sợ hãi.

Đường Khiếu chỉ vào những kiện linh kiện màu xám bạc kia, nói với Đường Tam:

– Những cái này đều là các tác phẩm cuối cùng của Lâu Cao tiền bối.

– Hắn thành công rồi, hắn thật sự là có thể hoàn thành được những thần tác thông thiên này. Lâu Cao tiền bối, ngài, ngài sao lại cố chấp chịu khổ cực như vậy…

Khối hình trục dài màu xám bạc và những linh kiện kia, chính là những linh kiện của ám khí Bạo Vũ Lê Hoa Châm a! Đường Tam vẫn có cảm giác rằng chính mình nghiên cứu đối với Bạo Vũ Lê Hoa Châm vốn vẫn còn thiếu sót cái gì đó. Bây giờ cuối cùng hắn cũng đã hiểu được. Làm hắn kinh hãi chính là, chỉ ngắn ngủi trong thời gian có vài năm, Lâu Cao chẳng những đã hiểu rõ ràng, mà còn thật sự làm được. Chính là, khi Bạo Vũ Lê Hoa Châm thành hình, nhất định phải dùng máu người để khơi gợi ra nhuệ khí của Thâm Hải Trầm Ngân, mới có thể luyện thành được loại cơ quan ám khí thiên hạ đệ nhất này.

Đường Tam trân trọng đem hộp gỗ đặt lên bàn, hai tay giơ cao, cực kỳ dịu dàng vuốt ve những linh kiện màu xám bạc kia. Bỗng nhiên, tay hắn chợt động, hai bàn tay hư ảo, vuốt nhẹ lên trên hộp gỗ, mỗi một khối linh kiện màu xám bạc giống như là được truyền cho một tính mạng, từ trong hộp gỗ nhảy lên, xoay quanh đôi bàn tay hư ảo của Đường Tam.

Âm thanh leng keng liên tiếp vang lên, giống như một loại giai điệu êm ái quanh quẩn bên tai mọi người. Khi hai tay Đường Tam dừng lại, trong tay đã hình thành một đồ vật hình trụ dài chừng một thước. Khác với cái ống lúc trước, trên thân ống khi nãy phủ một tầng huyết khí hình khổng tước, lúc này trên thân vật hình trụ màu xám bạc này chỉ có hai chữ to “Lâu Cao”.

Hai chữ này là do huyết sắc ám văn hình thành, đó chính là máu tươi của Thần tượng Lâu Cao.

Cẩn thận đem khối hình trụ kia để lại vào trong hộp gỗ, Đường Tam lui về phía sau ba bước, phù phù một tiếng, quỳ gối xuống, hướng về phía hộp gỗ cung kính ba lạy chín quỳ.

Cả đời Lâu Cao đều dốc sức dành hết cho kỹ nghệ chú tạo, tuyệt đối đáng cho hắn lạy một lạy này. Đây cũng là cách duy nhất để Đường Tam bày tỏ sự tôn kính của hắn đối với Lâu Cao.

Ngắn ngủi trong thời gian năm năm, Lâu Cao đã chú tại thành công ba đại tuyệt thế ám khí của Đường Môn: Khổng Tước Linh, Phật Nộ Đường Liên, cùng với thứ lấy đi tính mạng của hắn, Bạo Vũ Lê Hoa Châm.

Đậy hộp gỗ lại, Đường Tam cũng không đem nó cất vào trong Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ, mà cầm nó trở lại chỗ ngồi của mình. Trong lòng ngập tràn bi thương, thật lâu cũng chưa có định thần lại được. Nếu như sớm biết là sẽ phải hi sinh tính mạng của Lâu Cao để hoàn thành, như vậy, hắn thà rằng không có những tuyệt thế ám khí này.

Đường Khiếu không tới an ủi Đường Tam, Đường Hạo cũng đồng dạng không có, bởi vì bọn họ tin tưởng rằng, Đường Tam nhất định có thể xử lý tốt cảm xúc của mình.

Ánh mắt Đường Khiếu đảo một lượt qua tất cả mọi người, trên mặt hiện lên vẻ nghiêm nghị:

– Hạo đệ, Thủ tịch trưởng lão, các vị thứ tịch trưởng lão. Ngày đó, những lời mà Thủ tịch trưởng lão nói ra, thật khiến người ta tỉnh ngộ. Hạo Thiên Tông chúng ta, không thể lặng yên cam chịu như vậy nữa. Tông môn do các đời tổ tông lưu lại, không thể bị hủy diệt trong tay của chúng ta. Ta đề nghị, giải khai phong bế của Tông môn. Các vị có gì dị nghị hay không?

Cũng không có ai lên tiếng, chỉ là ánh mắt của năm vị trưởng lão đều rơi cả lên mình Đường Tam. Bọn họ cũng biết rõ, Hạo Thiên Tông có thể lần nữa trùng chấn hùng phong hay không, điểm mấu chốt là cần phải nhìn Đường Tam.

– Tiểu Tam!

Đường Hạo gọi to một tiếng, kéo Đường Tam đang đắm chìm trong nổi bi thương thanh tỉnh trở lại. Ngẩng đầu nhìn về phía phụ thân đang ngồi đối diện, thời khắc này, hắn phảng phất như thấy lại sự nghiêm khắc lúc xưa trên mặt phụ thân.

Thu liễm tâm tình, Đường Tam hít sâu một hơi, rốt cuộc cũng đem hộp gỗ kia thu vào trong Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ, lúc này mới nhìn thẳng mọi người.

– Ta rời khỏi Tông môn năm năm, cũng là rời đi đại lục năm năm. Lần này trở về, ta cũng nghe được một số tin tức, hơn nữa cũng từng giao thủ qua một lần với giáo hoàng Võ hồn điện trước đây, bây giờ là nữ hoàng của Võ hồn đế quốc Bỉ Bỉ Đông. Nàng cùng ta giống nhau, cũng là song sinh võ hồn. Mà đệ nhị võ hồn của nàng đã có được đến bảy cái hồn hoàn. Nếu ta đoán không lầm, thì hiện tại hồn lực của nàng phải đạt đến chín mươi chín cấp.

Lời nói vừa xong, mọi người đều kinh hãi.

Nhưng Đường Tam đã lập tức nói ngay:

– Nhưng dù cho nàng có đạt được chín mươi chín cấp đi nữa, ta cũng nắm chắc ít nhất có thể ngăn cản được nàng. Nếu chỉ có một mình nàng mà thôi, thì cũng không đáng sợ. Chính thức đáng sợ là tổng thể thực lực của Võ Hồn đế quốc, hay nói đúng hơn, là tổng thể thực lực của những hồn sư trong tay Võ Hồn đế quốc.

Lúc trước ta đã từng nói qua, Võ hồn đế quốc nắm giữ trong tay hơn 80% tổng số lượng hồn sư toàn đại lục, những lời này tuyệt không phải là hư ngôn. Cũng chính bởi vì như thế, hiện tại cho dù nó đối mặt với Thiên Đấu đế quốc, hay là Tinh La đế quốc đều có ưu thế tuyệt đối. Chẳng qua, hai đại đế quốc cũng không phải không có lực lượng để ngăn cản, mấu chốt chính là phải xem họ chống lại như thế nào. Một khi tông môn ta xuất hiện trở lại, nhất định là sẽ gia nhập vào một phương của Thiên Đấu đế quốc, mặc dù chúng ta đã không còn được oai phong như lúc trước, nhưng trên cả đại lục hiện nay, có thực lực của năm vị trưởng lão đạt đến Phong hào đấu la cấp bậc, tổng thể thực lực của Hạo Thiên Tông không những không có hạ thấp, ngược lại càng gia tăng thêm. Nhất định sẽ trở thành cứu cánh quan trọng đối với Thiên Đấu đế quốc khi đối kháng với Võ hồn đế quốc. Ta cho rằng Tông môn nếu đã quyết định nên sớm thực hiện không trì hoãn nữa. Nên nhanh chóng tiến hành liên lạc với Thiên Đấu đế quốc. Võ hồn đế quốc hiện tại đang tích cực thống nhất lực lượng của các Vương quốc và Công quốc, một khi hoàn thành việc thống nhất, chiến tranh sẽ một lần nữa bộc phát. Dựa theo tình huống hiện tại của Võ hồn đế quốc, bọn họ đã đem Thiên Đấu đế quốc và Tinh La đế quốc hoàn toàn ngăn thành hai phương, một khi phát động chiến tranh, nhất định sẽ là một mặt phòng ngự, một mặt tấn công. Thiên Đấu đế quốc tổng thể thực lực mặc dù không bằng Tinh La đế quốc, nhưng lại có sự ủng hộ của Thất Bảo Lưu Ly Tông, ở trên phương diện lực lượng hồn sư, ngược lại còn cao hơn Tinh La đế quốc. Chính vì vậy, ta tin chắc Võ hồn đế quốc có khả năng rất lớn tiến hành công kích về phía Thiên Đấu đế quốc. Hạo Thiên Tông chúng ta đã không xuất hiện thì thôi, một khi đã xuất hiện, nhất định trong chiến tranh phải đem đến cho Võ Hồn đế quốc những đả kích trầm trọng nhất. Có như vậy mới có thể giúp Tông môn ta giương oai, đồng thời cũng chấn nhiếp đám hồn sư của Võ hồn điện. Nhưng mà, muốn tiêu diệt hoàn toàn Võ hồn đế quốc vẫn là một quá trình lâu dài. Đã tích lũy bao nhiêu năm, bọn họ đã có căn cơ vô cùng thâm hậu. Mà phương án tác chiến cụ thể, phải chờ khi ta trở lại Thiên Đấu thành bàn thảo với Thiên Đấu hoàng thất rồi mới có thể quyết định được.

Nghe Đường Tam nói xong, mọi người lần lượt gật đầu, Đường Khiếu nói:

– Được, cứ quyết định như vậy đi. Chúng ta cũng không cần phải chuẩn bị gì nhiều. Ngày mốt, ta sẽ trực tiếp đi đến Thiên Đấu thành, về phần liên lạc với Thiên Đấu đế quốc…

Đường Tam gật đầu nói:

– Cứ giao cho ta đi, đợi sau khi ta giúp Phụ thân khôi phục lại chân tay, ta sẽ đi ngay.

“Khôi phục lại chân tay?” Đường Khiếu cùng năm vị trưởng lão nhìn Đường Tam, trong mắt tràn ngập thần sắc không thể tin nổi.

Đường Tam đứng lên, cầm Hải Thần Tam Xoa Kích đi đến trước mặt cha hắn, một tay cầm theo hộp gỗ chứa hai khối hồn cốt, nói với Đường Hạo:

– Cha, bây giờ chúng ta bắt đầu đi. Chẳng qua ta nhất định phải phá lại vết thương của người, hơn nữa còn cần phải cắt một lớp thịt bên ngoài, mới có thể…

– Nói nhiều làm gì, bắt đầu đi.

Đường Hạo tự mình xé bỏ ống tay áo của cánh tay cụt, lộ ra vết thương đã lành lặn. Ánh mắt tràn ngập vẻ cứng rắn, dường như biểu thị rằng vị Hạo Thiên đấu la trước đây, ngay cả giáo hoàng của Võ Hồn điện cũng dám đánh chết, một lần nữa đã trở lại.

Khi đối mặt với địch nhân, từ trước đến nay Đường Tam cũng chưa từng một lần do dự, nhưng mà, lúc này lại đang đối mặt với cha mình. Nhìn vào bả vai thiếu mất một cánh tay của Đường Hạo, hai cỗ nhiệt lưu không khỏi dâng lên trong mắt, tay phải đang nắm Hải Thần tam xoa kích cũng không khỏi hơi run rẩy.

Đường Hạo trừng mắt liếc nhìn con trai một cái:

– Do dự cái gì? Ta có thể tự chặt cánh tay của mình, chẳng lẽ còn sợ chút xíu đau đớn ấy sao?

Hít sâu một hơi, Đường Tam đột nhiên nhắm hai mắt lại, nhưng chỉ một khắc sau đã mở ra. Trong đôi mắt, nhất thời tràn ngập thần quang băng lãnh, vung tay phải lên, Hải Thần tam xoa kích giống như một đạo tia chớp màu đen xẹt qua, một làn huyết quang phun lên. Vết thương trên vai phải Đường Hạo, nơi tiếp giáp với xương vai, vốn đã lành từ lâu, thịt da hòa với huyết mạch, bề dày khoảng một tấc không nhân nhượng rớt xuống. Một tấc này hoàn toàn là bộ phận dư thừa do lúc trước bị cụt tay, về sau lành lại thừa ra một chút. Thanh Hải Thần Tam Xoa Kích cực lớn như vậy, nhưng trong tay Đường Tam lại hoàn toàn chuẩn xác giống như một thanh dao mổ vậy.

Sắc mặt Đường Hạo không chút thay đổi, ánh mắt nhìn con trai chỉ có cổ vũ, dường như cái mà Hải Thần Tam Xoa Kích kia cắt đi, không phải là thân thể của hắn vậy.

Ánh mắt Đường Tam tỉnh táo dị thường, tay trái vung lên, thi triển Khống Hạc Cầm Long, hộp gỗ mở ra, khối hồn cốt cánh tay phải bay lên, rơi vào lòng bàn tay của hắn.

Không chút chậm trễ, Đường Tam đem khối hồn cốt cánh tay phải trực tiếp gắn vào vết cắt trên cánh tay cụt của Đường Hạo. Từ mi tâm, dấu ấn Hải Thần màu vàng quang mang đại phóng, một đạo Hải Thần ánh sáng đã trực tiếp chiếu rọi vào nơi xương cánh tay gắn vào.

Máu tươi bắn ra từ miệng vết thương của Đường Hạo đã nhiễm đỏ cánh tay Đường Tam cùng với khối hồn cốt cánh tay phải. May mà lúc này A Ngân không có ở đây, nếu không, chứng kiến cảnh này, không biết tâm tình nàng sẽ xuất hiện bao nhiêu biến hóa đây!

Đồng thời ánh sáng màu vàng lam từ chân phải của Đường Tam cũng sáng lên, quang mang theo thân thể Đường Tam lan tràn lên, lan dần sang cánh tay trái đang cầm hồn cốt của hắn, rất nhanh rót vào miệng vết thương của Đường Hạo.

Nói ra cũng kỳ quái, lúc Hải Thần ánh sáng bao phủ lên xương cánh tay phải, nơi vị trí vết thương của Đường Hạo và khối hồn cốt cánh tay phải cũng đồng thời phát ra một tầng sương khói màu vàng lam, Đường Hạo lúc trước còn bảo trì được bình tĩnh, lúc này cũng không khỏi phải mạnh mẽ nhíu mày, có thể thấy được lúc này hắn đang thừa nhận đau khổ mãnh liệt đến thế nào. Khi luồng quang mang màu vàng kim từ hồn cốt đùi phải Lam Ngân Hoàng của Đường Tam dâng đến vị trí vết thương của Đường Hạo, một khắc trước vết thương vẫn còn đang không ngừng chảy máu, lúc này đã ngừng hẳn. Quang mang màu vàng kim kia đã hoàn toàn bao vây chỗ vết thương bị cắt của Đường Hạo cùng với khối hồn cốt cánh tay phải.

Từ khi Đường Tam chém ra Hải Thần Tam Xoa Kích, đến khi năng lượng của hồn cốt Lam Ngân Hàng đùi phải cầm máu, cả quá trình thật ra chỉ là trong nháy mắt mà thôi. Động tác Đường Tam giống như là đã luyện tập hàng trăm ngàn lần, không để cho Đường Hạo chảy dư thêm một giọt máu nào.

Ngay khi luồng quang mang màu vàng lam kia lan tràn ra, sắc mặt Đường Hạo cũng dần dần dãn ra. Đường Khiếu cùng với năm vị trưởng lão kia của Hạo Thiên Tông đều không thể không toát ra thần sắc khen ngợi. Kĩ năng thần kì như vậy, bọn họ là lần đầu tiên nhìn thấy. Trước giờ bọn họ chưa từng nghe nói qua, một người sau khi đã cắt rời hồn cốt ra còn có thể gắn trở lại.

Đường Hạo đã là vô cùng cường hãn, nhưng con trai hắn thể hiện ra sự cường hãn còn mạnh mẽ hơn Đường Hạo năm xưa. Thần sắc năm vị trưởng lão đã trở nên thư thái hơn nhiều, sự khó chịu lúc nãy do bị Đường Tam đánh bại cũng dần dần được thay thế bằng sự vui mừng. Bọn họ dường như thấy được cảnh Hạo Thiên Tông dưới sự phụ trợ của hai cha con này, một lần nữa trở lại ngôi vị đỉnh cao của đại lục.

Đường Tam lấy từ trong túi Như Ý Bách Bảo Nang ra một khỏa đan dược do chính mình đã luyện chế lúc trước, Cố Bổn Bồi Nguyên Đan, nhét vào miệng cha hắn. Đồng thời đem Hải Thần Tam Xoa Kích cắm xuống đất, bỏ tay phải ra khỏi uyển mạch Đường Hạo, cảm thụ sự biến hóa của thân thể cha mình.

Rất nhanh, thần sắc của Đường Tam cũng thả lỏng hơn, toàn bộ quá trình so với hắn dự đoán còn thuận lợi hơn nhiều. Mấy năm nay khi hắn đi Hải Thần đảo, A Ngân dựa vào khả năng cảm nhận năng lực thực vật của mình, đem các loại linh dược mọc xung quanh Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn đưa cho Đường Hạo ăn. Hơn nữa Đường Hạo biết vợ mình có khả năng hồi sinh, tâm tình cũng tốt hơn nhiều so với lúc trước. Thân thể hắn hiện giờ vô cùng tốt, tuy bị đứt 1 chân 1 tay, nhưng huyết khí mạnh mẽ hơn lúc trước rất nhiều. Khi nãy mặc dù tổn thất một ít máu tươi, nhưng thân thể hắn cũng không bị ảnh hưởng bao nhiêu. Dĩ nhiên, chuyện này cùng với khả năng cắt vết thương hoàn mỹ của Đường Tam cũng có quan hệ mật thiết.

Bên trong luồng quang mang màu vàng lam đang bao phủ, người khác không nhìn thấy, nhưng hai cha con Đường Hạo, Đường Tam lại có thể cảm giác rõ ràng, cánh tay phải của Đường Hạo đang dần dần mọc lại. Năng lực “Lửa rừng thiêu bất tận, gió xuân thổi sống lại” của khối hồn cốt chân phải được Đường Tam sử dụng tinh thần lực không chế hết sức xảo diệu không ngừng rót vào cánh tay Đường Hạo, đồng thời, trong quá trình cánh tay dần dần phục hồi, Đường Tam cũng thông qua bàn tay đang nắm cánh tay trái của Đường Hạo truyền vào một cỗ năng lượng thuần khiết của nội lực Huyền Thiên công, dẫn đạo hồn lực của cha hắn, vận chuyển tuần hoàn vào cánh tay đang mọc lại, giúp cho cánh tay mới hoàn toàn khôi phục, giống như trước kia.

Suốt nửa canh giờ trôi qua, Đường Khiếu và năm vị trưởng lão cũng không có chút nào cảm giác mất kiên nhẫn, có thể chứng kiến một màn thần kì như vậy, bọn họ thậm chí trong lòng còn có vài phần cảm giác kiêu ngạo.

Rốt cuộc, luồng quang mang màu vàng lam kia cũng rút đi, trên vai phải Đường Hạo đã mọc lại một cánh tay mới. Nếu như nói cánh tay này có điểm gì khác một cánh tay bình thường, thì chỉ là cánh tay mới này thật sự có điểm trắng trẻo một chút, cùng với màu da ngăm đen trên thân thể Đường Hạo có chút khác biệt.

Đường Hạo nhìn ngắm cánh tay phải của mình, có chút ngạc nhiên, rất nhanh thúc dục hồn lực truyền vào cánh tay, một luồng quang mang màu đen nhàn nhạt từ trong cánh tay phóng xuất ra. Lúc trước bởi vì cánh tay bị cụt, nên hồn lực vận chuyển đến bả vai bị tắc nghẽn một chút, nhưng hiện tại đã có thể tuần hoàn bình thường. Có thêm năng lượng tràn ngập của khối hồn cốt gia nhập, cảm giác như là trong nháy mắt hồn lực của hắn từ bảy mươi cấp đã đạt đến hơn tám mươi cấp. Càng làm hắn khó tin hơn chính là, cánh tay mới sinh trưởng lại này, không có nửa phần gượng gạo, linh động, có lực hoàn toàn giống như cánh tay hắn trước khi chặt bỏ vậy. Thậm chí ngay cả năng lượng hồn cốt cũng đã khế hợp hoàn toàn với hồn lực của hắn.

Cái này cũng không phải là năng lực “Lửa rừng thiêu bất tận, gió xuân thổi sống lại” có khả năng làm được, dù sao thì cánh tay Đường Hạo cụt thời gian cũng đã hơn sáu bảy năm rồi. Sở dĩ có thể mới vừa khôi phục lại đã đạt trình độ này, hoàn toàn là nhờ hiệu quả của Hải Thần ánh sáng. Chính nhờ Hải Thần ánh sáng, mới có thể làm cho quá trình chữa trị này đạt được kết quả hoàn mỹ.

Đường Tam sau khi kiểm tra kỹ càng cánh tay trái của Đường Hạo, lại bắt đầu vung Hải Thần Tam xoa kích lên, một lần nữa tiến hành quá trình khôi phục lại chân trái của Đường Hạo. Khôi phục lại cả chân trái, cũng tốn thêm thời gian một canh giờ, một canh giờ này, càng khiến Đường Hạo chịu thêm càng nhiều thống khổ.

Có sự khôi phục hoàn mỹ của cánh tay tay trái ủng hộ, cả quá trình khôi phục chân trái, thần sắc của Đường Hạo nhìn qua còn thoải mái hơn lúc đầu. Chỉ sau khi chân trái hắn hoàn toàn hồi phục, sắc mặt mới có chút tái nhợt. Hồn cốt Lam Ngân Hoàng đùi phải mặc dù truyền cho hắn không ít năng lượng, nhưng cả quá trình chữa trị cũng là lấy huyết khí của Đường Hạo mà duy trì. Mọc lại tay chân đối với huyết khí của Đường Hạo cũng là tiêu hao một lượng không nhỏ.

Cho Đường Hạo ăn thêm một viên dược hoàn nữa, nhờ Đường Khiếu sắp xếp cho một gian phòng yên tĩnh, Đường Tam dẫn Đường Hạo lại đó, bắt đầu trợ giúp cha mình tiến hành tu luyện. Một mặt giúp cho Đường Hạo tuần hoàn tu luyện lại hồn lực cùng huyết khí vừa tiêu hao, mặt khác cũng để sử dụng thuận lợi lại hai khối hồn cốt.

Bọn họ vừa ra khỏi cửa đại sảnh, A Ngân cùng với Tiểu Vũ nhìn thấy được Đường Hạo đã khôi phục đủ tứ chi, A Ngân vừa muốn xông lại đã bị Đường Tam dùng ánh mắt ngăn lại, hướng mẫu thân ra dấu. Mặc dù đây là lần đầu tiên Đường Tam giúp người khác khôi phục tứ chi, nhưng hắn thông qua quá trình khôi phục có thể cảm giác được, đoạn thời gian sau khi khôi phục này đối với Đường Hạo mà nói chính là quan trọng nhất. Không chỉ trọng yếu là khôi phục lại tứ chi hoàn chỉnh, mà còn là khôi phục lại hai mươi cấp hồn lực bị tổn thất khi chặt đứt một tay một chân. Có thể khôi phục được bao nhiêu, còn phải xem trong khoảng thời gian vài ngày sau khi hồi phục lại hai chi kia.

Đường Tam dìu Đường Hạo vào gian tĩnh thất kia, để hắn ngồi xuống, chính mình ngồi sau lưng, dặn dò Đường Khiếu không cho bất cứ kẻ nào đến quấy rầy, sau đó dùng hai tay đặt lên lưng phụ thân, khởi phát toàn bộ Hải Thần ánh sáng, bao phủ toàn bộ thân thể Đường Hạo, phụ trợ hắn tiến hành tu luyện.

Hồn lực cùng với khí huyết của Đường Tam cường đại đến mức nào, hơn nữa, Hải Thần ánh sáng vốn thuộc về lực lượng của thần, đối với sự khôi phục của Đường Hạo không thể nghi ngờ là có lợi ích rất lớn.

– Cha, người buông lỏng hồn lực của mình đi, không nên kháng cự lại hồn lực mà ta đưa vào cơ thể. Thân thể cùng tinh thần toàn bộ buông lỏng, cho dù có bất cứ cảm giác gì, cũng đừng điều động hồn lực bản thân đến chống cự lại sự vận chuyển hồn lực của ta.

Đường Hạo gật đầu, đối với con trai mình, hắn có gì không thể tín nhiệm chứ? Nhất là Đường Tam vừa giúp hắn khôi phục lại tứ chi không toàn vẹn, lúc này trong lòng hắn vốn là vô cùng hưng phấn. Nhưng đồng thời, hắn cũng cảm nhân được sau khi mình khôi phục được hai chi, hồn lực trong cơ thể có cảm giác như đang sôi trào. Dưới tình huống này, cho dù là mở miệng nói chuyện cũng có thể khiến cho hồn lực đang sôi trào kia phát tiết ra ngoài. Đường Hạo cũng là thiên tài một đời, từng là Phong hào đấu la trẻ nhất đại lục, mặc dù tình huống trước mắt của hắn là lần đầu tiên xảy ra trên cả Đấu la đại lục, nhưng hắn vẫn cẩn thận không có mở miệng nói. Nghe được con trai mình an bài, tự nhiên là không chút do dự đồng ý ngay, hắn cũng không biết làm thế nào mới có thể làm cho hồn lực mình đang sôi sục có thể trở về lại tình trạng đỉnh cao như trước đây.

Hồn lực của Đường Tam hùng hậu mà nhu hòa, giống như trường giang đại hải dũng mãnh tiến vào cơ thể của Đường Hạo. Đường Hạo có thể cảm giác rõ ràng, tuy là Đường Tam cũng có võ hồn Hạo Thiên Chùy giống mình, nhưng hồn lực của hắn lại không giống mình chút nào. Hồn lực của mình vốn là đầy khí thế bá đạo, ngược lại hồn lực của Đường Tam lại vô cùng ôn hòa, nhưng trong đó lại ẩn chứa khí thế mạnh mẽ sừng sững.

Luồng hồn lực kia sau khi dũng mãnh tiến vào cơ thể Đường Hạo, ngay lập tức vận chuyển nhanh chóng theo một lộ tuyến kỳ lạ mà ngay cả Đường Hạo cũng không biết. Rất nhanh đi tới từng kinh mạch mà trước giờ hắn chưa từng chú ý đến. Luồng hồn lực lúc trước vốn nhu hòa đột ngột biến thành một mũi nhọn vững chắc chui vào những kinh mạch kia, cảm giác thống khổ ập đến lập tức khiến toàn thân Đường Hạo co rút lại một trận.

Tính cách Đường Hạo kiên nghị vô cùng, đối với con trai lại là tuyệt đối tin tưởng, tuy rằng thống khổ kịch liệt như vậy khiến cho hồn lực toàn thân hắn sôi trào lên, như muốn phun trào ra, nhưng hắn đã lập tức khống chế hồn lực ba động, tùy ý để hồn lực của con trai mình phát động đánh sâu vào.

Đây chính là Đường Tam, nếu đổi lại là một người khác, Đường Hạo nhất định sẽ không đem thân thể của mình đặt dưới sự khống chế của người đó. Phải biết rằng, để cho hồn lực bên ngoài tùy ý đưa vào trong kinh mạch bản thân, chỉ cần đối phương có ý đồ xấu, như vậy hắn sẽ chết không thể nghi ngờ.

Một tiếng xích nhẹ vang lên trong cơ thể Đường Hạo, Đường Hạo chỉ cảm thấy thân thể mình rung lên. Ngay sau đó, một cỗ lực lượng đặc thù từ chỗ kinh mạch hắn không biết tên kia truyền đến, hồn lực trong cơ thể nháy mắt dừng lại, sau một khắc đã lập tức điên cuồng di động trở lại, hoàn toàn theo một quy luật nhất định. Cảm giác thoải mái tràn ngập lực lượng kia suýt nữa làm Đường Hạo hô to thành tiếng.

Hồn lực của Đường Tam vẫn chưa dừng lại, lập tức nhắm đến kinh mạch tiếp theo mà di chuyển, không ngừng chui vào, đả thông. Trong cả quá trình đả thông này, hồn lực trong cơ thể Đường Hạo cũng dần dần được điều động vận chuyển, mặc dù chưa hoàn toàn vận chuyển thông suốt, nhưng sự sôi trào của hồn lực lúc đầu theo thời gian từng cái kinh mạch được đả thông, đã ngày càng ngưng tụ lại. Hồn lực khổng lồ trong cơ thể cũng dần dần vận chuyển theo hướng hồn lực của Đường Tam. Sự vận chuyển cũng ngày càng trở nên thông suốt hơn. Mặc dù mỗi lần Đường Tam đánh sâu vào đều gây cho hắn sự thống khổ kịch liệt, nhưng sau khi sự thống khổ đi qua, cảm giác thoải mái mang lại Đường Hạo từ trước tới giờ chưa từng thấy qua.

Con trai mình đang làm gì đây? Đường Hạo cũng không biết. Hắn lúc này cũng không thấy được, Đường Tam ngồi ở phía sau cả người như đang ngâm trong một cái lồng hấp, quần áo trên người đều đã ướt đẫm mồ hôi.

Đường Tam lúc này đúng là dùng nội lực Huyền Thiên Công của mình, trợ giúp phụ thân tiến hành đả thông kỳ kinh bát mạch. Cách làm như vậy, không thể nghi ngờ chính là phương pháp tốt nhất giúp Đường Hạo khôi phục lại hoàn toàn hồn lực.

Cơ thể con người ở thế giới này, cùng với thế giới trước đây của Đường Tam là hoàn toàn giống nhau, chẳng qua chỉ là phương thức tu luyện khác nhau mà thôi. Đường Hạo từng có được thực lực mạnh nhất ở thế giới này, nhưng kỳ kinh bát mạch của hắn cũng chỉ là rộng rãi, cứng cáp hơn người bình thường, chứ hoàn toàn chưa được đả thông.

Đường Tam trong quá trình đả thông kinh mạch cũng không gặp phải trở ngại lớn nào, dù sao kinh mạch của Đường Hạo cũng vô cùng cứng cỏi, hoàn toàn có thể thừa nhận được sự đột phá của nội lực Huyền Thiên Công.

Rốt cuộc, dưới sự đánh sâu vào của Đường Tam cuối cùng hai mạch Nhâm Đốc của Đường Hạo cũng trở nên thông suốt. Đường Hạo chỉ cảm thấy một cảm giác cực kỳ thông suốt truyền khắp toàn thân, hồn lực khổng lồ tích góp trong cơ thể không còn chịu khống chế, điên cuồng tràn ra, gần như trong nháy mắt đem hồn lực của Đường Tam đẩy ra khỏi cơ thể, dựa theo phương thức tu luyện bình thường của hắn mà điên cuồng vận chuyển. Mỗi lần vận chuyển một vòng, hồn lực hắn lại gia tăng thêm một lượng lớn. Hồn lực tràn đầy một lần nữa đưa Đường Hạo trở về trạng thái đỉnh cao.

Đường Tam chậm rãi mở mắt, thần sắc lúc này của hắn đã cực kì khó coi, nơi khóe miệng vẫn còn chảy ra một dòng máu tươi, đó là sau khi Đường Hạo hoàn thành đả thông kì kinh bát mạch, đẩy hồn lực của hắn trở lại phản kích chính mình tạo thành.

Chẳng qua lúc này tâm tình Đường Tam lại tràn ngập vui sướng, hồn lực phụ thân có thể đem hồn lực của chính mình đẩy ngược trở lại, chứng tỏ hồn lực của phụ thân đã vượt qua trình độ chín mươi hai cấp hồn lực của mình. Ít nhất đã khôi phục trở lại cấp độ Phong Hào Đấu la. Việc này đã chứng minh, việc mình trợ giúp phụ thân đả thông kinh mạch là việc làm hoàn toàn chính xác.

Lúc này, thân thể Đường Hạo bị một tầng hắc quang mãnh liệt bao phủ, hồn lực bá đạo cường đại tràn ngập mang lại cảm giác chấn nhiếp lòng người. Từ phía sau nhìn lại, thân hình cha mình là vô cùng to lớn, đây mới chính thức là bộ dáng mà Hạo Thiên đấu la nên có a!

Đường Tam vui mừng nhắm hai mắt lại, bắt đầu khôi phục lại hồn lực của mình. Mặc dù vì phụ thân đả thông kinh mạch làm hắn tiêu hao hồn lực thật lớn, lại còn bị thương do hồn lực cắn trả. Nhưng với thân thể cường hãn của hắn, mấy cái này không đáng kể chút nào, chỉ cần trong thời gian ngắn tu luyện, có thể khôi phục lại trạng thái đỉnh cao.

Khi Đường Hạo từ trạng thái tu luyện thanh tỉnh trở lại, quay đầu nhìn lại, con trai đã không còn ở phía sau nữa. Tâm niệm vừa động, thân hình đang ngồi trên mặt đất đã bay vọt lên, giơ lên cánh tay phải màu trắng nõn cùng cánh tay trái màu đồng đỏ, tràn ngập cảm giác của lực lượng, làm cho hai mắt của thiết hán như Đường Hạo cũng trở nên ướt át một chút.

Lúc đầu khi hắn tự chặt tay chân, thì hắn cũng đã tâm nguội ý lạnh, quyết định quy ẩn sơn lâm, cũng không khi nào nghĩ đến, chính mình lại có cơ hội phục hồi lại trạng thái đỉnh cao như vậy.

Hùng tâm tráng chí trong dĩ vãng tựa hồ tại thời khắc này, nương theo thực lực trở về cũng đã khôi phục trở lại.

– Ta trở về rồi, Võ Hồn điện, Đường Hạo ta đã quay lại rồi.

Đẩy cửa bước ra, ánh mặt trời chiếu rọi khắp toàn thân, quang mang chói mắt nhưng cũng không chút nào ảnh hưởng đến thị giác của Đường Hạo, hắn liếc một cái tựu đã thấy được A Ngân đang đứng chờ ngoài cửa.

Tuy là Đường Hạo mở cửa hết sức đột ngột, nhưng một khắc khi A Ngân nhìn thấy tứ chi hoàn chỉnh của trượng phu, nước mắt nàng vẫn không cầm được tràn ra, mạnh mẽ nhào vào lòng chồng mình.

Khẽ vuốt nhẹ mái tóc của vợ mình, trên mặt Đường Hạo toát ra một tia mỉm cười nhàn nhạt, cả người hắn dường như trẻ lại rất nhiều. Mặc dù trên người hắn vẫn còn một chút dơ bẩn do lâu ngày không tắm, nhưng nhìn qua cũng chỉ là một nam nhân tầm khoảng ba mươi tuổi mà thôi, không còn chút nào bộ dáng già nua trước kia:

– A Ngân, đừng khóc, Tiểu Tam đâu?

A Ngân ngẩng đầu, hai mắt đẫm lệ nhìn Đường Hạo:

– Ngươi đã tu luyện suốt ba ngày, hai ngày trước, Tiểu Tam đã mang theo Tiểu Vũ quay về Thiên Đấu Thành. Đứa nhỏ này mặc dù tuổi còn trẻ, nhưng gánh nặng trên vai của hắn quả thật rất nhiều a!

Đường Hạo yên lặng gật gật đầu:

– Không nghĩ tới, là chính con trai ta lại cấp cho ta cơ hội tái sinh. Trước đây bởi vì ta không thể làm được, mới đem thật nhiều áp lực đặt lên vai của hắn. Nhưng bây giờ ta đã phục hồi rồi, Hạo Thiên Đấu la đã trở lại, ai còn dám bất lợi đối với con ta, ta khiến hắn hóa thành tro bụi.

A Ngân run giọng nói:

– Hạo ca thật sự khôi phục lại?

Đường Hạo tự tin nhìn thẳng lên mặt trời:

– Mặc dù ta không biết Tiểu Tam đã làm gì cho ta, nhưng là, thực lực của ta chẳng những đã khôi phục lại, hơn nữa lại còn mạnh hơn lúc trước nhiều. Lúc đầu sau khi ngươi hiến tế cho ta, hồn lực của ta đã đạt đến chín mươi hai cấp. Lúc sau, mặc dù bản thân ta bị trọng thương, nhưng hồn lực vẫn tiếp tục gia tăng, thẳng lên đến chín mươi lăm cấp mới thôi. Nhưng hiện tại hồn lực của ta cũng đã đột phá bình cảnh chín mươi sáu cấp, hơn nữa tiềm lực của thân thể dường như hoàn toàn được kích phát ra. Ta cảm giác được, toàn bộ lực lượng súc tích trong mấy năm nay đã hoàn toàn phóng xuất ra, trong khoảng thời gian ngắn có thể còn có tiến bộ. Đi, chúng ta tìm đại ca thôi. Hạo Thiên Tông cũng đã đến lúc xuất sơn rồi.

Bạn đang đọc truyện Đường Môn – Quyển 5 tại nguồn: http://truyensex.moe/duong-mon-quyen-5-full/

Thiên Đấu thành. Đường môn.

So với năm năm trước đây, nơi này nhìn qua cũng không có biến hóa gì đáng kể, trước cửa cũng chỉ có hai gã Đường Môn đệ tử thân hình cao lớn, ánh mắt lợi hại thủ hộ. Nhưng tinh, khí, thần của bọn họ lại phi thường tràn đầy, ánh mắt thỉnh thoảng đảo qua lại trên người đi đường, ngẫu nhiên lại còn phát ra một chút tinh quang. Lực lượng súc tích, giống như hai khối thuốc nổ tùy thời đều có khả năng bộc phát.

Lúc này, ánh mắt của hai Đường Môn thủ vệ đệ tử đột nhiên chăm chú hẳn lại, bởi vì trong tầm mắt của bọn họ xuất hiện hai người. Hai người này toàn thân đều bao phủ trong một tấm áo choàng dài màu đen. Một trong hai người, trên tay có cầm một thanh vật thể dài và hẹp, được bao phủ bởi một tấm vải màu đen, rõ ràng là một loại vũ khí.

– Đứng lại, Đường Môn cấm địa, không được tới gần.

Một Đường Môn đệ tử bước lên hai bước, ngăn cản hai hắc bào nhân đang hướng đại môn bước tới, trong ánh mắt rõ ràng toát ra vẻ cảnh giác.

Hắc bào nhân cầm trong tay gói đồ dài và hẹp kia, vén cái nón đội trên đầu ra, làm lộ ra một mái tóc dài màu lam, cùng với một gương mặt vô cùng anh tuấn. Đôi mắt của hắn là màu xanh biển, thâm thúy tựa như là đại dương mênh mông. Tên Đường Môn đệ tử kia vừa nhìn đến ánh mắt của hắn, không khỏi sửng sốt một chút, sự cảnh giác ban đầu sau khi bị đối phương nhìn một chút đã hoàn toàn biến mất, vậy mà không thể toát ra một chút ý niệm phản kháng nào.

Hai gã hắc bào nhân này đúng là Đường Tam và Tiểu Vũ. Sau khi trợ giúp phụ thân khôi phục lại thân thể, Đường Tam vội mang theo Tiểu Vũ rời khỏi Hạo Thiên Tông, trở về Thiên Đấu thành. Tướng mạo hắn và Tiểu Vũ đều rất xuất chúng, vì không muốn làm người khác chú ý, mới mặc vào cái áo choàng lớn này. Nơi hắn lựa chọn trở về đầu tiên, tự nhiên chính là nơi mà mình một tay sáng lập ra, Đường Môn. Nơi này chính là căn cơ của Đường Tam.

– Lực đường Đường chủ Thái Thản trưởng lão có ở đây không? Thỉnh hồi bẩm một tiếng, nói là Đường Tam đã trở về.

Tuy rằng trước mặt chỉ là một tên thủ vệ đệ tử, nhưng Đường Tam vẫn là vô cùng khách khí. Theo thực lực ngày càng tăng lên, trừ khi những lúc cần thiết hắn mới làm cho cảm xúc của mình biến hóa, dưới tình huống bình thường, hắn càng thêm nội liễm hơn so với trước kia. Còn nhìn từ bên ngoài, không ai có thể nhìn ra hắn có thực lực cường đại.

Hai gã thủ vệ đệ tử này hiển nhiên là trong năm năm nay sau khi Đường Tam rời đi bọn họ mới gia nhập Đường Môn, bởi vậy cũng không nhận ra Đường Tam. Nhưng cũng không phải là bọn họ chưa từng nghe qua cái tên “Đường Tam” này. Đây chính là tên riêng của Đường Môn tông chủ a!

– Ngài… ngài là Đường Tam?

Tên đệ tử đang ngăn cản hắn chợt hỏi.

Đường Tam bật cười, nói:

– Như thế nào? Bộ từng có người giả mạo ta rồi sao?

Hai gã thủ vệ liếc nhìn nhau, tên khi nãy vừa lên tiếng cẩn thận nói:

– Xin ngài vui lòng chờ một chút, ta lập tức vào trong bẩm báo.

Vừa nói, rất nhanh quay đầu hướng vào trong chạy đi.

Đường Tam hài lòng gật đầu, thấy mầm biết cây, các vị Đường chủ đối với đệ tử tông môn tiến hành huấn luyện tương đối không tồi a!

Hắn chờ cũng không lâu, trong chốc lát, tiếng bước chân đã từ trong cửa truyền ra, nhưng làm Đường Tam có chút ngoài ý muốn chính là, từ bên trong đi ra nghênh đón chỉ có một người. Con trai của Lực đường Đường chủ Thái Thản, phụ thân của Thái Long, Thái Nặc.

Thái Nặc vừa nhìn thấy Đường Tam, vội bước lên trước vài bước, cung kính nói:

– Thái Nặc cung nghênh tông chủ hồi tông.

Tên thủ vệ đệ tử chạy đi thông báo lúc nãy cũng theo hắn quay lại, vừa nghe Đường Tam quả nhiên chính là tông chủ bổn môn, lập tức cùng tên thủ vệ còn lại xá dài một cái, quì xuống một gối.

Đường Tam a a cười, nói:

– Thái Nặc thúc thúc, không cần đa lễ, sao chỉ có một mình ngài? Các vị Đường chủ khác đều có công việc bộn bề cả à?

Nói thế nào hắn cũng là thân phận Đường Môn tông chủ, tông chủ hồi môn, cũng không thấy bất kỳ vị Đường chủ nào ra nghênh đón, làm hắn ít nhiều cũng có chút bất ngờ.

Thái Nặc nói:

– Tông chủ chớ trách, hiện tại trong môn, người chủ sự cũng chỉ còn có một mình ta, những người khác đều đã theo đại quân ra tiền tuyến hết rồi.

– Ra tiền tuyến?

Đường Tam trong lòng cả kinh, cũng không tiến vào tông môn, vội hỏi:

– Đã xảy ra chuyện gì? Khai chiến với Võ Hồn đế quốc rồi sao?

Thái Nặc nói:

– Mười ngày trước, Thiên Đấu Đế quốc Tuyết Băng bệ hạ ngự giá thân chinh, dẫn theo trăm vạn đại quân, hơn sáu nghìn hồn sư đi ra tiền tuyến. Đường Môn ta, Thất Bảo Lưu Ly Tông, Sử Lai Khắc học viện, cao thủ các nơi đều xuất phát theo. Phụ thân nhờ ta nhắn lại với ngài, khi nào ngài trở về, cũng xin nhanh ra tiền tuyến chi viện.

Nghe Thái Nặc nói, trong lòng Đường Tam nhất thời xuất hiện không ít ý nghĩ, tâm niệm thay đổi thật nhanh, đã đại khái hiểu rõ được sự tình. Rất hiển nhiên, Thiên Đấu, Tinh La hai đại đế quốc cũng đã ý thức được tình huống hiện tại của Võ Hồn đế quốc, tự nhiên sẽ không đợi Võ Hồn đế quốc tiến hành tu chỉnh hoàn tất, xâm phạm đến mình. Tiên hạ thủ vi cường, chủ động tuyên chiến. Một chiêu này không thể nghi ngờ là hết sức cao minh, vừa có thể làm loạn sự bố trí của Võ hồn đế quốc, đồng thời cũng có thể chiếm được tiên cơ. Không cần hỏi qua, nhất định là Tinh La đế quốc bên kia hiện tại cũng đã hành động rồi.

– Tông chủ, vào trong rồi hãy nói.

Thái Nặc đứng tránh ra nhường lối cho Đường Tam.

Đường Tam lắc đầu:

– Không cần, Thái Nặc thúc thúc, tông môn giờ giao cho ngươi quản lý. Thời gian gấp gáp, ta cần nhanh một chút chạy ra tiền tuyến. Hiện giờ ta cần biết rõ tình huống một chút. Tuyết Băng khi kế vị thì như thế nào? Hiện tại trong Thiên Đấu thành, có còn để lại hồn sư phòng ngự hay không?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Đường Môn – Quyển 1
Đường Môn – Quyển 2
Đường Môn – Quyển 3
Đường Môn – Quyển 4
Đường Môn – Quyển 5
Thông tin truyện
Tên truyện Đường Môn - Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 13/12/2020 03:29 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Giúp gái teen trả thù - Tác giả The Kid
Ở trong một xóm nọ, thằng Tú và con Nhi chơi thân với nhau. Thằng Tú đã 20 tuổi trong khi con Nhi chỉ mới 17 tuổi. Nhà hai đứa cũng gần nhau, hai đứa hay gặp nhau. Thằng Tú đã nghỉ học từ lâu để đi làm kiếm tiền, còn con Nhi vẫn còn đang đi học lớp 11. Con Nhi tuy không đẹp bao nhiêu nhưng nhìn...
Phân loại: Truyện nonSEX
Hạ Thiên – Quyển 5
Đối Mị Nhi mà nói, đám người này đều không xa lạ gì, bất luận là vì Tôn Bác Văn hay là những người sau lưng Tôn Bác Văn thì nghiêm khắc mà nói thực ra cũng có thể xem là thuộc hạ của nàng. Theo lý mà nói trong bốn tổ của Thiên Địa Huyền Hoàng, ngoài thống lĩnh Thiên Tổ ra còn có ba tổ khác...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Lục Thiếu Du – Quyển 43
Cổ Hạo thế giới. Lục Thiếu Du cười nhạt một tiếng, lập tức nói với Hoàng Phủ Minh Long: Người không liên quan tới Tử Lôi Huyền đỉnh trong Thương Khung minh cùng với Thiên La minh sẽ không nhúng tay vào chuyện Tuyên Cổ điện. Sợ rằng người có liên quan tới Tử Lôi Huyền đỉnh sẽ động thủ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba