Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Đường Môn – Quyển 5 » Phần 52

Đường Môn - Quyển 5

Phần 52

Thiên Đấu đế quốc đế vương Tuyết Băng xuất hiện, nhất thời hấp dẫn sự chú ý của mọi người.

Ngay khi toàn bộ đám hồn sư đang cúi đầu hướng về Tuyết Băng hành lễ, nhưng hắn lại tháo xuống hoàng kim mũ giáp trên đầu mình, cúi đầu hướng về phía Đường Tam xá một cái, cung kính kêu một tiếng “Sư phụ”.

Phải biết rằng, đây là trước mặt trăm vạn đại quân a, Tuyết Băng thân là đế vương, lại trước mặt mọi người hướng Đường Tam hành lễ, nhất thời gây ra sự rung động làm mọi người thất kinh, trong đám hồn sư đang đứng ở đây, bất luận là trước đây có biết Đường Tam hay không, đều không khỏi phải nhìn tên thanh niên này bằng con mắt khác.

Ngay khi Tuyết Băng hành lễ, Đường Tam cũng cúi đầu xá một cái, đương nhiên hắn không phải hướng Tuyết Băng hành lễ, mà là hướng về phía người đứng bên cạnh Tuyết Băng mà bái hạ, cũng đồng dạng kêu một tiếng “sư phụ”.

Cảnh này nhìn qua thấy có chút quái dị, chỉ những người biết rõ tình huống của Đường Tam mới hiểu được là chuyện gì.

“Bệ hạ, không cần đa lễ.” Đường Tam hướng Đại Sư hành lễ xong, nghiêng người qua, xem như chịu nửa lễ của Tuyết Băng, đồng thời nghênh đón, đỡ hắn đứng dậy.

Từ trong mắt Tuyết Băng, Đường Tam rõ ràng thấy được thần sắc kích động.

“Một ngày là thầy, cả đời là cha, sư phụ, đây là chuyện ta phải làm.”

Tuyết Băng cầm chặt tay của Đường Tam, cung kính nói.

Đường Tam mỉm cười, nói:

“Bệ hạ hiện tại là vua của một nước, vừa lại là thống soái của trăm vạn đại quân, không nhất thiết phải làm vậy.”

Tuyết Băng ha ha cười:

“Sư phụ, thật không nghĩ tới người có thể kịp thời chạy tới, xem ra lần này là ông trời đã giúp Thiên Đấu ta.”

Đường Tam nói:

“Cầm quân đánh trận ta vốn không biết, nhưng Đường Tam lần này đến đây, nhất định sẽ đem toàn lực hỗ trợ, giúp bệ hạ phân ưu.”

Tuyết Băng hướng Đường Tam gật đầu. Ánh mắt chuyển hướng sang mọi người xung quanh, đột nhiên cao giọng hô:

“Thiên Đấu đế quốc mọi người nghe lệnh.”

“Bệ hạ vạn tuế.”

Nhất thời, tiếng đáp lại như kinh đào hải lãng vang lên. Bất luận là hồn sư hay là tướng quân, binh lính, toàn bộ đều một gối quỳ xuống. Duy nhất có người không quỳ, cũng chỉ có Đường Tam cùng Đại Sư hai người được ngự tứ là không cần phải quỳ.

Uy thế trong mắt Tuyết Băng bắn ra bốn phí, khí tức ung dung của vương giả lộ ra:

“Hôm nay, sư phụ của ta, Đường Môn tông chủ Lam Hạo Vương Đường Tam trở về. Sau này lệnh của sư phụ ta, tức là lệnh của ta. Sư phụ đến, cũng như chính trẫm đến.”

“Dạ. Bệ hạ vạn tuế, Lam Hạo Vương thiên tuế.”

Nghe tiếng kêu kia của trăm vạn hùng binh, cho dù là người có tâm trí trầm ổn như Đường Tam, cũng không khỏi nhiệt huyết sôi trào. Một âm thanh hùng dũng vang vọng cả không trung:

“Thiên… Đấu… Tất… Thắng…”

Một tiếng kêu này, tràn ngập tinh thần lực vô cùng mạnh mẽ, đồng thời, Đường Tam cũng giơ cao thanh Hải Thần Tam Xoa Kích đang cầm trong tay, nương theo Hải Thần chi quang rót vào, một đạo kim quang trầm tính phóng lên cao, cho dù là đang ở ban ngày, cũng làm cho mỗi một chiến sĩ cũng có thể nhìn thấy rõ ràng cột kim sắc ánh sáng thần thánh kia.

“Thiên… Đấu… Tất… Thắng…”

Tiếng gào thét vang vọng từ mỗi một góc của đại quân, lan truyền hơn mười dặm vẫn không suy yếu, khí thế đại quân nhất thời dâng lên cao, đến một mức độ mà trước nay chưa từng có.

Tuyết Băng giật mình nhìn chuôi Tam Xoa Kích kia trong tay Đường Tam, thanh vũ khí làm hắn không khỏi phải sinh ra ý niệm thần phục, không khỏi phải than thở. Hắn cung kính đối với Đường Tam, trừ bỏ vì cảm ơn, càng nhiều hơn là bởi vì tầm quan trọng của Đường Môn đối với Thiên Đấu đế quốc. Hắn cũng biết Đường Tam là thiên tài, nhưng dù sao cũng là nhất đại thiên tài trong giới trẻ, trong suy nghĩ của hắn, cũng không phải là một cường giả chính thức.

Nhưng một tiếng kêu này của Đường Tam, lại có thể kéo theo sự hưởng ứng của trăm vạn đại quân, còn có một tầng hơi thở thần thánh trong nháy mắt bộc phát ra trên người hắn, Tuyết Băng tuy đã nhìn thấy qua không ít cường giả, nhưng cũng phải cảm thấy thất kinh, trong mơ hồ, hắn có thể cảm giác được, sự cường đại của Đường Tam nếu so với các cường giả thế hệ trước, tuyệt đối không thua kém chút nào.

“Sư phụ, cám ơn ngài.” Tuyết Băng từ đáy lòng nói ra.

Đường Tam mỉm cười nói:

“Chờ khi ta giúp bệ hạ quét sạch Võ Hồn đế quốc, lúc đó bệ hạ hãy cảm tạ cũng không muộn.”

Hắn hiện tại, cũng không phải là Đường Tam trước kia, có thực lực cường đại làm hậu thuẫn, làm cho giọng nói của Đường Tam cũng mang theo sự tin tưởng mãnh liệt.

Tuyết Băng cười nói: “Sư phụ, ngài làm phó soái của ta có được không?”

Đường Tam lắc đầu nói:

“Bệ hạ, hành quân tác chiến, ta thật sự không biết. Ta nghĩ, chỉ có thể giúp ngài chống đỡ đội quân hồn sư, có thực lực mạnh nhất của đối phương đi. Ta sẽ giúp ngài chỉ huy Đường Gia quân, gặp phải quân đoàn hồn sư của Võ Hồn đế quốc, sẽ do ta cùng sư phụ đối phó, dốc hết sức không cho bọn họ can thiệp đến chiến trường chính.”

“Tiểu Tam…”

Đại Sư nhíu mày, nhìn về phía Đường Tam, hồn sư quân đoàn của Võ Hồn đế quốc cường đại đến mức nào. Mặc dù Đường Tam thân là đế sư, nhưng lời hứa như vậy của Đường Tam làm cho Đại Sư cảm thấy không ổn. Dù sao, nếu đã hứa mà không thể làm được, đối với đại quân sẽ là tổn thất vô cùng trọng đại. Đó là tổn thất mà bất luận kẻ nào cũng không đảm đương nổi.

Tuyết Băng nhìn thoáng qua Đại Sư, lại nhìn về Đường Tam, trầm giọng nói:

“Sư phụ, lần này ta thân chinh dẫn đại quân đến đây, chính là ôm tâm lý “Thà làm ngọc vỡ còn hơn là ngói lành ” mà đến, đối mặt với hồn sư quân đoàn của Võ Hồn đế quốc, có thể địch lại thì địch, không thể địch, chúng ta còn có đại quân làm hậu thuẫn.”

Đường Tam nói:

“Bệ hạ, trên đường đến đây, ta đã từng tính toán cặn kẽ qua về thực lực của Võ hồn đế quốc. Căn cứ vào các dấu hiệu trước đây mà xem. Tổng số hồn sư của Võ Hồn đế quốc, hẳn là trong số khoảng sáu đến bảy vạn. Có thể nói là gấp mười lần chúng ta, nhưng mà, họ họ có thể tiến hành chiến đấu, nhiều nhất cũng chỉ khoảng năm vạn. Dù sao, các hồn sư trên ba mươi cấp trở xuống, lực chiến đấu trên chiến trường cơ bản là vô dụng. Võ hồn điện có thể xuất ra năm vạn hồn sư trên ba mươi cấp tham chiến, cũng đã là không dễ dàng gì. Bọn họ ít nhất cũng phải lưu lại khoảng năm ngàn hồn sư làm lực lượng dự bị. Năm ngàn hồn sư phải ở lại trấn thủ Võ hồn thành, là thành chủ chốt trong các thành lớn. Số lượng hồn sư chính thức có thể tiến hành chiến đấu với chúng ta cùng với Tinh La đế quốc, hẳn là khoảng bốn vạn hồn sư. Lần này bệ hạ dốc hết thực lực cả đế quốc mà đến, hắn là đã thương lượng kỹ càng với Tinh La đế quốc rồi. Tinh La đế quốc tổng thể thực lực không dưới chúng ta, nhất định cũng từ phương Nam đối với Võ Hồn đế quốc sinh ra thế hai đầu giáp công. Cứ như vậy, hồn sư quân đoàn của Võ Hồn đế quốc không thể nghi ngờ sẽ lại phải giảm bớt một nửa. Chúng ta phải đối mặt, hắn là khoảng hai vạn địch nhân đi. Đương nhiên, cho dù là như vậy, trên mặt tỷ lệ hồn sư, đối thủ của chúng ta vẫn là hơn chúng ta từ ba đến bốn lần, vẫn là có ưu thế áp đảo.”

Nghe Đường Tam phân tích, Tuyết Băng không ngừng gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.

Đường Tam tiếp tục nói:

“Trước mắt, trong số sáu nghìn hồn sư của chúng ta, sư phụ suất lĩnh hắn là khoảng bốn ngàn, còn có hai ngàn ba trăm hồn sư của Đường Môn ta. Hơn nữa còn có Đường Gia quân có trang bị Đường Môn ám khí. Ta nắm chắc, dưới tình huống chính diện đối mặt với hai vạn hồn sư của Võ Hồn đế quốc, ít nhất có thể ngăn cản được sự công kích của bọn họ.”

Đại Sư nói:

“Tiểu Tam, ta cũng đã tính toán qua thực lực của hai bên. Ngươi nói không sai, nếu như hai vạn hồn sư của đối phương đều là các hồn sư bình thường, chúng ta quả thật có thể ngăn cản được. Nhưng ngươi không nên quên, cường giả Võ Hồn đế quốc đông đảo, Bỉ Bỉ Đông năng lực sâu không thể lường. Còn có một tên phong hào đấu la chín mươi chín cấp, là một tuyệt thế đấu la tồn tại, rất có thể sẽ gia nhập trên chiến trường. Ngươi nên hiểu được, loại cường giả nghịch thiên này nếu gia nhập trên chiến trường mà nói, trong chiến tranh có thể sinh ra lực sát thương vô cùng kinh khủng. Huống hồ, số lượng phong hào đấu la mà Võ Hồn đế quốc có trong tay, số lượng có thể lên đến trên hai mươi người. Mà chúng ta trước mắt chỉ có Độc Đấu La, Kiếm Đấu La, Cốt Đấu La, nếu tính thêm cả ta, Phất Lan Đức và Nhị Long sử dụng Võ Hồn Dung Hợp Kỹ, bất quá cũng chỉ tương đương có bốn gã phong hào đấu la mà thôi, chỉ có thể cầm cự được tối đa mươi tên phong hào đấu la mà thôi, số còn lại không thể quản nổi. Một khi có những cường giả cao nhất xông vào đám hồn sư của chúng ta, tình huống như vậy, lập tức sẽ sinh ra biến hóa. Đồng thời, Võ Hồn đế quốc chuẩn bị nhiều năm, số lượng cao thủ hồn đấu la, hồn thánh cấp bậc nhất định cao hơn chúng ta gấp mười lần. Ngươi có tính qua chưa?”

Đây là chuyện chiến tranh, liên quan đến chuyện sinh tử tồn vong, tuy là Đại Sư năm năm không gặp qua Đường Tam, trong lòng đối với hắn vô cùng nhung nhớ, lúc này gặp lại là mừng rõ như điên, nhưng nghe Đường Tam tựa hồ có chút khinh suất hứa hẹn, vẫn là nói thẳng ra suy nghĩ của mình.

Đường Tam trầm ngâm trong chốc lát, từ cơ thể phát ra một luồng lam quang đậm đặc, đem hắn, Đại Sư cùng với Tuyết Băng bao phủ hết bên trong, ngăn cách âm thanh với ngoại giới bên ngoài. Sau đó, hắn chỉ nói có một câu, đã làm cho vẻ nghi ngờ trên mặt Đại Sư biến hết không còn sót lại chút nào, Tuyết Băng cũng toát ra vẻ đại ngộ bừng tỉnh.

Tuyết Băng dưới sự vây quanh của đám hộ vệ quay trở về vị trí chủ soái, Đại Sư nhưng vẫn ở lại, hắn cũng không phải lúc nào cũng phải đi theo Tuyết Băng, phần lớn thời gian vẫn là ở bên cạnh đại quân, chỉ huy đám hồn sư.

Không còn ai ở đây quấy rầy bọn họ, Đại Sư thấp giọng nói:

“Tiểu Tam, ngươi thật sự có thể nắm chắc chứ?”

Đường Tam nói: “Chỉ cần không phải Bỉ Bỉ Đông cùng với vị tuyệt thế đấu la Thiên Đạo Lưu kia cùng lúc xuất hiện trên chiến trường, ta nắm chắc có thể ngăn cản được hai vạn hồn sư quân đoàn của Võ Hồn đế quốc. Còn có một chuyện, ta chưa kịp nói cho ngài biết, ta từ Hạo Thiên tông quay lại đây, Hạo Thiên tông đã quyết định quay lại đại lục, tự nhiên muốn gia nhập Thiên Đấu đế quốc chúng ta. Nói thật, lần này đế quốc dốc toàn bộ lực lượng, phía sau còn có chút lỗ hổng phòng ngự. Ta đã viết một lá thư bảo Mẫn Đường đệ tử đưa đến Hạo Thiên tông, nói cho Đại bá, để năm vị phong hào đấu la ở lại trấn thủ Thiên Đấu Thành, sau đó phái thêm hai vị phong hào đấu la dẫn theo trăm tên tông môn tinh nhuệ đến đây trợ giúp. Cha ta có thể là một trong hai vị này. Có chi lực lượng này gia nhập, không thể nghi ngờ sẽ làm giảm bớt sự chênh lệch lực lượng của đám hồn thánh và hồn đấu la của chúng ta với Võ Hồn đế quốc. Mới vừa rồi, ta không nói chuyện này cho Tuyết Băng, coi như là lưu lại con át chủ bài đi. Nếu không, ta cũng sẽ không nói chắc chắn như vậy.”

Đại Sư thư thái nói:

“Như vậy là tốt rồi. Bất quá, ngươi vừa rồi mới nói câu kia, đã là cho Tuyết Băng càng thêm tin tưởng hơn. Một trận chiến này, kì thật hắn là bất đắc dĩ lắm mới xuất binh, là do tình thế thúc bách thôi.”

Đường Tam gật đầu, nói:

“Cho nên, ta mới nhất định cần phải tăng cường sự tin tưởng của hắn. Thân là vua của một nước, thống soái đại quân, nếu như ngay cả hắn cũng không có lòng tin chiến thắng, trận chiến này chúng ta sao lại có thể đắc thắng đây? Hơn nữa, ta cũng không có phóng đại. Sử Lai Khắc thất quái chúng ta, quả thật có thể tương đương với bảy tên Phong Hào Đấu La.”

Đây chính là câu nói trước kia Đường Tam nói với Đại Sư cùng với Tuyết Băng. Sử Lai Khắc Thất Quái, ở trên chiến trường đủ tương đương với bảy tên Phong Hào Đấu La.

Cứ như vậy, bên phía Thiên Đấu Đế quốc, cũng tương đương là có được trên mười tên Phong Hào Đấu la cường giả.

Đại Sư than nhẹ một tiếng, nói: “Tiểu Tam, ngươi phải nhớ kỹ, nếu so sánh với việc hủy diệt Võ Hồn đế quốc, ta càng không hi vọng ngươi có bất kì nguy hiểm gì. Không sai, hồn lực của Vinh Vinh đã đạt đến hơn tám mươi cấp, trở thành một tên Phụ trợ hệ hồn sư Thất Bảo Lưu Ly Tông cực mạnh, cũng có thể nói là thiên hạ đệ nhất phụ trợ hệ hồn sư. Có nàng ở đây, quả thật có thể làm các ngươi tiến vào cảnh giới phong hào đấu la, nhưng mà, sức của một mình nàng, tiến hành phụ trợ cho sáu người các ngươi, cũng không thể kéo dài. So sánh với bảy tên phong hào đấu la chính thức mà nói, các ngươi vẫn còn nhiều chênh lệch. Điều này ngươi cần phải chú ý kỹ, chiến trường không phải là một trường chiến đấu thông thường, một chút không cẩn thận, sẽ có nguy hiểm đến tính mạng. Tính mạng của các ngươi mới là chuyện trọng yếu nhất.”

“Sư phụ, ta…”

Ngay lúc Đường Tam đang chuẩn bị nói cho Đại Sư, hắn đã chính thức trở thành một gã phong hào đấu la, đã bị cắt ngang.

“Tiểu quái vật, tiểu gia hỏa này đã trở về rồi. Ha ha ha ha”…

Trong tiếng cười sảng khoái, Độc Đấu La Độc Cô Bác không biết từ địa phương nào chui ra, đi tới trước mặt Đại Sư cùng với Đường Tam, vừa lúc chen ngang câu nói của Đường Tam.

Độc Cô Bác nhìn qua vẫn là tinh thần quắc thước như vậy, năm năm thời gian trôi qua, cũng không để lại trên người hắn dấu vết gì. Cũng không để ý đến Đại Sư, hắn bước lên ôm mạnh Đường Tam một cái thật chặt.

“Lão quái vật, ngươi cũng vẫn như xưa a! Nhẹ tay, nhẹ tay…”

Cảm thụ được tình cảm hào phóng của Độc Cô Bác, Đường Tam không khỏi trong lòng dâng lên một chút ấm áp, cũng dùng sức ôm lại hắn một cái.

Vừa nhìn thấy Độc Cô Bác đến, Đường Môn tứ đường đường chủ cùng với Sử Lai Khắc lục quái cũng nhanh chân bước đến, hỏi thăm tình hình của Đường Tam trong năm năm qua. Đối với quá trình trên Hải Thần đảo, năm người Đái Mộc Bạch tuy về trước nhưng cũng không có nói thêm cái gì, chỉ nói đơn giản năm năm khổ tu, làm cho thực lực bọn hắn tăng mạnh mà thôi. Đây là do Đường Tam đã từng dặn dò, dù sao Hải Thần Đảo cũng là nơi thần bí, tốt nhất cũng không nên lưu truyền ra nhiều bí mật mới tốt.

Được mọi người vây quanh, Đường Tam đơn giản kể sơ lược lại những chuyện xảy ra trên đường đi đến Hải Thần Đảo, nhưng chỉ nói nhiều về các kiến thức về Hải hồn sư, cùng với những chuyện kinh hồn gặp phải trên biển. Về phần quá trình hồi sinh cho Tiểu Vũ, càng lại không có nói nhiều. Trong này có liên quan đến bí mật của hắn cùng với Tiểu Vũ, mặc dù những người trước mặt đều là có thể tín nhiệm, nhưng Đường Tam cũng không muốn chạm đến những chuyện thương tâm của Tiểu Vũ, vẫn là không có nói thêm cái gì. Bất quá, đối với chuyện của Hạo Thiên tông, hắn cũng không có giấu diếm. Đồng thời cũng an ủi bốn vị trưởng lão, đem những lời hắn đã nói với Thái Nặc, một lần nữa nói ra.

Thái Thản thở dài một tiếng, nói:

“Cũng đã qua hơn hai mươi năm, mặc dù lúc đầu chúng ta vì Hạo Thiên tông phong bế mà gặp phải nhiều trắc trở, nhưng trước đó từ Hạo Thiên tông cũng nhận được không ít chỗ tốt. Quá khứ thì xem như là quá khứ đi, chỉ cần Tông chủ không để cho chúng ta cùng với Hạo Thiên tông hợp nhất, còn như sóng vai tác chiến cũng không tính là cái gì.”

Đường Tam nhìn về phía người hận Hạo Thiên Tông sâu sắc nhất là Dương Vô Địch, nhưng mà, ánh mắt Dương Vô Địch lại vẫn thủy chung nhìn kĩ tại cây Hải Thần Tam Xoa Kích trên tay Đường Tam, tựa hồ đối với chuyện của Hạo Thiên tông cũng không quan tâm lắm.

Bạch Hạc ha hả cười, nói:

“Tông chủ, ngươi không cần phải quan tâm đến lão Sơn dương. Năm năm nay, mọi người chúng ta có thể cùng nhau sinh hoạt, hắn cao hứng không biết bao nhiêu mà nói đâu. Chuyện trước kia đều đã qua rồi, trong lòng hắn khúc mắc mặc dù vẫn còn, nhưng lão Tinh tinh nói đúng, chỉ cần không bắt chúng ta quay lại Hạo Thiên tông, chuyện quá khứ cũng quên đi. Đối phó Võ Hồn điện quan trọng hơn, cao thấp nặng nhẹ, mấy lão gia hỏa chúng ta còn biết phân biệt rõ ràng.”

Đường Tam cười, nói:

“Đa tạ bốn vị trưởng lão độ lượng. Năm năm không gặp, Thái Thản trưởng lão, Đường Môn chúng ta hiện tại tình huống như thế nào? Còn có Đường Gia quân, tình huống lại như thế nào? Còn muốn làm phiền ngài giới thiệu với ta một chút.”

Thái Thản còn chưa có mở miệng, Dương Vô Địch lại đột nhiên nói: “Tông chủ, thanh Tam Xoa Kích này từ đâu mà ngài có, tại sao ta vừa nhìn thấy nó, đã có loại cảm giác vô cùng lo sợ, ngay cả hồn lực cũng trở nên bất ổn. Phá Hồn Thương thậm chí còn có cảm giác như là có điểm không muốn ta phóng xuất ra nữa.”

“Chuyện này rất bình thường, Thất Sát Kiếm của ta cũng bị chuôi Tam Xoa kích này áp chế không thở nổi.”

Kiếm Đấu La Trần Tâm mới vừa rồi khi Đường Tam đi đến đại quân đã biến mất một chút, lúc này một lần nữa quay lại, cùng trở lại với hắn, còn có Cốt Đấu La Cổ Dong cùng với Thất Bảo Lưu Ly Tông tông chủ Trữ Phong Trí.

Trữ Phong Trí nhìn qua rõ ràng già nua thêm vài phần, hai bên thái dương tóc đã hoa râm, hiển nhiên năm năm nay hắn trải qua cũng không thoải mái lắm.

“Trữ thúc thúc.” Đường Tam vội vã tiến lên chào, tuy rằng hắn hiện tại cũng đã là đứng đầu một tông, nhưng lúc đầu Trữ Phong Trí cũng đã trợ giúp hắn không ít, hắn cũng chưa từng quên.

Trữ Phong Trí mỉm cười, lập tức hoàn lễ, nói:

“Đường tông chủ, không thể như thế. Có thể nói, những thanh niên này, tốc độ phát triển thật sự làm cho ta phải giật mình a, bất quá, các ngươi thì thành công, những người chúng ta cũng đã già rồi. Đấu La đại lục sau này, là thế giới của những thanh niên các ngươi rồi.”

Đường Tam mỉm cười nói:

“Trữ thúc thúc chính trực trung kiên, như thế nào có thể già cơ chứ?”

Trữ Phong Trí ha ha cười, nói:

“Tốt lắm, không nói nữa. Mới vừa rồi nghe Trần Tâm thúc thúc nói, ngươi có một thanh vũ khí mà ngay cả Thất Sát Kiếm của hắn cũng phải kém xa, ta cũng cảm thấy rất hứng thú a. Ngươi không giới thiệu cho mọi người biết qua một chút sao?”

Nhìn mọi người chung quanh một chút, có thể đứng ở đây, đều là những đồng bọn hoặc trưởng bối có thể tin tưởng được, Đường Tam cũng không có ý giấu diếm, đem thanh Hải Thần Tam Xoa Kích đang cầm trong tay cắm xuống đất, nói: “Hải Thần Tam Xoa Kích, nặng mười vạn tám ngàn cân.”

Chỉ đơn giản một câu nói, nhưng lại làm cho mọi người có cảm giác long trời lở đất, mười vạn tám ngàn cân, đó là một khái niệm như thế nào cơ chứ?

Trong mắt Kiếm Đấu La toát ra vẻ đăm chiêu:

“Khó trách, khó trách. Chúc mừng ngươi, Đường Tông chủ. Có thần vật này, tuyệt đối là lợi khí giúp chúng ta đối kháng với Võ Hồn điện a!”

Trữ Phong Trí cũng hướng Đường Tam gật đầu nói:

“Đường tông chủ, chờ sau khi trận đại chiến này kết thúc, ta lại muốn hướng ngươi đòi người a. Tiểu Áo ngươi có thể cướp đi, nhưng Vinh Vinh của chúng ta thì người phải trả lại cho ta. Ta muốn cho nàng kế thừa vị trí của ta.”

“Phụ thân.” Trữ Vinh Vinh kinh hô một tiếng, nhào vào lòng phụ thân:

“Ngài vẫn đang còn khỏe mạnh, sao lại muốn truyền ngôi cho ta?”

Trữ Phong Trí sờ sờ đầu nữ nhi, trong mắt toát ra vài phần kiêu ngạo, a a cười nói:

“Bởi vì, chỉ có khi ngươi thay thế vị trí của ta, Thất Bảo Lưu Ly tông ta mới có thể chính thức đổi tên thành Cửu Bảo Lưu Ly Tông a! Thực lực của ngươi đã vượt qua phụ thân rồi, chức tông chủ có thể đảm đương nổi. Phụ thân tin tưởng, dưới sự dẫn dắt của ngươi, Thất Bảo Lưu Ly tông ta nhất định sẽ trở lại thời kì huy hoàng.”

Đường Tam gật đầu nói:

“Trữ thúc thúc, đây là chuyện đương nhiên. Vinh Vinh lúc nào cũng là người của Thất Bảo Lưu Ly tông mà.”

Trữ Phong Trí nói:

“Đại quân cần phải tiếp tục xuất phát, ta phải trở về rồi. Tiểu Tam, phen này đại chiến, mấu chốt sẽ phải nhìn vào Đường Môn của ngươi. Thúc thúc tin tưởng, ngươi nhất định sẽ gây ra cho Võ Hồn đế quốc một sự ngạc nhiên to lớn.”

Trứ Phong Trí mang theo hai vị phong hào đấu la quay đi, người khác cũng trở về vị trí của mình, đại quân một lần nữa xuất phát. Đường Tam dẫn theo đám người Sử Lai Khắc thất quái đi theo bốn vị Đường Môn đường chủ đi đến vị trí của Đường Gia quân trong đám trăm vạn hùng binh.

Đường Gia quân đội hình nằm bên trái vị trí trung ương của Tuyết Băng, hình thành một chi quân đội riêng, trang bị cùng với trang phục không giống với các quân đoàn còn lại. Khi Đường Tam chứng kiến được trang phục của quân lính Đường Gia quân bình thường, cũng không khỏi phải cảm thán sự hào phóng của Thiên Đấu đế quốc đối với việc trang bị cho chi quân đoàn này.

Binh lính của Đường Gia quân cũng không phải mặc áo giáp kim loại bình thường, mà là mặc áo giáp da. Bộ giáp da này cũng không phải là loại giáp nhẹ chỉ bảo vệ một số vị trí yếu hại trên cơ thể, mà là loại giáp da tê ngưu bảo vệ toàn thân. Loại này giá trị còn cao hơn giáp kim loại bình thường. Chẳng những tính phòng ngự càng thêm dẻo dai, kiên cố, hơn nữa trọng lượng cũng rất nhẹ, sẽ không ảnh hưởng đến hành động.

Tất cả các binh lính của Đường Gia quân, đều là những thanh niên chiến sĩ trong độ tuổi từ hai mươi đến ba mươi tuổi. Trên lưng mỗi người bọn họ, đều đeo một cỗ máy bắn nỏ Gia Cát Thần Nỗ khổng lồ, bề dài hai thước, bề rộng một thước. Đường Tam liếc mắt một cái là có thể nhìn ra, chất liệu của máy bắn nỏ này chỉ là tinh cương mà thôi, không phải là tạo thành từ tinh thiết. Sự nghi hoặc trong lòng hắn nhất thời được giải thích, hắn vốn không nghĩ nổi, tạo sao trong thời gian năm năm ngắn ngủi, Đường Môn lại có thể chế tạo ra nổi một vạn bộ Gia Cát Thần Nỗ cơ chứ. Hiện tại xem ra, thắc mắc đã được giải đáp. Hi sinh đi phần thể tích cùng với sức nặng, sẽ hạ thấp được yêu cầu cần thiết về chất liệu.

Trừ bỏ bộ đại nỗ này, mỗi một tên Đường Gia quân binh sĩ đều được trang bị thêm một thanh chiến đao bằng tinh thiết dài khoảng bốn thước. Trên bộ bì giáp, trên các nơi có vị trí đặc biệt, có trang bị thêm một cái túi sa, bên trong chứa một trăm hai mươi mũi nỗ tiễn dài khoảng sáu tấc. Mũi nỗ tiễn này mặc dù không phải toàn bộ đều làm bằng tinh thiết, nhưng mũi của nó, lại đều là dùng tinh thiết mà làm. Đường Tam tính toán sơ một chút, phát hiện ra bộ Gia Cát Thần Nỗ này uy lực cũng không giảm thấp đi bao nhiêu, trang bị cho quân đội, là hết sức thích hợp.

Mỗi một tên quân sĩ Đường Gia quân, đều được trang bị cho một con ngựa cao lớn. Giá trị của một thân trang bị này, tuyệt đối là cao hơn trọng trang kỵ binh. Cái này vẫn là dưới tình huống chưa tính đến bộ Gia Cát Thần Nỗ kia, có thể thấy được Thiên Đấu đế quốc hoàng thất đối với chi quân đội đặc thù này là tràn ngập hi vọng.

Bốn vị Đường chủ đi đến bên cạnh Đường Tam, Thái Thản nói:

“Nhánh Đường Gia quân này, là ba năm trước đây khi Tuyết Băng bệ hạ kế vị đã bắt đầu thành lập, từ trong ba quân lựa chọn ra các chiến sĩ trẻ tuổi, tinh nhuệ tạo thành, trải qua ba năm thực chiến, năng lực đã rất mạnh, trên chiến trường đủ tạo ra sức uy hiếp nhất định. Bọn họ tiến hành huấn luyện tại một địa điểm vô cùng bí mật, đối với ngoại giới là tuyệt đối bí mật. Mỗi người mang theo một bộ Gia Cát Thần Nỗ, cùng với một trăm sáu mươi mũi nỗ tiễn. Bên trong máy bắn nỗ có bốn mươi mũi, một trăm hai mươi mũi còn lại là mang theo bên người. Gia Cát Thần Nỗ hiện tại trang bị cho bọn họ, là do ta sắp đặt cải tiến, tông chủ hẳn là cũng nhìn ra, hy sinh sức nặng cùng với thể tích, nhưng lại hạ thấp được độ khó trong chú tạo cùng với yêu cầu về chất liệu, uy lực lại không giảm. Chuyên dùng để trang bị trong quân đội, không thành vấn đề.”

Đường Tam gật đầu, nói:

“Trừ bỏ một vạn người này, hiện tại còn có người nào được trang bị Đường Môn ám khí của chúng ta nữa?”

Thái Thản nói:

“Chúng ta lúc đầu chế tạo, đầu tiên chính là cung ứng cho Thất Bảo Lưu Ly Tông. Đương nhiên, đối với Thất Bảo Lưu Ly Tông, chúng ta đều là cung ứng ám khí loại tốt nhất, hơn nữa là trang bị nguyên bộ. Chỉ có đệ tử trực hệ của Thất Bảo Lưu Ly Tông mới được trang bị. Sau đó mới đến tự thân đệ tử của Đường Môn chúng ta. Lần này Đường Môn ta xuất chiến tổng cộng là hai ngàn ba trăm danh hồn sư, trong đó, Mẫn Đường, Dược Đường, Ngự Đường đều là hai trăm người, còn lại đều là những thanh niên hồn sư mới gia nhập sau này. Lực Đường đệ tử ở lại trong tông môn tiếp tục chế tạo ám khí tiếp viện. Còn có trẻ em, người già ước chừng khoảng năm trăm người cũng ở lại trong tông môn. Hiện tại tông môn tổng số người là khoảng ba ngàn người. Đám tông môn đệ tử của chúng ta lần này xuất chiến, đều được trang bị nguyên bộ ám khí, giống như của Thất Bảo Lưu Ly Tông. Đồng thời còn có thêm ba trăm người được trang bị bộ Gia Cát Thần Nỗ đặc thù, trong đó lấy Phá Giáp Tiễn, Lôi Hỏa Tiễn làm chủ chốt, lực công kích so với Gia Cát Thần Nỗ bình thường cao hơn khoảng năm mươi phần trăm.”

Đường Tam nói: “Hồn sư của chúng ta cấp bậc trung bình phân chia thế nào?”

Thái Thản nói:

“Trung bình là khoảng bốn mươi cấp, dù sao bọn họ phần lớn đều còn trẻ. Bất quá, bọn họ đều là do Đại Sư đích thân huấn luyện ra, năng lực thực chiến rất mạnh. Về phần đệ tử ba đường của Đường Môn, sẽ càng mạnh hơn một chút. Trong đó, ám khí trang bị cho đệ tử của Mẫn Đường là nhiều nhất.”

Nghe xong Thái Thản đơn giản giới thiệu qua, Đường Tam đối với tình hình Đường Gia quân trước mắt đã có chút đại khái hiểu rõ. Lúc này đại quân một lần nữa xuất phát, binh sĩ Đường Gia quân ào ào lên ngựa, động tác chỉnh tề lưu loát, mặc dù không có sát khí bức người, nhưng khí thế sắc bén cũng lộ rõ ra bên ngoài.

Trong thời gian năm năm này, Đường Môn phát triển nhanh chóng, không chỉ thể hiện ở mặt nhân số, dưới tình huống được Thiên Đấu đế quốc hoàng thất tích cực ủng hộ, triệu tập số lượng lớn thợ rèn trên toàn đế quốc, phụ trợ Đường Môn chế tạo ám khí. Đương nhiên, những bộ phận mấu chốt vẫn là do Đường Môn đệ tử đích thân chế tạo, một ít linh kiện phụ trội bên ngoài mới giao cho các thợ rèn bình thường làm, nhờ vậy, mới có thể nhanh chóng chế tạo ra một lượng lớn ám khí như vậy. Nếu không, cũng không thể đủ để trang bị cho cả một quân đoàn.

Toàn bộ tư nguyên chế tạo ám khí, hoàn toàn đều do Thiên Đấu đế quốc tiến hành điều phối, không có tổn hao đến một phân tiền của Đường Môn, mà làm ra một bộ ám khí, còn có thêm trợ cấp riêng. Trải qua năm năm này, hiện tại Đường Môn đã tích lũy được một lượng tài phú lớn, có thể cùng với Thất Bảo Lưu Ly Tông năm đó so sánh. Chỉ là lúc đầu, trước khi Sử Lai Khắc Thất quái trở về, tổng thể thực lực hồn sư của Đường Môn vẫn còn không đủ, nhất là thiếu nhiều cường giả, nếu không có thể nói, tổng thể thực lực của Đường Môn không hề thua kém chút nào so với thượng tam tông lúc trước.

Tuy là Đường Tam cũng biết, Thiên Đấu đế quốc kia dốc hết sức ủng hộ Đường Môn như vậy là vì đối phó với Võ Hồn điện, nhưng đối với Tuyết Băng cũng như vị Tuyết Dạ đại đế đã băng hà kia, Đường Tam vẫn là vô cùng khâm phục.

Bạn đang đọc truyện Đường Môn – Quyển 5 tại nguồn: http://truyensex.moe/duong-mon-quyen-5-full/

Đại quân di chuyển, mỗi khi đi được một canh giờ, mới có thể ngừng lại nghỉ ngơi trong chốc lát. Một ngày hành quân, trăm vạn hùng binh di chuyển khoảng hơn hai trăm dặm. Dựa theo tốc độ di chuyển như vậy, chỉ khoảng năm sáu ngày nữa thôi, sẽ đến được biên giới giao nhau giữa Thiên Đấu đế quốc cùng với Võ Hồn đế quốc.

Màn đêm phủ xuống, đại quân tại chỗ hạ trại. Khi hạ trại, đội hình sắp xếp của quân lính có chút thay đổi so với khi hành quân. Doanh trại quân đội lúc này, bộ binh ở bên ngoài, kỵ binh ở bên trong, cấm vệ quân ở trung ương. Quân nhu, lương thảo cũng được đại quân đặt tại trung ương. Xe lương thảo bên ngoài không ngừng cuồn cuộn ra vào, trong khắp đại doanh, hoàn toàn là một cảnh nhiệt náo vô cùng.

Hành quân suốt một ngày, rốt cuộc cũng có thể nghỉ ngơi, đội hậu cần nhóm lửa nấu cơm, binh lính bình thường nhanh chóng dựng lên doanh trướng để nghỉ ngơi.

Đám Đường Gia quân cũng không cần chính mình hạ trại, tự có binh lính quân nhu tiến hành hạ trại cho bọn họ. Chỗ hạ trại của bọn họ, cũng là vị trí trung ương của trăm vạn đại quân, sát bên trung quân đại trướng của cấm vệ quân thủ hộ.

Ngay khi doanh trại vừa được cắm xong, đã có lính truyền lệnh từ đại trướng trung quân đến:

“Bệ hạ mời Lam Hạo Vương điện hạ đế trung quân nghị sự.”

“Được, ta sẽ đến ngay.”

Đây vẫn là lần đầu tiên Đường Tam được tham gia hội nghị quân sự, hắn cũng không có dẫn theo ai, một thân một mình đi theo quân truyền tinh đến lều trung quân.

Đại trướng của trung quân cũng không có xa hoa lắm, đều là lều vải may bằng da trâu thuộc chế, nhìn qua rất nặng và kiên cố. Chung quanh là hàng hàng lớp lớp đao thương sắt thép bao quanh, lại thêm cấm vệ quân thủ hộ. Đường Tam theo tên quân truyền lệnh đi vào trong trướng, lúc này mới phát hiện ra, trong cái lều lớn cũng đã có hơn một trăm người tụ họp.

Tuyết Băng đang ngồi ở thượng vị, vị trí bên trái để trống, bên phải là Đại sư đang ngồi. Phía dưới còn có hơn mười vị tướng lĩnh có khí độ trầm trọng đang ngồi. Các tướng lĩnh khác đều đứng ở phía dưới.

Vừa thấy Đường Tam đến, Tuyết Băng đã vội vã đứng lên, tự mình nghênh đón. Các tướng lĩnh đều mang theo ánh mắt vài phần tò mò nhìn về vị đế sư trẻ tuổi Đường Tam này. Nhất là khi thấy Đường Tam cầm theo thanh Tam Xoa Kích đi vào trong trướng, nhưng Tuyết Băng lại không hề tỏ vẻ tức giận tí nào, không khỏi âm thầm lấy làm kỳ quái.

“Sư phụ, ngài đã tới rồi. Xin mời ngồi.”

Tuyết Băng dẫn Đường Tam đi vào bên trong, để cho hắn ngồi tại vị trí bên trái của mình. Phải biết rằng, vị trí hiện tại này của Đường Tam, có thể nói là dưới một người, trên cả vạn vạn người.

Đường Tam thấp giọng nói:

“Bệ hạ, hành quân đánh trận ta không hiểu lắm, ngài không cần để ý đến ta, chính sự quan trọng hơn.”

Tuyết Băng gật đầu, an tĩnh quay lại ngồi trên vị trí chủ soái, ánh mắt đảo qua một vòng trên mình các tướng lĩnh. Bên trong đại trướng nhất thời an tĩnh lại, hơn trăm tướng lĩnh cũng kính đứng hầu.

“Quân ta cứ một vạn người làm thành một quân đoàn, các người đều là các quân đoàn trưởng. Trước mắt quân ta đã tiến đến biên giới của Võ Hồn đế quốc còn khoảng năm này lộ trình. Đại chiến sắp bắt đầu. Hôm nay trẫm triệu tập các vị tướng quân đến đây nghị sự, chính là để bàn về việc an bài chiến thuật cụ thể. Tầm quan trọng của trận chiến này đối với đế quốc như thế nào, trẫm cũng không có nói nhiều, hi vọng các vị tướng quân có thể đồng tâm hợp lực. Khi thắng trận trở về, trẫm nhất định sẽ luận công ban thưởng, gia phong chức tước đối với công thần.”

“Bệ hạ, vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.”

“Khải tấu bệ hạ. Trước mắt quân ta tiến lên hết thảy đều bình thường, căn cứ báo cáo của thám báo, Võ Hồn đế quốc đã có phản ứng, đang tụ tập đại quân ở phía trước Gia Lăng quan.”

Một vị tướng lĩnh khoảng năm mươi tuổi ngồi ở vị trí ngay phía dưới Đường Tam đứng lên nói. Khi hắn nói chuyện, ánh mắt quét qua Đường Tam liếc một cái, trong ánh mắt mang theo vài phần hờ hững. Hiển nhiên đối với gã thanh niên có thể ngồi ở vị trí trên mình này, rất là không để ý.

Tuyết Băng quay sang Đường Tam nói:

“Vị này chính là trụ cột của đế quốc ta, Qua Long Nguyên soái, có danh xưng là Cửu Mệnh Thần Long. Cũng là đế quốc đệ nhất nhân, tổng chỉ huy ba quân. Qua Long Nguyên soái, mời ngươi đơn giản phân tích một chút tình hình sắp đặt quân sự trước mắt của Võ Hồn đế quốc đi.”

Nghe Tuyết Băng giới thiệu xong, Đường Tam trong lòng chợt hiểu, khó trách vị lão soái này đối với chính mình cũng không để ý tới, nguyên lai là Thiên Đấu đế quốc đệ nhất nhân. Mặc dù từ tước vị mà nói, chính mình và sư phụ đều ở trên hắn, nhưng xét về quyền lực thực tế, trong Thiên Đấu đế quốc chỉ sợ chính hắn mới là nhân vật chỉ đứng sau Tuyết Băng đại đế. Từ ánh mắt Tuyết Băng nhìn hắn, có thể phát hiện được, vị tân đế này đối với vị Qua Long Nguyên soái kia là cực kỳ nể trọng. Để cho vị nguyên soái này ngồi ở vị trí phía dưới mình, cũng khó trách trong lòng hắn có điều bất bình. Từ hơi thở mà xét, hắn hẳn là có thực lực cấp bậc hồn đấu la.

Qua Long nguyên soái mình mặc bộ Thiên Đấu ngân quang khải, đầu đội Thiên Tam Xoa Khôi. Hơn năm mươi tuổi đối với hồn sư mà nói là độ tuổi cường tráng nhất, có thể ở độ tuổi này đạt đến cấp bậc hồn đấu la, hiển nhiên cũng là trình độ bất phàm. Dù sao thì, thiên tài như đám Đường Tam bọn họ, thiên hạ có được mấy người?

“Bệ hạ, căn cứ vào phân tích của chúng ta, cùng với tình hình của phía bên kia, Võ Hồn đế quốc mặc dù thu nạp hơn mười công quốc cùng đế quốc, nhưng thực tế bọn chúng có thể phái ra chiến trường, tổng số không vượt qua sáu mươi vạn binh lính. Đây cũng là con số cực hạn mà bọn họ có thể sử dụng được trong chiến tranh. Mà trước mắt quân ta cũng với đại quân của Tinh La đế quốc nam bắc giáp công, bọn họ có thể nghênh tiếp chúng ta, độ chừng cũng chỉ có hơn ba mươi vạn quân, còn không đến một phần ba so với quân ta. Trước Gia Lăng quan, địa thế bằng phẳng, mặc dù Võ Hồn đế quốc không lâu trước đây, đã cướp được mảnh bình nguyên này, nhưng đối mặt với đại quân của ta tiến công, bọn họ tuyệt đối sẽ không cùng với quân ta trên bình nguyên này tác chiến, chắc chắn sẽ lui về giữ Gia Lăng quan, đóng giữ tại nơi hiểm yếu đó. Chỉ cần triệu tập hồn sư quân đoàn của bọn họ tham chiến, chúng ta mặc dù nắm trong tay trăm vạn hùng binh, nhưng muốn phá tan được trận tuyến phòng ngự này của quân địch, đã khó lại càng thêm khó.”

“Gia Lăng quan chính là ở vị trí của trung tâm Thiên Linh sơn mạch, chính là chỗ mà binh gia nhất định tranh giành, có vị thế một người giữ quan, trăm quân khó phá. Nếu như chúng ta muốn trong cuộc chiến này đạt được thành tích, nhất định cần phải phá vỡ Gia Lăng quan mới được.”

Tuyết Băng suy nghĩ một chút, nói:

“Nếu như chúng ta muốn vượt qua Thiên Linh sơn mạch, từ các phương hướng khác tiến công thì sao?”

Qua Long nguyên soái nhíu nhíu mày, nói:

“Ta cũng đã cân nhắc qua vấn đề này, nhưng khả năng rất thấp. Không nói là đại quân cần phải tốn thêm nhiều ngày di chuyển, mới có thể vượt qua Thiên Linh sơn mạch. Một khi muốn vượt qua dãy núi này, chúng ta nhất định cần phải tiến vào trong lòng của Võ Hồn đế quốc, địa thế toàn là đồi núi, sơn cốc, thung lũng là chính. Hết sức bất lợi cho đại quân tác chiến của chúng ta, ngược lại càng thêm hung hiểm. Hơn nữa còn có khả năng bị địch quân tấn công, ngăn chặn đường lui của chúng ta. Mà phía sau Gia Lăng quan, là khu vực bình nguyên dài và hẹp, có thể trực tiếp xâm nhập vào lãnh địa của Ba Lạp Khắc vương quốc, cũng có thể tiến thẳng đến Hoàng Long đảo. Bởi vậy, thần cho rằng, phá Gia Lăng quan là tình thế bắt buộc. Chỉ có thể từ nơi này tiến công, chúng ta mới có thể đạt được lợi ích tốt nhất. Tiến có thể công… Lui có thể thủ mới là thượng sách.”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Đường Môn – Quyển 1
Đường Môn – Quyển 2
Đường Môn – Quyển 3
Đường Môn – Quyển 4
Đường Môn – Quyển 5
Thông tin truyện
Tên truyện Đường Môn - Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 13/12/2020 03:29 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Dương Thần – Quyển 11
Nơi mà Tuệ Lâm quay phim cách Trung Hải không xa, nhưng bởi vì cần có phong cảnh tự nhiên, nên mới chọn một nơi phù hợp để quay phim. Chỉ cần thuê một điểm như vậy để quay phim, đã tốn mất mấy trăm vạn NDT, làm cho Dương Thần có chút cảm thán khó trách mỗi năm cũng chỉ có mấy đạo diễn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Hạ Thiên – Quyển 4
Người đàn ông này có gương mặt chữ điền, vẻ mặt uy nghiêm, mặc một bộ cảnh phục. Lão không cầm súng, chỉ dùng ánh mắt sắc bén nhìn Kiều Tiểu Kiều rồi nghiêm nghị quát: Hạ Thiên đâu? Ông là ai? Kiều Tiểu Kiều hỏi. Trung đoàn trưởng trung đoàn cơ động tỉnh Bình Hải, Tiếu Chấn Nam...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Mẹ kế hành hạ con chồng - Tác giả The Kid
Hai vợ chồng Vũ và Quyên cưới nhau đã lâu rồi mà chưa có con. Bác sĩ nói rằng sau một lần sẩy thai, Quyên không còn mang thai được nữa. Điều này làm hai vợ chồng cực kỳ buồn. Ba của Vũ rất mong muốn có đứa cháu nội đích tôn nối dõi tông đường. Không còn cách nào khác, Vũ phải đem bé Quang...
Phân loại: Truyện nonSEX
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba