Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 10 » Phần 53

Dương Thần - Quyển 10

Phần 53

– Pằng!!!

Ly rượu trong tay Nhược Khuê, gần như cũng cùng vỡ nát trên mặt đất trong thời khắc tiếng đó vang ra.

Rượu văng khắp nơi.

Sắc mặt của người đàn bà đó lại lạnh như băng.

Sau khi mặt Ninh Quang Diệu hiện ra một chút khiếp sợ, xanh mặt, bỗng quay đi, nhìn vẻ mặt dữ dằn của Ninh Quốc Đống, hai mắt trợn trừng!

Dương Thần rõ ràng cảm giác được nước mắt của Lâm Nhược Khuê tràn ra, rơi xuống.

Thẳng tay vứt ly rượu đi, ôm Lâm Nhược Khuê vào lòng, ôm chặt cái ót cô, an ủi:

– Không sao đâu, đừng khóc.

Người con gái đáng yêu đến kích động như thế này sao có thể chịu đựng được, ngực Dương Thần nhanh chóng ướt thành một mảng.

Ninh Quang Diệu chất vấn:

– Mày nói cái gì!?

Hai mắt Ninh Quốc Đống có chút đỏ, gân xanh nổi lên, đón lấy ánh mắt của bố, nói:

– Các người sao phải phản ứng dữ dội như thế, có cái gì bị tôi vạch trần rồi sao?

Đám người xung quanh xôn xao một hồi.

Bởi vì không đứng gần, tất cả những lời nói của Ninh Quốc Đống, những người này đều không nghe thấy.

Nhưng nhìn thấy ly rượu vỡ tan, Ninh Quang Diệu lại dường như rất bất mãn với Ninh Quốc Đống, khó tránh xôn xao.

Ninh Quang Diệu trong lòng nhất động, lấy lại tinh thần, biết Ninh Quốc Đống lại một lần nữa thăm dò!

– Mày ăn tim hổ gan báo rồi đúng không mà dám đùa giỡn tao!?

Ninh Quang Diệu nghiến răng nhìn đứa con duy nhất của mình.

Ninh Quốc Đống cười nhạt:

– Nếu muốn người khác không biết trừ phi mình đừng làm, bố, xem ra điều con nói đều là sự thật.

– Im mồm!

Ninh Quang Diệu vung tay lên, chỉ các vệ sĩ nói:

– Tiệc tối lập tức giải tán, tất cả mọi người đi ra từ cửa sau, không cho phép được lại gần đây nửa bước! Ninh gia và Dương gia có việc phải thảo luận!

Bởi khách khứa đều là thanh niên trẻ tuổi, ắt là Ninh Quang Diệu nói gì nghe nấy, vừa vung tay lên, lập tức ngoan ngoãn ra về.

Khách khứa lần lượt ra về, bốn người ở cửa chính lại không hề di chuyển.

Ninh Quang Diệu ôm trán, suy nghĩ một lát, hỏi Ninh Quốc Đống:

– Người phụ nữ đấy quay về tìm mày đúng không!?

– Người phụ nữ đấy.

Ninh Quốc Đống cười nhạo.

– Mẹ của mày! La Thúy San!

Ninh Quang Diệu khẽ gầm gừ.

– Ha ha.

Ninh Quốc Đống cười:

– Không phải mẹ đã chết rồi sao, bố, bố chưa uống rượu mà đã say thành thế này rồi sao?

– Nếu không phải bà ta nói cho mày thì là ai nói, còn nữa, là bà ta truyền tin cho ta…

Ninh Quang Diệu nắm tay run rẩy.

– Nói, bà ta ở đâu!?

Ninh Quốc Đống cười nhạt, nói:

– Bố, tại sao bố lại kích động như thế này chứ, nếu mẹ còn sống không phảI là tốt hơn sao?

– Mày thế này là bất hiếu! Mày hiểu cái gì! Ta hỏi thì mày phải lập tức trả lời!

– Con không hiểu!? Là con không hiểu!!!

Ninh Quốc Đống trái lại nói lớn:

– Nếu con hiểu sớm hơn, thì đã không giống một thằng ngu bị bố lừa đến vô cùng đau khổ! Đau đớn đến chảy nước mắt!!!

– Mày nói cái gì…

Ninh Quang Diệu đau khổ nhìn đứa con trai.

Ninh Quốc Đống nhìn Lâm Lâm Nhược Khê đang dựa vào vòng tay Dương Thần, ngực phập phồng, nói:

– Vốn dĩ con không muốn tin nhưng bây giờ tất cả đều là sự thật…

Chả trách ông sống chết cũng không cho tôi gặp người đàn bà đó, chả trách đến nghĩ ông cũng không cho tôi nghĩ.

Hóa ra, người này… là tiện nhân mà ông cùng người đàn bà khác sinh ra…

– Câm miệng!

Ninh Quang Diệu giận dữ.

Dương Thần ngẩng đầu, nhìn Ninh Quốc Đống một cách đáng sợ.

– Tôi nói sai rồi sao, chả trách lúc đầu ông lấy súng chĩa vào người tôi, tôi còn cho rằng là vì người đàn bà khác, hóa ra là vì con gái của ông…

Ninh Quốc Đống lộ vẻ sầu thảm, cười:

– Ông đã xem cô ta quan trọng như thế tại sao không nhận cô ta? Khó mở miệng sao? Cảm thấy làm Thủ tướng thì thật sự vĩ đại như thế sao, quang minh chính đại thế sao?

– Mày nói xong chưa!

– Chưa!

Ninh Quốc Đống chỉ vào ngực.

– Trong mắt ông, đứa con trai này là cái gì!? Dựa vào cái gì mà tất cả đau khổ tôi phải gánh vác!?

Mười mấy năm qua, tôi lần đầu tiên khát vọng có được một người con gái, ông sau khi giày vò suy nghĩ trong tôi thì lại nói cho tôi, không phải vì cô ta có chồng rồi mà vì cô ta là em gái ruột tôi!?

– Bốp!!

Một cái tát vang dội.

Ninh Quang Diệu sau khi tát đứa con trai, lạnh giọng nói:

– Tao chưa nghe thấy gì, tốt nhất là mày đừng nhớ gì cả.

Ninh Quốc Đống nhìn ông ta một cách tàn nhẫn, cười nhạt với khuôn mặt méo mó:

– Ông lại đánh tôi, tại sao ông không đánh chết tôi đi, dù sao bây giờ ông cũng có đứa con gái có thể kế thừa gia nghiệp của ông, đơn giản là đem Ninh gia và Dương gia xác nhập thôi, không phải cô ta đã lấy tên nghiệp súc của Dương gia rồi sao…

Loại tiện nhân gả cho loại nghiệt súc đúng là xứng đôi.

– Muốn chết…

Dương Thần đã không muốn nghe nữa rồi, nhấc chân một cước đá vào bên hông Ninh Quốc Đống.

– Phịch!

Một đòn nghiêm trọng, căn bản là Ninh Quốc Đống không thể tránh!

Lăn liên tiếp mấy vòng, bị ném tới hơn mười mét trên mặt đất.

Ninh Quốc Đống đau đớn mà hét lên, cánh tay bị đá, xương cốt bị vỡ vụn hoàn toàn!

Vệ sĩ xung quanh khẩn trương ngay tức khắc bao vây quanh Dương Thần!

– Dương Thần… cậu dừng tay!

Ninh Quang Diệu tuy đã tát đứa con trai mình một cái nhưng sao có thể nhìn Ninh Quốc Đống bị Dương Thần đánh trọng thương như thế!?

– Dừng tay? Tôi dùng chân mà.

Dương Thần thản nhiên nói.

– Cậu…

Ninh Quang Diệu nghiến răng nghiến lợi, lại không biết mở miệng thế nào là tốt.

Lâm Lâm Nhược Khê đứng dậy từ trong lòng Dương Thần, lau khóe mắt, quay người đi, nhìn Ninh Quốc Đống đang rên rỉ thống khổ ở đó, mắt hiện lên một tia đau thương.

– Thôi đi, chúng ta đi thôi.

Lâm Lâm Nhược Khê túm túm ống tay áo Dương Thần.

Dương Thần thở hắt ra, gật đầu.

Đúng lúc xoay người bỏ đi, Ninh Quốc Đống ở đó kêu gào, dùng hết sức đứng dậy, hai mắt đầy hận thù, hét lớn:

– Ninh Quang Diệu! Ông có còn là Thủ tướng không thế!? Ông còn xứng làm chủ nhà Ninh gia sao!?

Con trai ông bị tên nghiệt súc nhà họ Dương đá đứt tay! Ông lại ở đấy nửa rắm cũng không dám đánh! Ông chính là kẻ nhu nhược!!!

Ninh Quang Diệu tức giận, cắn chặt răng, mặt biến thành màu đen:

– Đồ nghịch tử này, câm miệng! Mày không thấy là ai đang xin tha thứ cho mày sao!?

– Xin tha thứ!? Tôi cần con bé đó tha thứ cho tôi sao!?

– Cô ta chính là tiện nhân, người mà ông cùng Tiết Tử Tĩnh sinh ra!! Cho dù là trong người cô ta chảy cùng một dòng máu vớI tôi, cho dù là em gái, lần sau tôi cũng phải cưỡng hiếp cô ta! Hahaha!!

Ninh Quốc Đống la to, hét to như một tên điên, dường như buông xuống tất cả, buông thả, cười lớn.

Đang lúc Ninh Quang Diệu giận tím mặt, một luồng uy áp mùi tử vong che phủ trời đất, từ ngoài cửa quét vào!

Bóng dáng Dương Thần như một quái vật to lớn đắm chìm trong bóng dáng ác ma, trong nháy mắt chậm rãi xoay người, thậm chí thảm thiết đến mức có thể từ Tu La nhìn đến địa ngục.

– Xem ra mày ngán sống rồi, tưởng tao không dám giết mày sao…

Lâm Nhược Khê vốn cố nén đau khổ đến tê tâm liệt phế, cảm thấy không đúng, lúc quay người nhìn Dương Thần, con gái đều ngây ra.

Ninh Quang Diệu thầm kêu không tốt, nhưng đã không kịp rồi!

Dương Thần di chuyển điên cuồng trong nháy mắt, trong chớp mắt đã một tay bóp cổ Ninh Quang Diệu, nhấc ông ta lên khỏi mặt đất!

Sau khi nhấc ông ta lên cao, Ninh Quang Diệu giống như một con châu chấu, hai chân giẫy đạp lại chả mảy may dùng sức.

Dương Thần trông như tên điên cuồng lúc nào cũng có thể bóp nát cổ ông ta, quay nhìn Ninh Quang Diệu, cười nhạt:

– Mấy người đều đáng chết…

Lúc này, Ninh Quốc Đống cuối cùng cũng ý thức được chính bản thân mình đã phạm sai lầm!

Anh ta rõ ràng cảm nhận được sát khí trên người Dương Thần hoàn toàn không phải là đe dọa!

– Đừng!!!

Lúc Dương Thần sắp dùng sức, Lâm Nhược Khê hét chói tai lên.

– Đừng giết người!

Lâm Nhược Khê lắc đầu một cách mạnh mẽ, nước mắt không ngừng rơi xuống.

– Đừng…

Hành động của Dương Thần ngừng lại, nhìn Lâm Lâm Nhược Khê một cách cứng ngắc.

Mà Ninh Quốc Đống lại cố gắng thở dốc, mắt tràn đầy sự sợ hãi.

Ninh Quang Diệu bất an, như vớ được ân nhân cứu mạng, quay đầu hướng Lâm Nhược Khê mỉm cười, cầu cứu:

– Đúng vậy, Lâm Nhược Khê, cô hãy khuyên Dương Thần đi, đây là vì tốt cho cậu ta, sự bất hiếu này chỉ là nhất thời đầu óc ngu muộI, căn bản nó không có uy hiếp gì đối với hai người.

– Hơn nữa… Ninh Quốc Đống là độc đinh duy nhất của Ninh gia chúng tôi… Lâm Lâm Nhược Khê, cô mau nói Dương Thần đi…

Lâm Nhược Khê quay đầu một cách thảm thương, nhìn gương mặt sốt ruột của Ninh Quang Diệu, cười bi thương:

– Ông… vừa mới gọi tên tôi…

Ninh Quang Diệu ngây ra, một cảm giác mang tội dấy lên, thổi qua lòng ông ta.

Đúng thế, ông ta gọi tên Lâm Nhược Khê.

Trước đó, đều là Chủ tịch Lâm, cô Lâm.

Ông ta vì cứu đứa con trai từng cưỡng đoạt em gái mình mà gọi tên đứa con gái trước nay không chịu thừa nhận…

Chỉ là cái tên!

Mắt Dương Thần hiện lên sự phẫn nộ.

– Việc đến nước này, ông lại nhớ ra việc cầu cứu người phụ nữ của tôi rồi sao, ông tưởng là có tác dụng sao?

Nhưng Lâm Nhược Khê lại quay ngoắc đầu lại:

– Tha cho anh ta đi.

Dương Thần ngẩn ra, nhìn người con gái nước mắt như mưa kia một cách không dám tin:

– Em… em nói gì?

– Ông xã…

Lâm Nhược Khê khổ sở nhìn Dương Thần.

– Lần cuối, lần này là lần cuối cùng em cầu xin anh, đừng giết anh ta được không…

Nếu có lần sau, em tuyệt đối sẽ không cản anh…

– Lại còn có lần sau ư!? Em không nghe thấy vừa nãy nó nói gì sao!? Vừa nãy nó gọi chúng ta là gì!?

Dương Thần không kìm nổi, cao giọng.

Lâm Nhược Khê khóc nức nở một lúc, nhìn Ninh Quang Diệu ánh mắt tràn đầy sự chờ đợi.

Lại là một lần hạ quyết tâm, cô ấy nói không lưu loát:

– Nếu hôm nay anh giết anh ta, cả đời này em sẽ không tha thứ cho anh ngày hôm nay…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 10
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 11/10/2020 03:29 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Dân buôn đồ âm
Cảnh sát phụ trách phòng tang vật lúc này liền bị dọa tới hốt hoảng, kêu lên thảm thiết, vô thức chạy ra ngoài. Có điều hắn chỉ chạy ra tới cửa, nơm nớp lo sợ xin lỗi Lý Vân Thiên, tự trách mình trông coi không cẩn thận. Lý hình cảnh khoát tay, ra hiệu cho hắn đừng làm ầm lên, bảo hắn ra...
Phân loại: Truyện nonSEX Truyện sex Ma Quỷ Tuyển tập Dân buôn đồ âm
Lăng Tiếu – Quyển 8
Não của các ngươi bị kẹp rồi à, cư nhiên để cho Thiên nhi tự mình đi cầu hôn, hắn đường đường là thân phận thiếu chủ, tạo sao có thể hạ mình hàng quý được, tùy tiện phái người trực tiếp để cho người của Tử Thiên tông đem nữ nhân đưa tới không được sao, hôm nay Thiên nhi chết...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập thấy bộ dáng lão giả vội vàng như thế liền cười nhàn nhạt, đem tay đặt lên túi trữ vật, nhẹ nhàng đem miệng túi dốc ra trên mặt đất, nhất thời một mảng bạch quang lóe lên, đống tài liệu của Bạch Tri chu và con bọ ngựa rơi đầy trên mặt đất. “Mấy cái này là...” Từ...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba