Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 14 » Phần 12

Dương Thần - Quyển 14

Phần 12

Vạn Yêu Giới đoạn tuyệt với nhân thế, khiến Dương Thần cuối cùng cũng nếm được cái gì gọi là kêu trời trời không biết, kêu đất đất chẳng hay.

Chân nguyên hùng hồn của Ngọc Tuyết Ngưng khiến cô sau khi đấu với mình xong, vẫn như cũ không hề tốn chút sức nào mà bay đường dài.

Người phụ nữ này lại vẫn nói, ở trong Vạn Yêu Giới, Yêu tộc vì quan hệ khan hiếm với linh khí thiên địa, thực lực đã bị hạn chế, vậy thực lực ở bên ngoài của người phụ nữ này sẽ dũng mãnh đến mức nào?

Bản thân bại thì không sao, nhưng Tuệ Lâm cũng sẽ bị liên lụy, Dương Thần đều hận không thể tự tát cho mình mấy cái, uất ức cực kỳ nghẹn khuất.

Nhưng hận chính là, ở nơi linh khí thiên địa khan hiếm này, muốn khôi phục thực lực đều phải tốn không ít công phu, chỉ sợ khôi phục được thực lực rồi, chính mình vẫn không phải là đối thủ của Ngọc Tuyết Ngưng.

Sau một thời gian ngắn bay về hướng đông, phía dưới dãy núi xuất hiện từng tầng đình đài lầu các.

Những gạch ngói xanh biếc đó, khu kiến trúc phong cách cổ, giống như vùng sông nước Giang Nam vào Nam Bắc triều, rất có nhã cảnh lầu nhỏ nghe mưa gió.

Khi đi vào một mảnh kiến trúc rộng lớn trên dãy núi cao nhất, từ lúc cửa phía đông bắt đầu mở, liền có một hành lang thật dài dùng ngọc thạch màu trắng để lát nền, cung điện xa hoa, cực kỳ giống triều đình đế vương, nhưng lại càng tinh xảo tuyệt luân hơn.

Ba chữ triện lớn “Ngọc Hồ cung” được dùng bút mực màu vàng kim khắc trên cửa, chiếu sáng rạng rỡ.

Dương Thần chưa kịp nhìn rõ kiến trúc nơi đây, liền cảm thấy thân mình trầm nặng rơi xuống!

Ngọc Tuyết Ngưng vung lụa trắng lên, quăng Dương Thần về phía một cơ quan mở ra nhà tù ngầm!

Trên mặt đất mở ra hai mảng thép hàn lạnh, lóe ra phù chú huyền diệu màu vàng, sau khi mở ra từ trên mặt đất, Dương Thần rơi từ khe hở xuống!

Dương Thần vừa lọt vào nhà tù màu đen liền định thử xông lên, nhưng đang muốn đánh lên thì bị ánh sáng màu vàng kim sinh ra lấp kín ngăn trở!

Bịch!

Âm thanh vang lên, Dương Thần bị chấn động rơi xuống!

Ngọc Tuyết Ngưng đứng giữa không trung, cười đùa nói:

– Tiểu tử thối, đừng vùng vẫy, địa lao này là Bổn cung tự mình thu thập từ biển Vô Tận hải, chính là loại hàn thiết Thượng cổ độc nhất trong Vạn Yêu giới, vốn có đặc tính khắc chế linh khí thiên địa rất mạnh.

– Phối hợp với cấm chế trận pháp của Bổn cung, tu vi Thanh thần lôi kiếp của ngươi, tuyệt đối không thể ra được. Ta khuyên ngươi vẫn là ngoan ngoan làm tù nhân của Bổn cung, đừng uổng phí khí lực.

Dương Thần rơi xuống mặt đất hàn thiết lạnh như băng, phát hiện không gian bốn phía tối om, quả nhiên không chút khe hở nào!

– Mẹ kiếp… Ngọc Tuyết Ngưng, nếu ngươi muốn báo thù cho thủ hạ, thì trực tiếp báo thù, giam tôi lại tính làm chuyện gì?

Dương Thần đã nổi trận lôi đình, bản thân lại cần phải ra khỏi Vạn Yêu giới này gấp, nếu như bị nhốt như này, khi nào mới có thể đến tháp Thông Thiên?

Ngọc Tuyết Ngưng lại khinh thường cười nói:

– Sao, chuyện đến bây giờ, ngay cả đấu với Bổn cung ngươi cũng đấu không lại, còn muốn đến tháp Thông Thiên? Bổn cung nói ngươi biết, 99 trọng Tử thanh thần lôi kia, Bổn cung nếu đem toàn lực ra cũng chỉ có năm phần cơ hội, chỉ với ngươi? Hay là thôi đi.

Nói xong, căn bản không thèm để ý Dương Thần rống giận, Ngọc Tuyết Ngưng quấn lấy Tuệ Lâm quay về cung của mình.

Một đám tùy tùng nữ yêu thân mặc đồ trắng sớm đã cung kính chờ đợi, vừa thấy Ngọc Tuyết Ngưng trở về, lập tức khom người nghênh đón.

Ngọc Tuyết Ngưng đem Tuệ Lâm đã hôn mê bất tỉnh giao cho một tỳ nữ, thản nhiên nói:

– Đưa tiểu thư này vào gian phòng bên trái, cho ăn cho uống, không được ta cho phép, không đwọc cho cô ta ra khỏi phòng, rõ chưa?

– Vâng, Cung chủ.

Thị nữ không dám hỏi nhiều, lập tức ôm Tuệ Lâm lui xuống.

Ngọc Tuyết Ngưng để tất cả thị nữ trong đại điện lui ra phía sau, ưu nhã ngồi xuống một chiếc ghế bạch ngọc, thở dài thật sâu.

Ngoài đại điện, bên cạnh địa lao kia, vẫn có thể nghe thấy âm thanh Dương Thần không cam lòng mà không ngừng tấn công hàn thiết, nhưng nhà tù hàn tiết, chung quy vẫn không chút sứt mẻ.

Đôi mắt Ngọc Tuyết Ngưng lộ ra vài phần ai oán, lẩm bẩm:

– Ông trời à, vì sao lúc tôi đã sắp quên hắn, lại đem một tiểu tử không biết sống chết như vậy tới, thật sự là oan nghiệt…

Bạn đang đọc truyện Dương Thần – Quyển 14 tại nguồn: http://truyensex.moe/duong-than-quyen-14-full/

Yến Kinh, vào những ngày cuối tháng một, gió thổi trên mặt đau rát.

Theo lý thuyết, sau khi tu luyện, nhiệt độ không khí như vậy sẽ không ảnh hưởng gì đến thân thể. Nhưng, Lâm Nhược Khê đứng trong gió rét, lại cảm thấy mùa đông này vô cùng lạnh lẽo.

Chạng vạng tối, ngoài Cung thiếu niên khu Bắc Yến Kinh, Lâm Nhược khê một thân đồ đen tuyền, áo khoác trắng phủ bên ngoài, ở bên ngoài giống như nhiều cha mẹ khác, kiên nhẫn chờ đứa con của mình đi ra.

Dương Thần mất tích sắp được hai tuần, tới gần cuối tháng, vẫn không có chút tin tức.

Dương Công Minh và Quách Tuyết Hoa… đều không hy vọng Lâm Nhược Khê trong nhà vẫn lo lắng buồn rầu không lên tiếng, liền đề xuất hế hoạch đưa Lam Lam đến Cung thiếu niên học tập.

Năng lực học tập của Lam Lam rất mạnh, trí nhớ càng không phải nói, cầm kỳ thi họa, vũ đạo, thanh nhạc trong Cung thiếu niên, học cái gì cũng rất dễ dàng. Tới đây, còn có thể cùng những đứa trẻ khác vui vẻ cười đùa.

Trên thực tế, với địa vị của Dương gia, để giáo viên đến nhà giảng bài cũng được.

Giống hôm nay vậy, mỗi ngày gọi tài xế chở mẹ con Lâm Nhược Khê đi, chính là muốn để Lâm Nhược Khê có việc làm, không đến mức nghĩ ngợi lung tung.

Lâm Nhược Khê cũng biết ý tốt của cha mẹ chồng, cũng không cự tuyệt. Có lẽ trong tiềm thức của bản thân cũng hy vọng có thể sử dụng phương thức này để tiêu phí lo lắng và tưởng niệm với chồng.

Buổi tối mấy ngày nay, Lâm Nhược Khê gần như cả đêm thức trắng, không ngừng lặp đi lặp lại cơn ác mộng không nói, còn luôn không kìm nổi suy nghĩ, nếu chẳng may Dương Thần thật sự mất đi, vậy bản thân mình nên làm cái gì…

Trong khi, Mạc Thiện Ny và Tiêu Chỉ Tình các cô chờ ở Trung Hải cũng đều gọi điện tới, bởi vì điện thoại của Dương Thần không gọi được.

Lâm Nhược Khê không dám nói rõ, lo lắng các cô lũ lượt tìm tới Yên Kinh, chỉ biết nói tình hình rối loạn, nói Dương Thần đang “bế quan”, không muốn bị quấy rầy.

Có lẽ đối với thực lực của người đàn ông này, các cô đều có sự tín nhiệm mù quáng nên không hề hoài nghi, một chút cũng không lo lắng.

– Mẹ!!

Đang nghĩ tới vài thứ, bên tai truyền đến tiếng la quen thuộc dễ nghe.

Lâm Nhược Khê lộ ra nụ cười ôn nhu, giang hai tay đón lấy Lam Lam đang phi tới.

Bé con mặc áo len màu lam và quần đen bó sát người, là để tiện cho việc học vũ đạo.

Ôn Lam Lam nặng trịch, Lâm Nhược Khê đi về phía chiếc xe cách đó không xa, theo thói quen hỏi:

– Lam Lam, hôm nay học những gì?

Cô bé mập sớm biết sẽ hỏi như vậy, chớp chớp đôi mắt to nói:

– Hôm nay cùng cô giáo chơi cờ vây, Lam Lam ăn được rất nhiều quân cờ của cô giáo, nhưng chơi được một nửa cô giáo liền không chơi nữa, vốn là không thể thắng mà!

Lâm Nhược Khê hơi sững sờ, nhịn không được bật cười, tại thời điểm bất an như này, cũng có con gái có thể làm cho mình vui vẻ.

– Bảo bối, về sau chơi cờ với cô giáo phải nhường một chút, bằng không giáo viên làm sao có thể dạy các bạn khác được, thật sự rất mất mặt.

Lâm Nhược Khê nói.

Lam Lam dùng sức gật đầu, cũng không muốn nói nhiều những chuyện đó, đôi mắt trông mong hỏi:

– Mẹ, chúng ta đi ăn cơm sao?

– Mặt trời còn chưa xuống núi đã nghĩ đến ăn rồi sao?

– Lam Lam đói bụng…

Lâm Nhược Khê bất đắc dĩ nhéo mặt con gái, đi đến cửa xe đã mở ra rồi ngồi xuống.

Mở cửa xe BMW 760 màu trắng này là một nữ binh thân vệ Dương gia, chuyên lái xe cho mẹ con Lâm Nhược Khê.

Thấy hai mẹ con đã lên xe, nữ binh liền khởi động xe quay về Dương gia.

Hơn 10 phút sau, xe lên tới đường cao tốc, nhưng không bao lâu sau, đột nhiên có một chiếc xe cảnh sát từ phía sau đuổi theo, nhá lên đèn báo hiệu.

Nữ binh lái xe có chút buồn bực, quay đầu cười ngượng ngùng với Lâm Nhược Khê.

– Thiếu phu nhân, xem ra phải dừng lại một lát.

Lâm Nhược Khê không có nghĩ nhiều, gật đầu đồng ý.

Chờ xe dừng bên đường, chiếc xe cảnh sát theo phía sau cũng dừng lại, hai gã thân mặc đồng phục cảnh sát đi tới bên cạnh cửa xe, yêu cầu mở cửa.

Nữ binh kéo kính xe xuống, hỏi:

– Đồng chí cảnh sát, tôi không vượt quá tốc độ.

Cảnh sát mặt rỗ cũng không trả lời mà nhe răng cười độc ác, đột nhiên hai tay phát lực, giữ đầu nữ binh!

Rắc!!

Một tiếng gãy giòn vang, đầu nữ binh chuyển một cái, cổ bị bẻ gãy!

Lâm Nhược Khê lập tức phản ứng kịp, đây không phải cảnh sát, rõ ràng là có người ác ý hành hung!

Lam Lam cũng khua lên cái miệng nhỏ, mắt trợn to quát:

– Mẹ! Bọn họ là người xấu!

– Hừ!

Người giả mạo cảnh sát kia căn bản không do dự nhiều, lấy ra một quả cầu ném vào ghế sau!

Quả cầu nhanh chóng phun ra hàng loạt chất khí, khi Lâm Nhược Khê ý thức được phải lập tức nín thở thì đã muộn…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 14
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 05/11/2020 03:29 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lục Thiếu Du – Quyển 47
Ầm ầm... Lục Thiếu Du đạp lập hư không, đôi mắt của hắn bắn ra tinh quang, khí thế lăng lệ bá đạo bùng phát, uy năng vô tận thẩm thấu trời xanh, bỗng nhiên trên trời ngưng tụ ra một cước, một cước hủy diệt vạn vật hàng lâm, thiên địa biến sắc. Phá! Lục Thiếu Du quát lớn, trong ánh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lăng Tiếu – Quyển 20
Cung Đàm Triển dù không tin đây là đan dược mà Lăng Tiếu luyện thành nhưng mà vẫn nhịn lấy tính khí mà nhìn những đan dược này một lần, trong lòng lại là sinh ra nghi ngờ nói: Chẳng lẽ thật là tiểu tử này luyện thành sao? Tuyệt đối không thể nào! Bình giám của Lô Hạ cùng Phù Viêm đều...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Lâm Vãn Vinh – Quyển 4
Theo Lạc Mẫn ra ngoài thì trời đã không còn sớm nữa, Lâm Vãn Vinh đột nhiên nhớ ra, việc Lạc Ngưng sinh bệnh còn chưa nói cho lão Lạc. Lão đầu này, mấy ngày gần đây bận rộn thương lựợng đại sự cùng Từ Vị, chuyện trong nhà dám chắc chả trông nom gì, nghĩ vậy, hắn liền xoay người lại...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba