Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 15 » Phần 77

Dương Thần - Quyển 15

Phần 77

Nhân viên phục vụ của tiệm ăn Tôm hùm nhỏ cũng sững sờ một lúc lâu, mới đưa lên thực đơn, chỉ vì dung mạo và khí chất của Lâm Nhược Khê quả thực quá kinh người, giống như một Tiên nữ từ trên trời bỗng nhiên hạ xuống chợ rau dưới phàm trần mua thức ăn vậy, cái này khiến người ta nhìn trân trân không nói lên lời.

Không ít người đi qua con phố này, đều nhìn người con gái bên cửa sổ của tiệm ăn Tôm hùm, cũng không kiềm chế nổi mà chậm bước chân lại. “Sinh”.

Triệu Hồng Yến là người có xuất thân bình thường, nhưng cũng không quen, chỉ là nhìn thấy Lâm Nhược Khê thản nhiên ngồi trên ghế băng bẩn thỉu, quần áo giá trị đến hơn chục nghìn dính dầu mỡ, không khỏi choáng váng và đau lòng.

Lâm Nhược Khê cũng không cảm thấy không ổn, chỉ chỉ vào thứ trên thực đơn nói:

– Hai đĩa tôm hùm nhỏ, cái này, cái này, mấy món rau này nữa, mang thêm cả canh cải bẹ nữa.

Nhân viên phục vụ nhanh chóng làm theo, đi vào phòng bếp còn không quên một bước quay đầu lại nhìn ba lần, người con gái này quả thật đẹp vô cùng, không hóa trang mà sao nhìn lại còn đẹp hơn cả thiên hậu Lâm Tuệ nữa!?

Triệu Hồng Yến khóc không ra nước mắt, là mời mình cùng ăn một bữa cơm, nhưng mình còn chưa chọn món mà, mình đâu muốn ăn tôm hùm nhỏ!

Nhưng Lâm Nhược Khê cũng không để ý lắm đến cô, đợi sau khi tôm hùm được đưa lên rồi, liền tự mình bắt đầu gắp một con ra trước, rồi chầm chậm lột vỏ…

Cô lột rất cẩn thận, cố gắng không để đầu ngón tay chạm vào thịt tôm, hơn nữa còn để con tôm đầy đủ toàn vẹn.

Triệu Hồng Yến cũng không am hiểu lắm về những thứ này, lột nửa ngày cũng chưa ăn được vài con, theo quán tính liền xới một bát cơm, rồi ăn cùng với những thức ăn khác.

Lâm Nhược Khê sau khi lột được hơn chục con, bỗng nhiên đặt con tôm hùm mới lột được một nửa xuống, chầm chậm ngẩng đầu nói:

– Hồng Yến… bóc tôm, hình như cũng không thoải mái lắm… cho dù tôi có thể khống chế được lực, cũng không thấy có thể nhanh được là bao…

Triệu Hồng Yến nuốt cơm xuống, cười nói:

– Giám đốc Lâm, sao cô tự nhiên lại nghĩ đến chuyện ăn tôm hùm nhỏ?

Lâm Nhược Khê ánh mắt lộ vẻ suy nghĩ phức tạp, im lặng một lúc, cười giống như hoa lan trắng nở rộ:

– Vì… ngày trước có người, giúp tôi lột vỏ tôm đầy một đĩa… cái hương vị đó, ăn rất ngon.

– Tôi nghĩ hôm nay đến nếm thử… nhưng những con tôm mà tôi lột vỏ, mùi vị của nó có cảm giác không ngon như lúc trước nữa…

Triệu Hồng Yến dừng lại một lát, cười cười, trong lòng nghĩ quả nhiên không sai, người có thể dẫn Lâm Nhược Khê đến một nơi như này, còn lột vỏ tôm cho cô ấy ăn, chỉ có thể là người đàn ông đó.

– Tôi nhớ, lúc đó tôi còn nói anh ấy là đồ ngốc, bây giờ xem ra, tôi cũng không sai, khó lột như vậy, còn lột nhiều như vậy…

– Giám đốc Lâm, cho tôi nói thẳng, chẳng lẽ cô không phải là đồ ngốc sao?

Triệu Hồng Yến thầm than:

– Thực ra tôi vẫn không hiểu, cho dù cô có khổ đến mức bất đắc dĩ, chẳng phải là nên đối mặt sao, tôi, những người trong công ty, đều coi cô là thần tượng, cô quả cảm và kiên quyết như vậy dẫn dắt mọi người đến ngày hôm nay.

– Nhưng vì lần này dính đến chuyện cá nhân bản thân, nhất định phải trốn ở trong này sao… Hôm nay cô có thể kéo tôi đến đây, còn chẳng phải là vì cô làm thế nào cũng không quên được Dương Thần đó sao?

Không khí hình như có chút buồn muộn, hơi thở cũng cảm thấy mệt mỏi.

Lâm Nhược Khê nhợt nhạt cười nói:

– Không đơn giản như vậy… Đời người không phải chuyện làm ăn, làm ăn, thất bại rồi, lỗ rồi, tất phải đóng cửa rồi, chỉ cần người vẫn còn sống, bất luận hy sinh như nào, cũng có thể ngóc đầu trở lại… Cho nên, tôi không sợ.

– Nhưng, đời người lại khác, có một số chuyện, tôi cũng không dám đánh cược. Vì, một khi tôi thua rồi, thất bại rồi, thì nó sẽ có tính chất hủy diệt. Tôi không thể quay ngược lại thời gian, cũng không thể vượt thời gian. Thua rồi, thất bại rồi, chính là kết thúc… Cho nên, tôi lựa chọn sợ hãi.

Thời gian dường như trở nên tĩnh lặng vào thời khắc này.

Triệu Hồng Yến không nói gì nhìn Lâm Nhược Khê, cô từng ngưỡng mộ, bây giờ cũng ngưỡng mộ, người con gái trước mặt này có một dung mạo xinh đẹp, trí tuệ, và cả tình yêu mà cô không thể nào bằng được.

Nhưng bây giờ, cô cảm thấy người con gái trước mặt này, nhiều bi ai hơn, dung mạo, trí tuệ, tình yêu của cô, dường như cũng chưa mang đến hạnh phúc cho cô ấy.

Có lúc hạnh phúc nhìn giống như có ngay trước mặt mình, nhưng thực tế thì lại cách xa nghìn dặm.

Đang lúc hai người con gái còn đang trầm mặc, không nói với nhau lời nào, không biết từ lúc nào, một bóng người lẳng lặng đi từ bên ngoài tiệm tôm hùm vào, từng bước đến bên bàn ăn của hai người, đứng yên.

Một giọng nói quen thuộc, lại không thể tin được vang lên bên tai hai người…

– Cô ngốc… Anh chẳng phải sớm đã nói em là cô ngốc sao… có cái gì mà không dám đánh cược chứ? Mặc dù đời người nếu như thua cuộc rồi, vậy thì có thể là kết thúc hoàn toàn… Nhưng, nếu như từ lúc bắt đầu em đã không đánh cược, đời người đó chẳng phải sớm đã tuyên án kết thúc rồi sao…

Vẻ mặt buồn bã của Lâm Nhược Khê hiện lên chút kinh ngạc, sau đó ngẩng đầu lên, lọt vào tầm mắt, quả thật chính là Dương Thần với nụ cười quen thuộc!

– Anh… anh làm sao có thể…

Không chỉ có Lâm Nhược Khê, Triệu Hồng Yến cũng giật mình kinh hãi, có chút ngơ ngẩn rồi.

Dương Thần không trả lời ngay, mà lại lấy ra một con tôm hùm từ trong đĩa, tay vừa lột, vừa nói:

– Từ khi em lên xe bus anh liền nhìn thấy rồi, anh muốn xem em đi đâu, quả nhiên… em đến đây… Ha ha, tiểu bảo bối Nhược Khê, mặc dù anh không biết em rốt cục đã dấu anh cái gì… Nhưng, em dù có nói không yêu anh, không nhớ anh, không muốn đi cùng anh, anh có đánh chết cũng không tin đâu…

Lâm Nhược Khê mím môi hiện lên má lúm đồng tiền, vô cùng xinh đẹp, cô tuyệt đối không ngờ, Dương Thần lại xuất hiện, lúc này, cô cũng không biết phải nên như nào.

Hiển nhiên, Dương Thần khi đứng bên ngoài cũng đều nghe thấy hết những gì mà bọn họ nói, nên lúc này mới tiến vào.

Dương Thần vô cùng nhanh nhẹn, chỉ loáng một cái, cũng đã lột sạch vỏ của một con tôm hùm, chỉ còn lại thịt mềm non.

– Nào, há mồm ra.

Dương Thần nhấn thịt con tôm hùm đến môi của người con gái kia.

Lâm Nhược Khê phát hiện những người xung quanh đều đang nhìn chằm chằm vào hai người họ, lộ ánh mắt mờ ám, còn Triệu Hồng Yến thì lại ngồi đối diện cười trộm, khó mà kiềm chế nổi hai bên tai càng lúc càng đỏ rần.

– Anh làm gì vậy! Mọi người đang nhìn kìa!

– Sợ gì, anh làm cho bà xã mình cũng là chuyện bình thường, ai dám nói nhiều lời nhảm nhí anh sẽ đạp bay người đó.

Dương Thần mặc kệ nói.

– Em… em muốn ly hôn với anh!

Lâm Nhược Khê cố gắng khiến mình trở nên lạnh lùng hơn chút, có thể lúc này nhìn thế nào khuôn mặt cũng giống như một cái bánh bao phình to, ngoài sự đáng yêu ra thì rất xinh đẹp.

Dương Thần mỉm cười:

– Kỹ năng diễn xuất của em bây giờ cũng tệ rồi đấy, đây là kiêu ngạo, hiểu không?

– Em…

Lâm Nhược Khê tức đến phát khóc, lúc này làm thế nào mới được đây, bản thân mình không ngờ vì đến ăn một lần tôm hùm nhỏ mà xôi hỏng bỏng không thế này sao?!

Cô cũng không biết, cho dù cô không ra khỏi Ngọc Lôi đi ăn tôm hùm, thì Dương Thần cũng quyết tâm quấn chặt lấy, thậm chí muốn ôm đùi cô mà la lớn.

Cô vừa tỏ vẻ nguy hiểm thế này, lại khiến Diệp Mặc thầm vui, tiết kiệm được không ít công sức.

– Cô ăn đi, ông xã của em đối xử với cô cũng không tệ mà!

Có một người đàn ông trung niên ngồi bàn kế bên cười ha hả nói.

– Hóa ra là vợ chồng cãi nhau à, đầu giường cãi nhau cuối giường hòa, đừng nóng!

Lại có người bước đến khuyên.

Không ít người đều có thiện ý pha trò, người con gái tên Lâm Nhược Khê sắc mặt đỏ bừng như gấc, không biết nên thế nào cho phải.

Dương Thần thở dài, ấm giọng nói:

– Được rồi, bảo bối Nhược Khê, anh không quan tâm em có nguyên nhân gì, em có thể cứ che dấu anh, anh cũng sẽ không ép em nói cho anh biết, anh chỉ muốn nói, anh sẽ không buông tha em đâu.

– Anh không muốn làm cái lựa chọn “vô tư” gì đó, anh giữ lấy em với sự ích kỷ cực điểm, anh không muốn vi phạm bản tâm của chính mình, cũng không muốn lại nghe thêm bất cứ lý do và mượn cớ nào của em nữa, vì anh cũng đã nhìn thấu tâm ý của em rồi.

Lâm Nhược Khê bỗng nhiên đứng dậy, một tay gạt con tôm hùm mà Dương Thần vừa bóc, tức giận quát lớn:

– Anh thì biết cái gì! Em là em sẽ không ở cùng với anh nữa! Anh sau này cũng đừng để em nhìn thấy anh nữa!!

Nũng nịu, nước mắt của Lâm Nhược Khê lại không ngừng tuôn rơi, như hạt châu trên xâu chuỗi bị đứt mà rơi lã chã.

Cô gái lướt qua Dương Thần, dưới ánh mắt đang nhìn chằm chằm của mọi người, nhanh chóng liền chạy ra khỏi cửa, một làn tóc đen bay phấp phới dưới ánh mặt trời.

– Tiểu tử còn đứng đấy thất thần làm gì! Mau đuổi theo vợ của anh đi!

Những người xung quanh lập tức quát lớn.

Dương Thần cần gì bọn họ nói, liền lao thân ra ngoài, trong nháy mắt từ phía sau liền ôm cứng lấy Lâm Nhược Khê!

– Anh… anh buông em ra!!!

Lâm Nhược Khê giãy giụa, thậm chí còn há miệng cắn Dương Thần, nhưng cũng không cắn được, thân thể mềm mại giãy giụa, căn bản cũng không chú ý đến bầu ngực đã ép sát vào Dương Thần, đè ép thành các loại hình dạng.

Dương Thần ôm chặt lấy cô, ngửi thấy mùi thơm ngào ngạt, há miệng thổi khí ấm vào vành tai cô, rồi cắn cắn lên chỗ mẫn cảm trên vành tai.

– Đừng hòng, anh cũng sẽ không thả em ra đâu…

– Anh… Dương Thần anh buông em ra được không… chúng ta thực sự không thể nào sống cùng nhau được…

Lâm Nhược Khê khóc lóc thảm thương, cái ôm nóng bỏng này, khiến cô khó có thể bình an được.

– Anh chính là sống cùng với em! Anh chính là muốn em là vợ của anh! Lâm Nhược Khê, không có hậu quả gì đến với anh, lại đáng sợ hơn việc mất em được…

Thân thể Lâm Nhược Khê run rẩy mềm yếu, lã chã khóc nói:

– Chẳng lẽ… Vì sống cùng em, mà anh đến chết cũng không sợ sao?

Diệp Mặc cúi xuống cười bên tai người con gái, càng cười càng phóng đãng, khiến cho những người trên đường đi qua hai người, đều khó hiểu và tò mò, lại càng có người nghĩ người đàn ông này điên rồi.

Nhưng hai người vẫn hồn nhiên không để ý đến một cái gì hết, lẫn trong tai nhau chỉ có nhịp thở của đối phương.

Dương Thần nhếch miệng, áp sát vào tai của người con gái, từng câu từng chữ nói:

– Lâm Nhược Khê, em quá coi thường Dương Thần anh rồi… đối với anh, cái chết trước giờ không có gì đáng sợ, vì cho dù chết rồi, thì cả đời này của Dương Thần cũng oanh oanh liệt liệt, niềm vui tràn trề.

– Đối với anh mà nói, đáng sợ nhất chính là, khi anh vẫn còn sống, lại mất đi người mà mình yêu sâu đậm nhất, vì như vậy, cũng có nghĩa là, cho dù thân thể của anh còn sống, nhưng tâm hồn của anh cũng đã hóa thành tro tàn từ lâu rồi…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 15
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 11/11/2020 03:29 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Giang Nam – Quyển 15
Chân Tạo Hóa tiên đỉnh đỉnh bị trấn áp, Hồ Thiên lão tổ đối với chân đỉnh liền chẳng quan tâm rồi, không biết nhét vào trong góc nào, sau đó bị Giang Tuyết chứng kiến, rất là động tâm, vì vậy đem chân đỉnh khiêng đi, phóng tới bên trong thần đình, mượn nhờ thần đình cùng Hồ Thiên...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Hạ Thiên – Quyển 10
Cách Triệu Vũ Cơ hơn mười mét chính là một người đàn ông hơi gầy, ăn mặc trang phục mùa hè phong phanh, vào thời điểm gió lạnh gào thét thế này làm người ta cảm thấy ớn lạnh. Khi nghe được âm thanh thì nàng còn tưởng mình nghe lầm, nhưng bây giờ tận mắt nhìn thấy thì nàng hiểu mình không...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Vĩnh Hằng – Quyển 9
Vô số các bức họa đều có hình có ảnh, cho đến cuối cùng một bức họa lại đen kịt một màu, giống như tâm tình của Bạch Tiểu Thuần lúc này, nhưng giữa mảng tối đen đó lại văng vẳng bên tai Bạch Tiểu Thuần một câu nói lặp đi lặp lại. Sư tôn... Cứu... Trong khi Bạch Tiểu Thuần lâm vào...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba