Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 16 » Phần 126

Dương Thần - Quyển 16

Phần 126

Thái Thanh sơ kỳ?

Dương Thần liếc mắt nhận ra Từ Thiếu Cung đã tấn thăng tới cảnh giới Thái Thanh, tuy không biết xảy ra lúc nào, nhưng từ lần đầu gặp gã tới giờ mới qua bao lâu, người này đúng là kỳ tài số một.

Sức chiến đấu của kiếm tu vượt xa các loại tu sĩ khác, cho nên, dù Từ Thiếu Cung có tu vi Thái Thanh sơ kỳ nhưng chỉ sợ không yếu hơn Lạc Thiên Thu bao nhiêu.

– Từ Thiếu Cung, lúc trước cậu đi đâu? Cậu trốn tránh lúc gia tộc gặp nạn?

Một gã Thái thượng trướng lão Tiêu gia phẫn nộ hỏi.

Từ gia là gia tộc phụ thuộc Tiêu gia, Từ Thiếu Cung biến mất không rõ tung tích khi.

Tiêu gia gặp nguy cơ sống còn, điều này khiến người Tiêu gia cực kỳ bất mãn.

Con mắt Từ Thiếu Cung lạnh lẽo đảo qua, như một thanh kiếm sắc bén đâm vào mắt vị trướng lão kia, khiến vị trướng lão đó run rẩy toàn thân.

– Hừ, tôi còn chưa hỏi các người! Tôi chi tim một nơi yên tĩnh lặng lẽ độ một lần Cửu Thiên Thần Lôi Kiếp, tại sao vừa trở lại Huyễn cảnh, trên trăm người Từ gia chúng ta thì đã chết hơn phân nửa?

Vị trướng lão kia lo lắng không biết làm sao, nói:

– Cậu nói gì vậy? Chỉ Từ gia gặp nạn sao? Toàn bộ Huyễn cảnh đều bị ba gã Chủ thần tàn sát, tam đại gia tộc tổn thương thảm trọng, Hồng Mông tổn thất hơn tám phần tu sĩ, cậu nghĩ chúng tôi không đau lòng sao?

Từ Thiếu Cung cười lạnh nói:

– Đúng là đủ nghiêm trọng, chỉ chú ý lo chạy lấy thân mình, cũng không chịu nhìn đằng sau tôi, có nhiều tu sĩ tu vi thấp như vậy bị bỏ lại trong Huyễn cảnh. May cho họ, là dọc đường tôi tập trung họ lại, lại có người báo cho tôi biết các người có khả năng trốn tới hướng này, tóm lại, tôi muốn các người chết hết đi.

Nói xong, Từ Thiếu Cung không chú ý đám người Tiêu gia cùng trướng lão Huyễn cảnh tức sùi bọt mép, ánh mắt nhìn qua Dương Thần.

Cuối cùng, Từ Thiếu Cung cảm thấy hoang đường, cười lớn:

– Cái tên chết bầm, khiến tôi tức chết mà? Vốn nghĩ sau khi bế quan kết thúc có thể cùng anh đánh một trận đàng hoàng, nhưng thực lực của anh bây giờ cao tới nỗi tôi không đủ sờ nổi gót chân.

Dương Thần đối với gã Kiếm tu cao ngạo này cũng không ghét, cười nhạt:

– Anh cũng muốn tới chỗ tôi tị nạn?

Từ Thiếu Cung thu phi kiếm lại ngẩng đầu nói:

– Tôi không có thù hận gì với anh, nhưng cũng không muốn tị nạn, chi là bây giờ không có nơi nào để đi, nếu anh không muốn tôi ở lại, tất nhiên tôi sẽ đi.

Dương Thần suy nghĩ một chút, có nên để một số tu sĩ ở đây lưu lại không, dù sao cũng không ít người không oán không cừu, nhưng đúng lúc này từ phía sau Thái Ngưng kinh ngạc hô một lên tiếng!

– Sư phụ? Sao người cũng ở đây?

Ánh mắt Thái Ngưng tập trung vào một mỹ phụ mặc váy đỏ, mắt hạnh má đào, dáng.

Người yểu điệu, đúng là Đường Lộ Di!

Lúc này Dương Thần mới phát hiện, Đường Lộ Di đã đột phá tiến vào Hóa Thần sơ kỳ, xem ra là vừa tới Huyễn cảnh thì gặp Từ Thiếu Cung.

Mà Đường Lộ Di dường như không nghe thấy tiếng gọi của Thái Ngưng, ánh mắt bà tập trung trên người Lạc Thiên Thu, bà thấy cái gì đó khiến bản thân kinh hoàng, kích động, hô hấp dồn dập, hai mắt đẫm lệ mờ mịt.

Lúc này, Lạc Thiên Thu lơ đãng lướt qua Đường Lộ Di trong tích tắc, khuôn mặt không có chút gợn sóng sợ hãi của lão lộ ra một tia kinh ngạc.

– Vương… Vương Thánh? Thật… Thật là anh?

Đường Lộ Di nghẹn ngào, không dám tin vào mắt mình.

Dương Thần và Thái Ngưng ngẩn ra, Dương Thần còn bình thường bởi trước kia đã từng đoán định nhưng Thái Ngưng lại khiếp sợ không gì sánh được.

Hai tay Lạc Thiên Thu nắm chặt, mà Lạc Tiểu Tiểu bên cạnh không hiểu, nhìn cha và người phụ nữ xa lạ kia.

Bầu không khí trở nên cổ quái, mọi người đều ý thức được, Lạc Thiên Thu cùng mỹ phụ Hóa Thần sơ kỳ này có gút mắt không ngờ.

Đường Lộ Di rốt cục cất bước, nhanh phi thân tới trước mặt Lạc Thiên Thu, gắt gao nhìn chằm chằm khuôn mặt ông ta, thì thào nói:

– Sẽ không sai đâu… Là anh… Hình dáng của anh có thay đồi nhưng ánh mắt, khí chất của anh có hóa thành tro tôi cũng không quên…

– Vương Thánh! Anh trả lời tôi! Anh là cái tên bạc tình bạc nghĩa, lừa đảo, nói đi đồ tồi!

Một cảnh tượng không ai ngờ tới, Đường Lộ Di cầm lấy cổ áo Lạc Thiên Thu không ngừng lắc mạnh, gào thét chói tai, nước mắt giàn dụa, tê tâm liệt phế.

Một vài vị lão nhân Lạc gia còn nhớ, năm đó Lạc Thiên Thiên lịch lãm ở thế tục lấy tên là Vương Thánh… Chẳng lẽ cô gái này là…

Rất nhiều người đã đại khái đoán ra, nhất thời cổ quái nhìn Lạc Tiểu Tiểu rồi lại nhìn Đường Lộ Di, so sánh với nhau.

– Bà là ai vậy! Không được động vào cha tôi!

Lạc Tiểu Tiểu bên cạnh kịp phản ứng, nhất thời bất mãn muốn đẩy Đường Lộ Di ra.

Nhưng Đường Lộ Di nghe thấy tiếng cô, chợt nhớ ra điều gì, nhanh tay bắt lấy hai vai cô, vui mừng nhìn ngắm, đánh giá Lạc Tiểu Tiểu.

– Con… Con gọi anh ta… Con là con gái anh ta? Con tên là gì? Năm nay bao nhiêu tuổi?

Đường Lộ Di hỏi một loạt vấn đề.

Lạc Tiểu Tiểu cảm thấy bà này điên rồi, mờ mịt nhìn về phía cha mình, không ngờ trong mắt cha lại đỏ lên.

– Cha… Đây là sao…

Rốt cục Lạc Tiểu Tiểu ý thức được tinh huống không ổn.

Vẫn quan sát không nói, lúc này Dương Thần mới tiến lên, mang theo cảm xúc nói:

– Lạc Thiên Thu, chuyện cho tới giờ ông còn chưa nhận ra bà ấy sao, nói như thế nào, bà ấy cũng là mẹ một của Lạc cô nương đó.

Mọi người ở đây đều đồng loạt nhìn Dương Thần, có vẻ rất ngạc nhiên không hiểu tại sao Dương Thần biết chuyện này.

Dương Thần cũng không hiểu sao mình lại nói ra, giống như khi Lạc Tiểu Tiểu nói tới thân thế của mình thì tự nhiên muốn cho cô biết mẹ một cô còn sống mới không khiến cô đau lòng nữa.

– Lạc Thiên Thu, ông còn muốn che giấu sao? Ông lấy ngọc bội Lê Hoa trên người Lạc cô nương đi, lại cho cô ấy một ngọc bội khắc chữ Lộc, đặt nhũ danh là Lộc Nhi, Lộ Nhi, nếu tôi đoán không sai, đó là tên ông gọi mẹ một của Lạc cô nương, phải không? Đây không phải là ông không bao giờ quên Đường sư phụ sao.

– Trước kia tôi đã từng nghi hoặc, vì sao ông biết năm đó Đường sư phụ có con gái, còn biết tên cô bé kia, có tín vật là ngọc bội Lê Hoa của đứa bé kia, chỉ đến khi Lạc cô nương nói về thân thế của mình thì tất cả đã rõ ràng.

Nghe thấy vậy, Đường Lộ Di mừng như điên, bà tin Dương Thần không nói lung tung, cô gái trước mắt chính là con gái mình!

Lạc Thiên Thu nhất thời mờ mịt, trong đầu hiện lên tình cảnh sớm tối nhiều năm về trước, từng vui vẻ và bi thương, hiện lên quyền thế gia tộc lúc lên lúc xuống, cho tới khi chi còn hai bàn tay trắng lưu vong hải ngoại…

Nhìn mẹ con gặp lại, ông ta cảm thấy nhiều việc thật buồn cười, ông ta cảm thấy mình có một sự giải thoát…

Lạc Thiên Thu đắng chát, cười tự giễu, đặt tay lên lưng Đường Lộ Di:

– Lộ nhi… Anh xin lỗi em…

Đường Lộ Di ôm thật chặt Lạc Tiểu Tiểu, cũng không biết có nghe thấy không, chi không ngừng khóc.

Lạc Tiểu Tiểu ngơ ngác bị ôm chặt, trong miệng không biết nói cái gì, tựa như biến hóa đột ngột, không biết tiếp nhận làm sao mẹ một đột nhiên xuất hiện.

Một đám người trong Huyễn cảnh cảm khái, thổn thức, chẳng ngờ, Lạc Thiên Thu lại có giây phút ôn nhu như thế.

Phụ nữ rất mẫn cảm, như Thái Ngưng biết sư phụ đau khổ như vậy, không đành lòng, một mình yên lặng rơi nước mắt.

Có lẽ tình cảm dịu dàng khiến Dương Thần mềm lòng, kệ những tu sĩ này, họ muốn ở thì ở, chi cần không ảnh hưởng tới cuộc sống của hắn và người nhà là được.

Mà từ một số ít các trướng lão Hồng Mông, Từ Thiếu Cũng biết được số lượng tu sĩ trong Huyễn cảnh bị hao tổn nặng nề, nhưng cũng không ít tu sĩ tránh thoát khỏi một kiếp, nhưng nhất thời bị phân tán, rời khỏi Huyễn cảnh cũng không biết đi đâu, loạn thành một đoàn.

Nhưng rõ ràng, Huyễn cảnh không thể trở về, đặc biệt là Huyền Thiên đảo của Hồng Mông.

Hỏa Thần trăm phương ngàn kế, luân hồi trở thành cao tăng Hoa Hạ, một đường đi lên, trở thành một trong Tứ đại trướng lão Huyền Thiên đảo Viêm Vân pháp sư, khẳng định không chi một đòn tấn công chớp nhoáng như vậy, hơn phân nửa là muốn tiếp cận đối.

Phó Thập Nhị Đô Thiên Thần Ma đại trận giải cứu Zeus.

Đám Dương Thần cũng hiểu vì sao Viêm Vân pháp sư từ trước tới nay “Từ bi vi hoài”, rất ít khi xuất thủ, rất có khả năng là ông ta không muốn lộ ra thực lực chân chính, không dễ dàng ra tay vậy càng khó phát hiện ra thần cách.

Cũng tương tự, Ninh Nhược Trúc có tu vi cao thâm nhưng cũng rất ít khi ra tay phân nửa vì sợ lộ ra chân tướng, dù sao cần phòng ngừa vạn nhất tránh kiếm củi ba năm thiêu một giờ.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 16
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 16/11/2020 11:29 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Hàn Lập – Quyển 3
“Hừ! Các hạ thân là tiền bối cũng không cần vũ nhục chúng ta như thế, có thủ đoạn gì cứ giở ra là được?” Lão Nhị dáng người cao gầy đột nhiên hướng về phía Hàn Lập lớn tiếng nói, một chút cũng không để ý đến tình cảnh mạng sống đang nằm trong tay hắn. Điều này làm cho ba...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Ma Vương – Quyển 3
Phá Thành Lạn Binh... Một chiếc xe ngựa không quá hoa mỹ lướt qua cửa thành đổ nát thủng lỗ chỗ, trên đường người qua lại thưa thớt, thỉnh thoảng có thể chứng kiến được một vài ánh mắt tràn ngập tuyệt vọng, đây chính là một loại kháng nghị không nói thành lời với cuộc sống bi thảm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương
Lăng Tiếu – Quyển 9
Diệp gia lão tổ Diệp Trúc con mắt mở lớn khẽ quét mà qua, tiếp theo rơi vào trên hai người của Kim Quyền tông mới nói: Nếu như ngươi còn đem ta xem là lão ca thì cũng sẽ không mang theo ngoại nhân tới Diệp gia ta rồi. Trên mặt Trương Đại Đồng xẹt qua vài tia xấu hổ nói: Hai vị này là trưởng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba