Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 16 » Phần 160

Dương Thần - Quyển 16

Phần 160

Dương Thần xoắn suýt không biết làm sao, há mồm, xấu hổ nói:

– Khụ khụ… Được… Được rồi… Nhược Khê bảo bối của anh… Em…

Sao bây giờ em khỏe quá vậy? Khụ khụ… Oi… Anh sắp tắt thở rồi.

Bởi Lâm Nhược Khê ghì chặt cổ hắn khiến hắn rất khó thở, đúng là khóc cười cũng chẳng xong.

Dây thừng thắt cổ không chết nếu vừa sống lại, lại bị vợ mình ôm chặt quá ngạt thở mà chết vậy Dương Thần sẽ thật oan uổng.

Lập tức, Lâm Nhược Khê buông Dương Thần ra, gạt nước mắt, nước mắt lưng tròng, dùng đôi tay trắng nõn đánh lên đùi hắn, liền ngực của chồng cũng không dám động vào.

– Anh vẫn còn đùa em! Anh là đồ không biết xấu hổ, đùa giỡn em! Ai để anh tự sát! Ai bảo anh tự sát! Cái đồ bại hoại… Hu hu… Bỏ mẹ con em mà đi… Hức hức…

Lâm Nhược Khê khóc như mưa. Vừa nãy, cô còn lạnh lùng như tòa núi băng giờ lại yếu đuối như cây non sắp chết.

Dương Thần ôn nhu ôm lấy cô, vỗ nhẹ lưng, giọng nói trầm ấm dỗ dành, trong mắt còn hiện lên vài phần bất đắc dĩ nhưng phần nhiều là ấm áp và hạnh phúc.

Cảnh này, khiến Venus cùng những vị chủ thần khác ầng ậng nước mắt. Bầu trời cũng hết u ám, không khí cũng không còn lạnh lẽo nữa.

Mãi một lúc lâu sau mới dỗ được Lâm Nhược Khê ngừng khóc, Dương Thần mới rảnh vẫy tay về phía Côn Lôn Kính đang bay trên trời, Côn Lôn Kính từ từ thu nhỏ lại chỉ còn bằng lòng bàn tay, ánh sánh rực rỡ biến mất, rơi xuống tay Dương Thần, lại trở về bình thường.

Tất cả mọi người dùng ánh mắt kỳ quái nhìn cái gương nhỏ cổ xưa kia, cái kỳ tích vừa nãy chính là do cái vật nhỏ xấu xí kia sáng tạo ra đó!

Một bên Lâm Nhược Khê lau nước mắt, một bên nhìn chằm chằm vào mặt gương, tràn đầy cảm kích.

Dương Thần cảm khái, lấy tay xoa xoa mặt kính, lộ ra vài phần âm trầm nói:

– Haiz, may lần này có chú, A Côn từ giờ sống tốt nhé, may chú cứu anh một mạng, anh mang theo chú ăn ngon uống say, tuyệt đối không bạc đãi chú, được chứ?

A… A… Côn?

Ngay cả Mông Tiêu Dao trên mặt cũng lộ ra vẻ kỳ dị.

Dường như Côn Lôn Kính nghe hiểu lời Dương Thần, nó lập tức phát ra ánh sáng bảy màu đáp lại?

Mí mắt Dương Thần nhảy lên, cười ha ha, chỉ vào Côn Lôn Kính nói với mọi người:

– Ha ha, không ngờ nó biết tên này không dễ nghe? Tôi quyết định sau này gọi nó là Tiểu Luân Tử, mọi người thấy thế nào?

Tiểu… Tiểu Luân Tử?

Lần thứ hai Côn Lôn Kính lóe sáng nhưng lần này lóe ra hai cái, giống như phản đối hai lần!

Tất cả mọi người muốn ngất, thật sự hắn có thể nói chuyện với Côn Lôn Kính?

– Ông xã, Côn Lôn Kính có thể hiểu những gì anh nói?

Lâm Nhược Khê chớp mắt, không khỏi tò mò, cho dù cô có kiến thức bác học của Athena làm chỗ dựa nhưng cũng không hiểu Côn Lông Kính là cái dạng gì.

Vấn đề này, cả Mông Tiêu Dao, Ngọc Tuyết Ngưng rất muốn biết, họ không khỏi chờ mong nhìn Dương Thần.

Dương Thần vỗ gáy:

– Ai, em nhìn xem anh này, chỉ có việc đặt cho Tiểu Luân Tử cái tên mà quên kể chuyện đã xảy ra với mọi người rồi…

Rất nhanh Dương Thần đã kể lại tóm tắt những chuyện đã xảy ra.

Hóa ra, Dương Thần cho rằng mình đã chết, đến lúc ý thức mất đi, trong nháy mắt, không hiểu vì sao mà nguyên thần của mình đột nhiên lạc vào một không gian kỳ lạ.

Không gian đó giống như một vũ trụ thu nhỏ. Thì ra Côn Lôn Kính vì bảo vệ nguyên thần của hắn đã biến thành một thời không đứng yên.

Sau đó, Thần khí khí linh trong Côn Lôn Kính nói cho hắn biết, nó quyết định từ nay về sau nhận Dương Thần làm chủ nhân cho nên chọn cách bảo vệ nguyên thần Dương Thần lúc cần thiết nhất.

Về phần tại sao chọn Dương Thần làm chủ nhân tự nhiên là do trong tích tắc khi Dương Thần sắp chết đã bước qua ranh giới của Đạo môn, đặt chân vào một lĩnh vực hoàn toàn mới.

Nếu Dương Thần không có Côn Lôn Kính thì chắc chắn đã chết, nếu Dương Thần không bước qua ranh giới của Đạo môn kia vậy hắn cũng đã chết.

Do Dương Thần có Côn Lôn Kính lại bởi vì đốn ngộ trước ranh giới sinh tử mà đủ tư cách cùng thực lực để thần khí nhận chủ.

Tại sao Côn Lôn Kính lại chọn Dương Thần, đương nhiên sẽ không phải vấn đề là thực thực nhưng Côn Lôn Kính cũng không rõ ràng lắm, nhận hay không nhận, đây là cảm giác của khí linh không cần lý do chính xác nào cả.

Dương Thần ở trong thời không của Côn Lôn Kính, sau khi thấy mình đã “chết” lại sống lại muốn đi ra ngoài ngay nhưng khí linh của Côn Lôn Kính cứng nhắc không cho ra, nó bắt Dương Thần ở lại để nghe nó trình bày lai lịch, công hiệu mới cho nguyên thần trở về thân thể.

Mọi người sợ hãi than, thần khí không hổ là thần khí, không thể tưởng tượng được.

Ngọc Tuyết Ngưng cười khanh khách:

– Tốt, tiểu từ, bổn cung không nhìn lầm người, cuối cũng bất chấp tất cả, bước qua ranh giới Đạo môn, có cảm giác thế nào?

Dương Thần bĩu môi:

– Rất mơ hồ, tự hiểu, đa phần nếu chỉ có Ngọc Thanh Thần Lôi phải dùng thời gian rất lâu mới có thể mò ra cánh cửa.

– Cánh cửa gì? Hai người nói cái gì mà bí mật vậy?

Lâm Nhược Khê nhíu mày, cô không thích Ngọc Tuyết Ngưng cười mị mị với Dương Thần, thấy cô ta đang nói cái gì không hiểu được mới hỏi.

Dương Thần gãi gãi đầu, rất khó giải thích:

– Cái này… Nói đơn giản chính là cảm ngộ của anh trước đây giới hạn trong không gian của Địa cầu, thoát ra khỏi Địa cầu tiến vào không gian song song không phải chuyện dễ dàng…

– Ngọc Thanh thần lôi có Ám vật chất nó lại là một trong những loại lực lượng bồn nguyên của vũ trụ, nó để cho anh tiếp xúc trực tiếp với vũ trụ nguyên thủy nhất…

– Cái ranh giới Đạo môn kia thật ra là từ tiểu đạo tiến lên đại đạo, một loại… đạo của Vũ trụ.

Tuy ý của câu chữ là vậy, Dương Thần diễn giải rất thẳng, nhưng ý tứ chân chính trong đó không phải là người khác có thể hiểu.

Thế nhưng một vài người trong các chư thần nhạy cảm phát hiện đó là Ngọc Thanh Thần Lôi có ám vật chất có thể bỏ qua pháp tắc không gian.

Thử nghĩ xem, trong Ngọc Thanh Thần Lôi có ám vật chất đã lợi hại như vậy, mà ám vật chất cũng chỉ là “Vé vào cửa” của con đường đi vào vũ trụ, đủ để thấy cánh cửa từ “Tiểu” đến “Đại”, lĩnh vực tiến vào, mênh mông rộng lớn tới mức nào, không cách nào ước lượng.

Mộng Tiêu Dao bùi ngùi, thở dài:

– Xem ra, ngược lại là tôi chấp mê bất ngộ rồi… Đại đạo tam thiên, trăm sông đồ về biển, đạo lý đơn giản như vậy tôi cũng không thể chân chính hiểu hết.

Ngọc Tuyết Ngưng có vài phần trêu đùa nói:

– Bây giờ tiểu tử Dương Thần đã có thể thay ông rồi, ông phải nên vui mừng mới đúng chứ?

Cuối cùng, ông cũng có thể an tâm rời Địa cầu truy cầu đại đạo rồi.

Mông Tiêu Dao biết hồ ly đang trêu đùa mình, nhưng lúc này ông ta cũng thông suốt rất nhiều, Dương Thần đã vượt qua ranh giới Đạo môn kia bằng một con đường khác khiến ông ta hiểu thêm được rất nhiều chuyện, đây cũng là một loại thu hoạch.

Cuối cùng, Mông Tiêu Dao ngẩng đầu cười dài, liếc nhìn Dương Thần thật sâu:

– Cậu thắng, tôi không bằng cậu, thế nhưng tôi cũng muốn cảm ơn cậu, từ nay về sau tôi có thể an tâm rời khỏi.

Dương Thần đối với ông ta cũng không có gì cả, khoát tay:

– Cần thì đi đi, thế nhưng trước khi đi nhớ tu sửa Thần Ma Đại Trận đó, ông làm cục diện rối rắm, làm ra cái cục diện này tôi cũng không muốn chùi đít giúp ông đâu.

Mộng Tiêu Dao bất đắc dĩ, tiểu tử này không biết sợ hãi là gì sao, hôm nay thực lực tương đương với mình đã kiêu ngạo liền rồi, không biết nên khóc hay cười nữa đây.

– Thập Nhị Đô Thiên Thần Ma Đại Trận, tôi sẽ tu sửa, cũng không khó, thế nhưng những yêu ma cần cậu bắt và tiêu diệt, tôi không xử lý hết được, về phần tổn thất do nhiệt độ Địa Cầu giảm xuống gây ra…

Ánh mắt Mông Tiêu Dao nhìn về phía Chư Thần, cười thần bí:

– Tôi sẽ mời một người tới, mau chóng khôi phục sinh cơ Địa cầu.

Nói thế có ý gì đó, trong Chư Thần có mấy người nhanh chóng suy nghĩ.

– Là Dionysus? Ong biết Dionysus ở đâu? Hera tiến lên hỏi.

Ngọc Tuyết Ngưng nhăn lông mày lại, hỏi:

– Cái gì, cái gì “sus”, đó là ai?

Chư Thần thu lại trái tim Gaia, sử dụng thần cung Selene đóng băng lần thứ hai sau đó cho Poseidon bảo quản.

Sau đó, nhìn thêm vài lượt, lộ ra sự tang thương cùng nụ cười thoải mái, bọn họ nghĩ lại cuộc sống sau này của mình rồi từng người cáo biệt, tản ra rời khỏi chỗ này.

Sóng êm biển lặng.

Mông Tiêu Dao cùng Ngọc Tuyết Ngưng lẳng lặng đứng trên bầu trời Bắc Cực, cảm nhận ánh mặt trời đang khôi phục độ ấm nơi mặt trời không lặn, trở về chỗ cũ cảm nhận những gì đã trải qua.

– Tiểu Tuyết bà nói xem… Tên nhóc kia dựa vào cái gì mà thắng tôi?

Một lúc lâu sau, Mông Tiêu Dao cau mày, suy nghĩ rồi hỏi:

– Đúng thế, ngộ tính của tôi không bằng hắn? Không biết có phải do “Vãng Niệm Diễn Sinh Kinh” của cậu ta hay cảm ngộ mà tôi đoạt được… Hay là nói… Do vận mệnh của cậu ta, Côn Lôn Kính, hoặc là thứ gì khác.

Ngọc Tuyết Ngưng nở nụ cười, ôn nhu nhìn người đàn ông bên cạnh, giờ khắc này, cô cảm thấy Mông Tiêu Dao như trở lại lúc ban đầu khi mới gặp, thích tự hỏi, một tên rất hiền lành.

– Thật ra, trong mắt tôi… Chiến thắng cuối cùng, không phải Dương Thần, cũng không phải số phận của cậu ta, cũng không phải Côn Lôn Kính… Đương nhiên, lại càng không phải là ông…

Mông Tiêu Dao nghi hoặc, nghiêng đầu hỏi:

– Vậy bà nói, ai thắng?

Ngọc Tuyết Ngưng vươn cánh tay mềm mại cầm lấy tay của Mông Tiêu Dao, đôi môi khẽ mở, giọng của cô như chuông gió chập chờn.

– Là, TÌNH YÊU!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 16
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 16/11/2020 11:29 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lưu Phong – Quyển 4
Nói xong, Lưu Phong tự cởi bỏ quần áo của mình và Kim Vận, hai thân thể lõa lồ áp sát vào nhau. Dựa theo công pháp của Bạch Khiết, Lưu Phong vội vàng vận chuyển tâm pháp, nhất thời hắn cảm giác được lưỡi khô khốc, nhiệt huyết dâng lên, dục vọng trong cơ thể bốc lên ngùn ngụt. Một cỗ khí...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Miêu Nghị – Quyển 6
Chuyện khó hiểu nhất chính là khoan nói tu sĩ các nước đang lục tục tập trung về dưới cờ hiệu của nước mình, có vài nơi lại có khói bốc lên, dường như có người đang nấu ăn. Không hề có dấu hiệu chém giết gì cả, yên bình hết sức, không hề giống như chiến trường huyết chiến cuối...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Giúp gái teen trả thù - Tác giả The Kid
Ở trong một xóm nọ, thằng Tú và con Nhi chơi thân với nhau. Thằng Tú đã 20 tuổi trong khi con Nhi chỉ mới 17 tuổi. Nhà hai đứa cũng gần nhau, hai đứa hay gặp nhau. Thằng Tú đã nghỉ học từ lâu để đi làm kiếm tiền, còn con Nhi vẫn còn đang đi học lớp 11. Con Nhi tuy không đẹp bao nhiêu nhưng nhìn...
Phân loại: Truyện nonSEX
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba