Cả căn cứ địa mẫu hạm, trong không gian rộng lớn, lại vì cơn thịnh nộ của người đàn ông này, sản sinh ra 1 lực ép khủng khính, mọi người đều cảm thấy lục phủ ngũ tạng của mình đang bị nén lại, thậm chí có 1 luồng sức mạnh đẩy bọn họ đi.
Còn Dương Thần lại là điểm ngắm của toàn bộ sức ép này, tuy, khí thế này của Ares không thể tạo ra sát thương thực sự, nhưng đó chính là 1 tín hiệu của sự chiến tranh.
– Đáng chết, không phải là Auler North sao? Tại sao lại là Chiến Thần? Trước giờ chưa từng nghe nói.
Đại Lực Ma La gào thét.
– Gã đã lấy nhiều tiền của chúng ta, tại sao cả chúng ta của bị áp bức.
Tu La Nữ giọng the thé nói.
Chuỗi hạt mã não trên tay Brahma Thiên Vương lóe lên 1 tia sáng đỏ, khó khăn lắm mới chống đỡ nổi sức ép ở xung quanh, khiến cho mấy tên thủ hạ đứng gần đó có thể thỏa mái 1 chút:
– Bất luận lý do gì, sự việc dường như không đơn giản như chúng ta nghĩ, Bão Cát chấp nhận sự thuê mướn của chúng ta, tham gia vào nhiệm vụ như vậy, e rằng cũng vì muốn đoạt lấy đá thần, đây chính là muốn lợi dụng ngược lại chúng ta sao?
Sự suy đoán này, làm đám người còn lại của Brahma mặt mày trắng bệch, họ mới vừa nhìn thấy đá thần, còn tưởng là không bao lâu sẽ thành đại nghiệp, không ngờ, lại lập tức biến thành đá kê chân, thậm chí là bia đỡ đạn của người khác.
Thái Ngưng ngơ ngác nhìn 2 người thanh niên đối đầu gay gắt đứng trước mặt không xa, trong đầu nhớ lại tài liệu về Chiến Thần Ares, nói khẽ với Ngọc Ki Tử, Vân Miểu sư thái đứng ở 1 bên:
– Trong truyền thuyết, Thiên Hậu, sau khi chạm vào 1 đóa hoa tươi trên “thảo nguyên Auler North”, đã sinh hạ Chiến Thần Ares… hẳn là vì nguyên do đó, nên người đàn ông mới luôn xem “Auler North” là tên của mình.
– Chuyện… này tại sao lại trở thành như vậy?
Ngọc Ki Tử mặt mày ủ rũ, ông cứ tưởng là, võ công của mình tuy không thuộc top đứng đầu, nhưng cũng là đối thủ nặng ký, ai mà biết, lần này xuống núi, chưa kể bị Dương Thần làm khiếp sợ, cả bọn người của Brahma cũng chưa chắc có thể đánh bại, lúc này lại xuất hiện thêm 1 chủ thần cả khí thế mà mình còn không thể đỡ nổi.
Lúc này, Ares cười quái dị hỏi:
– Tân Minh Vương, không lẽ mày chỉ biết chịu đựng như vậy thôi sao? Khí thế của mày đâu rồi?
Dương Thần quay đầu, mắt nhìn đám người của Thái Ngưng, nói:
– Các bạn, cố gắng hết sức thoát khỏi nơi này, có thể chạy càng xa càng tốt, nhất thiết không tự ý ra tay, mọi việc đã có tôi.
Nhìn vẻ mặt nghiêm chỉnh của Dương Thần, 3 người biết rằng không phải nói đùa, gã Ares hèn hạ đã phát ra khí thế, thì đã khó đỡ đến như vậy rồi, còn Dương Thần vốn là chủ thần cùng đẳng cấp, dĩ nhiên cũng sẽ phát ra khí thế như vậy, nếu 2 người thật sự đánh nhau, thì bọn họ làm sao mà chịu nổi? Tuy là rất hiếu kỳ muốn biết cảnh tượng cuộc chiến gỡ bỏ phong ấn của chủ thần sẽ như thế nào, nhưng cũng không dám chần chừ ở lại, nhanh chóng ra hết sức dùng khinh công bay về hướng cánh cửa của căn cứ địa mẫu hạm.
– Chúng ta cũng đi mau.
Brahma Thiên Vương hô to 1 tiếng, lách mình dẫn đầu chạy về hướng cánh cửa chính của căn cứ địa, Đêm Đen, Tula và đám Brahma tinh nhuệ, cũng theo sát chạy về hướng cửa chính, mong muốn rời khỏi chốn thị phi này.
Về phần Lâm Chí Quốc hôn mê ngồi ở trên tháp cao, bọn họ cũng không thể lo đến nữa.
Bọn họ hiểu rất rõ, thực lực của bọn họ và chủ thần, chênh lệch rất là lớn, tuy rằng có thể dùng con tin để bắt ép Dương Thần, nhưng lại không thể nào khống chế gã Chiến Thần nửa đường xuất hiện.
– Tao đã đợi lâu lắm rồi mới được gỡ bỏ phong ấn, làm sao có thể để cho bọn mày chạy thoát?
Dương Thần cười khẩy, đột nhiên xuất hiện trước mặt Brahma Thiên Vương.
Brahma Thiên Vương đang chạy nạn đưa mắt nhìn 1 cái, bất thình lình nhìn thấy, không biết từ lúc nào Dương Thần đã đứng chặn ở trước mặt mọi người.
Đồng thời chưa kể tốc độ khủng bố đến nỗi không thể nào ngờ được, gương mặt bình thường đó, dáng người bình thường đó, lúc này, đã như 1 ngọn núi hùng vĩ, hung hăng đè lên trên đầu của mọi người.
Dương Thần cũng đã trở nên như Ares, giải phóng hoàn toàn khí thế của mình.
– Minh Vương nếu mày dám ra tay, tao lập tức dùng năng lực tinh thần ra lệnh 2 tên chiến sĩ Bão Cát đó giết sạch người nhà của mày, trong cơ thể của bọn chúng đã trồng hạt giống tinh thần của tao, tao…
Đêm Đen tính mở miệng hù dọa Dương Thần, không ngờ, chưa nói hết lời, con người đã vô cớ biết mất tiêu tại chỗ.
Đúng vậy, vô cớ biến mất tiêu.
Tên Đêm Đen ngông cuồng tự cao tự đại, cả cơ hội phản kháng cũng không có, đã bị gạt ra khỏi thế giới này triệt để, mà chẳng có chút điềm báo trước.
– Đúng… đúng là không gian đổ nát.
Brahma Thiên Vương run sợ nói.
Đám thuộc hạ tinh nhuệ của Brahma cũng sợ hãi không hiểu chuyện gì xảy ra, bọn họ hoàn toàn không thể lý giải vì sao Đêm Đen mất tích, cho dù làm ảo thuật, cũng không thể mơ hồ đến như vậy.
– Ồ, không ngờ mày cũng có năng lực này?
Ánh mắt Dương Thần lóe 2 tia sáng lạnh.
– Vừa rồi, nếu bọn mày lấy đá thần, ngoan ngoãn cút xéo, thì tao cũng chẳng muốn giết bọn mày làm gì, dù sao, bọn mày đem đá thần đi, thì có thể thu hút đi ánh mắt của người khác, tao cũng tiết kiệm chút sức lực, nhưng bọn mày tự chọn muốn lấy người nhà của tao ra uy hiếp tao, thật sự muốn tao không giết bọn mày cũng khó.
Ở phía xa, Ares nhìn Dương Thần và đám người Brahma giằng co, cũng không tính nhúng tay vào, chỉ hô lớn tiếng:
– Minh Vương, không cần phải nói nhiều, xử lý bọn chúng đi, nắm đấm của tao ngứa ngáy lắm rồi.
Sắc mặt của Brahma Thiên Vương đỏ lên, biết là sắp chết tới nơi, hét to:
– Mọi người đừng có hoảng loạn, giúp tôi đánh bại người này, là thần thì cũng phải giết.
Lời này nói ra, người của Brahma liền hiểu ý của Brahma Thiên Vương, tất cả mọi người dường như cùng lúc, ném vũ khí trong tay về hướng của Brahma Thiên Vương.
Brahma Thiên Vương ném hạt chuỗi mã não trong tay lên không trung, bùng cháy thành 1 đám lửa đỏ yêu ma, hút hết toàn bộ vũ khí đã ném qua, đồng thời bắt đầu đốt cháy.
Một lát sau, ngọn lửa đó nổ ầm ầm, 1 con quái vật ánh sáng khổng lồ màu vàng lợt lấp lánh bước ra từ bên trong.
Chỉ thấy con quái vật đó đầu toàn là rắn, có 4 cái đầu và 8 cánh tay, mỗi cánh tay cầm 1 loại vũ khí khác nhau, chính là những vũ khí mà đám người Brahma vừa cầm, nào là Kim Cương Chùy, Thần Loa, Tam Xoa Kích, Thần Bàn và cả Loan Nhận, toàn thân của quái vật ánh sáng còn có ngọn lửa ma quái màu xanh tím đang bùng cháy mãnh liệt, lúc ngồi xuống là 1 con quái thú như sư tử tuyết.
Dương Thần tấm tắc cảm thán nói:
– Cuối cùng cũng chờ được rồi, tao đã sớm nghe nói, chiêu thức mạnh nhất của Brahma, là triệu hồi Nữ Thần Durga, tưởng bọn mày chỉ lo chạy trốn mà không tính dùng đến. May mà bọn mày đã triệu hồi, tao sẽ cho bọn mày chết thật thoải mái, chết tâm phục khẩu phục…
– Hừ, Nữ Thần Durga chắc chắn có thể giết đám yêu tà bọn mày!
Brahma Thiên Vương chủ trì triệu hồi xong, dường như cực kỳ suy yếu, nhưng vẫn gào thét.
Thần thoại Ấn Độ cổ, Ngưu Ma Vương của tây thiên là bá vương của ác ma, đã hùng mạnh đuổi hết Indra và chúng thần thiên đế ra khỏi thiên cung, sau đó, nhờ vào sự hợp lực của trư thần Brahma, Shiva, dùng ngọn lửa oán hận sinh ra Nữ Thần Durga, đồng thời, Nữ Thần còn nhận được tất cả pháp bảo mà thần minh cho mượn, dễ dàng đánh bại Ngưu Ma Vương.
Đúng vậy, Nữ Thần Durga tồn tại là lớn mạnh nhất của Ấn Độ cổ đại.
Dương Thần nhìn bóng ngọn lửa khổng lồ mà Nữ Thần Durga tựa vào, múa may Tam Xoa Kích và Nguyệt Loan Nhận, nhưng lại không tránh né, mà chỉ ở tại chỗ.
Mọi người tưởng rằng sẽ đánh bại Dương Thần trong nháy mắt, nhưng lại ngạc nhiên phát hiện, Nữ Thần Durga đó bỗng xuất hiện ở sau lưng Dương Thần?
– Bùm.
2 tiếng nổ lớn, mặt đất bị chém nứt thành 2 khe hở lớn, sức chém xuyên qua tấm thép, làm nát đá hoa cương, nhưng cú chém Nữ Thần Durga lại vô cớ bị hụt.
Rõ ràng là lưỡi dao chém về hướng đầu của Dương Thần, nhưng tại sao lại bỗng lệch ra sau người Dương Thần?
– Là Không Gian gấp khúc?
Sắc mặt của Brahma Thiên Vương tái mét, cuối cùng cũng hiểu rằng tình hình khiến người ta bó tay hết cách hết nỗi nào.
Dương Thần cũng không còn tâm trạng chơi tiếp nữa.
– Được rồi, cút đi như huynh đệ tốt Đêm Đen của bọn mày đi.
Dương Thần nói xong, cũng không chờ đám người Brahma nói, không gian lại lần nữa biến hóa kỳ lại.
– Rắc rắc rắc rắc…
Phát ra 10 mấy tiếng xương cốt bị rạn nứt, cảm đám tinh nhuệ của Brahma, bao gồm cả Brahma Thiên Vương trong đó, đã bỗng dưng vô cớ bị gãy ngang thành 2 khúc.
Nửa người trên của tất cả mọi người gần như cùng lúc rơi xuống mặt đất, gương mặt vẫn còn vẻ kinh sợ vài giây trước đó, kế tiếp, nửa thân dưới cũng chậm rãi ngã xuống, máu tươi đã chảy dài thành 1 dòng nước.
– Không… Gian… Gấp… Khúc…
Brahma Thiên Vương líu ríu nói ra 4 chữ, chết không nhắm mắt.
Sau khi bọn Brahma chết thì Nữ Thần Durga cũng biết mất theo, tất cả vũ khí đều rơi xuống.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Dương Thần - Quyển 4 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 04/09/2020 11:29 (GMT+7) |