– Đến còn nhanh hơn so với tưởng tượng của tôi, xem ra cậu đã phát hiện ra chỗ này từ lâu rồi.
Tiết Minh Hòa nhìn thấy La Thúy San không bắn nữa, khuôn mặt căng thẳng mới dãn ra được một chút, thấy còn có đường sống nên vô cùng vui mừng, ý thức được nên lui xuống để đảm bảo an toàn, nên đưa mắt nhìn một lượt.
Dương Thần bước đến chỗ trung tâm của căn phòng, lạnh lùng nhìn Tiết Minh Hòa.
– Trốn ở đó, tưởng chuyện như thế này là đã xong rồi sao? Đứng dậy đi, tôi đã đồng ý với Nhược Khê, tạm thời sẽ không giết anh, anh tự đi đến đồn cảnh sát tự thú đi, thừa nhận tất cả mọi chuyện.
Đồng tử của Tiết Minh Hòa co giãn một lúc, nghe thấy Lâm Nhược Khê muốn tha thứ cho mình, khuôn mặt tỏ vẻ khinh khỉnh bất cần.
– Hừ, tôi không cần người phụ nữ đó thương hại! Cô ta và mẹ cô ta giả dối và thâm độc như nhau! Anh muốn giết thì giết, mặc dù tôi cũng sợ chết, nhưng cũng sẽ không bao giờ nhận cái mà gọi là nhân từ của hai người.
– Không phải vừa rồi anh vừa mới luôn miệng cầu xin người phụ nữ này tha mạng sao, bây giờ để cho anh sống, sao lại nói là không sợ chết nữa rồi.
Dương Thần nhíu mày.
– Cho dù chết cũng không nhận sự khoan dung, quả thật là anh rất hận Nhược Khê.
Lâm Nhược Khê nặng nề hừ một tiếng, đối với chuyện quá khứ, một người có bị chèn ép cũng sẽ không có thái độ khuất phục.
Tiết Minh Hòa nghe được, cười ha hả.
– Xem ra đối với những chuyện trong quá khứ, cậu cũng mới chỉ hiểu một nửa mà thôi, lẽ nào cậu không biết, năm đó, bà mẹ vợ Tiết Tử Tĩnh của cậu đã làm được chuyện tốt gì sao?
– Có ý gì?
Sắc mặt Dương Thần trở nên hoài nghi, hắn sở dĩ không lập tức hạ thủ, cũng bởi vì không hiểu rõ về chuyện năm đó. Hải Ưng đã sử dụng toàn bộ đội tình báo ở trên khắp thế giới, trong khoảng thời gian mấy giờ đồng hồ đã tìm thấy mối liên hệ giữa Lý Minh Hòa kỳ thật là Tiết Minh Hòa, và những tư liệu liên quan đến việc rời từ Yến Kinh ra nước ngoài của nhà họ Tiết.
Bởi vì bất luận là từ nhỏ đến lớn, hay là công việc, tên của anh ta đã có người nào đó núp trong bóng tối giở trò, khiến cho không dễ dàng mà điều tra ra được, nên Dương Thần chỉ biết được rằng Tiết Minh Hòa là anh họ của Lâm Nhược Khê, nhà họ Tiết năm đó cũng có đôi chút quan hệ với chủ nhiệm Dương Diệp của nhà họ Dương, là một nhà được Dương Diệp nâng đỡ, khẩu súng trong tay La Thúy San quay vòng vòng, một người phụ nữ xinh đẹp cao sang quý phái xuất thân từ chính trường, lại là một tay súng cừ khôi, người phụ nữ này đã không cam tâm trở thành một người nội trợ bình thường.
– Một khi chuyện đã ra nông nỗi này rồi, tôi kể cho cậu nghe cũng chẳng mất gì, sau khi cậu nghe xong, tùy cậu quyết định.
La Thúy San thản nhiên ngồi xuống chiếc ghế sô pha, vắt đôi chân dài thành hình chữ ngũ.
– Cậu có biết Quốc Tế Ngọc Lôi, lúc đầu do ai thành lập không?
Dương Thần không ngờ lại bắt đầu câu chuyện bằng một câu hỏi như thế này.
– Lẽ nào không phải là do bà nội của Nhược Khê sao? Sau khi đi du học về thì thành lập công ty này?
La Thúy San lắc lắc ngón tay.
– Không đúng.
Đột nhiên giống như đang vô cùng tức giận, Tiết Minh Hòa ở bên cạnh thét lớn:
– Quốc Tế Ngọc Lôi, vốn dĩ là của nhà họ Tiết chúng tôi!!!
Dương Thần giật mình, nghĩ kỹ ra, lúc đó người mà nói cho mình biết chuyện thành lập Quốc Tế Ngọc Lôi là Vú Vương. Theo như những lời Vú Vương nói Ngọc Lôi là do bà tổng giám đốc để có thể nâng cao địa vị của mình, có thể bảo vệ được chính bà và Lâm Khôn, nên đã mượn sức mạnh của Lâm Chí Quốc, nỗ lực xây dựng và phát triển. Lẽ nào nói, Vú Vương lừa mình sao? La Thúy San cười khinh miệt nói:
– Không có ai làm chuyện xấu mà lại đi đánh trống khua chiêng thừa nhận cả, đặc biệt là, nếu như không có ai bới ra, bên ngoài vốn dĩ là không có người nào biết chuyện này…
Dần dần, dường như La Thúy San như đang tự nói với mình, kể những chuyện thối nát ngày xưa, rồi đến chuyện mười năm trước.
Năm đó Tiết gia chỉ là một gia tộc nhỏ ở Yến Kinh, không là gì hết ở Yến Kinh, nhưng bởi vì đứa con cả nhà Tiết gia trở thành người thân cận dưới trướng của Dương Diệp lão nguyên soái, lại có công lớn trong cuộc kháng chiến chống Nhật chống Mỹ, rất được coi trọng, nên mới nhận được sự ủng hộ lớn của Dương gia, dần dần cũng trở nên hưng thịnh, ở Yến Kinh cũng có chút danh tiếng.
Nhưng Tiết gia cũng vẫn nắm nhiều lợi thế trong quân đội, đó cũng là điều mà Dương Diệp nguyên soái mong đợi, nếu như có nhiều những kẻ thân cận dưới trướng mình nắm binh quyền, thì người ngoài chắc chắn sẽ càng coi trọng Dương gia hơn. Cho nên, người nhà họ Tiết ở bên ngoài làm ăn, thành lập Quốc Tế Ngọc Lôi, đó chính là sản nghiệp lớn nhất của nhà họ Tiết. Còn bà nội của Lâm Nhược Khê, năm đó là một nhân tài vừa mới đi du học về, hợp tác rất nhiều với Quốc Tế Ngọc Lôi, mới có thể vào được bên trong.
Bằng việc kinh doanh buôn bán hơn người, bà nội của Lâm Nhược Khê rất nhanh đã tiến lên đến chức trợ lý đặc biệt của chủ tịch hội đồng quản trị, hơn nữa còn có quan hệ rất tốt với người làm chủ tịch năm đó là mẹ của Tiết Tử Tĩnh, vốn dĩ Tiết gia phát triển rất thuận lợi, nhưng sau khi Dương Diệp lão đại nguyên soái mất đi, liền bắt đầu xảy ra tranh chấp dù sao người kế thừa sản nghiệp nhà họ Dương lúc bấy giờ là Dương Công Minh, vốn dĩ đã phải hao tâm tổn sức với việc tranh quyền đoạt vị ở trên chính trường rồi, rất nhiều gia tộc dựa dẫm vào sự giúp đỡ của Dương gia lúc bấy giờ đều gặp vô vàn khó khăn, nhưng đúng vào thời điểm đó, Tiết Tử Tĩnh nhà Tiết gia, lại qua lại với Ninh Quang Diệu của nhà họ Ninh, tự định ước chuyện chung thân đại sự, lâm vào bể tình.
Nhưng, tài lực mỏng manh nhà họ Tiết, lại cũng chẳng có bất cứ quyền lực gì trong giới chính trị, đương nhiên là không thể lọt vào mắt xanh của nhà họ Ninh được. Ninh gia cần đối tượng liên hôn, dù gì cũng là một trong bốn gia tộc lớn, lúc đó đã vượt mặt Lâm gia, La gia, Tăng gia, Nghiêm gia, hơn nữa lúc đó Ninh Quang Diệu và La Thúy San của nhà họ La là bạn đồng môn, là người thích hợp nhất để chọn, lại cộng thêm khứu giác chính trị nhạy bén, có thể giúp ích rất nhiều cho việc phát triển quyền lực của Ninh Quang Diệu, người lớn trong nhà họ Ninh đương nhiên không thể bỏ qua.
Còn một điều nữa đó là La Thúy San cũng đồng ý được gả cho Ninh Quang Diệu, một La Thúy San vô cùng tự tin, vốn dĩ là không thèm để bụng chuyện tình cảm giữa Tiết Tử Tĩnh và Ninh Quang Diệu, bởi vì La Thúy San cho rằng thời gian và thực tế sẽ khiến cho tình cảm của con người ta thay đổi, chỉ cần đạt được lợi ích thì mới có sức thuyết phục nhất. Nhưng Ninh Quang Diệu lại không đồng ý bỏ rơi Tiết Tử Tĩnh, đối mặt với sức hấp dẫn của việc đứng đầu một gia tộc, đối mặt với áp lực từ trưởng bối, đối mặt với tiền đồ trong tương lai, cuối cũng ông ta cũng thỏa hiệp. So với một người phụ nữ bình thường và cái tương lai đứng đầu Trung Quốc, là tộc trưởng của một gia tộc hùng mạnh, cùng với vô số vinh quang khác, để đưa ra được lựa chọn, không ai có thể tránh được sự cám dỗ. Khoảng cách đã là quá lớn rồi, sau khi Ninh gia và La gia liên hôn với nhau, Tiết gia ở Yến Kinh thấy rất chướng mắt, bởi ở Yến Kinh ai cũng biết con gái nhà Tiết gia đã là người của Ninh Quang Diệu, hơn nữa trong lúc như thế này, đối với tiền đồ của Ninh Quang Diệu, nếu có gặp bất cứ tin đồn nào thì cũng đều trở nên bất lợi cả, thậm chí còn không thể cứu vãn được cũng nên! Huống hồ, nhà họ La cũng không muốn con gái họ, gả đi rồi mà lại còn gặp điều tiếng gì đó không hay. Vạn nhất Ninh Quang Diệu và Tiết Tử Tĩnh mà có lén lút gặp nhau ở Yến Kinh, thì bọn họ cũng không thể làm gì được Ninh Quang Diệu!
Nên chỉ có thể đối phó được với Tiết gia, nếu như Tiết gia rời khỏi Yến Kinh, thậm chí là rời khỏi Trung Quốc, như thế mới là điều thỏa đáng nhất! Từ trước đến nay Tiết gia chỉ dựa vào Dương gia, lúc đó tứ bề đều là nguy nan, đương nhiên không thể đi bảo vệ bọn họ được. Rơi vào đường cùng, chỉ trong một thời gian ngắn, Tiết gia đã phải rời đi khỏi Yến Kinh, bị các trưởng bối nhà họ La làm khó dễ, khối tài sản lớn đã bị tịch thu, mục đích chính là để cho Tiết gia không gượng dậy nổi, không còn ý chí trả thù. Nhưng cho dù như vậy Tiết Tử Tĩnh vẫn quật cường, không muốn xuất ngoại cùng người nhà, trong đầu của cô ta, cho dù có chết cũng sẽ không đi ra nước ngoài, bởi như vậy sẽ không thể gặp được người đàn ông mà cô ta yêu.
Cũng chính vào lúc mà mọi chuyện đã hỏng bét như thế này rồi, Lâm Chí Quốc nhà Lâm gia, vì vợ của mình có thể tiến cao hơn nữa, đục nước béo cò, sau khi đưa ra không ít điều kiện cho nhà họ Tiết, khiến cho nhà họ Tiết từ bỏ nốt tài sản cuối cùng của mình là Quốc Tế Ngọc Lôi, giao vào tay bà nội của Lâm Nhược Khê. Vốn dĩ bà nội của Lâm Nhược Khê có quan hệ mật thiết với người nhà họ Tiết, người ngoài thậm chí còn cho rằng bà nội của Lâm Nhược Khê còn là họ hàng với nhà họ Tiết, cộng thêm với thực lực của bà nội Lâm Nhược Khê, hết thảy mọi chuyện đều vô cùng thuận lợi.
Sau khi Tiết gia ngoan ngoãn giao Ngọc Lôi ra, đã đưa ra một điều kiện vô cùng quan trọng, đó là chủ gia tộc nhà họ Tiết, hy vọng đứa con gái mà mình yêu thương nhất Tiết Tử Tĩnh có thể sống ở Trung Quốc an toàn, cho dù hầu hết người nhà họ Tiết đều hận Tiết Tử Tĩnh đến tận xương tủy, nhưng dù sao cũng biết Tiết Tử Tĩnh khư khư cố chấp, khiến cho trưởng bối nhà họ La gây khó dễ cho nhà họ Tiết, nhưng người chủ gia tộc lại có ý bảo vệ con gái mình, kết quả là bà nội của Lâm Nhược Khê, cùng Lâm Chí Quốc đã che chở cho Tiết Tử Tĩnh, gả cô ta cho con của hai người là Lâm Khôn, đồng thời cũng rời khỏi mảnh đất Yến Kinh đầy thị phi, ở Trung Hải sống nốt quãng đời không dài của cô ta…
Nghe đến đây Dương Thần cảm thấy trong lòng dậy sóng, khó có thể bình tĩnh lại được. Hắn có thể cảm nhận được, trong giọng nói của La Thúy San, chứa chất sự hận thù với Tiết Tử Tĩnh, cho đến bây giờ, vẫn không thể thuyết phục được người đàn bà này, dường như, đến tận bây giờ Ninh Quang Diệu vẫn còn rất yêu Tiết Tử Tĩnh. Nhưng, chuyện này cũng đã giải đáp được một số hoài nghi trong lòng Dương Thần…
Năm đó Tiết Tử Tĩnh ở Yến Kinh xa xôi, sao đột nhiên lại được gả cho Lâm Khôn ở tận Trung Hải? Chuyện này đúng là rất đột ngột, bà chủ tịch sẽ không ù ù cạc cạc, không lý do lý trấu gì mà lại đi đến tận Yến Kinh tìm một cô con dâu như Tiết Tử Tĩnh! Hơn nữa, Ngọc Lôi cũng phát triển rất nhanh, gia tộc nhà bà chủ tịch vốn dĩ là chẳng có danh tiếng gì, nhưng bây giờ cũng đã trở thành một gia tộc lớn rồi, cũng có cái gì đó không hợp lý, nếu như nói do đánh đổ cơ nghiệp của nhà họ Tiết, vậy thì có thể giải thích được rồi.
Còn nữa, tại sao người nhà họ Tiết di cư ra nước ngoài bao nhiêu năm như vậy lại không hề liên lạc với những người ở trong nước, cũng không hề có bất cứ quan hệ nào với Lâm Nhược Khê, bây giờ cũng có thể giải thích được rồi, nhưng ngoài người chủ gia tộc ra, những người còn lại chắc chắn cũng không thích người phụ nữ đã hại bọn họ phải rời đi và con gái của bà ta. Nhưng nói đến bà mẹ vợ Tiết Tử Tĩnh của mình, cũng không biết là nên bái phục hay là nên lắc đầu đây, vì một Ninh Quang Diệu đã bỏ rơi bà, mà chuyện gì cũng có thể làm được, đúng là cái tính khí bướng bỉnh này, đã truyền lại cho Lâm Nhược Khê rồi.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Dương Thần - Quyển 8 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 29/09/2020 03:29 (GMT+7) |