Sau khi đầu quái cáp này nhảy đi, chỉ thấy dưới bụng xuất hiện ba hố to người hình, Tả Ngạn, Hồ Tôn cùng Phong Nguyệt ba Tiên Vương đầy bụi đất từ trong hố to leo ra, quát:
– Đi mau, không thể để cho tiểu tử kia đem đạo quả của cường giả tiền sử đoạt đi!
Ba Tiên Vương theo sát đầu tiền sử quái cáp kia, về phía trước chạy như bay mà đi, phía trước, đầu tiền sử quái cáp kia vô cùng tức giận, thả người nhảy lên là mấy trăm dặm, lúc rơi xuống, giẫm đạp từng tòa núi lớn, giết chết không biết bao nhiêu tiên thú cùng hoa hoa thảo thảo!
Tại địa phương Vô Nhân khu này, ngoại trừ Tiên Quân, bất luận kẻ nào cũng không thể phi hành thời gian dài, thực lực cường đại như Giang Nam chỉ có thể nỗ lực phi hành một lát, chạy vội toàn bộ nhờ hai chân, sở trường của đầu tiền sử quái cáp này liền bày ra, liên tục nhảy lên, phi tốc hướng Giang Nam tiếp cận.
Ba Tiên Vương càng là theo đuổi không bỏ, chỗ chạy vội, bụi mù cuồn cuộn, như là ba đạo Nộ Long.
Lúc này ba người bọn họ mới tỉnh ngộ, tiền sử thánh dược là đạo quả của cường giả tiền sử nghiền nát, phía trên mảnh vỡ sinh trưởng ra Linh Dược, gốc cổ thụ dị quả này là sinh trưởng ở trên đảo nhỏ, như vậy chẳng phải là nói, hòn đảo nhỏ kia là đạo quả của cường giả tiền sử?
Ba Tiên Vương Tả Ngạn, Hồ Tôn cùng Phong Nguyệt, cùng với chư cường giả khác, mục tiêu đều đặt ở phía trên cổ thụ thuốc tiên, dù sao, đây là một cây ngụy thuốc tiên, tuy không bằng thuốc tiên chính thức thần kỳ như vậy, nhưng mà không phải chuyện đùa, là một hồi cơ duyên muôn đời khó kiếm!
Cổ thụ thuốc tiên kết xuất bốn trái cây tuy không đủ để cho bọn hắn tăng lên tới Tiên Quân cảnh giới, nhưng cũng có thể để cho tu vi bọn hắn thật lâu không cách nào đạt được tiến bộ, đạt được tăng lên trên phạm vi lớn, cách Tiên Quân cảnh giới càng tiến một bước!
Nhưng mà, bọn hắn bất luận kẻ nào cũng không để ý đến hòn đảo nhỏ kia, thuốc tiên mới là chí bảo trong mắt bọn họ, bất quá bọn hắn lại quên nguyên căn của thuốc tiên là ở trên đảo nhỏ!
Mà mục đích của Giang Nam, ngay từ đầu hiển nhiên thực sự không phải là cổ thụ dị quả, hay gốc ngụy thuốc tiên kia, mục đích của hắn thủy chung chính là hòn đảo nhỏ, so sánh với nhau mà nói, tuy ngụy thuốc tiên hấp thu không ít năng lượng bên trong tiền sử đạo quả, nhưng mà dù sao cũng không phải là thuốc tiên chân chính.
Khối mảnh vỡ đạo quả tiền sử nhìn như đảo nhỏ này, như trước ẩn chứa đại đạo còn sót lại của tiền sử cường giả, đạt được khối mảnh vỡ đạo quả này, hiệu lực của nó chỉ sợ so với gốc ngụy thuốc tiên kia còn cường đại hơn!
Lúc trước ba Tiên Vương thật không ngờ đảo nhỏ là đạo quả của tiền sử cường giả, nhưng giờ phút này nghĩ thông suốt điểm kia, tự nhiên không chịu buông tha Giang Nam, huống chi, Giang Tuyết cùng Đạo Vương cướp lấy hai trái cây khác, nếu bắt được ba người này, tất nhiên có thể để Tam đại Tiên Vương bọn hắn đạt được tăng lên thật lớn!
– Tiểu tử này rốt cuộc là cái địa vị gì? Cư nhiên xảo trá gian xảo như thế, ai cũng không ngờ rằng đảo nhỏ là mảnh vỡ đạo quả của tiền sử cường giả, hắn rõ ràng có thể ở trước tiên liền đem mục tiêu tập trung trên đảo nhỏ!
Hồ Tôn Tiên Vương gia tốc chạy như điên về phía trước, tán thán nói:
– Tiểu tử này không phải chuyện đùa, thực lực cũng cực kỳ cường đại, rõ ràng có thực lực kinh người, hơn nữa có dị bảo hình dáng chén bể kia, lại còn ẩn nhẫn thời gian dài như vậy, cuối cùng nắm lấy cơ hội, một lần hành động đào thoát!
Hắn khen không dứt miệng, mặc dù là địch nhân, nhưng hắn đối với Giang Nam cũng là cực kỳ bội phục.
Lúc trước Giang Nam cùng đạo thân của bọn họ liều mạng, là không tế lên chén bể, nếu tế lên chén bể, hắn tự nhiên có thể thong dong đem ba Tiên Vương đạo thân đánh chết.
Nhưng mà nếu như hắn thật sự làm như vậy, Tam đại trọng bảo của ba Tiên Vương treo cao trên sơn cốc kia sẽ oanh xuống, lưỡi dài của tiền sử quái cáp cũng sẽ để cho hắn hai mặt thụ địch, cuối cùng nhất một điểm chỗ tốt cũng kiếm không đến, ngược lại có khả năng chết.
Bởi vậy Giang Nam lựa chọn không tranh đoạt cổ thụ cùng bốn trái cây trên cây, mà là một bên cùng Tả Ngạn Tiên Vương đạo thân giao thủ, một bên lẳng lặng chờ đợi.
Đợi cho cổ thụ, trái cây bị Đạo Vương Giang Tuyết cùng ba Tiên Vương đạo thân chia cắt, ba Tiên Vương đạo thân rời đi, thúc dục pháp bảo trấn áp lưỡi dài quái cáp cùng ba người Giang Nam, để cho bọn hắn không cách nào ly khai đảo nhỏ, ba Tiên Vương lập tức thu hồi pháp bảo, để cho quái cáp ăn tươi ba người Giang Nam, trong nháy mắt ngắn ngủn này, cho Giang Nam một cái chớp mắt đào thoát kinh hồn!
Gần kề một cái chớp mắt, Giang Nam liền khiêng đi đảo nhỏ, tế lên chén bể, bay ra miệng lớn của quái cáp, đẩy lui lưỡi dài quái cáp, dùng xu thế sét đánh không kịp bưng tai, ngay cả ba Tiên Vương cùng đầu tiền sử quái cáp kia cũng không kịp phản ứng, liền nghênh ngang rời đi.
Bởi vậy, Hồ Tôn Tiên Vương mới đối với tôn sùng Giang Nam như thế.
– Chén bể?
Tả Ngạn Tiên Vương theo sát phía sau, đột nhiên nghĩ tới một chuyện, trầm giọng nói:
– Ta biết rõ người này là ai rồi. Nguyên lai là Huyền Thiên giáo chủ ở Tạp Đà Châu đánh vỡ Thập nhị Tiên Vương đại trận, đánh chết tất cả Chân Tiên cường giả của bát tiên cung! Người này là tế lên một ngụm chén bể, phá vỡ Thập nhị Tiên Vương đại trận uy danh hiển hách, có người suy đoán, chén bể trong tay hắn, là sau khi Tiên Thiên pháp bảo Vạn Chú Thiên Chung vỡ vụn hóa thành Tiên Thiên linh quang!
Tốc độ của Phong Nguyệt Tiên Vương cũng kinh người vô cùng, thủy chung cùng hai người khác sánh vai nói:
– Chính là người này rồi! Bất quá Tả Ngạn đạo huynh, tin tức của ngươi đã lạc hậu rồi. Huyền Thiên giáo chủ ở không lâu trước đại náo Tiên Thiên Lôi Hải Tiên Vực, Tiên Thiên Lôi Hải Tiên Vực đại loạn, thậm chí bị đánh chết một Tiên Vương cấp tiên thú, Tử Tiêu Tiên Vương tọa kỵ Độc Nhãn đạo nhân! Độc Nhãn đạo nhân đạo quả bị đánh nát, triệt để tử vong! Không chỉ có như thế, Tử Tiêu Tiên Vương đạo thân xuất động, dùng lực lượng Tiên Thiên Lôi Hải đến trấn áp hắn, nhưng vẫn bị người này đánh chết đạo thân, cướp sạch kho tiên vũ!
Tả Ngạn, Hồ Tôn thất thanh nói:
– Tại Tiên Thiên Lôi Hải Tiên Vực đánh chết đạo thân của Tử Tiêu Tiên Vương, cướp sạch kho tiên vũ, còn giết chết Độc Nhãn đạo nhân? Làm sao có thể?
Hồ Tôn Tiên Vương, Tả Ngạn Tiên Vương đều là Tiên Giới biên cương, tin tức bế tắc, mà Phong Nguyệt Tiên Vương ưa thích câu tam đáp tứ, đạo lữ phần đông, tin tức so với bọn hắn linh thông nhiều lắm.
Phong Nguyệt Tiên Vương trầm giọng nói:
– Không chỉ có như thế, Tử Tiêu Tiên Vương tự mình hàng lâm đuổi giết hắn, vẫn bị hắn đào thoát, thậm chí xúi giục rất nhiều vị đệ tử của Tử Tiêu Tiên Vương quay giáo. Tử Tiêu Tiên Vương lần này có thể nói là uy danh mất hết, không biết tức giận đến cỡ nào!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 21 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 21/01/2015 11:29 (GMT+7) |