Hình ảnh trên bia đá lắc lư, từng hình ảnh xẹt qua, xuất hiện cảnh tượng bị tập kích mấy lần, một tòa tế đàn bao la hùng vĩ nhưng rách nát. Ba người tế tự, hai người chết. Đông Vân Tiên Quân, Viên Không Tiên Quân bị Vạn Chú Đạo Quân nuốt, gã tu thành Tiên Quân.
Giang Nam hừ lạnh một tiếng:
– Hai tên ngu.
Giang Nam nhỏ giọng nói:
– Vạn Chú là ai? Đạo Quân tiền sử, trong cuộc đời Vạn Chú người khiến hắn chịu thiệt chỉ có Đế và Tôn, Thần Mẫu Đạo Quân, Vạn Vật Đạo Tổ và ta. Các ngươi muốn hợp tác với Vạn Chú đối phó ta, không bị hắn ăn không nhả xương mới lạ. Người toàn thân bao phủ trong ánh sáng rực rỡ chắc là cường giả tinh thông thần toán? Người này khá giỏi, biết trước mưu kế của Vạn Chú, lợi hại.
Huyết nhãn của Quỷ Bà Thiên ngày càng sáng tỏ, tỏa ra màn sáng rõ ràng hơn. Vạn Chú Đạo Quân đi xuống tế đàn, bước tới trước mặt quái nhân. Ánh sáng quanh người quái nhân rút đi lộ ra bộ mặt thật.
Bỗng nhiên mắt đỏ chiếu hình ảnh trên bia đá run bần bật, bị lực lượng nào đó quấy nhiễu, vặn vẹo.
Khi hình ảnh phục hồi thì quái nhân lại phủ trong ánh sáng rực rỡ.
Quỷ Bà Thiên khẽ kêu:
– Người này có điều lạ, có một loại lực lượng kỳ lạ vòng quanh người hắn, ngăn cản ta nhìn ngó! Ta không tin ta không tính ra gốc gác của ngươi!
Quỷ Bà Thiên hú dài, lặp lại lần nữa. Ánh sáng trên người quái nhân liên tục rút lui, nhưng khi tầng sáng cuối cùng biến mất sắp lộ ra bộ mặt thì hình ảnh vặn vẹo.
Quỷ Bà Thiên quát to, ánh sáng bắn ra từ mắt đỏ càng rực rỡ hơn, cố định hình ảnh. Tuy nhiên hình ảnh chậm rãi vặn vẹo, dần dần hình ảnh chiếu trên bia đá bị vặn vẹo thành thứ hình tròn quái dị.
Quỷ Bà Thiên rất chán nản, buồn rầu nói:
– Vẫn thất bại.
Giang Nam nhìn chằm chằm hình ảnh chiếu trên bia đá, lắc đầu, nói:
– Không có thất bại, đây chính là bộ mặt thật của người đó.
Quỷ Bà Thiên nhìn hình ảnh chiếu trên bia đá, các bóng sáng chồng chất biến thành một thứ nhăn nheo hình tròn.
Quỷ Bà Thiên hét thất thanh:
– Bộ mặt thật của người này là quả cầu nhăn nheo?
– Đây là đạo quả.
Biểu tình Giang Nam trầm trọng, thở hắt ra:
– Đạo quả của hắn quá mạnh, cường đại không thua gì Linh Bảo Đạo Chủ. Bà bà là giọt máu của Linh Bảo Đạo Chủ biến ra nên tất nhiên không thể vượt qua đạo quả, thấy bộ mặt thật của hắn. Tuy nhiên đạo quả lộ thân phận của hắn, ta đã biết người kia là ai.
Lòng Quỷ Bà Thiên máy động, nói:
– Cường đại ngang ngửa với Linh Bảo Đạo Chủ, chẳng lẽ là đạo quả Đế và Tôn?
Giang Nam lắc đầu, nói:
– Đây là… Đạo quả Bất Không.
Giang Nam nhìn chằm chằm hình ảnh, bình tĩnh nói:
– Viên Không đã chết, vậy người này chắc là Ngọc Kinh… Không đúng, không đúng…
Giang Nam nhíu mày, nghĩ đến điểm mấu chốt, lẩm bẩm:
– Ngoc Kinh là loại tồn tại nào? Nhân vật ngang ngửa với Huyền Đô, Càn Nguyên, nếu muốn giết ta không cần tốn công như vậy. Hay quái nhân không phải Ngọc Kinh?
Giang Nam nhức đầu, hắn cứ nghĩ rằng mình đã biết quái nhân là ai nhưng hắn không dám khẳng định.
– Năm xưa ma Kha Cổ Thần bắt Viên Không, trộm đạo quả Bất Không giả, còn đạo quả Bất Không thật đã rơi vào tay Viên Không. Viên Không là đệ tử của Ngọc Kinh, chắc chắn có Viên Không sai khiến sau lưng, người nắm giữ đạo quả Bất Không chỉ có thể là Ngọc Kinh hoặc Viên Không.
– Viên Không bị Vạn Chú tế tự nên không thể là hắn, nhưng nếu Ngọc Kinh muốn giết ta không cần tốn công sức như thế. Vậy đạo quả Bất Không rơi vào tay ai?
Giang Nam càng lúc càng hoang mang, bỗng rùng mình:
– Có khi nào Viên Không giống như Bất Không Đạo Nhân, thần hồn song sinh? Một thần hồn là Viên Không, đạo quả ký thác ở Tiên Tôn cung, một thần hồn khác ở bên ngoài, một hình dạng khác lang thang trên thế gian.
Nhưng còn điểm đáng ngờ. Hiếm ai có thần hồn song sinh, nghe Băng Liên Thánh Mẫu nói loại người này thường giốn như Bất Không Đạo Nhân là thần ma tiên thiên sinh ra. Ví dụ Bất Không Đạo Nhân là Hỗn Độn Cổ Thần.
– Chẳng lẽ Viên Không là Hỗn Độn Cổ Thần? Không giống.
Giang Nam đau đầu như búa bổ, hắn biết mình bỏ qua điểm mấu chốt nào đó, mắc xích bị thiếu làm hắn mãi không đoán ra bộ mặt thật của quái nhân là ai.
Quỷ Bà Thiên căng thẳng nói:
– Bệ hạ, chúng ta phải đi ngay!
Quỷ Bà Thiên nhìn phương xa, vị trí thần điện. Lòng Giang Nam máy động, vụt ngẩng đầu. Có bóng người bay ra từ thần điện cổ kính hùng vĩ hướng về phía Giang Nam.
– Một vị Linh Bảo Đạo Chủ đi ra từ thần điện có thể luyện thành tiên thiên linh bảo nghịch thiên như nguyên đỉnh, tùy tiện ai xuất hiện đều mạnh hơn ta rất nhiều.
Giang Nam cõng Quỷ Bà Thiên lên, bây giờ năng lực suy tính của nàng mạnh hơn trước nhiều, chỉ điểm cho hắn đường đi. Dù vậy Giang Nam chết sáu, bảy lần, tiêu hao hết sạch tiên dịch tích lũy. Những gốc thần dược Giang Nam cướp đoạt trên đường đi đều bị dùng trong việc hồi sinh, cuối cùng hai người bình an ra khỏi tuyệt cảnh.
Giang Nam hồi sinh trong Vạn Chú Thiên Chung, hít sâu, nói:
– Bây giờ nếu ta chết một lần nữa e rằng không có năng lượng hồi sinh.
Giang Nam ngoái đầu nhìn, người bay ra từ thần điện đã dáp xuống bờ bên kia, không vượt qua lạch trời nguy hiểm này, chỉ đứng từ xa nhìn Giang Nam.
Thân hình yêu kiều đứng ở góc trời, vạt váy tung bay. Đây là một nữ nhân xinh đẹp, dù trẻ tuổi nhưng khí thế cổ kính thương mang. Nữ nhân đứng đó như vô số thời đại ập vào mặt, thời gian tang thương trôi qua mang đi tất cả, chỉ có nàng là còn đứng đây.
Nữ nhân mở miệng nói:
– Tiểu bối Tiên giới, đây là Đạo Quân điện, không được tự tiện xông vào.
Thanh âm lạnh nhạt xuyên qua lạch trời rõ ràng truyền ra.
– Đế và Tôn và Đạo Quân điện ta đã định ra thề ước, hy vọng Tiên giới đừng làm trái lời thề.
Giang Nam khom người nói:
– Vãn bối không biết có thề ước này, đã xúc phạm, xin thứ tội.
Nữ nhân gật đầu, xoay người rời đi. Giang Nam mang Quỷ Bà Thiên quay về đường cũ.
Quỷ Bà Thiên hỏi:
– Bệ hạ, đó là…
– Một vị Đạo Quân còn sống.
Giang Nam ngoái đầu nhìn Đạo Quân điện, nói:
– Không thua gì Đế và Tôn, Linh Bảo Đạo Chủ. Không ngờ trên đời tồn tại như thế còn sống, chắc bọn họ là người sáng tạo ra vô nhân khu, Đạo Quân điện…
Giang Nam nhìn thần điện đứng thẳng, nhỏ giọng nói:
– Sau lưng thần điện kia là thế giới gì?
Không lâu sau hai người trở về khu vực tịch diệt. Đến khu vực tịch diệt là Giang Nam lại thấy lo. Vạn Chú Đạo Quân, quái nhân ngăn đường về, Chú Đạo thiên đàn cộng thêm hai người này đương nhiên dư sức lấy về Vạn Chú Thiên Chung.
Giang Nam không còn Vạn Chú Thiên Chung, hắn và Quỷ Bà Thiên chỉ có con đường chết.
Hiện giờ Giang Nam là cảnh giới Thần Vương viên mãn, ngày càng hiểu rõ nhân quả lợi hại, sáng tỏ mình không cách nào giữ Vạn Chú Thiên Chung được nữa.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 23 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 23/01/2015 11:29 (GMT+7) |