Chim công biến thành luồng sáng bảy sắc trốn đi xa, Thị Hiên Vi không bắt được nó.
– Tiên giới bây giờ thật như hoang dã.
Thị Hiên Vi không thành công, nàng rất ngạc nhiên.
Thị Hiên Vi nhìn núi sông, biển hồ bao la to lớn, thủy phong hỏa dâng lên không dứt, hỗn độn tự nhiên xen lẫn trong đó.
Có các ngôi sao to lớn không gì sánh bằng tái tạo, sinh ra trong hỗn độn, dịa thủy phong hỏa.
Cảnh tượng vĩ đại mà kinh khủng.
Thị Hiên Vi cảm thán rằng:
– Thời đại hoang dã này có lẽ sẽ kéo dài ngàn vạn năm không yên tĩnh được.
Giang Nam cười nói:
– Nhưg chúng ta xuất thế sớm tuy không kịp lúc Đế và Tôn khai thiên nhưng gặp lần này linh bảo khai thiên.
Đối với người đời sau thì chúng ta là thần thánh, đại năng giả trước khai thiên, cũng là chuyện may mắn.
Thị Hiên Vi lắc đầu, nói:
– Có thể bắt lấy kỳ ngộ lớn khai thiên tích địa lần này mới xem như thần thánh, đại năng giả.
Sợ là không nhiều người làm được điều này.
Giang Nam gật gù.
Đa số người không thể đến trình độ đó, loại người không bắt được hai lần cơ duyên khai thiên đã định trước cả đời bình thường không, vất vả mà không có chút thành tựu.
Tiên nhân cường đại mở mang tiên thành tiên phủ là các thành địa trong hoang dã, tiên nhân đi ngang qua thường sẽ vào thành nghỉ ngơi lấy sức.
Nhưng tiên thành tiên phủ có thể sừng sững không ngã thường là đại năng giả trong tiên nhân, cần có tu vi từ Tiên Vương trở lên mới bảo vệ được một phương bình an, nhưng thường hay gặp đả kích hủy diệt.
Gia đình bốn người và bảy con chim trên đường đi thấy hiều tiên thành bị tiên thiên tiên thú, yêu ma phá hủy, thậm chí Tiên Vương cũng bị nuốt.
Trong không trung sinh ra sinh linh khủng bố ăn đạo quả của người, đến đi vô ảnh.
Có một số tiên thành phồn hoa hưng thịnh thường giây sau trống rỗng, xương trắng đầy đất.
Chắc bị thế lực khá mạnh tấn công, nhưng không biết là ma quái nào làm.
Lần này khai thiên có khí ô uế hình thành tụ tập lại thành đất đọa lạc.
Có ma khí tụ tập hình thành má vực, huyết khí tụ lại thành biển máu sông máu, minh khí tụ tập thành u minh biên giới, tử khí tụ tập thành cương vực tử vong.
Những mảnh đất hiểm ác này sinh ra nhiều sinh linh cường đại và tà ác.
Nhưng Tiên giới bây giờ quá rộng lớn, đa số là ức vạn dặm không thấy bóng người, bóng chim.
Tuy khắp nơi có tài phú nhưng không người đào móc.
Đại lộ bảo liễn đột nhiên tạm dừng, Giang Nam bước ra ngoài, nhíu mày nhìn tòa thành lớn khí thế đồ sộ trước mắt.
– Nơi này xảy ra chuyện gì?
Tòa thành đó hùng vĩ hơn mấy tiên thành khác, khí thế bao la đồ sộ.
Cao mấy ngàn dặm như màn trời dựng đứng đằng trước, giương mắt nhìn liên miên bát ngát, là một thành trì bao phủ ức vạn dặm đất đai.
Tòa thành trì này dùng vô số tiên kim nung chảy đổ bê tông, thu gom nhiều ngôi sao luyện thành chỉ còn lại tinh hạch khảm trên tường thành.
Thành lớn như thế rất hiếm thấy, chỉ có tộc Hỗn Độn Cổ Thần mới xây dựng thành trì khổng lồ.
Giang Nam từng thấy thành trì giống vậy trong Hỗn Độn thiên quốc, sâu trong hỗn độn, là lãnh địa của tộc Cổ Thần.
Hiển nhiên tộc Hỗn Độn Cổ Thần đang thăm dò Tiên giới mới mở mang, đã xây dựng thành trì.
Nhưng hỗn độn cổ thành trước mắt không có Cổ Thần nào canh gác, trong thành không có hơi thở Cổ Thần.
Thị Hiên Vi đi xuống đại lộ bảo liễn, nhíu mày hỏi:
– Có chuyện gì?
Giang Nam nhìn thành cổ:
– Hỗn Độn Ôn Đế từng đến đây.
Giang Nam nhỏ giọng nói:
– Ta cảm ứng được hơi thở của Hỗn Độn Ôn Đế từng ở lại đây một thời gian.
Đại lộ bảo liễn chạy thẳng tới trước, đến bên tường thành.
Giang Nam và Thị Hiên Vi nhíu chặt mày.
Tường thành như qua ức vạn năm, vách tường loang lổ như bị cái gì ăn mòn.
Cổ Thần xây dựng thành trì này khắc dấu đại đạo hồng mông vào tường thành, bây giờ những đại đạo tan rã hết.
Tường cổ thành dài ức vạn dặm không sót lại một chút đại đạo nào.
Đại lộ bảo liễn bay qua tường thành tiến vào trong.
Giang Nam, Thị Hiên Vi nhìn trong thành.
Thị Hiên Vi kinh kêu, vội che mắt hai nữ hài tử.
Trong thành cổ nằm la liệt xác chết, có Hỗn Độn Cổ Thần thân thể to lớn, có tiên nhân đi ngang qua nghỉ tạm, tổng cộng hơn mười vạn người.
Những người này toàn thân mục rữa, pháp bảo ăn mòn, đại đạo trong cơ thể bị cái gì xâm thực nhũn ra.
Từng đợt khí ôn dịch bao phủ toàn thành, kéo dài không tan.
Ôn dịch ăn mòn hết thảy, thậm chí hư không cũng bị tan rã.
Thị Hiên Vi chỉ hướng một Cổ Thần to lớn phía xa:
– Hắc Điệt Cổ Thần đã chết.
Cổ Thần này là số ít Tiên Quân trong Hỗn Độn thiên quốc, Hắc Điệt Cổ Thần, từng có tiếp xúc với Giang Nam.
Hắc Điệt Cổ Thần rất mạnh, cảnh giới viên mãn hỗn độn Tiên Quân.
Nhưng nơi này không để lại dấu vết chiến đấu gì, chứng minh Hỗn Độn Ôn Đế tới đây, hơi thở bao phủ, mọi người chết hết, không có cơ hội đánh nhau.
Đây là Hỗn Độn Ôn Đế kết hợp một phần đại đạo tịch diệt và đại đạo hồng mông sáng tạo ra đại đạo ôn dịch, giết người không cần ra tay.
Thị Hiên Vi ôm Giang Tuyết Tình, Tiểu Vân Liên lên đại lộ bảo liễn, cấm không cho hai nữ hài tử đi ra.
Thị Hiên Vi nói:
– Lão gia, những người này như thể đã chết mấy trăm vạn năm, có thể Hỗn Độn Ôn Đế sớm rời khỏi đây.
– Không, Hỗn Độn Ôn Đế chỉ mới rời đi.
Giang Nam nhìn quét hư minh, trầm giọng nói:
– Hỗn Độn Ôn Đế chưa đi xa, nhưng đại đạo ôn dịch của hắn quá lợi hại, có sức ăn mòn rất mạnh làm những người chết trông như đã qua trăm vạn năm.
Phu nhân hãy mang Vân Liên, Tuyết Tình trở về Đại La Thiên, ta đi gặp Hỗn Độn Ôn Đế.
Thị Hiên Vi gật đầu, điều khiển đại lộ bảo liễn rời khỏi thành treì chạy hướng Đại La Thiên.
Giang Nam lắc người lần theo hơi thở Hỗn Độn Ôn Đế để lại.
Hai ngày sau Giang Nam đến trước một tòa tiên thành.
Tiên thành là thành trì do một vị đẳng cấp Tiên Quân xây dựng, Giang Nam nhìn từ xa thấy từng đợt khí ôn dịch bốc tận trời.
Giang Nam vào thành xem, tất cả tiên nhân trong thành đã chết sạch y như Cổ Thần và tiên nhân trong hỗn độn cổ thành.
Nét mặt Giang Nam sa sầm, rời khỏi tiên thành tiếp tục lần theo hơi thở Hỗn Độn Ôn Đế.
Giang Nam đi tới tiên thành thứ ba.
Hơn mười vạn tiên nhân trong tiên thành chết hết.
Giang Nam đến tiên thành thứ bốn, năm.
Nơi Hỗn Độn Ôn Đế đi qua toàn là thành chết, không sinh linh nào trốn thoát.
Hỗn Độn Ôn Đế sót lại hơi thở càng lúc càng mạnh chưéng minh gã đánh cướp tiên thành, hỗn độn cổ thành được tài nguyên các tiên nhân, Cổ Thần tích lũy, tu vi nhanh chóng phục hồi.
– Hỗn Độn Ôn Đế không chỉ hận những Cổ Thần phản bội mình, cũng hận sinh linh thời đại tiên đạo.
Bây giờ tiên thiên linh bảo chỉ còn lại nguyên đỉnh, nguyên tháp, không rảnh đối phó với Hỗn Độn Ôn Đế làm hắn thoải mái đại khai sát giới không sợ ai.
Giang Nam sắc mặt âm trầm tăng tốc đuổi theo.
Rốt cuộc Giang Nam cảm giác hơi thở phát ra từ người Hỗn Độn Ôn Đế, không phải khí ôn dịch còn sót lại trong không gian.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 26 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 26/01/2015 03:29 (GMT+7) |