– Quyển tinh đồ của lão gia còn có diệu dụng này?
Thị Hiên Vi cười nói:
– Lão gia kêu chúng ta đến đây tránh nạn hơn phân nửa là vì mang theo tinh đồ, trị thương cho rồng to, trợ giúp nó phục hồi ký ức.
Trong thời gian ngắn con rồng to sẽ không tỉnh lại. Thị Hiên Vi, Tiểu Vân Liên leo lên đại lộ bảo liễn, ra lệnh đám Khổng Thánh Đạo Nhân, Cửu Dương thánh long kéo xe đi chỗ Quân Đạo Nhân, Hồng Đạo Nhân.
Tuy đám Khổng Thánh Đạo Nhân, Cửu Dương thánh long bị Thị Hiên Vi hàng phục nhưng vẫn kiệt ngạo bất thuần, tự nhận là thủ đoạn thông thiên chẳng qua xui xẻo. Nhưng lần này đám Khổng Thánh Đạo Nhân thấy con rồng to ra tay kinh thiên động địa thì tâm phục khẩu phục, không còn lòng phản trắc.
– Con rồng bạo lực này từng là vũ khí của Thiên Tôn đại lão gia, bây giờ bị bỏ đó không dùng. Có thể thấy thủ đoạn của Nguyên Thủy Thiên Tôn đại lão gia hiện giờ khủng bố biết bao. Chúng ta làm gì có cơ hội đuổi kịp đại lão gia? Dù tu luyện thêm ức vạn năm cũng không bằng được con rồng to.
* * *
Ma Kha Thiên Quân chạy mãi chạy mãi đến nửa năm trời, từng góc đông nam Tiên giới chạy tới đông bắc mới dừng lại chữa thương.
Ma Kha Thiên Quân nuốt đạo quả vào, đại đạo Bất Không trong đạo quả đã bị con rồng to tiêu trừ sạch sẽ, không còn lại chút gì. Ma Kha Thiên Quân thầm hận.
– Cố gắng mấy ức năm đều bị con rồng này phá hỏng. Ta vất vả cực khổ chiếm được đạo quả Bất Không vì muốn luyện đại đạo thời đại Hỗn Độn Cổ Thần đến đỉnh Đạo Quân, sau đó tịch diệt hóa thành tịch diệt đại đạo. Cộng thêm ta được đại đạo mười bảy thời đại trong Đạo Quân điện luyện ra đại đạo tịch diệt là sẽ được tinh túy của đại đạo tịch diệt, ngay cả Tịch Diệt Đạo Nhân cũng không bằng ta.
Ma Kha Thiên Quân nghiến răng rủa:
– Bây giờ đại đạo Bất Không bị phá, chỉ còn lại hơn một nửa đạo quả Bất Không, e rằng không viên mãn đại đạo thời đại Cổ Thần được. Làm hỏng tiền đồ của ta, khiến đại đạo tịch diệt không viên mãn được, mối hận này kéo dài không dứt!
– Thù này ta phải trả, tương lai ta nhất định tịch diệt con rồng to! Phải rồi, còn Huyền Thiên giáo chủ nữa, nếu không tại hắn dụ ta đi Ngọa Long tinh vực thì đại đạo Bất Không đã không bị phá. Sau này đại đạo của ta đại thành cũng sẽ tịch diệt luôn Huyền Thiên giáo chủ!
Ma Kha Thiên Quân ôm nỗi hận trong lòng thầm nghĩ:
– Không biết Huyết Tổ ở đâu? Tên này dám bỏ lại ta một mình chạy trốn, nhưng giờ đang lúc cần ngươi, không so đo nhiều với hắn. Để triệu hắn đến hộ pháp cho ta trị thương… Hỏng rồi, Huyết Tổ chết!
Ma Kha Thiên Quân tính sơ, lòng lạnh lẽo. Ma Kha Thiên Quân tính ra tung tích của Huyết Tổ, đã bị người giết, khai thiên khí vận, công đức chuyển dời vào hung thủ.
Lúc này thiên địa đại đạo Tiên giới chấn động, vô số tiên đạo hiển hiện, chen chúc hướng góc đông nam đại lục. Thiên địa đại đạo ma giới cũng tuôn về phía đó.
Nơi ấy có hơi thở tạo hóa thương sinh cổ xưa mênh mông lay động thiên địa.
Có người chứng Đạo Quân!
Góc đông nam đại lục Tiên giới. Huyền Đô chậm rãi đáp xuống Tiên giới của mình.
Phu phụ Tịch Ứng Tình tiến lên, khom người nói:
– Bái kiến Huyền Đô Tạo Hóa Đạo Quân!
Trên đời có thêm một vị Đạo Quân. Huyền Đô dùng tạo hóa diễn biến ba ngàn đại đạo giết Huyết Tổ, rốt cuộc khiến đại đạo tạo hóa viên mãn, chứng đạo tại biên cương Tiên giới.
Huyền Đô chứng đạo, biên cương Tiên giới hoang vắng bỗng chốc dạt dào sức sống. Trời giáng cam lộ, địa thủy phong hỏa sôi trào dần dần bình ổn, trời trăng lên, cỏ cây um tùm. Từ mảnh đất hoang vắng tẩu tẩu bừng bừng sức sống.
Đại lục Tiên giới vô biên, mưa thuận gió hoà. Các tinh cầu dần sinh ra sinh mệnh, đại đạo tạo hóa của Huyền Đô bao phủ đến đâu là hàng đống sinh linh được tạo hóa ra. Những sinh linh đủ hình đủ dạng, giống loài khác nhau.
Đây là năng lực của Tạo Hóa Đạo Quân, đi qua đâu là thiên địa tạo hóa sinh ra.
– Ta không trở lại.
Huyền Đô cười nói với phu phụ Tịch Ứng Tình:
– Nơi đây là mảnh đất ta thành đạo, đất hoang vắng cần tạo hóa. Sau này ta sẽ định cư tại đây, xây dựng đạo cung, mở đạo tràng một châu, giáo hoa sinh linh phương này, truyền đạo dạy nghiệp.
Tịch Ứng Tình, Mộ Vãn Tình liếc nhau, nói:
– Nơi này xa xôi hẻo lánh, tương lai Tiên giới sẽ có tranh đấu xảy ra. Sư tôn cách Đại La Thiên, mấy Đạo Quân khác quá xa, nếu gặp chiến sự thì khó an toàn.
Huyền Đô cười nói:
– Ta tạo hóa sinh ra, phá diệt chỉ trong một ý nghĩ, dù gặp chiến sự cũng an toàn, đừng lo.
Tịch Ứng Tình, Mộ Vãn Tình bất đắc dĩ trở về lãnh địa của mình.
Huyền Đô Tạo Hóa Đạo Quân nhìn Đại La Thiên phương xa. Thiên cao nhất Tiên giới đó đã xa xôi không trông thấy, Đạo Quân như Huyền Đô muốn đến đó phải mất một, hai tháng.
Huyền Đô Tạo Hóa Đạo Quân cảm thán rằng:
– Trên Đại La Thiên có khí thế khủng bố truyền đến, chắc đang chiến đấu. Không chứng Đạo Quân thì không cảm ứng được ba vị tồn tại đang đánh nhau trên Đại La Thiên cường đại biết bao.
Dù Thiên Quân cảm ứng Đại La Thiên thì chỉ cảm nhận sâu thẳm mênh mông, không biết Đại La Thiên cường đại đến mức nào.
Phải chứng Đạo Quân mới cảm ứng được Đại La Thiên cường đại đến đâu, cảm ứng hơi thở đại đạo khuếch tán sâu sắc, thâm ảo khó lường biết mấy.
Tu vi càng cao thì càng cảm nhận được lực lượng, uy lực khủng bố kia, mới càng kính sợ.
– Không biết ba vị tồn tại chiến đấu như thế nào?
Huyền Đô Tạo Hóa Đạo Quân nhỏ giọng nói:
– Tuy ta chứng Đạo Quân, trở thành một trong những tồn tại mạnh nhất thời đại tiên đạo nhưng không có tư cách tham gia cuộc chiến giữa bọn họ. Cuộc chiến giữa đẳng cấp Thiên Tôn, vị tồn tại Thiên Tôn mà tiên đạo còn chưa sinh ra. Lúc này Thị Hiên Vi, Tiểu Vân Liên ngồi trên đại lộ bảo liễn chạy nửa năm trời, rốt cuộc đến gần chư thiên của Hồng Đạo Nhân, Quân Đạo Nhân.
Ngoài xe vọng vào giọng của Khổng Thánh Đạo Nhân:
– Nương nương, ba ngày nữa là sẽ đến chỗ Hồng lão gia.
Thị Hiên Vi gật đầu, bỗng trán nóng ran. Tiên thiên Lô Bồng bay ra khỏi trán Linh Bảo Đạo Chủ, chui vào hư không, biến mất.
Thị Hiên Vi nhíu mày: L.
– Lão gia thu Lô Bồng về chắc vì cảm thấy chúng ta không gặp nguy hiểm nữa.
Thị Hiên Vi nhỏ giọng nói:
– Hoặc vì lão gia gặp nguy hiểm, không biết quyết chiến trong Đại La Thiên sao rồi.
Cuộc quyết chiến trên Đại La Thiên kéo dài một năm rưỡi, ba vị tồn tại đến nay chưa phân ra thắng thua.
Tiểu Vân Liên cười nói:
– Nghĩa mẫu, ta cảm thấy lão gia thu Lô Bồng về không phải vì gặp nguy hiểm mà dùng để đánh lén đối thủ, ám toán một phen.
Mắt Thị Hiên Vi sáng lên, cười nói:
– Cũng có thể. Lão gia nhà chúng ta thường thích chơi chiêu này, nhưng Tịch Diệt Đạo Nhân, Vô Cực Thiên Tôn là tồn tại vĩ đại, không dễ ám toán bọn họ.
Tiểu Vân Liên gật gù:
– Nghĩa mẫu nói đúng.
Tiểu Vân Liên nhíu mày, chống cằm suy tư:
– Ma Kha Thiên Quân mang theo Tịch Diệt Thiên Luân bỏ trốn, Tịch Diệt Đạo Nhân sẽ lấy lại Tịch Diệt Thiên Luân để ám toán lão gia và Vô Cực Thiên Tôn. Bọn họ toàn là lão quỷ gian xảo, ta không nghĩ ra ai có thể ám toán ai, ai là người cười cuối cùng.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 27 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 27/01/2015 11:29 (GMT+7) |