– Ta cũng muốn hiểu biết cầm âm của ngươi, đến tột cùng là Thần Thông gì.
Nguyên bản nàng là muốn chế tạo cho Giang Nam chút ít cường địch, trả thù Lạc Hoa Âm, không nghĩ tới cùng Giang Nam tiếp xúc, làm cho nàng có một loại cảm giác tìm được tri âm, vì vậy rất muốn nhìn loại Thần Thông thứ tám của Giang Nam đến tột cùng là cái gì một chút.
Giang Nam ở Diêm Vương thành ngẩn ngơ chính là hơn tháng, cùng Diêm Chiến nghiên cứu và thảo luận Ma Thần Chân Thân, cùng Khương Nhu lãnh giáo Cầm Đạo, Diêm Chiến chính là Thiên Cung cường giả, đối với Ma Thần Chân Thân đọc đã lâu, mà Khương Nhu lại càng là người trong Cầm Đạo, một tháng thời gian này, để cho hắn thu hoạch phong phú.
Mà Diêm Chiến cùng Khương Nhu đối với tư chất chất và ngộ tính của Giang Nam cũng cực kỳ khiếp sợ, lúc trước Giang Nam đối với Ma Thần Chân Thân cùng Cầm Đạo biết cũng không sâu nhiều như bọn họ, nhưng mà qua hơn mười ngày, hắn liền đem lĩnh ngộ của hai người hóa thành kiến thức của mình, hơn nữa có giải thích của mình, thậm chí trong đó không thiếu kỳ tư diệu tưởng, làm bọn hắn cũng sách sách xưng kỳ, có chút được lợi.
– Giang đạo hữu, nếu ngươi muốn kiến thức những Thần Tộc khác, không ngại đi Minh Vương thành.
Giang Nam rời Diêm Vương thành, Diêm Chiến đứng dậy đưa tiễn, cười nói:
– Nơi đó Thần Tộc rất nhiều, là Thánh Địa của Minh giới ta.
Giang Nam tạ ơn, khống chế Chiến Minh cự thú rời đi, Diêm Phù không nhịn được thấp giọng nói:
– Phụ thân, vì sao ưu đãi Thần Tộc tiểu bối kia như thế?
– Bởi vì hắn thu phục Chiến Minh cự thú.
Sắc mặt Diêm Chiến ngưng trọng, trầm giọng nói:
– Cổ Thần của Minh giới ta khi còn sống cũng từng cố gắng thu phục Chiến Minh cự thú, bất quá không cách nào trừ đi Ma Tôn ấn ký trong đó, mà ta từng âm thầm dò xét đầu Chiến Minh cự thú kia, phát hiện Ma Tôn ấn ký trong đó đã biến mất không thấy gì nữa. Ngươi biết này ý vị như thế nào không?
Diêm Phù lắc đầu.
– Này ý nghĩa, hắn có thể là người mà vị Cổ lão Ma Tôn kia nhìn trúng.
Diêm Chiến nói:
– Người Ma Tôn nhìn trúng, há có thể chậm trễ? Ta mấy ngày nay ưu đãi hắn, chính là kết thiện duyên, thiện duyên này chính là cơ duyên lớn lao của Diêm La Vương tộc ta.
– Chẳng biết tại sao, ta cảm giác, cảm thấy hắn là một tiểu lừa đảo…
Diêm Phù nhỏ giọng thầm nói.
– Tiểu lừa đảo?
Diêm Chiến lắc đầu bật cười, có chút tự phụ nói:
– Thế gian này, còn không có người có thể gạt được cha. Cha đi qua cầu, so sánh với ngươi đi qua đường còn muốn nhiều, Giang Nam kia ánh mắt chân thành, trong suốt có thể thấy được nội tâm, nếu hắn nói dối, tất nhiên không thể gạt được đôi mắt của ta. Còn có một việc.
– Diêm Phù huynh, muốn cùng đi Diêm Vương thành sao?
Đột nhiên, hai người Long Ngâm Phong cùng Khiếu Mang đi tới, cao giọng nói.
Diêm Phù trong lòng vừa động, liếc liếc về phía Diêm Chiến, Diêm Chiến thở dài, xoay người nói:
– Hai vị hiền chất, Giang Nam không phải là không có chỗ dựa, Nhu công chúa có thể là chỗ dựa của hắn, các ngươi tự giải quyết cho tốt.
Long Ngâm Phong cười nói:
– Chúng ta cũng không phải là muốn đuổi theo giết chết hắn, chẳng qua là đi Minh Vương thành mà thôi, bá phụ yên tâm.
Diêm Chiến nhẹ nhàng gật đầu, trầm giọng nói:
– Qua không lâu nữa chính là Chân Ma đại hội của Minh giới ta, từ tám trăm tộc bộ tuyển ra nhân tài siêu quần bạt tụy. Vô luận Thần Tộc Vương tộc hay chủng tộc bình thường, chỉ cần là Đạo Đài bát cảnh, tu vi không có đột phá đến Thần Phủ cảnh, liền có thể tham gia. Chân Ma đại hội lần này không phải chuyện đùa, nghe nói Minh Vương thọ nguyên sắp hết, muốn lựa chọn một đệ tử xuất sắc thừa kế đạo thống của hắn, cơ hội khó được. Nếu có thể ở trên Chân Ma đại hội tiến vào trước mười, là có thể đạt được một môn Thiên Cung cấp kinh điển của Minh Vương.
– Thần của Minh giới sắp chết?
Diêm Phù thất thanh nói.
Diêm Chiến chậm rãi gật đầu nói:
– Lần này Nhu công chúa từ Huyền Minh Nguyên Giới gấp trở về, là vì từ cha của nàng nhận được tin tức kia, trước đó không lâu nói cho ta biết. Chân Ma đại hội lần này không giống bình thường, ba người các ngươi là nhân tài siêu quần bạt tụy trong Diêm Vương thành, Chân Ma đại hội lần này, các ngươi cũng đi thử thời vận! Cho dù không thành được đệ tử Minh Vương, tiến vào trước mười cũng tốt.
Diêm Phù ánh mắt sáng lên, cười hắc hắc nói:
– Chân Ma đại hội trăm năm một lần, hội tụ tuổi trẻ cường giả đứng đầu thiên hạ, việc trọng đại bực này, ta nhất định phải đi xem một chút!
– Chân Ma đại hội, làm sao có thể thiếu được chúng ta?
Long Ngâm Phong cùng Khiếu Mang mừng rỡ, cười nói.
Diêm Phù nháy mắt mấy cái nói:
– Phụ thân là tính toán để cho Giang Nam cũng tham gia Chân Ma đại hội sao? Hắn mới là Thần Thông thất trọng, cho dù tu thành Đạo Đài, đoán chừng cũng sẽ không là đối thủ của những Đạo Đài thất trọng bát trọng cảnh giới kia.
– Ta chỉ là cho hắn một cơ duyên, về phần có thể bắt được hay không, thì phải xem chính hắn.
Diêm Chiến cười nói.
– Nhu công chúa cũng đi Minh Vương thành?
Địa phương cách Diêm Vương thành mấy ngàn dặm, Giang Nam ngồi ở trong hương xe, bên cạnh Khương Nhu tương bồi, trên dưới một trăm thiếu nữ Ma Tộc phụng dưỡng trái phải, rất là thư thích.
Hắn mới vừa rời Diêm Vương thành không lâu, liền gặp phải đoàn xe của Khương Nhu, cô gái này mời mọc, Giang Nam cũng không có khách khí, đi lên hương xe của Khương Nhu.
Bên cạnh một vị thiếu nữ Ma Tộc cười nói:
– Công chúa nhà ta vốn là ở tại Minh Vương thành, Giang công tử có điều không biết, chủ công nhà ta là một trong những cự đầu Minh Vương thành, địa vị so sánh với Diêm Chiến lão gia cao hơn rất nhiều, là nhân vật có thể bái kiến Minh Vương.
Giang Nam còn không biết Khương Nhu lại có lai lịch bực này, không khỏi động dung, đột nhiên nhớ tới một chuyện, hỏi:
– Xin hỏi Nhu công chúa, Ngọc Sinh Hương là người như thế nào?
– Ngọc tỷ tỷ là Ngọc Lưu Ly Giới Phi Thiên, vì vậy thiện vũ.
Khương Nhu cười nói.
Giang Nam trong lòng cả kinh, Phi Thiên ở trong Phật Môn địa vị cực cao, tương đương với nhân vật hộ pháp, thầm nghĩ:
– Sư tôn trêu chọc nữ tử cũng không phải là người phàm, Mị Nguyệt trông coi Bách Hiểu Lâu, hơn nữa còn là Yêu Thần Tông thủ tọa đệ tử, phụ thân Khương Nhu là mấy đại cự đầu của Minh Vương thành, có Ma Thần huyết thống. Mà Ngọc Sinh Hương là Phật Môn Phi Thiên, sư tôn thật đúng là bác ái, chung quanh lưu tình…
Tiếng đàn vang lên, trên đỉnh đầu Khương Nhu, dây cầm không người nào tự bắn, cười nói:
– Tử Xuyên, ngươi có điều không biết, Phật Môn cùng thế tục có bất đồng, Ngọc Lưu Ly Giới Phi Thiên là người lễ Phật, không kị hôn nhân gả cưới. Ngọc Lưu Ly Giới Phật Đà đã già, cần chuyển thế, liền tuyển định Ngọc tỷ tỷ làm Phật mẫu, chuẩn bị chuyển thế đến trong bụng nàng, tái thế trọng tu. Ngọc tỷ tỷ vì vậy cần phải tìm một Phật phụ, nhưng lại không thể tùy tiện tìm một người kết hôn, phải tìm kiếm nhân vật xuất chúng, tránh cho sinh hạ Phật Đà là kẻ ngu, vừa lúc Lạc Hoa Âm chạy đến Lưu Ly Phật Giới…
Nàng cười lạnh một tiếng, tiếng đàn tràn đầy sát phạt khí:
– Sư tôn ngươi ở Ngọc Lưu Ly Giới học trộm Phật pháp, không biết làm sao liền bị Ngọc tỷ tỷ coi trọng, lại làm trễ nãi đại sự cả đời của một nữ tử!
Chuyện về sau Giang Nam đã biết, vị Phật Môn Phi Thiên Ngọc Sinh Hương này coi trọng Lạc Hoa Âm nữ giả nam trang, tình chàng ý thiếp sau, Lạc Hoa Âm chiếm được Phật Môn tâm pháp, sau đó liền vứt bỏ Ngọc Sinh Hương.
Ngọc Sinh Hương đuổi theo tới Huyền Minh Nguyên Giới, trở thành Nam Hải Vạn Hoa Lâu tam đại hoa khôi, thế mới biết người lừa gạt tài lừa gạt sắc mình lại là nữ nhân, thật là vui buồn lẫn lộn.
Giang Nam dở khóc dở cười:
– Sư tôn không chuyện ác nào không làm, chẳng những lừa gạt đến Yêu Tộc, Ma Tộc, ngay cả Phật Môn Phi Thiên cũng lừa, trì hoãn Phật Đà chuyển thế…
Minh Vương thành cách nơi đây cực kỳ xa xôi, còn cần hơn mười ngày mới có thể chạy tới, Giang Nam cùng Khương Nhu đàm luận Cầm Đạo, càng nói càng đầu cơ, hai người rất có hận ý gặp nhau muộn.
– Công chúa, Nhân Tộc có câu nói, mất cái này được cái kia.
Một Ma Tộc thiếu nữ thấp giọng cười nói:
– Công chúa bị Lạc Hoa Âm kia lừa tình cảm, nhưng hôm nay cùng đệ tử của Lạc Hoa Âm quen biết, lẫn nhau cũng rất hợp khẩu vị, không bằng…
Khương Nhu công chúa lắc đầu, liếc Giang Nam một cái nói:
– Từng Thương Hải làm khó Thủy, không có gì ngoài Vu Sơn không phải là vân, Giang Nam là Giang Nam, dù sao cũng không phải là Lạc Hoa Âm.
– Công chúa chẳng lẻ muốn đem trái tim buộc ở trên người một nữ tử sao?
Khương Nhu đột nhiên cười khúc khích nói:
– Cha ta nói, nếu ta có thể đem Hoa Âm lừa gạt đến Minh giới, cha ta liền có thể bắt giữ nàng, đem nàng cải tạo thành thân nam nhi, đến lúc đó…
Sắc mặt nàng đỏ bừng, thấp giọng cười nói:
– Chẳng qua là, Hoa Âm nói nàng thích nam nhân, nếu cha ta đem nàng cải tạo thành nam nhi, nàng còn thích nam nhân, kia cũng có chút hỏng bét…
Mấy thiếu nữ Ma Tộc nghe vậy, không khỏi rùng mình một cái, gật đầu lia lịa.
– Ma Thần Chân Thân quả thật nếu so với pháp thân lợi hại hơn rất nhiều, có thể trợ giúp ta hoàn thiện Ma Chung Bá Thể Thần Thông.
Giang Nam tinh tế thể ngộ mình đạt được mấy ngày nay, thầm nghĩ trong lòng.
Diêm Chiến chính là thủ lĩnh của Diêm La Vương tộc, hắn nghiên cứu ở Ma Thần Chân Thân, còn muốn thắng nhiều Thiên Cung cường giả ở Huyền Minh Nguyên Giới, thậm chí nhân vật chưởng giáo Chí Tôn cấp cũng xa xa không kịp hắn.
Dù sao, Ma Thần Chân Thân là sở trường của Ma Tộc, trong nhân tộc mặc dù cũng có Pháp môn chân thân, nhưng phần lớn là Yêu Tộc hoặc là Phật Môn công pháp, hơn nữa cũng không tinh thâm như Ma Tộc.
Ma Thần Chân Thân rất là phức tạp, liên lụy đến xây dựng phục chế thân thể, gây dựng lại, sinh mệnh lực vận chuyển, xương cốt sinh trưởng, khí huyết vận hành… nếu như không có cùng Diêm Chiến nói chuyện một phen, hắn muốn ngộ ra ảo diệu bên trong, chỉ sợ phải chờ tới Đạo Đài cảnh.
– Ma Chung Bá Thể!
Giang Nam khẽ quát một tiếng, vận chuyển Thần Thông, chỉ thấy sau vai cùng dưới nách của hắn huyết nhục ngọa nguậy, xương cốt bắt đầu sinh trưởng, dần dần dài ra một mảnh cánh tay dài hẹp, ngay sau đó năm ngón tay dài ra!
Những cánh tay tân sinh ra này cấu tạo cực kỳ tinh sảo, thậm chí còn có màng xương, là huyết nhục chi thân chân thật, hơn nữa cấu tạo xương cốt của những cánh tay này cũng cùng Ma Thần chi cốt của hắn giống nhau như đúc, có thể phát huy ra thực lực cùng cánh tay chân chính của hắn giống nhau!
Giang Nam nhẹ nhàng chuyển động những cánh tay này, chỉ cảm thấy giống như pháp thân điều khiển như ý, rất là thuận buồm xuôi gió.
– Không biết Ma Thần Chân Thân uy lực như thế nào?
Hắn đi ra hương xe, ánh mắt quét tới, chỉ thấy phía dưới có một ngọn núi cao mấy trăm trượng, lồng lộng đứng thẳng, trong lòng khẽ nhúc nhích, chỉ thấy Ma Thần Chân Thân tám cánh tay, đột nhiên có pháp lực xông ra, hóa thành từng bàn tay to, hướng một tòa núi lớn ở tiền phương chộp tới.
Tòa núi lớn kia cao tới sáu bảy trăm trượng, bị tám bàn tay to của hắn ôm lấy, ra sức nâng lên, đem ngọn núi tính cả chân núi, sinh sôi từ dưới đất rút ra.
Tòa núi lớn tính cả chân núi, cao tới ngàn trượng, sức nặng không cách nào tưởng tượng, lại bị Giang Nam giơ lên!
– Ma Thần Chân Thân cùng pháp thân tương dung, uy lực đúng là nếu so với pháp thân đơn thuần mạnh mẻ hơn rất nhiều!
Giang Nam đem ngọn núi lớn này thả lại tại chỗ, trong lòng vui mừng vạn phần, ngay sau đó tản đi pháp thân, thu Ma Thần Chân Thân, chỉ thấy sáu cánh tay tân sinh huyết nhục dần dần ngọa nguậy, huyết nhục cùng xương cốt hướng trong cơ thể rút đi, bất quá chốc lát, hết thảy liền biến mất không thấy gì nữa.
– Thiên Ma Cầm Thần Thông!
Pháp lực vận chuyển, chỉ thấy một cái cầm sắt hiện lên đỉnh đầu, một dây cung một trụ, có tất cả năm mươi dây cung trụ, cầm sắt không người nào tự kêu, dây cung khảy động.
Cùng tiếng đàn của Khương Nhu bất đồng, đàn âm của hắn chính là sát phạt Thần Thông, công kích thần hồn, đem thần hồn của địch nhân chém giết ở vô hình.
Hắn cùng với Khương Nhu trao đổi, cũng là thu hoạch thật lớn, mặc dù Cầm Đạo của Khương Nhu là Đạo âm, nhưng cùng Thiên Ma Cầm có chỗ hòa hợp, trợ giúp hắn hoàn thiện Thiên Ma Cầm Thần Thông.
– Chỉ cần tăng lên tới Thần Thông bát trọng, Thiên Ma cầm Thần Thông của ta là có thể hoàn toàn tu thành, hiện tại, còn không có bao nhiêu uy lực. Mà muốn nhanh chóng tăng lên tới Thần Thông bát trọng, thì cần chiến đấu, chiến đấu liên miên, đem mấy môn Thần Thông khác của ta mài hợp, thích ứng tu vi thực lực của ta hôm nay.
Hắn thầm nghĩ trong lòng.
Hắn nhìn quần kinh, tự nghĩ ra tám loại Thần Thông, tu thành Thần Thông bát trọng không có chút trở ngại nào, nếu hắn muốn đột phá đến Thần Thông bát trọng, dễ dàng liền có thể làm được.
Nhưng Giang Nam biết rõ tầm quan trọng của căn cơ, tu vi cố nhiên có thể phi tăng, nhưng thực lực mới là căn bản, hắn phải một bước một cái dấu chân, mới có thể đánh rớt xuống căn cơ.
Đột nhiên, Giang Nam lòng có nhận thấy, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy ma khí cuồn cuộn từ phía sau bay tới, rất nhanh liền đến gần bảo liễn hương xe của Khương Nhu, trong đó có một chiếc thuyền lớn, một đầu Huyết Hoàng, còn có một đoàn ma khí, chính là đám người Diêm Phù, Long Ngâm Phong cùng Khiếu Mang.
– Công chúa, chúng ta cũng tính toán đi Minh Vương thành, mời công chúa đến trên thuyền tiểu muội, mọi người cùng nhau lên đường!
Khiếu Mang cao giọng cười nói.
– Cũng tốt.
Lúc này Khương Nhu thu bảo liễn hương xe, cùng nhiều thiếu nữ Ma Tộc khác đi lên thuyền lớn của Khiếu Mang, Giang Nam cũng theo đi lên chiếc thuyền lớn này, chỉ thấy ba người Khiếu Mang, Diêm Phù rối rít hướng mình xem ra, chiến ý hừng hực, không khỏi khẽ mỉm cười.
– Giang đạo hữu, đều nói tư chất của ngươi cao tuyệt, ngay cả phụ thân ta cũng đối với ngươi tán thành vạn phần, cùng mời không bằng vô tình gặp được, không bằng ở trên thuyền ta và ngươi đấu một cuộc. Ý của ngươi như thế nào?
Long Ngâm Phong đấu ý dạt dào, đề nghị nói.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 4 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 04/01/2015 03:38 (GMT+7) |