Một bàn tay to kinh khủng từ trong thành thăm dò, nắm một vị Xuất Vân thành đệ tử trong tay, nhưng không có đả thương hắn chút nào, mà là thần thức đem Thần Mộc Lệnh cuồn cuộn nổi lên.
Vị Cổ lão thần minh kia thần thức quét qua, rót vào trong Thần Mộc Lệnh, sắc mặt nhất thời trở nên xanh mét:
– Giả!
Cùng lúc đó, nhiều cao thủ trong thành cũng rối rít thi triển thủ đoạn, bắt được từng cái từng cái Xuất Vân thành đệ tử, nơi này dù sao cũng là địa bàn Xuất Vân thành, bọn họ cũng không dám thương tổn những người này.
Bất quá mọi người quét nhìn Thần Mộc Lệnh mà mình đoạt được, tất cả lập tức phát hiện những Thần Mộc Lệnh này không có một khối là thật.
Thi Hiên Vi cũng nhận được một khối, lúc nắm trong tay cùng Thần Mộc Lệnh chân chính không có gì khác nhau, rõ ràng là dùng công pháp giống như Thần Mộc Thánh Quân luyện chế thành, nhưng mà khi thần trí của nàng thăm dò vào trong Thần Mộc Lệnh, liền phát hiện trong Thần Mộc Lệnh này không có Thần Cấm chân chính, bên trong chỉ có một đoàn sinh mệnh tinh hoa nồng đậm, tản mát ra khí tức sinh mệnh mà thôi.
Đây rõ ràng là có người mô phỏng công pháp của Thần Mộc Thánh Quân, luyện chế thành chế phẩm!
– Huyền Thiên Giáo Chủ kia, là một đại sư làm giả, những Thần Mộc Lệnh này là đồ dỏm hắn chế tạo!
Thi Hiên Vi cùng Giang Nam đã giao thủ, lập tức cảm ứng được trong những Thần Mộc Lệnh này ẩn chứa đạo văn của Giang Nam, cười nói:
– Hắn dấu diếm được người khác, nhưng không thể gạt được ta. Chỉ cần nhìn thẳng hắn… hỏng bét, tiểu tử kia lẫn vào trong đám người chạy đi!
Trong Xuất Vân thành nơi nào còn có cái bóng của Giang Nam?
Rõ ràng là trong lúc hỗn loạn, Giang Nam ở trong một sát na người khác khiếp sợ lẫn vào đám người vừa rồi kia, lặng lẽ rời đi.
Đám người Âu Tùy Chân cũng ở cùng thời khắc đó phát hiện điểm này, mới vừa rồi bọn họ bị nhiều Thần Mộc Lệnh hấp dẫn tầm mắt như thế, không để ý liền mất đi tung tích của Giang Nam!
– Đàm Trí thánh tăng, Xá Lợi Thiên Nhãn của ngươi thiên hạ vô song, có thể khám phá hết thảy, tiểu tử kia khẳng định không thể gạt được con mắt của ngươi…
Âu Tùy Chân mới vừa nói tới đây, chỉ thấy Đàm Trí thánh tăng ở bên cạnh cũng không biết ở khi nào không còn bóng dáng, không khỏi ngạc nhiên.
Đột nhiên, thanh âm của Đàm Trí thánh tăng truyền đến:
– Tùy Chân đạo hữu, mau đi theo ta!
Trong lòng Âu Tùy Chân khẽ nhúc nhích, lúc này hướng Vô Đạo Công Tử nháy mắt, hai người lặng lẽ không phát ra hơi thở ra khỏi Xuất Vân thành, men theo thanh âm của Đàm Trí thánh tăng bay đi.
– Tiểu thư, đám người Âu Tùy Chân đã đi!
Lập tức có một thiếu nữ phát hiện bọn họ dị động, vội vàng hướng Thi Hiên Vi hồi báo.
– Đàm Trí thánh tăng có Xá Lợi Thiên Nhãn, Thiên Nhãn này chính là một Chân Phật sau khi chết, thân thể tự động hóa thành xá lợi, có thể phá hư trừ vọng!
Trong lòng Thi Hiên Vi vui mừng, đạo văn trong mi tâm xông ra, đem thiếu nữ khác cuốn vào trong Tử Phủ mi tâm, thân hình chợt lóe ẩn cư hư không, thầm nghĩ:
– Nếu như nói có người có thể tìm được tung tích của Huyền Thiên Giáo Chủ, vậy thì nhất định là Đàm Trí thánh tăng!
Mà vào lúc này, Tam Khuyết Đạo Nhân đã ở phía xa hơn trăm vạn dặm, quay đầu lại nhìn về phía truy binh như cũ đuổi tận cùng không buông, đột nhiên đem Thần Mộc Lệnh cầm trong tay xa xa vứt đi, cao giọng nói:
– Thần Mộc Lệnh này, liền tặng cho các ngươi!
Một người cầm đầu rõ ràng là một vị tuyệt đỉnh cường giả, lấy tay một trảo liền đem Thần Mộc Lệnh kia nắm trong tay, dò xét xuống, sắc mặt biến hóa:
– Thần Mộc Lệnh này là giả!
– Tự nhiên là giả.
Tam Khuyết Đạo Nhân nhìn có chút hả hê nói:
– Thật còn trong thành, đây chính là kế điệu hổ ly sơn!
Mọi người vội vàng gào thét chạy về, mà Tam Khuyết Đạo Nhân thì nhìn khắp nơi, hướng phương xa nghênh ngang rời đi.
Cũng không lâu lắm, mọi người trở lại Xuất Vân thành, chỉ thấy trong thành hỗn loạn, không biết bao nhiêu người bắt tu sĩ Xuất Vân thành, cơ hồ khắp nơi đều có Thần Mộc Lệnh, cũng không biết cái nào là thật cái nào là giả.
– Làm sao có nhiều Thần Mộc Lệnh như vậy?
Một lão giả tóc trắng lẩm bẩm nói:
– Vật như vậy, hiện tại đầy đường cái, mỗi người một khối…
Tam Khuyết Đạo Nhân không có đi rất xa, đột nhiên chỉ thấy tây phương hoa vụ tràn ngập, một nam tử trẻ tuổi nhanh nhẹn mà đến, lúc này dừng bước lại:
– Thiệu đạo hữu, ngươi cũng đến.
Thiệu Thiên Nhai đi tới, gật đầu nói:
– Ta ném giả Thần Mộc Lệnh ra, nói cho bọn hắn biết Thần Mộc Lệnh chân chính còn ở trong thành, cuối cùng thoát khỏi bọn họ.
– Giang đạo hữu còn chưa tới sao?
Đột nhiên, thanh âm của Âu Tùy Tĩnh truyền đến, đi tới bên cạnh hai người hỏi.
– Ngay cả ngươi cũng đến, hắn hẳn cũng sắp tới.
Tam Khuyết Đạo Nhân lơ đễnh, cười nói:
– Thằng này, lại ngay cả Thần Mộc Lệnh cũng có thể làm hàng nhái giống như in, không tinh tế dò xét, căn bản phân không ra thiệt giả. Hắn ngày nào đó nếu làm nhái ra một Đại Đế pháp bảo, ta cũng không thể cảm giác được kinh ngạc.
Thiệu Thiên Nhai cùng Âu Tùy Tĩnh gật đầu lia lịa, Giang Nam nhái ra Thần Mộc Lệnh, ngay cả bọn họ cũng sợ hết hồn, muốn luyện ra Thần Mộc Lệnh, phải tinh thông công pháp của Thần Mộc Thánh Quân, nếu không căn bản không cách nào luyện thành.
Mà Giang Nam hiển nhiên đã được đến Thần Mộc Thánh Quân công pháp, dễ dàng liền luyện chế ra một đống lớn chế phẩm, lúc này mới chế tạo ra một màn vừa rồi kia.
Sở dĩ Giang Nam tinh thông công pháp của Thần Mộc Thánh Quân, tự nhiên là hắn từ trong Thần Mộc Lệnh thôi diễn ra, mặc dù hắn thôi diễn công pháp còn không hoàn toàn, nhưng trải qua hắn một phen gia công, lại mang tới sinh mệnh tinh hoa trong Thần Mộc Lệnh chân chính đánh vào chế phẩm, liền đủ để lấy giả đánh tráo.
– Giang đạo hữu làm sao còn chưa tới?
Tam Khuyết Đạo Nhân nghi ngờ nói.
Bọn họ ước định tốt ở chỗ này hội hợp, nhưng mà theo lý mà nói, bây giờ Giang Nam đã có thể đến, nhưng mà Giang Nam chậm chạp không hiện thân, để cho bọn họ có chút cảm giác không ổn.
Thiệu Thiên Nhai cau mày nói:
– Giang đạo hữu quỷ kế đa đoan, hẳn là đủ để thoát thân? Chẳng lẽ hắn gặp được đối thủ? Người nào có thể khám phá hành tung của hắn?
Lúc này Giang Nam đã rời Xuất Vân thành trăm vạn dặm, mặc dù hắn không cách nào phi hành, nhưng đi lại cực nhanh, tốc độ từng bước trăm dặm cũng rất kinh người, mặc dù so ra kém đám người Tam Khuyết Đạo Nhân, cũng chậm không bao nhiêu.
Đột nhiên, Giang Nam dừng bước lại, nhìn hướng tiền phương, chỉ thấy phía trước phật quang phóng lên cao, từng tôn Đại Phật khoanh chân ngồi ở trong hư không. Đọc tụng kinh Phật, phạm âm đại hát, Phật quang mênh mông cuồn cuộn.
Một vị tăng nhân mi thanh mục tú đứng ở phía trước chư phật, mỉm cười nhìn về phía Giang Nam, tụng một tiếng phật hiệu, hai tay hợp thành chữ thập nói:
– Giang giáo chủ vội vàng, đây là muốn đi đâu?
– Đàm Trí thánh tăng?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 8 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 08/01/2015 03:36 (GMT+7) |