Giang Nam cười nói:
– Hiên Vi, Thiên Nhai, các ngươi có dị nghị sao?
– Giáo chủ đoạt được gốc thần thụ này, tự nhiên nên thuộc về ngươi, chúng ta có cái gì dị nghị?
Đám người Thi Hiên Vi, Thiệu Thiên Nhai rối rít cười nói.
Giang Nam quay đầu nhìn về phía Chân Pháp Phật Đà, cười tủm tỉm nói:
– Phật Đà, các ngươi tính toán làm sao phân phối Thánh Quân Thi Thần?
Chân Pháp Phật Đà trong lòng đại hận, hận không thể rút ra Đồ Đao ở trên ngực tiểu tử này thọc tám đao, cho hắn biết Phật gia lợi hại.
– Chư vị yên tâm.
Giang Nam hướng đám người Lạp Thần Ông, Mao Viễn Công cười nói:
– Chân Pháp Phật Đà quang minh lỗi lạc, Tứ Đại Giai Không, tự nhiên sẽ không lấy Thánh Quân Thi Thần, bất quá Thánh Quân Thi Thần này dù sao cũng là bảo vật rất giỏi, cụ thể quy chúc, các ngươi còn cần thương nghị một chút mới được.
Chân Pháp Phật Đà lạnh nhạt nói:
– Hôm nay mọi người đồng chu cộng tể, vẫn là không nên sinh ra tư tâm thì tốt hơn, tránh cho trong tinh hà lật thuyền.
Lạp Thần Ông ngoài cười nhưng trong không cười nói:
– Phật Đà nói rất đúng, Giang giáo chủ không nên khích bác ly gián.
– Chính xác, chúng ta cùng Phật Đà chính là nhất thể một lòng, quả quyết sẽ không sinh ra tâm tư khác!
Thao Hộc Tôn Giả cười quái dị nói.
Giang Nam khẽ mỉm cười, hắn ở trong đáy lòng đám người Chân Pháp Phật Đà cùng Thao Hộc Tôn Giả đã mai phục tâm tư nghi kỵ lẫn nhau, những thần phật kia giờ phút này đáy lòng hẳn không phải là nghĩ tới làm sao đối phó hắn, mà là làm sao cướp lấy Thánh Quân Thần Thi!
Ngọc phu nhân cất bước tiến lên đây, cười dài nói:
– Tiểu Giang giáo chủ tám mặt linh lung, nơi nơi làm chuyện xấu, bưng bít đến lợi hại, để cho ta cũng có chút kinh ngạc cùng kính nể.
Giang Nam cười nói:
– Để cho phu nhân chê cười, đang mang thân gia tánh mạng, vãn bối cũng không khỏi không quỷ kế đa đoan, nếu không có thể nào giữ được tánh mạng của mình?
Ngọc phu nhân càng xem hắn càng thấy thuận mắt, cười nói:
– Loại người như ngươi, không phải là kiêu hùng chính là anh hùng, nếu có thể sống đến cuối cùng, Thần Giới cũng có một chỗ ngồi của ngươi.
– Đa tạ phu nhân khen ngợi.
Giang Nam ánh mắt chớp động, thử dò xét nói:
– Không biết phu nhân đứng ở bên nào?
– Con gái của ta đứng ở bên nào, ta tự nhiên liền đứng ở nơi đó.
Ngọc phu nhân nhìn về phía Thi Hiên Vi, cười mà như không cười nói:
– Tình huống bây giờ đã rất sáng suốt.
Giang Nam hướng Thi Hiên Vi nhìn lại nói:
– Tiên tử hẳn là bên chúng ta a?
Thi Hiên Vi hung hăng trừng hắn một cái, nghiêng đầu đi, không để ý tới hắn.
Thánh Quân thần thụ ở dưới mọi người hợp lực thúc dục, bộc phát ra ba động kinh người chí cực, uy năng gốc thần thụ này thấp nhất bị thôi phát ra bốn thành, thần thụ to như tinh cầu, lồng lộng đứng vững, mọi người đứng ở trên nhánh cây, giống như đứng ở trên một mảnh Sơn Mạch dài hẹp thô to vô cùng!
Hô…
Thánh Quân thần thụ bay vào trong tinh hà, áp lực khó có thể tưởng tượng đánh tới, Đại Đế uy áp đem gốc thần thụ này áp súc đến không ngừng thu nhỏ lại, cuối cùng chỉ cao có trăm trượng!
Thần thụ bồng bềnh đung đưa, theo Tinh Hà hướng chỗ sâu trong hư không thổi đi.
Đám người Giang Nam đứng ở trên Tinh Hà, cúi người nhìn lại, chỉ thấy phía dưới Tinh Quang phiêu lưu, tựa như một đạo Trường Hà thời gian, ở trong Trường Hà này, còn có nhiều bóng người di động, sông núi phập phồng, đó là trí nhớ trong thần tính của Tinh Quang Đại Đế, cũng bị cổ lực lượng kia dẫn dắt đi ra ngoài.
Bọn họ đứng ở trên thần thụ ngắm nhìn Tinh Hà, giống như đang nhìn vị Thần Đế này mạnh mẽ khi còn sống.
Tinh Quang Đại Đế thuở nhỏ đau khổ, hắn ra đời ở một tiểu thế giới tầm thường trong chư thiên vạn giới, nơi đó Chiến quốc san sát, chiến loạn không ngừng, gia đình của hắn chẳng qua là người bình thường, gặp phải chiến hỏa liên lụy, cửa nát nhà tan.
Vị Đại Đế này ở trong khổ nạn sống sót, được hơn mười tuổi liền bị chộp tới làm tráng đinh, ở trong quân làm khổ dịch, từng tràng đại chiến, hài cốt đồng bạn đầy đồng, chỉ có hắn còn sống. Hắn từ trên thi thể một tu sĩ trong chiến trường chiếm được một môn công pháp tu luyện dễ hiểu, từ đó đi lên tu luyện chi đồ.
Tinh Quang Đại Đế không có ai chỉ điểm, nhưng ở lúc tu luyện triển lộ ra tư chất phi phàm, tiến bộ thần tốc, bằng vào một môn công pháp dễ hiểu tu thành tu sĩ. Sau hắn ở trên chiến trường đại phóng dị sắc, phụ tá quốc gia kia trở thành nhất phương bá chủ, vị cực nhân thần, cưới vợ sinh con, lập nên gia nghiệp to lớn, phảng phất thành tựu của hắn liền muốn đến đây chấm dứt.
Bất quá hắn công cao chấn chủ, cuối cùng bị hoàng đế quốc gia kia nghi kỵ, vị hoàng đế kia tụ tập rất nhiều tu sĩ, bố trí mai phục, Tinh Quang Đại Đế cửu tử nhất sanh, hiểm hiểm chạy ra tìm đường sống, bất quá vợ con của hắn hết thảy bị tru diệt, lại một lần nữa cửa nát nhà tan, gặp phải tang tử tang vợ chi thương.
Tinh Quang Đại Đế báo thù, đem vị hoàng đế kia chém giết, sau khi huyết tẩy cừu nhân, hắn vẫn không có thoát khỏi vận rủi, liên tục gặp nạn, liên tục gặp phải thế lực sau lưng những tu sĩ kia đuổi giết.
Hắn một lần lại một lần từ trong vũng máu đứng ra, tu vi thực lực càng ngày càng mạnh, trong lúc vô tình, hắn đã trở thành nhân vật cường đại nhất trong tiểu thế giới kia, trên đời vô địch.
Lúc này hắn gặp được một cô gái khác để cho hắn tim đập thình thịch, lâm vào trong yêu thương.
Cô gái kia đến từ một Đại Thế Giới mênh mông không giới hạn, là gia tộc cường đại nhất của Đại Thế Giới kia, lịch sử gia tộc này thậm chí có thể truy tố đến viễn cổ Thiên Đạo hỏng mất, thần nhân Bổ Thiên!
Lão tổ tông gia tộc này, chính là một trong chín đại thần Bổ Thiên, trường sanh bất diệt, vĩnh sinh bất tử.
Cô gái kia chính là minh châu chói mắt nhất của gia tộc này, Cổ lão gia tộc phản đối bọn họ kết hợp ở chung một chỗ, nhưng mà cô gái mỹ lệ kia vứt bỏ hết thảy, phấn đấu quên mình cùng hắn bỏ trốn.
Tinh Quang Đại Đế cùng ái thê của hắn có một đoạn cuộc sống khắc cốt minh tâm và ấm áp, bọn họ có một đôi con gái, hai vợ chồng sống ở một thế giới xa xôi, sáng lập một Thánh Địa, khai tông lập phái, hết thảy cũng lộ ra vẻ tốt đẹp như mơ.
Song tai nạn đột nhiên có một ngày phủ xuống, Cổ lão gia tộc kia không cho phép tronggia tộc của mình xuất hiện khác loại, xuất hiện điểm nhơ, cao thủ trong gia tộc vượt qua từng cái từng cái thế giới tìm được bọn hắn, hủy diệt môn phái bọn hắn xây dựng, tất cả đệ tử môn phái táng thân ở trong tràng đại kiếp này.
Tinh Quang Đại Đế tìm được đường sống trong chỗ chết, đưa mắt không quen, ngay cả thê nhi cũng bị Cổ lão gia tộc kia bắt đi.
Hắn sau khi khóc lớn, đau khổ tu luyện, rốt cục trở thành thần minh, hơn nữa khai sáng ra tuyệt học của mình.
Tinh Quang Đại Đế tìm kiếm được Cổ lão gia tộc kia, nhưng một lần lại một lần bị đánh đả thương, rốt cục gia tộc kia không nhịn được hắn quấy rầy, một thanh âm già nua nói cho hắn biết:
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 9 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 09/01/2015 03:36 (GMT+7) |