Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hạ Thiên – Quyển 13 » Phần 24

Hạ Thiên - Quyển 13

Phần 24

– Đứa bé?

Liễu Vân Mạn có hơi sững sờ, sau đó nàng gật đầu:

– Mời bọn họ vào.

– Vâng, Liễu tiểu thư.

Cô gái kia đi ra ngoài.

Vài phút sau cô gái đưa một đôi vợ chồng tiến vào, đây là một cặp vợ chồng hơn ba mươi tuổi, khí chất không tầm thường, cách ăn mặc khéo léo. Với ánh mắt của Liễu Vân Mạn, nàng có thể thấy bọn họ tuy không mặc hàng hiệu đỉnh cấp, nhưng cũng tuyệt đối không rẽ.

Trong lòng thiếu phụ kia có một đứa bé, nó đang ngủ say, có lẽ hai ba tuổi, vẻ mặt tái nhợt không có chút máu. Vẻ mặt cặp vợ chồng này cũng rất tiều tụy, trong mắt mơ hồ có tơ máu, nhìn qua thì biết, có lẽ là do thời gian dài không được ngủ ngon giấc.

– Chào cô, Liễu tiểu thư, tôi là Mạnh Tiểu Mi, còn đây là chồng tôi, Bành Tuấn Tài, đây là con tôi, Bành Tiểu Đông.

Thiếu phụ vừa vào cửa đã tự giới thiệu:

– Tôi đã đọc bản tin này, tôi muốn biết, có phải nội dung của bản tin là thật không?

Mạnh Tiểu Mi vừa nói vừa lấy ra một phần tờ báo đưa cho Liễu Vân Mạn.

Liễu Vân Mạn nhận lấy và xem xét, sau đó nàng phát hiện đó là báo hôm qua, bản tin với nội dung nói về chuyện những đứa bé bị gia đình vứt bỏ. Nàng biết chuyện này, vì phóng viên đưa tin đã từng nói với nàng, đó là cần làm tuyên truyền cho công tác tiếp nhận trẻ mồ côi cơ nhỡ, không phải vì kiếm danh tiếng, mà hy vọng có nhiều người biết. Thậm chí nàng còn hy vọng giống như giáo hội nước ngoài, nếu có người muốn vứt bỏ con sẽ đưa đến cho giáo hội, vì vậy mà nàng mới đưa tin, nếu có ai muốn vứt bỏ con mình, nàng hy vọng bọn họ có thể đưa đứa bé đến cho mình.

– Mạnh tiểu thư, nội dung bản tin là chân thật.

Liễu Vân Mạn khẽ gật đầu, sau đó nàng nhìn Bành Tiểu Đông trong lòng Mạnh Tiểu Mi, lại chủ động hỏi:

– Chẳng lẽ anh chị muốn để con ở lại chỗ này? Tuy chúng tôi có thể thu nhận tất cả trẻ em bị bỏ rơi, nhưng tôi phản đối bất kỳ người nào vứt bỏ con mình, vì vậy nếu hai vị thật sự muốn để con lại, tôi hy vọng hai người có thể suy xét, vì nếu các người vứt bỏ con mình, sau này nó cũng sẽ vĩnh viễn vứt bỏ hai người.

– Liễu tiểu thư, bản tin đã nói tất cả những đứa trẻ bị bệnh đều được chữa trị tốt, thậm chí là những bệnh bất trị trong mắt người thường cũng có thể được chữa tốt, vì nơi đây có một vị thần y tên là Hạ Thiên, có phải không?

Mạnh Tiểu Mi dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn Liễu Vân Mạn:

– Tôi biết rõ vị thần y này, tôi vẫn muốn tìm cậu ấy, Liễu tiểu thư, xin hỏi vị thần y truyền thuyết kia thật sự có ở chỗ này không?

Liễu Vân Mạn chợt mỉm cười ngây ngốc, nàng cuối cùng cũng hiểu, cặp vợ chồng này đến để tìm Hạ Thiên.

Liễu Vân Mạn cuối cùng cũng ý thức được chính mình phạm phải sai lầm, đó là nàng tuyên truyền nơi này nhận những trẻ em cơ nhỡ và bị bỏ rơi nhưng cũng quên mà tuyên truyên cả Hạ Thiên. Lúc này có người trực tiếp đến tìm Hạ Thiên chữa bệnh, nàng cũng biết Hạ Thiên căn bản không tình nguyện chữa bệnh cho người khác, mà hắn cũng không thể nào đáp ứng tất cả yêu cầu của mọi người. Trên đời này có quá nhiều người bệnh, dù hắn có lợi hại thế nào cũng không thể nào trị hết được, điều này cũng chính là một vấn đề không thể nào thay đổi, một người không thể làm thay đổi cả thế giới.

Liễu Vân Mạn trầm ngâm một lúc rồi nói:

– Mạnh tiểu thư, Hạ Thiên chỉ là một bác sĩ kiêm nhiệm ở chỗ này, cậu ấy cũng không thường trú ở đây, vì vậy bây giờ cũng không có mặt.

– Nhưng mỗi đứa trẻ nơi đây đều được Hạ thần y chữa trị, có phải không?

Mạnh Tiểu Mi hỏi.

– Cũng không phải như thế, chỗ này chúng tôi có bệnh viện, còn có những bác sĩ khác, những bệnh nhỏ thì chúng tôi có thể chữa trị, chỉ có những căn bệnh không cách nào chữa trị, chúng tôi mới xin Hạ Thiên trợ giúp.

Liễu Vân Mạn giải thích.

– Tôi từng nghe nói, đã có một đứa bé bại não được Hạ thần y chữa tốt, Liễu tiểu thư, cô biết chuyện này chứ?

Mạnh Tiểu Mi lại hỏi.

– Điều này…

Liễu Vân Mạn khẽ nhíu mày, nàng cũng không trả lời vấn đề của Mạnh Tiểu Mi, mà nhắc nhở đối phương một câu:

– Mạnh tiểu thư, chúng tôi là một tổ chức cứu trợ trẻ em, cũng không phải là bệnh viện, vì vậy nếu chị muốn chữa bệnh cho con, xin chị đi chỗ khác.

– Liễu tiểu thư, chúng tôi đã đi qua nhiều nơi, đến bây giờ chỉ biết có Hạ thần y chữa được bệnh bại não. Bành Tiểu Đông bị sinh non, ngoài bệnh bại não thì cơ thể còn có nhiều vấn đề, Hạ thần y là hy vọng duy nhất của tôi, tôi hy vọng Liễu tiểu thư có thể giúp đỡ, giúp tôi liên lạc với Hạ thần y, dù cậu ấy muốn bao nhiêu tiền thì tôi cũng có thể nghĩ biện pháp, chỉ cần cậu ấy đồng ý chữa bệnh cho Tiểu Đông là được.

Mạnh Tiểu Mi nhìn Liễu Vân Mạn, trong giọng nói có chút hương vị khẩn cầu:

– Liễu tiểu thư, chị là người tâm địa tốt, nếu không sẽ chẳng xây dựng cơ cấu nuôi dưỡng trẻ em cơ nhỡ thế này. Tôi tin tưởng Hạ thần y cũng là người tốt, mong chị có thể giúp tôi, cứu con tôi, có được không? Tôi quỳ xuống xin chị.

Mạnh Tiểu Mi nói xong thì quỳ xuống trước mặt Liễu Vân Mạn, mà Liễu Vân Mạn thì bị dọa cho hoảng sợ, sau đó nàng khom lưng xuống kéo Mạnh Tiểu Mi lên:

– Mạnh tiểu thư, chị đứng lên đi, có gì cứ nói, không cần làm như vậy.

– Liễu tiểu thư, tôi van xin chị, giúp tôi liên lạc với Hạ thần y, tôi thật sự không biết nên liên lạc với cậu ấy như thế nào.

Mạnh Tiểu Mi vẫn không chịu đứng lên.

– Mạnh tiểu thư, chị muốn làm tôi khó xử sao?

Liễu Vân Mạn có chú đau đầu:

– Không gạt chị, Hạ Thiên cũng không thể nào chữa bệnh, cũng không thể chữa cho mọi người, cậu ấy cũng có việc của mình, tôi không phải không muốn liên lạc với cậu ấy, nhưng tôi có thể xác định, dù cậu ấy có ở đây, chưa hẳn sẽ chữa bệnh cho con của hai anh chị. Cậu ấy đã đồng ý sẽ chữa bệnh cho những đứa bé ở đây, điều này là rất khó khăn rồi, tôi thật sự cũng không muốn cưỡng ép cậu ấy.

– Liễu tiểu thư, cô không thấy như vậy là không công bằng với chúng tôi sao?

Bành Tuấn Tài nãy giờ không nói gì, bây giờ mới mở miệng và vung tay kéo Mạnh Tiểu Mi lên:

– Tiểu Mi, đừng như vậy, đứng lên đi, chúng ta đã làm tất cả, em không cần quỳ xuống cầu người như vậy.

– Nhưng Tiểu Đông…

Mạnh Tiểu Mi cuối cùng cũng đứng lên, sau đó bổ nhào vào lòng Bành Tuấn Tài, không nhịn được mà khóc òa lên.

– Bành tiên sinh, thật xin lỗi, tôi vừa rồi đã nói, nơi này của chúng tôi là cơ cấu từ thiện, không phải là bệnh viện.

Liễu Vân Mạn dù có chút không đành lòng nhưng không thể mở ra một tiền lệ, nếu không thì từ nay về sau người ta sẽ coi đây là bệnh viện, ai cũng tìm đến chữa bệnh, như vậy chẳng khác nào nàng đi mở một bệnh viện.

– Liễu tiểu thư, theo ý của cô, cách làm của cô là rất không công bằng, những đứa bé kia từ nhỏ chẳng những có bệnh, còn bị cha mẹ vứt bỏ, vì vậy bọn họ tìm được cơ hội quan tâm chăm sóc, còn được Hạ thần y chữa bệnh. Nhưng Liễu tiểu thư, có bao giờ cô thấy, phương án như vậy đối với những bậc làm cha làm mẹ như chúng tôi là rất không công bằng sao?

Bành Tuấn Tài nhìn Liễu Vân Mạn, vẻ mặt dần có chút bi thương:

– Những người cha mẹ vô trách nhiệm kia tùy tiện vứt bỏ con mình, nhưng con của bọn họ lại được chăm sóc, mà con chúng tôi, những bậc cha mẹ không nỡ vứt bỏ con mình, sẵn sàng bỏ ra bất cứ cái giá nào để chữa bệnh cho con, chẳng lẽ phải trơ mắt nhìn con mình chết đi? Vì sao những người làm cha làm mẹ tốt như chúng tôi phải nhân lấy kết quả tồi tệ hơn? Chẳng lẽ cô cũng muốn chúng tôi vứt bỏ con mình ở lại đây, sau đó các người mới bằng lòng chữa bệnh cho con tôi?

– Bành tiên sinh, trên đời này vốn có nhiều chuyện không công bằng, chúng tôi không thể nào công bằng đối đãi với tất cả mọi người, chúng tôi chỉ có thể công bằng với các đứa trẻ mà thôi.

Liễu Vân Mạn khẽ thở dài:

– Con của các anh chị có cha mẹ làm bạn, những đứa trẻ bị vứt bỏ không ai chăm sóc, vì vậy chúng tôi mới quan tâm đến bọn chúng. Tôi có thể hiểu sự bất mãn của anh, nhưng tôi có thể nói, chúng ta suy xét sự việc ở những phương diện bất đồng, tôi là cơ cấu từ thiện, không phải vạn năng, năng lực của tôi có hạn, không thể làm tốt mọi thứ cho được.

– Liễu tiểu thư, cô đang làm một việc vĩ đại, vì vậy tôi cũng không trách cô, thậm chí có thể nói là rất bội phục cô. Nhưng đứng ở góc độ một người cha, tôi không thể thấy con chết mà không cứu, chúng tôi hôm nay không vứt bỏ con mình, nhưng hy vọng cô có thể suy xét, vì nếu cô thật sự không nhờ Hạ tiên sinh chữa bệnh giúp con tôi, chúng tôi chỉ có thể đưa ra một lựa chọn bất đắc dĩ, đó là vứt bỏ con mình, vì như vậy con chúng tôi mới còn sống, vì con, chúng tôi sẵn sàng mang tiếng xấu là vứt bỏ con.

Bành Tuấn Tài dùng giọng kiên định nói:

– Tôi tin, dù là bậc cha mẹ nào, khi gặp tình huống này đều cho ra một lựa chọn. Vì vậy tôi hy vọng Liễu tiểu thư có thể suy xét, nếu không tôi khẳng định tương lai sẽ có nhiều đứa trẻ bị vứt bỏ, không phải bọn họ không thích con, mà bọn họ vì rất yêu con nên mới vứt bỏ. Chỉ sợ cơ cấu từ thiện của cô cũng rời khỏi quỹ đạo đã thiết lập.

Liễu Vân Mạn chợt ngây người, lời của Bành Tuấn Tài thật sự làm cho nàng có chút xúc động, nàng cũng nhanh chóng ý thức được, lời nói của Bành Tuấn Tài không phải là nói hươu nói vượn, có thể trở thành sự thật. Dù nàng không cố găng tuyên truyền, nhưng nếu cứ như vậy thì sau này nơi đây sẽ là chỗ để các bậc cha mẹ vứt bỏ con.

Không phải bọn họ muốn vứt bỏ, mà bọn họ muốn chữa bệnh cho con mình.

– Liễu tiểu thư, tôi cũng không muốn làm khó cô, cũng không phải muốn để cho Hạ thần y chữa bệnh cho nhiều người. Muốn chữa tốt một căn bệnh nan y thì tất cả phải trả giá rất nhiều, điều này tôi hiểu. Tuy tôi không có nhiều tiền nhưng cũng coi như là gia đình bậc trung, chỉ cần Hạ thần y có thể chữa bệnh cho con tôi, tôi có thể đưa tất cả những gì mình có, hoặc quyên hết cho cơ cấu từ thiện, tôi và Tiểu Mi cũng tình nguyện làm tình nguyện viên ở đây, sau này sẽ giúp chăm sóc các đứa trẻ.

Bành Tuấn Tài đã suy nghĩ rất sâu sắc, bây giờ đưa ra sắp xếp của mình.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Hạ Thiên – Quyển 1
Hạ Thiên – Quyển 2
Hạ Thiên – Quyển 3
Hạ Thiên – Quyển 4
Hạ Thiên – Quyển 5
Hạ Thiên – Quyển 6
Hạ Thiên – Quyển 7
Hạ Thiên – Quyển 8
Hạ Thiên – Quyển 9
Hạ Thiên – Quyển 10
Hạ Thiên – Quyển 11
Hạ Thiên – Quyển 12
Hạ Thiên – Quyển 13
Hạ Thiên – Quyển 14
Thông tin truyện
Tên truyện Hạ Thiên - Quyển 13
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 04/08/2020 03:29 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Dương Thần – Quyển 16
Dương Thần tỉnh táo trở lại nói: Tôi không phải đã đem công pháp cho ông sao, lẽ nào ông lại không phân biệt được thật giả? Lạc Thiên Thu hừ lạnh nói: Lạc gia chúng tôi sưu tầm số lượng lớn công pháp có một không hai trong Huyễn cảnh. Ngươi cho rõ ràng là “Cửu trọng Luyện Hư...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Miêu Nghị – Quyển 8
Ba người đứng ngoài rùng mình một trận, mấu chốt là thần thái Yêu Nhược Tiên làm cho người ta không chịu nổi. Ta hỏi lúc nào lão yêu quái ngươi mới chịu luyện chế? Miêu Nghị hỏi. Tâm trạng Yêu Nhược Tiên thật tốt, hiếm khi sảng khoái khoát tay áo một cái: Yên tâm, lão phu nói sẽ giữ lời...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Vợ con tôi là ma cà rồng - Tác giả The Kid
Hai vợ chồng Đăng và Diệu đang sống vui vẻ bên cô con gái Hân của họ. Lúc yêu nhau Đăng nghĩ Diệu là người thường, khi cưới nhau rồi Đăng mới biết Diệu là ma cà rồng, nhưng cô không làm hại ai cả. Cô có sở thích kỳ lạ đó là hút máu của Đăng, cứ vài ngày là Đăng đưa cánh tay ra cho Diệu...
Phân loại: Truyện nonSEX
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba