Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 10 » Phần 78

Hàn Lập - Quyển 10

Phần 78

Nhãn châu của Bạch Dao Di lưu chuyển, bàn tay cầm kiếm trảm một trảm vào không khí, lập tức kiếm quang xuất ra chém vào vách động, lưu lại một vệt sâu.

Hàn Lập thấy cảnh này thần sắc liền động.

“Nhiều năm trôi qua như vậy mà linh tính của phi kiếm này chưa mất, có thể biết chủ nhân trước kia hao phí bao nhiêu công phu để luyện thành. Mà theo uy lực của phi kiếm này, chủ nhân nó hẳn là Kết Đan hậu kỳ. Mà thật kỳ quái, loại tu sĩ cấp bậc này sao có thể xuất hiện tại đây.” Bạch Dao Di sau khi xem xét phi kiếm một hồi, không còn phát hiện được gì, khuôn mặt lộ vẻ nghi hoặc.

“Có thể để Hàn mỗ xem qua không?” Hàn Lập đột nhiên mở miệng.

“Đạo hữu không cần khách khí.” Bạch Dao Di mỉm cười, ngọc chỉ bắn ra, phi kiếm nhẹ nhàng bay đến phía Hàn Lập.

Hàn Lập hươ tay, phi kiếm lập tức nằm trong lòng bàn tay, sau đó cúi đầu xem xét.

Sau một hồi lâu, hắn khẽ nhíu mày.

“Hàn huynh đã phát hiện được gì sao?” Bạch Dao Di tò mò.

“Toàn bộ phi kiếm này được luyện chế từ Lam nguyên tinh, nhưng đây thật không phải là việc làm sáng suốt, nếu có thể kết hợp thêm vài vật liệu phụ trợ khẳng định phẩm chất của nó sẽ tăng cao hơn một bậc. Nhưng loại phương pháp này cũng chỉ mới xuất hiện vài vạn năm gần đây, việc kết hợp các vật liệu phụ trợ để tăng uy lực pháp bảo cũng mới được nghiên cứu ra gần đây, mà nhìn các tiêu ký hoa văn trên thanh kiếm này cũng có thể thấy có đã có từ khá xưa. Chủ nhân của nó tuy không phải là thượng cổ tu sĩ nhưng cũng có thể là tu sĩ của mấy vạn năm trước.” Hàn Lập bình tĩnh trả lời.

“Không ngờ Hàn huynh lại có hiểu biết sâu sắc về luyện khí thuật, thực khiến thiếp thân có chút kinh ngạc.” Bạch Dao Di có chút bất ngờ.

“Không có gì, tại hạ chỉ là may mắn tại đồ phổ (tư liệu lưu lại giống như kiếm phổ, đao phổ…) phát hiện ra mà thôi. Chúng ta cũng nên vào động xem qua, biết đâu có thêm một chút thu hoạch.” Hàn Lập như vô tình xoay người về phía huyệt động nói tiếp.

“Được rồi, mời đạo hữu!” Bạch Dao Di gật đầu, tay nàng phóng ra một thanh bạch ngọc tán (ô bạch ngọc), sau đó nhẹ nhàng bước vào trong.

Hàn Lập mỉm cười, từ ngón tay bắn ra phi kiếm, nhất thời bảo hộ toàn thân, sau đó mới theo sát phía sau.

Bên trong huyệt động đen tối dị thường, chỉ có thể nghe tiếng gió thổi cùng tiếng rít ẩn ẩn bên trong. Quỷ vật phía trong như đã phát hiện hai người, thanh âm càng thêm bạo ngược, theo thanh âm mà đoán hẳn khoảng cách đã không còn xa.

“Xem ra nơi này cũng không quá lớn, nguy hiểm cũng không nhiều.”

Hàn Lập thì thào một tiếng, giơ tay lên, một viên nguyệt quang thạch lấp lánh bạch quang xuất hiện phía trên hai người, sau đó hắn lại bắn ra một đạo pháp quyết.

Nhất thời quang hoa đại phóng đem tình cảnh xung quang hiện ra rõ ràng. Nhưng vì bị âm phong ngăn cản nên phía xa vẫn chỉ có thể nhìn thấy mờ mờ.

Dọc theo thông đạo trong huyệt động năm sáu mươi trượng dần trở nên sáng hơn, phía trước cách đó không xa xuất hiện một cái cửa vào, thấp thoáng có lục sắc quang mang phát ra. Hàn Lập và Bạch Dao Di kinh ngạc liếc mắt nhìn nhau.

Bọn họ đã tra xét qua toàn bộ huyệt động chỉ thấy âm hàn dị thường, không có một tia sáng, hơn nữa đều là những quặng mỏ bỏ hoang không có chút giá trị.

Chẳng qua với tu vi của hai người Hàn Lập, tuy rằng có phần kinh hãi nhưng sẽ không hấp tấp động thủ.

Đem ngọc tán chắc trước người, Bạch Dao Di tiến đến lối vào. Vừa liếc mắt nhìn vào trong, khuôn mặt nàng lập tức tái nhợt. Hàn Lập tiến đến bên cạnh, sau khi nhìn qua cũng khẽ biến sắc.

Đây là một nhũ động đường kính hơn ba mươi trượng, đỉnh động cùng bốn vách đều tản ra lục sắc quang mang, mà ở trung tâm động lại có một thạch trụ cao vài trượng.

Cột đá này thô hào đơn giản nhưng ở trên lại có một thây khô bị xích sắt trói lại. Thây khô này tóc dài xám trắng, cả người thâm đen, đầu lâu đã gục xuống nên không thấy rõ khuôn mặt, còn bụng thì như bị người dùng lưỡi dao sắc bén xé ra, lục phủ ngũ tạng đã không còn bên trong.

Tình hình vô cùng quỷ dị, đừng nói là Bạch Dao Di, cho dù là trấn tĩnh như Hàn Lập trong lúc xuất kỳ bất ý cũng nhất thời bị kinh hoảng.

Hàn Lập hé miệng, đang muốn nói vài lời thì lam sắc phi kiếm kia lại không ngừng chấn động mãnh liệt.

Hàn Lập tâm thần vừa động, không lưỡng lự phóng kiếm lên không trung. Nhất thời một đạo lam mang vọt thẳng đến cột đá, vừa đến gần đã hiện hình lại thành tiểu kiếm, bay quanh thây khô không ngừng gào thét.

“Thây khô kia chính là chủ nhân của phi kiếm? Nhìn bộ dáng không những kim đan đã bị lấy đi, mạng nhỏ cũng không giữ được.” Bạch Dao Di thở dài, trên khuôn mặt hiện lên vẻ không đành lòng.

“Hắn cũng không chết một cách bình thường đâu, mà là bị người khác dùng tà thuật tế sống!” Hàn Lập lạnh lùng nòi.

“Tế sống?” Bạch Dao Di cả kinh, lúc này mới để ý đến hơn mười cái pháp trận lớn nhỏ ẩn hiện xung quanh, chỉ là thời gian đã quá lâu, hơn phân nữa đã bị tro bụi phủ lấy nên nàng chưa để ý đến.

“Nhưng muốn biết được tình hình cụ thế, phải đem pháp trận tái hiện thì mới biết được.” Hàn Lập bình tĩnh gật gật đầu.

“Việc này dễ thôi, cứ giao cho thiếp thân là được.” Bạch Dao Di mỉm cười, một băng điêu tiểu phiến (cây quạt nhỏ được khắc từ băng) phóng ra, sau đó hàn quang lóe lên, tiểu phiến hóa lớn nhỏ khẽ quạt một quạt.

Một cỗ cuồng phong nổi lên đem đất đá xung quanh phủi bay. Lúc này hang động đã trở nên hỗn loạn, giơ tay không thấy ngón.

Nhưng nhờ Tử U thần quang cùng linh quang hộ thể quanh người, tự nhiên hai người đối với việc này không để ý.

Hai người chỉ tập trung lên pháp trận, không quản việc xung quanh. Đúng lúc này, hơn vài chục trượng phía sau bọn họ, một tia sáng mỏng manh chớp động một lần, một vật đen tuyền vô thanh vô tức xuất hiện trên mặt đất, nằm yên bất động. Hai người Hàn Lập vẫn không quay đầu lại, bộ dạng không hề cảnh giác.

Bóng đen thấy vậy, hung quang trên hai mắt lóe lên, thân hình nhoáng lên bắn đến hai người, trên đường bay đầu lâu còn khẽ thổi một cái, một đạo ô mang đánh về phía Bạch Dao Di. Bóng đen này muốn cùng lúc đánh lén cả Hàn Lập lẫn Bạch Dao Di.

Ngay lúc đó Hàn Lập bỗng chưởng một chưởng ra sau, trên bầu trời xuất hiện một quang thủ (bàn tay phát sáng) hung hăng vỗ xuống một cái đem bóng đen chặn lại.

Mà Bạch Dao Di cũng nhẹ nhàng phẩy tay, ngọc tán nhoáng lên, không biết lúc nào đã xuất hiện bảo vệ phía sau nàng chặn đạo ô mang lại.

Hai vật tiếp xúc, ô mang lập tức bị ngọc tán đẩy ra bắn thẳng vào thạch bích, trên tường chỉ còn lại một lỗ nhỏ sâu hoắm.

Lúc này Bạch Dao Di mới mỉm cười nhìn về phía bóng đen, đúng là một quái vật thân rắn mặt vượn lại còn có một đôi tay dài.

Toàn thân quái vật này phủ một lớp ô hắc lân phiến (vảy đen), hai bàn tay đang cầm một đoạn cốt mâu sắc bén dị thường.

Tuy quái vật đang bị quang thủ khống chế nhưng vẫn hung hãn liều mạng giãy giụa, đôi mắt đỏ ngầu oán độc nhìn hai người tựa như có cừu oán sinh tử.

“Nghiệt viên? Thế gian thật sự có loại quỷ vật này sao?” Bạch Dao Di vừa thấy bộ dáng quái vật đã kinh ngạc.

“Ừm, nghe nói quỷ vật này được hình thành do oán niệm ngưng kết tại nơi trọng âm chi địa, tính tình hiếu sát bạo ngược, chuyên ăn não người, hơn nữa có thể bắt chước quỷ thanh (âm thanh của quỷ vật). Chậc! Trước kia trong một điển tịch ta đã thấy qua hình dạng của nó, chẳng qua đây là lần đầu thấy tận mắt. Nhưng quái vật này cũng không phải quá lợi hại, chỉ có chút bổn sự đã dám đánh lén chúng ta, quả thật là muốn chết.” Hàn Lập nhìn chằm chằm quỷ vật, lơ đễnh lên tiếng.

“Hừ, loại ác quỷ này lưu lại không có tác dụng gì, tốt nhất là nên giết đi.” Bạch Dao Di đối với con Nghiệt viên này có vẻ vô cùng chán ghét, ngọc dung bỗng phát lạnh, nhất thời bắn ra một đạo hàn quang, hàn quang xoay tròn quanh quỷ vật một cái lập tức hóa nó thành một khối băng.

Hàn Lập bình thản cười không nói gì, nhưng thần niệm cũng đã động, ngũ chỉ trên quang thủ vận sức nắm vào, nhất thời khối băng vỡ nát rơi rụng xuống đất.

Lúc này bụi bặm trong hang động cũng đã tiêu tán, pháp trận hình tròn cũng đã lộ hẳn ra.

Hai mắt Hàn Lập nhíu lại, không chút hoang mang đến gần pháp trận. Mà Bạch Dao Di tựa hồ không quá hứng thú với việc này, ngược lại không ngừng quan sát khắp hang động như muốn tìm kiếm vật gì.

“Pháp trận này là một loại luyện hồn trận, hơn nữa là một loại phi thường cổ xưa, hơn nữa…” Sau một lúc lâu cân nhắc, cuối cùng Hàn Lập cũng mở miệng.

“Hơn nữa ra sao?” Ánh mắt Bạch Dao Di cũng chuyển sang pháp trận, nghi hoặc hỏi.

“Hơn nữa dựa vào các tiêu ký cùng đồ vật được khắc vào, pháp trận này tựa hồ còn xuất hiện trước thây khô rất lâu, có thể được bố trí từ thời thượng cổ.” Hàn Lập khẳng định.

“Có chuyện như vậy sao, sao Hàn huynh phán đoán được?” Bạch Dao Di kinh ngạc nhìn chằm chằm Hàn Lập.

“Đây chỉ do một phần kinh nghiệm của tại hạ mà thôi, cũng có thể Hàn mỗ đã đoán sai.” Lúc này Hàn Lập lại mỉm cười, hàm hồ đối đáp cho qua.

Đầu tiên Bạch Dao Di rùng mình, sau đó cười khẽ hai tiếng, cũng không tiếp tục truy vấn.

“Không cần biết thây khô và pháp trận này có gì cổ quái, việc này cũng không can hệ với chúng ta. Nơi đây đã không còn gì, chúng ta cũng nên ra ngoài!” Nàng đề nghị, sau đó khoát tay thu hồi khẩu lam sắc phi kiếm cho vào túi trữ vật.

“Ừm, đạo hữu nói có lý.” Hàn Lập gật đầu đồng ý.

Lập tức hai người phóng ra ngoài.

Nhưng khi đến gần cửa vào, trong lòng Hàn Lập lại nổi lên một cảm giác không ổn kỳ dị, cước bộ không khỏi bị kìm hãm, quay người nhìn kỹ thây khô.

“Sao vậy, có gì không ổn à?” Bạch Dao Di không hiểu lên tiếng hỏi.

Hàn Lập cũng không lập tức trả lời nàng, ánh mắt chớp động vài cái, đột nhiên nhấc tay lên điểm chỉ.

Một tiếng lôi minh trầm thấp vang lên, từ đầu ngón tay kim quang chớp động, một đạo kim hồ bắn ra đánh về hướng thây khô trên thạch trụ.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 10
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 17/07/2019 03:36 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lăng Tiếu – Quyển 1
Lăng Thương híp mắt, thay đổi bộ dáng hòa khí bình thường, khí thế thượng vị giả toàn bộ mở ra, ở trước mặt hai người này tuyệt không thể mất đi khí thế. Lý tộc trưởng, Lam gia chủ, chuyện này đợi Lăng Tiếu tới tụ có công luận, nếu như hai vị không có kiên nhẫn đợi mà nói, Lăng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Lăng Tiếu – Quyển 16
Lăng Tiếu mang đoàn kim nguyên khí cùng với Vạn Niên Địa Tâm Tuyền giao ra. Đoàn kim nguyên khí cùng Vạn Niên Địa Tâm Tuyền này Lăng Tiếu tự nhiên chỉ lấy ra bộ phận nhỏ, đại bộ phận hắn còn giữ lại. Hai thứ này cực kỳ trân quý, tuyệt không dễ dàng xuất ra toàn bộ. Thành công trao đổi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Miêu Nghị – Quyển 14
Vân Nhược Song nghe hàng loạt, giật mình kêu lên: Tỷ phu sắp đối địch với Vân gia sao? Miêu Nghị im lặng. Vân Ngạo Thiên đã nói thẳng trước mặt hắn, tương đương dùng cách khác cho biết tuyệt đối không thả Yến Bắc Hồng đi. Vân Ngạo Thiên không cho phép người có công pháp biến thái như vậy...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba