Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 11 » Phần 51

Hàn Lập - Quyển 11

Phần 51

Ta tuy rằng không sợ hãi bọn người Thiên Lan thánh điện các ngươi, nhưng đích xác không muốn có quan hệ với người đã từng hạ thánh thú chi ấn hay là tham gia vào sự tình thánh điện của các ngươi. Dù có được đi chăng nữa, ta làm sao biết được cái gọi là thánh thú chi ấn đó có cái gì cổ quái hay không. Bọn người Thiên Lan thánh điện các ngươi không tìm Hàn mỗ gây phiền phức là được rồi. Đương nhiên, nếu các ngươi thật sự không biết tốt xấu, kiên trì muốn chết thì cũng không nên trách Hàn mỗ thủ đoạn độc ác. ‘ Hàn Lập nhìn chằm chằm vào thanh niên đứng đầu họ Từ, bình tĩnh nói.

“Đây là chuyện đương nhiên. Với thần thông của đạo hữu hôm nay, Thiên Lan thánh điện chúng ta sao dám phá hoại sự tình chứ. Đạo hữu bằng lòng thả thánh nữ của bản điện trước à.” Thanh niên họ Từ vui vẻ, vội vàng lớn tiếng nói.

“Đừng nóng vội, điều kiện của ta còn chưa nói ra mà.”

Hàn Lập hừ một tiếng, nói với giọng không hề khách khí.

“Hàn huynh còn điều kiện gì, cứ việc nói đi?”

Thanh niên họ Từ ngẩn ra, lập tức trong lòng thầm giật mình.

“Phân thân thánh thú ta sẽ trả lại cho các ngươi. Nhưng chuyện này không phải lập tức làm được, đại khái là ta còn muốn chờ thêm ít năm nữa. Yên tâm, ta nếu như đã đáp ứng các ngươi thì sẽ không gây tổn thương đến tính mệnh con thú này.”

Trên mặt Hàn Lập lộ ra một tia quỷ dị.

“Không thể trả ngay thánh thú phân thân? Vậy… Vậy không dễ xử lý lắm.”

Thanh niên họ Từ vừa nghe lời này, trong lòng trầm xuống.

“Đó chỉ là điều thứ nhất thôi, thứ hai, để các ngươi sau này sẽ không nuốt lời cam đoan, ta muốn ngươi tại đây cùng với vị thánh nữ Nguyên Anh này đều bị ta hạ cấm chế, yên tâm, điều không phải là cái loại cấm thần thuật đâu. Tu vi của ta và ngươi đều cùng cảnh giới, cấm thần thuật còn có hiệu dụng gì nữa chứ. Chỉ bất quá là tại hạ vừa mới luyện xong phương pháp của thượng cổ bí thuật ‘sất niệm thần lôi’. Ngươi chỉ cần để nguyên anh thu một tia thần niệm của ta là được.”

Hàn lập đối với vẻ mặt của người thanh niên họ Từ liền lờ đi, nói một cách thong thả.

“Sất niệm chân lôi, như vậy không được!”

Thanh niên họ Từ trong lòng cả kinh, không chút nghĩ ngợi lớn tiếng nói.

“Nếu như không muốn, ta sẽ đem hai người các ngươi xóa khỏi thế gian, sau đó bớt chút thời gian đi một chuyến đến Thiên lan thảo nguyên tìm tam đại tiên sư cô độc, diệt sát từng người một. Rồi về Thiên Nam nói cho Mộ Lan Nhân một tiếng. Ta nghĩ Mộ Lan Nhân sẽ rất cao hứng, có thể trở lại thảo nguyên một lần nữa. Đến lúc đó Thiên Lan thánh điện, Đột Ngột tộc không còn tồn tại trên đời này nữa, cũng là chuyện thường tình thôi.”

Hàn Lập nói một cách chậm rãi.

“Ngươi dám làm như vậy?”

Người thanh niên họ Từ vừa nghe lời này, sau lưng hàn khí dâng lên, cực kỳ kinh sợ kêu lên.

“Vì sao không dám. Lúc trước ngươi nói tham gia vào sự tình hạ thánh thú chi ấn, cũng chẳng qua là muốn trói buộc tay chân của Hàn mỗ mà thôi, muốn thông qua ấn ký khác mà đề ra phương pháp đối phó với tại hạ, cũng không chỉ một hai lần mà thôi. Huống hồ Hàn mỗ chưa bao giờ có thói quen để kẻ khác khống chế. Mọi thứ của ta do chính ta nắm giữ. Ngươi không muốn bị hạ sất niệm chân lôi, ta thì cũng không thể tùy tiện bỏ qua cơ hội lần này, chỉ có thể cho các ngươi hoàn toàn biến mất khỏi thế gian này. Thôi được rồi, ta sẽ cho ngươi một cơ hội sau cùng. Ta sẽ đếm năm tiếng. Ngươi còn không chịu mở miệng đồng ý. Ta coi như ngươi cự tuyệt điều kiện đó, lập tức sẽ động thủ. Một!”

Hàn Lập cũng không nhiều lời dây dưa, sau khi khẽ nâng tay giương ngón cái lên, lạnh lùng nói.

“Ta làm sao biết được sau khi hạ xong loại chân lôi đó, ngươi có thể nhân cơ hội đối phó với chúng ta hay không.” Thanh niên họ Từ hơi kinh hoảng nhưng không chịu dễ dàng buông tay, nói.

“Ta hiện tại muốn giết ngươi. Còn cần làm điều thừa à?”

Hàn Lập cười lạnh một tiếng, trong miệng phát ra một từ ‘Hai’, đồng thời giơ thêm ngón trỏ.

“Nhưng…”

Nguyên Anh đứng trên khổng tước, miệng vừa thì thào liên tục, con ngươi vừa quay tròn loạn chuyển, tựa hồ muốn tìm xem có một chút cơ hội chạy thoát cái chết hay không.

Nhưng chẳng biết từ bao giờ, Khuê Linh cũng đã tới bên cạnh, ánh mắt thèm thuồng nhìn nguyên anh một cách bất hảo.

Thanh niên họ Từ trong lòng đột nhiên trầm xuống.

Tại trước mắt ba người, nguyên anh của hắn muốn chạy thoát, quả thật chỉ là si tâm vọng tưởng.

‘Bốn’.

Trong nháy mắt Hàn Lập đã gập xong ngón tay thứ tư, chỉ còn lại ngón út mà thôi.

Cơ hồ ngay sau đó, Khuê Linh cùng con rối hình người cũng không che dấu thực lực nữa, phóng xuất khí thế mạnh mẽ kinh người, khéo léo áp chế, hướng về phía Linh Tê khổng tước mà uy bức.

Bàn tay vung lên, ngay lập tức một lưỡi ngân phủ (búa bạc) liền xuất hiện trong tay Khuê Linh, mà con rối hình người cũng cầm trong tay lôi hỏa cung hồng quang đại thịnh phóng tới, phía trên cung có gắn kim lôi trúc tiểu tiễn, trên thân tiễn ánh chớp lóe lên bất định, gắt gao nhắm ngay Linh Tê khổng tước ở xa.

Về phía Hàn Lập tuy vẻ mặt vẫn chẳng có biểu hiện gì nhưng tay đã nhanh chóng gập lại, linh quang lóe lên, Tam diễm phiến tức thì đã hiện ra. Nhẹ nhàng nhoáng lên một cái, trên mặt phiến đã cuồn cuộn hiện lên các ký hiệu, quầng sáng tam sắc phóng ra kịch kiệt, tiếng phượng hót trong trẻo bắt đầu phát ra.

Thanh niên họ Từ thấy đang đứng ở giữa ngũ sắc linh quang, nguyên anh trên mặt không còn chút huyết sắc, nhưng miệng vẫn khép lại.

Trong mắt Hàn Lập hàn quang lạnh lẽo, môi khẽ động, một từ ‘Năm’ chợt thốt ra.

“Được, Từ mỗ cho ngươi hạ cấm chế tại nguyên anh!” Thanh niên họ Từ rốt cuộc đã nhìn thấu sát khí của Hàn Lập liền ra quyết định, chỉ biết nghiến răng nghiến lợi mà nói.

Hàn Lập nghe thấy lời này, ánh mắt chớp động nhưng gật đầu, tay bắt quyết trong miệng truyền ra thanh âm của một loại chú ngữ thượng cổ.

Sau một lúc sắc mặt trở nên trắng nhợt, nhưng theo ánh mắt lại xuất một đoàn ánh sáng màu trắng nhỏ như hạt đậu, tựa hồ như đang bọc lấy cái gì đó, hướng về phía nguyên anh của thanh niên họ Từ nhẹ nhàng bay tới.

Tam diễm phiến trong tay kia vẫn không ngừng phát ra âm thanh, Hàn Lập không hề triệt hồi pháp quyết.

Hiển nhiên để phòng ngừa thanh niên họ Từ mượn cơ hội làm khó dễ nên cố ý dùng để cảnh cáo.

Linh Khuê cùng với con rối hình người kia đều không thả lỏng, ngược lại người trẻ tuổi họ Từ lại cảm ứng được trên người bọn họ, khí thế trái lại càng mạnh mẽ thêm vài phần, gắt gao tập vào trung nguyên anh của mình, căn bản có thể phóng ra bất cứ lúc nào.

Thanh niên họ Từ thầm thở dài, nhìn quang đoàn bạch sắc ấy với ánh mắt rất là kiêng kị. Chỉ thấy bên ngoài là lớp bạch sắc, bên trong có ngũ sắc linh quang mơ hồ chớp động, đó chính là hình dáng đích thực của sất niệm chân lôi được lưu truyền thời thượng cổ, hẳn là không khác biệt lắm.

Sất niệm chân lôi trong chớp mắt đã xuất hiện ngay trước mặt, lại bị ngũ sắc linh quang chắn bên ngoài. Lúc này thanh niên họ Từ do dự nghĩ tới chuyện kháng cự, lại thấy Hàn Lập nhìn hắn với nhãn thần lạnh đến thấu xương, chỉ còn có thể bất đắc dĩ để cho quang đoàn bạch sắc tiến nhập vào trong linh quang.

Kết quả sau khi bạch quang chợt lóe lên, quang đoàn trực tiếp nhập vào nguyên anh trong cơ thể không thấy hình bóng nữa. Từ thanh niên vội vã dùng thần thức kiểm tra tỉ mỉ tình huống của nguyên anh. Kết quả không chút dị thường nào xảy ra, sất niệm chân lôi tựa hồ giống như biến mất. Kiểm tra thử tình hình, Từ thanh niên không những không an tâm, trái lại càng kinh hãi. Nghe đồn sất niệm chân lôi này là do thần thức tu sĩ ngưng tụ mà thành, có khả năng tụ tán vô hình. Điều này dĩ nhiên là sự thực.

Từ lúc bắt đầu, hắn đều nghĩ cách sau này khu trừ như thế nào.

Mà lúc này Hàn Lập lại lạnh nhạt nói:

“Đạo hữu cũng không nên giữ ý niệm mạnh mẽ khu trừ ấy. Loại thượng cổ bí thuật này không thể dựa vào một vài pháp lực uy lực mạnh mẽ là có thể giải trừ được. Chỉ cần đạo hữu thật sự thành thật, Hàn mỗ tự nhiên sẽ không thúc đẩy cấm chế, bằng không ngộ nhỡ phát tác ra, cũng không nên trách Hàn mỗ không nhắc nhở trước.”

Hàn Lập xoay người lại nhìn Thiên Lan thánh nữ đang hôn mê, bất chợt cau mày, sau khi do dự một lúc, liền lắc đầu, thi triển thủ pháp tương tự một lần nữa, đem sất niệm chân lôi điểm vào giữa nguyên anh của nàng.

Đáng thương cho một nữ tử chưa thanh tỉnh, lại được Hàn Lập hạ cấm chế một cách mơ hồ.

“Ngươi không giết chúng ta, lẽ nào nghĩ rằng bằng thứ cấm chế này có thể áp bức điều khiển hai người chúng ta phải không?”

Thanh niên họ Từ lại dùng thần thức tại nguyên anh tìm kiếm một lần nữa, sau khi không thu được kết quả, liền không cam lòng oán hận mà nói.

“Áp chế các ngươi ư? Coi như là đúng vậy. Bất quá các ngươi yên tâm, chỉ cần tại Côn Ngô Sơn này ngoan ngoãn nghe lời, trợ giúp ta một tay, ra khỏi đây, tùy hướng đông tây mà chạy, các ngươi vẫn là trưởng lão và thánh nữ Thiên Lan thánh điện, còn ta thì về Thiên Nam tiếp tục tiềm tu. Về phần sất niệm chân lôi này, qua ba, bốn trăm năm gì đó, cũng sẽ mất đi hiệu lực.”

Hàn Lập nhàn nhạt trả lời.

“Ba bốn trăm năm!” Từ thanh niên thực sự không còn gì để nói nữa.

“Được rồi. Thời gian của chúng ta lúc này bị trì hoàn khá nhiều, cũng nên hành động.” Hàn Lập liếc mắt quỷ dị nhìn Lâm Ngân Bình vẫn còn hôn mê, tay áo hướng về phía nàng nhẹ nhàng vung lên, một mảnh thanh hà bay tới cuộn trùm lấy.

Nàng bị mảnh thanh hà chụp xuống, mí mắt khẽ chớp động vài cái, đôi mắt đẹp liền chậm rãi mở ra. Nhưng vừa lúc vừa nhìn thấy rõ Hàn Lập ngay bên cạnh, lập tức cả kinh, không nghĩ ngợi nhiều, thân hình nhoáng lên một cái, người đã ra xa cách vài chục trượng, ngay tức khắc khi cảm ứng được dị biến liền phun ra một ngụm phi kiếm màu bạc.

“Lâm đạo hữu, chậm đã!”.

Từ thanh niên tự nhiên sẽ không để Lâm Ngân Bình hành động thiếu suy nghĩ, vội vàng lên tiếng can ngăn nàng, môi khẽ nhúc nhích truyền âm đến.

Hàn Lập vẫn chưa ngăn cản, hai tay chắp sau lưng, mặt không thay đổi.

Khuê Linh bay tới bên người Hàn Lập, con rối hình người dưới thần thức của hắn khẽ khống chế một chút, lại tiếp tục ẩn nấp.

Mà trong một thoáng công phu đó, vị Thiên Lan thánh nữ kia cơ hồ đã biết mình bị hạ cấm chế sất niệm chân lôi, ngọc dung chợt thất sắc, trong mắt không thể che dấu được vẻ kinh hoảng.

Hàn Lập thấy vậy, ánh mắt chớp động vài cái, khi muốn mở miệng nói cái gì đó, bỗng nhiên một tiếng nổ lớn truyền đến, không gian bị lay chuyển một trận kịch liệt.

Ngay lúc Hàn Lập không chú ý, một đạo kiếm khí thô to đột nhiên từ vách tường mà họ bị nhốt ban đầu xuyên thủng qua, tiếp tục nhoáng lên một cái, nhất thời một cái động lớn hiện ra, theo sau đó là hai đạo kinh hồng từ bên trong nhanh chóng bắn ra, sau khi xoay một cái, lập tức hiện ra trước mặt đám người Hàn Lập. Đó là hai người đạo nho.

“Thất Diệu đạo huynh!”

Lâm Ngân Bình vừa thấy có một văn sĩ mang áo bào trong đó, liền duyên dáng gọi to một tiếng, trên mặt ẩn hiện một tia sắc vui mừng.

“Di! Nguyên lai là đạo hữu. Lâm tiên tử như thế nào lại đến nơi này.”

Tên kia là một văn sĩ áo bào dài mũi ưng tử, có vẻ âm lệ thâm trầm, thấy Lâm Ngân Bình ở đây, có chút bất ngờ nói.

Người này đúng là vị trưởng lão của Thiên Ma Tông Thất Diệu chân nhân. Bởi vì Thiên Ma Tông cùng với Thiên Lan thánh điện có chút giao dịch lợi ích với nhau, vì vậy lão ma này cũng có chút giao tình với Thiên Lan thánh điện thánh nữ, lúc trước kiện pháp bảo Diệu âm bảo kính có khả năng nhìn thấu những thuật biến ảo, là do lão ma cấp cho nàng sử dụng.

Bên cạnh là một vị đầu bạc, mặt hồng hào, đạo cốt tiên phong, đích thực là Huyền Thanh Tử. Lão đạo vừa thấy nàng, liền tiến lên bắt chuyện một tiếng cười tủm tỉm, nhưng khi ánh mắt đảo qua đám người Hàn lập, liền dần dần lộ ra vẻ kinh ngạc.

“Lâm tiên tử, hai vị đạo hữu này là ai. Linh Cầm của Từ đạo hữu ở đây, sao không gặp tại hạ?” Dáng tươi cười của lão đạo chợt biến mất, có chút kinh hãi hỏi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 11
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 19/07/2019 11:36 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Miêu Nghị – Quyển 34
Miêu Nghị còn muốn giảng đạo lý, nhưng Bát Giới tức giận đến nhe răng nhếch miệng dậm chân nói: “Lão ngốc, lão già hồ đồ? Cảm hóa? Ngươi lấy cái gì đi cảm hóa? Ngươi quên chuyện ngươi đã dập đầu bái ông ta làm sư phụ sao? Chuyện chính không phải là chuyện ngươi bắt ta lại mà là...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Miêu Nghị – Quyển 21
Oai vũ khi giết ba ra ba vào trong trăm vạn đại quân vẫn còn, Nghiêm Tố vô ý thức lui ra phía sau, lại nghĩ nơi này không phải là nơi Ngưu Hữu Đức giương oai, lúc này đứng lại chỉ vào mũi Miêu Nghị và nói: Ngưu Hữu Đức, miệng ngươi sạch sẽ một chút, ngươi mắng ai? Mắng ngươi đó! Không chỉ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Lăng Tiếu – Quyển 8
Song, Lăng Tiếu lại làm sao có thể để cho người nọ chạy trốn được, trực tiếp chỉ huy lam sắc Giao Long đuổi tới. Một đạo tiếng long ngâm đem Trọng Kiếm môn Địa Hoàng trốn thoát được rất xa kia chấn cho rơi xuống. Băng Hỏa kiếm trong tay Lăng Tiếu trong nháy mắt bay ra, hắn hét lớn một...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba