Tâm niệm Hàn Lập vừa động, Thái Âm Hỏa Điểu đang phiêu du trong khối tử băng cũng hoá thành một đoàn quang diễm đỏ đậm, đem Thái Dương Tinh Hoả bao vây vào bên trong.
Sau đó hắn mới bấm tay niệm thần chú, nhắm ngay khối tử băng đánh ra mấy đạo pháp quyết.
Pháp quyết chợt lóe lướt qua không trung bay vào khối băng, trong khối băng tử quang lóe ra, thể tích dần dần thu nhỏ lại.
Trong nháy mắt đã hoá thành một viên cầu lớn bằng nắm tay.
Hàn Lập vẫy tay một cái, viên cầu liền bay vào trong lòng bàn tay.
Hắn hứng thú đánh giá.
“Không nghĩ đến ngươi lại may mắn như vậy, có thể bắt giữ được Thái Dương Tinh Hoả. Nếu có thể đem nó cùng Thái Âm Chân Hoả dung hợp rồi luyện hoá thì chuyện tốt chắc chắn sẽ không thể tưởng tượng được đâu. Chỉ sợ vài loại tiên linh chi diễm tại Linh giới bất quá cũng chỉ bằng nó.”Bên tai Hàn Lập vang lên tiếng thở dài của Đồng Tử, trong giọng nói ẩn ẩn chút ghen tị.
“Tiên linh chi diễm?”Hàn Lập thần sắc biến đổi nhưng cũng không truy hỏi mà hai tay chà xát vào nhau, một tiếng sấm vang lên.
Từng đạo điện quang màu vàng kim bắn ra quấn quanh viên cầu, nghiêm ngặt bao vây vào trong.
Trong nháy mắt, một viên cầu ánh kim rực rỡ xuất hiện trước mắt hắn.
Hàn Lập lại vung tay áo lên, một cái tiểu đỉnh màu xanh bay ra, dừng lại trước ngực hắn.
Đúng là Hư Thiên Bảo Đỉnh!
Ngón tay nhắm ngay tiểu đỉnh nhẹ nhàng điểm tới. Một tiếng thanh minh vang lên, nắp đỉnh mở ra bắn ra một tảng lớn thanh ti tuôn ra đem viên cầu kim sắc quấn lấy lôi vào trong đỉnh.
Hàn Lập liền thúc giục Thông Bảo Quyết, nắp đỉnh lại một lần nữa đóng lại.
Hắn thở phào một cái nhẹ nhõm, trong mắt lộ ra một tia hưng phấn.
Có hoả diễm này rồi thì dương thuỷ có thể bắt đầu điều chế rồi. Nếu tuổi thọ có thể tăng thêm mấy trăm năm, thì cho dù quá trình tu luyện Nguyên từ thần quang có giam nan đi chăng nữa, thì vẫn có khả năng thành công.
Trong lòng tính toán như thế, Hàn Lập thu hồi ngũ ma cùng Nhân hình khôi lỗi, thu pháp trận lại và thủ tiêu tất cả dấu vết mới mang theo Thái Dương Tinh Hoả, từ từ bay khỏi miệng núi lửa.
Lúc này mục đích của hắn trong chuyến đi đến Đại Tấn đã hoàn toàn làm xong, hắn không chút do dự chuẩn bị phản hồi Thiên Nam.
Lần này trở về, trước hết hắn phải đem dương thuỷ luyện chế trước, làm cho mình cùng Nam Cung Uyển không lo lắng về vấn đề thọ nguyên, rổi đem khe không giam trong Truỵ Ma Cốc luyện chế thành giới tử không gian. Cuối cùng đem các linh hồn trong Quỷ La Phiên luyện chế thành không gian bảo vật Xích Hồn Phiên.
Dùng phiên này đem thu hồi Nguyên Từ Sơn rồi mang về Thiên Nam. Hàn Lập định ở trong giới tử không gian, tu luyện Nguyên từ thần quang đại thành, rồi trực tiếp đánh sâu vào cảnh giới Hoá Thần kỳ.
Vì lúc trước hắn dùng năm loại cực hàn chi diễm trợ giúp đánh sâu vào Hoá Thần kỳ nhưng không thành công, hắn cũng chưa sử dụng khoả cực phẩm linh thạch mộc thuộc tính thu được tại Loạn Tinh Hải. Lần này nếu đúng thời điểm, hắn sẽ đưa ra sử dụng.
Lại nói hắn ở Ma Đà Sơn cứu Tử Linh đã nghe Hướng Chi Lễ đề cập đến chuyện tình về Ma Nguyên Đan. Tại thời điểm trước khi rời đi, hắn đã dùng vạn năm huyền ngọc đổi lấy ba khoả Ma Nguyên Đan trong tay Hô lão ma, làm cho hy vọng tiến giai lên Hoá Thần kỳ của hắn tăng lên nhiều.
Chẳng qua nghĩ đến việc giao dịch này thì trong lòng Hàn Lập không khỏi dâng lên cảm giác đau lòng.
Lão ma này không biết dùng cách nào biết hắn từ Tiểu Cực Cung mang đi rất nhiều huyền ngọc, thế nên đã thi triển công phu sư tử ngoạm một hơi lấy đi của hắn cơ hồ gần một nửa số huyền ngọc. Không biết lão ma này định dùng số Ma Nguyên Đan này kiếm lợi hay trả thù hắn lúc trước phá hoại việc nạp thiếp của hắn.
Vạn Niên Huyền Ngọc tuy rằng cực kỳ trân quý nhưng đối với Hàn Lập mà nói thì không thể so sánh với Ma Nguyên Đan được. Có loại đan dược này trợ giúp thì tuy rằng cơ hội vẫn rất nhỏ nhưng hắn thế nào có thể buông tha đây?
Hắn đành phải nhờ Hướng Chi Lễ ra mặt trợ giúp quá trình giao dịch.
Hàn Lập vừa độn quang vừa nhớ đến bộ mặt đắc ý của Hô lão ma khi giao dịch xong thì trong lòng vẫn cực kỳ buồn bực. Nhưng ngay lập tức hắn đạ ổn định tâm thần, bắt đầu cân nhắc kế hoạch sau này của mình.
Mấy ngày sau, một đạo thanh hồng bay khỏi hồng vụ, biến mất tại điểm cuối của hồng vụ.
Sau đó không lâu, một ít thế lực Đại Tấn vốn chú ý đến Hàn Lập đột nhiên phát hiện người này mất tích.
Điều này dấy lên một hồi xôn xao cùng bất an. Sau khi đã xác định Hàn Lập ly khai khỏi Đại Tấn thì những người này không hẹn mà gặp cùng nhau thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Tuy rằng thanh danh của Hàn Lập tại Đại Tấn vẫn chưa được biết đến rộng rãi, nhưng vẫn có một ít tin đồn về hắn từ một số cao trung tông môn truyền ra.
Một người không phải Hoá Thần kỳ tu sĩ, nhưng lại có thể cùng Hoá Thần kỳ tu sĩ giao đấu ngang tay, thậm chí dễ dàng tiêu diệt Nguyên Anh hậu kỳ đại tu sĩ, như vậy có còn thiên lý hay không đây?
Điều này làm cho không ít lão quái trong lòng cảm thấy cực kỳ nghi kỵ.
Hiện tại những người này, thấy Hàn Lập không có ý định khai tông lập phái tại Đại Tấn, tất cả đều vui mừng, cũng không bận tâm thêm nữa.
Từ ngày Hàn Lập biến mất, nháy mắt đã trôi qua ba bốn mươi năm.
Trong lúc này, tu tiên giới Đại Tấn đều rất bình ổn, tuy rằng vẫn thường xuyên phát sinh xung đột nhưng cũng không có chuyện kinh thiên động địa nào xảy ra. Nhưng vào lúc này, trong một sơn động tại biên ngoại, cách Thiên Nam ngàn dặm truyền ra một trận cười vui vẻ dị thường.
“Thật không uổng công ta tiêu phí một khoảng thời gian dài khổ công đem linh hoả này luyện hoá, bây giờ đã có thể luyện chế dương thuỷ được rồi.”
Tràng cười từ trong động truyền ra từ từ nhỏ dần, cuối cùng ngừng hẳn.
Một tháng sau, một đạo nhân ảnh lặng lẽ từ trong ngọn núi bay, hoá thành một đạo thanh hồng phá không rời đi.
Ba tháng sau, một gã nam tử trẻ tuổi xuất hiện bên trong Trụy Ma Cốc, lặng lẽ bay tiến vào sâu trong cốc, cuối cùng không thấy bóng dáng.
Nhưng mấy ngày sau, trong một toà núi nhỏ vô danh đột nhiên thoát ra âm thanh vô cùng quỷ dị.
Hắc vụ tối đen như mực đem phạm vi trăm dặm hoàn toàn bao phủ vào trong, từ trong truyền ra từng đợt âm khí, tiếng quỷ khóc không ngừng, làm cho những người đến gần, liên tưởng đang thâm nhập vào âm minh giới.
Loại sự tình quỷ dị này diễn ra liên tiếp nửa năm, sau đó âm khí mới dần dần tiêu tán.
Một tháng sau, tên thanh niên trẻ tuổi kia từ trong Trụy Ma Cốc bay ra, hoá thành một đạo thanh quang lặng yên rời đi.
Bời vì độn thuật cùng ẩn nặc thuật của người này vô cùng cao minh nên vào cốc hay khi ra cốc, đều không ai biết.
Người này chính là Hàn Lập, vừa luyện chế xong giới tử không gian cùng Xích Hồn Phiên.
Hơn mười năm trước, hắn từ Đại Tấn quay về Lạc Vân Tông, bỏ ra một khoảng thời gian dài, rốt cục cũng đem Thái Dương Tinh Hoả hoàn toàn luyện hoá.
Sau vài tháng, hắn đã luyện chế dương thuỷ thành công.
Bởi vì Nam Cung Uyển đang trong quá trình bế quan nên hắn đã đem một bình uống vào, sau đó dùng phi kiếm truyền thư, đưa tin đến động phủ của bạn lữ, rồi mới ly khai khỏi tông môn, đến Trụy Ma Cốc luyện chế Xích Hồn Phiên.
Sử dụng hơn mười cây Quỷ La Phiên linh hồn sung túc, hơn nữa còn có thánh thú phân thân chỉ điểm. Nên tuy khá mất thời gian nhưng cuối cùng cũng thuận lợi luyện chế thành công.
Cây Hắc Phong Kỳ tàn phiến kia cuối cùng cũng được luyện chế thành Xích Hồn Phiên.
Hiện giờ, Hàn Lập đang ở trong tông môn bắt đầu tu luyện công pháp Nguyên từ thần quang. Dù sao cho dù có loại không gian bảo vật Xích Hồn Phiên trong tay, muốn đem núi này dung nhập vào trong bảo vật, thì mới có khả năng sử dụng được núi này.
Đang định bế quan, Hàn Lập chợt nhớ đến một sự tình, sau khi thoáng do dự một chút, hắn liền mang một lọ dương thuỷ đến dược viện, sau đó đi về tay không, liền lập tức bế quan.
Nhân hình khôi lỗi vẫn được đặt trong động phủ phụ trách dùng thần bí bảo bình đào tạo linh trùng và đề cao một ít linh dược.
Mười năm sau, Hàn Lập đang ở trong mật thất tu luyện chợt mở mắt ra, trên mặt hiện lên biểu tình phức tạp.
Nguyên từ thần quang này quả nhiên tu luyện cực kỳ gian nan, xem ra nếu không có Nguyên Từ Sơn phụ trợ thì việc luyện thành loại công pháp này căn bản là vô vọng. Hắn đã tu luyện đến bình đỉnh điểm của tầng một, xem ra cuối cùng cũng phải đi tinh cung, thu hồi bảo vật đã gửi. (Nguyên Từ Sơn)
“Ta nói cho ngươi nghe, trước hết cứ chuẩn bị một viên yêu đan kim thuộc tính yêu đan đem ngũ hành linh căn hoàn toàn bồi bổ đã. Lão phu tuy rằng là lần đầu tiên thấy công pháp này nhưng loại công pháp này hiển nhiên bao hàm ngũ hành lực, nếu bản thân không có linh căn tương ứng thì gánh nặng đối với thân thể là quá lớn. Hơn nữa loại công pháp nhiều thuộc tính thế này càng về sau càng khó tu luyện.”Hư ảnh Đồng Tử không biết từ khi nào hiện lên trước người Hàn Lập, nhàn nhạt nói.
“Việc này trước đây ngươi cũng đã nói qua một lần, ta tất nhiên hiểu được. Thế nhưng kim thuộc tính yêu thú căn bản cực kỳ hiếm hoi, mà yêu đan cần thiết ít nhất phải là loại hoá hình mới được. Không phải dễ dàng tìm thấy như vậy.”Hàn Lập khe khẽ thở dài, bàn tay vừa lật, một tầng ngũ sắc quang mang hiện ra trong lòng bàn tay, chớp động không thôi, có vẻ cực kỳ diễm lệ.
“Kim thuộc tính yêu đan? Chẳng phải trước kia ngươi ở Loạn Tinh Hải đã đụng đầu với kim giao vương sao? Yêu thú này đúng là hàng thật giá thật thập cấp yêu thú, yêu đan căn bản phù hợp với yêu cầu này.”Con mắt Đồng Tử chuyển động, nói ra vài câu.
“Yêu đan của con kim giao kia tất nhiên là dùng được. Nhưng yêu thú này thân là trưởng lão bộ tộc hải giao long, không phải dễ dàng xuống tay như vậy. Trước tiên cứ chuẩn bị vài món pháp khí kim thuộc tính đã rồi nói sau. Ta nhớ ngươi từng nói dùng bảo vật cũng có thể luyện hoá linh căn phải không?”Hàn Lập nhướng mày chậm rãi nói.
“Dùng bảo vật thay thế yêu đan thì tất nhiên là có thể. Thế nhưng phương pháp này thực hiện rất chậm, hơn nữa cũng không nắm chắc mười thành.”Đồng Tử liền không cho là đúng nói.
“Có dương thuỷ thì thời gian dù nhiều cũng không đáng lo. Việc này chờ ta đi tới Loạn Tinh Hải một chuyến đã rồi nói sau.”Hàn Lập gật gật đầu, sau đó đứng lên hoạt động tay chân một lượt rồi đẩy cửa mật thất đi ra.
Ngân quang chợt lóe, “Hàn Lập”mặt không chút biểu tình xuất hiện trước mặt Hàn Lập.
Hàn Lập lúc đầu cũng không hề để ý nhưng sau khi hắn dùng thần niệm trao đổi cùng đệ nhị Nguyên Anh trong Nhân hình khôi lỗi thì rốt cuộc sắc mặt hắn biến đổi, hỏi lại:
“Cái gì, Huyền Thiên Tiên Đằng thật sự đã sống lại!”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hàn Lập - Quyển 13 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 24/07/2019 11:36 (GMT+7) |