Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 13 » Phần 58

Hàn Lập - Quyển 13

Phần 58

Mộc hợp mở ra, bên trong rõ ràng là một tàn khuyết Ngọc Bài, mà Hàn Lập cũng quét thần niệm qua khối ngọc giản, mặc dù hắn chưa thể quán thông nội dung bên trong nhưng vẫn xác định không phải là đồ giả.

Hàn Lập thu hai vật này lại, hướng Đồng tử cười nói:

“Đạo hữu đã như vậy, tại hạn cũng không thất hứa, lập tức dùng bí thuật từ từ cắt đứt mối liên hệ Nguyên thần của đạo hữu với Hư Thiên Đỉnh. Nhưng quá trình này phải tốn thời gian khoảng hơn mười năm, đạo hữu đừng quá nóng lòng”.

“Cái này… tự nhiên, Lão phu chỉ cần đạo hữu trước khi đi đến Linh Giới, khôi phục trọn vẹn tự do cho lão phu.”

Đồng tử tựa hồ cũng rất vừa lòng với hứa hẹn của Hàn Lập, nói xong, thân hình nhoáng lên, hư ảnh liền tán loạn biến mất.

Hàn Lập hơi trầm ngâm, sau đó hé miệng phún ra một khẩu thanh hà tới tiểu đỉnh.

Hào quang lóe lên, tiểu đỉnh liền thu nhỏ lại bay vào trong miệng của Hàn Lập.

Cơ hồ cùng lúc, Nguyên Anh trong cơ thể đang đả tọa bỗng mở mắt, bàn tay nhỏ bé giơ lên… Thanh sắc tiểu đỉnh quỷ dị hiện lên trước mặt.

Lập tức Nguyên Anh hướng tiểu đỉnh, lưỡng thủ kháp quyết, từ trong thân thể bay ra một cỗ thanh huỳnh linh quang, đem tiểu đỉnh và Nguyên Anh bao lại, chỉ thấy mông mông lung lung, không cách nào nhìn thấy rõ tình hình bên trong.

Lúc này thần sắc Hàn Lập như thường, độn tốc nhanh hơn vài phần, trong nháy mắt biến mất về phía chân trời.

Sau đó không lâu, tại các tu tiên chi địa của Nhân Giới, bắt đầu xuất hiện một gã tu sĩ chuyên môn thu thập các bí thuật và bảo vật hiếm có. Mà các thứ này đều liên quan đến không gian thần thông, có năng lực phòng hộ rất mạnh.

Chỉ là tên tu sĩ thần bí này nhãn giới cực cao, nơi có thể được hắn coi trọng ra tay cũng không có mấy. Thêm vào đó hành động thì vô cùng lưu loát, sạch sẽ, thân hình mặt mũi khi xuất hiện thì cũng khác nhau. Hoặc là cường hoành mua bằng được, còn không thì lặng lẽ bài trừ cấm chế cầm đi luôn, căn bản vô phương truy tìm.

Các tu sĩ chỉ thấy người thân thông sâu khôn lường, cả Nguyên anh tu sĩ cũng chỉ giống như một đứa bé khi đối mặt, không hề có sức phản kháng mảy may. Nhưng cũng may là vị tu sĩ này chỉ lấy bảo vật, cùng lắm là chỉ đánh trọng thương đối thủ chứ không giết.

Cho nên các tông môn, thế lực bị mất pháp quyết và bảo vật chỉ biết tiếc hận, nhưng lại hãi sợ thần thông kinh người của đối phương, nên cũng không dám tuyên bố điều tra truy nã điều gì. Cũng chỉ còn biết than vắn thở dài.

Các tu sĩ bình thường tự nhiên không biết vị tu sĩ này là ai.

Cứ như vậy, từng năm từng năm, thời gian cứ trôi qua.

Bảy mươi năm sau, một ngày, tại Thiên Sa Đại Lục, trên đỉnh một tòa vô danh cao sơn, có một tên thần bí tu sĩ đang phiêu phù trên không trung hung hăng trừng mắt nhìn hai lão giả đang đứng ngẩn người ra.

Người này tóc chia ba búi, là một trung niên nho sinh mặc một trường bào đen như mực.

Còn hai lão giả kia, một là Nguyên anh sơ kỳ, một là Nguyên anh trung kỳ, cũng xem như là cấp bậc đỉnh tồn tại ở Thiên Sa Đại Lục.

“Mặc kệ các hạ là ai, nhưng nếu thức thời thì hãy giao Kim Thước Hoàn đánh cắp ngay ra đây. Các hạ có năng lực xâm nhập bổn tông trọng địa đánh cắp bảo vật, chắc hẳn cũng phải là Nguyên anh trung kỳ tu sĩ, sao lại làm ra cái chuyện mất hết thân phận này.”

Một tên lão giả mặt mũi âm lệ, có đôi mày rậm, nói.

Độn tốc của đối phương cũng không quá nhanh nên sau một phen truy đuổi đã bị hai người bọn bọ bắt kịp. Tuy nhiên xung quanh đối phương có mê vụ che lấp nên vô phương nhìn thấu bộ dáng của đối phương. Hai tên tu sĩ này cũng thấy kỳ quái cho nên cũng không lập tức động thủ mà cẩn thận dò xét đối phương.

Nhật quang tại thần bí tu sĩ chớp động một cái, một vật từ trong bắn nhanh ra bay về phía lão giả vừa nói.

Lão giả ngẩn ra, nhưng theo bản năng, đơn thủ trảo một cái, nhiếp vật này vào trong tay.

Đây là một cái túi trữ vật.

“Kim Thước Hoàn đối với ta có điểm hữu dụng, trong túi có một số linh thạch, coi như ta mua bảo vật này.”

Thần bí tu sĩ nói, thanh âm hơi khàn khàn.

“Thúi lắm! Kim Thước Hoàn chính là chi bảo của bổn tông, dù có nhiều linh thạch hơn cũng không bán”.

Trước là lão giả kinh ngạc nhìn thấy số linh thạch, sau thì nghe nói như vậy, mặt không khỏi tím lại, giận dữ.

“Như vậy thì tại hạ cũng không còn cách nào khác. Bảo vật này ta cũng không thể trả lại”.

Thần bí tu sĩ nhàn nhạt nói.

“Hừ! Ngươi lưu lại cái tiểu mạng đi.”

Tên lão giả kia có đôi mắt ưng, hốt nhiên âm trầm nói, trong miệng phún ra một đạo hồng quang, nhoáng lên, bắn tới đỉnh đầu của thần bí tu sĩ.

Thấy đối phương căn bản không muốn giao trả, một tên Nguyên anh trung kỳ tu sĩ đã xuất thủ không chút lưu tình.

Nhưng một màn khó tin xuất hiện.

Vị thần bí tu sĩ phía đối diện còn chưa thèm sử dụng bảo vật gì, chỉ giơ tay, một cỗ hôi sắc hà quang tùy thời hướng về phía trước cuộn tới.

Hồng mang bị hôi quang quét qua, lập tức linh quang chấn động tán loạn, hiện ra nguyên hình.

Rõ ràng là một khẩu Xích hồng tiểu kiếm, hàn quang chớp động.

Giờ phú này, Xích hồng tiểu kiếm trong hôi sắc hà quang, quay tròn chuyển động không ngừng, tựa hồ bị mất đi sự khống chế.

Ưng nhãn lão giả vừa phóng ra tiểu kiếm này liền kinh sợ, lúc này thần niệm của lão đã mất đi sự liên lạc với tiểu kiếm. Mà lão giả đứng bên cạnh cùng nhìn không ra, nhưng không lưỡng lự, quát to một tiếng, tay áo rung lên, một khối kim thang hình vuông được tế xuất ra.

Vật này vừa xuất hiện liền hình thể cuồng trướng, hóa thành một Kim sắc Cự Chuyên cỡ mấy trượng, giống như một tòa núi nhỏ, hung hăng ép xuống.

Thần bí tu sĩ phía dưới khẽ kinh ngạc, hô lên một tiếng, lông mày nhướng lên, tay kia lập tức hướng qua đầu, vẽ một cái.

‘Phốc’, một cỗ thô đại hôi sắc hà quang cuộn đến, vừa lúc ngăn cản Kim Chuyên.

Kết quả linh quang bên ngoài Kim Chuyên tán loạn, hình thể liển thu nhỏ lại, mất đi sự khống chế, quay cuồng không ngừng.

Thần bí tu sĩ lại đưa tay nhiếp một cái, Kim Chuyên và Hồng sắc tiểu kiếm trên không trung liền rơi thẳng vào trong tay.

Ưng nhãn lão giả trong lúc khẩn cấp, không kịp suy nghĩ, liền trảo một cái về phía thần bí tu sĩ.

Nhất thời, một bạch sắc đại thủ hiện lên, năm ngón tay hợp lại thành một cự đại thủ chưởng, hung hăng chụp vào Hàn Lập, định một kích diệt sát.

Nhưng thần bí tu sĩ búng ngón tay một cái.

Kim quang chợt lóe, một đạo kim huỳnh kiếm khí trảm qua đã cắt bạch sắc đại thủ thành hai nửa. Bạch quang liền tiêu thất.

Đôi mắt của Ưng nhãn lão giả liền trắng bệch.

Lúc này thần bí tu sĩ điềm nhiên cầm hai kiện bảo vật trong tay, đứng trong không trung nhìn hai người, lạnh lùng nói:

“Nếu tính cả hai bảo vật này, hai vị đạo hữu có nguyện trao đổi?”

Tâm tình của hai tên này liền trầm xuống, Bọn chúng thật sự không thể tin được đối phương chỉ đơn thân độc mã đối mặt, đã thu đi các bảo vật, đánh tan tất cả bí thuật. Thần thông của hôi sắc hà quang kia sao lại có uy năng nghịch thiên như vậy.

Trong lúc nhất thời cả hai không dám vọng động.

Thấy vậy, thần bí tu sĩ cười hăng hắc, ném trả lại hai bảo vật, thân hình lóe lên linh quang, hóa thành một đạo thanh hồng bắn nhanh đi mất.

Hai tên lão giả ngẩn ra, vội vàng kháp quyết thu lại bảo vật của mình, sau đó nhìn độn quang ở phía xa, không khỏi hai mặt nhìn nhau.

“Sư huynh, chúng ta có nên truy theo nữa không?”

Sau một lúc lâu, lão giả có đôi mày rậm chần chừ hỏi.

“Đuổi ư, lấy cái gì đuổi theo đây? Rõ ràng đối phương đã hạ thủ lưu tình, ta không muốn khiêu khích khiến đối phương động sát tâm”.

Ưng nhãn lão giả bất đắc dĩ nói.

“Chỉ là chí bảo Kim Thước Hoàn của bổn môn bị mất như vậy, chúng ta thật khó xử thông báo cho nội môn biết.”

Lão giả mày rậm có vài phần không cam lòng nói.

“Khó xử cái gì. Ai bảo thần thông huynh đệ ta không bằng người. Nguyên bổn, Kim Thước Hoàn cũng không phải là vật của bổn môn, mà là do tổ sư đoạt được từ môn phái khác. Hiện tại bị người khác cướp đi cũng đành coi như không may. Chúng ta trở về thôi. Ta và ngươi còn sống vẫn hữu dụng hơn, để mà chống đỡ cả tông môn.”

Ưng nhãn lão giả cười khổ, hóa thành một đạo hồng quang bay về.

Lão giả mày rậm đứng run sợ hồi lâu, sau thở dài một tiếng, đồng dạng hóa thành một đạo độn quang đi theo.

Tại một nơi rất xa, trên không trung, thần bí tu sĩ sau khi phi độn được mấy vạn lý, đột nhiên dừng lại.

Trong độn quang phát ra tiếng dát băng, thân hình người này liền cao thêm một tấc, đồng thời thanh sắc linh quang lưu chuyển không ngừng, mơ hồ hiện ra một gương mặt một thanh niên vô cùng bình thường.

Chính là Hàn Lập.

Lúc này tay áo hắn rung lên, một kiện Viên Hoàn ánh vàng rực rỡ xuất hiện trong tay, thân hình rung lên, liền vô số huyễn ảnh phù hiện, cực kỳ thần diệu.

“Về mặt phòng hộ, bảo vật này có thể liệt vào một trong ba hạng đầu trong các bảo vật ta đã chiếm được trong năm gần đây.”

Hàn Lập tươi cười, cực kỳ hài lòng, lẩm bẩm.

“Thời gian cũng không còn nhiều lắm. Hàn đạo hữu cũng nên trở về. Vạn nhất không gian tiết điểm sụp đổ, đạo hữu sẽ hối hận không kịp đấy”.

Thanh âm đồng tử truyền ra nhắc nhở.

“Điêu này không chờ đạo hữu nhắc, ta cũng đã chuẩn bị quay về. Trong những năm gần đây, mặc dù chiếm được một số bí thuật và bảo vật nhưng cũng trừ bốn năm kiện ra, còn lại hầu hết đều khiến ta không hài lòng. Đại bộ phận có danh khí không nhỏ nhưng đều hữu danh vô thực cả. Phỏng đoán khi tiến vào trong không gian tiết điểm, căn bản sẽ không chịu nổi áp lực” Hàn Lập trầm mặt, trầm giọng nói.

“Cũng không thể nói như vậy. Trong tay ngươi có Bát Linh Xích và Hư Thiên Đỉnh, cổ bảo bình thường ở Nhân Giới căn bản ngươi không để vào trong mắt. Những bảo vật cùng bí thuật này có vẫn còn hơn không. Huống hồ trong những năm gần đây, ngươi chạy ngược chạy xuôi, phải chăng cũng đã lĩnh ngộ một hai phần Kim Khuyết Ngọc Thư. Mấy thứ này không chừng sẽ có lúc cứu được cái mạng nhỏ của ngươi”.

Đồng tử thản nhiên nói.

Nhưng Thiên Lan thánh thú không biết rằng thu hoạch lớn nhất của Hàn Lập trong mấy năm nay không phải là bảo vật, bí thuật cũng chẳng phải là tham ngộ được Kim Khuyết Ngọc Thư gì đó mà là…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 13
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 24/07/2019 11:36 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Hạ Thiên – Quyển 14
Vậy thì được, để tôi đi xem. Tống Vệ Dân khẽ nhíu mày, nhưng vẫn đứng lên đi ra ngoài. Lại nói tiếp, bây giờ địa vị của Tống gia ở thủ đô có thể nói là xưa không bằng nay, bây giờ ai cũng biết rõ Tống gia ở thủ đô đã gần như sắp bằng đại gia tộc Triệu gia, là một trong những...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Long Nhất Pháp Sư – Quyển 4
A Nặc muốn mang Long Nhất tới phòng hắn tại lầu bốn nhưng Long Nhất chỉ vào khu vực được cách ly bởi ma pháp kính dành cho kim liệp nhân nói: “Vào bên trong nhìn qua một chút. ” A Nặc không dám có ý kiến gì, dẫn Long Nhất đi vào khu tửu ba dành riêng cho kim liệp nhân. Khu vực dành cho kim liệp nhân...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Truyện sắc hiệp Tuyển tập Long Nhất Pháp Sư
Người lạ ơi, các em không bằng vợ anh - Tác giả The Kid
Đại là giám đốc của một công ty lớn, anh đã kết hôn và có cuộc sống hạnh phúc bên cô nàng luật sư tên Trinh. Anh là người tài giỏi, không những thế, anh còn nổi tiếng là người đào hoa khi có nhiều cô gái để ý anh, nhưng anh chỉ chung thủy với một mình vợ anh thôi. Buổi sáng hôm đó, Đại...
Phân loại: Truyện nonSEX
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba