Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 17 » Phần 73

Hàn Lập - Quyển 17

Phần 73

Những xúc tu này bề mặt chẳng những có lục sắc hoa văn mà lớp thịt bên ngoài còn có những hình tròn thật lớn, hình dạng quả thực vô cùng dữ tợn.

Thạch Côn thấy cảnh này, không nói hai lời dậm chân lên mặt đất, thân hình giống như cự nỏ bắn đi, chỉ một lần chớp động đã tới ngay xúc tu, giơ tay đánh ra một quyền.

Một đạo hoàng sắc quang nhận chiều dài mười trượng dài, chợt lóe chém ra.

“Phốc xuy” một tiếng, hoàng sắc quang nhận dường như sắc bén vô cùng, xúc tu dễ dàng bị chém ra làm hai, từ chỗ bị đứt phun ra lượng lớn lục sắc huyết vụ, bầu trời gần đó nổi lên một hồi lục sắc tinh vũ.

Thạch Côn thấy vậy, cuồng tiếu một trận, thân hình nhoáng lên định đánh tới một cái xúc tu khác.

Nhưng vào lúc này, tiểu đảo phía dưới truyền tới một tiếng rống to, chấn động cả vùng trời. Thân hình đại hán lắc lư, sắc mặt hơi đổi.

Nguyên bản nửa đoạn xúc tu đang bất động bỗng nhiên vung lên, miệng vết thương lập tức ngừng chảy máu, ngược lại phun ra một cỗ lục khí nồng đậm, vô cùng hôi thối.

Thạch Côn cũng là người có kinh nghiệm chém giết vô cùng phong phú, không chút do dự thối lui lại, chỉ một lát đã lui ra ngoài hơn ba mươi trượng nhằm ngừa lục khí này có cái gì đó quỷ dị. Nhưng hắn đã quá cẩn thận.

Lục khí này sau khi phóng lên không trung thì liền biến ảo thành một xúc tu khác giống y như lúc ban đầu. Thần sắc Thạch Côn trầm xuống nhưng không chút do dự lại vung tay đánh tới. Lại một đạo quang nhận dài mấy trượng chém ra. Nhưng lúc này đây, da thịt bên ngoài xúc tu mới co lại, phun ra một cỗ hắc sắc quang hà.

Hoàng sắc nhận mang vừa trảm lên, không ngờ lại phát ra tiếng kim loại va chạm. Mặc dù vẫn phá tan một phần hắc quang nhưng khi nhận mang gần chạm vào xúc tu thì liền biến mất.

Lúc này tiểu đảo phía dưới bỗng phát ra một tiếng rống to, xúc tu kia đột nhiên rơi xuống, phảng phất như thái sơn áp đỉnh hung hăng đánh xuống đầu Thạch Côn.

Xúc tu chưa hạ xuống nhưng một cỗ ác phong đã nổi lên cơ hồ khiến cho thân hình người ta không thể nào đứng vững được.

Sắc mặt Thạch Côn trầm xuống, hét lớn một tiếng, hoàng quang tản ra mênh mông vung lên đấm lên không trung.

Lúc này đây, Hàn Lập và Liễu Thuý Nhi ở trên không trung đều nhìn thấy cảnh này rõ ràng.

Nắm tay của Thạch Côn ngay khi đánh ra, trong phút chốc liền bành trướng trở nên to gấp sáu lần ban đầu, hơn nữa bề mặt lại có hoàng sắc phù văn lưu chuyển, bạo liệt không ngừng.

Một vòng hoàng sắc quang vựng hiện lên, tản ra quang mang ba động.

Xúc tu thật lớn kia vừa tiếp xúc với hoàng quang, mặt ngoài lập tức vặn vẹo, phảng phất như bị một cỗ cự lực đánh trúng bắt đầu nứt ra, da thịt lần nưuã lại bị đánh nát bấy, cuối cùng biến mất giữa không trung.

Một quyền này của Thạch Côn uy lực tựa hồ còn hơn cả một kích lúc trước. Lúc này đây ngay cả Hàn Lập cũng giật mình không ít.

Nhưng điều này lại càng chọc giận hải thú chưa vô danh phía dưới tiểu đảo, nó điên cuồng hét lên. Mấy xúc tu còn lại cũng đồng thời múa may một trận, một chút hoá thành vô số hắc ảnh hướng Thạch Côn cuốn tới.

Những xúc tu khổng lồ như thế mang theo thế gió rít gào, cơ hồ đem cả tiểu đảo vây vào trong. Trong lúc nhất thời, cơn lốc hư ảnh đan vào nhau, hoàn toàn bao phủ lấy Thạch Côn.

“Xem ra không cần chúng ta ra tay, một mình Thạch đạo hữu đủ để giải quyết hải thú này rồi.”

Nhìn thấy cảnh này, Liễu Thuý Nhi nhẹ thở ra một hơi, chậm rãi nói.

“Đích xác là như thế, thân thể Thạch huynh cực kỳ cường đại, ngay cả khi hải thú có một chút thần thông thì kết quả cuối cùng vẫn là bị diệt sát. Bất quá, hải thú này tựa hồ nắm giữ thần thông Bất diệt thể, chúng ta hay là trực tiếp xuống dưới biển, đem bản thể của nó giải quyết. Dù sao kéo dài thời gian thì cũng không phải là chuyện tốt.”

Hàn Lập trầm ngâm một chút, trả lời.

“Cũng đúng. Vừa hay, công pháp tu luyện của ta chính là thuỷ thuộc tính, bản thể của con thú này cứ giao cho ta là được.”

Áo choàng nữ tử sau khi tự định giá, liền gật đầu nói.

“Nếu tiên tử nói như vậy, Hàn mỗ sẽ không tranh việc này.”

Hàn Lập có chút ngoài ý muốn nhưng lập tức cười đồng ý.

Liễu Thuý Nhi cũng không nói gì thêm, sau khi bắt quyết, lam quang ngoài thân chợt lóe, hoá thành một đạo lam sắc kinh hồng bắn thẳng xuống phía dưới, chỉ vài lần chớp động đã bay vào trong lòng biển, đồng thời ngay lúc này, nguyên bổn cơn lốc do xúc tu biến ảo thành đột nhiên phát nổ.

Hàn Lập không khỏi nhìn lại.

Trên đảo, một đạo hoàng mang mạnh mẽ xé rách cơn lốc, đồng thời một cỗ nhiệt khí kinh người phóng thẳng lên cao, ngay cả hai tầng cấm chế cũng có chút chớp động.

Trong tiếng nổ, Thạch Côn cuồng tiếu, mơ hồ có chút cao hứng.

“Vị này hình như là một người có cuồng đấu pháp. Trước kia chỉ nghe nói qua một người như thế, bất quá hiện tại đã tận mắt thấy một người.”

Hàn Lập cười khổ một tiếng tự nói một câu, tiếp theo tay áo vung lên hư không. Một mảnh quang hà bay ra, một chút liền nhập vào trong bạch sắc quang mạc. Nguyên bổn cấm chế đang chớp động lần nữa ổn định trở lại.

Cứ như vậy, Thạch Côn đại triển thần uy trên tiểu đảo không ngừng đánh nát các xúc tu nhưng các xúc tu thì lại không ngừng phun ra lục khí nhanh chóng khôi phục lại như ban đầu. Trong lúc nhất thời giằng co không dứt.

Nhưng chỉ một lát sau, phía dưới tiểu đảo đột nhiên truyền đến một tiếng hú thê lương, sóng biển ngoài khơi kịch liệt quay cuồng, một cơn sóng hơn trăm trượng xuất hiện từ bốn phương tám hướng hung hăn đánh lên tiểu đảo.

Sóng biển thanh thế kinh người như thế, sợ rằng nếu tiểu đảo bị đánh trúng thì e rằng sẽ bị huỷ mất. Hàn Lập đứng trên không trung thấy cảnh này sắc mặt trầm xuống, không suy nghĩ thêm, ngọc thủ trắng noãn như ngọc bỗng nhiên hư không đánh ra một trảo. Nhất thời tiếng xé gió phát ra, năm đạo ngũ sắc hàn diễm từ đầu ngón tay bắn ra, chợt lóe liền bao phủ cả bạch sắc quang mạc trên tiểu đảo. Quang mạc thoáng một cái liền biến thành ngũ sắc quang mạc.

Cự lãng lúc này đã đánh tới, lấy khí thế bài kinh đảo hải đánh lên quang mạc. Quang mạc nhìn như mỏng manh vô cùng giống như chỉ cần một kích liền bị phá nhưng mặt ngoài chợt lưu chuyển ngũ sắc quang mang, nước biển sau khi đánh lên liền ngưng kết thành hàn băng trong suốt sáng long lanh.

Kể từ đó, tầng ngũ sắc quang mang trên quang mạc chớp động không ngừng, những cảnh tương tự xuất hiện xung quang quang mạc. Bốn phía tiểu đảo bỗng hiện ra một bức tường băng màu lam thật lớn, đem nước biển phía sau chặn lại bên ngoài.

Bản thân tiểu đảo vẫn bình yên vô sự. Hàn Lập thấy vậy hài lòng gật gật đầu, sau đó thu tay lại.

Cự lãng đánh lên tường băng mấy lần, liền quỷ dị biến mất, thậm chí sau khi cự lãng tan đi, ngoài khơi liền gió êm biển lặng.

Ngay lúc này ánh mắt Hàn Lập chợt lóe, lộ ra vẻ như nghĩ tới điều gì đó. Đột nhiên một tiếng nổ vang lên, một đạo thân ảnh từ trên tiểu đảo hiện ra phiêu phù giữa không trung.

“Chuyện gì xảy ra vậy, hải thú này sao lại không công kích nữa. Ồ, chẳng lẽ là Liễu đạo hữu cũng động thủ sao?”

Thân ảnh nọ hiển nhiên là Thạch Côn. Ánh mắt hắn đảo về phía Hàn Lập liền lộ ra vẻ kinh ngạc.

Hàn Lập nghe vậy cười dường như đang muốn nói điều gì đó thì ngoài khơi đột nhiên hiện lên một cự đại tuyền qua màu đen thật lớn, nước biển bị vây bên trong bị hút xuống phía dưới thì để lộ ra thi thể quái thú màu đen to như ngọn núi.

Đúng là một con bạch tuộc màu đen thật lớn. Bất quá hình thể con bạch tuộc này chẳng những to lớn dị thường mà trên đầu lại mơ hồ có bộ dáng của một gã nam tử hung ác. Thậm chí hai bên hông trừ bỏ những xúc tu thì còn có hai cánh tay thô to, trong tay cầm binh khí giống như trường thương.

“Vù” một tiếng, một đạo lam quang từ bên cạnh thi thể hải thú bắn ra, sau khi xoay tròn giữa không trung thì bỗng nhiên hiện ra cạnh Hàn Lập. Độn quang thu liễm, trong quang mang hiện ra một thân ảnh thướt tha của Liễu Thuý Nhi.

“Quả nhiên là Liễu tiên tử hạ thủ. Hắc hắc, thủ đoạn của tiên tử quả nhiên không tệ, trong thời gian ngắn như vậy đã giải quyết xong đầu hải thú này.”

Trên mặt Thạch Côn hiện ra dị sắc nói.

“Không có gì, nếu không có Thạch huynh làm cho đầu hải thú này phân tâm nửa tâm thần thì ta làm sao có thể dễ dàng đắc thủ như thế. Nhưng thật ra thần thông của Hàn đạo hữu cũng không nhỏ, dĩ nhiên đem sóng biển lớn như thế ngưng kết thành tường băng.”

Áo choàng nữ tử hời hợt nói, ánh mắt nhìn về phía bức tường băng thật lớn đang bao quanh tiểu đảo nói.

“Ha ha, hai vị đạo hữu cần gì khiêm nhường như thế, nếu là con thú này đã bị giết thì ta cũng nên thu hồi cấm chế, lên đảo thôi.”

Hàn Lập cười ha hả nói.

Nghe lời ấy, Thạch Côn cùng Liễu Thuý Nhi hiển nhiên không có gì phản đối. Lúc này Thạch Côn trực tiếp hướng tiểu đảo hạ xuống, mà Hàn Lập cùng Liễu Thuý Nhi cũng phân biệt thu hồi cấm chế trên không lại.

“Hàn huynh, bức tường băng đó cũng không thể phá đi như vậy thì sẽ gây nhiều chú ý.”

Liễu Thuý Nhi vừa hạ xuống liền nói với Hàn Lập.

“Điều này là hiển nhiên, ta sẽ giải quyết.”

Hàn Lập tựa hồ đã sớm nghĩ tới điều này, thản nhiên nói.

Tiếp theo hắn há miệng, phun ra một đoàn ngân sắc hoả diễm. Ngâm diễm này sau khi xoay tròn bỗng nhiên ngân quang đại phóng, một chút liền hoá thành một ngân sắc hoả điểu to một thước.

“Đi!”

Hàn Lập giơ tay điểm về phía ngân sắc hoả điểu, miệng khẽ quát một tiếng.

Nhất thời, hoả điểu hót lên một tiếng, vỗ hai cánh lao nhanh về phía trước đâm thẳng về phía tường băng.

Một màn quỷ dị xuất hiện.

Nguyên bổn bức tường băng cứng như đá, khi hoả điểu tiến vào thì liền tan ra, liền hoá thành nước biển từ trên không trung rớt xuống. Sau thời gian một chén trà nhỏ, tất cả tường băng đều biến mất.

Hàn Lập lúc này mới giơ tay điểm ra một cái, ngân sắc hoả điểu lập tức bắn ra, sau vài lần chớp động liền chui vào trong tay áo.

“Hàn đạo hữu có hai loại thần thông băng hoả này thật là hiếm thấy!”

Liễu Thuý Nhi chứng kiến một màn này từ đầu đến cuối, quang mang trong mắt chớp động, bộ dáng có chút kinh ngạc.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 17
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 03/08/2019 11:36 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Quan Trường – Quyển 4
Thật ra không phải, các đại gia tộc lớn sản nghiệp lớn, nên gút mắc về lợi ích cũng lắm. Ở một phương diện nào đó thì có xung đột về lợi ích, nhưng ở phương diện khác thì vẫn duy trì tình trạng hợp tác. Mà điều Thôi Hướng càng không rõ là, lúc y dùng hết sức chèn ép Khâu Tự Phong...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Đường Môn – Quyển 1
Giữa các Hồn sư, hồn hoàn vĩnh viễn là quyền được nói tốt nhất, mắt nhìn ba hồn hoàn trên người Đái Mộc Bạch kể cả một cái thiên niên bên trong. Cha của người thiếu niên sắc mặt đại biến, bỏ lại câu nói “tính chúng ta xui xẻo”, rồi lập tức kéo con mình bước nhanh đi. Đái...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đường Môn
Dương Thần – Quyển 8
Nghiên Nhi? Ánh mắt đàn anh coi thường đã không nói làm gì rồi, dù sao thì cũng chẳng cần quan tâm, nhưng không ngờ lại còn gọi Thái Nghiên bằng cái tên thân thiết như vậy? Dương Thần không biết từ bao giờ đã nắm chặt tay lại... Thái Nghiên nghe thấy tiếng của người đàn ông này, mới ý thức...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba