Nhưng một màn quỷ dị xuất hiện ngay sau đó!
Ô mâu đột nhiên chợt lóe linh quang mà hoá thành một đạo hư ảnh xuyên thẳng qua kim sắc hồ quang, kim sắc hồ quang mất đi mục tiêu mà đánh vào hư không, căn bản là không thể ngăn cản thế tới của ô mâu này.
Nguyên bản ô mâu này đã xuất hiện gần trong gang tấc, hiện giờ lại xuất hiện cảnh quỷ dị này cho dù Hàn Lập có thân pháp linh mẫn phi thường thì cũng không tránh thoát khỏi một kích bất ngờ này. Kết quả chỉ thấy ‘phanh’ một tiếng, ô mâu hung hăng đâm lên người Hàn Lập một cái rồi cũng bạo liệt thành một đám hắc quang mà ra.
Hàn Lập bị một cỗ cự lực vô hình đánh sâu vào trong cơ thể làm hắn không thể không lui lại vài bước nhưng thân mình lại bình yên vô sự. Ngay cả hàn quang đen kịt do ô mâu bạo liệt tạo thành giống như Cửu U minh quang nhưng lại bị hắc sắc chiến giáp trên người Hàn Lập ngăn cản toàn bộ.
Thần thông này của kim giác thanh niên kia tuyệt đối là có thể nhất kích trảm sát tu sĩ bình thường nhưng chỉ thấy bên ngoài hắc sắc ma giáp chợt lóe lên tỏa ra một mảng hắc sắc phù văn liền ngăn cản toàn bộ đám hắc sắc hàn mang kia.
Hàn Lập cùng kim giác thanh niên đồng thời biến sắc.
Hàn Lập tự nhiên là có chút hoảng sợ dưới một kích bất ngờ có thể xuyên qua Ích Tà Thần Lôi của tên thanh niên kia, nếu không phải Thiên ngoại ma giáp tự hành hộ chủ thì dưới một kích vừa rồi chỉ sợ là hắn cũng chịu không ít thiệt thòi. Mà tên kim giác thanh niên kia trong lòng cũng giật mình không ít, trong lòng hắn thầm nghĩ mọi việc đến lúc này rất thuận lợi, thế nhưng đối phương lại có thể ngăn cản được “Âm linh mâu” thần thông này của hắn. Phải biết đối thủ của hắn đã chế dưới thần thông này không ít, trong đó hơn non nửa là tồn tại cùng giai.
Trong mắt hắn chợt lóe lên quang mang kỳ dị, gắt gao nhìn chằm chằm vào hắc sắc chiến giáp trên người Hàn Lập, tuy rằng kim giác thanh niên này lần đầu tiên thấy ma giáp như vậy nhưng ma giáp này lại có khả năng tự phóng ra các loại hắc sắc phù văn cùng hình dáng bề ngoài dữ tợn, tự nhiên là có thể nhìn ra được ma giáp này có lai lịch không nhỏ, trên mặt không chút biểu tình.
“Hảo hảo. Chiến giáp này của ngươi không tệ, bổn tọa nhất định phải có.”
Kim giác thanh niên trong miệng lạnh lùng liên tiếp phun ra hai chữ ‘hảo’.
“Phải không? Có bản lĩnh thì tự tới đây mà lấy!”
Hàn Lập nghe vậy, trong lòng tự nhiên nổi lên chút giận dữ nhưng trên mặt lại thản nhiên đáp trả một câu.
“Đàm Hương Thiên Chủ! Đi!”
Trong miệng kim giác thanh niên khẽ quát một tiếng, tay khẽ lật lại, một thanh ngân sắc đoản thước nhất thời hiện ra, một cỗ linh áp kinh người chưa từng có phóng lên cao.
Hàn Lập ánh mắt ngưng trọng, trong lòng thoáng chút rùng mình bởi vì khi hắn sử dụng Linh mục thần thông đảo qua ngân sắc đoản thước thì thoáng chút đã nhìn rõ được đằng chuôi của ngân thước cómột đám ngân sắc phù văn, rõ ràng tất cả đều là Ngân khoa văn.
Cơ hồ không cần suy nghĩ, trong miệng quát khẽ một tiếng, một tay bấm quyết niệm chú. Nhất thời phụ cận hư không hiện ra vô số thanh sắc quang điểm, đám quang điểm này vừa nhoáng lên một cái liền biến lớn thành một đám thanh sắc quang liên to cỡ nắm tay.
Hàn Lập lúc này trong nháy mắt đã đem Xuân Lê kiếm trận kích phát, cũng tùy theo cổ tay áo hướng sang một bên phất lên, một đạo bạch ảnh kích bắn ra, sau khi xoay tròn một vòng liền hiện ra một đầu ngân sắc cự mãng dài vài chục trượng. Cự mãng khẽ lắc đầu, vẫy đuôi một cái đã đem toàn thân thẳng như cây trường thương sắc bén nhắm về phía quái thú bên trong tầng kim sắc quang tráo hung hăng đâm tới.
Quái thú lộ ra vẻ kinh sợ, trong miệng phun ra một đạo hoàng sắc khí lưu cùng huy động cự trảo lao thẳng tới phía cự mãng lâm vào thế giằng co không dứt. Hàn Lập rất yên tâm khi giao con quái thú cho thông linh khôi lỗi này, bất quá đầu quái thú kia cũng chỉ là Luyện Hư trung giai mà thôi. Tuy rằng ‘Oa oa’ chỉ có tu vi là thượng tộc thất giai nhưng trong cơ thể đã mang theo hai kiện bằng dị bảo băng thuộc tính uy năng không nhỏ nên so với đối phương tuyệt không kém chút nào. Cộng thêm bản thân là khôi lỗi nên trong tranh đấu cũng chiếm đôi chút tiện nghi, trừ phi gặp phải tổn thương chí mạng, nếu không thì uy năng cũng sẽ không giảm bớt chút nào.
Quái thú của đối phương đã có Oa oa chế trụ cho nên toàn bộ tâm thần của hắn đều đặt lên trên người tên kim giác thanh niên đối diện. Lúc này, tên thanh niên kia khoát tay một cái liền tóm lấy thanh đoản thước kia vào trong tay rồi ngẩng đầu lên nhìn về phía đám thanh liên bốn phía mà lộ ra một tia khinh thường.
Chỉ thấy cổ tay áo hắn hơi run lên, ngân thước trong tay liền phát ra một tiếng vù vù, phiến phiến thước ảnh ào ào tuôn ra, thước ảnh ngưng mà không tán, huyền diệu dị thường.
Khóe mắt Hàn Lập khẽ giật một cái, không nói hai lời liền thúc dục kiếm trận, chỉ thấy xung quanh bốn phía thanh liên xoay tròn một chút liền cuồng trướng mấy lần, sau đó liên kết lại thành một bức tầng thanh sắc quang tráo. Kim giác thanh niên đối diện chỉ cảm thấy cảnh sắc xung quanh trở nên mơ hồ, thanh quang hiện lên nhưng ngay sau đó xung quanh hắn xuất hiện trên một phiến thảo nguyên xanh rờn. Cỏ dưới chân tất cả đều là một màu xanh nhạt, thi thoảng có đôi chút màu sắc của hoa dại, bốn phía ẩn ẩn có tiếng chim hót, quang cảnh làm cho tâm thần trở nên bình thản, một cảm giác ủ rũ lập tức xuất hiện trong đầu khiến cho thần trí trở nên u u mê mê.
“Ảo thuật!”
Trong mắt kim giác thanh niên vẻ u mê chợt lóe qua chốc lát, sắc mặt hắn bỗng nhiên trầm xuống. Ngân thước trong đột nhiên hướng lên trên không bổ xuống một kích. Vô số thước ảnh đồng thời toát ra rồi sau đó lại tụ lại thành một cự thước cao mấy trượng, cự thước này phát ra một tiếng long ngâm sau đó ngân quang chớp động, không gian xung quanh bỗng chốc truyền đến tiếng sấm nổ rồi ngân thước liền chém xuống, ngân phong quay cuồng, nơi nào ngân phong đi qua không gian phụ cận thoáng cái vặn vẹo, phảng phất như muốn xé nát hư không.
Không trung bốn phía giống như một chiếc gương thoáng cái dưới kích này lập tức vỡ vụn ra, thanh liên đầy trời liền tấc tấc vỡ vụn, hoá thành vô số mảnh nhỏ vô thanh vô tức biến mất, bất quá lúc này quang cảnh xung quanh tên thanh niên vốn dĩ là một mảng thảo nguyên xanh mướt bỗng nhiên lại trở nên mơ hồ rồi lại biến ảo thành một khu rừng rậm, cây cối rậm rạp. Tất cả cây cối trong rừng xanh mướt, cao lớn dị thường cơ hồ đem cả bầu trời che kín lại.
Một trận rung chuyển kịch liệt bỗng nhiên truyền tới, đại thụ bốn phía bỗng chốc hoá thành vô số đoạn mộc, phóng thẳng xuống đầu tên kim giác thanh niên.
“Hừ, chỉ là ảo thuật tầm thường mà cũng dám thi triển tới hai lần, thật sự là muốn chết mà!”
Vẻ nanh ác chợt hiện lên trên mặt tên thanh niên, ngân thước trong tay lại phóng ra một đám thước ảnh rậm rạp, nơi nào ngân quang đi qua tất cả thanh mộc đều bị kích vỡ, hoá thành điểm điểm linh quang tiêu thất trong không trong, ngân thước này dường như chuyên dùng để khắc chế các loại ảo thuật thần thông.
Ngay sau đó, ngân quang chợt lóe lên, tất cả thước ảnh lại hợp lại làm một rồi nhắm thằng về phía thanh sắc quang mạc bắn thẳng tới.
Một màn kế tiếp lại khiến cho đồng tử của Hàn Lập co rụt lại xuất hiện.
Ngân thước trong lúc sắp va chạm với thanh sắc quang mạc thì hào quang đại phóng cơ hồ khiến cho người ta không dám nhìn thẳng mảy may, bên trong hào quang ngân thước bỗng chốc phóng ra một đạo hư ảnh, sau đó chân thân ngân thước liền trở nên mơ hồ chợt lóe lên biến mất chỉ để lại trong không trung đạo thước ảnh khi nãy mà thôi.
Hàn Lập vốn dĩ không xem nhẹ đối thủ nên khi hào quang đại tác thì hắn đã đem linh mục thần thông mở ra nếu không sẽ bị gạt dưới màn này. Mà thước ảnh trên không trung lúc đánh tới trên thanh sắc quang mạc lại giả đò bộc phát ra thanh thế kinh người nhằm che mắt đối thủ, mà trên đỉnh đầu Hàn Lập cách đó không xa chợt xuất hiện không gian ba động cực kỳ nhỏ, ngân thước chân thân quỷ dị hiện lên rồi chậm chậm hướng về phía Hàn Lập rơi xuống.
Vô thanh vô tức, không mang theo chút khí tức nào.
Trong nháy mắt, ngân thước khi còn cách Hàn Lập vài thước liền bột phát ra một cỗ linh áp kinh người, không hề che dấu chút nào nện thẳng xuống, phiến phiến ngân quang tràn ra, thanh thế kinh người dị thường.
Nhưng ngay lúc này, thiên linh cái của Hàn Lập bỗng nhiên kim quang đại phóng, một tử kim ngọc thủ chợt xuất hiện rồi hướng về phía ngân quang mà lao thẳng vào tới, sau đó liền bắt lấy ngân thước bên trong ngân quang, nhất thời một tiếng thanh minh truyền ra.
‘Phanh’ một tiếng.
Ngân quang cùng tử kim hào quang đan vào nhau truyền ra một tiếng nổ kinh thiên động địa. Một vòng khí lãng bằng mắt thường có thể thấy được từ trung tâm vụ nổ bạo liệt tuôn ra, hướng bốn phương tám hướng cuồn cuồn kéo tới.
Ngân thước bị một tầng ngân quang bao phủ bên trong cũng liều mạng co duỗi không ngừng, bộ dáng muốn dãy dụa thoát ra nhưng tử kim ngọc thủ không chút khách khí dùng năm ngón tay như móc câu liều mạng bắt lấy ngân thước nhưng bộ dáng có chút không hoàn toàn bắt được ngân thước vào trong tay, ngân quang ngoài thân ngân thước đang chậm rãi co lại bao lấy ngân thước vào trong nhằm tránh bị tử kim ngọc thủ bắt lấy.
Ngay khi màn này xảy ra, kiếm trận xung quanh tên thanh niên kia không biết đang sử dụng thần thông nào lại có thể nhìn xuyên qua rõ ràng này hết thảy, trong lòng hắn kinh hãi không thôi, lộ ra bộ dáng có chút thở dốc. Hắn không lưỡng lự, trong miệng quát khẽ một tiếng, tiếp theo một tay hướng về phía ngân thước đánh ra pháp quyết.
‘Oanh’ một tiếng, tiếng sấm bắt đầu nổi lên.
Bên trong năm ngón tay, ngân thước chợt phóng ra từng đạo ngân sắc điện hồ, ngân quang chớp động không ngừng trực tiếp kích lên trên tử kim sắc ngọc thủ mà bộc phát ra từng trận sét đánh nhưng bàn tay này lại cứng cỏi vô cùng, dưới sự công kích của ngân sắc lôi điện cùng ngân quang mà chỉ khẽ run lên nhè nhẹ mà thôi, bộ dáng không chút tổn thương nào.
Hàn Lập nhìn thấy cảnh này thì khóe miệng khẽ cười nhạt một cái.
Trên không trung, kim quang đại phóng, một cái tử kim nhân ảnh thoáng cái hiện ra, nhân ảnh này có ba đầu sáu tay, ba khuôn mặt không chút biểu tình nào, đúng là tân kim thân pháp tướng. Giờ phút này kim thân chẳng những ngoài thân trải rộng tử sắc phù văn, tản mát ra linh quang rõ ràng biến thành tử kim, mà bàn tay đang bắt lấy ngân thước kia cũng chính là tử kim ngọc thủ, rõ ràng là một trong sáu cánh tay của kim thân này. Chỉ thấy ba cái đầu khẽ cúi xuống, miệng khẽ hé ra, một cổ kim sắc quang quyển hướng về phía ngân thước đem ngân quang xunh quang ngân thước cuồn cuộn cuốn lấy. Nhân cơ hội này, năm ngón tay dùng một chút lực, chỉ nghe ‘phanh’ một tiếng.
Dưới sự hợp kích của kim sắc quang quyển vài năm ngón tay, ngân quang bảo vệ của ngân thước nhất thời vỡ vụn ra, năm ngón tay không khách khí đem ngân thước nắm vào trong tay, sau đó cánh tay kia hướng về phía kim thân phóng nhanh tới. Tiếp theo lại hai cánh trong năm cánh tay còn lại đem ngân thước chà xát vào nhau mà phát ra tiếng sấm ầm ầm một, nhất thời ngân thước nhất thời linh quang ảm đạm. Ngay sau đó kim thân hé miệng phun ra một cỗ kim quang cuốn lấy đem ngân thước hút vào trong miệng, sau đó nuốt vào bụng.
Hết thảy màn này chỉ xảy ra trong nháy mắt. Khi kim giác thanh niên kịp phản ứng lại thì đã mất đi liên hệ với bảo vật, điều này khiến cho hắn nhất thời vừa sợ vừa giận.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hàn Lập - Quyển 18 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 06/08/2019 03:36 (GMT+7) |