Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 24 » Phần 6

Hàn Lập - Quyển 24

Phần 6

Trong số những tu sĩ này, quá nửa là số đệ tử mà bọn người Khí Linh Tử đã thu nhận trước kia, số ít còn lại là do bọn người Hải Đại Thiếu đi khắp nơi ở hai tộc Nhân Yêu tuyển chọn trong ba năm qua.

Theo kế hoạch của Hàn Lập thì không chỉ riêng ba năm này, mà về sau cứ khoảng mười năm đều tiến hành mở rộng số lượng môn hạ để tử.

Từ đó tin tưởng rằng chỉ mấy trăm năm số lượng môn hạ bình thường có thể đạt tới quy mô lớn, tiếp tục cẩn thận phát triển khoảng hơn ngàn năm chắc chắn số lượng Đệ Tử đẳng cấp Hóa Thần, Luyện Hư sẽ không ít, một số Đệ Tử có tiềm lực lớn dù là đạt tới cảnh giới Hợp Thể kỳ cũng không phải là không thể.

Lúc này, Hàn Lập đem chính cung điện mà mình ở đặt tên là Thanh Nguyên Cung.

Tin tưởng rằng không bao lâu nữa, tên tuổi của Thanh Nguyên Cung trên Nguyên Hợp Đảo sẽ vang vọng toàn bộ Phong Nguyên Đại Lục.

Lúc này, dưới cái nhìn chăm chú của mấy ngàn đệ tử Thanh Nguyên Cung, Hàn Lập mang theo Ngân Nguyêt, Chu Qủa Nhi cùng Hải Đại Thiếu và vài tên Đệ Tử thân truyền đi ra từ cung điện màu bạc.

“Tất cả đều đứng dậy đi. Ta sắp phải rời khỏi đảo đi xa một chuyến, sau này hết thảy tạp vụ sự tình bên ngoài đều do Nguyệt Thiên phụ trách, còn những việc bên trong Thanh Nguyên Cung đã có Ngân Nguyệt sư cô của các ngươi xử lý, các ngươi có ý kiến gì khác không?” Hàn Lập quay người lại hướng tới mấy người sau lưng nhàn nhat nói.

“Đệ Tử cẩn tuân mệnh lệnh của Sư Tôn.” Bất kể là Hải Đại Thiếu hay là đệ tử mới thu gần đây như Lam Dược tất cả đều khom người trả lời.

“Ngươi thực sự không có ý định mang ta theo ư, tuy rằng ta đã rớt xuống cảnh giới Luyện Hư, nhưng một thân thần thông vẫn còn, hơn nữa còn có Linh Khu Hóa Thân tu vi Hợp Thể kỳ, dù là gặp phải tồn tại Đại Thừa kỳ cũng có khả năng bảo vệ mình đấy.” Ngân Nguyệt nhìn chằm chằm vào Hàn Lập, chậm rãi nói.

“Không được, Linh Khu Hóa Thân của ngươi vừa mới di chuyển hết Chân Nguyên Lực, phải mất gần mười năm củng cố mới có thể chính thức đại thành, lúc này đây ngươi phải ở trong Thanh Nguyên Cung ta mới có thể yên tâm được.”Hàn Lập lắc đầu, cự tuyệt không chút do dự.

“Nếu Hàn huynh đã quyết tâm, tiểu muội cũng không nói thêm gì nữa, mong huynh đi đường cẩn thận.” Áng sáng trong mắt Ngân Nguyệt lóe lên một chút mới thở dài một hơi nói.

“Yên tâm, nếu như thuận lợi không chừng chỉ trong vòng hơn trăm năm là ta có thể trở về rồi đấy. Có lẽ sẽ không tốn quá nhiều thời gian đâu. Hoa Thạch, Chu Qủa Nhi, lên đường thôi.” Thần sắc của Hàn Lập hơi ngừng lại một chút, chợt lộ vẻ tươi cười nói, tiếp đó quay về phía Chu Qủa Nhi và Hoa Thạch lão tổ phân phó một tiếng.

Một khắc sau, nơi cung điện màu bạc chợt chấn động, một chiếc Thuyền lớn màu sơn đen như mực lập tức hiển hiện ra.

Thân hình Hàn Lập khẽ động, sau đó mơ hồ một cái liền xuất hiện trên Thuyền.

Chu Qủa Nhi, Hoa Thạch lúc này cung kính đáp ứng một lời rồi mỗi người cũng hóa thành một đạo cầu vồng bắn về phía Cự Thuyền.

Sau thời gian chốc lát, trong tiếng lễ bái một lần nữa của Quần Tu, Mặc Linh Thánh Chu vù vù một tiếng rồi lập tức phá không mà đi.

Chỉ nghe thấy vài âm thanh “xuy xuy”, chiếc thuyền lớn đã hoàn toàn biến mất phía cuối chân trời.

– 000000000000000.

Trên một vùng thảo nguyên xanh biếc, có một đàn thú lớn lên tới hàng ngàn con có hình dáng đầu bò thân ngựa đang cuồn cuộn dốc sức liều mạng bỏ chạy như điên.

Phần lớn loại thú này là dã thú bình thường, căn bản ngay cả linh trí cũng chưa mở ra, chỉ có một số ít đạt tới trình độ của yêu thú cấp thấp, một trong số chúng hoặc là mọc ra hai cánh sau lưng trực tiếp phi hành hoặc là toàn thân nổi lên từng luồng quái phong cuồn cuộn bay đi.

Bỗng nhiên một tiếng rít rung trời từ phía sau truyền đến, theo đó là hào quang màu đỏ hồng cuốn lên, ba cái đầu lớn như ba ngọn núi cao thoáng cái hiện ra phía trên đàn thú.

Ba cái đầu này trải rộng lân phiến thô dày màu xanh bóng, con mắt trông vô cùng thâm trầm, đồng tử phát ra hào quang chói mắt, rõ dàng là dáng vẻ của ba cái đầu Rắn cực lớn.

Ba cái đầu vừa hiện thân ra tức thì cùng lúc há miệng lớn, lộ ra nhứng răng nanh trông như những lưỡi dao khổng lồ hướng tới phía dưới hung hăng khẽ hút.

Tiếng nổ mạnh ầm ầm thoáng một cái vang vọng toàn bộ thảo nguyên.

Hào quang từ ba loại màu sắc khác nhau là Xanh Vàng Hồng đồng thời cuốn xuống, lực hút lay chuyển cả đất trời như muốn đem toàn bộ thảo nguyên phía dưới hút vào.

Sau chốc lát, đàn thú đang lao nhanh phía dưới bất kể là có hay không khai mở linh trí, tất cả đều thân hình run lên rồi bay lên trời, nhào vào trong miệng ba cái đầu rắn cực lớn kia như lao vào chỗ chết.

Chỉ sau thời gian mấy hơi thở, tất cả hơn ngàn quái thú đầu bò thân ngựa đều bị ba đầu rắn cực lớn kia một hơi nuốt vào toàn bộ.

Cái đầu lâu ở chính giữa bỗng nhiên ‘ợ’ một cái, lộ ra biểu tình thỏa mãn, tiếp đó lắc lư một cái liền trở nên mơ hồ không rõ, tựa như muốn từ từ tiêu tán giống hệt như khi mới xuất hiện.

Nhưng vào lúc này, ting mang bỗng hiện lên trong mắt một cái đầu khác đang hơi nghiêng, bỗng nhiên nó nghiêng người hướng về phía hư không phát ra âm thanh xii xii, theo đó từ miệng nó phát ra tiếng người ầm ầm:

“Vị bằng hữu nào hôm nay lại tới quang lâm Bích Nguyên Tiểu Trúc của ta vậy.”

Âm thanh nói chuyện lập tức khiến cho hai cái đầu Rắn cực lớn còn lại cả kinh, đột nhiên quét mắt hướng về cùng một nơi, trong mắt lộ ra hung quang.

“Haha, Tam Toàn đạo hữu không cần kinh hoảng, nhiều năm không gặp, từ khi chia tay tới giờ vẫn khỏe chứ hả?” Một tiếng cười khẽ truyền đến, âm thanh lạ lẫm khác bỗng từ phía hư không bên kia truyền ra.

Vừa dứt lời lập tức từ phía hư không lóe lên linh quang nhàn nhạt, một gã nam tử khô gầy như củi mặc áo bào màu vàng thoáng cái lặng yên hiện ra rồi mỉm cười nhìn về phía ba cái đầu cực lớn.

“Ồ, hóa ra là Hoàng Nguyên Tử đạo hữu, trách không được có thể xem cấm chế của Bích Lâm Tiểu Trúc này như không có gì mà xông vào đơn giản như thế.” Thần sắc cái đầu rắn chính giữa buông lỏng, nhưng ngữ khí rõ ràng là vô cùng lãnh đạm.

“Tam Toàn đạo hữu nói vậy là nhầm rồi, cấm chế bố trí ở cái Bích Lâm Tiểu Trúc này thật sự không phải chuyện đùa, cho dù ta có thể phá giả được thì cũng không phải là chuyện mười giờ nửa ngày có thể làm được đấy. Sở dĩ có thể dễ dàng xuất hiện tại đây, nguyên nhân hoàn toàn là nhờ bảo vật này.” Nam tử khô gầy tên là Hoàng Nguyên Tử cười nhẹ một tiếng, bàn tay phất lên, lập tức một đoàn ánh sáng mờ mịt hiển hiện ra, bên trong mơ hồ có một cánh cửa nhỏ cỡ vài tấc, điêu khắc từ ngọc thạch lập lòe sáng lên.

“Cửu Huyễn Như Ý Môn, Cữu Huyễn lão quái xem bảo vật này như tính mạng, như thế nào lại rơi vào tay ngươi được.” Cái đầu Cự Mãng ở giữa vừa nhìn thấy cánh cửa thì rốt cuộc không cách nào bảo trì trấn định được nữa, thoáng cái kêu lên một tiếng nghẹn ngào.

“Rất đơn giản, tự nhiên là dùng chính ba tấc lưỡi của ta mà thuyết phục hắn cho mượn đấy.” Hoàng Nguyên Tử cườu haha nói.

“Hừ, thuyết phục! Ngươi cho ta là đứa trẻ lên ba hay sao. Loại bảo vật này nếu chỉ dựa vào mấy câu nói mà có thể mượn được thì ta lập tức cắt đầu xuống cho ngươi làm đồ chơi.” Sắc mặt cái đầu Cự Mãng chính giữa trầm xuống, thanh âm có vài phần âm trầm hơn.

“Chỉ dựa vào mấy câu nói có lẽ không thành, nhưng nếu tăng thêm cả chỗ tốt hạng nhất nữa thì thế nào!” Hai mắt Hoàng Nguyên Tử nhíu lại trả lời.

“Chỗ tốt gì?” Một cái đầu cuối cùng vẫn một mực không nói gì lạnh giọng hỏi một câu.

“Ba khỏa Trường Nguyên Đan! Mỗi khỏa có thể trì hoãn thiên kiếp hơn ba nghìn năm, ba khỏa đủ để thiên kiếp lần sau của Cửu Huyễn lão quái dài ra thêm vạn năm thời gian chuẩn bị nữa, nói không chừng nhờ vào nó có thể vãn hồi tính mạng một lần đấy.” Hoàng Nguyên Tử ngáp một cái nói.

“Ngươi ra tay thật hào phóng, Trường Nguyên Đan là Thánh Dược của Trường Nguyên Tộc các ngươi, không biết bao nhiêu người ngoài tộc muốn cầu được một khỏa mà không có cách gì, ngươi ra tay một lần liền ba khỏa, trách không được Cửu Huyễn lão quái thậm chí nguyện ý đem bổn mạng pháp bảo cho ngươi mượn. Tuy nhiên ngươi đến chỗ ta làm gì, ta đối với Trường Nguyên Đan không có quá nhiều hứng thú, đừng hy vọng dùng nó đả động được ta.” Đầu Cự Mãng ở chính giữa hừ lạnh một tiếng, giọng nói có vài phần giữ tợn.

“Có lẽ đạo hữu không đặt Trường Nguyên Đan ở trong lòng, nhưng không biết phải chăng đối với Minh Ngục Chân Kinh có chút hứng thú mà vừa ý xem xét một chút không?”

“Minh Ngục Chân Kinh.”

“Trong tay ngươi có vật ấy sao?”

“Điều đó không có khả năng!”

Lúc này thì sắc mặt của ba cái đầu Cự Mãng đồng thời đại biến, phát ra âm thanh xii xii liên hồi, dường như thứ này với chúng vô cùng trọng yếu…

“Minh Ngục Chân Kinh là bảo vật bậc nào chứ, tiểu đệ làm sao có được vật ấy, mà cũng chẳng dám có, tuy nhiên ta lại biết một ít manh mối của nửa bộ trong đó. Không biết Tam Toàn huynh có cảm thấy hứng thú hay không.” Hoàng Nguyên Tử cười mà như không cười nói.

“Nửa bộ, việc này là thật.” Hàn quang trong mắt cái đầu Cự Mãng chính giữa lóe lên lập tức truy hỏi một câu.

“Tại hạ chính là từ miệng Hướng đạo hữu mà biết rõ, làm sao có thể hư ngôn lừa gạt được.” Hoàng Nguyên Tử mặt không đổi sắc trả lời.

“Được, như thế nào ngươi mới bằng lòng chịu đem manh mối của nửa bộ Minh Ngục Chân Kinh nói cho ta biết, đừng nói với ta là lần này ngươi đến tìm ta chỉ để ôn chuyện thôi đấy.” Cả ba cái đầu Cự Mãng đều lộ ra vẻ do dự, tới nửa ngày sau cái đầu chính giữa mới lạnh lùng hỏi.

“Tam Toàn đạo hữu đúng là người hiểu chuyện. Ta tới đây đích thực là có việc muốn nhờ, ta muốn các hạ giúp ta đối phó với một gã đại địch, ngoài đạo hữu ra ta còn mời thêm được Bất Diệt Thiên Tôn của Bất Diệt Động.” Hoàng Nguyên Tử thở phào một hơi nhưng thanh âm bỗng trở nên lạnh lẽo nói.

“Bất Diệt Thiên Tôn, ngươi lại mời cả sát tinh này tới, muốn thỉnh hắn ra tay có lẽ còn phải trả cái giá cao hơn so với ta chứ không thấp hơn đâu a, rốt cuộc là đại địch nào mà khiến ngươi phải bày trăm phương ngàn kế như thế.” Ba cái đầu Cự Mãng đồng thời lóe lên biến mất trong hư không, nhưng ở hư không ngay đó lại biến ảo thành một gã Đạo Sĩ tuổi trẻ trên mặt mũi chi chit các xà vân, đồng tử trong hai mắt thình lình giống hết Cự Mãng khi nãy, nhìn chằm chằm vào Hoàng nguyên Tử, hung quang bên trong chớp động liên hồi.

“Thanh Nguyên Tử, người này ngươi đã biết hay chưa?” Khóe miệng Hoàng Nguyên Tử co giật một chút mới ngiến răng nghiến lợi nói ra một cái tên người.

“Chưa từng nghe nói qua, nhưng ngươi tên là Hoàng Nguyên Tử, người nọ tên là Thanh Nguyên Tử, hẳn là có quan hệ với ngươi phải không? Chắc hẳn cũng là một tồn tại Đại Thừa.” Tam Toàn đạo nhân nghe vậy hơi rùng mình nói.

“Người này có quan hệ sâu xa gì với ta ngươi không cần phải hỏi. Ngươi chỉ cần biết người này với ta có thù không đội trời chung, mà giết hắn xong ngươi mới có thể đạt được thứ mình cần là được. Mặt khác, người này chẳng những là một gã Đại Thừa, mà còn là một tê gia hỏa lợi hại trong đám Đại Thừa chúng ta, tối thiểu là với tình trạng một đấu một ta tự hỏi không phải đối thủ của hắn.” Gương mặt Hoàng Nguyên Tử âm trầm chậm rãi trả lời.

“Phiền toái như vậy, nếu vị Thanh Nguyên Tử này thực sự lợi hại như thế mà nói, ba người chúng ta liên thủ đánh bại hắn không khó, nhưng muốn diệt sát thì sợ rằng không có khả năng. Hắn đánh không lại chúng ta chẳng lẽ không thể chạy hay sao?” Tam Toàn đạo nhân nhướng mày nói.

“Ta đã trả một cái giá lớn như vậy mời hai vị đạo hữu rời núi, đương nhiên sẽ có vài phần nắm chắc đấy. Hắn ngay lập tức sẽ phải trải qua một lần Đại Thiên Kiếp, có thể vượt qua hay không rất khó nói nhưng tối thiểu thì đây là cơ hội tốt ngàn năm khó gặp để diệt sát hắn.” Hoàng Nguyên Tử dường như đã tính trước nói.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 24
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 22/08/2019 03:36 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Miêu Nghị – Quyển 15
Phó Nguyên Khang bỗng truyền âm cho Phong Bắc Trần: Sư tôn! Phó Nguyên Khang muốn hỏi là thật sự thả Tử Dương Tiên Sinh sao? Mấy vị Quân Sử chết uổng thế sao? Phong Bắc Trần truyền âm trả lời: Ban đầu vi sư bị lợi dục che mắt, đã nghĩ nhầm. Hắn biết luyện chế cái gì không được cố tình...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Nữ ca sĩ về thăm nhà - Tác giả The Kid
Suốt thời gian dài bận rộn chạy show, ngày hôm nay Thảo mới sắp xếp công việc lại để về thăm gia đình. Quê của Thảo ở Cà Mau, cô lên thành phố để theo đuổi đam mê ca hát, ngoài ra cô còn có khả năng sáng tác. Tuy không phải một ngôi sao đình đám, nhưng Thảo đã có được lượng fan không ít...
Phân loại: Truyện nonSEX
Địt vợ của đại ca giang hồ - Tác giả The Kid
Hùng và Yến là cặp vợ chồng cưới nhau đã lâu, họ sống rất hạnh phúc. Hùng làm ông chủ của một số cửa hàng lớn, anh còn là đại ca giang hồ khét tiếng. Còn Yến, một người phụ nữ xinh đẹp, dịu dàng, chỉ ở nhà làm nội trợ. Vì là giang hồ nên Hùng có không ít kẻ thù, anh từng nhiều...
Phân loại: Truyện nonSEX
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba