Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Hồi ký mưa » Phần 34

Hồi ký mưa


Truyện đã hoàn thành

Phần 34

Nó và em ngã ra giường khi vừa về đến nhà, nó thì thấy hơi biêng biêng thôi còn em thì dạng nửa tỉnh nửa say… Cứ vật vờ hết bên này bên nọ, nhỏ Ngọc Anh thấy vậy thì đi pha 2 cốc nước chanh cho nó và em. Uống vào cũng đã đỡ đôi chút, với cái điều khiển chỉnh nhiệt độ xuống 21 độ, nó nằm dài cạnh em thở phì phò…

– Chồng ơi… Cởi giúp em cái váy đi, em mệt quá rồi – Em nằm úp, thều thào bảo nó…

Nó uể oải ngồi dậy, với tay kéo cái khóa lưng trên bộ váy đen của em, vừa cởi nó vừa ngáp. Bộ lưng trần của em rồi kéo hẳn cái váy qua khỏi chân em, nó tính ném xuống rồi nằm vật ra ngủ… Nhưng rượu vào rồi, thấy em chỉ còn mặc bộ đồ lót trên người khiến nó nóng bừng… Vuốt nhẹ trên tấm lưng trần của em, nó cởi khuy áo, lật em nằm ngửa lại, nó định hôn em thì em đẩy nó ra, mắt em vẫn nhắm nghiền…

– Anh đi rửa mặt đi, em không thích son của người khác dính trên môi của em…

Nó hơi sững người lại, đầu óc nó trở nên tỉnh táo hơn, tim nó đập thình thịch…

– Ơ… Anh… anh – Nó lắp bắp…
– Đi đi rồi ra đây ôm em xong em nói, yên tâm không có gì đâu – Em dùng chân đạp vào người nó, nó biết em nói vậy thôi nhưng hành động của em thì đang tức nó lắm…

Nó vào wc, qua tấm gương treo tường, nó thấy mép môi trên của nó dính một chút son, có lẽ là nụ hôn của Thư đã vô tình để lại cái bằng chứng chết người đó… Nó xả đầy nước vào bồn rửa mặt rồi gục mặt vào đó cho tỉnh táo hơn… Với lấy cái khăn mặt, nó thở dài…

Bước ra thì thấy em đã mặc lại bộ đồ ngủ rồi, nó ra nhặt lại chiếc váy của em và treo nó lên móc. Em vẫn đang nằm quay mặt ra phía nó, đôi mắt nhắm nghiền. Nó ngồi vào mép giường, lấy tay vén nhẹ cho em mấy sợi tóc đang xõa xuống mặt vì gió quạt. Em từ từ mở mắt ra nhìn nó…

– Sao thế, đêm rồi còn chơi trò vuốt tóc vuốt má à, nằm xuống ngủ đi – Em nói với giọng bình thường nhưng không có chủ ngữ càng khiến nó thấy sợ hơn…

Suy tư một lúc, nó quyết định sẽ thú thật với em, em cũng đã nói rất nhiều lần về vấn đề nó giấu em nhiều chuyện và nói dối rồi. Nó nằm bên cạnh em, quàng tay qua làm gối đầu cho em, em vẫn nằm im và mặc kệ nó làm…

– Em ơi, em ngủ chưa?
– Em sắp ngủ rồi, anh có gì muốn nói à?
– Anh xin lỗi… hôm nay anh…

Em mở mắt, nhón lên hôn nó khiến cho câu nói của nó bị bỏ lửng, một lúc sau em mới rời môi nó. Chẳng hiểu hôm nay là ngày gì mà nó suốt ngày bị chặn họng, mà bị chặn họng lại là toàn những thứ ngọt ngào thôi…

– Em hiểu, yêu một kẻ đa tình đào hoa như anh thì em phải chấp nhận. Nói đi, vết son này của ai?
– Của Thư, nhưng mà nó…
– Thôi được rồi, em chỉ cần biết người thôi, em không có hứng thú với câu chuyện của anh. Mình đi ngủ thôi, ngày mai còn dậy sớm ôn tập nữa… – Em đưa tay lên suỵt nó, lắc đầu…

Nó cũng không nói gì nữa, nhưng nó biết em đang rất buồn và giận nó. Nó quàng tay qua ôm bụng em, hơi ngạc nhiên…

– Hôm nay em lại “thả rông” à?
– Ai là người cởi, em mệt chẳng muốn lục đồ nữa, mà để vậy cho mát…
– Nhưng mà như thế này thì chết anh?
– Sao mà chết chóc gì ở đây…
– Vì anh không ngủ được đâu…

Nói rồi nó nhào lên hôn em, em cũng đáp lại nụ hôn của nó, đôi môi của nó di chuyển xuống cổ của em rồi thơm nhẹ vào vành tai, em thở gấp hơn, miệng em khẽ nói…

– Chó này, cứ thế này thì sao mà giận được anh, hôm nay em mệt, để em ngủ đi…
– Em làm gì có sự lựa chọn nào khác đâu – Nó với tay tắt cái đèn ngủ, căn phòng chìm vào bóng tối…

Bạn đang đọc truyện Hồi ký mưa tại nguồn: http://truyensex.moe/hoi-ky-mua/

Kỳ thi tốt nghiệp cuối cùng cũng đến, nó bước vào kỳ thi với tâm trạng thoải mái và quyết tâm cao độ. Sáng nay sẽ thi toán, em từ đêm qua đã chuẩn bị hết đồ cho nó để đi thi rồi. Gồm phiếu dự thi, bút thước máy tính và vài thứ linh tinh nữa… Nhón chân đặt lên hôn nó, em cười tươi…

– Chúc chồng thi tốt…
– Vợ cũng thế nha…

Đề toán khá là khoai, nó làm được 2 câu đầu, 1 câu khá là ngon để lấy 2 điểm, câu còn lại thì nó làm sai phải xin lại tờ khác để làm lại. Câu 3, 4 thì nó tịt luôn, nhìn sang cái đồng hồ, nó thấy chỉ còn 10p nữa. Cắm cúi ngó lên chép bài thằng ngồi trên, giám thị thì nhắc nó liên tục. Lát sau thì đứng hẳn cạnh nó luôn, nó ngẩng lên nhìn giám thị cười méo mó…

– Thôi được rồi, còn có 10p, bạn nào làm được thì cho các bạn không làm được chép đi, nhưng không được làm ồn và mất trật tự nhé – Một cô giám thị nói với cả phòng nó…

Nói rồi 2 nữ giám thị đều bước chân ra cửa để canh thanh tra cho chúng nó. Nó như vớ được vàng, nhoài người lên cố gắng chép lấy chép để. Tiếng chuông hết giờ vang lên cũng là lúc nó viết xong cái đáp án của câu cuối cùng. Nộp bài và ký tên, nó bước nhanh ra cổng nơi em đang đứng đợi nó…

– Thế nào anh, có làm được bài không? – Em lấy cái khăn ướt, lau mồ hôi cho nó…
– May quá anh chép được, hehe…

Nó kể lại mọi chuyện trong phòng cho em nghe, em thì mừng lắm cười khúc khích. Vì để ăn mừng cho may mắn của nó, nó mời em uống nước mía chị Huế, hehe…

– Chiều vào tủ của anh rồi, cố lên nhé…
– Chiều thi văn nhỉ, mà tay anh thấy hơi nhức rồi, không biết sao nữa – Nó giả bộ ôm ôm cái tay của nó…

Em hoảng hốt cầm tay nó sờ nắn, ánh mắt lo lắng nhìn nó. Nó thấy thái độ của em vậy thì cười hì hì…

– Anh cười cái gì, anh thấy sao rồi, có đau nhức lắm không? Em đưa anh ra ngoài viện kiểm tra nhanh nhé?
– Haha, trông em buồn cười quá, anh trêu tí thôi…
– Chó này, không thèm quan tâm anh nữa – Em đẩy cánh tay nó ra, cầm cốc nước mía lên quay ra dỗi nó…
– Thôi không dỗi nữa, về ăn cơm nghỉ ngơi rồi chiều còn đi thi nào – Nó kéo tay em dậy đi ra chỗ gửi xe…

Chiều đó nó thi văn, đề văn năm ấy giống với đề văn đại học là 1 câu nghị luận xã hội và 1 câu phân tích văn học. Nghị luận xã hội nó làm ngon ơ, nhưng câu 2 là vào bài chiếc thuyền ngoài xa, trong đó có đề nêu cảm nhận của em trong hình ảnh quỳ lạy của người đàn bà làng chài ở tòa án huyện với câu nói “con lạy quý tòa… đừng bắt con bỏ nó”… Nó đọc đề và ngẫm nghĩ một lúc lâu, ngày đó khi ở tòa án với hình ảnh bố mẹ nó ly hôn khiến nó có cảm xúc viết hơn. Nó không biết mình đã viết bao nhiêu trang giấy, nhưng nó viết nhiều, nó viết đến nỗi tay nó cứng đờ nhưng nó vẫn cứ mải mê viết. Có những lúc mắt nó nhòe đi theo từng dòng chữ nó viết ra trên giấy. Khiến ông thầy giám thị tò mò phải đứng cạnh và đọc bài của nó, có lẽ một cái vỗ vai của ông thầy lúc đó lại như là điều an ủi duy nhất để tâm trạng của nó có thể ổn định hơn.

Tối đó, em không hỏi nó có làm được bài không, nó hơi thấy lạ vì bình thường em sẽ vồ vập mà hỏi han nó. Nhưng em không hỏi mà mặt cứ tỉnh bơ khiến nó phải hỏi em…

– Sao em không hỏi anh chiều nay có làm được bài không?

Em vẫn ngồi chỉnh lại cái mặt nạ đang đắp trên mặt, tay thì bốc snack ăn cùng nhỏ Ngọc Anh, bộ dạng thản nhiên hết sức…

– Cần gì phải hỏi, đề đó đúng vào tủ của anh, thậm chí đúng dòng cảm xúc của anh. Mà làm văn thì cần nhất cảm xúc. Cái đấy thì anh có thừa còn gì…
– Lỡ đâu anh không làm được thì sao?
– Ui dời, có đứa còn vừa làm bài thi vừa khóc cơ mà…
– Này, sao em biết hả?
– Có người nói với em thôi, thấy bảo là viết ghê lắm, 3, 4 tờ lận. Khiếp quá, viết gì mà viết nhiều vậy hả chồng?

Em quay ra nhón cho nó một miếng snack, bộ dạng lả lơi trước mặt như trêu tức nó, nó há mồm ngạm luôn cái ngón tay của em…

– Ái đau, con chó này bỏ tay em ra – Em la lên…
– Cho chừa, thích trêu không?
– Anh học đâu cái kiểu này đấy, như con chó dại ý – Em đánh vào đùi nó đau điếng…

Nói chung hôm nay là ngày thi đầu tiên và nó thấy khá thoải mái khi cả nó và em cùng Ngọc Anh đều làm được khá tốt. Ngọc Anh thì giỏi toán lý hóa nên văn chiều nay có hơi trục trặc tí nhưng nhỏ nói vẫn ổn, có thể điểm không ở mức giỏi thôi chứ ở mức trung bình khá thì thừa…

Tối đó, sau khi ôn lại một chút tiếng anh cùng em để sáng mai thi, nhìn đồng hồ mới hơn 9h tối. Ngồi ở nhà cũng chán, nó rủ em đi chơi một chút cho khuây khỏa đầu óc…

– Sún ơi, đi chơi tí đi…
– Đi đâu hả chồng – Em cười tươi khi nghe nó gọi em bằng biệt danh của em…
– Đi đi, đi lượn lờ cho mát, không thì lên hồ LN ngồi…
– Thế chả bao sớm, em thay lại quần áo, nãy thay đồ ngủ rồi. Anh xuống dắt xe ra đi, em thay quần áo rồi mình đi luôn…

Dắt xe em ra, 5p sau thì em xuống, em mặc cái quần đùi bò và áo phông, tóc em cột đuôi ngựa. Mỗi tội cái quần ngắn quá lộ hết đôi chân dài miên man với cặp giò trắng bóc không tì vết của em thôi…

– Mặc gì ngắn thế, sao quần lại cứ tua tua thế kia?
– Xì mốt mới đó anh chả biết gì, thôi đi đi anh không muộn rồi – Em ngồi lên xe, vòng tay qua ôm nó…

Nó đèo em ra vòng xuyến, mua 2 trà chanh rồi chở em lên hồ LN ngồi. Hôm nay trời nóng nên hồ khá đông các cặp đôi ngồi đây, khổ sở lắm nó mới tìm được một cái ghế đá còn trống. Nó và em ngồi xuống, em thì dang tay ra hít thở cái không khí trong lành của hồ…

– Em đã làm hồ sơ đăng ký thi Kinh tế Quốc dân chưa đó?
– Xì đợi anh hỏi nữa, chị Lan cho người làm cho em từ lâu rồi, từ đợt tháng 3 lận – Em lè lưỡi trêu nó…
– Cất cái lưỡi đi, cắn cho phát bây giờ…
– Anh nhá, dạo này có cái trò cắn ấy, bỏ ngay đi, đau chết đi được…

Nó cười với em, cũng khá là lâu rồi nó và em không có khoảng thời gian riêng tư như thế này. Nó tính đợt này thi tốt nghiệp xong. Nó sẽ đưa em đi du lịch vài hôm, vừa để thoải mái, vừa hâm nóng lại tình yêu này…

– Anh ơi, thi xong tốt nghiệp, chúng ta đi du lịch đi…

Nó tròn xoe mắt quay sang nhìn em ngạc nhiên, nó chưa nói với em bởi nó đợi thi xong lên kế hoạch là đi luôn cho em bất ngờ, ai dè em lại là người đề xuất trước…

– Gì mà trợn mắt nhìn em ghê vậy – Em gác chân lên người nó, tay ôm nó lại…
– Anh đang định bảo là thi xong mình đi du lịch, thế mà em lại nói trước rồi, chán quá – Nó đưa cái bộ mặt giả buồn bã quay qua nhìn em…
– Thôi đi, anh lúc nào cũng diễn là giỏi thôi, sao anh không đi thi sân khấu điện ảnh đi…
– Anh mà đi thi sân khấu điện ảnh thì nhất định trở thành diễn viên xuất sắc nhất, lúc đó á, đầy cô gái xinh đẹp vây quanh anh, em nghĩ em có cửa à?
– Thế anh nghĩ anh có giống ngôi nhà không? – Em lườm rồi hỏi nó…
– Giống ngôi nhà là sao?
– Vì ngôi nhà có cửa còn anh thì không – Em nhún vai…
– Á à dám coi thường anh này…

Nó quay sang ôm chặt em rồi cù em, em thì buồn quá nên cười vang lên rồi giãy giụa trong vòng tay của nó.

– Thôi, em xin chồng, hihi, buồn lắm không nghịch nữa – Em vừa cười vừa thở vì mệt, nó dừng tay, kéo em lại tựa hẳn vào người nó…
– Sợ chưa? Thế giờ anh có cửa với em không?
– Hihi có có, em yêu chồng em nhất – Em thơm vào má nó rồi tiện đặt luôn dấu răng của em lên đó khiến nó đau điếng…

Hôm nay gần rằm, trăng đã lên cao nhưng chưa tròn vành vạnh. Mặt nước trên hồ sóng sánh theo từng cơn gió, hương thơm nồng nàn của đầm sen thoảng qua đôi môi đỏ của em. Bất giác nó sờ lên đôi môi đó, thì thào…

– Em ơi, hôm kỷ yếu, anh đã hôn Thư…
– Em biết – Em vẫn nhìn nó với ánh mắt hiền từ…
– Anh xin lỗi, không hiểu sao lúc ấy anh không làm chủ được bản thân mình…
– Em cũng biết luôn…
– Em biết sao em không ghen, không giận? – Nó thơm nhẹ vào đôi môi của em, em vẫn nhìn nó…
– Nếu anh không mở lòng, liệu có ai bước được vào trái tim anh không? – Em chợt nở nụ cười, nhưng nó không có cảm giác giận dữ từ em…
– Em đang mắng anh sao?
– Em tin anh tự có cách giải quyết của mình, em hơi mạo hiểm khi để những chuyện đó xảy ra, em biết nhưng em không cản anh. Từ lúc cái Thư rời bàn, em đã dõi theo nó. Nó đứng với anh khá lâu và ở một góc khuất, em đã hình dung ra mọi chuyện rồi?
– Vậy tại sao lúc đó em không ra đó và gọi anh vào…
– Em nghĩ nếu anh yêu em, thì anh sẽ có cách xử lý tốt nhất…
– Nhưng sự thật, anh đã thua em ạ – Nó thở dài, ánh mắt hướng ra hồ, nó hy vọng rằng mùa hương từ đầm sen ấy sẽ khiến nó bớt day dứt hơn…

Em ngồi xích lại, ôm lấy nó chặt hơn, ghé sát tai nó, em thì thầm…

– Không ai cưỡng lại được với đôi mắt của nó đâu, em đã cảnh báo anh rồi mà, đừng có nhìn vào mắt nó mà…
– Haizz…
– Thôi bỏ đi, may cho anh là lúc sau cái Thư nó đã thú nhận với em, lúc về nhà anh cũng thú nhận với em. Em không giận nó, cũng không trách anh, em chỉ trách bản thân em sao lại yêu một kẻ đào hoa như anh thôi…

Đẩy nó ra, em áp 2 tay vào má nó rồi nghiêng đầu nó nhìn em. Em hôn nó, nó cũng đáp lại em. Dạo này nó có kiểu nghiện hôn em, có thể hôn em mọi lúc mọi nơi, đôi khi chỉ là 1 cái chạm môi, nhưng cũng có thể là nụ hôn kiểu Pháp em dành cho nó. Nói chung là nó thích hôn em, vì vị môi em ngọt…

Buông nó ra, em nói tiếp…

– Nhưng hôm đó, anh như thế là quá tàn nhẫn với Linh đó…
– Anh muốn kết thúc mọi chuyện, anh sợ nó sẽ ảnh hưởng đến chuyện chúng ta…
– Anh làm vậy chẳng được ích lợi gì đâu, anh nói dối em rất giỏi, nhưng đứng trước cảm xúc và chuyện tình cảm, anh lại chẳng biết nói dối…
– Sao lại không được, anh nghĩ sau chuyện đó, Linh nó phải hận anh lắm chứ…
– Không, hoàn toàn không, mà ngược lại nó sẽ càng yêu anh hơn, tâm lý con gái, khi đã yêu rồi thì càng bị phũ thì sẽ càng yêu nhiều hơn. Chỉ là buồn đôi chút thôi, nhưng quyết tâm có được anh lại nhiều hơn đó…
– Em nói vậy mà em không sợ mất anh ư?
– Sau tất cả mọi chuyện, em không còn sợ mất anh nữa, vì em biết Nam của em chỉ yêu em thôi, cho kẹo cũng không dám bỏ em yêu người khác đâu, hihi…
– Tự tin thấy gớm – Nó bẹo cái mũi cao của em…
– Con Linh á, nó còn bám anh dài, anh cứ từ từ mà tận hưởng đi…
– Nó bám đến đâu anh sẽ phũ đến đó, vì điều đó tốt cho Linh, phải không vợ?
– Vâng, tùy anh, nhưng em nói rồi đó, nếu như mà làm tổn thương em, thì em làm ma cũng không tha cho anh đâu…
– Ùi sợ quá, bỏ luôn bây giờ nè…
– Dám không…

Em đưa nắm đấm lên dọa nó, nó cười khì khì ôm em lại. Đã gần 11h đêm rồi nhưng cả 2 đứa chẳng muốn đứng dậy để đi về. Nó thích ngồi ôm em như này, những nụ hôn trao nhau nồng nàn dưới ánh trăng và mùi hương từ đầm sen khiến một con người thích văn thơ như nó dạt dào cảm xúc. Vuốt nhẹ mái tóc của em, nó tự hứa với lòng mình rằng em sẽ là người con gái mà nó yêu nhất cuộc đời… Nó cũng thầm cảm ơn bố mẹ em đã sinh ra người con gái ấy, cảm ơn thằng Huy ngày ấy đã mang em đến bên nó, cảm ơn cơn mưa trong ngày sinh nhật để nó biết nó sợ mất em. Cảm ơn ánh hoàng hôn trên biển ở Hạ Long và cảm ơn chị – Hoài Thu vì đã mang em trở về bên nó…

Bạn đang đọc truyện Hồi ký mưa tại nguồn: http://truyensex.moe/hoi-ky-mua/

– Thưa cô cho em nộp bài?
– Bây giờ mới thi được có 40p thôi mà, còn 50p nữa lận…

Cô giám thị kéo cái kính lên nhìn nó ngờ vực rồi lại liếc liếc sang cái bài thi của nó…

– Hình như nãy cậu này xin thêm tờ giấy thi nữa đúng không? Nãy viết sai, viết lại rồi giờ nộp bài sớm, tính bỏ thi à?

Một bà giám thị khác đi xuống chỗ nó, nhưng không thèm nhìn vào bài thi của nó, mà chỉ nhìn xung quanh quát các thí sinh khác trong phòng tiếp tục làm bài.

– Em xin giấy vì 1 tờ em viết không đủ, em làm xong bài thi rồi ạ – Nó vẫn thản nhiên đáp lại 2 cô giám thị…

Từ ánh mắt nhìn nó ngờ vực, cô giám thị dần dần chuyển sang trạng thái ngạc nhiên nhìn nó không chớp mắt. Cô giám thị còn lại đang đứng cạnh nó thì quay sang cầm bài thi của nó, đọc một lúc rồi ngẩng đầu lên gật gật…

– Nhưng theo quy chế là phải 2/3 thời gian mới được nộp bài trước, thôi được rồi em cứ ngồi ở đó xem thật kỹ lại bài thi của mình đi…
– Cô ơi, nó không cần xem lại đâu, nó chắc chắn 9, 10 điểm rồi cô ạ – Một giọng nói vang lên ở dưới cuối phòng thi, là thằng Duy… Nó quay lại lườm một cái rồi cũng ngồi xuống im lặng…

Hôm nay nó thi môn cuối cùng, là môn Sử, tủ của tủ của nó… Đề năm nay khá là dễ, học kỹ trong sách giáo khoa là có thể làm được 6, 7 điểm rồi. Chỉ có 1 câu 3 điểm là cần phân tích và ghép nối các sự kiện từ thực tiễn tình hình thế giới vào tình hình của nước ta lúc bấy giờ… Nói chung là nó tự tin, vì đề này nó từng làm 2, 3 lần rồi…

Ngồi chán chẳng biết làm gì, nó gặm cái bút, nằm bò ra bàn nhìn ra ngoài cửa sổ. Từng chùm hoa phượng đã tàn, tiếng ve cũng chẳng còn nữa. Chỉ còn 20 phút nữa thôi, nó sẽ nộp bài và bước chân ra khỏi đây, có thể đây là những phút cuối cùng trong đời nó được ngồi trên ghế nhà trường. Khẽ mấp máy môi hát lên vài câu hát trong bài “Ngày ấy bạn và tôi”, một cảm xúc khá tả dâng lên trong lòng nó, tay nó bắt đầu gõ xuống bàn theo từng nhịp hát…

– Em này, làm xong rồi thì ngồi im để các bạn làm chứ – Cô giám thị nhắc nhở nó khi tiếng gõ bàn dồn dập và to hơn…

Nó ngoảnh lên cười buồn, liếc nhìn xung quanh, các bạn vẫn đang cặm cụi viết, đôi khi lại nhăn mặt nhìn vào đồng hồ. Thời gian cứ trôi, mỗi người một tâm trạng, một cảm xúc…

– Em có thể nộp bài được rồi…

Nó đứng lên, ký tên và nộp bài rồi lững thững bước ra cửa lớp, đi qua từng lớp học, đã có lác đác vài người ra sớm như nó… Từng bước chân cứ thế nặng nhọc bước ra cổng trường theo tiếng nhắc nhở của vài chú công an đang bảo vệ khu vực thi… Nó quay mặt lại, tiếng đóng cổng trở nên khô khốc, nó chợt mỉm cười…

– Tạm biệt nhé, một thời để nhớ…

Bạn đang đọc truyện Hồi ký mưa tại nguồn: http://truyensex.moe/hoi-ky-mua/

Tiếng chuông báo hết giờ thi, từng lớp học sinh thất thểu bước ra ngoài… Phụ huynh ở ngoài thì ngó lên ngó xuống hóng con, vài người chạy lại hỏi han khi thấy bóng dáng của con mình, nó ngồi đó châm thuốc, cốc nước mía đá khiến cho cơ thể nó mát hơn trong cái nắng gay gắt đầu tháng 6… Chợt điện thoại nó rung lên, là số lạ mà dài, có khi là mẹ nó gọi…

– Alo?

Bạn đang đọc truyện Hồi ký mưa tại nguồn: http://truyensex.moe/hoi-ky-mua/

– Alo?

Bạn đang đọc truyện Hồi ký mưa tại nguồn: http://truyensex.moe/hoi-ky-mua/

– Alo ai đấy…

Tiếng rè rè mất sóng vang lên trong điện thoại, nó toan cúp máy thì có tiếng nói vang lên…

– Nam à, mẹ đây, nghe rõ chưa con?
– Vâng con nghe thấy rồi…
– Thi thố thế nào rồi con? – Mẹ nó hỏi, tín hiệu vẫn hơi khó nghe…
– Cảm ơn mẹ đã quan tâm, con thi xong hết rồi mới hỏi…
– Thì mày phải thi xong hết thì tao mới hỏi chứ?
– Trượt rồi… – Nó trả lời bâng cua, nhìn thấy cảnh bố mẹ đưa đón con đi thi mà trong lòng nó có chút ghen tị và tức giận…
– Thôi mẹ xin lỗi, do công việc nên mẹ không về được – Tiếng mẹ nó nhỏ nhẹ lại, không còn quát mắng nó như những lần gọi về trước nữa…
– Vâng, con quen rồi mà, con làm tốt, tự tin 90% đỗ tốt nghiệp rồi, mẹ cứ yên tâm làm đồ án nhé…

Nó nói thêm vài câu nữa thì cũng tắt máy, từng tốp học sinh đi ra mà vẫn chưa thấy em đâu, nó đang hóng thì có bàn tay vỗ vai nó…

– Anh có làm được bài không? – Là Nhỏ Linh, nhỏ đang ôm đống đồ đứng sau nó…
– Ừ làm được…
– Làm được tốt không ạ – Nhỏ vẫn hỏi nó, ánh mắt nhìn nó buồn tủi…
– Tốt…

Nó nói rồi lại quay sang hướng cổng, để mặc nhỏ Linh ở đó, nó vẫn chưa thấy em ra, toan đứng dậy ra cổng để tìm em thì nhỏ Linh chìa ra một tờ giấy đưa cho nó. Nó hơi ngạc nhiên, quay lại nhìn nhỏ như muốn hỏi về hành động vừa rồi…

– Sinh nhật anh em có đưa 1 tấm thiệp, em dặn anh bao giờ buồn và tuyệt vọng nhất thì mở nó ra. Thời gian qua anh khó khăn và gặp nhiều chuyện, anh đã mở chưa?

Nhỏ nói làm nó mới nhớ đến món quà đó, nó vẫn để trong tủ, hôm đó sinh nhật nó nhiều chuyện nên nó quên béng đi mất hộp quà đó. Nghĩ lại cũng hơi tội nhỏ, nhưng nó vẫn giữ thái độ lạnh tanh…

– Ừ chưa…
– Vậy anh cầm lấy cái này, khi nào anh cảm thấy hạnh phúc và vui vẻ nhất thì mở nó ra… Hứa với em được không?

Nó bối rối, chẳng biết phải nên nói với nhỏ hay như thế nào cả. Nó không giỏi trong việc giả tạo như này, đối với nó nhỏ Linh vẫn là người mà nó quý, là người mang cho nó nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Nó đón lấy tờ giấy, khẽ gật đầu với nhỏ…

Nhỏ nở nụ cười buồn, quay đi…

Nó thấy em bước ra từ trong trường, khuôn mặt em tươi cười rạng ngời, chắc môn Hóa không làm khó được em. Thấy em nó vẫy tay gọi em…

– Mai Anh…
– Hihi anh yêu đợi em đó à? Có làm được bài không? – Em tiến đến, vớ luôn cốc nước mía của nó hút sụt sụt…
– Để anh gọi cốc mới, uống thế không thấy mất vệ sinh à? Ngồi xuống đây xem nào…

Nó kéo tay em ngồi xuống bên nó, lấy giấy ăn lau mồ hôi cho em, trời nóng nực mà em mặc cái trắng áo dài tay đồng phục. Sắn cái tay áo lên cho em, từng làn da trắng muốt lộ ra…

– Xì, hôn nhau suốt thì không thấy mất vệ sinh, anh có làm được bài không?
– Lại còn phải hỏi à, thế em thì sao?
– Hihi em ngồi chơi hãy chọn đáp án đúng vui lắm – Em cười te tởn với nó…
– Nghĩa là sao?
– Hihi nghĩa là em vẽ 4 đáp án ra bàn rồi lấy bút quay, chỉ vào đâu thì em khoanh đó…
– Này nghiêm túc nhé, đừng có mà đùa – Nó gắt lên với em…
– Đùa tí đã gắt, như ông già, em làm được hết, không được 9 thì cũng 9, 5 nhé – Em tự tin khoe với nó…

Nó cười cười, gì chứ mấy môn tự nhiên em học cực đỉnh luôn, sáng nay thi tiếng anh mà em nói như em đang thi đọc hiểu và nối chữ tiếng việt lớp 1 vậy. Nói chung là nó hỏi em để quan tâm em xíu thôi chứ không cần hỏi cũng biết em đỗ chắc rồi…

Vậy là kỳ thi tốt nghiệp đã xong… Nó cảm thấy thoải mái và quyết định sẽ đi du lịch cùng em 3 ngày trước khi quay trở về với sách vở để chuẩn bị cho kỳ thi đại học vào tháng 7 tới… Tối đó đang ngồi ăn cơm, nó quay sang hỏi Ngọc Anh…

– Ngọc Anh đi du lịch với anh chị không?

Ngọc Anh không trả lời, hướng ánh mắt nhìn nó lưỡng lự rồi nhìn sang em…

– Đi đi Ngọc Anh, đi với chị cho vui – Em cười tươi, nháy mắt với Ngọc Anh…
– Dạ thôi, anh chị đi đi, em còn phải trông nhà – Nhỏ cúi mặt, chọc chọc mạnh đôi đũa vào cái bát, cơm văng ra tung tóe, nó và em hơi ngạc nhiên vì chưa bao giờ thấy nhỏ có thái độ như này…
– Mày làm sao thế? Nãy mày bảo mày làm được bài mà?
– Thì em làm được bài mà…
– Thế thái độ gì đấy?
– Em đã nói là không có gì, anh hỏi nhiều thế nhở, anh chị đi thì cứ đi, em ở nhà còn trông nhà… Em hơi mệt, chị Mai rửa bát giúp em nhé…

Nói rồi nhỏ đẩy mạnh cái ghế ra đằng sau, đứng dậy đi thẳng lên phòng, nó ngồi dưới nghe thấy tiếng đóng cửa phòng rất mạnh, bực mình trước thái độ ấy, nó quát lên…

– Ơ con này mày làm sao đấy? Mày phá nhà à…
– Thôi anh, để tí em lên em hỏi Ngọc Anh, chắc là nó đang khó chịu chuyện gì đó…
– Con dở hơi này, tính cách chẳng giống ai, lúc buồn lúc vui bực cả mình – Nó quăng đôi đũa xuống bàn, ngồi khoanh tay ngả vào ghế…
– Thôi, anh cứ cọc cằn thế, để tí em hỏi, ăn cơm đi rồi em rửa bát…

Em gắp đồ ăn cho nó, lay lay cái tay. Nó cầm đũa rồi bỏ xuống luôn…

– Thôi anh chả muốn ăn nữa, em ăn đi, để anh lên xem nó thế nào?

Nói rồi nó đứng dậy, đi thẳng lên phòng Ngọc Anh. Đứng trước cửa, nó gõ nhẹ…

– Ngọc Anh, anh vào được không?

Bạn đang đọc truyện Hồi ký mưa tại nguồn: http://truyensex.moe/hoi-ky-mua/

– Anh vào nhé…

Bạn đang đọc truyện Hồi ký mưa tại nguồn: http://truyensex.moe/hoi-ky-mua/

Không thấy trả lời, nó nắm tay cầm kéo nhẹ, cánh cửa từ từ mở ra trước căn phòng tối om. Nó tính với tay bật điện thì nghe thấy tiếng khóc thút thít ở trong chăn. Vẫn mở cửa đó, nó tiến đến giường con nhỏ…

– Mày làm sao mà khóc, có gì chuyện gì à?

Bạn đang đọc truyện Hồi ký mưa tại nguồn: http://truyensex.moe/hoi-ky-mua/

– Mày làm sao?

Nhỏ vẫn ngồi khóc, nó ngồi xuống dưới mép giường, vén cái mái tóc đang rủ xuống dưới…

– Thôi, có chuyện gì nói anh nghe xem nào…

Ngọc Anh ngồi tựa hẳn vào lưng nó, vẫn rấm rứt khóc. Thôi thì cho nhỏ mượn bờ vai vậy, nó cứ ngồi im chẳng hỏi gì nhỏ nữa. Một lúc sau, nhỏ vòng tay qua ôm chặt lấy nó, nó hơi ngạc nhiên tính đứng dậy nhưng nhỏ ôm chặt nó quá. Thân hình của nhỏ như đang dính chặt vào nó vậy, nhỏ ngoài mặt lên, thơm vào gáy rồi vành tay và cổ nó… Nó bắt đầu giãy giụa kinh hơn…

– Bỏ ra, con điên này…
– Hức… hức em không bỏ – Nhỏ vẫn hôn vào cổ nó, khóc thút thít…
– Mày bị điên à – Nó to tiếng…
– Vâng em đang điên đấy…

Nó giằng mạnh tay nhỏ ra, nó đứng bật dậy đẩy nhỏ ngã nhào ra giường…

– Mày bị điên rồi đấy Ngọc Anh – Nói rồi nó đóng sập cửa lại, tiếng động mạnh khiến em chạy lên nhìn nó…
– Anh làm sao đấy?
– À không có gì, anh hơi mạnh tay…
– Ngọc Anh sao rồi anh?
– Nó như con điên ấy, anh chịu thôi, em vào mà xem…

Nó bực tức bước sang phòng nó, em thì mở cửa phòng Ngọc Anh rồi tiến vào chốt cửa lại. Nó đang bực mình nên cầm điện thoại ra ngồi ban công đốt thuốc. Mở mấy bài nhạc lên, thở từng làn khói, nó đang thấy khó hiểu về những hành động của nhỏ Ngọc Anh khi nãy…

Tiếng cạch cửa, em bước vào với cốc chè thạch em làm lúc chiều trên tay. Đưa cho nó, em lấy cái ghế ra ngồi cạnh nó luôn.

– Haizz, em đã nói với anh rồi, nhưng anh toàn mắng em thôi…
– Chuyện gì? Anh đâu có mắng em đâu?
– Chuyện của Ngọc Anh, trước đây em đã nói nó thích anh rồi mà anh còn mắng em, còn giận dỗi em nữa…

Em gẩy gẩy cái thìa, đút cho nó một miếng thạch hoa quả. Nó há mồm đón lấy, mắt vẫn nhìn em…

– Nhưng việc đó thì có liên quan gì?
– Anh đúng là đồ vô tâm mà, càng ngày nó càng thích anh, tính con bé là tính sở hữu, nó nghe thấy em và anh đi du lịch nên nó buồn, nó chán đấy…
– Nhưng thời gian qua anh thấy nó bình thường mà, chẳng có tỏ ra là thích anh hay gì cả?
– Do anh chẳng để ý nhiều thôi, em để ý hết, kể cả trong bữa cơm hay sinh hoạt hàng ngày. Từ những cử chỉ nhỏ nhất mà nó làm, em đã biết nó thích anh rồi…

Nó thở dài, từ chối miếng thạch mà em đưa cho nó…

– Nói chung là giờ em không quản nữa, em quá mệt vì suốt ngày phải giữ anh khi xung quanh anh hàng tá người vây quanh rồi. Giờ thì anh tự đi mà giải quyết, em nghĩ anh có đủ bản lĩnh để biết mình nên làm gì…
– Anh hiểu rồi…
– Em chỉ nhắc lại cho anh nhớ, em là người duy nhất và chính thức đối với anh. Em không đủ bình tĩnh và sự vị tha nhiều đến mức để suốt ngày chứng kiến cảnh người khác thể hiện tình cảm với anh đâu…

Em nói xong thì cầm cốc đi xuống nhà bỏ nó ở lại… Nếu như là nhỏ Linh, nhỏ Thư thì nó sẽ tự tách ra và không tiếp xúc với 2 nhỏ ấy nữa là xong chuyện. Nhưng với Ngọc Anh thì khác, nhỏ mang danh nghĩa là em gái nó, nó chẳng thế nào mà đối xử với nhỏ như thế được. Càng nghĩ nhiều nó càng thấy đau đầu, thuốc lá cứ thế đốt liên tục. Cứ thế này khéo nó chết vì suy nghĩ nhiều hoặc chết vì ung thư phổi mất thôi…

“Mình là anh em đúng không anh, nhưng mà em chỉ là con nuôi của bố, nên là chúng mình có thể vẫn yêu được anh nhỉ”

“Thôi em đùa đấy, mặt cáu gắt trông đáng ghét quá, giãn cái mặt ra”

“Nhiều khi em nghĩ sau này ví dụ, ví dụ thôi nhé, mình mà lấy nhau chắc buồn cười lắm nhỉ”

Những câu nói bông đùa của nhỏ Ngọc Anh lúc trước cứ văng vẳng bên tai nó. Nó nghe xong thì cũng chỉ nghĩ là đùa nhau, vì tình cảm của nó dành cho nhỏ chỉ đơn thuần là tình cảm anh trai dành cho em gái thôi. Nó chẳng bao giờ dám nghĩ đến chuyện Ngọc Anh sẽ thích nó cả, vì nó nghĩ như thế là loạn luân, cứ nghĩ đến là nó rùng hết cả mình…

Đêm đã xuống, nó vẫn nằm vắt tay lên trán trằn trọc, em thì đang quay sang lúi húi nghịch điện thoại cười khúc khích suốt. Nó thấy dường như em chả có để ý gì đến tâm trạng của nó cả, một chút ích kỷ dâng lên trong người nó, nó cáu…

– Cất cái điện thoại đi, cứ xem xem rồi cười ai mà ngủ được…
– Xì, giận cá chém thớt…
– Có cất điện thoại rồi quay sang đây không? – Nó gắt lên…

Em bấm tắt điện thoại, quay sang nhỏm dậy chống cằm nhìn nó…

– Hihi cáu trông dễ thương ghê…
– Dễ cái đầu em ý, anh đang khó chịu đó…
– Thôi được rồi, quay sang đây ôm em cho đỡ khó chịu nào…

Em quay sang ôm nó, với tay nó quàng qua người em, dạo này bụng em hơi to, nó chột dạ…

– Này, mà sao bụng em dạo này to thế, liệu có phải em…
– Nghĩ vớ vẩn gì, dạo em ăn nhiều nên hơi béo thôi…
– À anh cứ tưởng anh chuẩn bị phải sang bên kia ra mắt rồi…
– Thế anh có thích không? Anh thích cũng được mà?
– Anh đùa thôi, giờ lấy nhau về để ăn cám thay cơm à? Ít cũng phải 4 năm nữa, đợi anh học xong đi làm đã…

Em thở dài, kéo tay nó qua đầu em để em gối vào, em quay sang rúc rúc vào cổ nó, hít hít rồi cắn nhẹ…

– Em đồng ý mà, em sẽ đi làm nuôi anh đi học, sau này anh ra trường thì nuôi lại em, mình cùng cố gắng được không anh?
– Em muốn cưới lắm à?
– Vâng, em sợ không kịp – Em nói lí nhí…
– Không kịp là sao?
– À không có gì, em sợ em không chịu được nữa thôi…
– Ngốc, giờ em phải nghĩ cho tương lai chứ không được hành động theo cảm tính. Đợi anh được không? Anh sẽ cố gắng để xứng đáng hơn với em. Lúc đó anh sẽ đàng hoàng đến đón em về…

Em lại im lặng, một lúc sau thì em khóc thút thít, em ngồi dậy, đánh vào ngực nó liên tục…

– Đau anh – Nó đưa tay ra đỡ lấy tay em liên tục…
– Anh chả hiểu cái gì hết, đồ vô tâm, đồ đa tình, đồ đào hoa đáng ghét hức… hức…

Em ngồi đó, gục mặt khóc như một đứa trẻ khiến nó hơi hoảng, nó ngồi bật dậy ôm em… Sao hôm nay nhiều chuyện kỳ lạ xảy ra vậy. Hết Ngọc Anh rồi đến em, ai cũng thay đổi tâm trạng thái độ trong phút chốc. Con gái khó hiểu vậy ạ…

– Sáng mai đi du lịch, mai em dậy sớm chuẩn bị đồ…
– Em muốn đi đâu?
– Đi Hạ Long, chỉ 2 đứa mình thôi – Em vẫn sụt sịt…

Nó gật đầu đồng ý kéo em xuống nằm cạnh, nó ôm chặt em hơn… Mái tôn hiên nhà bắt đầu có tiếng lộp bộp, vậy là mưa đã rơi, cơn mưa rào vào đêm muộn… Mưa càng ngày càng to, nỗi lo trong lòng nó càng ngày càng lớn mà nó lại chẳng thể đọc tên… Tại sao em lại có thái độ như vậy, cơn mưa ấy liệu đang báo hiệu điều gì ư? Nó chẳng biết nữa, nhìn sang khuôn mặt thanh tú của em đã chìm vào giấc ngủ, hơi thở em đều đặn, nó thơm nhẹ lên đôi môi của em, khẽ thở dài…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Thông tin truyện
Tên truyện Hồi ký mưa
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Tình trạng Truyện đã hoàn thành
Ngày cập nhật 31/01/2024 11:46 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Đại náo học đường
Thấy thằng Tiến tồng ngồng đứng đấy với con cặc cứng ngắc đang chọc thẳng lên thì hai thằng ngạc nhiên, mắt chữ o mồm chữ a không nói lên lời. Phương quay sang nhìn hai thằng cười tủm tỉm rồi nói: Cởi luôn cái khăn ra đi cho chị khám xem thế nào nào? Mềm oặt hay là dựng như lông nhím...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú vú Truyện liếm đít Truyện liếm lồn Truyện sex học sinh
Sở thích biến thái - Tác giả Fafamini
Hy vọng đến một cuộc sống tốt đẹp hơn Sau hôm đó, Trang đã đuổi thằng Cốc xuống ngủ với bố mẹ, nàng cảm thấy chuyện đó thực sự là một chuyện tày trời, nếu như để lộ ra ngoài, kẻ biến thái như anh Nam còn không đỡ được chứ đừng nói người ngoài. Nàng cho rằng tất cả do lỗi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Bố đụ con gái Truyện bóp vú Truyện NTR Truyện sex Full Truyện sex hiếp dâm Truyện sex ngoại tình Truyện sex phá trinh
Nỗi đau
Hà Thành bất ngờ sầm sập đổ mưa, cơn mưa nặng hạt ồ ạt kéo đến nhanh như chớp. Gió đuổi lá bay tán loạn trên không trung, hàng xà cừ già cỗi oằn mình mưa. Những hạt nối hạt tuôn rơi lộp độp trên nóc xe, mưa tràn xuống kính xe như muốn xóa nhòa con đường trước mặt. Cái gạt nước tự...
Phân loại: Truyện sex dài tập Some Thuốc kích dục Truyện bóp vú Truyện liếm lồn Truyện sex phá trinh
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba