Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hướng Nhật – Quyển 3 » Phần 59

Hướng Nhật - Quyển 3

Phần 59

Vào siêu thị, Hướng Nhật không thể nghi ngờ đã trở thành tiêu điểm của đông đảo ánh mắt giống đực, đương nhiên bọn họ không phải gay, cho nên cũng không có ý ái mộ gì hắn. Có chăng cũng chỉ là những đôi mắt đỏ ngầu nhìn trừng trừng vào hắn, bởi vì thằng ôn này thật sự quá diễm phúc, trái ôm phải ấp đã không nói, phía sau còn có một người đi theo để thay thế bổ sung, hơn nữa cả ba nàng đều người đẹp trăm năm khó gặp. Một nàng cắt tóc ngắn mặc bộ nam trang vừa khít người, chẳng những không làm mất đi vẻ kiều mị của nữ nhân, ngược lại còn toát lên sự mạnh mẽ chỉ có ở những nữ kiệt. Một nàng khác là điển hình của mẫu người đẹp cổ điển với mái tóc dài ngang vai, khác với người đẹp tóc ngắn nói ở trước, trên người nàng tạo cho người ta cảm giác ôn nhu như gió xuân, không khỏi khiến lòng người say đắm. Đi cuối cùng là một người đẹp đeo kính trông rất trí thức, trên người tràn ngập luồng hơi thở lạnh lẽo khiến người ta không dám lại gần, từ đáy lòng các nam nhân ở đây không ai không nảy sinh ham muốn chinh phục nàng. Có ba người đẹp như vậy đi bên cạnh, không cần phải nghĩ, thân là nhân vật hưởng diễm phúc sao có thể thoát khỏi sự ghen tị đến mức căm tức của đám nam nhân không có bạn gái bên người hoặc có bạn gái nhưng trông không được như ý cơ chứ? Ai cũng hận không thể thay thế hắn!

Song thực tế không phải như bọn họ thấy, ít nhất có Hướng Nhật cho rằng như thế, hắn nghĩ chẳng qua mình chỉ đi giữa mấy người đẹp mà thôi, cũng đâu được trái ôm phải ấp. Nhưng có lẽ vì khoảng cách giữa hắn và các nàng quả thực hơi gần, cho nên mới khiến đám nam nhân mắt đỏ ngầu kia hiểu lầm. Tuy nhiên dù nói thế nào, việc hắn có quan hệ thân mật với mấy người đẹp bên cạnh vẫn là một sự thật không thể chối cãi.

Có điều mấy người Hướng Nhật tuy bị mọi người chú ý nhưng không hề ý thức được việc phải thu mình lại, cả đám vẫn cứ thế mà đi, ánh mắt không ngừng ngó nghiêng vào các gian hàng chuyên bán sản phẩm nào đó nằm dọc hai bên hành lang siêu thị, bàn luận cũng vô cùng sôi nổi.

– Hướng Quỳ, anh muốn mua gì không?

Thấy bạn trai không mấy hăng hái, An Tâm đột nhiên mở miệng hỏi.

– Anh á? Thế nào cũng được.

Hướng Nhật miễn cưỡng đáp, sau đó còn bồi thêm một câu:

– Đại khái là không có gì muốn mua.

Thấy hắn có thái độ qua loa như vậy, An đại tiểu thư có hơi bất mãn:

– Này, Hướng Quỳ, đi theo ba người đẹp bọn em mua đồ là khuất tất cho anh lắm hay sao?
– Anh thật sự không muốn mua gì mà.

Hướng Nhật cười khổ không thôi, nhưng hắn cũng biết, đôi khi An đại tiểu thư rất không nói lý, cái này có thể là thói quen xuất phát từ việc nàng làm đại tỷ suốt một thời gian dài.

– Em không nói cái đấy!

An Tâm phẩy tay một cái, nàng trừng mắt nhìn thẳng vào hắn:

– Nhìn dáng vẻ của anh hình như rất không tình nguyện đi theo bọn em.
– Đâu mà?

Hướng Nhật ra vẻ phủ nhận.

An đại tiểu thư đang định phát tác thì Thạch Thanh bên cạnh lập tức kéo lại:

– An An, có thể sư phụ có chuyện quan trọng, chúng mình…
– Hừ! Chuyện gì mà quan trọng?

Vẻ mặt An Tâm đúng kiểu không thèm:

– Tớ đoán nhất định là đi gặp đứa con gái nào đó thì có, đúng không?

Câu sau cùng là dành cho lưu manh.

– Làm gì có chuyện ấy?

Trong lòng Hướng Nhật thầm khen giác quan thứ sáu của cô nàng họ An nhạy cảm, nhưng ngoài miệng lại nói:

– Có lẽ do chơi bóng rổ đến tận trưa nên hơi mệt một chút, cả người uể oải, chắc cần trở về ngủ một giấc đây?
– Thật không?

Trong mặt An Tâm lộ ra vẻ nghi hoặc, nếu hắn nói ra lý do khác có khi nàng sẽ tin, còn cái chuyện hoang đường vì chơi một trận bóng rổ nên mệt như vậy thì nàng tuyệt đối không tin. Trải qua việc hắn bị đụng xe đêm đó, nàng biết thân thể của hắn biến thái đến mức vượt ra ngoài giới hạn của nhân loại, cho nên khó có khả năng chỉ sau một trận bóng rổ với cường độ không cao lắm mà đã mệt mỏi muốn nghỉ ngơi. Hắn nói như vậy chắc chắn là có âm mưu không muốn cho ai biết. Nghĩ tới đây, An Tâm cảm thấy không thể để cho hắn rời đi, nhất định phải bắt hắn ở lại bên cạnh mình.

Nhìn ánh mắt cô bé họ An như đang đề phòng chuyện gì đó, Hướng Nhật nghĩ tốt nhất là không nói gì nữa, nếu không có khi lại bị hiểu lầm.

Thấy lưu manh có vẻ biết điều, An Tâm cũng không hỏi tiếp, dù sao nàng đã có dự tính hết rồi, bao nhiêu nghi vấn trong lòng chỉ cần chờ đến tối khi hai người ở cùng một chỗ sẽ hỏi cho rõ, khi đó còn sợ hắn bay khỏi lòng bàn tay mình sao? Cùng lắm thì hy sinh một chút thân thể, nhất định hắn sẽ bị mê hoặc không biết đâu mà lần. Nghĩ tới chỗ đắc ý, những lo lắng ban đầu trong lòng An Tâm thoáng cái đã biến mất sạch sẽ, đồng thời cũng chuyển phần lớn sự chú ý sang các gian hàng hai bên.

– Oa – Chúng ta đi tới đó đi!

Đột nhiên, An đại tiểu thư như phát hiện ra đại lục mới, nàng dắt mấy người bên cạnh đi theo một hướng cố định.

Hướng Nhật đã thấy mục tiêu mà An đại tiểu thư đòi đi tới, nhất thời đổ mồ hôi lạnh:

– Đấy là gian hàng bán đồ lót dành cho nữ, anh cũng phải vào sao?

Tuy nói da mặt hắn quả thật đủ dày, nhưng nếu vào gian hàng bán đồ lót nữ thuộc loại cấm địa “Nam nhân chớ vào” thì hắn vẫn phải cân nhắc cẩn thận một chút.

– Không được!

Đáng tiếc, An đại tiểu thư hoàn toàn không có cho hắn cơ hội giải thích, nàng lôi hắn vào trong gian hàng bán đồ lót. Khuôn mặt Thạch Thanh cùng người đẹp băng sơn bên cạnh sớm đã đỏ bừng, nhưng thấy hai người kia đi vào, hai nàng cũng không do dự nữa mà đi theo phía sau.

Có thể bởi vì cuối tuần, hôm nay người đi siêu thị đặc biệt nhiều, hơn nữa đây là gian hàng chuyên bán đồ lót lớn nhất, người ở đây cũng đặc biệt nhiều. Đương nhiên, hầu hết là phụ nữ. Tuy nhiên cũng có lác đác vài mống nam nhân trong đó, nhưng bọn họ đều bị bạn gái ngang tàng bạo ngược của mình kéo vào, cho nên trên mặt ai cũng nhìn thấy vẻ xấu hổ. Nếu như là đám dê xồm đi một mình vào để rình coi người đẹp, bọn chúng tuyệt đối sẽ không để lộ ra vẻ mặt khác thường giống người lần đầu đi vào gian hàng bán đồ lót nữ như thế này.

Trên thực tế, bọn dê xồm cũng sẽ không đến cửa hàng bán đồ lót nữ để rình coi, bởi vì nơi này quá lộ liễu, rất dễ bại lộ mục tiêu, hơn nữa không cẩn thận có khi còn bị coi là biến thái. Cho nên, bọn họ thà ngồi xổm đến chiều ở đầu đường cũng còn hơn vào cái chỗ này.

Lúc Hướng Nhật nhìn thấy mấy tên cùng cảnh ngộ xui xẻo như mình, trong lòng hắn bắt đầu thấy thoải mái hơn hẳn, ít nhất hắn cũng không muốn người ta nhìn ra mình có vẻ gì xấu hổ, nếu không lại xếp hắn cùng loại với mấy thằng đứng ngồi không yên kia.

– Hướng Quỳ, anh xem cái này thế nào?

Đúng lúc thái độ của Hướng Nhật bắt đầu dao động, bỗng nhiên An đại tiểu thư tiến lại gần, trên tay còn cầm một cái quần lót nhỏ màu đỏ miễn cưỡng có thể che khuất bộ vị trọng yếu của cơ thể.

– Không tệ, rất hợp với em, nếu em muốn mua, anh thật sự không có ý kiến.

Hướng Nhật ngoài miệng nói tỉnh bơ, nhưng trong đầu đã bắt đầu tưởng tượng hình ảnh An đại tiểu thư mặc cái quần lót này sẽ mê hồn đến thế nào. Thực ra hắn cực kỳ mong chờ cũng đúng, bởi vì cô nàng họ An rất bảo thủ trong việc ăn mặc, vĩnh viễn đều trung thành với bộ đồ lót màu trắng cùng một kiểu dáng, hơn nữa còn là loại quá bó sát người, bất kể cử động mạnh đến đâu cũng không làm lộ xuân quang ra ngoài. Cái này, đối với đàn ông lúc trên giường luôn ham muốn những kích thích mạnh mẽ cũng không phải chuyện tốt.

Nhưng rõ ràng Hướng Nhật đã hiểu sai, bởi vì An đại tiểu thư căn bản không có ý này, nàng hung hăng trừng mắt lườm hắn một cái, An đại tiểu thư vừa chỉ tay vào Thạch Thanh ở không xa đang nhìn về phía này với vẻ nhăn nhó bất an vừa nói:

– Không phải mua cho em, là Thanh Thanh muốn mua!
– À, Tiểu Thanh á, cũng được!

Hướng Nhật thầm thở dài một hơi, hắn có chút thất vọng, thì ra là đồ đệ muốn mua, vì sao cô nàng họ An lại không vì mình mà chọn vài món cơ chứ?

Mặc dù trên mặt Hướng Nhật không lộ ra vẻ thất vọng, nhưng từ cách nói của hắn An Tâm cũng đã phát giác ra cái gì đó, mặt đột nhiên đỏ lên, nàng thấp giọng nói:

– Không phải là anh muốn em mua loại này đấy chứ?

Nói xong, không đợi hắn trả lời, nàng đã vọt sang chỗ khác.

– …

Con mắt Hướng Nhật trợn tròn, đây, đây… Là cô nàng họ An sao? Nàng học được cách câu dẫn người như vậy từ lúc nào? Hướng Nhật rất hoài nghi có phải vừa rồi mình hoa mắt hoặc nghe nhầm hay không, nhưng trước mắt lại hiện lên dáng vẻ yêu kiều mị hoặc của cô nàng họ An lúc vừa rồi – thật chịu không nổi! Tiểu yêu tinh này cố ý dụ dỗ mình đây mà – Hướng Nhật dám chắc điều này!

Chuyển ánh mắt sang chỗ khác, Hướng Nhật lại phát hiện người đẹp băng sơn cũng đang chăm chú lựa chọn đồ lót, tuy nhiên khu vực nàng đứng để toàn đồ lót màu tím, có thể thấy nàng đặc biệt thích màu tím. Đang định dời ánh mắt đi, nhưng đột nhiên hắn phát hiện một nữ nhân cũng ở đấy chọn đồ lót đi rất nhanh ngang qua người đẹp băng sơn, sau đó lại thấy người đẹp băng sơn lập tức gập cả người lại, khuôn mặt tỏ ra đau đớn, vậy mà nữ nhân kia nhìn cũng không thèm nhìn cứ thế đi thẳng.

Mẹ nó, Hướng Nhật thầm mắng một tiếng, hắn vội vàng lại gần:

– Cô không sao chứ?

Bời vì không để ý nữ nhân kia có động tác gì, cho nên hắn cũng không rõ người đẹp băng sơn bị làm sao.

– Không sao, chỉ là không cẩn thận nên chân bị giẫm một chút.

Người đẹp băng sơn đứng lên, trên mặt đã khôi phục vẻ bình thường, chỉ hơi hơi nhíu lông mày khi nhìn theo bóng lưng nữ nhân vừa giẫm lên chân mình.

Hướng Nhật qua ánh mắt của nàng cũng nhìn thấy nữ nhân kia, nhấc chân, đang muốn đi lên lấy lại công đạo cho người đẹp băng sơn. Bên tai bỗng vang lên một âm thanh lạnh lùng nhưng trong trẻo:

– Không cần.
– Hả?

Hướng Nhật dừng lại, quay đầu nhìn người đẹp băng sơn, thấy nàng khẽ lắc đầu, cũng đành bỏ qua. Trên thực tế, sau khi nghe xong chuyện xưa của người đẹp băng sơn, ấn tượng của Hướng Nhật đối với nàng thay đổi rất nhiều, hơn nữa, Hướng Nhật cũng biết, bất cứ người con gái nào rơi vào tình cảnh như vậy nhất định cũng sẽ giống nàng hận nam nhân đến thấu xương. Cho nên ấn tượng không tốt ban đầu của hắn đôi với nàng đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là sự đồng tình và thương cảm sâu sắc. Huống chi bây giờ lại thấy nàng không so đo với người đã giẫm lên chân mình, có thể thấy nàng không phải loại người hẹp hòi gì.

– Cảm ơn!

Thấy nam nhân nhìn qua, người đẹp băng sơn vội dời ánh mắt sang chỗ khác, miệng thì nhẹ nhàng nói.

– À… Cái này, tôi chưa giúp được gì mà.

Hướng Nhật cảm thấy có chút ngượng ngùng, cảm giác trong lòng cũng cực kỳ lạ thường, không ngờ cũng có ngày mình gặp phải tình huống chỉ xuất hiện trong kịch bản các bộ phim tình cảm Hồng Kông, quả thật khó mà tin nổi. Thông thường nội dung của phim tình cảm Hồng Kong cũng giống như vậy, cặp diễn viên nam nữ chính vốn là kẻ thù một mất một còn, cuối cùng nhờ một việc nào đó nên hòa giải. Sau đó, vào một ngày, diễn viên nam chính bắt gặp diễn viên nữ chính bị thương ở chân, tiếp theo liền phát huy bản sắc nam nhân bằng cách cõng nàng về nhà, diễn viên nữ chính cũng cảm động diễn viên nam chính không ngại vất vả cõng mình về nhà, lập tức sinh ra hảo cảm với hắn, nếu đặc tả lên màn ảnh rộng, nhất định có thể chứng kiến diễn viên nữ lúc dựa vào lưng diễn viên nam sẽ nhìn bờ lưng hắn đến xuất thần, con mắt gần như sáng như sao. Kế tiếp quan hệ của hai người đương nhiên càng ngày càng tốt, mặc dù còn phải trải qua một hồi lâm ly bi đát, nhưng cuối cùng người có tình vẫn đến được với nhau.

Nhưng đây chỉ là Hướng Nhật tự sướng thế thôi, mặc dù trong lòng hắn cũng muốn trải nghiệm một chuyện tình đẹp như thế, nhưng hắn biết, thật sự khó có khả năng, cho dù hắn có muốn làm diễn viên nam để cõng diễn viên nữ thì cũng phải giống hoàn cảnh trong phim mới được. Ở khu buôn bán sầm uất này, người ta gọi bừa một chiếc taxi là có thể về nhà, cần gì phải dựa vào cái lưng cứng nhắc của mình? Hơn nữa, cũng đừng quên nơi này không phải chỉ có hai người, còn An đại tiểu thư và đồ đệ Thạch Thanh nữa.

Có điều phải nói thật, đối với người đẹp băng sơn Hướng Nhật vẫn thấy có chút áy náy, lúc đầu bởi vì không biết nguyên nhân đối phương chán ghét nam nhân, cho nên nói vài lời hơi quá đáng, bây giờ nghĩ lại, cho dù là da mặt hắn vốn rất dầy nhưng cũng không tránh khỏi có hơi ngượng ngùng.

Vì trong lòng muốn đền bù, hơn nữa lại khó có cơ hội hai người ở cùng một chỗ như bây giờ, Hướng Nhật đột nhiên nói mà không suy nghĩ gì cả:

– Nếu muốn cái gì, cô cứ chọn thoải mái, chọn xong tôi mua cho cô…

Nói tới đây, Hướng Nhật đột nhiên ngừng lại, hắn lập tức cảm thấy xấu hổ, vì nhớ ra nơi này là gian hàng chuyên bán đồ lót nữ, chính mình cũng không thân thuộc gì với đối phương cho lắm, thậm chí còn chưa thể gọi là bạn bè bình thường, vậy mà vừa mở miệng đã nói như thế… Thật sự có hơi quá phận, mặc dù đối phương có nói chỉ cần mình giúp nàng trừng trị cái thằng từng lừa gạt tình cảm của nàng thì nàng sẽ làm bạn gái mình, nhưng Hướng Nhật cũng chưa từng nghĩ đến cái hy vọng xa vời như vậy.

Người đẹp băng sơn hiển nhiên cũng thầm hiểu ra việc gì đó, khuôn mặt phớt hồng, trông có vẻ như muốn nói gì đó nhưng lại không biết nên nói như thế nào.

Đúng lúc này, một giọng nói đột nhiên xen vào:

– Em cũng có thể mua gì cũng được chứ?

Hướng Nhật nhìn lại, thì ra là An đại tiểu thư cùng đồ đệ Thạch Thanh, cũng không biết các nàng đã tới từ khi nào, nhưng có thể khẳng định các nàng đã nghe được câu nói kia của mình. Hướng Nhật nhất thời cảm thấy có phần ngượng ngùng, nhất là khi bắt gặp ánh mắt khác thường của An đại tiểu thư nhìn về phía mình, rất dứt khoát, Hướng Nhật đánh tan tình thế khó xử:

– Chọn đi, chỉ cần các em thích, anh sẽ mua cho các em, đã được chưa nào?
– Đây là anh nói đấy nhé!

An Tâm cười hì hì tiếp lời, hình như sợ hắn đổi ý, nàng vội kéo lấy Thạch Thanh cùng người đẹp băng sơn bên cạnh rồi tuyên bố:

– Thanh Thanh, Văn Văn, nếu tên kia đã hào phóng như vậy, chúng ta cũng không cần khách khí, miễn cưỡng mua hết cả gian hàng này đi.

Hướng Nhật không khỏi cười khổ, có cần tàn nhẫn vậy không? Không ngờ mở miệng ra là muốn mua cả cái gian hàng này? Mặc dù số tiền nhỏ ấy ông chủ lớn Hướng thừa sức chi trả, nhưng nếu thật sư mình làm như vậy thì đúng là “coi tiền như rác”, hơn nữa chỉ là mua một gian hàng bán đồ lót nữ tặng cho bạn gái, thế đáng là gì đâu? Cũng đâu phải gian hàng vàng bạc đá quý gì cho cam, thật quá mất mặt mà. Đang muốn khuyên bảo An đại tiểu thư bỏ khỏi đầu cái ý tưởng làm khó mình như vậy, chuông điện thoại đột nhiên vang lên rất không đúng lúc.

Vẻ mặt các nàng đều bất động, ánh mặt không hẹn mà cùng hướng về phía Hướng Nhật, trong lòng hắn rất căng thẳng, mong sao không phải là cô nàng nào gọi tới, nếu không sẽ lại bị nghi ngờ này nọ cho mà xem. May mà nhìn màn hình di dộng hiện lên số của thằng đàn em, rốt cuộc hắn mới yên lòng hoàn toàn.

– Hầu Tử à, có chuyện gì?

Nói xong, Hướng Nhật cố ý để điện thoại xa xa lỗ tai một chút, để mấy cô nàng đang vểnh tai lên có thể nghe thấy phần nào thanh âm trong điện thoại.

Nhưng câu nói tiếp theo truyền tới khiến Hướng Nhật không còn tâm tình làm tiếp chuyện vừa rồi:

– Đại ca, thằng Mập đã xảy ra chuyện, giờ đang nằm trong bệnh viện.

Hướng Nhật biến sắc:

– Cái gì? Bệnh viện nào?

Mấy cô nàng bên cạnh cũng biến sắc theo, mặc dù không nghe hết được hoàn toàn, nhưng vẫn biết bạn bè hoặc người thân gì đó của hắn gặp tai nạn, tất cả không khỏi khẩn trương hẳn lên, đồng thời không tự chủ được càng lúc càng lại gần hắn để nghe cho rõ.

Nhưng Hướng Nhật không cho các nàng có cơ hội ấy, sau khi nghe xong tên bệnh viện thì lập tức cúp máy, hắn nói một cách nghiêm túc:

– Các em cứ ở đây, anh đi có chút việc, không cần chờ anh.

Nói xong, vội vàng xoay người chạy ra khỏi gian hàng.

Mấy vị đại tiểu thư đuổi theo được một lúc thì đến cả bóng người cũng không nhìn thấy, An đại tiểu thư có vẻ lo lắng nhất, nàng nhìn Thạch Thanh bên cạnh:

– Thanh Thanh, vừa rồi cậu có nghe được là bệnh viện không?
– Không!

Thạch Thanh mặc dù cũng lo lắng, nhưng thực sự cũng không nghe được. Hơn nữa, là người quen biết sư phụ cầm thú sớm nhất, Thạch Thanh tương đối hiểu rõ tình tình của hắn, căn cứ vào động tác vừa rồi của hắn, rõ ràng là không muốn các nàng đi theo.

– Văn Văn, cậu thì sao?

An Tâm đành gửi gắm hy vọng vào người đẹp băng sơn, nhưng câu trả lời lại làm nàng vô cùng thất vọng.

– Tớ cũng không nghe được!

Người đẹp băng sơn trả lời như vậy, nhưng lại bổ sung thêm một câu:

– Yên tâm đi, hắn không sao đâu.

Nói xong, ánh mắt hiện lên một tia tin tưởng.

Bạn đang đọc truyện Hướng Nhật – Quyển 3 tại nguồn: http://truyensex.moe/huong-nhat-quyen-3/

Tại bệnh viện Bắc Hải số 9, khi Hướng Nhật chạy đến phòng bệnh đặc biệt, hắn liền bị hai cảnh sát canh giữ ở cửa chặn lại, mà lúc này Hướng Nhật cũng không quan tâm tại sao lại có cảnh sát canh gác bên ngoài, đang định hét lên một câu để lấy tinh thần xông vào, cánh cửa đột nhiên mở ra.

Đi ra chính là người quen của Hướng Nhật, viên cảnh sát trẻ tuổi Tiểu Ngũ, ngay khi nhìn thấy hắn, Tiểu Ngũ ngớ người, đồng thời quát mắng hai cảnh sát canh cửa, rồi lại xin lỗi Hướng Nhật, nói hai người cảnh sát kia mới tới nên không biết hắn. Lúc này mới dẫn Hướng Nhật vào trong phòng bệnh.

– Đại ca.

Hầu Tử thấy lão đại đi vào, lập tức đứng dậy đón tiếp.

– Ừ.

Hướng Nhật gật đầu.

– Thằng Mập không sao chứ?

Nói xong liền nhìn về phía giường bệnh, chỉ thấy một người trừ khuôn mặt ra thì toàn bộ cơ thể đều băng bó kín mít như một cái bánh chưng đang nằm trên giường, sắc mặt tái nhợt, nhưng con mắt lại mở thật to, khi thấy Hướng Nhật nhìn về phía mình, hắn nhếch miệng cười:

– Đại ca, em không sao.

Có điều giọng nói hơi khàn, hiển nhiên do mất máu quá nhiều.

– Chú không sao là tốt tốt rồi.

Thấy người trên giường bệnh vẫn có thể chào hỏi, Hướng Nhật cũng yên tâm phần nào, lúc đầu trong điện thoại nghe Hầu Tử nói gấp như vậy, còn tưởng rằng người sắp ngỏm đến nơi rồi.

– Đại ca, em mà không sao á, anh không thấy em giống hệt cái xác ướp hay sao?

Hiển nhiên, thấy lão đại đến, thằng Mập liền pha trò.

Hướng Nhật cười mắng:

– Mẹ kiếp! Có thể nói như vậy chứng tỏ chú mày không sao rồi.

Nói xong, mặt hắn nghiêm lại:

– Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Hầu tử ở bên cạnh há miệng định nói cái gì đó nhưng khi thấy còn có một cảnh sát ở đây, cuối cùng cũng không nói gì.

Tiểu Ngũ cũng là người biết điều, nhìn thấy vẻ mặt này, biết bọn họ có chuyện không thích hợp cho mình nghe, liền lấy cớ có việc chuồn ra ngoài trước.

Hầu Tử lúc này mới nói:

– Đại ca, Thằng Mập bị người ta chém bị thương.
– Hả?

Trong mắt Hướng Nhật léo lên một tia lạnh lẽo.

– Là ai?

Không ngờ có kẻ dám động đến người của hắn, Hướng Nhật cảm thấy đối phương chắc là chán sống rồi.

– Cái này…

Sắc mặt Hầu Tử có chút khó coi, hắn vừa nhìn người nằm trên giường bệnh vừa nói:

– Thằng Mập, hay là mày nói đi.

Hướng Nhật hơi khó chịu:

– Nhường cái rắm, ai nói mà chẳng được.

Tuy nhiên cuối cùng vẫn cảm thấy người trong cuộc nói thì tốt hơn, hắn liền nhìn về phía thằng Mập:

– Thằng Mập, chú nói đi!
– Đại ca!

Thằng Mập lắc lắc đầu:

– Em không biết là ai.
– Mẹ kiếp! Vậy chú mày bị thương như thế nào?

Hướng Nhật như muốn phát điên.

Thấy lão đại tức giận, thằng Mập vội vàng nói:

– Là thế này, thưa đại ca. Tối hôm qua từ quán bar trở về, lúc đi qua một cái ngõ nhỏ, bên trong đột nhiên có mấy người cầm đao lao ra chém em, nếu như không phải em lấy hai tay ôm đầu, mà trùng hợp có mấy học sinh đi ngang qua đó, không thì em chết mất rồi. Đáng tiếc lúc ấy trời nhập nhoạng quá, căn bản không nhìn rõ thằng xuống tay là ai.
– Hả? Nghĩa là đối phương có ý muốn giết chú?

Sắc mặt Hướng Nhật nhất thời trở nên âm trầm, lúc đầu còn tưởng đối phương chỉ muốn giáo huấn thằng Mập một trận, bây giờ xem ra hoàn toàn là muốn dồn hắn vào chỗ chết. Nghĩ tới đây, Hướng Nhật hỏi thêm:

– Thằng Mập, vết thương của chú không có vấn đề gì lớn chứ?
– Thật sự không sao ạ, nằm tĩnh dưỡng vài tháng là ổn.

Lúc nói những lời này, vẻ mặt thằng Mập có chút khác thường, đồng thời hung hăng trừng mắt lườm Hầu Tử bên cạnh.

Hướng Nhật lập tức phát hiện điều khác thường này, tưởng hai người còn có chuyện gì giấu hắn:

– Bọn mày còn có chuyện gì chưa nói à?

Nhưng Hầu Tử ở phía sau không nhịn được cười ra tiếng:

– Đại ca, anh không biết đấy thôi, thằng Mập không bị thương nặng thật ra là nhờ lớp mỡ dày trên người nó, em nghĩ chắc cũng phải bắt chước thằng Mập nuôi mình béo lên mới được…
– Mẹ kiếp!

Hướng Nhật giơ ngón giữa lên, nhưng cái việc này… quả thật quá khôi hài, hắn không khỏi cười lên ha hả.

Nhưng thằng Mập lại khóc không ra nước mắt, không nghĩ tới thể xác vừa mới bị tổn thương, tinh thần cũng bị đả kích theo nhanh như vậy.

Nhưng cười thì cười, Hướng Nhật cũng không quên việc chính:

– Được rồi, Thằng Mập, tối qua lúc bị thương sao không gọi điện thoại cho anh?
– Lão đại, anh nghĩ tay em còn có thể cử động nổi sao.

Thằng Mập ra vẻ ủy khuất, hình như chưa hồi phục sau lần tình thần bị đả kích vừa rồi.

– Vậy Hầu Tử đâu? Chú mày cũng bị thương à?

Hướng Nhật trừng mắt nhìn Hầu Tử còn đang cười cợt, trong lòng đoán chắc thằng ôn này lúc đó vừa mới làm xong cái chuyện “ấy”, cho nên cả người mềm nhũn đến nỗi sức cầm điện thoại cũng không có.

– Đại ca, em cũng vừa mới biết, chỉ sớm hơn anh một chút thôi.

Hầu Tử cười khổ.

– Hả? Vậy chuyện này là như thế nào?

Hướng Nhật càng nghĩ càng khó hiểu.

Hầu Tử giải thích:

– Ngày hôm qua mấy học sinh kia đưa thằng Mập vào bệnh viện, có thể phía bệnh viện cũng nhìn ra thằng Mập bị thương là do đao chém, cho nên báo cảnh sát, sau đó cảnh sát đến đây phong tỏa tin tức này lại. Em biết tin này cũng là nhờ Tiểu Ngũ báo cho biết…

Nghe Hầu Tử nói xong, Hướng Nhật rốt cuộc hiểu ra, bệnh viện nhìn ra vết thương của người bệnh không bình thường, vì vậy mới báo cảnh sát. Mà phía cảnh sát hiển nhiên cũng rất xem trọng chuyện này, đương nhiên sẽ phải phong tỏa tin túc, muốn từ lời khai của thằng Mập tìm ra đám tội phạm hành hung khi chúng còn chưa kịp phòng bị, tuy nhiên cảnh sát cũng không ngờ người bị thương lại không nhìn rõ hung thủ, cho nên không thể điều tra ra cái gì. Bận rộn suốt một đêm, thấy không có thu hoạch gì nên đành trở về, nhân tiện gọi đám cảnh sát lon ton đến thay mình phụ trách, Tiểu Ngũ là một trong số đó. Hiển nhiên Tiểu Ngũ nhận ra thằng Mập, biết hắn là người của vị lão đại kia, nhưng lại không biết số điện thoại của vị lão đại kia, chỉ có thể gọi tới cho Hầu Tử là người bình thường vẫn hay qua lại với mình.

Có điều quả thật Hướng Nhật cũng có chút bội phục năng lực của Hầu Tử, trong một thời gian ngắn như vậy mà đã có thể thông đồng được với người của sở cảnh sát, có thể thấy Hầu Tử không hề đơn giản. Hơn nữa còn gọi tên nhau thân thiết như vậy, không chừng hai người này đã tiến tới giai đoạn “tuần trăng mật”.

– Thằng Mập này, chú mày thật sự không nhìn rõ mấy thằng khốn ấý?

Hướng Nhật còn chưa hết hy vọng, hắn tiếp tục hỏi thằng Mập.

– Thật sự là không ạ.

Thằng Mập cố gắng hồi tưởng, nhưng cuối cùng cũng không có bất cứ ấn tượng nào.

– Vậy các chú gần đây có đắc tội với người nào không?

Hướng Nhật chuyển hướng điều tra.

– Chắc không có đâu?

Thằng Mập suy nghĩ một chút rồi nói một cách không chắc chắn lắm.

Song Hầu Tử bên cạnh lại đột nhiên nói:

– Thằng Mập, mày nói xem có thể là hắn hay không?
– Ai?

Hướng Nhật lập tức kéo Hầu Tử lại gần, sau đó vội vàng hỏi.

– Thiên Hồ.

Hầu Tử bị thế không khỏi hoảng sợ, nhưng thấy là lão đại kéo hắn, cho nên cũng không kích động nữa.

– Thiên Hồ?

Trong mắt Hướng Nhật chợt lóe lên vẻ tàn nhẫn.

– Sao chú mày biết là hắn?

Hầu Tử biết lão đại có ân oán với “Bạch hổ hội”, cho nên cũng không kỳ quái khi thấy hắn như vậy, tiếp tục nói:

– Hai ngày trước, “Thiên Hồ” có đến quán bar, nhưng cũng không gây sự gì, chỉ để lại một câu trước khi đi…
– Có phải là câu “Đi đêm lắm có ngày gặp ma”.

Hướng Nhật đột nhiên ngắt lời.

Hầu Tử kinh hãi, lão đại chẳng lẽ có tài tính toán như thần?

– Lão đại, sao anh biết?
– Hừ!

Hướng Nhật cười lạnh không thôi, bây giờ hắn có thể khẳng định, việc này chắc chắn là do con hồ ly kia làm. Đối với kẻ từng là đàn em dưới trướng, đương nhiên Hướng Nhật hiểu rõ thói quen của hắn. Sở dĩ dám khẳng định như vậy, bởi vì biết con hồ ly kia mỗi lần ra tay với ai thì trước đó đều nói một câu như vậy.

Suy nghĩ một chút, Hướng Nhật lại hỏi:

– À này, sao thằng kia lại đến Đông thành, chẳng lẽ hắn không sợ hang ổ của mình bị “Phi Thiên Thử” đánh úp sao?
– Lão đại, có chuyện anh còn chưa biết.

Hầu Tử nhìn hắn một cái rồi dè dặt nói:

– “Bạch hổ hội” và “Phi Thiên Thử” đã đánh với nhau một trận sống mái, “Phi Thiên Thử” đại bại, đã hoàn toàn rời khỏi Nam thành. Hiện giờ ” Bạch Hổ hội” là độc tôn. Nhưng đại ca này, “Bạch Hổ hội” giờ đã đổi tên thành “Thiên Hồ bang”.
– Hả? Thắng cơ á?

Hướng Nhật cũng chẳng quan tâm “Bạch Hổ hội” đổi tên thành gì, dù sao hắn cũng không định quay lại đó. Chỉ có một điều không nghĩ ra, dựa vào phán đoán của hắn, hẳn kết cục sẽ là lưỡng bại câu thương, sau đó cái thế lực thần bí đứng sau màn sẽ đứng ra xử lý cả hai bang hội để tiếp quản toàn bộ địa bàn Nam thành. Nhưng bây giờ xem ra sự thật không phải như vậy, rốt cuộc là tại sao? Chẳng lẽ thế lực đứng sau màn kia cũng không muốn trực tiếp quản lý Nam thành? Là vì phiền toái hay là… Vừa nghĩ tới đây, Hướng Nhật lại nhìn về phía Hâu Tử:

– Hầu Tử, có thế lực nào khác tham gia nữa không?

Hầu Từ nói không chắc lắm:

– Em cũng không biết có phải thật không, chỉ là hôm qua nghe Lang ca trong lúc vô tình có nhắc đến, hình như có một đại bang gọi là “Bàn Long hội” tham gia.
– Bàn Long hội?

Hướng Nhật trong lòng không thể không bội phục chính mình, mình đúng là có duyên phận với đám chó má này, sao tới nơi này cũng chạm mặt nhau thế này? Đột nhiên, Hướng Nhật giật mình, không biết “Bàn Long hội” có phải là thế lực đứng sau màn gây chia rẽ dẫn đến việc bọn thủ hạ ám hại mình hay không? Nhưng ý nghĩ đó vừa mới xuất hiện trong đầu đã lập tức bị Hướng Nhật loại bỏ.

Hướng Nhật có thể khẳng định, ” Bàn Long hội” không phải là thế lực đứng sau màn kia. Giống như suy đoán ban đầu của hắn, nếu “Bàn Long hội” là thế lực đứng sau màn, căn bản sẽ không trợ giúp ” Bạch Hổ hội”, mà sẽ khoanh tay đứng nhìn nó cùng “Phi Thiên Thử” lưỡng bại câu thương, như vậy “Bàn Long hội” mới có lợi nhất, nếu không những tính toán sắp đặt lúc trước sẽ trôi theo dòng nước.

Hơn nữa Hướng Nhật dám đoán như vậy là vì hắn còn có chỗ dựa vững chắc khác. Nếu như đấy là một thế lực đứng sau màn, chắc chắn phải chờ đến lúc thích hợp mới truyền bá danh tiếng của mình, nhưng bang hội này lại sớm bị cảnh sát điều tra. Hắn nhớ rõ lần đầu tiên nghe thấy cái tên này là từ miệng nữ sĩ quan cảnh sát, khi đó bên cạnh còn có một nam minh tinh rất kiêu ngạo, có một thằng gọi là Lý gì gì đó, nghe nói ông già hắn chính là kẻ cầm đầu Bàn Long hội, nhưng cuối cùng vì hắn muốn chiếm tiện nghi của nữ sĩ quan cảnh sát nên bị mình hành cho một trận tàn tạ cả người. Đương nhiên, còn một chỗ dựa khác nữa, Hướng Nhật từng vì cứu hai cô bé Tằng Niếp và Manh Manh nên đã có lần trạm chán với Bàn Long hội, căn cứ vào khí thế lộn xộn ngay lúc đó, đối phương căn bản không giống một bang hội được tổ chức chu đáo, cho nên có thể loại trừ “Bàn Long hội” ra khỏi danh sách tình nghi.

Nghĩ tới đây, Hướng Nhật nhịn không được nở nụ cười, cái thế lực đứng sau màn khẳng định cũng không đoán được lúc chuyện sắp thành công lại có kẻ vì coi trọng ba phần địa bàn Nam thành mà xen vào, do không chuẩn bị trước cho tình huống này, cho nên tất cả tính toán sắp đặt ở Nam thành tan thành mây khói.

Nhưng điều đó không liên quan gì tới Hướng Nhật, dù sao trong mắt hắn đều là chó cắn chó, ai thắng ai thua cũng chẳng sao cả. Nhưng có một việc không thể bỏ qua, đó chính là cái thằng rác rưởi “Thiên Hồ”, mình còn chưa tìm hắn để tính nợ cũ, hắn lại ngang nhiên dám dẫn người đến gây sự với mình? Xem ra cũng đến lúc trừng trị đối phương một trận rồi.

Hạ quyết định như vậy, Hướng Nhất vẫy tay với Hầu Tử:

– Hầu tử, có hứng thú đi Nam thành một chuyến hay không?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Hướng Nhật – Quyển 1
Hướng Nhật – Quyển 2
Hướng Nhật – Quyển 3
Hướng Nhật – Quyển 4
Hướng Nhật – Quyển 5
Hướng Nhật – Quyển 6
Hướng Nhật – Quyển 7
Hướng Nhật – Quyển 8
Hướng Nhật – Quyển 9
Hướng Nhật – Quyển 10 (Update Phần 100)
Thông tin truyện
Tên truyện Hướng Nhật - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 21/07/2022 11:33 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Em Vân dâm đãng - Tác giả Xuân Hùng
Tối và đêm qua hoàn toàn bình yên. Cả ngày mệt mỏi nên sau khi gọi điện cho cu con ở quê xong hai vợ chồng đều chuyển điện thoại về chế độ im lặng rồi lên giường đi ngủ từ lúc 8 rưỡi tối. Cu con không có nhà nên cô giáo cũng không phải đặt báo thức để dậy lúc nửa đêm như mọi khi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện 18+ Truyện sex có thật Truyện sex hay Truyện sex ngoại tình
Đụ mấy em máy bay đang nứng lồn
Bây giờ đã hơn một giờ sáng, mẹ ta tựa hồ đã quá mệt mỏi ngủ thiếp đi, ta nhẹ nhàng ngồi dậy rón rén đi ra khỏi phòng ngủ, mang theo tâm trạng thấp thỏm không yên bước từng bước một đi vào gian phòng của mợ. Cậu quả nhiên đã ngủ mê man. Ta nhẹ nhàng kéo chăn mền trên người của mợ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Dâm thư Trung Quốc Đụ em gái Đụ lỗ đít Đụ mẹ ruột Làm tình nơi công cộng Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện người lớn Truyện sex cô giáo Truyện sex học sinh Truyện sex ngoại tình
Cái máy đẻ của chính con mình - Tác giả Gemine160
Tôi bị gia đình chồng đuổi đi sau khi ly dị, tuy vậy tôi cũng không mấy buồn vì nhà tôi cũng coi như còn của ăn của mặc. Và tôi vẫn giữ được quyền nuôi con sau ly hôn, đó dường như là đều may mắn với tôi nhất. Tuy vậy từ nhỏ tôi đã nhận ra con mình không bình thường. Nó luôn có sức hấp...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ mẹ ruột
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba