Sau khi Phương Kiều Kiều nói xong đã đi càng ngày càng xa, Quý Trình ở cửa giữ xe đạp đợi nàng dâu nhỏ, kết quả lại nghe thấy lời như thế, nghe xong nhíu mày, sắc mặt không tốt.
Từ Nhuyễn hôm nay tan làm có chút muộn, bởi vì công việc chưa làm xong, chuẩn bị xong xuôi lúc sau ra mới nhìn thấy Quý Trình đang chờ cô, cô chạy vội qua, nhưng nhìn bộ dạng Quý Trình có chút không vui.
Dọc đường cô và anh không nói gì, về đến nhà nhìn anh rất kỳ lạ, không biết vì sao. Thời điểm Quý Trình nhìn thấy cô, thật ra xuân phong mãn diện*, nhưng trên đường về nhà cứ như vậy không vui, Từ Nhuyễn cũng không biết sự việc trước đó, chờ đến ngày hôm sau, Quý Trình vẫn như vậy, cô không biết phải làm như nào.
*Xuân phong mãn diện: Mặt mày hớn hở…
Cô nhìn qua không vui, cũng không biết đắc tội nào với anh khi nào, Vương Thục Tuệ gọi Quý Trình: “Quý Trình, củi trong nhà hết rồi, con ra sau núi chặt một ít mang về.”
Quý Trình ra sau núi, Từ Nhuyễn muốn nói chuyện với anh, bởi vì không chịu nổi khi thấy anh không vui, cho nên đi theo anh: “Anh Trình, em đi theo giúp anh.”
Quý Trình và Từ Nhuyễn hai người trên lưng đều cõng cái sọt, lên đến núi, Từ Nhuyễn kéo tay Quý Trình hỏi anh: “Anh Trình, hôm qua em nói cái gì sai chọc cho anh không vui hả? Anh không vui phải không? Em làm sai cái gì? Anh nói với em, đừng ném cho em sắc mặt không tốt.”
Quý Trình kéo tay cô ra nói: “Không có việc gì.”
Từ Nhuyễn không vui đi lên nói: “Tuyệt đối không có khả năng không có chuyện gì, bộ dạng này của anh chính là không vui, có chuyện gì xảy ra anh phải nói với em.”
Quý Trình thở dài một hơi, anh không phải giận Từ Nhuyễn, chỉ là khi ở cùng thì bực bội, vốn dĩ không muốn nói, nhưng xem bộ dạng này của Từ Nhuyễn, anh có chút ảo não chỉ trích cô: “Từ Nhuyễn, nếu em sớm đã có ý trung nhân, muốn cùng ý trung nhân ở bên nhau, thời điểm mẹ anh đến nhà em cầu hôn, em nên nói rõ ràng, em không muốn như vậy, kết quả hiện tại hai chúng ta đã kết hôn ở bên nhau, em cùng ý trung nhân bị chia rẽ, làm cho em không vui, hà tất phải như vậy? Cái này khiến cho anh cảm thấy có lỗi với em, bắt em cùng ý trung nhân phải chia tay, nếu em sớm nói cho anh biết anh sẽ không chạm vào em.”
Từ Nhuyễn: “…”
Cô nhìn bộ dáng nghiêm trang của người trước mặt cảm thấy buồn cười: “Em khi nào có ý trung nhân? Em lấy chồng theo chồng lấy chó theo chó, sau khi gả cho anh cũng chỉ có mình anh.”
Quý Trình sửng sốt một chút nói: “Cái cô Phương Kiều Kiều là chị em tốt của em nói, cô ta nói em cùng với một thanh niên trí thức ở bên nhau, trước đó hai người đã có ý định lấy nhau.”
Từ Nhuyễn nghe thấy tên người phụ nữ này liền biết chuyện gì xảy ra, cô ôm Quý Trình, sau đó tay sờ vào đũng quần anh, cách quần vuốt ve dương vật nói: “Em từ khi nào có ý trung nhân, em cũng chỉ có một mình anh, đừng nghe Phương Kiều Kiều nói bậy, cô ta nhìn em không vừa mắt, vẫn luôn nhằm vào em, đừng bị cô ta lừa.”
Quý Trình bị bàn tay mềm như bông của cô cách quần lót sờ dương vật, có chút không chịu nổi, dương vật đột nhiên dựng thẳng, bắt lấy tay cô nói: “Đừng làm bậy, có phản ứng.”
Từ Nhuyễn cầm lấy dương vật anh, nhìn trái phải một chút nói: “Anh Trình, có muốn chúng ta ở chỗ này chơi không?”
Quý Trình nghe được lời này còn chưa phản ứng được lời này là có ý gì, Từ Nhuyễn đã cởi áo ra, lộ ra nửa người trên trần trụi nhìn anh, theo đó cầm lấy tay anh, đặt ở đũng quần cô, vuốt vài vòng quanh lồn nói: “Anh, nơi này em ngứa. Bị anh chạm vào liền ngứa, em nếu không thích anh, bị anh sờ em sao có thể chảy nhiều dâm thủy như thế được, em không thích anh sao có thể để anh làm, anh làm em, em rất thoải mái, cho nên ở đây làm em đi.”
Quý Trình bị dọa sợ, cứ như vậy rõ ràng như ngày trực tiếp cởi quần áo ra, lộ nửa người trên, cái này thật sự dâm đãng chết mà.
Quý Trình tuy rằng suy nghĩ thế, nhưng nhìn hình ảnh cô cởi quần áo ra, nhịn không được nuốt nước miếng, thật động tình, tuy rằng rất dâm đãng, nhưng anh vô cùng thích.
Bây giờ vẫn là ban ngày ban mặt đấy, ban ngày ban mặt ở một bên nhìn thấy rõ ràng, thấy được vú to của cô lộ ra ngoài, đỉnh đầu hồng hồng vô cùng đẹp.
Quý Trình không nhịn được duỗi tay đến, xoa vú cô, Từ Nhuyễn rên rỉ nói: “Ưm… tiếp tục sờ vú em…”
Từ Nhuyễn nghĩ đến Quý Trình đời trước, vẫn luôn khao khát cùng cô ở ngoài trời làm một lần, nhưng Từ Nhuyễn cảm thấy da mặt không đủ dày, vẫn không bao giờ đáp ứng, nhưng anh vẫn luôn muốn, cho nên bây giờ Từ Nhuyễn thỏa mãn anh một lần.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Không khép nổi chân |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện bóp vú, Truyện dịch, Truyện liếm lồn |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 08/04/2023 03:33 (GMT+7) |