Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Lâm Vãn Vinh – Quyển 10 » Phần 29

Lâm Vãn Vinh - Quyển 10

Phần 29

Lý Vũ Lăng đi cuối cùng, không biết chạy tới từ khi nào, nhìn Lạp Bố Lý đứng trên tường thành sát khí ngùn ngụt, hồ nghi nói:
– Lâm đại ca, có phải hành tung của chúng ta bị nhìn thấu rồi?

Nhìn thấu hành tung? Lâm Vãn Vinh nghĩ một lúc rồi chậm rãi lắc đầu:
– Vậy không thể nào! Hóa trang đột kích vốn là quyết định nhất thời của chúng ta, trừ chính chúng ta ra không còn ai biết nữa. Người Đột Quyết có thông minh hơn cũng không thể nhìn trước sự việc. Hơn nữa, nếu như thực sự bị nhìn thấu, với tính cách của Hồ nhân khẳng định sớm đã ra tay động thủ, chứ chúng chịu đợi chúng ta tới tận dưới thành Ba Ngạn Hạo Đặc sao?

Dù nói không sai nhưng những điều này cũng chỉ là dựa vào lẽ thường mà suy đoán, tình thế trên chiến trường thiên biến vạn hóa, không ai nói chắc được sẽ xảy ra việc gì, ngay trong lòng Lâm Vãn Vinh cũng không chắc.

Giữa lúc hai người bọn họ nói chuyện, Hồ Bất Quy ở phía trước đã mở miệng xì xà xì xồ, mặt đầy vẻ bực bội kêu loạn một trận với Lạp Bố Lý. Sắc trời đã tối, Lạp Bố Lý căn bản nhìn không rõ diện mạo của hắn, thêm vào đó tiếng Đột Quyết của Hồ Bất Quy cực kỳ thành thạo, chỉ nghe hắn nói chuyện thôi thì không ai ngờ rằng hắn là mãnh tướng Đại Hoa đã kết liễu vô số tính mạng của Hồ nhân.

Trừ một câu chửi kia ra, Lâm Vãn Vinh gần như mù tiếng Đột Quyết, thấy Hồ Bất Quy nói một cách hiên ngang khí khái, không nhịn được kéo khôi giáp của hắn hỏi:
– Hồ đại ca, huynh đang nói gì vậy?

Hồ Bất Quy nhỏ giọng đáp:
– Mạt tướng nói với Lạp Bố Lý “Ta là mãnh tướng Thịnh Đan dưới trướng hữu vương Đồ Tác Tá, phục mệnh hộ tống chiến mã tới Ba Ngạn Hạo Đặc”, chất vấn hắn vì sao ngăn những chiến sĩ dũng mãnh chúng ta ở ngoài thành.

Lâm Vãn Vinh ồ một tiếng, gật đầu nói:
– Hồ đại ca, tên Lạp Bố Lý này sẽ không biết Thịnh Đan chứ?

– Không biết được đâu.
Hồ Bất Quy cười lắc đầu:
– Ở Đột Quyết, tả vương Ba Đức Lỗ và hữu vương Đồ Tác Tá phân thành hai tông tộc lớn nhất, hai người đều căm ghét nhau, tranh đấu rất kich liệt. Lạp Bố Lý là mãnh tướng thủ hạ của Ba Đức Lỗ, rất có tiếng trên thảo nguyên, việc này vô cùng chính xác. Nhưng gã Thịnh Đan này thì chẳng là thứ gì cả, dù hắn xưng là hổ tướng dưới trướng của Đồ Tác Tá, song từ hành vi của hắn mà xét, vị mãnh tướng này chỉ có thể dẫn theo mấy trăm người hộ tống chiến mã, còn dễ dàng bị chúng ta khuất phục. Dạng hổ tướng như thế, thủ hạ của Đồ Tác Tá không có một vạn cũng tới tám ngàn. Nói trắng ra Thịnh Đan cũng chỉ là nhân vật hạng ba của Đồ Tác Tá, thảo nguyên là nơi dựa vào thực lực để nói chuyện. Tướng quân nói xem Lạp Bố Lý có thèm biết hắn không?

Hóa ra bên trong lại ảo diệu như thế, Hồ Bất Quy vừa giải thích, Lâm Vãn Vinh liền “ồ” một tiếng dài, hoàn toàn hiểu ra, không ngờ Hồ nhân xưng là đoàn kết như một mà cũng có nội loạn như thế. Lâm Vãn Vinh lắc đầu cười nói:
– Hóa ra là thế, một Tả vương, một là Hữu vương. Đây chẳng phải đã nói rõ là hai người chuyên đối địch nhau sao? Đầu óc Khả Hãn Đột Quyết ủng rồi, đã phong một bên tả, lại phong một bên hữu, hai vị lão huynh này nếu không đối địch nhau mới là lạ. Ôi, cái chuyện tệ hại này của Hồ nhân cũng giống như Đại Hoa chúng ta vậy.

Câu nói cuối cùng làm mọi người chết sặc, cũng chỉ có loại nhân vật điên khùng không biết kiêng dè gì như Lâm tướng quân mới dám to gan nghị luận triều chính. Nếu đổi lại người khác, sớm đã bị chặt đầu không biết bao lần rồi.

Bên này nói chuyện bỡn cợt, phía bên kia Lạp Bố Lý lại lớn tiếng quát lên, giọng nói vang vọng trên thảo nguyên, sức mạnh cực lớn. Hồ Bất Quy phiên dịch:
– Lạp Bố Lý nói, Ba Ngạn Hạo Đặc là nơi trọng địa chứa lương thảo, không thể có chút rủi ro nào, vì vậy phải thực hiện cấm cửa vào đêm, cửa thành hết thảy đều đóng lại không có phép tự tiện tiến vào. Nhân mã các bộ tộc đưa lương thảo tới phải đợi sau khi trời sáng, làm rõ thân phận lai lịch mới có thể tuần tự tiến vào.

Lâm Vãn Vinh phì một tiếng, sau khi trời sáng mới vào thành? Vậy lão tử còn cải trang cái rắm à. Vốn là muốn đục nước béo cò, ngươi lại muốn gạn trong nước, ta còn mò cái chim.

– Hồ đại ca, huynh nói với hắn, lão tử cả ngày cả đêm vất vả từ vương đình tới để đưa chiến mã cho tiền tuyến, phụng mệnh lệnh của Khả Hãn và Hữu vương, là chuyện lớn của Đột Quyết. Mỗi phút chậm trễ, dưới hẻm Hạ Lan sơn sẽ hi sinh thêm một vị chiến sĩ dũng mãnh. Lão tiểu tử Lạp Bố Lý ngươi cố ý làm khó dễ, ôm nữ nhân ngủ không nói làm gì, còn bày ra cái gì cấm lệnh ban đêm, làm cho chúng ta không thể đưa chiến mã tới, mấy vạn dũng sĩ Đột Quyết phải nghỉ đêm trên thảo nguyên. Đây là hành động coi thường với Bì Giả khả hãn và Hữu vương đại nhân, là xúc phạm tới tôn nghiêm của dũng sĩ Đột Quyết vĩ đại chúng ta. Nói một câu Đột Quyết là… trung tạp mạ mục ni thảo thủ!

Lâm tướng quân bất bình phẫn nộ chửi bới, giọng Hồ Bất Quy như chuông, lớn tiếng phiên dịch, âm thanh truyền xa. Cao Tù cũng là kẻ mau lẹ, nghe thấy câu “quốc mạ” của Lâm huynh đệ, lập tức trở nên hứng thú, dẫn đầu các huynh đệ vỗ mông ngựa. vung đại đao kêu gào, mức độ thê thảm bi ai của nó giống như con sói cô độc bị lạc trên thảo nguyên.

Bọn họ vừa chửi vừa rú, mấy vạn thớt chiến mã cũng cùng hí lên, thanh thế mạnh mẽ, chính hợp với tính cách của Hồ nhân.

Lý Bố Lạp ở trên tường thành mặt đen như mực, hung dữ đáp trả, Hồ Bất Quy dịch:
– Hắn nói, đây là quân quy do Tả vương đặt ra là để bảo vệ an nguy của Ba Ngạn Hạo Đặc, không ai được làm trái.

Tả vương à? Lão tử đây còn là Diêm vương cơ! Lâm Vãn Vinh đưa mắt ra dấu với Cao Tù, lão Cao lĩnh ngộ, nghìn chiến sĩ ngầm di động, vạn thớt chiến mã trở nên kích động, ngẩng cổ hí dài tới gần tường thành màu xanh. Gió thảo nguyên mang theo tiếng rít gào, bờm mấy vạn thớt chiến mãn xổ tung trong gió, giống như từng đợt sóng cả, rất là hùng tráng.

– Nói với hắn.
Lâm Vãn Vinh hắc hắc mấy tiếng.
– Đừng cho rằng có Ba Đức Lỗ chống lưng là lão tử sẽ sợ ngươi. Nếu làm những chiến mã này hoảng sợ, ngươi có mười cái đầu cũng không đền được. Ngươi nghe quân lệnh của Tả vương, trong tay ta là lại là ý chỉ của Khả Hãn. Lấy quân quy của Tả vương không có ta vào thành, đó không chỉ là coi rẻ Thịnh Đan ta, coi trẻ Hữu vương, càng là coi rẻ Khả Hãn. Cho dù kiện cáo trước mặt Đại Hãn lão tử cũng không sợ ngươi. Bây giờ ta đếm tới năm, nếu ngươi mở cửa thành thì thôi. Còn nếu như không mở, ta sẽ quay đầu ngựa, đem vạn thớt chiến mã này về vương đình, để Đại Hãn xem xem, Ba Đức Lỗ đại nhân và thủ hạ của ngài đối xử với chiến dĩ Đột Quyết viễn chinh ta như thế nào.

Hồ Bất Quy nghiêm khắc đem nguyên ý của câu đó truyền đi, giọng lớn tới mức là tướng sĩ hai bên đầu có thể nghe thấy.

Trời đã tối mịt, gió trên thảo nguyên mang theo chút lạnh thổi vào mặt mọi người. Mấy ngàn tướng sĩ Đại Hoa nắm chặt tay, cùng chờ đợi giờ phút quyết định sắp tới.

Trên thành dưới thành đều yên tĩnh, trừ tiếng phì phò của chiến mã ra, không còn ânh thanh nào khác, trong ánh lửa lờ mờ, hai bên im lặng giằng co.

Lạp Bối Lý nghiến răng trầm mặc, rất lâu không hề đáp lời, Hồ Bất Quy lo lắng, nhích tới gần Lâm Vãn Vinh nhỏ giọng nói:
– Tướng quân, làm sao đây? Chẳng lẽ rút thật?

Lâm Vãn Vinh ừm một tiếng, mắt lóe tinh quang:
– Nếu như hắn thật sự không mở của thành, chúng ta cố xông vào trừ việc hi sinh rất lớn, lại không có ý nghĩa. Thịnh Đan mặc dù là nhân vật hạng ba, nhưng hắn lại mang theo vạn thớt chiến mã Đột Quyết, đó không phải là con số nhỏ. Huống chi phía sau hắn còn có Hữu vương và Bì Già Khả Hãn. Tên Lạp Bố Thỉ (Phân, cứt) gì đó này cho dù có cứng hớn, nhưng dám cự tuyệt hắn sao? Mẹ nó, kẻ lớn gan hơn ta còn chưa ra đời đâu! Hồ đại ca, đưa ra thông điệp cuối cùng đi.

– Vâng.
Hồ Bất Quy dứt khoát nhận lời, dùng tiếng Đột Quyết nói lên trên thành:
– Trung tạp mạ mục ni thảo thủ! Lạp Bố Lý chó đẻ kia, dám ngược đãi dũng sĩ Đột Quyết chúng ta. Bây giờ ta đếm tới năm, nếu ngươi không mở cửa thành, ta lập tức mang vạn thớt chiến mã này về vương đình, xem Đại Hãn trừng trị ngươi thế nào! Bây giờ ta bắt đầu đếm, một…

Hồ Bất Quy nói là làm, giận giữ gầm lên âm thanh truyền đi rất xa.
– Hai…

Lâm Vãn Vinh lặng lẽ phất tay, Cao Tù và Lý Vũ Lăng mang theo mấy kỵ binh phóng ngựa tới, vung roi gia lên, con ngựa đầu đàn liền hoảng sợ xoay người chạy về phía nam, mấy vạn thớt chiến mã theo sau nó, chậm rãi di động.

Nhân vật hạng ba “Thịnh Đan” được Hữu vương phái tới không ngở có đảm lượng như vậy, Lạp Bố Lý ở trên tường thành cũng kinh hãi, kỵ binh Đột Quyết giữ Ba Ngạn Hạo Đặc lần lượt nghị luận. Đây là chuyện tốt, Hữu vương cứu tiếp cho Tả vương. Không ngờ bị đại tướng dưới tay của Tả vương cự tuyệt, việc này về tình hay về lý đều không xong.

– Ba!!!
Hồ Bất Quy vừa dứt lời, mấy ngàn kỵ binh Đại Hoa cũng nhất tề xoay đầu ngựa. vung roi thúc đàn ngựa như đám mây đen đi về phía trước.

Trên tường thành tức thì cũng dục dịch, vạn thớt chiến mã, con số khổng lồ, ai dám dễ dàng cự tuyệt như thế, thần sắc Lạp Bố Lý cũng trở nên lo lắng.

– Bốn…
Lần này ngay cả Hồ Bất Quy cũng xoay người lại, hắn hừm một tiếng, vung roi ngựa tức giận quát:
– Lạp Bố Lý, chúng ta gặp lại ở trong lều của Đại Hãn.

Thấy Lạp Bố Lý chết cũng không chịu há miệng ra. Lâm Vãn Vinh không khỏi toát mồ hôi lạnh, tên họ Lạp này đúng là rùa chết. Ánh mắt dò hỏi của Hồ Bất Quy chuyển đến, Lâm Vãn Vinh năm chặt tay nghiến răng, đang muốn gật đầu, liền nghe trên thành truyền tới một tiếng gọi lớn:
– Thịnh Đan, chậm đã!

Một tiếng này như tiên âm truyền vào tai mọi người, Hồ Bất Quy tức thì mừng rỡ.

– Đừng vội!
Lâm Vãn Vinh nhỏ giọng nói:
– Đừng có quên chúng ta chính là dũng sĩ Đột Quyết cao ngạo, sao có thể dễ đổi ý.

Hồ Bất Quy cũng cười hắc hắc. Vung roi ngựa chan chát, làm bộ như không nghe thấy lời của Lạp Bố Lý, muốn lên đường.

Thấy “Thịnh Đan” thật sự muốn đi. Cuối cùng Lạp Bố Lý cũng lo lắng, vội nói:
– Thịnh Đan huynh đệ xin hay dừng bước, việc này còn có thể thương lượng.

– Còn thương lượng cái gì?
Lão Hồ nổi giận vung roi, lớn tiếng quát:
– Ta là dũng dĩ Đột Quyết cao quý, không cần xin người khác thương hại. Nếu Ba Ngạn Hạo Đặc chẳng phải chỗ của chúng ta, vậy chúng ta sẽ về thảo nguyên, tin rằng Đại Hãn sẽ chủ trì công đạo cho chúng ta. Các huynh đệ, đi thôi…

Cao Tù và Lý Vũ Lăng cùng hú lên, quân sĩ cũng trở nên “phẫn nộ”.

Kẻ ngang ngạnh sợ kẻ không sợ chết. Thấy vạn thớt chiến mã sắp rời đi. Lạp Bố Lý dù cứng rắn, cuối cùng cũng có cố kỵ, không dám làm việc quá tuyệt tình, nghiến răng nói:
– Được! Thịnh Đan huynh đệ từ ngàn dặm mà tới, tâm ý chân thành, lại có ý chỉ của Đại Hãn, hôm nay Lạp Bố Lý đành phá lệ một lần. Mở cửa thành ra…

Lạp Bố Lý truyền lệnh xuống, cửa thành Ba Ngạn Hạo Đặc chậm rãi mở ra, tiếng rầm rầm vang lên không dứt. Cửa thành làm bằng đá vô cùng dầy và nặng, nếu hoàn toàn mở ra chiều ngang phải tới một trượng. Thấy cánh cửa chậm rãi mở ra, thành bại hay không ở lúc này rồi, các tướng sĩ đều nín thở, nắm chặt tay, lặng lẽ chờ giờ phút đó tới.

Hồ Bất Quy khó ức chế được sự mừng rõ trong lòng, âm thanh cũng run lên:
– Tướng quân, làm gì đây? Bây giờ tiến vào sao?

– Vào, đương nhiên là phải vào rồi! Mong đợi lâu như vậy, chẳng phải vì lúc này sao? Ngốc mới không vào.
Nhìn vẻ thận trọng của Lạp Bố Lý ở trên thành, Lâm Vãn Vinh hì hì nói:
– Hồ đại ca, làm hơn vạn thớt chiến mã này chạy càng nhanh càng tốt cho ta, tốt nhất là cho cả bầy cũng xông thẳng vào thành. Lão tiểu tử Lạp Bố Lý này thích chiến mã, ta sẽ hắn thưởng thức mùi vị bị vó ngựa dẫm đạp.

Hồ Bất Quy cũng là người tinh nhanh, nào lại chẳng hiểu ý của hắn, cười ha hả, mắt hấp háy nói:
– Đúng như tướng quân nói, chiến mã của chúng ta bị Lạp Bố Lý làm khó chịu, rất dễ bị kích động, tin rằng Lạp Bố Lý cũng hiểu cho nỗi khổ của chúng ta.

Hắn quy đầu ngựa, dùng tiếng Đột Quyết nói to:
– Các dũng sĩ, cảm tạ thịnh tình của Lạp Bố Lý. Vì biểu đạt thành ý của chúng ta, hãy đem chiến mã tốt nhất của chúng ta vào Ba Ngạn Hạo Đặc. Đi!!!

Vạn thớt chiến mã cũng di động, tiếng vó ngựa rầm rập làm cả thảo nguyên rung chuyển. Tiếng gầm của mấy ngàn tướng sĩ, tiếng roi chat chát, đàn tuấn mã như một đám mây đen ùa thẳng tới cửa thành.

Những chiến mã Đột Quyết này còn chưa hoàn toàn thuần phục, tính hoang dã nổi lên, thanh thế khiếp người, mấy vạn thớt ngựa như thủy triều trào vào cửa thành, kỵ binh Đột Quyết ở hai bên tán loạn, không ai dám chặn chúng lại.

– Phía trước chính là Ba Ngạn Hạo Đặc rồi, Các huynh đệ đi theo ta.
Lâm Vãn Vinh quát một tiếng, vung roi quất mạnh lên mông ngựa, chiến mã tung vó lao lên trước tiên, Hồ Bất Quy cùng Cao Tù theo sát sau hắn. Mấy ngàn thớt khoái mã giống như tên rời cung, thanh thế vô cùng, lao thẳng vào trong thành.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Lâm Vãn Vinh – Quyển 1
Lâm Vãn Vinh – Quyển 2
Lâm Vãn Vinh – Quyển 3
Lâm Vãn Vinh – Quyển 4
Lâm Vãn Vinh – Quyển 5
Lâm Vãn Vinh – Quyển 6
Lâm Vãn Vinh – Quyển 7
Lâm Vãn Vinh – Quyển 8
Lâm Vãn Vinh – Quyển 9
Lâm Vãn Vinh – Quyển 10
Lâm Vãn Vinh – Quyển 11
Lâm Vãn Vinh – Quyển 12
Thông tin truyện
Tên truyện Lâm Vãn Vinh - Quyển 10
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 02/05/2017 08:39 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Vĩnh Hằng – Quyển 6
Lão giả cũng không biết vì sao đám oan hồn không truy đuổi theo mình, chỉ có thể cân nhắc nguyên nhân là do xuất thân của hắn, lão giả hồn tu càng suy nghĩ càng cảm thấy có khả năng, mặc dù không xác định nhưng rất hy vọng Bạch Tiểu Thuần bước vào sẽ bị đám oan hồn thôn phệ. Thời điểm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Lâm Vãn Vinh – Quyển 9
Ngươi, ngươi... Nhớ lại vừa rồi mấy lời của mình đều bị hắn nghe hết, hắn lại còn cố ý giả vờ hồ đồ. Từ tiểu thư vừa thẹn vừa bối rối, tức giận đến nói không ra lời, mắt rưng rưng, đứng dậy bước ra ngoài. Lâm Vãn Vinh cũng hiểu quá rõ Từ Chỉ Tình tính tình cao ngạo, thấy...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Hướng Nhật – Quyển 4
Mày nói hắn tránh được cả đạn ư? Trong một chiếc xe con cao cấp chạy trên đường cái thuộc trung tâm thành phố. Đúng vậy, cha, hắn căn bản không phải là người! Đến bây giờ trong lòng Âu Dương Kiếm vẫn còn thấy sợ hãi, đối phương gây cho hắn cảm giác quả thật quá khủng khiếp. Không...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Hướng Nhật
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba