Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Lâm Vãn Vinh – Quyển 4 » Phần 49

Lâm Vãn Vinh - Quyển 4

Phần 49

Sắc trời bắt đầu tối, ba người chèo thuyền nhỏ thật xa. Tới gần một chỗ lau sậy rậm rạp, Hồ Bất Quy cẩn thận tìm kiếm mọi hướng, chung quanh không một tiếng động, yên tĩnh vô cùng, ngay cả bóng chim cũng không có. Hắn tỉ mỉ lắng nghe âm thanh vang vọng, lắc đầu nói:
– Lâm tướng quân, đám lau sậy này không có ai.

“Hắc, ta đương nhiên biết không có người, lão tử chính là muốn đi đến xem phong cảnh, chứ không phải tìm người.” Hắn lắc đầu, đang định mở miệng nói chuyện. Đột nhiên, bên tai truyền đến một tiếng vang khe khẽ. Âm thanh này tựa hồ cách đây khá xa, nhưng Lâm Vãn Vinh công phu không tệ, nhĩ lực cũng khá, tuy xa nhưng hắn lại nghe rất rõ ràng.

– Cao đại ca, ngươi nghe được thanh âm gì không? – Lâm Vãn Vinh hướng về phía Cao Tù hỏi.

Cao Tù gật đầu nói:
– Hình như là tiếng gạt nước, cách chúng ta một ít lộ trình.

Ba người đưa mắt quan sát chung quanh, không thấy tung tích chiếc thuyền nào, nhưng âm thanh càng ngày càng rõ, càng lúc càng lớn, không giống chỉ một chiếc thuyền, mà như là ngàn vạn tiếng chèo đồng loạt quạt trên mặt nước.

Xa xa, bọn thủy điểu đang an giấc bay lên từ đám lau sậy, tiếng đập cánh xào xạc làm náo động cả một vùng.

– Mau nhìn! – Hồ Bất Quy quát to một tiếng.

Lâm Vãn Vinh nhìn theo hướng ngón tay hắn. Chỉ thấy xa xa cách chừng mấy trăm trượng, trong đám lau sậy, đột nhiên xuất hiện vô số thuyền nhỏ. Trên mỗi thuyền nhỏ đều có hơn mười người, tay cầm cương đao, đằng đằng sát khí. Lâm Vãn Vinh chỉ vừa nhìn sơ qua, thuyền nhỏ cũng được trăm chiếc, như vậy ít ra có cả ngàn người.

– Hồ đại ca, chúng ta lần này tiêu rồi. Từ tiên sinh có đem thủy quân không? – Lâm Vãn Vinh giọng run rẩy hỏi.

– Chắc là có, nhưng đều là thuyền lớn, tuyệt không phải loại nhỏ như thế này. Những người này nhìn như là… – Hắn như vừa được mở mắt, tỉnh ngộ nói – Bạch Liên giáo, đây là Bạch Liên giáo!

“Ặc, lão tiểu tử ngươi biết chậm quá.” Lâm Vãn Vinh hung hăng nuốt nước miếng.

– Lâm huynh đệ, chúng ta làm sao bây giờ? – Cao Tù vội vàng nói.

– Chạy trốn! – Lâm tướng quân trả lời dứt khoát – Hồ đại ca, ngươi còn lo lắng làm gì, mau chèo thuyền đi chứ!

Hồ Bất Quy lúc này mới tỉnh ra, tay cầm hai mái chèo quay đầu chèo ngược lại, miệng lại ha ha cười to nói:
– Lâm tướng quân thần cơ diệu toán. Bạch Liên giáo quả nhiên phục trong hồ, mạt tướng bội phục vạn phần.

Hắn càng cười càng cao hứng, quay đầu lại nhìn thoáng qua, hưng phấn phun một bãi nước bọt lên mặt hồ:
– Bà nội nó, đang lo tìm không được đàn thỏ tế cờ, không ngờ bọn chúng dâng tận miệng, binh sĩ ta rốt cục cũng được động tay chân, hôm nay, ta sẽ quét sạch cả lũ.

– Con mẹ ngươi – Lâm Vãn Vinh rốt cục cũng nhịn không được, tặng cho hắn một cước vào mông – Ngươi ở đó mà chậm chạp, đừng nói quét sạch bọn họ, chúng ta sắp bị họ luân phiên cưỡng gian rồi đây này.

Hồ Bất Quy đắc ý, nhìn Lâm Vãn Vinh “Tiên kiến chi minh” (thấy trước sự việc) kính nể vạn phần, không thèm để ý, lại ha ha cười, phía trên liền tăng tốc, thuyền nhỏ phóng về phía bờ.

Lâm Vãn Vinh quay đầu nhìn lại, chỉ thấy mấy trăm thuyền nhỏ cũng tăng tốc, đang vun vút hướng về phía bọn họ vọt tới.

“Mẹ nó,” hắn ảo não vỗ đầu, “Lão tử dạo hồ du ngoạn chỉ là thuận miệng nói một chút mà thôi, nào biết đâu bọn Bạch Liên giáo đã ẩn núp sẵn ở đó, hơn nữa gần cả ngàn người, không phải muốn đoạt mệnh ta sao?”

Ba người chèo thuyền nhỏ cập vào bờ, Lâm Vãn Vinh phóng nhanh xuống trước, hét lớn một tiếng nói:
– Đỗ Tu Nguyên, chuẩn bị tiếp chiến. Lý Thánh, ngắm chuẩn pháo, hướng vào mặt hồ, chuẩn bị xạ kích!

– Xông lên!
Thuyền nhỏ Bạch Liên quân phía sau bọn họ đột nhiên gầm lên một tiếng kinh thiên động địa, mấy trăm chiếc thuyền nhỏ đồng thời lao về phía trước tấn công, Lâm Vãn Vinh ba người vừa mới lên bờ, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy xa xa hàng loạt đầu người đen một mảnh, trực hướng trên bờ vọt tới.

Đỗ Tu Nguyên thở hồng hộc chạy tới, mấy trăm danh thần cơ doanh binh sĩ vội vã lập thành đội hình, tay cầm cung tiễn ngắm phía mặt hồ.

– Lâm tướng quân, đây là địch nhân ở đâu ra? Sao lại đông như thế! – Đỗ Tu Nguyên vội vàng hỏi.

Lâm Vãn Vinh biến sắc hắng giọng, “Mẹ kiếp, đây là hạt đậu mọc từ tảng đá à, hôm nay nếu lão tử không nổi hứng dạo hồ, sợ thật sự bị người kề dao tận cổ còn không biết.”

– Lâm tướng quân thần cơ diệu toán, địch nhân tập kích đã nằm trong dự tính.

Hồ Bất Quy thập phần bội phục Lâm tướng quân, nhìn bề ngoài có vẻ lơ đãng, thật ra lại chứa huyền cơ. Hắn vung đại thủ lên nói:
– Binh sĩ đâu, chuẩn bị đao thương!

Trong thời khắc mấu chốt, tác dụng mấy ngày khổ luyện đã có kết quả, chúng binh sĩ rầm rập dựa theo đội hình thao luyện thường ngày kết nhóm, khẩn trương nhìn mặt hồ.

“Mẹ kiếp, đều là tân binh đản tử a,” Lâm Vãn Vinh nhìn kẻ dưới tay mình sáu bảy trăm hào nhân mã, đại bộ phận đều là thiếu niên binh lần đầu tiên nhập ngũ, vẻ mặt còn mang theo một chút ngây thơ, tuy là đội hình nghiêm chỉnh, nhưng trong mắt nhịn không được ánh lên đôi chút sợ hãi.

– Đỗ đại ca, có phái người cầu cứu chưa? – Lâm Vãn Vinh lớn tiếng nói.

– Bẩm tướng quân, vừa phát hiện địch nhân tập kích, thuộc hạ đã phái khoái mã chạy sáu mươi dặm đến chỗ Từ Đại Soái cầu cứu. – Đỗ Tu Nguyên vội vàng trả lời.

Lâm Vãn Vinh gật đầu, Đỗ Tu Nguyên làm việc ổn thỏa, làm cho hắn rất yên tâm. Hồ Bất Quy nhìn Bạch Liên quân vọt tới, liếc qua một lượt, sắc mặt nghiêm túc nói:
– Lâm tướng quân, Bạch Liên quân đội ngũ chỉnh tề, tuyệt không ô hợp, xem ra là quân tinh nhuệ đấy.

“Tinh nhuệ?” Lâm Vãn Vinh thiếu chút nữa té xỉu, lão tử chỉ là thống lĩnh mấy trăm hào tàn binh, đi đưa lương thảo, các ngươi đem tinh nhuệ tìm ta làm cái gì, muốn gì thì tới mà tìm lão Từ kìa. Con mẹ nó, bắt nạt chúng tân binh đản tử chúng ta thì còn gì là anh hùng.

– Cao đại ca, lâm trận bỏ chạy là tội gì? – Lâm Vãn Vinh lặng lẽ hỏi.
– Trảm tại chỗ! – Cao Tù nhỏ giọng nói.

“Mẹ nó, đứa nào đưa ra quy củ bất nhân như vậy, còn có thiên lý hay không? Ta không thèm để ý, nếu không thắng nổi, lão tử nhất định phải suất lĩnh các huynh đệ chạy trối chết.”

– Lâm tướng quân, chúng ta chỉ là vận chiến mã lương thảo tàn binh, nhân số lại ít, Bạch Liên quân tinh nhuệ sao lại tìm chúng ta vậy. Hơn nữa lại còn ẩn nấp trong hồ cũng không ít thời gian? – Đỗ Tu Nguyên nhíu mày hỏi, hắn gặp chuyện không hoảng hốt, thiện dụng trận mưu, thật là một quân sư tài năng.

Lâm Vãn Vinh đang chăm chú xem Lý Thánh điều chỉnh góc độ đại pháo, nghe vậy liền thầm nghĩ: “Ta sao biết được?” Nửa chừng, hắn đột nhiên nhớ tới điều gì đó, sắc mặt biến đổi:
– Thần ky đại pháo, bọn họ muốn cướp thần ky đại pháo!

Đỗ Tu Nguyên cả kinh, đương nhiên tỉnh ngộ:
– Nơi đây nằm ven hồ, sau khi bọn họ đoạt pháo xong chính là dùng thuyền vận chuyển?

– Sợ không phải vận chuyển đơn giản như vậy…?? – Lâm Vãn Vinh lắc đầu nói – Vị trí nơi này rất gần Soái doanh của Từ đại nhân, chỉ chừng năm sáu mươi dặm, bọn chúng nếu là muốn tấn công, sẽ phóng pháo oanh tạc Soái doanh.

– Mục tiêu của bọn họ là Từ đại nhân?
Cao Tù, Đỗ Tu Nguyên, Hồ Bất Quy đang đứng bên cạnh Lâm Vãn Vinh, ba người hoảng kinh nhảy dựng lên. Suy đoán này cực kì táo bạo, cũng chỉ có Lâm tướng quân thiên tư tuyệt đỉnh bực này, mới có thể dám lớn mật luận đàm như thế. Nhưng suy nghĩ cẩn thận tinh tế, cũng rất hợp tình hợp lý.

Hồ Bất Quy nguyên vốn có chút xem thường vị tướng quân trẻ tuổi suốt ngày nói cười hi ha này, nhưng nghe mấy câu nói đó của hắn, câu nào cũng nói trúng trọng tâm vấn đề, bản lãnh Lâm tướng quân tuyệt không phải là giả dối. Hắn liền cung kính ôm quyền, thành thật nói:
– Lâm tướng quân, Hồ Bất Quy ta đối với người tâm phục khẩu phục, Hồ mỗ nguyện chết vì tướng quân.

Lâm Vãn Vinh bật cười ha hả, nâng hắn đứng dậy, nhìn chúng tướng sĩ lớn tiếng nói:
– Các huynh đệ chớ có bối rối, đây chính là mưu kế Từ đại nhân đã an bài sẵn, cố tình đánh lừa bọn Bạch Liên quân, Từ đại nhân đích thân thống lĩnh mấy vạn nhân mã, sau nửa canh giờ sẽ cùng hợp công, khi đó sẽ quét sạch bọn chúng. Chúng ta chỉ cần kiên trì cố thủ nửa canh giờ! Thần ky doanh ta có đại pháo, pháo đạn ngàn viên, để cho bọn chúng nếm mùi lợi hại của thần ky đại pháo. Lý Thánh!

Thấy Bạch Liên quân đã tiến vào trong phạm vi hỏa pháo xạ kích, Lâm Vãn Vinh quát to một tiếng:
– Phóng pháo!

Lý Thánh đã canh chỉnh đại pháo vào góc độ tốt, nghe Lâm tướng quân ra lệnh, đốt cùng lúc hai ngòi nổ, pháo đạn phóng lên cao, mang theo những điểm sáng ồn ã vang lớn trong không trung, rơi trúng vào hai chiếc thuyền đang tới. Trong tiếng nổ “rầm” của hỏa pháo, thuyền gỗ bể tan tành, hơn hai mươi Bạch Liên quân hồn phi phách tán.

– Bắn tốt lắm! – Lý Thánh bắn trúng một pháo, đề cao sỹ khí, tam doanh tướng sĩ đồng thời đứng lên hoan hô, khủng hoảng e sợ khi đối địch liền tan thành mây khói.

Lý Thánh sau đó liên tiếp bắn pháo, đạn bay vèo vèo, nháy mắt hủy hơn mười thuyền nhỏ Bạch Liên quân. Đồng thời thần ky doanh phóng ra hơn trăm mũi tiễn, lại có chừng mười Bạch Liên phỉ khấu rơi xuống nước. Một vòng pháo tiễn bắn ra, Bạch Liên quân chưa kịp lên bờ, đã tổn thất hết hai thành. Tam doanh tướng sĩ tràn đầy nhiệt tình cao hứng, hận không thể lập tức phi ra trận, cùng địch quyết tử một phen.

– Các huynh đệ, cơ hội kiến công lập nghiệp tới rồi. Chỉ cần kiên thủ nửa canh giờ, các ngươi chính là bách hộ, thiên hộ, vạn hộ, các ngươi sẽ có vô số mỹ nữ xinh tươi, còn chờ cái gì, theo ta xông lên! – Lâm Vãn Vinh lớn tiếng nói khích.

Phương pháp cổ động của Lâm tướng quân thật trần trụi nhưng cũng thật hiệu quả, chúng tướng sĩ phần lớn mười lăm mười sáu tuổi, huyết khí phương cương, chưa từng nghe những điều như vậy, cả người thú huyết đã sớm sôi trào. Thấy trong tay Lâm tướng quân cầm hai vũ khí ngắn là ống đồng và anh vũ dũng mãnh xông lên phía trước, mọi người lập tức ủng hộ, giống như một đám mãnh hổ hạ sơn, hướng về phía địch nhân phóng tới.

– Lâm tướng quân, người là thủ lĩnh, không thể dễ dàng tấn công hãm trận. – Hồ Bất Quy tiến lên vài bước, kéo Lâm Vãn Vinh, nắm chặt ống tay áo hắn nói.

“Ực, tiểu tử ngươi cuối cùng cũng biết cản ta, nếu không lão tử chỉ có thể liều mình xông lên.”

– Buông ta ra, buông ta ra. – Lâm Vãn Vinh lui ra sau mấy bước, nét mặt tràn đầy vẻ khảng khái – Các huynh đệ cần ta, quốc gia cần ta, Đại Hoa cần ta!

– Hảo hán tử! – Hồ Bất Quy nhiệt lệ đầy mặt, đẩy hắn lùi lại vài bước, vung tay lên nói – Các huynh đệ theo ta xông lên!
Thân hình hắn khôi ngô hùng tráng tựa như một ngọn núi lao ra.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Lâm Vãn Vinh – Quyển 1
Lâm Vãn Vinh – Quyển 2
Lâm Vãn Vinh – Quyển 3
Lâm Vãn Vinh – Quyển 4
Lâm Vãn Vinh – Quyển 5
Lâm Vãn Vinh – Quyển 6
Lâm Vãn Vinh – Quyển 7
Lâm Vãn Vinh – Quyển 8
Lâm Vãn Vinh – Quyển 9
Lâm Vãn Vinh – Quyển 10
Lâm Vãn Vinh – Quyển 11
Lâm Vãn Vinh – Quyển 12
Thông tin truyện
Tên truyện Lâm Vãn Vinh - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 20/04/2017 12:36 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Nhiếp ảnh gia may mắn - Tác giả The Kid
Hôm nay nhiếp ảnh gia V có hẹn chụp hình cho cô người mẫu ảnh T, nhưng mà chờ nãy giờ vẫn chưa thấy T tới. V kêu cô trợ lý của mình là N gọi điện cho T, đúng lúc đó T chạy vào và xin lỗi vì đến muộn. Trong lúc V đang chuẩn bị bối cảnh thì N cầm điện thoại xin chụp hình selfie với T, vì N...
Phân loại: Truyện nonSEX
Hàn Lập – Quyển 1
Mắt thấy song phương sẽ nhanh chóng va chạm, mũi kiếm trong tay Hàn Lập thoáng vặn vẹo, uốn lượn, góc độ nghiêng đi một chút, chỉ là thay đổi một chút nhưng rơi vào trong mắt Mặc đại phu lại xảy ra biến đổi long trời lở đất. Mặc đại phu chỉ cảm thấy trước mắt sáng ngời, đột nhiên...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 8
Ở ngay trên bức vách do ngọc vỡ ép lại ấy, có một thứ đen sì như bóng ma đang bò ra ngoài, chợt thấy trước mắt lại hoa lên, chúng tôi còn chưa kịp chớp mắt, bóng ma trong tường ngọc đã ở ngay phía trước. Chỉ thấy một gương mặt đen đúa dữ tợn ngũ quan vặn vẹo vùng vãy thoát ra, gồ hẳn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba